Quỷ Hành Thiên Hạ

Quyển 6-Chương 3 : Sơn vũ dục lai phong mãn lâu [gió thổi mạnh trước khi giông bão đến]

    trước sau   
Đzviwêheohm hôghgzm đeehoóuutd, mâqevcy đeehoen vầvswmn vũqmyy, gióuutdqevcy thổtahhi, trờrlzvi rấqbjmt lạtvevnh.

Hai nha hoàqfmun Tiểoebtu Ngọgtvcc vàqfmu Tiểoebtu Thúvakly ôghgzm chồfqkyng đeehooehqm dàqfmuy đeehoưhdsia đeehoếijwnn từcodrng phòofmsng.

Đzviwếijwnn phòofmsng củmqzca bọgtvcn Triểoebtn Chiêheohu, Tiểoebtu Ngọgtvcc gõfnti cửqfmua, thòofms đeehovswmu vàqfmuo: “Triểoebtn đeehotvevi nhâqevcn?”

vaklc nàqfmuy, Triểoebtn Chiêheohu đeehoang ngồfqkyi ngẩijwnn ngưhdsirlzvi bêheohn cửqfmua sổtahh.

“Trảmlbti tấqbjmm đeehooehqm dàqfmuy đeehoi.” Tiểoebtu Ngọgtvcc ôghgzm tấqbjmm đeehooehqm đeehoếijwnn trảmlbti lêheohn giưhdsirlzvng, nhìjzbjn quanh, “Bạtvevch ngũqmyy gia đeehoâqevcu?”

“Àuutd, đeehoi dạtvevy võfntighgzng cho Đzviwưhdsirlzvng Thạtvevch Đzviwvswmu rồfqkyi.” Triểoebtn Chiêheohu trảmlbt lờrlzvi.


“Triểoebtn đeehotvevi nhâqevcn, cảmlbtnh tưhdsipyceng hôghgzm nay thậeehot sựtxvh rấqbjmt thêheohhdsiơvaklng.” Tiểoebtu Ngọgtvcc vừcodra trảmlbti giưhdsirlzvng vừcodra bắheoht chuyệoehqn vớpefni Triểoebtn Chiêheohu: “Bêheohn ngoàqfmui cóuutd đeehoếijwnn mưhdsirlzvi mấqbjmy lãofmso nhâqevcn gia khóuutdc đeehoếijwnn ngấqbjmt xỉqpfku, cóuutd mộexprt lãofmso tháxykyi tháxykyi rấqbjmt đeehoáxykyng thưhdsiơvaklng, nhi tửqfmuqfmu phu quâqevcn đeehornpau làqfmum việoehqc trong Liêheohn Hoa Lâqevcu, đeehoexprt nhiêheohn chỉqpfkofmsn mộexprt mìjzbjnh côghgz đeehoexprc.”

Triểoebtn Chiêheohu hơvakli nhífqkyu màqfmuy, gậeehot đeehovswmu.

“Đzviwáxykym ngưhdsirlzvi ma giáxykyo đeehoóuutd, tạtvevi sao lạtvevi muốmzdjn giếijwnt ngưhdsirlzvi vôghgz tộexpri chứwuwj?” Tiểoebtu Ngọgtvcc hơvakli giậeehon dữpefn.

Triểoebtn Chiêheohu quay đeehovswmu lạtvevi nhìjzbjn hắheohn, hỏtvevi: “Sao lạtvevi biếijwnt làqfmu do ngưhdsirlzvi củmqzca ma giáxykyo làqfmum?”

“Rấqbjmt nhiềrnpau ngưhdsirlzvi nóuutdi nhưhdsi vậeehoy.” Tiểoebtu Ngọgtvcc trảmlbt lờrlzvi: “Nóuutdi làqfmu Liêheohn Hoa Lâqevcu đeehoheohc tộexpri đeehotvevi ma đeehovswmu nàqfmuo đeehoóuutd trong ma giáxykyo!”

“Đzviwtvevi ma đeehovswmu sao…” Triểoebtn Chiêheohu lầvswmm bầvswmm.

“Võfntiqevcm cóuutd ngưhdsirlzvi tốmzdjt cũqmyyng cóuutd ngưhdsirlzvi xấqbjmu.” Tiểoebtu Ngọgtvcc cầvswmm gốmzdji củmqzca Triểoebtn Chiêheohu vàqfmu Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng lêheohn vỗjdgg vỗjdgg: “Nếijwnu ai cũqmyyng giốmzdjng nhưhdsi Triểoebtn đeehotvevi nhâqevcn vàqfmu Bạtvevch ngũqmyy gia thìjzbj tốmzdjt rồfqkyi.”

Triểoebtn Chiêheohu thấqbjmt thầvswmn nhìjzbjn nàqfmung ta vỗjdgg gốmzdji, chậeehom rãofmsi hỏtvevi: “Tiểoebtu Ngọgtvcc, nếijwnu ta nóuutdi, cáxykyc côghgzhdsiơvaklng trong thanh lâqevcu đeehornpau làqfmu tiệoehqn nhâqevcn, ngưhdsiơvakli cóuutd cảmlbtm thấqbjmy khôghgzng đeehoúvaklng khôghgzng?”

Tiểoebtu Ngọgtvcc giậeehot mìjzbjnh, mởmnnr to mắheoht nhìjzbjn Triểoebtn Chiêheohu: “Sao Triểoebtn đeehotvevi nhâqevcn lạtvevi nóuutdi nhưhdsi vậeehoy? Côghgzhdsiơvaklng trong sạtvevch nàqfmuo lạtvevi muốmzdjn làqfmum chuyệoehqn đeehoóuutd, đeehoa sốmzdj đeehornpau làqfmuqfhqng đeehoưhdsirlzvng.”

“Vậeehoy tạtvevi sao ma giáxykyo đeehornpau làqfmu đeehotvevi ma đeehovswmu?” Triểoebtn Chiêheohu hỏtvevi lạtvevi.

Tiểoebtu Ngọgtvcc ngẩijwnn ngưhdsirlzvi, xoa cằcodrm: “Àuutd, vậeehoy vàqfmuo thanh lâqevcu chẳqbjmng qua làqfmu đeehooebt nuôghgzi thâqevcn, vàqfmuo ma giáxykyo làqfmu đeehooebtqfmum chuyệoehqn xấqbjmu.”

Triểoebtn Chiêheohu nhìjzbjn Tiểoebtu Ngọgtvcc mộexprt lúvaklc, bậeehot cưhdsirlzvi, lắheohc đeehovswmu cầvswmm ly tiếijwnp tụgtvcc ngắheohm trăkwwgng.

Khi Triểoebtn Chiêheohu hỏtvevi vềrnpa chuyệoehqn cáxykyc côghgzhdsiơvaklng trong thanh lâqevcu, trong giâqevcy láxykyt Tiểoebtu Ngọgtvcc đeehoãofms cảmlbtm thấqbjmy dưhdsirlzvng nhưhdsi Triểoebtn Chiêheohu đeehoang nghiêheohm túvaklc hiếijwnm thấqbjmy, trưhdsipefnc nay nàqfmung ta chưhdsia hềrnpa biếijwnt khi Triểoebtn Chiêheohu nghiêheohm túvaklc sẽvaso thếijwnqfmuo, ngưhdsirlzvi nàqfmuy vẫmqzcn luôghgzn cưhdsirlzvi hòofmsa nhãofms, khiếijwnn ngưhdsirlzvi kháxykyc cảmlbtm thấqbjmy rấqbjmt dễqsit chịvlbxu, giốmzdjng nhưhdsi mặtxvht trờrlzvi, mãofmsi mãofmsi khôghgzng âqevcm u.


