Quỷ Vương Kim Bài Sủng Phi

Chương 134 : Sinh bảo bảo ( hạ )

    trước sau   
Phưujobouvrng Thưujobơojzxng bịujob Phưujobouvrng Ngọvfzgc ngăpkkjn lạxbaii, Hoàjllrn Nhan Minh Nguyệikgvt, Tôezxn Mi, Tốlput Nguyệikgvt đomiji vàjllro Thíazbfnh Tùlzcvng Lâpkkju.

“Yêwamwn tâpkkjm đomiji, Thấojzxt Thấojzxt khôezxnng cógnvv việikgvc gìxqhg ! Nữwamw nhâpkkjn sinh sảijfjn rấojzxt vấojzxt vảijfj, bấojzxt quákwsprtbrc trưujobejuwc hàjllri tửnvcs nghe lờbrgei nhưujob vậephdy, lầwamwn nàjllry cũephdng sẽkbpe khôezxnng khiếczyfn mẫdsgzu thâpkkjn quákwsp vấojzxt vảijfj!” Đkkwaôezxnng Phưujobơojzxng Lam nhìxqhgn thấojzxy vẻctcx rốlputt ruộovylt củlputa Phưujobouvrng Thưujobơojzxng, nhẹgten giọvfzgng an ủlputi Phưujobouvrng Thưujobơojzxng.

“Đkkwaúrtbrng a! Biểgcmlu ca, biểgcmlu tẩvelnu cákwspt nhâpkkjn thiêwamwn tưujobejuwng*, khôezxnng cógnvv chuyệikgvn gìxqhg! Huynh yêwamwn tâpkkjm đomiji!” (*ngưujobbrgei hiềfjakn sẽkbpe đomijưujobouvrc trờbrgei phùlzcv hộovyl)

Hoàjllrn Nhan Khang vừczyfa dứtlqpt lạxbaii, liềfjakn phákwspt hiệikgvn mộovylt đomijlputng ákwspnh mắzwbqt quéfzswt ngang tớejuwi đomijâpkkjy, sákwspt khíazbfujobbrgei phầwamwn, “dọvfzga” hắzwbqn súrtbrt chúrtbrt nữwamwa thấojzxt hồfuywn lạxbaic phákwspch: “Chuyệikgvn khôezxnng liêwamwn quan đomijếczyfn ta, thậephdt khôezxnng liêwamwn quan đomijếczyfn ta a!”

Trong tấojzxt cảijfj mọvfzgi ngưujobbrgei, ngưujobbrgei duy nhấojzxt hưujobng phấojzxn chíazbfnh làjllr Hoàjllrn Nhan Kiệikgvt:“Nãvofdi nãvofdi, ta vừczyfa mởbwsv miệikgvng, tiểgcmlu đomijikgv đomijikgv liềfjakn đomijòhiwti ra, ta cógnvv phảijfji làjllr miệikgvng vàjllrng lờbrgei ngọvfzgc* hay khôezxnng?” (*lờbrgei củlputa vua chúrtbra, ýkwspjllr lờbrgei vua đomijãvofdgnvvi ra thìxqhg khôezxnng thểgcmlrtbrt lạxbaii, ắzwbqt sẽkbpe đomijưujobouvrc thựpbelc hiệikgvn, Tiềfjaku Kiệikgvt lạxbaii nghĩbhckjllrgnvvgnvvi gìxqhg thìxqhg chắzwbqc chắzwbqn sẽkbpe thàjllrnh sựpbel thậephdt=)))

Lờbrgei nógnvvi ngâpkkjy thơojzx củlputa Hoàjllrn Nhan Kiệikgvt giảijfji vâpkkjy cho Hoàjllrn Nhan Khang, cũephdng làjllrm cho bầwamwu khôezxnng khíazbfojzxi thảijfj lỏwamwng xuốlputng mộovylt chúrtbrt.


Trong phòhiwtng, Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt nằckpvm trêwamwn giưujobbrgeng lớejuwn, nhữwamwng sợouvri tógnvvc trưujobejuwc trákwspn ưujobejuwt thàjllrnh mộovylt mảijfjnh, dákwspn sákwspt vàjllro da đomijwamwu củlputa nàjllrng. Hiệikgvn tạxbaii chỉvfzg mớejuwi làjllr giai đomijoạxbain dạxbai con co rúrtbrt, từczyfng đomijouvrt đomijau đomijejuwn truyềfjakn đomijếczyfn từczyfujobejuwi thâpkkjn, Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt cắzwbqn chặpkkjt hàjllrm răpkkjng, khôezxnng đomijgcml cho mìxqhgnh kêwamwu lêwamwn tiếczyfng , thấojzxy nữwamw nhi nhưujob vậephdy, Hoàjllrn Nhan Minh Nguyệikgvt trákwspnh sang mộovylt bêwamwn, gạxbait lệikgv.

“Hôezxnezxn, đomijúrtbrt ta ăpkkjn chúrtbrt đomijfuyw!” Mộovylt trậephdn đomijau đomijejuwn đomiji qua, Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt đomijgcml cho Tôezxn Mi lấojzxy trứtlqpng gàjllr đomijãvofd nấojzxu chíazbfn ra, đomijúrtbrt nàjllrng ăpkkjn hai phầwamwn. Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt biếczyft, đomijâpkkjy chỉvfzgjllr bắzwbqt đomijwamwu, thờbrgei gian châpkkjn chíazbfnh phảijfji hao tổikgrn khíazbf lựpbelc, còhiwtn ởbwsv phíazbfa sau.

Thờbrgei gian từczyfng giâpkkjy từczyfng phúrtbrt đomiji qua, ngoàjllri phòhiwtng, trákwspi tim mọvfzgi ngưujobbrgei thógnvvt lêwamwn tớejuwi cổikgr họvfzgng, Phưujobouvrng Thưujobơojzxng bàjllry ra khuôezxnn mặpkkjt nghiêwamwm túrtbrc từczyf trưujobejuwc tớejuwi nay chưujoba hềfjakgnvv, từczyfrtbrc Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt vàjllro phòhiwtng đomijếczyfn bâpkkjy giờbrge, hắzwbqn vẫdsgzn ngậephdm chặpkkjt miệikgvng, mộovylt câpkkju cũephdng khôezxnng nógnvvi, bộovylkwspng kia, muốlputn nhiềfjaku dọvfzga ngưujobbrgei cógnvv nhiềfjaku dọvfzga ngưujobbrgei, phảijfjng phấojzxt ngưujobbrgei sanh con khôezxnng phảijfji làjllr Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt, màjllrjllr hắzwbqn.

“Ta thấojzxy cákwspc ngưujobơojzxi khôezxnng cầwamwn thiếczyft căpkkjng thẳvelnng nhưujob vậephdy, biểgcmlu tẩvelnu ởbwsvwamwn trong chịujobu đomijpbelng cơojzxn đomijau, nếczyfu chúrtbrng ta khẩvelnn trưujobơojzxng, chẳvelnng phảijfji sẽkbpepkkjy ákwspp lựpbelc lêwamwn biểgcmlu tẩvelnu?”

Hoàjllrn Nhan Khang nógnvvi mặpkkjc dùlzcvgnvv chúrtbrt gưujobouvrng éfzswp, nhưujobng làjllr chỉvfzg cầwamwn làjllrgnvv lợouvri vớejuwi Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt , Phưujobouvrng Thưujobơojzxng đomijfjaku thửnvcs thựpbelc hiệikgvn.Nghe hắzwbqn nógnvvi nhưujob vậephdy, Phưujobouvrng Thưujobơojzxng thoákwspng nhẹgten nhàjllrng thởbwsv ra, khôezxnng hềfjak đomijtlqpng đomijógnvv nữwamwa, màjllr ngồfuywi trêwamwn ghếczyf, chẳvelnng qua làjllrjllrn khíazbf trêwamwn ngưujobbrgei nhấojzxt thờbrgei nửnvcsa khắzwbqc vẫdsgzn khôezxnng cákwspch nàjllro tiêwamwu giảijfjm.

“Cákwspi kia, Minh Nguyệikgvt Thịujobnh, gầwamwn sang năpkkjm mớejuwi, ngưujobơojzxi chạxbaiy tớejuwi Bắzwbqc Chu quốlputc làjllrm cákwspi gìxqhg? Mặpkkjc kệikgv quốlputc gia củlputa ngưujobơojzxi sao?”

Hoàjllrn Nhan Khang muốlputn cho khôezxnng khíazbf bớejuwt căpkkjng thẳvelnng hơojzxn, cho nêwamwn tìxqhgm đomijfjakjllri. Chẳvelnng qua trạxbaing thákwspi củlputa Minh Nguyệikgvt Thịujobnh so vớejuwi Phưujobouvrng Thưujobơojzxng thìxqhgephdng khôezxnng khákwspojzxn bao nhiêwamwu, hắzwbqn chau màjllry, nhìxqhgn chằckpvm chằckpvm vàjllro Thíazbfnh Tùlzcvng Lâpkkju, ákwspnh mắzwbqt kia dưujobbrgeng nhưujob muốlputn chọvfzgc mộovylt lỗikgr thủlputng trêwamwn cửnvcsa sổikgr đomijckpvng ấojzxy.

Thấojzxy Minh Nguyệikgvt Thịujobnh khôezxnng tiếczyfp lờbrgei, Hoàjllrn Nhan Khang cógnvv chúrtbrt lúrtbrng túrtbrng, Cổikgr Quâpkkjn Uyểgcmln lúrtbrc ấojzxy lạxbaii giúrtbrp Minh Nguyệikgvt Thịujobnh trảijfj lờbrgei Hoàjllrn Nhan Khang:”Hắzwbqn a, cákwspi gìxqhgephdng néfzswm hếczyft cho cha ta! Thậephdt giốlputng nhưujob nhàjllr chúrtbrng ta thiếczyfu nợouvr hắzwbqn ấojzxy!”

“Ngưujobơojzxi làjllr?” Hoàjllrn Nhan Khang lúrtbrc nàjllry mớejuwi phákwspt hiệikgvn bêwamwn cạxbainh nhiềfjaku thêwamwm mộovylt mỹijfj nữwamw.

“Ta têwamwn làjllr Cổikgr Quâpkkjn Uyểgcmln!” Cổikgr Quâpkkjn Uyểgcmln thoảijfji mákwspi giớejuwi thiệikgvu mìxqhgnh, Hoàjllrn Nhan Khang sửnvcsng sốlputt: “Ngưujobơojzxi chíazbfnh làjllr Hoàjllrng thákwspi hậephdu Nam Phưujobouvrng quốlputc ? Vậephdy ngưujobơojzxi chẳvelnng phảijfji làjllr mẫdsgzu hậephdu củlputa Minh Nguyệikgvt Thịujobnh sao? Trờbrgei ạxbai, ngưujobơojzxi quảijfj thựpbelc chíazbfnh làjllr Hoàjllrng thákwspi hậephdu trẻctcx tuổikgri, xinh đomijgtenp nhấojzxt!”

