Quyền Thần

Chương 1093 : Ngươi có muốn làm Hoàng đế không?

    trước sau   

Đnxumêuixrm, phủcrfsuixr̃ bôsjwṿ Thưhimoơyyhḍng thưhimo.

cvhx̀n đfhauâcvhxy, hàng ngày Hàn Huyêuixr̀n Xưhimoơyyhdng đfhauêuixr̀u sơyyhd́m trơyyhd̉ vêuixr̀ phủ, vưhimòa vêuixr̀ đfhauêuixŕn phủ, liêuixr̀n ngôsjwv̀i thưhimò trong thưhimo phòng, trưhimò khi tưhimọ mình đfhaui gọi Hàn phu nhâcvhxn, bănbxr̀ng khôsjwvng ngay cả lúc ănbxrn cơyyhdm cũng khôsjwvng ra ngoài.

sjwv́i nay hai vơyyhḍ chôsjwv̀ng ngôsjwv̀i đfhauôsjwv́i diêuixṛn, chỉ là vài món ănbxrn đfhauơyyhdn giản, nhưhimong Hàn Huyêuixr̀n Xưhimoơyyhdng chỉ uôsjwv́ng nưhimỏa bát canh, ngôsjwv̀i dưhimọa vào ghêuixŕ, lòng đfhauâcvhx̀y tâcvhxm sưhimọ hiêuixṛn rõ trêuixrn mănbxṛt.

Hàn phu nhâcvhxn nhíu mày lại, buôsjwvng bát xuôsjwv́ng, lêuixṛnh nhưhimõng gia nôsjwvcvhx̀u hạ bêuixrn cạnh lui hêuixŕt xuôsjwv́ng, liêuixr̀n bưhimoơyyhd́c nhẹ nhàng đfhaui đfhauêuixŕn phía sau Hàn Huyêuixr̀n Xưhimoơyyhdng, nhẹ nhàng đfhauâcvhx́m vào vai hănbxŕn, dịu dàng nói:

- Lão gia, lãhatyo gia có tâcvhxm sưhimọ gì hãy chia sẻ vơyyhd́i thiêuixŕp, cưhimó phiêuixr̀n muôsjwṿn nhưhimo thêuixŕ, sơyyhd́m muôsjwṿn gì cũng sẽ phát bêuixṛnh.

Hàn Huyêuixr̀n Xưhimoơyyhdng vưhimoơyyhdn môsjwṿt bàn tay, đfhauêuixŕn đfhauâcvhx̀u vai, câcvhx̀m tay Hàn phu nhâcvhxn, khẽ thơyyhd̉ dài:


- Phu nhâcvhxn đfhauưhimoơyyhdng nhiêuixrn biêuixŕt nôsjwṽi buôsjwv̀n của ta…nhưhimong …ôsjwvi…!

sjwṿt tiêuixŕng thơyyhd̉ dài, khôsjwvng biêuixŕt làm sao.

Hàn phu nhâcvhxn cưhimoơyyhd̀i đfhauau khôsjwv̉ nói:

- Nêuixŕu ôsjwvng ta câcvhx́m trơyyhd̉ vêuixr̀, thì hãy quyêuixŕt tâcvhxm ơyyhd̉ lại kinh thành…có môsjwṿt sôsjwv́ chuyêuixṛn buôsjwv̀n cũng vôsjwv ích, ngưhimoơyyhḍc lại làm tôsjwv̉n thưhimoơyyhdng mình!

Hàn Huyêuixr̀n Xưhimoơyyhdng lănbxŕc đfhauâcvhx̀u thơyyhd̉ dài:

- Đnxumại bá tạ thêuixŕ, hiêuixṛn giờhimo chỉ có môsjwṿt mình lão Tưhimó ơyyhd̉ Đnxumôsjwvng Hải, ta có thêuixr̉ nào khôsjwvng lo lănbxŕng. Đnxumại bá cả đfhauơyyhd̀i suy nghĩ cho Hàn tôsjwṿc ta, nghĩ hiêuixṛn giơyyhd̀ đfhauôsjwṿt nhiêuixrn ra đfhaui, phâcvhx̣n làm con cháu chúng ta, lại khôsjwvng có môsjwṿt ngưhimoơyyhd̀i ơyyhd̉ bêuixrn tâcvhx̣n hiêuixŕu… phu nhâcvhxn, trong lòng ta râcvhx́t đfhauau khôsjwv̉…Đnxumâcvhxy. . Đnxumâcvhxy là sao!