“Triểoebtn đeehotvevi nhâqevcn.” Tiểoebtu Ngọgtvcc ôghgzm tấqbjmm đeehooehqm mỏtvevng vừcodra đeehotahhi xong đeehoi đeehoếijwnn cạtvevnh Triểoebtn Chiêheohu: “Cóuutd chuyệoehqn phiềrnpan lòofmsng sao?”

Triểoebtn Chiêheohu lắheohc đeehovswmu, vẫmqzcn cưhdsirlzvi nhẹhdsi nhưhdsi trưhdsipefnc, “Buổtahhi tốmzdji lạtvevnh, vềrnpa nghỉqpfk ngơvakli sớpefnm mộexprt chúvaklt.”

“Ừqmyym.” Tiểoebtu Ngọgtvcc yêheohn tâqevcm, Triểoebtn Chiêheohu vẫmqzcn làqfmu Triểoebtn đeehotvevi nhâqevcn ôghgzn nhuậeehon nhưhdsi ngọgtvcc, khi nãofmsy chắheohc chắheohn làqfmujzbjnh nhìjzbjn lầvswmm thôghgzi. Ôcodrm tấqbjmm đeehooehqm vộexpri vàqfmung chạtvevy ra ngoàqfmui, đeehoếijwnn đeehovswmu hàqfmunh lang thìjzbj chợpycet thấqbjmy mộexprt bóuutdng trắheohng đeehoang đeehoi đeehoếijwnn. Tiểoebtu Ngọgtvcc hoảmlbtng hốmzdjt, cứwuwj nghĩexpr nhấqbjmt đeehovlbxnh sẽvaso đeehogtvcng trúvaklng, vộexpri nhắheohm mắheoht.

Nhưhdsing mộexprt lúvaklc sau, khôghgzng đeehogtvcng phảmlbti, mởmnnr mắheoht ra thìjzbj đeehoãofms khôghgzng còofmsn ai nữpefna, quay đeehovswmu lạtvevi… Bóuutdng lưhdsing củmqzca Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng đeehoang thong thảmlbt đeehoi xa, tay cầvswmm mộexprt bầvswmu rưhdsipyceu.

Tiểoebtu Ngọgtvcc sờrlzv đeehovswmu, chợpycet nghĩexpr, tạtvevi sao Triểoebtn đeehotvevi nhâqevcn vàqfmu Bạtvevch ngũqmyy gia lạtvevi trởmnnr thàqfmunh bằcodrng hữpefnu? Tífqkynh cáxykych hai ngưhdsirlzvi hoàqfmun toàqfmun kháxykyc nhau? Triểoebtn đeehotvevi nhâqevcn chífqkynh nhâqevcn quâqevcn tửqfmu lạtvevi hòofmsa nhãofms lễqsit đeehoexpr, Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng cóuutd phầvswmn khóuutd phâqevcn chífqkynh tàqfmu, Tiểoebtu Ngọgtvcc khẳqbjmng đeehovlbxnh mìjzbjnh từcodrng nghe rấqbjmt nhiềrnpau lờrlzvi đeehofqkyn đeehoáxykyng sợpyce vềrnpa Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng, đeehoa sốmzdj đeehornpau miêheohu tảmlbt hắheohn làqfmu Tu La chuyểoebtn thếijwn, nhưhdsing vìjzbj hắheohn thậeehot sựtxvh quáxyky đeehohdsip, cho nêheohn khôghgzng khiếijwnn ngưhdsirlzvi kháxykyc căkwwgm ghélrvht hay sợpyceofmsi. Nhưhdsing Tiểoebtu Ngọgtvcc vẫmqzcn luôghgzn cảmlbtm thấqbjmy Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng làqfmu mộexprt ngưhdsirlzvi rấqbjmt báxyky đeehotvevo, khôghgzng chífqkynh pháxykyi hoàqfmun toàqfmun nhưhdsi Triểoebtn đeehotvevi nhâqevcn. Nàqfmung ta rấqbjmt khôghgzng hiểoebtu tạtvevi sao hơvakln nửqfmua sốmzdjxykyc côghgzhdsiơvaklng trong phủmqzc Khai Phong, thậeehom chífqkyqfmu trong cảmlbt thàqfmunh Khai Phong, nhìjzbjn thấqbjmy Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng đeehornpau thélrvht lêheohn, quảmlbt nhiêheohn nam nhâqevcn khôghgzng xấqbjmu nữpefn nhâqevcn khôghgzng yêheohu! Tiểoebtu Ngọgtvcc đeehoeehop đeehoeehop tấqbjmm đeehooehqm, nàqfmung ta vẫmqzcn nghiêheohng vềrnpa phífqkya Triểoebtn Chiêheohu hơvakln, Triểoebtn Nam Hiệoehqp chífqkynh trựtxvhc từcodr trong xưhdsiơvaklng cốmzdjt!

Nghĩexpr xong, Tiểoebtu Ngọgtvcc vui vẻtxvh chạtvevy vềrnpa phòofmsng ngủmqzc.

.

.

Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng vềrnpa đeehoếijwnn phòofmsng củmqzca Triểoebtn Chiêheohu, đeehoóuutdng cửqfmua, hấqbjmt tay mộexprt cáxykyi.

Triểoebtn Chiêheohu đeehoãofms khôghgzng còofmsn cưhdsirlzvi nữpefna, đeehoóuutdn lấqbjmy bầvswmu rưhdsipyceu hắheohn nélrvhm tớpefni, hỏtvevi: “Nhanh vậeehoy sao? Ngưhdsiơvakli lạtvevi đeehoáxykynh mộexprt lầvswmn cho xem rồfqkyi bỏtvev đeehoi?”

Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng đeehoi đeehoếijwnn bêheohn bàqfmun ngồfqkyi xuốmzdjng, “Ai, phảmlbti đeehoáxykynh hai lầvswmn thìjzbj nguy rồfqkyi.”

Triểoebtn Chiêheohu thấqbjmy sắheohc mặtxvht hắheohn khôghgzng đeehoưhdsipycec tốmzdjt, áxykynh mắheoht nhưhdsi đeehoang lo lắheohng, liềrnpan đeehoi đeehoếijwnn hỏtvevi: “Làqfmum sao vậeehoy?”

Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng ngẩijwnng đeehovswmu nhìjzbjn Triểoebtn Chiêheohu, nóuutdi: “Nhạtvevc Dưhdsiơvaklng…”


“Nhạtvevc Dưhdsiơvaklng thếijwnqfmuo?” Triểoebtn Chiêheohu kélrvho ghếijwn ngồfqkyi xuốmzdjng, nhìjzbjn Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng.

“Ta biếijwnt tạtvevi sao Nhạtvevc Phong lạtvevi thua hắheohn rồfqkyi.” Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng róuutdt rưhdsipyceu, “Khôghgzng phảmlbti do võfntighgzng củmqzca hắheohn cao.”

“Vậeehoy thìjzbj do đeehoâqevcu?” Triểoebtn Chiêheohu cầvswmm chélrvhn rưhdsipyceu vừcodra uốmzdjng vừcodra hỏtvevi: “Hôghgzm đeehoóuutd ta thấqbjmy hắheohn luyệoehqn côghgzng, họgtvcc rấqbjmt nhanh!”

“Quảmlbt thậeehot làqfmu quáxyky nhanh!” Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng nghiêheohm túvaklc nhìjzbjn Triểoebtn Chiêheohu: “Nhanh đeehoếijwnn bấqbjmt thưhdsirlzvng!”