Lờbrgei củlputa Hoàjllrn Nhan Khang chọvfzgc Cốlput Quâpkkjn Uyểgcmln cưujobbrgei: “Ngưujobơojzxi cũephdng thậephdt thúrtbr vịujob

“Quákwsp khen!” Hoàjllrn Nhan Khang chắzwbqp tay, đomijang chuẩvelnn bịujob mởbwsv miệikgvng, ákwspnh mắzwbqt giếczyft ngưujobbrgei củlputa Minh Nguyệikgvt Thịujobnh nhìxqhgn sang đomijâpkkjy, khiếczyfn cho Hoàjllrn Nhan Khang rùlzcvng mìxqhgnh mộovylt cákwspi.

“Đkkwaưujobouvrc đomijưujobouvrc đomijưujobouvrc, cákwspi gìxqhg ta cũephdng khôezxnng nógnvvi! Ta câpkkjm miệikgvng!”


Hoàjllrn Nhan Khang biếczyft, mọvfzgi ngưujobbrgei đomijfjaku đomijikgr chuyệikgvn phákwspt sinh trong bữwamwa cơojzxm tấojzxt niêwamwn lêwamwn đomijwamwu hắzwbqn, đomijiềfjaku nàjllry làjllrm cho Hoàjllrn Nhan Khang vôezxnlzcvng ủlputy khuấojzxt. Bấojzxt quákwsp vừczyfa nghĩbhck tớejuwi lờbrgei Minh Nguyệikgvt Thịujobnh nógnvvi, đomijtlqpa chákwspu nàjllry cógnvv duyêwamwn vớejuwi mìxqhgnh, tâpkkjm tìxqhgnh Hoàjllrn Nhan Khang khákwspojzxn nhiềfjaku.

“Thấojzxt Thấojzxt, nếczyfu đomijau thìxqhgwamwu ra đomiji!” Trong phòhiwtng, Hoàjllrn Nhan Minh Nguyệikgvt cẩvelnn thậephdn dùlzcvng khăpkkjn lôezxnng ấojzxm ákwspp lau mồfuywezxni trêwamwn trákwspn Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt:, “Hay làjllr, ta lấojzxy đomijfuyw cho con cắzwbqn?”

“Cho con khăpkkjn lôezxnng, đomijgcml cho con cắzwbqn!” Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt mởbwsv miệikgvng to, thởbwsv dốlputc, hai tay nắzwbqm chặpkkjt vảijfji trắzwbqng treo từczyf trêwamwn nógnvvc. Nàjllrng đomijãvofd sớejuwm nghe nógnvvi sanh con rấojzxt đomijau, khôezxnng nghĩbhck tớejuwi loạxbaii đomijau đomijejuwn nàjllry quảijfj thựpbelc làjllr thưujobbrgeng nhâpkkjn khógnvvgnvv thểgcmlujobbwsvng tưujobouvrng . Xem ra, chuyệikgvn con đomijếczyfn, mẹgten đomiji, quảijfj nhiêwamwn cũephdng cógnvv thểgcmlgnvv thậephdt .

“Tiểgcmlu thưujob!” Tốlput Nguyệikgvt cầwamwm khăpkkjn lôezxnng, đomijưujoba cho Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt. Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt mộovylt ngụivlvm cắzwbqn lấojzxy khăpkkjn lôezxnng, tựpbela hồfuyw cảijfjm giákwspc đomijhjoxojzxn khákwsp nhiềfjaku.

Thấojzxy Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt nhưujob vậephdy, Hoàjllrn Nhan Minh Nguyệikgvt biếczyft nàjllrng làjllr sợouvrxqhgnh kêwamwu ra tiếczyfng, khiếczyfn cho nhữwamwng ngưujobbrgei ngoàjllri kia, đomijpkkjc biệikgvt làjllr Phưujobouvrng Thưujobơojzxng đomijau lòhiwtng, cho nêwamwn dùlzcv cắzwbqn khăpkkjn lôezxnng, cũephdng khôezxnng kêwamwu mộovylt tiếczyfng.

Đkkwatlqpa con ngốlputc—— Hoàjllrn Nhan Minh Nguyệikgvt cũephdng khôezxnng nógnvvi lêwamwn lờbrgei, chỉvfzggnvv thểgcml lặpkkjng yêwamwn giúrtbrp nữwamw nhi lau mồfuywezxni, làjllrm nhữwamwng chuyệikgvn trong khảijfjpkkjng củlputa mìxqhgnh.

jllr đomijhjox đomijãvofd sắzwbqp xếczyfp xong rồfuywi, nưujobejuwc nógnvvng, khăpkkjn lôezxnng trắzwbqng, toàjllrn bộovyl chuẩvelnn bịujob xong, tấojzxt cảijfj mọvfzgi ngưujobbrgei đomijang chờbrge thờbrgei khắzwbqc mấojzxu chốlputt tớejuwi.

“Làjllrm sao mộovylt chúrtbrt tiếczyfng vang cũephdng khôezxnng cógnvv?” Ngoàjllri phòhiwtng, Phưujobouvrng Tàjllr qua lạxbaii đomiji tớejuwi, thỉvfzgnh thoảijfjng nhìxqhgn vềfjak phíazbfa trong.Thờbrgei đomijiểgcmlm Hoàjllrn Nhan Minh Nguyệikgvt sinh Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt hắzwbqn khôezxnng đomijưujobouvrc chứtlqpng kiếczyfn, hiệikgvn tạxbaii cuốlputi cùlzcvng chứtlqpng kiếczyfn đomijưujobouvrc cảijfjnh nữwamw nhi sinh ngoạxbaii tôezxnn, nhưujobng sựpbel an tĩbhcknh bêwamwn trong thậephdt sựpbel khôezxnng đomijưujobouvrc bìxqhgnh thưujobbrgeng! Chẳvelnng lẽkbpe, khôezxnng đomijau sao?

Phưujobouvrng Tàjllrgnvvi nhưujob vậephdy, nhữwamwng ngưujobbrgei khákwspc cũephdng đomijãvofd nhậephdn ra khákwspc thưujobbrgeng, đomijúrtbrng lúrtbrc Tôezxn Mi đomiji ra ngoàjllri, Hoàjllrn Nhan Khang lậephdp tứtlqpc gọvfzgi lạxbaii nàjllrng, “Tiểgcmlu Mi nhi, tạxbaii sao còhiwtn khôezxnng cógnvv đomijovylng tĩbhcknh a?”

ezxn Mi đomijang đomijau lòhiwtng thay Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt, lúrtbrc nàjllry nhìxqhgn thấojzxy Hoàjllrn Nhan Khang, nghĩbhck đomijếczyfn hắzwbqn giựpbelt giâpkkjy tiểgcmlu hoàjllrng đomijếczyfgnvvi câpkkju nógnvvi kia, lậephdp tứtlqpc xụivlv mặpkkjt xuốlputng: “Nữwamw nhâpkkjn sanh con, ngưujobơojzxi cho rằckpvng làjllrkwspi gìxqhg a! Tiểgcmlu thưujob cắzwbqn khăpkkjn lôezxnng ởbwsv trong! Ngưujobơojzxi nghĩbhck tiểgcmlu thưujobgnvv thanh âpkkjm gìxqhg phákwspt ra ngoàjllri?”

Bỏwamw lạxbaii câpkkju nógnvvi tàjllrn nhẫdsgzn nàjllry, Tôezxn Mi cũephdng khôezxnng quay lạxbaii màjllr thẳvelnng bưujobejuwc đomiji, Hoàjllrn Nhan Khang cógnvv chúrtbrt quẫdsgzn bákwspch đomijtlqpng tạxbaii chỗikgr, cưujobbrgei cũephdng khôezxnng đomijưujobouvrc, khógnvvc cũephdng khôezxnng xong.

“Nàjllrng đomijang lo lắzwbqng Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt, khôezxnng phảijfji cốlput ýkwsp nhằckpvm vàjllro ngưujobơojzxi! Ngưujobơojzxi yêwamwn tâpkkjm đomiji!” Cổikgr Quâpkkjn Uyểgcmln thấojzxy Hoàjllrn Nhan Khang nhưujob vậephdy, vộovyli vàjllrng ởbwsvwamwn cạxbainh an ủlputi hắzwbqn.

“Ta biếczyft ——”


Mặpkkjc dùlzcv ngoàjllri miệikgvng nógnvvi nhưujob vậephdy, Hoàjllrn Nhan Khang hay hậephdn khôezxnng đomijưujobouvrc tákwspt chíazbfnh mìxqhgnh hai cákwspi. Tôezxn Mi nógnvvi Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt cắzwbqn khăpkkjn lôezxnng, nhấojzxt đomijujobnh làjllr đomijau đomijếczyfn khôezxnng nógnvvi đomijưujobouvrc, nhưujobng lạxbaii khôezxnng muốlputn làjllrm cho ngưujobbrgei chờbrgebwsv ngoàjllri lo lắzwbqng, mớejuwi cógnvv thểgcml nhưujob vậephdy. Trưujobejuwc khi bịujob mọvfzgi ngưujobbrgei “oákwspn trákwspch”, Hoàjllrn Nhan Khang chủlput đomijovylng mang danh “ákwspc nhâpkkjn”, ngồfuywi xổikgrm mộovylt bêwamwn, lặpkkjng im, khôezxnng lêwamwn tiếczyfng.

Phưujobouvrng Thưujobơojzxng nghe Tôezxn Mi nógnvvi Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt cắzwbqn khăpkkjn lôezxnng, ngógnvvn tay đomijâpkkjm vàjllro trong lòhiwtng bàjllrn tay. Chắzwbqc chắzwbqn hiệikgvn tạxbaii nàjllrng rấojzxt đomijau, rấojzxt đomijau! Đkkwafjaku do hắzwbqn, làjllrm cho nàjllrng mang thai, hiệikgvn tạxbaii nàjllrng bịujobjllrnh hạxbai trong đomijógnvv, mìxqhgnh nhưujobng mộovylt chúrtbrt cũephdng khôezxnng thểgcml giúrtbrp, thậephdt làjllrezxn dụivlvng!

Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt tựpbel nhiêwamwn khôezxnng biếczyft ýkwsp nghĩbhck củlputa Phưujobouvrng Thưujobơojzxng, nàjllrng lúrtbrc nàjllry bịujob đomijau đomijejuwn hàjllrnh hạxbai suýkwspt khôezxnng chịujobu nổikgri, sanh con thậephdt khôezxnng phảijfji cựpbelc khổikgrxqhgnh thưujobbrgeng!

“Vưujobơojzxng Phi, ra bốlputn phầwamwn rồfuywi, kiêwamwn trìxqhg, tiếczyfp tụivlvc kiêwamwn trìxqhg!” Lúrtbrc nàjllry, bốlputn bàjllr đomijhjox đomijctcxephdng khẩvelnn trưujobơojzxng. Mặpkkjc dùlzcvkwspc nàjllrng làjllr ngưujobbrgei cựpbelc kỳikgrgnvv kinh nghiệikgvm đomijhjox đomijctcx, nhưujobng lúrtbrc nàjllry cũephdng đomijikgr đomijwamwy mồfuywezxni.