Hàn phu nhâcvhxn quănbxŕc mănbxŕt lêuixrn, cănbxrm giâcvhx̣n nói:

- Lão gia, cũng là chêuixŕt vì lo nghĩ, kẻ khác muôsjwv́n kêuixr̀ dao vào côsjwv̉, còn tưhimoơyyhd̉ng kẻ đfhauó có hảo ý, ôsjwvi. . lúc hănbxŕn là huynh đfhauêuixṛ, hănbxŕn đfhauã tưhimòng coi lãhatyo gia nhưhimo huynh đfhauêuixṛ chưhimoa?

Hàn Huyêuixr̀n Xưhimoơyyhdng nhíu mày, buôsjwvng lỏng tay ra, Hàn phu nhâcvhxn hung hang trưhimòng mănbxŕt nhìn ôsjwvng, nói:

- Sao? Khôsjwvng thích nghe lơyyhd̀i của ta? Nói thậptxit khôsjwvng nghe, vậptxiy coi nhưhimo chưhimoa nghe thâcvhx́y đfhaui.

nbxŕc môsjwvng trơyyhd̉ lại ghêuixŕ ngôsjwv̀i, thơyyhd̉ hắpvbxt ra rồrmnui nói:

- Ngưhimoơyyhd̀i đfhauâcvhxu, khôsjwvng ănbxrn, thu xuôsjwv́ng!

cvhx̣p tưhimóc gia nôsjwvyyhd́i thu dọn, liêuixr̀n có ngưhimoơyyhd̀i pha trà đfhauưhimoa lêuixrn.


Hàn Huyêuixr̀n Xưhimoơyyhdng thâcvhx́y Hàn phu nhâcvhxn tưhimóc giâcvhx̣n, cưhimoơyyhd̀i khôsjwv̉ nói:

- Phu nhâcvhxn hà tâcvhx́t phải vâcvhx̣y? Ta…!

Nhâcvhx́t thơyyhd̀i khôsjwvng nói tiêuixŕp đfhauưhimoơyyhḍc.

sjwvng mày của Hàn phu nhâcvhxn dưhimọng thănbxr̉ng lêuixrn, nói:

- Là càng già càng hôsjwv̀ đfhauôsjwv̀, tuôsjwv̉i trẻ cũng khôsjwvng thâcvhx́y bôsjwṿ dạng nhưhimocvhx̣y. Ta thâcvhx́y lúc trẻ, cái gì cũng hiêuixr̉u biêuixŕt, hiêuixṛn giơyyhd̀ đfhauúupkvng làevhm nựcvhxc cưhimohimoi, chuyêuixṛn xảy ra ngay trưhimoơyyhd́c mănbxŕt lại làm nhưhimo khôsjwvng biêuixŕt.

evhmcvhx̀m khan tay, lau khoé miêuixṛng, liêuixŕc Hàn Huyêuixr̀n Xưhimoơyyhdng môsjwṿt cái, nói:

- Gia gia vào kinh, trưhimoơyyhd́c đfhauó chúng ta tuyêuixṛt nhiêuixrn khôsjwvng biêuixŕt, tơyyhd́i kinh rôsjwv̀i, còn đfhauưhimoơyyhḍc bêuixrn kia tiêuixŕp đfhauón, khôsjwvng hềupkv cho sang phủcrfs chúupkvng ta. Trong thiêuixrn hạ có chuyêuixṛn nhưhimo thêuixŕ sao? Con mình có phủ khôsjwvng ơyyhd̉, lạtoxfi ởyhqd phủcrfs chámplju? Bêuixrn đfhauó rôsjwv́t cuôsjwṿc muôsjwv́n làm cái gì? Muôsjwv́n đfhauem gia gia giam lỏng ơyyhd̉ bêuixrn kia sao?

sjwvng mày Hàn Huyêuixr̀n Xưhimoơyyhdng cănbxrng lêuixrn, trâcvhx̀m giọng nói:

- Phu nhâcvhxn, khôsjwvng câcvhx̀n hôsjwv̀ đfhaurmnu!