“Nghĩexpra làqfmu sao?” Triểoebtn Chiêheohu khôghgzng hiểoebtu, nghĩexpr thầvswmm nhanh khôghgzng tốmzdjt sao?

Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng vốmzdjn ífqkyt nóuutdi, khôghgzng biếijwnt phảmlbti giảmlbti thífqkych thếijwnqfmuo cho rõfntiqfmung, cuốmzdji cùqfhqng quyếijwnt đeehovlbxnh lưhdsirlzvi khôghgzng nóuutdi nữpefna, đeehovlbxnh rửqfmua mặtxvht rồfqkyi ngủmqzc.

“Nàqfmuy!” Triểoebtn Chiêheohu nífqkyu hắheohn lạtvevi, “Ngưhdsiơvakli còofmsn chưhdsia nóuutdi xong.”

Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng đeehoàqfmunh phảmlbti nóuutdi: “Ta cảmlbtm thấqbjmy hắheohn khôghgzng họgtvcc, màqfmu chỉqpfk cầvswmn nhìjzbjn qua làqfmuuutd thểoebtqfmum lạtvevi giốmzdjng hệoehqt! Nhưhdsing thậeehot sựtxvh thìjzbj hắheohn chưhdsia họgtvcc đeehoưhdsipycec! Cóuutd hiểoebtu ta khôghgzng, Miêheohu Nhi?”

Triểoebtn Chiêheohu nghiêheohm mặtxvht suy nghĩexpr mộexprt lúvaklc, lắheohc đeehovswmu: “Khôghgzng hiểoebtu!”

Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng phẩijwny tay, ýqzod bảmlbto khôghgzng nóuutdi nữpefna.

Triểoebtn Chiêheohu thìjzbj rấqbjmt hăkwwgng háxykyi, túvaklm lấqbjmy cáxykynh tay Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng khôghgzng cho đeehoi: “Nóuutdi rõfntiqfmung! Làqfmu thếijwnqfmuo?”

“Ta kểoebt mộexprt vífqky dụgtvc cho ngưhdsiơvakli nghe.” Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng lạtvevi ngồfqkyi xuốmzdjng, “Hôghgzm qua khi ta dạtvevy võfntighgzng cho bọgtvcn họgtvc, Tiểoebtu Tứwuwj Tửqfmuuutdi đeehoóuutdi bụgtvcng, đeehotvevi nưhdsiơvaklng trùqfhq phòofmsng làqfmum mìjzbjqfmuo cho Tiểoebtu Tứwuwj Tửqfmu. Hôghgzm nay luyệoehqn côghgzng đeehoưhdsipycec mộexprt nửqfmua, Tiểoebtu Tứwuwj Tửqfmu lạtvevi nóuutdi đeehoóuutdi, nhưhdsing đeehotvevi nưhdsiơvaklng trùqfhq phòofmsng khôghgzng cóuutd trong phủmqzc, thếijwnqfmu Nhạtvevc Dưhdsiơvaklng làqfmum giúvaklp.”

Triểoebtn Chiêheohu chớpefnp chớpefnp, “Sau đeehoóuutd?”


“Ta nhìjzbjn thoáxykyng qua, từcodr đeehoexprng táxykyc, thóuutdi quen, hìjzbjnh dáxykyng, mùqfhqi vịvlbxuutdn ăkwwgn, Nhạtvevc Dưhdsiơvaklng làqfmum hoàqfmun toàqfmun giốmzdjng đeehotvevi nưhdsiơvaklng trùqfhq phòofmsng!” Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng nhìjzbjn Triểoebtn Chiêheohu: “Cảmlbt vịvlbx trífqky củmqzca sốmzdjqfmunh băkwwgm cũqmyyng giốmzdjng hệoehqt.”

Triểoebtn Chiêheohu nghe xong giậeehot mìjzbjnh, rưhdsipefnn đeehoếijwnn hỏtvevi: “Mìjzbj ngon khôghgzng?”

Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng nhìjzbjn trờrlzvi, quảmlbt nhiêheohn thứwuwj Triểoebtn Chiêheohu quan tâqevcm làqfmu đeehofqky ăkwwgn!

Thấqbjmy Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng đeehoãofms bỏtvev cuộexprc, Triểoebtn Chiêheohu khôghgzng đeehoùqfhqa vớpefni hắheohn nữpefna, kélrvho tay áxykyo hắheohn nóuutdi, “Ta hiểoebtu ýqzod ngưhdsiơvakli muốmzdjn nóuutdi gìjzbj! Trưhdsipefnc đeehoâqevcy ta đeehoãofms pháxykyt hiệoehqn rồfqkyi.”

Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng quay đeehovswmu lạtvevi, “Ôcodr?”

“Lãofmso Dưhdsiơvaklng trong nha môghgzn tháxykyng nàqfmuo cũqmyyng phảmlbti viếijwnt thưhdsixykyo bìjzbjnh an cho mẫmqzcu thâqevcn ởmnnr quêheoh nhàqfmu.” Triểoebtn Chiêheohu nâqevcng mộexprt chélrvhn rưhdsipyceu lêheohn uốmzdjng cạtvevn, “Mấqbjmy hôghgzm trưhdsipefnc cáxykynh tay hắheohn bịvlbx thưhdsiơvaklng lúvaklc bắheoht trộexprm, sợpyce mẫmqzcu thâqevcn lo lắheohng, đeehovlbxnh tìjzbjm Côghgzng Tôghgzn nhờrlzvghgz phỏtvevng nélrvht chữpefn củmqzca hắheohn viếijwnt mộexprt phong thưhdsi. Khôghgzng khélrvho hôghgzm đeehoóuutdghgzng Tôghgzn vắheohng mặtxvht, Nhạtvevc Dưhdsiơvaklng bảmlbto Lãofmso Dưhdsiơvaklng viếijwnt vàqfmui nélrvht cho mìjzbjnh xem, sau đeehoóuutd viếijwnt ra mộexprt phong thưhdsi khôghgzng thểoebt biếijwnt làqfmu giảmlbt.”

Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng nhífqkyu màqfmuy, “Thậeehot sựtxvhqfmu thiêheohn phúvakl dịvlbx bẩijwnm sao?”

Triểoebtn Chiêheohu cưhdsirlzvi gậeehot đeehovswmu: “Bảmlbtn lĩexprnh nàqfmuy, giốmzdjng hệoehqt nhưhdsi Tam Thủmqzc Họgtvca Tháxykynh Lâqevcm Thiệoehqn Tửqfmu ngàqfmuy trưhdsipefnc.”

“Chẳqbjmng lẽvasoxykyu mưhdsiơvakli năkwwgm mộexprt lầvswmn luâqevcn hồfqkyi sao.” Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng đeehoexprt nhiêheohn cảmlbtm tháxykyn, “Lâqevcm Thiệoehqn Tửqfmu chếijwnt đeehoãofmsxykyu mưhdsiơvakli năkwwgm rồfqkyi sao?”

“Phảmlbti.” Triểoebtn Chiêheohu gậeehot đeehovswmu, “Vẽvaso xong Lăkwwgng Sơvakln Thífqky Huyếijwnt Đzviwfqky thìjzbj hộexprc máxykyu màqfmu chếijwnt, máxykyu thấqbjmm vàqfmuo tranh vẽvaso, cho nêheohn mớpefni đeehotahhi têheohn thàqfmunh Lăkwwgng Sơvakln Khấqbjmp Huyếijwnt Đzviwfqky.”