Vịujobjllry, làjllr mộovylt trong nhữwamwng nữwamw nhâpkkjn tôezxnn quýkwsp nhấojzxt Bắzwbqc Chu quốlputc, hôezxnm nay, hoàjllrng thưujobouvrng, thákwspi hoàjllrng Thákwspi hậephdu đomijfjaku ởbwsv phíazbfa ngoàjllri, Nhiếczyfp Chíazbfnh vưujobơojzxng cũephdng chờbrgebwsv phíazbfa ngoàjllri, vạxbain nhấojzxt Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt nếczyfu cógnvv . . . . . . Cákwspc nàjllrng phảijfji chịujobu khôezxnng đomijơojzxn giảijfjn chỉvfzgjllr đomijwamwu rơojzxi xuốlputng đomijojzxt.

“Đkkwaúrtbrng a! Vưujobơojzxng Phi, Tiểgcmlu thếczyf tửnvcs sắzwbqp đomiji ra! Nữwamwa nỗikgr lựpbelc!”

“Ta biếczyft, nhưujobng màjllr, mẹgten. . . . . . Ta đomijau quákwsp a!” Khăpkkjn lôezxnng trong miệikgvng Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt rơojzxi, nàjllrng rốlputt cụivlvc hôezxn mộovylt tiếczyfng: “Đkkwaau ” .

“Nưujobơojzxng ởbwsv chỗikgrjllry, Thấojzxt Thấojzxt đomijczyfng sợouvr a, nưujobơojzxng ởbwsvojzxi nàjllry phụivlvng bồfuywi ngưujobơojzxi!” Hoàjllrn Nhan Minh Nguyệikgvt nắzwbqm tay Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt, “Nếczyfu con đomijau, hãvofdy nắzwbqm tay mẹgten!”

“Khôezxnng ——” Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt rúrtbrt vềfjak tay củlputa mìxqhgnh, nhưujobephdezxni vảijfji trắzwbqng. Khíazbf lựpbelc nàjllrng cógnvv bao nhiêwamwu, nàjllrng rõvofdjllrng nhấojzxt, vạxbain nhấojzxt lỡhjox ngộovyl thưujobơojzxng Hoàjllrn Nhan Minh Nguyệikgvt thìxqhg sao bâpkkjy giờbrge.

Trong phòhiwtng, Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt nhưujob trảijfji qua mộovylt thếczyf kỷvofd, ngoàjllri phòhiwtng, ban đomijêwamwm bịujob thay thếczyf bởbwsvi ban ngàjllry , hôezxnm nay làjllr ngàjllry đomijwamwu tiêwamwn củlputa năpkkjm mớejuwi, vạxbain dặpkkjm trờbrgei quang, làjllr mộovylt ngàjllry đomijgtenp trờbrgei.

Đkkwaôezxnng Phưujobơojzxng Lam dẫdsgzn Hoàjllrn Nhan Kiệikgvt đomiji nghỉvfzg ngơojzxi trong chốlputc lákwspt, sákwspng sớejuwm, Hoàjllrn Nhan Kiệikgvt tỉvfzgnh lạxbaii, vừczyfa rửnvcsa mặpkkjt, ăpkkjn đomijiểgcmlm tâpkkjm xong, lậephdp tứtlqpc lôezxni Đkkwaôezxnng Phưujobơojzxng Lam đomijếczyfn Thíazbfnh Tùlzcvng Lâpkkju.

“Tiểgcmlu đomijikgv đomijikgvhiwtn chưujoba cógnvv ra sao? Cógnvv phảijfji hắzwbqn khôezxnng thíazbfch ta? Khôezxnng muốlputn cùlzcvng ta chơojzxi hay khôezxnng?” Vừczyfa nghe nógnvvi hàjllri tửnvcs Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt còhiwtn chưujoba ra đomijbrgei, Hoàjllrn Nhan Kiệikgvt nhếczyfch miệikgvng lêwamwn, cógnvv chúrtbrt khổikgr sởbwsv.

“Hoàjllrng thưujobouvrng, tiểgcmlu đomijikgv đomijikgv đomijang cốlput gắzwbqng, tiểgcmlu côezxnezxn củlputa chákwspu cũephdng đomijang cốlput gắzwbqng!” Đkkwaôezxnng Phưujobơojzxng Lam nhẹgten nhàjllrng vuốlputt ve đomijwamwu Hoàjllrn Nhan Kiệikgvt, “Chúrtbrng ta chờbrge mộovylt chúrtbrt, nógnvvi khôezxnng chừczyfng a, tiểgcmlu đomijikgv đomijikgv rấojzxt nhanh sẽkbpe đomiji ra!”


“Ừijfj!” Nghe nãvofdi nãvofdi nógnvvi, Hoàjllrn Nhan Kiệikgvt lúrtbrc nàjllry mớejuwi lộovyl ra nụivlvujobbrgei ngâpkkjy thơojzx .

Từczyf rạxbaing sákwspng đomijếczyfn bâpkkjy giờbrge, đomijãvofd qua hơojzxn tákwspm giờbrge, Phưujobouvrng Thưujobơojzxng cảijfjm giákwspc kiêwamwn nhẫdsgzn củlputa mìxqhgnh mộovylt chúrtbrt mộovylt chúrtbrt biếczyfn mấojzxt. Mặpkkjc dùlzcvephdng khôezxnng nghe đomijưujobouvrc tiếczyfng kêwamwu Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt, nhưujobng Phưujobouvrng Thưujobơojzxng biếczyft, hơojzxn tákwspm giờbrge, nàjllrng khẳvelnng đomijujobnh khôezxnng dễbhck chịujobu.

“Kéfzswt ——” cửnvcsa mởbwsv ra, tỳikgr nữwamwujobng chậephdu đomijfuywng đomijưujobouvrc che bởbwsvi khăpkkjn mặpkkjt ra, ởbwsvwamwn trong làjllrujobejuwc đomijãvofdlzcvng qua, tảijfjn mákwspt ra mùlzcvi mákwspu, chỉvfzg sợouvr ngưujobbrgei thấojzxy, cho nêwamwn dùlzcvng khăpkkjn lôezxnng che lạxbaii.

“Vưujobơojzxng Phi nhưujob thếczyfjllro? Bêwamwn trong thếczyfjllro?” Phưujobouvrng Thưujobơojzxng trựpbelc tiếczyfp ngăpkkjn mộovylt tỳikgr nữwamw lạxbaii hỏwamwi.

Khôezxnng biếczyft cógnvv phảijfji bịujob khíazbf thếczyf củlputa Phưujobouvrng Thưujobơojzxng dọvfzga sợouvr hay khôezxnng, tiểgcmlu côezxnujobơojzxng nàjllry lắzwbqp bắzwbqp hồfuywi lâpkkju, Phưujobouvrng Thưujobơojzxng rốlputng lêwamwn mộovylt tiếczyfng, “Nógnvvi!” Nàjllrng mớejuwi mởbwsv miệikgvng.”Thểgcml trạxbaing củlputa Vưujobơojzxng phi cógnvv chúrtbrt nhỏwamw, còhiwtn Tiểgcmlu thếczyf tửnvcs lạxbaii cógnvvgnvv chúrtbrt lớejuwn, cho nêwamwn, tưujobơojzxng đomijlputi khógnvv sinh. . . . . .”

“Oanh ——”

Phưujobouvrng Thưujobơojzxng đomijákwspnh mộovylt chưujobbwsvng vàjllro trêwamwn câpkkjy cộovylt, trựpbelc tiếczyfp đomijákwspnh câpkkjy cộovylt cógnvv đomijưujobbrgeng kíazbfnh to chừczyfng 1 vòhiwtng tay trẻctcx con thàjllrnh mấojzxy phầwamwn.

“Vưujobơojzxng gia tha mạxbaing” Tỳikgr nữwamwjllry chỉvfzgjllr nha đomijwamwu mưujobbrgei bốlputn mưujobbrgei lăpkkjm tuổikgri, hiệikgvn tạxbaii thấojzxy Phưujobouvrng Thưujobơojzxng nổikgri dógnvva, lúrtbrc nàjllry mềfjakm châpkkjn, buôezxnng lỏwamwng tay, chậephdu đomijfuywng rơojzxi xuốlputng mặpkkjt đomijojzxt, mákwspu lẫdsgzn nưujobejuwc hắzwbqt đomijwamwy đomijojzxt.

Phưujobouvrng Thưujobơojzxng thấojzxy nhữwamwng nưujobejuwc mákwspu hồfuywng hồfuywng kia, vẻctcx mặpkkjt lạxbaii càjllrng khógnvv coi, màjllr nha đomijwamwu vừczyfa thấojzxy mìxqhgnh gâpkkjy nêwamwn họvfzga lớejuwn, vộovyli vàjllrng quỳikgr xuốlputng đomijojzxt dậephdp đomijwamwu.”Vưujobơojzxng gia tha mạxbaing, nôezxn tỳikgr khôezxnng phảijfji cốlput ýkwsp!”

“Khôezxnng sao, ngưujobơojzxi đomiji đomiji!” Đkkwaôezxnng Phưujobơojzxng Lam thấojzxy thếczyf, tiếczyfn lêwamwn giảijfji vâpkkjy, “Đkkwai đomiji, trong nhàjllr vẫdsgzn chờbrge ngưujobơojzxi hỗikgr trợouvr!”

“Tạxbai ơojzxn thákwspi Hoàjllrng Thákwspi hậephdu! Tạxbai ơojzxn thákwspi Hoàjllrng Thákwspi hậephdu!” Tỳikgr nữwamw nhặpkkjt chậephdu đomijfuywng, bưujobejuwc nhanh vàjllro Thíazbfnh Tùlzcvng lâpkkju, Đkkwaôezxnng Phưujobơojzxng Lam đomijtlqpng đomijógnvv an ủlputi Phưujobouvrng Thưujobơojzxng, “Đkkwaczyfng quákwsp khẩvelnn trưujobơojzxng, ngưujobơojzxi nhưujob vậephdy, ákwspp lựpbelc củlputa Thấojzxt Thấojzxt cũephdng sẽkbpe rấojzxt lớejuwn! Thảijfj lỏwamwng mộovylt chúrtbrt, Thấojzxt Thấojzxt khôezxnng cógnvv việikgvc gìxqhg !”

Thậephdt ra thìxqhg mớejuwi nghe lờbrgei vừczyfa rồfuywi củlputa tỳikgr nữwamw, Đkkwaôezxnng Phưujobơojzxng Lam cũephdng rấojzxt khẩvelnn trưujobơojzxng. Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt thểgcml trạxbaing khôezxnng lớejuwn, bồfuywn cốlputt nhỏwamw hẹgtenp, nếczyfu làjllr thai nhi quákwsp lớejuwn, chỉvfzg sợouvr phảijfji chịujobu khổikgr mộovylt phen.

“Ta cógnvv chúrtbrt lo lắzwbqng.”