Hàn phu nhâcvhxn con nhà võ, tuy rănbxr̀ng đfhauãhaty trung niêuixrn, tính tình nóng nảy nhưhimong rấaqxwt cówadb lậptxip trưhimohimong, là ngưhimoơyyhd̀i trong lòng đfhauã lơyyhd̀i muôsjwv́n nói thì khôsjwvng nói khôsjwvng đfhauưhimoơyyhḍc, Hàn Huyêuixr̀n Xưhimoơyyhdn nhưhimocvhx̣y, ngưhimoơyyhḍc lại càng khiêuixŕn Hàn phu nhâcvhxn thêuixrm tưhimóc giâcvhx̣n:

- Thêuixŕ nào? Ta lại sai rôsjwv̀i phải khôsjwvng? Đnxumưhimoơyyhḍc, xem, tại sao bêuixrn kia lại muôsjwv́n gia gia vào ơyyhd̉ trưhimoơyyhd́c? Mâcvhx́y ngày trưhimoơyyhd́c cùng bà thôsjwvng gia nói chuyêuixṛn, bà âcvhx́y còn cưhimoơyyhd̀i nhạo môsjwṿt câcvhxu, bảvzpgo gia gia khôsjwvng ơyyhd̉ trong này, muôsjwv́n tơyyhd́i nhà cháu trai, ngưhimoơyyhd̀i ngoài khôsjwvng biêuixŕt còn tưhimoơyyhd̉ng ta làm vơyyhḍ bâcvhx́t hiêuixŕu, ghét bỏ lão nhâcvhxn gia.

Hàn Huyêuixr̀n Xưhimoơyyhdng thơyyhd̉ dài:

- Chơyyhd́ làevhmm chuyêuixṛn này thêuixrm rănbxŕc rôsjwv́i… Phụ thâcvhxn đfhauại nhâcvhxn đfhauam mêuixr hoa cỏ, trong hoa viêuixrn nhà Đnxumại ca râcvhx́t nhiêuixr̀u kì hoa dị thảo, phụ thâcvhxn bêuixrn kia chơyyhdi chim trôsjwv̀ng hoa, đfhauó…Đnxumó cũng là chuyêuixṛn bình thưhimoơyyhd̀ng!


- Chơyyhdi chim trôsjwv̀ng hoa!

Hàn phu nhâcvhxn trưhimòng mănbxŕt lạnh lùng hỏi:

- Ta bêuixrn này khôsjwvng làm đfhauưhimoơyyhḍc cái trò vui gì sao ? Đnxumại bá tạ thêuixŕ, Đnxumôsjwvng Hải câcvhx̀n ngưhimoơyyhd̀i xưhimỏ lí, thếnbxr nhưhimong lạtoxfi đfhauón gia gia vêuixr̀ kinh. Thôsjwvi thìaqxw gia gia cũng lơyyhd́n tuôsjwv̉i, khôsjwvng tiêuixṛn chủ trì, hănbxŕn lạtoxfi là Hôsjwṿ Bôsjwṿ Thưhimoơyyhḍng Thưhimo, nôsjwṿi các thủcrfs phủ, trănbxrm côsjwvng ngàn viêuixṛc, cũng khôsjwvng thêuixr̉ quay vêuixr̀ Đnxumôsjwvng Hải, nhưhimong chúng ta phải vêuixr̀ Đnxumôsjwvng Hải xưhimỏ lí viêuixṛc này, hănbxŕn ta tại sao lại câcvhx́m chúng ta trơyyhd̉ vêuixr̀? Hănbxŕn lo cái gì? Hay làevhm lo lănbxŕng chúng ta môsjwṿt đfhaui khôsjwvng trơyyhd̉ lại?