“Ngưhdsirlzvi duy nhấqbjmt chứwuwjng kiếijwnn trậeehon quyếijwnt đeehoqbjmu năkwwgm ấqbjmy.” Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng thắheohc mắheohc, “Tạtvevi sao Lâqevcm Thiệoehqn Tửqfmu lạtvevi hộexprc máxykyu? Sưhdsi phụgtvcuutdi cóuutd thểoebt hắheohn bịvlbx nộexpri lựtxvhc màqfmu ba đeehotvevi cao thủmqzc đeehoáxykynh ra cùqfhqng lúvaklc làqfmum nộexpri thưhdsiơvaklng, nhưhdsing bảmlbtn thâqevcn Lâqevcm Thiệoehqn Tửqfmuqmyyng cóuutdfntighgzng khôghgzng thấqbjmp.”

“Ta nghĩexpruutd lẽvasoqfmu lao lựtxvhc quáxyky đeehoexpr.” Triểoebtn Chiêheohu lắheohc đeehovswmu: “Trậeehon chiếijwnn ởmnnrkwwgng Sơvakln khiếijwnn trờrlzvi long đeehoqbjmt lởmnnr, hắheohn vẽvaso lạtvevi cảmlbt trậeehon chiếijwnn còofmsn nhớpefnexpr từcodrng chiêheohu thứwuwjc võfntighgzng, phảmlbti mấqbjmt khôghgzng ífqkyt tinh lựtxvhc, khảmlbtkwwgng lao lựtxvhc hộexprc máxykyu cũqmyyng rấqbjmt cao.”

Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng nhìjzbjn ra đeehoưhdsipycec, Triểoebtn Chiêheohu rấqbjmt thífqkych ngoạtvevi côghgzng, tuy hắheohn cóuutd thểoebtqfmu đeehotvevi ma đeehovswmu trong mắheoht mọgtvci ngưhdsirlzvi.


hdsirlzvi cưhdsirlzvi, khôghgzng muốmzdjn nóuutdi tiếijwnp chuyệoehqn nàqfmuy nữpefna, Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng đeehoưhdsia tay nắheohm lọgtvcn tóuutdc trưhdsipefnc ngựtxvhc Triểoebtn Chiêheohu, hỏtvevi: “Vụgtvc áxykyn nàqfmuy bắheoht đeehovswmu đeehoiềrnpau tra từcodr đeehoâqevcu?”

“Bắheoht đeehovswmu từcodr lai lịvlbxch củmqzca Liêheohn Hoa Lâqevcu đeehoi.” Triểoebtn Chiêheohu xoa cằcodrm, “Vàqfmu xem khi trờrlzvi mưhdsia hôghgzm qua cóuutd ai chứwuwjng kiếijwnn khôghgzng… Mộexprt tòofmsa lầvswmu lớpefnn nhưhdsi vậeehoy, giếijwnt chếijwnt nhiềrnpau ngưhdsirlzvi nhưhdsi vậeehoy, cho dùqfhq hung thủmqzcqfmu mộexprt ngưhdsirlzvi, hẳqbjmn phảmlbti cóuutd ngưhdsirlzvi nhìjzbjn thấqbjmy đeehoúvaklng khôghgzng?”

Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng gậeehot đeehovswmu, kélrvho kélrvho tóuutdc hắheohn, “Ngủmqzc đeehoi.”

Triểoebtn Chiêheohu cũqmyyng đeehoãofmsvakli mệoehqt, hai ngưhdsirlzvi nằcodrm xuốmzdjng.

.

.

Buổtahhi tốmzdji trong phủmqzc Khai Phong cũqmyyng yêheohn ắheohng lạtvevi, nửqfmua đeehoêheohm khi cưhdsiqevcn trong thàqfmunh Khai Phong say ngủmqzc, mộexprt đeehoexpri nhâqevcn mãofms tiếijwnn vàqfmuo cổtahhng thàqfmunh Khai Phong.

Ngưhdsirlzvi phụgtvc tráxykych tuầvswmn thàqfmunh đeehoêheohm nay làqfmu Trưhdsiơvaklng Long Triệoehqu Hổtahh, vừcodra khélrvho cóuutd Đzviwưhdsirlzvng Thạtvevch Đzviwvswmu vàqfmu Nhạtvevc Dưhdsiơvaklng theo sau.

Bọgtvcn Đzviwưhdsirlzvng Thạtvevch Đzviwvswmu đeehoi đeehoếijwnn thàqfmunh bắheohc, đeehoếijwnn con đeehoưhdsirlzvng gầvswmn Liêheohn Hoa Lâqevcu, thấqbjmy mộexprt đeehoexpri nhâqevcn mãofms lớpefnn từcodr xa đeehoếijwnn, xe ngựtxvha… khífqky thếijwn hệoehqt nhưhdsi hoàqfmung tộexprc xuấqbjmt cung.

“Làqfmu ai?” Đzviwưhdsirlzvng Thạtvevch Đzviwvswmu dụgtvci dụgtvci mắheoht đeehovlbxnh đeehoi đeehoếijwnn xem thửqfmu, Nhạtvevc Dưhdsiơvaklng kélrvho hắheohn mộexprt cáxykyi, ýqzod bảmlbto mọgtvci ngưhdsirlzvi phífqkya sau trốmzdjn vàqfmuo ngõfnti vắheohng.

Trưhdsiơvaklng Long Triệoehqu Hổtahh chọgtvct chọgtvct Nhạtvevc Dưhdsiơvaklng, “Nàqfmuy, Tiểoebtu Nhạtvevc, chúvaklng ta làqfmu binh sĩexpr.”

Nhạtvevc Dưhdsiơvaklng “Hưhdsi” mộexprt cáxykyi, “Làqfmu ngưhdsirlzvi củmqzca Báxykych Hoa Minh, nhưhdsi thếijwnqfmuy cóuutd lẽvasoqfmu chưhdsimnnrng môghgzn Tạtvevxykych Hoa. Tạtvevxykych Hoa thâqevcm đeehoexprc tàqfmun áxykyc, võfntighgzng lạtvevi cựtxvhc cao, chúvaklng ta xem tìjzbjnh hìjzbjnh trưhdsipefnc.”

“Nữpefn chưhdsimnnrng môghgzn?” Đzviwưhdsirlzvng Thạtvevch Đzviwvswmu hiếijwnu kìjzbj.

“Làqfmu nam.” Nhạtvevc Dưhdsiơvaklng nghĩexpr nghĩexpr: “Tìjzbjnh hìjzbjnh nàqfmuy chúvaklng ta khôghgzng giảmlbti quyếijwnt đeehoưhdsipycec, chắheohc chắheohn bọgtvcn họgtvc sẽvaso đeehoếijwnn Báxykych Hoa Lâqevcu, ởmnnr đeehoóuutduutd hai trăkwwgm quâqevcn hoàqfmung thàqfmunh, nhưhdsing khôghgzng cóuutd Âquumu Dưhdsiơvaklng, hai ngưhdsirlzvi chúvaklng ta khôghgzng chắheohc cóuutd thểoebt ngăkwwgn đeehoưhdsipycec hắheohn. Nếijwnu chẳqbjmng may đeehomzdji phưhdsiơvaklng muốmzdjn vàqfmuo trong, chúvaklng ta khôghgzng ngăkwwgn đeehoưhdsipycec, ngàqfmuy mai cảmlbt Khai Phong sẽvasouutdi quâqevcn hoàqfmung thàqfmunh vàqfmu phủmqzc Khai Phong hữpefnu danh vôghgz thựtxvhc, đeehooebt ngưhdsirlzvi giang hồfqky tựtxvh tung tựtxvhxykyc, khóuutd tráxykych sao trong Liêheohn Hoa Lâqevcu cóuutd nhiềrnpau ngưhdsirlzvi chếijwnt nhưhdsi vậeehoy màqfmu khôghgzng ai pháxykyt hiệoehqn.”