Phưujobouvrng Thưujobơojzxng run run ngưujobbrgei, trong lòhiwtng bàjllrn tay ứtlqpa ra mồfuywezxni lạxbainh. Hắzwbqn cho tớejuwi bâpkkjy giờbrgeephdng chưujoba từczyfng khẩvelnn trưujobơojzxng nhưujob vậephdy! Mặpkkjc dùlzcv trưujobejuwc kia bịujoblputm đomijau hàjllrnh hạxbai, cũephdng chưujoba từczyfng sợouvrvofdi hay bốlputi rốlputi nhưujobrtbrc nàjllry. Nưujobejuwc mákwspu đomijãvofd ngưujobng kếczyft ởbwsv trêwamwn mặpkkjt đomijojzxt, hồfuywng hồfuywng, kíazbfch thíazbfch mắzwbqt cùlzcvng tim củlputa hắzwbqn, hắzwbqn khôezxnng cákwspch nàjllro tưujobbwsvng tưujobouvrng, chảijfjy nhiềfjaku mákwspu nhưujob vậephdy, Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt sẽkbpe thàjllrnh bộovylkwspng gìxqhg.

Trong Thíazbfnh Tùlzcvng lâpkkju, Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt đomijãvofd sớejuwm nghe đomijưujobouvrc kia tiếczyfng “ầwamwm”, nhờbrgeezxn Mi mớejuwi biếczyft đomijưujobouvrc Phưujobouvrng Thưujobơojzxng đomijang lo lắzwbqng, Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt xin Hoàjllrn Nhan Minh Nguyệikgvt cho Phưujobouvrng Thưujobơojzxng vàjllro.

“Thấojzxt Thấojzxt, khi nữwamw nhâpkkjn sinh con, nam nhâpkkjn làjllr khôezxnng thểgcmljllro phòhiwtng sanh !” Hoàjllrn Nhan Minh Nguyệikgvt dùlzcv sao cũephdng làjllr nữwamw nhâpkkjn truyềfjakn thốlputng, Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt yêwamwu cầwamwu Phưujobouvrng Thưujobơojzxng theo vàjllro phòhiwtng sinh, làjllrm cho nàjllrng cógnvv chúrtbrt khôezxnng tiếczyfp nhậephdn đomijưujobouvrc.

“Nưujobơojzxng, ta gầwamwn nhưujob khôezxnng kiêwamwn trìxqhg nổikgri nữwamwa . . . . .” Khuôezxnn mặpkkjt Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt vốlputn hồfuywng hàjllro, lúrtbrc nàjllry đomijãvofd biếczyfn thàjllrnh trắzwbqng bệikgvch, nàjllrng “đomijákwspng thưujobơojzxng” nhìxqhgn Hoàjllrn Nhan Minh Nguyệikgvt, dùlzcvng thanh âpkkjm tiểgcmlu nữwamwjllrm nũephdng.

“Côezxnng chúrtbra, thờbrgei gian kéfzswo dàjllri đomijlputi vớejuwi hàjllri tửnvcs rấojzxt bấojzxt lợouvri! Bồfuywn cốlputt côezxnng chúrtbra thậephdt sựpbeljllr quákwsp chậephdt. . . . . .”

jllr đomijhjoxwamwn cạxbainh lúrtbrc nàjllry cũephdng khôezxnng cógnvvkwspch, giằckpvng co cảijfj đomijêwamwm, hiệikgvn tạxbaii trờbrgei sákwspng, hàjllri tửnvcshiwtn khôezxnng cógnvv đomijovylng tĩbhcknh muốlputn ra. Cákwspc nàjllrng cũephdng sợouvr, sợouvrgnvvkwspnh mạxbaing cho nógnvv, mặpkkjc dùlzcv truyềfjakn thốlputng đomijíazbfch xákwspc làjllrgnvvi nam nhâpkkjn khôezxnng thểgcmljllro phòhiwtng sanh, nhưujobng Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt khôezxnng sinh ra tớejuwi đomijưujobouvrc, nếczyfu làjllrgnvvujobơojzxng gia ởbwsvwamwn ngưujobbrgei, nhấojzxt đomijujobnh sẽkbpe truyềfjakn đomijovylng lựpbelc cho nàjllrng.

jllr đomijhjoxgnvvi nhưujob vậephdy, Hoàjllrn Nhan Minh Nguyệikgvt cũephdng cógnvv chúrtbrt luốlputng cuốlputng, “Mau, nhanh đomiji mờbrgei Vưujobơojzxng gia đomiji vàjllro!”

Tốlput Nguyệikgvt vộovyli vãvofd đomiji ra, sau khi hàjllrnh lễbhck vớejuwi Đkkwaôezxnng Phưujobơojzxng Lam, Tốlput Nguyệikgvt chuyểgcmln hưujobejuwng Phưujobouvrng Thưujobơojzxng, “Côezxn gia, tiểgcmlu thưujob muốlputn gặpkkjp ngàjllri!”

“Cákwspi gìxqhg?” Trong lòhiwtng Phưujobouvrng Thưujobơojzxng thoákwspng “lộovylp bộovylp” mộovylt phákwspt, cảijfjm giákwspc theo lờbrgei Tốlput Nguyệikgvt cứtlqp nhưujob Thấojzxt Thấojzxt muốlputn nhắzwbqn nhủlput lạxbaii “di ngôezxnn”, khôezxnng đomijouvri Tốlput Nguyệikgvt nógnvvi xong, Phưujobouvrng Thưujobơojzxng tựpbela nhưujob mộovylt trậephdn giógnvvezxnng cákwspi àjllro vàjllro Thíazbfnh Tùlzcvng Lâpkkju.

“Nàjllry ——”

Đkkwaôezxnng Phưujobơojzxng Lam chỉvfzggnvvi mộovylt chữwamw, vưujobơojzxn tay ra, dừczyfng ngay tạxbaii chỗikgr. Đkkwaưujobouvrc rồfuywi, đomijếczyfn lúrtbrc nàjllry rồfuywi, còhiwtn nghĩbhck nhiềfjaku nhưujob vậephdy làjllrm cákwspi gìxqhg đomijojzxy! Quan trọvfzgng làjllr mẫdsgzu tửnvcsxqhgnh an!

“Khanh Khanh, ta tớejuwi rồfuywi!”

Phưujobouvrng Thưujobơojzxng muốlputn dựpbela vàjllro gầwamwn Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt, lạxbaii bịujobezxn Mii ngăpkkjn cảijfjn: “Côezxn gia, ngàjllri phảijfji vệikgv sinh trưujobejuwc!”

Phưujobouvrng Thưujobơojzxng vộovyli vàjllrng lau mặpkkjt bằckpvng khăpkkjn ngâpkkjm nưujobejuwc nógnvvng, lúrtbrc nàjllry mớejuwi đomiji tớejuwi bêwamwn cạxbainh Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt.

“Khanh Khanh. . . . . .” Nhìxqhgn thấojzxy Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt đomijikgr mồfuywezxni đomijwamwy y phụivlvc, Phưujobouvrng Thưujobơojzxng đomijau lòhiwtng khôezxnng đomijưujobouvrc, vừczyfa thấojzxy Hoàjllrn Nhan Minh Nguyệikgvt vẻctcx mặpkkjt mệikgvt mỏwamwi, Phưujobouvrng Thưujobơojzxng vộovyli vàjllrng thếczyf chỗikgr Hoàjllrn Nhan Minh Nguyệikgvt, đomijgcmljllr sang mộovylt bêwamwn nghỉvfzg ngơojzxi.

“Thưujobơojzxng, lầwamwn nàjllry chắzwbqc chắzwbqn chúrtbrng ta sẽkbpe thua!” Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt nhìxqhgn thấojzxy Phưujobouvrng Thưujobơojzxng, trong lòhiwtng khôezxnng nỡhjox lậephdp tứtlqpc trởbwsvwamwn kiêwamwn đomijujobnh .

Buôezxnng lỏwamwng vảijfji trắzwbqng trong tay, Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt nắzwbqm tay Phưujobouvrng Thưujobơojzxng thậephdt chặpkkjt: “Làjllrm sao bâpkkjy giờbrge? Đkkwatlqpa nhỏwamwjllry nhưujob vậephdy ra, nhấojzxt đomijujobnh làjllrfzsw trai! Chúrtbrng ta, chúrtbrng ta cưujobouvrc chíazbfnh làjllr nữwamw nhi, lầwamwn nàjllry khẳvelnng đomijujobnh thua thảijfjm!”

Đkkwaếczyfn lúrtbrc nàjllry, Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt vẫdsgzn còhiwtn cógnvvpkkjm tưujobgnvvi giỡhjoxn, khiếczyfn cho Phưujobouvrng Thưujobơojzxng hơojzxi bớejuwt căpkkjng thẳvelnng đomiji mộovylt chúrtbrt. Hắzwbqn hôezxnn nhẹgtenhiwtkwsp đomijwamwy mồfuywezxni củlputa nàjllrng, nắzwbqm tay nàjllrng, tiếczyfp lựpbelc lưujobouvrng cho nàjllrng: “Khôezxnng sao, lầwamwn nàjllry thua, lầwamwn sau gỡhjox vốlputn kiếczyfm trởbwsv lạxbaii! Rồfuywi hãvofdy nógnvvi, tựpbelxqhgnh vui vẻctcx khôezxnng bằckpvng vui chung, đomijâpkkjy khôezxnng phảijfji làjllr lờbrgei nàjllrng thưujobbrgeng nógnvvi lúrtbrc trưujobejuwc sao! Đkkwagcml cho mọvfzgi ngưujobbrgei đomijákwspnh cuộovylc nhậephdn mộovylt khoảijfjn tiềfjakn nhỏwamw, chẳvelnng phảijfji làjllr tốlputt hơojzxn!”

“Ha ha, đomijãvofd biếczyft chàjllrng. . . . . . Sẽkbpegnvvi nhưujob vậephdy! A ——”

ojzxn đomijau bụivlvng sinh truyềfjakn đomijếczyfn, lầwamwn nàjllry Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt khôezxnng chịujobu đomijpbelng nhưujob trưujobejuwc nữwamwa, màjllrwamwu ra tiếczyfng .

kwspi loạxbaii nàjllry đomijau đomijếczyfn mứtlqpc tậephdn cùlzcvng mớejuwi cógnvv thểgcml phákwspt ra kêwamwu thảijfjm thiếczyft, đomijgcml cho Hoàjllrn Nhan Khang rùlzcvng mìxqhgnh mộovylt cákwspi. Thìxqhg ra làjllr nữwamw nhâpkkjn sanh con khủlputng bốlput nhưujob vậephdy? Hoàjllrn Nhan Khang ngógnvv chừczyfng trêwamwn nưujobejuwc mákwspu trêwamwn mặpkkjt đomijojzxt, vậephdy sau nàjllry Tôezxn Mi cũephdng sẽkbpe nhưujob vậephdy sao?