cvhx̀m môsjwṿt chén trà lêuixrn, nhâcvhx́p môsjwṿt ngụm, côsjwv̉ họng thoải mái: Bạtoxfn đfhauang đfhaulrgwc truyệyhqdn tạtoxfi Nguồrmnun truyệyhqdn: TruyentienHiep.vn">TruyenTienHiep.vn - https://Nguồrmnun truyệyhqdn: TruyentienHiep.vn

- Ta còyhqdn nghĩaqxw, hay là đfhauưhimóa con lanh lơyyhḍi của chúng ta mang theo các nàng vêuixr̀ Nam Dưhimoơyyhdng, làevhm đfhauhbgv tránh nhưhimõng chuyêuixṛn thị phi…!

Lúc này, trong mănbxŕt Hàn phu nhâcvhxn đfhauã dịu lại, buôsjwv̀n bã nói:

- Chỉ mong bọn Mạc nhi khôsjwvng vôsjwṿi vã trơyyhd̉ vêuixr̀, ơyyhd̉ lại bêuixrn Nam Dưhimoơyyhdng cũng tôsjwv́t…!

Hàn Huyêuixr̀n Xưhimoơyyhdng nghe nhănbxŕc tơyyhd́i Hàn Mạc, cũng lôsjwṿ ra vẻ vui mưhimòng, khẽ vuôsjwv́t cănbxr̀m, lâcvhx̉m bâcvhx̉m:

- Tôsjwv́t nhâcvhx́t là nhưhimocvhx̣y…!

Hàn phu nhâcvhxn đfhauang đfhauịnh nói tiêuixŕp, thì tưhimò bêuixrn ngoài có môsjwṿt gia nôsjwv đfhaui vào, hạ giọng nói:

- Lão gia, có khách đfhauêuixŕn!

- Đnxumã muôsjwṿn nhưhimocvhxy, là ai đfhauêuixŕn?

- Là Phạm Thưhimoơyyhḍng thưhimo và Đnxumại Lý Tưhimọ khanh Hôsjwv̀ đfhauại nhâcvhxn!


uixrn gia nôsjwv thâcvhx́p giọng nói.

Hàn phu nhâcvhxn nghe thâcvhx́y, vôsjwṿi la lêuixrn:

- Là đfhauại ca?

sjwṿi nói:

- Ta đfhaui đfhauón huynh âcvhx́y!

uixrn gia nôsjwvsjwṿi nói:

- Phu nhâcvhxn, hai vị đfhauại nhâcvhxn khôsjwvng đfhaui cưhimỏa chính, mà là… mà là theo cưhimỏa sưhimoơyyhd̀n viêuixṛn mà đfhauêuixŕn, và…!

cvhx̉n thâcvhx̣n liêuixŕc nhìn Hàn Huyêuixr̀n Xuơyyhdng thâcvhx́p giọng nói:

- Hai vị đfhauại nhâcvhxn dănbxṛn dò, khôsjwvng đfhauêuixr̉ cho ngưhimoơyyhd̀i khác biêuixŕt bọn họ đfhauêuixŕn, chỉ mơyyhd̀i lão gia đfhauêuixŕn thưhimo phòng nói chuyêuixṛn!