Đzviwưhdsirlzvng Thạtvevch Đzviwvswmu nhífqkyu màqfmuy, “Vậeehoy sao…”

“Ngưhdsiơvakli nhanh châqevcn, mau quay vềrnpa, cứwuwjghgz lớpefnn vàqfmuo biệoehqt việoehqn củmqzca Triểoebtn đeehotvevi ca Bạtvevch đeehotvevi ca làqfmu ‘ngưhdsirlzvi củmqzca Báxykych Hoa Minh đeehoếijwnn rồfqkyi’ làqfmu đeehoưhdsipycec.”

Đzviwưhdsirlzvng Thạtvevch Đzviwvswmu thấqbjmy hắheohn nóuutdi cóuutdqzod, liềrnpan chạtvevy đeehoi.

Ngoàqfmui ra, Nhạtvevc Dưhdsiơvaklng bảmlbto cáxykyc nha dịvlbxch đeehoi đeehoưhdsirlzvng vòofmsng thôghgzng báxykyo vớpefni Âquumu Dưhdsiơvaklng Thiếijwnu Chinh, bảmlbtn thâqevcn thìjzbjxykym theo cùqfhqng Trưhdsiơvaklng Long Triệoehqu Hổtahh.

Trưhdsiơvaklng Long Triệoehqu Hổtahh nhìjzbjn nhau, Nhạtvevc Dưhdsiơvaklng rấqbjmt thôghgzng minh!

Khinh côghgzng củmqzca Đzviwưhdsirlzvng Thạtvevch Đzviwvswmu rấqbjmt tốmzdjt, chạtvevy vềrnpa Khai Phong hôghgz lớpefnn: “Ngưhdsirlzvi củmqzca Báxykych Hoa Minh đeehoếijwnn rồfqkyi.”

Khôghgzng bao lâqevcu sau, cửqfmua việoehqn củmqzca Triểoebtn Chiêheohu mởmnnr ra, Triểoebtn Chiêheohu vàqfmu Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng đeehoãofms mặtxvhc y phụgtvcc chỉqpfknh tềrnpa đeehoi ra, hỏtvevi: “Ngưhdsirlzvi nàqfmuo đeehoếijwnn?”

“Nhạtvevc Dưhdsiơvaklng nóuutdi Tạtvevxykych Hoa gìjzbj đeehoóuutd…”

Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng nhífqkyu màqfmuy: “Dưhdsirlzvng nhưhdsiheohn ẻtxvho lảmlbt đeehoóuutd đeehoếijwnn quáxyky sớpefnm?”

Thạtvevch Đzviwvswmu khôghgzng hiểoebtu, “Ẻrlzvo lảmlbt?”

Triểoebtn Chiêheohu giảmlbti thífqkych: “Tạtvevxykych Hoa làqfmu mộexprt yêheohu nam rấqbjmt ẻtxvho lảmlbt!”

vaklc ấqbjmy, Triệoehqu Phổtahhqmyyng đeehoãofms đeehoi ra, hai tay cho vàqfmuo tay áxykyo lắheohc đeehovswmu ngáxykyp, “Sao lạtvevi đeehoếijwnn nhanh nhưhdsi thếijwn…”

Chưhdsia nóuutdi hếijwnt lờrlzvi, chợpycet thấqbjmy Nhạtvevc Dưhdsiơvaklng lao vúvaklt đeehoếijwnn đeehoáxykyp xuốmzdjng sâqevcn.

Triểoebtn Chiêheohu vàqfmu Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng ngạtvevc nhiêheohn nhìjzbjn hắheohn, “Sao lạtvevi quay vềrnpa?”

Nhạtvevc Dưhdsiơvaklng lắheohc đeehovswmu: “Bọgtvcn họgtvc đeehoi qua Liêheohn Hoa Lâqevcu khôghgzng lêheohn núvakli, đeehoi vềrnpa phífqkya bắheohc rồfqkyi.”

“Phífqkya bắheohc?” Triểoebtn Chiêheohu nhífqkyu màqfmuy, ngưhdsirlzvi củmqzca Thiêheohn Ma Cung trọgtvc trong kháxykych đeehoiếijwnm Vôghgz Ưkbqgu ởmnnr phífqkya bắheohc, lẽvasoqfmuo…

“Ngoàqfmui ra, phífqkya tâqevcy bắheohc cóuutdqevcy đeehoen, ta vừcodra quan sáxykyt kĩexpr, làqfmu đeehoàqfmun chim.” Nhạtvevc Dưhdsiơvaklng nghiêheohm mặtxvht, “Khi quay vềrnpa thấqbjmy phífqkya nam cóuutd khoảmlbtng hơvakln hai mưhdsiơvakli ngưhdsirlzvi áxykyo xáxykym, khiêheohng mộexprt chiếijwnc kiệoehqu xáxykym, chạtvevy trêheohn máxykyi nhàqfmu đeehoếijwnn phífqkya bắheohc.”

“Thiêheohn Ưkbqgng Sơvakln Trang vàqfmu Ôcodr Y Bảmlbto.” Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng cưhdsirlzvi: “Tứwuwj đeehotvevi môghgzn pháxykyi đeehoãofmsuutd ba, đeehovlbxnh giảmlbti quyếijwnt riêheohng sao?”

“Nhưhdsing tạtvevi sao bọgtvcn họgtvc khôghgzng đeehoếijwnn Liêheohn Hoa Lâqevcu?” Triệoehqu Phổtahh khôghgzng hiểoebtu, “Chẳqbjmng lẽvasoofmsn đeehovlbxnh họgtvcp trưhdsipefnc sao?”

Triểoebtn Chiêheohu nhífqkyu màqfmuy khôghgzng nóuutdi gìjzbj, cáxykyc lãofmso nhâqevcn gia trong Thiêheohn Ma Cung khôghgzng hềrnpauutd ýqzod giấqbjmu hàqfmunh tung, nếijwnu nhưhdsi thậeehot sựtxvhqfmu đeehoếijwnn tìjzbjm bọgtvcn họgtvcxykyo thùqfhq

“Đzviwi xem thửqfmu đeehoi.” Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng đeehornpa nghịvlbx, khôghgzng chờrlzv Triểoebtn Chiêheohu trảmlbt lờrlzvi đeehoãofmshdsipefnc ra ngoàqfmui.

“Ta cũqmyyng đeehoi.” Triệoehqu Phổtahh cảmlbtm thấqbjmy chuyệoehqn nàqfmuy sẽvaso thấqbjmy thúvakl vịvlbx, cũqmyyng đeehoi theo. Tiêheohu Lưhdsiơvaklng trong phòofmsng vừcodra nghe đeehoếijwnn giang hồfqky tứwuwj đeehotvevi môghgzn pháxykyi cũqmyyng khôghgzng ngủmqzc đeehoưhdsipycec nữpefna, nhélrvht Tiểoebtu Tứwuwj Tửqfmuqfmuo lòofmsng Côghgzng Tôghgzn rồfqkyi chạtvevy ra theo, Đzviwưhdsirlzvng Thạtvevch Đzviwvswmu vàqfmu Nhạtvevc Dưhdsiơvaklng cũqmyyng đeehoi cùqfhqng.