Đkkwatlqpng ởbwsvwamwn cạxbainh Hoàjllrn Nhan Khang làjllr Minh Nguyệikgvt Thịujobnh, sắzwbqc mặpkkjt hiệikgvn tạxbaii cựpbelc kỳikgr xấojzxu. Khôezxnng thấojzxy nụivlvujobbrgei bỡhjoxn cợouvrt thưujobbrgeng ngàjllry, cảijfj khuôezxnn mặpkkjt Minh Nguyệikgvt Thịujobnh đomijfjaku căpkkjng cứtlqpng. Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt chịujobu khổikgr trong đomijógnvv, hắzwbqn rấojzxt muốlputn phụivlvng bồfuywi nàjllrng, nógnvvi cho nàjllrng biếczyft, hếczyft thảijfjy đomijfjaku cógnvv hắzwbqn. Nhưujobng màjllr, hắzwbqn làjllr ai chứtlqp? Phu quâpkkjn củlputa nàjllrng đomijãvofd tiếczyfn vàjllro, hắzwbqn mặpkkjc dùlzcv lo lắzwbqng, cũephdng chỉvfzggnvv thểgcmlbwsv chỗikgrjllry lo lắzwbqng suôezxnng.

“Vưujobơojzxng Phi, đomijãvofd thấojzxy đomijwamwu Tiểgcmlu thếczyf tửnvcs rồfuywi, Vưujobơojzxng Phi, ngưujobbrgei tăpkkjng thêwamwm lựpbelc đomiji!”

Phưujobouvrng Thưujobơojzxng đomiji vàjllro, khiếczyfn cho bàjllr đomijhjox chịujobu ákwspp lựpbelc lớejuwn hơojzxn nữwamwa, cũephdng may Phưujobouvrng Thưujobơojzxng cũephdng khôezxnng cógnvvpkkjy ákwspp lựpbelc cho cákwspc nàjllrng, đomijgcml cho bàjllr đomijhjoxojzxi thảijfjpkkjm, tậephdp trung lựpbelc chúrtbr ýkwspwamwn trêwamwn ngưujobbrgei Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt.

“A di đomijàjllr Phậephdt, Bồfuywkwspt phùlzcv hộovyl cho Thấojzxt Thấojzxt! A di đomijàjllr Phậephdt!” Hoàjllrn Nhan Minh Nguyệikgvt mộovylt bêwamwn lạxbaiy Bồfuywkwspt, cầwamwu thầwamwn linh cógnvv thểgcmljllrm cho Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt bớejuwt đomiji mộovylt chúrtbrt thốlputng khổikgr.

“A ——” Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt lầwamwn nữwamwa đomijau đomijếczyfn kêwamwu ra tiếczyfng , cho tớejuwi bâpkkjy giờbrge, đomijau đomijejuwn đomijãvofd đomijếczyfn cựpbelc hạxbain chịujobu đomijpbelng củlputa Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt, lúrtbrc nàjllry nàjllrng cũephdng nữwamwa khôezxnng kịujobp trưujobejuwc nghĩbhck , mộovylt tiếczyfng vừczyfa mộovylt tiếczyfng kêwamwu lêwamwn, dưujobbrgeng nhưujob muốlputn thôezxnng qua tiếczyfng, tiêwamwu giảijfjm bớejuwt đomijau đomijejuwn

“Thưujobơojzxng, đomijau quákwsp a!” Nưujobejuwc mắzwbqt củlputa Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt khôezxnng nhịujobn đomijưujobouvrc tuôezxnng tràjllro, Phưujobouvrng Thưujobơojzxng trừczyf giúrtbrp nàjllrng lau mặpkkjt, cákwspi gìxqhg đomijfjaku khôezxnng làjllrm đomijưujobouvrc, chỉvfzggnvv thểgcml nhìxqhgn Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt đomijau đomijếczyfn phákwspt run.

“Ta ởbwsv chỗikgrjllry! Sinh lầwamwn nàjllry làjllr đomijưujobouvrc rồfuywi, sau nàjllry chúrtbrng ta sẽkbpe khôezxnng sinh nữwamwa!” Lúrtbrc nàjllry Phưujobouvrng Thưujobơojzxng cógnvv chúrtbrt đomijákwspng ghéfzswt hàjllri tửnvcs trong bụivlvng Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt, thếczyf nhưujobng hàjllrnh hạxbaijllrng. Nhưujob vậephdy”Chờbrge tiểgcmlu tửnvcs ngu ngốlputc kia sinh ra, ta sẽkbpe đomijákwspnh môezxnng nógnvv, dákwspm bắzwbqt nạxbait nàjllrng!”

Lờbrgei củlputa Phưujobouvrng Thưujobơojzxng truyềfjakn tớejuwi trong tai nhữwamwng ngưujobbrgei khákwspc, khiếczyfn cảijfj phòhiwtng sinh buồfuywn cưujobbrgei, rồfuywi lạxbaii khôezxnng dákwspm cưujobbrgei thàjllrnh tiếczyfng, mọvfzgi ngưujobbrgei cuốlputi cùlzcvng cũephdng thấojzxy đomijưujobouvrc mộovylt bộovyl mặpkkjt khákwspc củlputa Vưujobơojzxng Gia lúrtbrc chiềfjaku vợouvr.

“Khỏwamwi. . . . . . chàjllrng, chàjllrng bồfuywi thưujobbrgeng tiềfjakn thua lạxbaii cho ta!”

Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt cắzwbqn răpkkjng, dùlzcvng sứtlqpc nắzwbqm tay Phưujobouvrng Thưujobơojzxng.

“Ừijfjczyf đomijưujobouvrc, ta bồfuywi thưujobbrgeng cho nàjllrng! Cho nàjllrng hếczyft! Tấojzxt cảijfj củlputa ta đomijfjaku làjllr củlputa nàjllrng!”

Đkkwaếczyfn lúrtbrc nàjllry, hai ngưujobbrgei lạxbaii ởbwsv chỗikgrjllry nógnvvi lờbrgei tìxqhgnh ýkwsp liêwamwn tụivlvc nhưujob vậephdy làjllrm cho ngưujobbrgei ta đomijwamw mặpkkjt, từczyf nhữwamwng tỳikgr nữwamw trẻctcx tuổikgri đomijtlqpng ởbwsv cửnvcsa, đomijếczyfn bàjllrvofdo lớejuwn tuổikgri, tấojzxt cảijfj đomijfjaku nghe thấojzxy quákwsp buồfuywn nôezxnn.

Trong phòhiwtng, bởbwsvi vìxqhg đomijau đomijejuwn, Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt quêwamwn mấojzxt thờbrgei gian, màjllr ngoàjllri phòhiwtng, mọvfzgi ngưujobbrgei nhìxqhgn mặpkkjt trờbrgei dầwamwn dầwamwn dâpkkjng lêwamwn, mãvofdi cho đomijếczyfn giữwamwa trưujoba.

“Chuyệikgvn gìxqhg xảijfjy ra, làjllrm sao còhiwtn khôezxnng cógnvv sinh xong?”. Đkkwaôezxnng Phưujobơojzxng Lam lúrtbrc trưujobejuwc còhiwtn bìxqhgnh tĩbhcknh mộovylt chúrtbrt nhưujobng lúrtbrc nàjllry hoàjllrn toàjllrn nógnvvng nảijfjy, đomijãvofd qua lâpkkju nhưujob vậephdy, chẳvelnng lẽkbpejllr khógnvv sanh? Nếczyfu thậephdt khógnvv sanh, vậephdy, đomijâpkkjy chẳvelnng phảijfji làjllr phiềfjakn toákwspi lớejuwn?

“A di đomijàjllr Phậephdt, Bồfuywkwspt phùlzcv hộovyl!” Đkkwaôezxnng Phưujobơojzxng Lam chuyểgcmln đomijovylng Phậephdt châpkkju trong tay, khấojzxn cầwamwu . Ngàjllrn vạxbain đomijczyfng làjllrm cho Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt cógnvv việikgvc, nhấojzxt đomijujobnh phảijfji mẫdsgzu tửnvcsxqhgnh an!

Mộovylt bêwamwn Hoàjllrn Nhan Kiệikgvt mặpkkjc dùlzcv khôezxnng biếczyft Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt sinh sảijfjn mạxbaio hiểgcmlm đomijếczyfn cỡhjoxjllro, nhưujobng nhìxqhgn đomijếczyfn mọvfzgi ngưujobbrgei đomijfjaku cau màjllry, hắzwbqn cũephdng họvfzgc Đkkwaôezxnng Phưujobơojzxng Lam bộovyl dạxbaing, bắzwbqt đomijwamwu khấojzxn cầwamwu, “Bồfuywkwspt phùlzcv hộovyl, nếczyfu nhưujob tiểgcmlu đomijikgv đomijikgv nhanh đomiji ra ngoàjllri, ta liềfjakn phong hắzwbqn làjllrxqhgnh Đkkwaôezxnng Vưujobơojzxng! Còhiwtn tặpkkjng hắzwbqn cung đomijiệikgvn thậephdt to!”

Bộovylkwspng “tiểgcmlu đomijxbaii nhâpkkjn” củlputa Hoàjllrn Nhan Kiệikgvt khiếczyfn cho khôezxnng khíazbf thoákwspng thoảijfji mákwspi hơojzxn mộovylt chúrtbrt, Đkkwaôezxnng Phưujobơojzxng Lam sờbrge sờbrge đomijwamwu Hoàjllrn Nhan Kiệikgvt, lạxbaii nhìxqhgnThíazbfnh Tùlzcvng Lâpkkju.

Đkkwaang lúrtbrc mọvfzgi ngưujobbrgei kiêwamwn nhẫdsgzn sắzwbqp hao hếczyft, “Oa oa ——” mộovylt tiếczyfng khógnvvc nỉvfzg non phákwsp khôezxnng ra.

“Sinh. . . . . . Sinh?” Hoàjllrn Nhan Khang ngâpkkjy ngốlputc mộovylt câpkkju, mọvfzgi ngưujobbrgei mớejuwi hiểgcmlu đomijưujobouvrc.

“Sinh rồfuywi sinh rồfuywi! Thậephdt tốlputt quákwsp!” Đkkwaôezxnng Phưujobơojzxng Lam kíazbfch đomijovylng đomijưujobouvrc khôezxnng đomijưujobouvrc, “Phưujobouvrng Tàjllr a, chúrtbrc mừczyfng ngưujobơojzxi, làjllrm ôezxnng ngoạxbaii rồfuywi!”

“Tạxbai ơojzxn. . . . . . Tạxbai ơojzxn!” Phưujobouvrng Tàjllr bắzwbqt đomijwamwu kinh ngạxbaic, sau đomijógnvv ngớejuw ngưujobbrgei, đomijếczyfn hiệikgvn tạxbaii, mớejuwi kíazbfch đomijovylng.”Ta làjllrm ôezxnng ngoạxbaii rồfuywi! Ta làjllrm ôezxnng ngoạxbaii rồfuywi!”

Trong nhàjllr, bàjllr đomijhjox lau ngưujobbrgei cho tiểgcmlu oa nhi, lạxbaii bao nógnvv trong khăpkkjn bôezxnng, đomijưujoba cho Phưujobouvrng Thưujobơojzxng, “Chúrtbrc mừczyfng Vưujobơojzxng gia, chúrtbrc mừczyfng Vưujobơojzxng Phi, làjllr mộovylt vịujob Tiểgcmlu thếczyf tửnvcs!”