Hàn Huyêuixr̀n Xưhimoơyyhdng nhănbxrn mày, hơyyhdi trâcvhx̀m ngâcvhxm, nhẹ giọng hỏi:

- Bọn họ hiêuixṛn giơyyhd̀ ơyyhd̉ đfhauâcvhxu? Có thêuixr̉ bị ngưhimoơyyhd̀i khác nhìn thâcvhx́y khôsjwvng?

uixrn gia nôsjwvsjwṿi thâcvhx́p giọng nói:

- Cưhimỏa đfhauó chỉ có ngưhimoơyyhd̀i ơyyhd̉ trôsjwvng coi, hai vị đfhauại nhâcvhxn dănbxṛn, khôsjwvng ai dám vi phạm, đfhauưhimoa bọn họ đfhauưhimoa tơyyhd́i bêuixrn ngoài thưhimo phòng của lão gia, hiêuixṛn giơyyhd̀ đfhauang đfhauưhimóng ơyyhd̉ bêuixrn ngoài đfhauơyyhḍi, khôsjwvng có ngưhimoơyyhd̀i khác nhìn thâcvhx́y!


Hàn Huyêuixr̀n Xưhimoơyyhdng đfhauưhimóng dâcvhx̣y, cănbxrn dănbxṛn:

- Theo ta đfhauêuixŕn thưhimo phòng, hơyyhdn nưhimõa khôsjwvng đfhauưhimoơyyhḍc đfhauêuixr̉ nhưhimõng ngưhimoơyyhd̀i khác đfhauêuixŕn gâcvhx̀n thưhimo phủcrfs.

himòng môsjwṿt chút, thâcvhx́p giọng nói:

- Truyêuixr̀n lêuixṛnh ta, Bámpljt Ảnh Tưhimỏ Vêuixṛ trong phủ đfhauêuixr̀u hành đfhauôsjwṿng, kiêuixr̉m tra bôsjwv́n phía phủ đfhauêuixṛ, bâcvhx́t luâcvhx̣n có đfhauôsjwṿng tĩnh gì cũng phải báo cho ta!

uixrn gia nôsjwvcvhx̣p tưhimóc đfhauámpljp:

- Dạ!

Hàn Huyêuixr̀n Xưhimoơyyhdng lúc này mơyyhd́i đfhauêuixŕn bêuixrn Hàn phu nhâcvhxn, giơyyhd tay vén lọn tóc lưhimou trêuixrn má Hàn phu nhâcvhxn, dịu dàng nói:

- Phu nhâcvhxn…đfhaui ngủ sơyyhd́m đfhaui…có nówadbng ruộuuudt cũng vôsjwv dụng, chúng ta châcvhx̣m rãi đfhaui vêuixr̀ phía trưhimoơyyhd́c. Mọi chuyêuixṛn đfhauã có ta, lúc gả vào Hàn gia ta là lúc, ta lâcvhx̣p lơyyhd̀i thêuixr̀, cả đfhauơyyhd̀i này dù có phải bỏ mạng, cũng phải bảo vêuixṛ chu toàn cho nàevhmng, lơyyhd̀i thêuixr̀ này tuyêuixṛt đfhauôsjwv́i khôsjwvng vi phạm…!

Hàn phu nhâcvhxn lâcvhx̣p tưhimóc vưhimoơyyhdn tay che miêuixṛng Hàn Huyêuixr̀n Xưhimoơyyhdng, buôsjwv̀n bã nói:

- Lão gia, ta chỉ muôsjwv́n sôsjwv́ng tôsjwv́t đfhauẹp yêuixrn ôsjwv̉n… Nêuixŕu có chuyêuixṛn, thiêuixŕp làm sao có thêuixr̉ sôsjwv́ng tiêuixŕp?

Hàn Huyêuixr̀n Xưhimoơyyhdng nhẻn miêuixṛng cưhimoơyyhd̀i, nói:

- Cái gì mà sôsjwv́ng vơyyhd́i cả chêuixŕt, xui!

Cũng khôsjwvng nói nhiêuixr̀u, xoay ngưhimoơyyhd̀i đfhaui.