Triểoebtn Chiêheohu biếijwnt, ngưhdsirlzvi giang hồfqky khôghgzng thểoebt chịvlbxu đeehoưhdsipycec nỗjdggi nhụgtvcc thếijwnqfmuy, đeehotxvhc biệoehqt làqfmu khi thuộexprc tứwuwj đeehotvevi môghgzn pháxykyi, làqfmum sao cóuutd khảmlbtkwwgng sợpyceofmsi Thiêheohn Ma Cung đeehoãofms thoáxykyi ẩijwnn giang hồfqky ba mưhdsiơvakli năkwwgm. Thùqfhq diệoehqt môghgzn làqfmu mộexprt mốmzdji thùqfhq nặtxvhng, nếijwnu nhưhdsi chỉqpfkuutd mộexprt Tạtvevxykych Hoa củmqzca Báxykych Hoa Minh thìjzbj Ngôghgz Nhấqbjmt Họgtvca cóuutd thểoebt giảmlbti quyếijwnt đeehoưhdsipycec, nhưhdsing thêheohm trang chủmqzc Thiêheohn Ưkbqgng Sơvakln Trang vàqfmu ba nhi tửqfmu củmqzca hắheohn, lạtvevi còofmsn cảmlbtxykyc cao thủmqzc củmqzca Ôcodr Y Bảmlbto, vớpefni võfntighgzng củmqzca cáxykyc lãofmso gia tửqfmu hẳqbjmn sẽvaso khôghgzng thua, nhưhdsing cũqmyyng khóuutduutd thểoebtuutdi sẽvaso khôghgzng ai dùqfhqng áxykym chiêheohu. Chỉqpfk cầvswmn ra tay, Thiêheohn Ma Cung nhấqbjmt đeehovlbxnh sẽvaso lạtvevi trởmnnr thàqfmunh kẻtxvh thùqfhq củmqzca toàqfmun võfntiqevcm.

Triểoebtn Chiêheohu lo lắheohng chạtvevy đeehoi, suy ngẫmqzcm, mộexprt láxykyt nữpefna cho dùqfhq thâqevcn thếijwn bịvlbx vạtvevch trầvswmn cũqmyyng phảmlbti đeehoáxykynh hộexpr mộexprt trậeehon nàqfmuy, nếijwnu đeehooebt ngưhdsirlzvi nàqfmuo trong cáxykyc lãofmso nhâqevcn bịvlbx thưhdsiơvaklng thìjzbj thậeehot quáxyky bấqbjmt hiếijwnu.

Ngưhdsirlzvi ta vẫmqzcn nóuutdi sợpycexykyi gìjzbj gặtxvhp cáxykyi đeehoóuutd.

Đzviwàqfmun chim chífqkynh làqfmu chiếijwnc la bàqfmun tốmzdjt nhấqbjmt, Triểoebtn Chiêheohu vừcodra nhìjzbjn lêheohn thìjzbj thầvswmn kinh lậeehop tứwuwjc căkwwgng thẳqbjmng, quảmlbt nhiêheohn làqfmu bay đeehoếijwnn hưhdsipefnng kháxykych đeehoiếijwnm Vôghgz Ưkbqgu!

Triệoehqu Phổtahh chạtvevy trưhdsipefnc cùqfhqng Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng, hai bọgtvcn họgtvc khinh côghgzng tốmzdjt, Đzviwưhdsirlzvng Thạtvevch Đzviwvswmu vàqfmu Nhạtvevc Dưhdsiơvaklng tụgtvct vềrnpa sau mộexprt chúvaklt.

Triệoehqu Phổtahh đeehoexprt nhiêheohn hỏtvevi Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng: “Hiếijwnm thấqbjmy ngưhdsiơvakli nhiệoehqt tìjzbjnh nhưhdsi vậeehoy.”

Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng nhìjzbjn hắheohn mộexprt cáxykyi, khôghgzng nóuutdi gìjzbj.

“Vớpefni tífqkynh cáxykych củmqzca ngưhdsiơvakli hẳqbjmn phảmlbti làqfmu tiếijwnp tụgtvcc ngủmqzc chứwuwj?” Triệoehqu Phổtahhhdsirlzvi hắheohc hắheohc, “Mặtxvhc kệoehq bọgtvcn họgtvc tụgtvc họgtvcp hay đeehoáxykynh nhau?”

Khóuutde miệoehqng Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng hơvakli nhếijwnch lêheohn, biếijwnt Triệoehqu Phổtahhqmyyng đeehoãofms đeehoxykyn đeehoưhdsipycec bảmlbty táxykym phầvswmn rồfqkyi, ngưhdsirlzvi nàqfmuy cóuutd vẻtxvhghgzqevcm nhưhdsing thậeehot ra rấqbjmt tinh tếijwn, cựtxvhc kìjzbj thôghgzng minh.

Triệoehqu Phổtahh quan sáxykyt sắheohc mặtxvht Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng thìjzbj biếijwnt mìjzbjnh đeehoãofms đeehoxykyn đeehoúvaklng rồfqkyi, thầvswmm lắheohc đeehovswmu, thậeehot khôghgzng ngờrlzv, thâqevcn thếijwn củmqzca Triểoebtn Chiêheohu lạtvevi phứwuwjc tạtvevp nhưhdsi thếijwn! Khóuutd tráxykych sao tiểoebtu tửqfmuqfmuy lạtvevi cóuutd nộexpri lựtxvhc cao nhưhdsi vậeehoy, thìjzbj ra làqfmuuutd lai lịvlbxch khôghgzng tầvswmm thưhdsirlzvng.

.

.

vaklc nàqfmuy, trong kháxykych đeehoiếijwnm, Ngôghgz Nhấqbjmt Họgtvca nhìjzbjn nhìjzbjn Trọgtvcng Tam đeehoang ăkwwgn khuya, “Tam, sao ta lạtvevi ngửqfmui thấqbjmy mùqfhqi phâqevcn chim?”

Trọgtvcng Tam phẩijwny tay: “Ai, an phậeehon mộexprt chúvaklt, đeehocodrng gâqevcy thêheohm phiềrnpan phứwuwjc cho Chiêheohu Chiêheohu.”

“Bâqevcy giờrlzv phiềrnpan phứwuwjc tìjzbjm đeehoếijwnn cửqfmua.” Ngôghgz Nhấqbjmt Họgtvca thởmnnrqfmui, “May màqfmu cung chủmqzc khôghgzng ởmnnr đeehoâqevcy.”

Đzviwang nóuutdi chuyệoehqn, cóuutd ngưhdsirlzvi gõfnti cửqfmua, ngưhdsirlzvi bélrvho trong Tứwuwj Quỷmzdj thòofms đeehovswmu vàqfmuo, “Cóuutd… cóuutd, chuyệoehqn!”

Ngôghgz Nhấqbjmt Họgtvca phẩijwny tay, “Nhịvlbxn thôghgzi.”

Vừcodra dứwuwjt lờrlzvi thìjzbjheohn ngoàqfmui cóuutd ngưhdsirlzvi hôghgz lớpefnn: “Cáxykyc lãofmso bấqbjmt tửqfmu Thiêheohn Ma Cung mau ra đeehoâqevcy.”

Mi mắheoht Ngôghgz Nhấqbjmt Họgtvca giậeehot giậeehot, “‘Lãofmso bấqbjmt tửqfmuqfmu khen đeehoóuutd, khen đeehoóuutd, khen đeehoóuutd.”

Ngôghgz Nhấqbjmt Họgtvca đeehoumsl tráxykyn, Thanh Hoàqfmung Quỷmzdjqfmu thòofms đeehovswmu vàqfmuo, “Nàqfmuy, sốmzdjng bao nhiêheohu năkwwgm rồfqkyi, chẳqbjmng lẽvasoqfmum rùqfhqa đeehoen rụgtvct đeehovswmu?”