Phưujobouvrng Thưujobơojzxng cũephdng khôezxnng cógnvv nhậephdn hàjllri tửnvcs, ngưujobouvrc lạxbaii làjllr cẩvelnn thậephdn hầwamwu hạxbai Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt đomijikgri lạxbaii quầwamwn ákwspo sạxbaich.

Thấojzxy Phưujobouvrng Thưujobơojzxng nhưujob vậephdy, bàjllr đomijhjox ôezxnm hàjllri tửnvcs tay cógnvv chúrtbrt cứtlqpng ngắzwbqc, dưujobbrgeng nhưujob, vịujobjllry Vưujobơojzxng gia khôezxnng thíazbfch nhi tửnvcs? Hay làjllr ——

“Đkkwagcml cho ta!” Hoàjllrn Nhan Minh Nguyệikgvt nhậephdn lấojzxy hàjllri tửnvcs, ôezxnm vàjllro trong ngựpbelc.”Ơphhd, lớejuwn lêwamwn thậephdt xinh đomijgtenp! Giốlputng nhưujob phụivlv thâpkkjn vậephdy!”

Lờbrgei củlputa Hoàjllrn Nhan Minh Nguyệikgvt cũephdng khôezxnng khiếczyfn cho Phưujobouvrng Thưujobơojzxng hứtlqpng thúrtbr, hiệikgvn tạxbaii trong lòhiwtng, trong mắzwbqt hắzwbqn cũephdng chỉvfzggnvv mộovylt mìxqhgnh Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt. Chịujobu đomijau nhiềfjaku nhưujob vậephdy mớejuwi sinh hạxbaijllri tửnvcs, cákwspi vậephdt nhỏwamwjllry hàjllrnh hạxbai Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt đomijếczyfn thếczyf, khiếczyfn cho hắzwbqn cógnvv chúrtbrt ghéfzswt nhi tửnvcs.

ujobejuwi sựpbel hầwamwu hạxbai củlputa Phưujobouvrng Thưujobơojzxng, Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt đomijikgri lạxbaii quầwamwn ákwspo sạxbaich, Tôezxn Mi cùlzcvng Tốlput Nguyệikgvt dọvfzgn sạxbaich giưujobbrgeng chiếczyfu, Phưujobouvrng Thưujobơojzxng ôezxnm Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt, đomijpkkjt nàjllrng lêwamwn trêwamwn giưujobbrgeng.

“Nưujobơojzxng, bếczyf nhi tửnvcs đomijếczyfn cho con nhòhiwtn.”Khuôezxnn mặpkkjt Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt mặpkkjc dùlzcv mặpkkjt trắzwbqng bệikgvch, nhưujobng rấojzxt cógnvv tinh thầwamwn.

Hoàjllrn Nhan Minh Nguyệikgvt đomijem đomijtlqpa trẻctcx nhẹgten nhàjllrng màjllr đomijpkkjt ởbwsvwamwn cạxbainh Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt, nhưujobng đomijếczyfn lúrtbrc nàjllry Phưujobouvrng Thưujobơojzxng vẫdsgzn khôezxnng chịujobu nhìxqhgn hàjllri tửnvcs, Hoàjllrn Nhan Minh Nguyệikgvt biếczyft Phưujobouvrng Thưujobơojzxng vìxqhg Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt nêwamwn mớejuwi giậephdn hàjllri tửnvcs, nhịujobn khôezxnng đomijưujobouvrc bậephdt cưujobbrgei.

“Làjllrm sao bâpkkjy giờbrge! Thấojzxt Thấojzxt chúrtbrng ta liềfjaku mạxbaing sinh hạxbai tớejuwi hàjllri tửnvcs, ngưujobbrgei khákwspc thếczyf nhưujobng khôezxnng làjllrm gìxqhg, cùlzcvng khôezxnng thíazbfch! Sớejuwm biếczyft nhưujob vậephdy, Thấojzxt Thấojzxt sẽkbpe hẳvelnn nêwamwn gảijfj cho ngưujobbrgei khákwspc, trákwspnh cho lúrtbrc nàjllry sinh hàjllri tửnvcsephdng đomijưujobouvrc vui, còhiwtn phảijfji nhìxqhgn mặpkkjt ai đomijógnvv!”

Lờbrgei củlputa Hoàjllrn Nhan Minh Nguyệikgvt rơojzxi vàjllro trong tai Phưujobouvrng Thưujobơojzxng, khiếczyfn cho khuôezxnn mặpkkjt cứtlqpng nhắzwbqc củlputa Phưujobouvrng Thưujobơojzxng hơojzxi nớejuwi lỏwamwng xuốlputng. Hắzwbqn cúrtbri đomijwamwu, liếczyfc hàjllri tửnvcs mộovylt cákwspi thậephdt nhanh, khi thấojzxy ákwspnh mắzwbqt nhi tửnvcs, tâpkkjm Phưujobouvrng Thưujobơojzxng đomijovylt nhiêwamwn nhưujob bịujob thứtlqpxqhgvofdnh liệikgvt đomijovylng phảijfji.

“Thưujobơojzxng, chàjllrng nhìxqhgn, đomijôezxni mắzwbqt củlputa cụivlvc cưujobng giốlputng chàjllrng y nhưujob đomijúrtbrc đomijâpkkjy! Thậephdt xinh đomijgtenp a ——” Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt lôezxni kéfzswo tay Phưujobouvrng Thưujobơojzxng, đomijgcml cho hắzwbqn dùlzcvng ngógnvvn tay nhẹgten nhàjllrng chạxbaim vàjllro con củlputa bọvfzgn họvfzg.

Cảijfjm xúrtbrc mềfjakm mạxbaii, từczyf ngógnvvn tay truyềfjakn đomijếczyfn, khiếczyfn cho trong lòhiwtng Phưujobouvrng Thưujobơojzxng càjllrng thêwamwm rung đomijovylng.

“Cógnvv phảijfji rấojzxt giốlputng chàjllrng hay khôezxnng?”

“Ừijfj!” Phưujobouvrng Thưujobơojzxng gậephdt đomijwamwu, khógnvve miệikgvng khẽkbpe cong lêwamwn, ngógnvvn tay đomijpkkjt trong bàjllrn tay nhỏwamw củlputa Tiểgcmlu bảijfjo bốlputi mớejuwi sinh.

“Ngôezxn ——” Tiểgcmlu bảijfjo bảijfjo phákwspt ra nho nhỏwamw thanh âpkkjm, khógnvve miệikgvng phun bọvfzgt khíazbf, ákwspnh mắzwbqt màjllru tíazbfm nhìxqhgn Phưujobouvrng Thưujobơojzxng, cákwspi miệikgvng nho nhỏwamw khẽkbpe mởbwsv khẽkbpe hợouvrp.

Nhìxqhgn nhi tửnvcs củlputa mìxqhgnh, Phưujobouvrng Thưujobơojzxng bỗikgrng nhiêwamwn cógnvv chúrtbrt hốlputi hậephdn, hốlputi hậephdn rằckpvng mìxqhgnh lúrtbrc nãvofdy khôezxnng nêwamwn chákwspn ghéfzswt con nhưujob vậephdy. Hắzwbqn nhỏwamw nhưujob vậephdy nằckpvm ởbwsvwamwn cạxbainh Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt, khôezxnng ràjllrnh thếczyf sựpbel, tay nho nhỏwamw ôezxnm chặpkkjt lấojzxy ngógnvvn tay Phưujobouvrng Thưujobơojzxng, hắzwbqn ngógnvvn tay úrtbrt thưujobouvrng truyềfjakn tớejuwi ấojzxm ákwspp, xuyêwamwn thấojzxu qua đomijwamwu ngógnvvn tay Phưujobouvrng Thưujobơojzxng, truyềfjakn lạxbaii đomijếczyfn trong lòhiwtng Phưujobouvrng Thưujobơojzxng.

Đkkwaâpkkjy hàjllri tửnvcs củlputa ta, con trai củlputa ta a. . . . . . Lòhiwtng Phưujobouvrng Thưujobơojzxng mềfjakm nhũephdn, ngógnvvn tay nhẹgten nhàjllrng màjllr đomijivlvng vàjllro lòhiwtng bàjllrn tay củlputa tiểgcmlu bảijfjo bảijfjo.

Đkkwaovylt nhiêwamwn, “Oa ——” mộovylt tiếczyfng, Tiểgcmlu bảijfjo bảijfjo sinh khógnvvc lêwamwn. Đkkwaovylt nhiêwamwn xuấojzxt hiệikgvn nưujobejuwc mắzwbqt, dọvfzga Phưujobouvrng Thưujobơojzxng sợouvr đomijếczyfn nhảijfjy dựpbelng, vộovyli vàjllrng rúrtbrt ngógnvvn tay vềfjak, khẩvelnn trưujobơojzxng nhìxqhgn Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt:”Nógnvv, sao nógnvv lạxbaii khógnvvc a?” Ýgcmlbwsv ngoàjllri lờbrgei nógnvvi, ta đomijâpkkjy cákwspi gìxqhgephdng khôezxnng làjllrm!

Bộovylkwspng “ngốlputc nghếczyfch” củlputa Phưujobouvrng Thưujobơojzxng, chọvfzgc cho Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt cưujobbrgei, Hoàjllrn Nhan Minh Nguyệikgvt ởbwsvwamwn cạxbainh cũephdng cưujobbrgei .”Hàjllri tửnvcs đomijógnvvi bụivlvng! Cho nêwamwn mớejuwi khógnvvc!”

Hoàjllrn Nhan Minh Nguyệikgvt tiếczyfn lêwamwn, đomijem trẻctcx mớejuwi sinh ôezxnm đomijpkkjt ởbwsv trong ngựpbelc Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt, nhìxqhgn hàjllri tửnvcsbwsv trong ngựpbelc Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt chăpkkjm chúrtbrrtbr sữwamwa, Phưujobouvrng Thưujobơojzxng rốlputt cuộovylc biếczyft nghĩbhcka củlputa hai từczyf hạxbainh phúrtbrc.

Chờbrge Tiểgcmlu bảijfjo bảijfjo mớejuwi sinh ăpkkjn no, Hoàjllrn Nhan Minh Nguyệikgvt ôezxnm bảijfjo bảijfjo ra khỏwamwi Thíazbfnh Tùlzcvng Lâpkkju.

“Mau, mau tớejuwi đomijgcml cho ai gia xem mộovylt chúrtbrt!” Khi Đkkwaôezxnng Phưujobơojzxng Lam nhậephdn lấojzxy tiểgcmlu bảijfjo bảijfjo, tay cógnvv chúrtbrt run rẩvelny, chờbrge thấojzxy đomijưujobouvrc bộovylkwspng hàjllri tửnvcs, Đkkwaôezxnng Phưujobơojzxng Lam nởbwsv nụivlvujobbrgei, “Lôezxnng màjllry, ákwspnh mắzwbqt giốlputng nhưujob Phưujobouvrng Thưujobơojzxng, lỗikgrephdi cùlzcvng miệikgvng giốlputng nhưujob Thấojzxt Thấojzxt! Làjllr mộovylt đomijtlqpa béfzsw trai khỏwamwe mạxbainh! Đkkwaếczyfn, đomijgcml cho ôezxnng ngoạxbaii hắzwbqn ôezxnm!”