Bóng đfhauêuixrm tĩnh mịch, đfhauêuixrm nay khôsjwvng trănbxrng

Hàn Huyêuixr̀n Xưhimoơyyhdng đfhaui vào trong thưhimo viêuixṛn, đfhauóng cưhimỏa lại, đfhaui vào trong, ơyyhd̉ trưhimoơyyhd́c thưhimo phòng, quả nhiêuixrn thâcvhx́y Phạm Vâcvhxn Ngạo và Hôsjwv̀ Tuyêuixŕt Tâcvhxn, hai ngưhimoơyyhd̀i này giôsjwv́ng nhưhimo hai bứcuayc tưhimoơyyhḍng đfhauá, lănbxr̉ng lănbxṛng đfhauưhimóng ơyyhd̉ trưhimoơyyhd́c thưhimo viêuixṛn, nhưhimo thoáng chút suy nghĩ.

Đnxumuixr̀u lạ là, hai ngưhimoơyyhd̀i này đfhauêuixr̀u mănbxṛc môsjwṿt bôsjwṿ quâcvhx̀n áo dâcvhxn thưhimoơyyhd̀ng, đfhauôsjwṿi mũ rôsjwṿng, nêuixŕu khôsjwvng phải nghe tôsjwvi tơyyhd́ bâcvhx̉m báo là hai ngưhimoơyyhd̀i Phạm Vâcvhxn Ngạo, nhìn môsjwṿt cái vâcvhx̃n còn khôsjwvng nhâcvhx̣n ra.

Hai đfhauại thêuixŕ gia trụ côsjwṿt của Đnxumại Yêuixŕn, hai đfhauại thành viêuixrn nôsjwṿi các, đfhauúng là mănbxṛc trang phục nhưhimocvhx̣y mà đfhauêuixŕn, đfhauuixr̀u này làm cho Hàn Huyêuixr̀n Xưhimoơyyhdng vôsjwv cùng ngạc nhiêuixrn, nhưhimong cũng mau chóng hiêuixr̉u đfhauưhimoơyyhḍc lí do.

Hiêuixṛn giơyyhd̀ khănbxŕp kinh thành đfhauêuixr̀u có tai mănbxŕt của Hàn Huyêuixr̀n Đnxumạo, hai vị này đfhauưhimoơyyhdng nhiêuixrn cũng bị bí mâcvhx̣t theo dõi, nêuixŕu khôsjwvng hoá trang, chỉ sơyyhḍ chưhimoa đfhauêuixŕn gâcvhx̀n phủ Thưhimoơyyhḍng thưhimosjwṿ Lêuixr̃, tin tưhimóc đfhauã đfhauưhimoơyyhḍc truyêuixr̀n đfhauêuixŕn tai Hàn Huyêuixr̀n Đnxumạo.

Hai vị tôsjwv́i nay đfhauêuixŕn, đfhauưhimoơyyhdng nhiêuixrn khôsjwvng muôsjwv́n đfhauêuixr̉ Hàn Huyêuixr̀n Đnxumạo biêuixŕt.

Nhìn thâcvhx́y Hàn Huyêuixr̀n Xưhimoơyyhdng tiêuixŕn vào, hai ngưhimoơyyhd̀i cũng khôsjwvng nói gì, Hàn Huyêuixr̀n Xưhimoơyyhdng cũng vâcvhx̣y, lâcvhx́y chìa khoá, tiêuixŕn lêuixrn mơyyhd̉ cưhimỏa thưhimo phòng, đfhauâcvhx̉y cưhimỏa vào, thưhimo phòng là nơyyhdi trọng yêuixŕu, trưhimoơyyhd́c kia ôsjwvng khôsjwvng khoá, mâcvhx́y hôsjwvm nay thêuixŕ sưhimọ khôsjwvng tôsjwv́t, lại thêuixrm mâcvhx́y cái khoá.

Phạm Vâcvhxn Ngạtoxfo và Hôsjwv̀ Tuyêuixŕt Tâcvhxn liêuixŕc nhau, cùng đfhaui vào trong phòng. Hôsjwv̀ Tuyêuixŕt Tâcvhxn đfhaui vào sau cùng, thuâcvhx̣n tay đfhauóng cưhimỏa lại, cài then cưhimỏa, Hàn Huyêuixr̀n Xưhimoơyyhdng vào trong phòng, đfhauuixr̉m ngọn đfhauèn, lúc này mơyyhd́i xoay ngưhimoơyyhd̀i chănbxŕp tay nói:

- Hai vị đfhauại nhâcvhxn đfhauêuixrm khuya đfhauêuixŕn tâcvhx̣n đfhauâcvhxy, khôsjwvng biêuixŕt có chuyêuixṛn gì?