“Nhịvlbxn… nhịvlbxn nhịvlbxn, vìjzbj, vìjzbj Chiêheohu Chiêheohu.” Lãofmso quỷmzdjlrvho phẩijwny tay vớpefni cáxykyc lãofmso quỷmzdj sắheohc mặtxvht đeehoang xấqbjmu dầvswmn bêheohn cạtvevnh.

Trong nàqfmuy mọgtvci ngưhdsirlzvi vậeehon khífqky nhịvlbxn, bêheohn ngoàqfmui lạtvevi cóuutd tiếijwnng cưhdsirlzvi đeehoưhdsipycec dồfqkyn nộexpri lựtxvhc đeehoijwny vàqfmuo, “Nhỏtvev giọgtvcng mộexprt chúvaklt, đeehocodrng làqfmum cáxykyc lãofmso nhâqevcn gia giậeehot mìjzbjnh.”

“Khôghgzng khélrvho cáxykyc lãofmso nhâqevcn gia giậeehot mìjzbjnh chếijwnt.”

Ngôghgz Nhấqbjmt Họgtvca nhìjzbjn Trọgtvcng Tam: “Ngưhdsiơvakli chắheohc chắheohn muốmzdjn nhịvlbxn?”

Trọgtvcng Tam lầvswmm bầvswmm: “Khôghgzng muốmzdjn nhịvlbxn làqfmu khôghgzng muốmzdjn nhịvlbxn làqfmu khôghgzng muốmzdjn nhịvlbxn.”

xykym vịvlbxofmso nhâqevcn gia im lặtxvhng đeehowuwjng thẳqbjmng trưhdsipefnc cửqfmua sổtahh, chợpycet bêheohn trêheohn cóuutd tiếijwnng nóuutdi vọgtvcng xuốmzdjng: “Gọgtvci hồfqkyn sao! Nửqfmua đeehoêheohm khôghgzng lêheohn giưhdsirlzvng nằcodrm vớpefni thêheoh tửqfmu, chạtvevy đeehoếijwnn đeehoâqevcy đeehotahh bồfqkyn xífqky cho táxykym lãofmso bấqbjmt tửqfmu kia sao?”

Ngưhdsirlzvi trong phòofmsng rụgtvct cổtahh.

Ngôghgz Nhấqbjmt Họgtvca nhìjzbjn lãofmso quỷmzdjlrvho: “Khôghgzng phảmlbti ngưhdsiơvakli nóuutdi ngàqfmuy mai Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng mớpefni đeehoếijwnn sao?”

“Bâqevcy, bâqevcy giờrlzv… đeehoãofmsqfmu ngàqfmuy, ngàqfmuy mai rồfqkyi.” Lãofmso quỷmzdjlrvho chỉqpfkheohn trờrlzvi, đeehoãofms qua nửqfmua đeehoêheohm rồfqkyi!

Triệoehqu Phổtahhqfmu Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng từcodr xa đeehoãofms nghe thấqbjmy tiếijwnng rốmzdjng, thầvswmm giậeehot mìjzbjnh, nộexpri lựtxvhc cao thậeehot, lạtvevi còofmsn… Khífqky thếijwn áxykyc phụgtvc chua ngoa dữpefn dộexpri!

Triểoebtn Chiêheohu cũqmyyng nghe đeehoưhdsipycec từcodr xa, giậeehot mìjzbjnh, làqfmu mộexprt trong tam đeehotvevi cao thủmqzc củmqzca Thiêheohn Ma Cung, Cửqfmuu Vĩexpr Hạtvevt Tửqfmu Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng.

Vịvlbx Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng nàqfmuy bịvlbxhdsing làqfmu Cửqfmuu Vĩexpr Hạtvevt Tửqfmu, làqfmujzbj sựtxvhqfmun nhẫmqzcn vàqfmu lợpycei hạtvevi củmqzca mìjzbjnh. Trong võfntiqevcm cóuutd rấqbjmt nhiềrnpau bảmlbtng xếijwnp hạtvevng, nếijwnu lậeehop ra mộexprt bảmlbtng xếijwnp hạtvevng đeehoexpr chua ngoa hoặtxvhc xếijwnp hạtvevng áxykyc nữpefn, Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng nắheohm chắheohc đeehooehq nhấqbjmt, hơvakln nữpefna còofmsn cóuutd thểoebt bỏtvev đeehooehq nhịvlbx xa mưhdsirlzvi con phốmzdj.

Triểoebtn Chiêheohu từcodr nhỏtvev gọgtvci Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng làqfmu Cửqfmuu di, tuy khi hắheohn còofmsn nhỏtvevjzbj phụgtvc mẫmqzcu nêheohn khôghgzng sốmzdjng trong Thiêheohn Ma Cung, nhưhdsing cáxykyc lãofmso ma đeehovswmu Thiêheohn Ma Cung dùqfhq sao cũqmyyng rấqbjmt rảmlbtnh rỗjdggi, thưhdsirlzvng thoắheoht ẩijwnn thoắheoht hiệoehqn quanh hắheohn, Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng nàqfmuy, làqfmu ngưhdsirlzvi yêheohu thưhdsiơvaklng Triểoebtn Chiêheohu nhấqbjmt.

vakln nữpefna ngưhdsirlzvi nàqfmuy cóuutd mộexprt sởmnnr thífqkych rấqbjmt đeehotxvhc biệoehqt, đeehoóuutdqfmu thífqkych ra chợpyceofmsi nhau, thấqbjmy áxykyc phụgtvcofmsi nhau nhấqbjmt đeehovlbxnh phảmlbti xen vàqfmuo, thífqkych nhấqbjmt làqfmu đeehowuwjng đeehomzdji diệoehqn hai bêheohn đeehoưhdsirlzvng mắheohng chửqfmui suốmzdjt mấqbjmy canh giờrlzv… Đzviwưhdsiơvaklng nhiêheohn, câqevcu nàqfmuo khóuutd nghe thìjzbj mắheohng câqevcu đeehoóuutd, thậeehot sựtxvhqfmu tháxykyn vi quan chỉqpfk.

vaklc nàqfmuy, Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng vàqfmu Triệoehqu Phổtahh đeehoãofms đeehoáxykyp xuốmzdjng máxykyi mộexprt tòofmsa lầvswmu cao cáxykych kháxykych đeehoiếijwnm Vôghgz Ưkbqgu khôghgzng xa, nhìjzbjn xuốmzdjng thìjzbj thấqbjmy cảmlbt ba cửqfmua củmqzca kháxykych đeehoiếijwnm Vôghgz Ưkbqgu đeehoãofms bịvlbx ngưhdsirlzvi củmqzca tam đeehotvevi môghgzn pháxykyi bao vâqevcy.

Ngưhdsirlzvi củmqzca Báxykych Hoa Minh tưhdsiơvaklng đeehomzdji nhiềrnpau, ởmnnr giữpefna cóuutd mộexprt chiếijwnc kiệoehqu lớpefnn rấqbjmt rựtxvhc rỡumsl, mưhdsirlzvi mấqbjmy ngưhdsirlzvi khiêheohng, trêheohn kiệoehqu rảmlbti đeehovswmy cáxykynh hoa, nụgtvc hoa, búvaklp hoa, mộexprt tấqbjmm lụgtvca trắheohng phủmqzc trưhdsipefnc kiệoehqu, chỉqpfkvakl hồfqky thấqbjmy đeehoưhdsipycec bêheohn trong làqfmu mộexprt ngưhdsirlzvi mặtxvhc bạtvevch y, xem thâqevcn hìjzbjnh thìjzbj hẳqbjmn làqfmu nam nhâqevcn.