Phưujobouvrng Tàjllr lầwamwn đomijwamwu tiêwamwn ôezxnm đomijtlqpa trẻctcx, cógnvv chúrtbrt khẩvelnn trưujobơojzxng. Hàjllri tửnvcs mớejuwi sinh mềfjakm nhũephdn, Phưujobouvrng Tàjllr sợouvrxqhgnh khíazbf lựpbelc quákwsp lớejuwn, làjllrm chau bịujob thưujobơojzxng, chỉvfzggnvv thểgcmlpkkjng ngưujobbrgei, vẫdsgzn duy trìxqhg mộovylt tưujob thếczyf.

“Khôezxnng phảijfji làjllr nhưujob vậephdy !” Hoàjllrn Nhan Minh Nguyệikgvt đomijiềfjaku chỉvfzgnh tưujob thếczyf Phưujobouvrng Tàjllr “Ôjzqom tiểgcmlu hàjllri tửnvcs nhưujob vậephdy mớejuwi cógnvv thểgcml khiếczyfn nógnvv thoảijfji mákwspi!”

Mộovylt nhógnvvm ngưujobbrgei vâpkkjy quanh ởbwsvwamwn cạxbainh Phưujobouvrng Tàjllr, đomijákwspnh giákwsp Tiểgcmlu thếczyf tửnvcs mớejuwi sinh. Hoàjllrn Nhan Kiệikgvt vógnvvc dákwspng thấojzxp, vớejuwi khôezxnng tớejuwi, chỉvfzggnvv thểgcml bắzwbqt y phụivlvc Hoàjllrn Nhan Khang dùlzcvng sứtlqpc nhảijfjy lêwamwn: “Ngũephd thúrtbrc, cho ta xem tiểgcmlu đomijikgv đomijikgv, Ngũephd thúrtbrc, mau cho ta xem!”

“Đkkwaưujobouvrc đomijưujobouvrc, nhìxqhgn nàjllry!” Phưujobouvrng Tàjllr ngồfuywi chồfuywm hổikgrm xuốlputng, đomijgcml cho Hoàjllrn Nhan Kiệikgvt nhìxqhgn hàjllri tửnvcs trong ngựpbelc.

“Hoàjllrng thưujobouvrng, ngưujobơojzxi thậephdt đomijúrtbrng làjllr miệikgvng vàjllrng lờbrgei ngọvfzgc a! Tiểgcmlu đomijikgv đomijikgv chíazbfnh làjllr nghe nógnvvi ngưujobơojzxi muốlputn sắzwbqc phong hắzwbqn vìxqhgxqhgnh Đkkwaôezxnng Vưujobơojzxng, sợouvr ngưujobơojzxi đomijikgri ýkwsp, mớejuwi lậephdp tứtlqpc ra tớejuwi!” Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt thuậephdn lợouvri sinh , Hoàjllrn Nhan Khang cũephdng thởbwsv phàjllro nhẹgten nhỏwamwm, lúrtbrc nàjllry cũephdng bắzwbqt đomijwamwu trêwamwu ghẹgteno Hoàjllrn Nhan Kiệikgvt.

Nghe xong Nhan Khang nógnvvi nhưujob vậephdy, Hoàjllrn Nhan Kiệikgvt lắzwbqc đomijwamwu, “Ta làjllr hoàjllrng thưujobouvrng, mộovylt lờbrgei nógnvvi mộovylt gógnvvi vàjllrng! Làjllrm sao lạxbaii cógnvv thểgcml đomijikgri ýkwsp! Tiểgcmlu đomijikgv đomijikgv mớejuwi sẽkbpe khôezxnng nghĩbhck nhưujob vậephdy, nhấojzxt đomijujobnh làjllr Ngũephd thúrtbrc gạxbait ta !”

Lờbrgei củlputa Hoàjllrn Nhan Kiệikgvt chọvfzgc mọvfzgi ngưujobbrgei “ha ha” cưujobbrgei khôezxnng ngừczyfng, Hoàjllrn Nhan Khang đomijùlzcva vớejuwi Tiểgcmlu bảijfjo bảijfjo mớejuwi sinh, nhìxqhgn vềfjak phíazbfa Hoàjllrn Nhan Kiệikgvt, “Vậephdy lờbrgei chákwspu vừczyfa nógnvvi đomijfjaku làjllr thậephdt?”

“Dĩbhck nhiêwamwn! Tiểgcmlu đomijikgv đomijikgvjllr Bắzwbqc Chu quốlputc Bìxqhgnh Đkkwaôezxnng Vưujobơojzxng!”

Trong nhàjllr Phưujobouvrng Thưujobơojzxng cùlzcvng Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt nghe nógnvvi nhi tửnvcsxqhgnh sinh ra liềfjakn nhậephdn “thâpkkjn phậephdn cao quýkwsp”, đomijfjaku nởbwsv nụivlvujobbrgei.

wamwn hàjllri tửnvcs Phưujobouvrng Thưujobơojzxng cùlzcvng Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt đomijãvofd sớejuwm chuẩvelnn bịujob xong, Phưujobouvrng Kiêwamwu. Danh tựpbeljllry, làjllr Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt đomijpkkjt , làjllr muốlputn cho hàjllri tửnvcs trởbwsv thàjllrnh mộovylt đomijbrgei kiêwamwu hùlzcvng. Phưujobouvrng Thưujobơojzxng muốlputn đomijgcml con đomijwamwu mang họvfzg “Phưujobouvrng” củlputa Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt. Mộovylt làjllr bởbwsvi vìxqhg hắzwbqn yêwamwu Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt, hai làjllrxqhg muốlputn bákwspo đomijákwspp côezxnng ơojzxn nuôezxni dưujobhjoxng củlputa Phưujobouvrng Tàjllrlzcvng Hoàjllrn Nhan Minh Nguyệikgvt .

“Đkkwaôezxni mắzwbqt củlputa Tiểgcmlu đomijikgv khôezxnng giốlputng vớejuwi chúrtbrng ta!” Khi Hoàjllrn Nhan Kiệikgvt nhìxqhgn thấojzxy Phưujobouvrng Kiêwamwu mởbwsv mắzwbqt, thấojzxy đomijôezxni mắzwbqt khákwspc màjllru củlputa hắzwbqn liềfjakn kinh ngạxbaic hôezxnwamwn. Tiếczyfng kêwamwu củlputa hắzwbqn, hấojzxp dẫdsgzn sựpbel chúrtbr ýkwsp củlputa mọvfzgi ngưujobbrgei.

Đkkwaãvofd biếczyft thâpkkjn phậephdn củlputa Phưujobouvrng Thưujobơojzxng, mọvfzgi ngưujobbrgei cũephdng khôezxnng cảijfjm thấojzxy kinh ngạxbaic, chỉvfzggnvv Minh Nguyệikgvt Thịujobnh cùlzcvng Cổikgr Quâpkkjn Uyểgcmln, nhìxqhgn đomijếczyfn cặpkkjp kia màjllru tíazbfm ákwspnh mắzwbqt sau, cógnvv chúrtbrt giậephdt mìxqhgnh.

“Làjllrm sao, lạxbaii cógnvv đomijôezxni mắzwbqt xinh đomijgtenp nhưujob vậephdy!” Cổikgr Quâpkkjn Uyểgcmln than nhẹgten mộovylt tiếczyfng, chẳvelnng qua làjllr, cha mẹgten đomijtlqpa nhỏwamwjllry đomijfjaku cógnvvjllru mắzwbqt bìxqhgnh thưujobbrgeng, vìxqhg sao hàjllri tửnvcsgnvv đomijôezxni mắzwbqt màjllru tíazbfm đomijâpkkjy? Nghĩbhck nhưujob vậephdy, Cổikgr Quâpkkjn Uyểgcmln nhìxqhgn vềfjak phíazbfa Minh Nguyệikgvt Thịujobnh, màjllr Minh Nguyệikgvt Thịujobnh đomijang suy nghĩbhck đomijếczyfn thâpkkjn phậephdn lúrtbrc trưujobejuwc Phưujobouvrng Thưujobơojzxng đomijãvofdezxnng bốlput, sữwamwa chữwamwa thàjllrnh hắzwbqn làjllr Long Ngạxbaio Thiêwamwn sau, trong lòhiwtng nghĩbhck đomijếczyfn mộovylt việikgvc.

Chẳvelnng lẽkbpe, Phưujobouvrng Thưujobơojzxng làjllr hậephdu duệikgv Long thịujob tiềfjakn triềfjaku? Chỉvfzggnvv huyếczyft thốlputng Long thịujob mớejuwi mắzwbqt màjllru tíazbfm! Màjllr đomijôezxni mắzwbqt củlputa hàjllri tửnvcs mang màjllru tíazbfm thuầwamwn khiếczyft, nhưujob vậephdy Phưujobouvrng Thưujobơojzxng nhấojzxt đomijujobnh mang theo huyếczyft thốlputng Long thịujob thuầwamwn khiếczyft.

Cửnvcsa phủlput Nhiếczyfp chíazbfnh vưujobơojzxng, Phưujobouvrng Tềfjak chỉvfzg huy ngưujobbrgei đomijem chuẩvelnn bịujob xong phákwspo bầwamwy đomijpkkjt đomijưujobouvrc chỉvfzgnh tềfjak, đomijlputt toàjllrn bộovyl. Màjllr chuyệikgvn Trấojzxn Quốlputc côezxnng chúrtbra sinh Tiểgcmlu thếczyf tửnvcs , khôezxnng đomijwamwy mộovylt lákwspt đomijãvofd truyềfjakn khắzwbqp cảijfj kinh thàjllrnh.

kwspch tíazbfnh biếczyft Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt sinh béfzsw trai, Phưujobouvrng Thưujobơojzxng cógnvv nhi tửnvcs , rốlputi ríazbft ra đomijưujobbrgeng ăpkkjn mừczyfng. Nguyêwamwn nhâpkkjn ăpkkjn mừczyfng, mộovylt mặpkkjt làjllr cảijfjm thấojzxy cao hứtlqpng thay Phưujobouvrng Thưujobơojzxng cùlzcvng Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt, ởbwsv mộovylt phưujobơojzxng diệikgvn khákwspc, tựpbel nhiêwamwn làjllr bởbwsvi vìxqhg Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt sinh nhi tửnvcs, khiếczyfn cho tiềfjakn củlputa họvfzg đomijpkkjt ởbwsvhiwtng bạxbaic thuậephdn lợouvri tăpkkjng lợouvri nhuậephdn.

Thờbrgei đomijieems Nhiếczyfp chíazbfnh vưujobơojzxng phủlputlzcvng dâpkkjn chúrtbrng khắzwbqp kinh thàjllrnh đomijfjaku ởbwsv cao hứtlqpng vui mừczyfng, trong thưujob phòhiwtng Mụivlvc Phủlput củlputa Mụivlvc Thừczyfa tưujobejuwng, Mụivlvc Hoa bàjllry ra khuôezxnn mặpkkjt bìxqhgnh tĩbhcknh.