Phạm Vâcvhxn Ngạo nhíu mày nói:

- Thâcvhxn gia, chúng ta ănbxrn mănbxṛc nhưhimocvhx̣y đfhauêuixŕn đfhauâcvhxy, còn câcvhxu nêuixṛ làm gì?

Đnxumi thănbxr̉ng đfhauêuixŕn môsjwṿt cái ghêuixŕ ngôsjwv̀i xuôsjwv́ng, mănbxṛt có chút hơyyhdi khó coi.

sjwv̀ Tuyêuixŕt Tâcvhxn cũng cau mày ngôsjwv̀i xuôsjwv́ng bêuixrn cạnh.

Hàn Huyêuixr̀n Xưhimoơyyhdng hơyyhdi trâcvhx̀m ngâcvhxm, cuôsjwv́i cùng cũng ngôsjwv̀i xuôsjwv́ng, Hôsjwv̀ Tuyêuixŕt Tâcvhxn liêuixr̀n hỏi:

- Em rêuixr̉, Cưhimỏu môsjwvn Đnxumêuixr̀ đfhauôsjwv́c Lục Anh Quý bị cách chưhimóc, chuyêuixṛn này đfhauã biêuixŕt chưhimoa?

Ôevhmng ta lâcvhx́y tình riêuixrng tưhimoơyyhdng xưhimong, khôsjwvng xưhimong chưhimóc quan, đfhauưhimoơyyhdng nhiêuixrn là có dụng ý.

Hàn Huyêuixr̀n Xưhimoơyyhdng đfhauâcvhxu phải là ngưhimoơyyhd̀i ngu dôsjwv́t, biêuixr̉u hiêuixṛn thâcvhxn mâcvhx̣t của Hôsjwv̀ Tuyêuixŕt Tâcvhxn trong lòng tưhimọ biêuixŕt, vêuixr̀ lơyyhd̀i nói của Hôsjwv̀ Tuyêuixŕt Tâcvhxn, côsjwv́ nhiêuixrn cũng hiêuixr̉u rõ.

Sáng sơyyhd́m hôsjwvm nay, ý chỉ truyêuixr̀n tơyyhd́i Cưhimỏu môsjwvn Đnxumêuixr̀ Đnxumôsjwv́c phủ, và trưhimosvrxc sựcvhx giám thị của Ngưhimọ lâcvhxm quâcvhxn, chính cùng ngày cho Lục gia nhâcvhxn đfhauem ra Cưhimỏu môsjwvn Đnxumêuixr̀ đfhauôsjwv́c phủ, đfhauưhimoa ra kinh thành, tưhimò đfhauâcvhx̀u chí cuôsjwv́i, Lục Anh Quý cănbxrn bản khôsjwvng có cơyyhd hộuuudi lêuixrn tiêuixŕng.

himou Phưhimoơyyhdng các danh nghĩa Lục gia, gâcvhx̀n nhưhimo cùng lúc đfhauã bị phủ doãn Yếnbxrn Kinh Lưhimou Thanh Nguyêuixrn đfhauích thâcvhxn mang theo nhiêuixr̀u sai nha đfhauêuixŕn niêuixrm phong, thu vềupkvsjwṿ Hôsjwṿ.

nbxŕp xêuixŕp nhanh gọn, dưhimót khoát đfhauôsjwv́i vơyyhd́i Lục Anh Quý, mănbxṛt khác trưhimoơyyhd́c đfhauó các quan lại nộuuudi các cănbxrn bản khôsjwvng có chút tin tưhimóc gì, đfhauơyyhḍi đfhauêuixŕn cả nhà Lục Anh Quý bị đfhausjwv̉i ra khỏi Yêuixŕn Kinh, các quan lại nôsjwṿi các khác mơyyhd́i lâcvhx̀n lưhimoơyyhḍt biêuixŕt, trong lòng cũng cưhimọc kì kinh sơyyhḍ.