“Biếczyft rồfuywi, sinh ra béfzsw trai, ngưujobơojzxi đomiji xuốlputng đomiji!” Mụivlvc Hoa phấojzxt phấojzxt tay, quảijfjn gia lui xuốlputng.

Chờbrge quảijfjn gia sau khi đomiji, dựpbela vàjllro tưujobbrgeng giákwspkwspch mộovylt íazbft, bỗikgrng nhiêwamwn tớejuwi đomijâpkkjy, ba ngưujobbrgei xuấojzxt hiệikgvn ởbwsv trưujobejuwc mặpkkjt Mụivlvc Hoa. Trong đomijógnvv mộovylt, chíazbfnh làjllrpkkjy kỳikgr quốlputc từczyfng thákwspi tửnvcs, Long Trạxbaich Cảijfjnh Thiêwamwn.

“Mộovyl Dung Thấojzxt Thấojzxt sinh? Cógnvv phảijfji làjllr nhi tửnvcs? Vậephdy Phưujobouvrng Thưujobơojzxng khôezxnng phảijfji làjllr mừczyfng đomijếczyfn đomijwamwn cuồfuywng?”

Mộovylt nữwamw nhâpkkjn đomijwamwu đomijwamwy tógnvvc tếczyf ngồfuywi ởbwsv trêwamwn ghếczyf, da nàjllrng ngăpkkjm đomijen, mákwsp trákwspi vẽkbpexqhgnh phưujobouvrng hoàjllrng, trêwamwn tógnvvc gắzwbqn đomijwamwy ngọvfzgc thạxbaich cùlzcvng hồfuywng mãvofdvofdo. Nếczyfu Phưujobouvrng Thưujobơojzxng ởbwsv chỗikgrjllry, nhấojzxt đomijujobnh cógnvv thểgcml nhậephdn ra nữwamw nhâpkkjn nàjllry làjllr Thákwspp Cákwspt Cổikgr Lệikgv củlputa Nữwamw Châpkkjn tộovylc. Khógnvve miệikgvng nàjllrng mang theo nụivlvujobbrgei vừczyfa khinh thưujobbrgeng vừczyfa lãvofdnh ngạxbaio, con mắzwbqt trákwspi nhìxqhgn qua cógnvv chúrtbrt cổikgr quákwspi, nhìxqhgn kỹijfj, sẽkbpe phákwspt hiệikgvn khógnvve mắzwbqt nàjllrng cógnvv mộovylt vếczyft sẹgteno thậephdt sâpkkju.

“Cógnvv nhi tửnvcs, dĩbhck nhiêwamwn cao hứtlqpng!” Mộovylt bêwamwn làjllr mộovylt nam nhâpkkjn khákwspc, ngồfuywi ởbwsvwamwn cạxbainh Thákwspp Cákwspt Cổikgr Lệikgv, hắzwbqn nghiêwamwng thâpkkjn, mộovylt tay chốlputng cằckpvm, tuổikgri chừczyfng chừczyfng ba mưujobơojzxi tuổikgri, “Bấojzxt quákwsp, chúrtbrng ta cũephdng cógnvv thểgcml cao hứtlqpng cao hứtlqpng, tiềfjakn đomijpkkjt trong sòhiwtng bạxbaic, lầwamwn nàjllry thu lợouvri gấojzxp đomijôezxni! Hẳvelnn làjllrwamwn cảijfjm tạxbaikwspi nàjllry Tiểgcmlu thếczyf tửnvcs!”

“Đkkwaovyl Nhấojzxt, ngưujobơojzxi cógnvv thểgcml đomijczyfng nhắzwbqc tớejuwi chuyệikgvn củlputa đomijtlqpa nhỏwamwjllry đomijưujobouvrc hay khôezxnng?” Thákwspp Cákwspt Cổikgr Lệikgv nghiêwamwng mặpkkjt, nhìxqhgn vềfjak phíazbfa nam nhâpkkjn, “Ta ghéfzswt đomijtlqpa nhỏwamwjllry, ngưujobơojzxi đomijczyfng nhắzwbqc đomijếczyfn nógnvv!”

“Cổikgr Lệikgv, đomijczyfng nhưujob vậephdy, ngưujobơojzxi sớejuwm muộovyln màjllr đomijlputi diệikgvn thựpbelc tếczyf!” Dựpbela vàjllro mộovylt chúrtbrt lưujobng ghếczyf dựpbela, đomijung đomijưujoba bắzwbqp châpkkjn.”Phưujobouvrng Thưujobơojzxng cógnvv nhi tửnvcs, ngưujobơojzxi cũephdng nêwamwn hếczyft hy vọvfzgng rồfuywi!”

“Khốlputn kiếczyfp!”

Cổikgr Lệikgv đomijovylt nhiêwamwn rúrtbrt ra đomijao, đomijpkkjt ởbwsvujobejuwi cổikgr Đkkwaovyl Nhấojzxt, éfzswp sákwspt vàjllro cổikgr họvfzgng, “Lờbrgei củlputa ta, ngưujobơojzxi khôezxnng cógnvv nghe rõvofd sao! Khôezxnng cho nógnvvi!”

“Đkkwaưujobouvrc đomijưujobouvrc đomijưujobouvrc, ta cákwspi gìxqhgephdng khôezxnng nógnvvi, ngưujobơojzxi cũephdng đomijczyfng tứtlqpc giậephdn a!” Đkkwaovyl Nhấojzxt cưujobbrgei mộovylt tiếczyfng nógnvvi xin lỗikgri, đomijưujoba tay đomijvelny đomijao trêwamwn cổikgr ra: “Ta biếczyft ngưujobơojzxi khôezxnng thíazbfch, sau nàjllry ta khôezxnng đomijfjak cậephdp nữwamwa, cógnvv đomijưujobouvrc hay khôezxnng? Ta nghe ngưujobơojzxi, vẫdsgzn khôezxnng đomijưujobouvrc sao!”

“Hừczyf!” Thấojzxy Đkkwaovyl Nhấojzxt nhưujob vậephdy, Cổikgr Lệikgv thu đomijao.”Chúrtbrng ta bâpkkjy giờbrgewamwn làjllrm nhưujob thếczyfjllro? Đkkwaikgv đomijikgv củlputa ta khôezxnng còhiwtn, bộovyl lạxbaic củlputa ta cũephdng thàjllrnh năpkkjm bèxgei bảijfjy mảijfjng, thùlzcvjllry, ta phảijfji bákwspo!”

“Đkkwaúrtbrng! Bákwspo thùlzcv ta cũephdng vậephdy muốlputn!” Đkkwaovyl Nhấojzxt vừczyfa nghe lờbrgei nàjllry, ngồfuywi thẳvelnng ngưujobbrgei, “Mẹgten kiếczyfp , Phưujobouvrng Thưujobơojzxng thậephdt sựpbeljllr quákwsp ghêwamw tởbwsvm! Ta thiếczyfu chúrtbrt nữwamwa đomijãvofd chếczyft ởbwsvujobejuwi tay hắzwbqn rồfuywi! Cákwspi thùlzcvjllry ta cũephdng vậephdy phảijfji bákwspo!”

Đkkwaovyl Nhấojzxt giọvfzgng đomijiệikgvu cứtlqpng rắzwbqn nógnvvi xong, Cổikgr Lệikgv thanh âpkkjm lạxbaii cao thêwamwm , “Khôezxnng đomijưujobouvrc đomijivlvng tớejuwi Phưujobouvrng Thưujobơojzxng, hắzwbqn làjllr củlputa ta! Ta khôezxnng cho ngưujobơojzxi đomijivlvng hắzwbqn!”

rtbrc nàjllry, Đkkwaovyl Nhấojzxt cũephdng khôezxnng cógnvv giốlputng nhưujobrtbrc trưujobejuwc nhưujob vậephdy nógnvvi chuyệikgvn, “Ta nógnvvi Cổikgr Lệikgv, ngưujobơojzxi sao lạxbaii vậephdy chứtlqp? Phưujobouvrng Thưujobơojzxng làjllr đomijujobch nhâpkkjn chung củlputa chúrtbrng ta, làjllrm sao ngưujobơojzxi cógnvv thểgcml che chởbwsv hắzwbqn nhưujob vậephdy!”

“Ta mặpkkjc kệikgv! Phưujobouvrng Thưujobơojzxng làjllr nam nhâpkkjn ta nhìxqhgn trúrtbrng, làjllr nam nhâpkkjn củlputa Thákwspp Cákwspt Cổikgr Lệikgv ta, ta sẽkbpe khôezxnng đomijgcml cho bấojzxt luậephdn kẻctcxjllro đomijivlvng đomijếczyfn mộovylt sợouvri tógnvvc củlputa hắzwbqn! Đkkwalputi nghịujobch vớejuwi Phưujobouvrng Thưujobơojzxng, chíazbfnh làjllr đomijlputi nghịujobch vớejuwi Cổikgr Lệikgv!”

“Đkkwafuyw đomijwamwn, đomijfuyw đomijwamwn ——” Đkkwaovyl Nhấojzxt xoay đomijwamwu: “Nếczyfu khôezxnng phảijfji Phưujobouvrng Thưujobơojzxng, ba ngưujobbrgei chúrtbrng ta sẽkbpe khôezxnng rơojzxi vàjllro hoàjllrn cảijfjnh nhưujob vậephdy! Đkkwaôezxnng Lỗikgr quốlputc cùlzcvng Tâpkkjy kỳikgr quốlputc sẽkbpe khôezxnng bịujob diệikgvt, đomijikgv đomijikgv ngưujobơojzxi, bộovyl lạxbaic củlputa ngưujobơojzxi cũephdng sẽkbpe khôezxnng gặpkkjp gỡhjox chuyệikgvn nhưujob vậephdy, Phưujobouvrng Thưujobơojzxng làjllr đomijujobch nhâpkkjn củlputa chúrtbrng ta!”

“Đkkwaovyl Nhấojzxt, khôezxnng đomijưujobouvrc đomijivlvng tớejuwi Phưujobouvrng Thưujobơojzxng! Cho dùlzcv ngưujobơojzxi muốlputn đomijovylng Phưujobouvrng Thưujobơojzxng, cũephdng nêwamwn ngưujobơojzxi suy nghĩbhck mộovylt chúrtbrt năpkkjng lựpbelc củlputa mìxqhgnh. Ngưujobơojzxi, xứtlqpng sao? Ngưujobơojzxi cógnvv thểgcmlbwsv đomijákwspp lạxbaii mấojzxy chiêwamwu củlputa Phưujobouvrng Thưujobơojzxng?”

Lờbrgei củlputa Cổikgr Lệikgv hoàjllrn toàjllrn khiếczyfn lửnvcsa giậephdn trong lòhiwtng Đkkwaovyl Nhấojzxt bùlzcvng chákwspy.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.