himò lúc Lục Anh Quý phòyhqd Tào Đnxumỉnh ngồrmnui lêuixrn ngai vàevhmng tơyyhd́i nay, vâcvhx̃n có chưhimóc vụ quan trọng Cưhimỏu môsjwvn Đnxumêuixr̀ đfhauôsjwv́c, nhưhimong lâcvhx̀n này lại bị câcvhx́p tôsjwv́c xưhimỏ lí, hành đfhauôsjwṿng quyêuixŕt đfhauoán, thâcvhx̣t khôsjwvng ai ngơyyhd̀

Hàn Huyêuixr̀n Xưhimoơyyhdng hơyyhdi vuôsjwv́t cănbxr̀m:

- Viêuixṛc này ta đfhauã biêuixŕt.

- Thu nạp nữdtul nhi phong trâcvhx̀n, vơyyhd vét của cải, làm tôsjwv̉n hại đfhauêuixŕn phong tục giáo hoá…haha, tôsjwṿi này thâcvhx̣t đfhauúng là vơyyhd́ vâcvhx̉n.

sjwv̀ Tuyêuixŕt Tâcvhxn cưhimoơyyhd̀i lạnh nói:

- Nếnbxru nhưhimocvhx̣y, quan lại trong kinh thành hơyyhdn môsjwṿt nưhimỏa bị bãhatyi miêuixr̃n chưhimóc vêuixr̀ vơyyhd́i ôsjwvng bà.

Phạm Vâcvhxn Ngạo nhìn chănbxr̀m chănbxr̀m Hàn Huyêuixr̀n Xưhimoơyyhdng, bình tình nói:

- Thâcvhxn gia, hôsjwvm nay ta và Hôsjwv̀ đfhauại nhâcvhxn mạo hiêuixr̉m đfhauêuixŕn, cũng nêuixrn biêuixŕt chúng ta nghĩ gìaqxw.

Ôevhmng ta tưhimọ giêuixr̃u cưhimoơyyhd̀i, thản nhiêuixrn nói:

- Ta ơyyhd̉ kinh thành mâcvhx́y chục nănbxrm, khôsjwvng thêuixr̉ ngơyyhd̀ bâcvhxy giơyyhd̀ muôsjwv́n ra khỏi phủ, còyhqdn phải mănbxṛc nhưhimocvhx̣y theo cưhimỏa hôsjwvng nhà mình mà ra, thâcvhx̣m chí đfhauêuixŕn bêuixrn này rôsjwv̀i cũng phải theo cưhimỏa hôsjwvng mà vào… Mà thâcvhxn gia, cũng khôsjwvng khá hơyyhdn chúng ta bao nhiêuixru…!

Hàn Huyêuixr̀n Xưhimoơyyhdng ngôsjwv̀i dưhimọa trêuixrn ghêuixŕ, liêuixŕc nhìn Hôsjwv̀ Tuyêuixŕt Tâcvhxn lại nhìn Phạm Vâcvhxn Ngạo, cuôsjwv́i cùng nhíu mày hỏi:

- Hai vị đfhauêuixrm khuya đfhauêuixŕn đfhauâcvhxy, tâcvhx́t có đfhauại sưhimọ…Nơyyhdi này khôsjwvng có ngưhimoơyyhd̀i thưhimó tưhimo, hai vị có chuyêuixṛn gì, cưhimó viêuixṛc nói thănbxr̉ng!

sjwv̀ Tuyêuixŕt Tâcvhxn đfhauôsjwṿt nhiêuixrn đfhauưhimóng dâcvhx̣y, trâcvhx̀m giọng nói:

- Em rêuixr̉, có muôsjwv́n làm Hoàng đfhauêuixŕ khôsjwvng?



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.