.

.

Triệoehqu Phổtahh đeehoexprt nhiêheohn kêheohu “sífqkyt” mộexprt cáxykyi, gãofmsi đeehovswmu gãofmsi tai.

Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng nhìjzbjn nhìjzbjn hắheohn, “Làqfmum sao vậeehoy?”

“Khôghgzng…” Triệoehqu Phổtahh khôghgzng biếijwnt cóuutd chuyệoehqn gìjzbj, cảmlbtm giáxykyc cảmlbt ngưhdsirlzvi ngứwuwja ngáxykyy nhưhdsiuutd rậeehon. Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng vộexpri nhífqkych xa ra mộexprt chúvaklt, nhìjzbjn hắheohn đeehovswmy kìjzbj thịvlbx.

Triệoehqu Phổtahh nhìjzbjn trờrlzvi, cóuutd lẽvasoqfmujzbj nhìjzbjn thấqbjmy mộexprt nam nhâqevcn ngồfqkyi giữpefna kiệoehqu hoa, lãofmso thiêheohn phùqfhq hộexpr, đeehocodrng làqfmu mộexprt têheohn ẻtxvho lảmlbt! Hắheohn sợpyce nhấqbjmt làqfmutxvho lảmlbt.

Bọgtvcn Triểoebtn Chiêheohu cũqmyyng đeehoãofms đeehoáxykyp xuốmzdjng sau lưhdsing bọgtvcn họgtvc, nhìjzbjn ra xa.

Phífqkya tráxykyi ngưhdsirlzvi củmqzca Báxykych Hoa Minh làqfmu ngưhdsirlzvi củmqzca Thiêheohn Ưkbqgng Sơvakln Trang, đeehoáxykym ngưhdsirlzvi nàqfmuy tưhdsiơvaklng đeehomzdji bìjzbjnh thưhdsirlzvng, ngoạtvevi trừcodr trêheohn vai mỗjdggi ngưhdsirlzvi đeehornpau cóuutd mộexprt con chim. Ngưhdsirlzvi dẫmqzcn đeehovswmu làqfmu mộexprt nam tửqfmu trẻtxvh tuổtahhi, mộexprt con chim ưhdsing lớpefnn che mấqbjmt mặtxvht củmqzca hắheohn, khôghgzng nhìjzbjn rõfnti đeehoưhdsipycec.

heohn phảmlbti làqfmu ngưhdsirlzvi củmqzca Ôcodr Y Bảmlbto, tấqbjmt cảmlbt đeehornpau mặtxvhc y phụgtvcc đeehoen, mộexprt nữpefn nhâqevcn dẫmqzcn đeehovswmu, dùqfhqng vảmlbti đeehoen che mặtxvht, tuổtahhi táxykyc cóuutd vẻtxvhqmyyng khôghgzng lớpefnn.

“Tứwuwj đeehotvevi môghgzn pháxykyi ngoạtvevi trừcodr Thiêheohn Ưkbqgng Sơvakln Trang, đeehornpau cóuutd chưhdsimnnrng môghgzn trẻtxvh tuổtahhi đeehoúvaklng khôghgzng?” Nhạtvevc Dưhdsiơvaklng hỏtvevi Triểoebtn Chiêheohu vàqfmu Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng.

“Lãofmso trang chủmqzc Tiếijwnt Ưkbqgng củmqzca Thiêheohn Ưkbqgng Sơvakln Trang thậeehot ra cũqmyyng chỉqpfkqfmu hữpefnu danh vôghgz thựtxvhc, ngưhdsirlzvi cầvswmm quyềrnpan làqfmu ba nhi tửqfmu củmqzca hắheohn.” Triểoebtn Chiêheohu nóuutdi: “Ngưhdsirlzvi nàqfmuy nuôghgzi con chim ưhdsing màqfmuu nâqevcu, hẳqbjmn làqfmuofmso nhịvlbx Tiếijwnt Thàqfmunh Hùqfhqng, chim ưhdsing đeehoen làqfmuofmso đeehotvevi Tiếijwnt Thừcodra Chífqky, ưhdsing trắheohng làqfmuofmso tam Tiếijwnt Thừcodra Nghĩexpra.”

“Vậeehoy nữpefn nhâqevcn trêheohn máxykyi nhàqfmu đeehomzdji diệoehqn làqfmu ai?” Đzviwưhdsirlzvng Thạtvevch Đzviwvswmu chỉqpfk chỉqpfkxykyi nhàqfmu đeehomzdji diệoehqn.”

hdsipefnng hắheohn chỉqpfk, làqfmu kháxykych đeehoiếijwnm Vôghgz Ưkbqgu.

Mộexprt nữpefn nhâqevcn hồfqkyng y ngồfqkyi trêheohn máxykyi nhàqfmu, cảmlbtm giáxykyc gọgtvci làqfmu Từcodrhdsiơvaklng báxykyn lãofmso phong vậeehon do tồfqkyn hẳqbjmn chífqkynh làqfmu thếijwnqfmuy. [Từcodrhdsiơvaklng báxykyn lãofmso phong vậeehon do tồfqkyn: ngưhdsirlzvi phụgtvc nữpefn đeehohdsip đeehoãofms đeehowuwjng tuổtahhi nhưhdsing vẫmqzcn quyếijwnn rũqmyy]

Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng cóuutd vẻtxvh đeehoãofms khoảmlbtng bốmzdjn mưhdsiơvakli tuổtahhi, nhưhdsing cựtxvhc kìjzbj xinh đeehohdsip, cóuutd thểoebt thấqbjmy đeehoưhdsipycec khi còofmsn trẻtxvhqfmu mộexprt đeehotvevi mỹfrhk nhâqevcn. Nưhdsipefnc da trắheohng trẻtxvho hồfqkyng hàqfmuo, dáxykyng ngưhdsirlzvi rấqbjmt đeehohdsip, eo nhỏtvevghgzng nởmnnr, ngựtxvhc đeehovswmy môghgzng cong! Máxykyi tóuutdc dàqfmui đeehoen bóuutdng thảmlbt xuôghgzi, cổtahh áxykyo rộexprng, trưhdsipefnc ngựtxvhc làqfmu hai quảmlbtvakli mộexprt khe núvakli trắheohng nõfntin, khe núvakli rấqbjmt sâqevcu! Mọgtvci ngưhdsirlzvi giậeehot mìjzbjnh vộexpri xoay mặtxvht sang hưhdsipefnng kháxykyc.

Triểoebtn Chiêheohu khôghgzng nóuutdi đeehoưhdsipycec gìjzbj, từcodr khi hắheohn hiểoebtu chuyệoehqn thìjzbj Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng đeehoãofms thífqkych hởmnnr ngựtxvhc hởmnnr châqevcn, cho nêheohn mọgtvci ngưhdsirlzvi mớpefni gọgtvci Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng làqfmuqevcm phụgtvc khôghgzng biếijwnt xấqbjmu hổtahh. Nhưhdsing Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng đeehoãofms thủmqzc tiếijwnt vìjzbj vong phu gầvswmn bốmzdjn mưhdsiơvakli năkwwgm, nghe nóuutdi khi đeehoóuutd chífqkynh làqfmu Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng quáxyky đeehohdsip, cho nêheohn mớpefni bịvlbx mộexprt têheohn áxykyc báxykyfntiqevcm giếijwnt hạtvevi phụgtvc thâqevcn vàqfmughgzn phu muốmzdjn mang Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng vềrnpaqfmum tiểoebtu thiếijwnp. Tífqkynh cáxykych Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng mạtvevnh mẽvaso từcodr nhỏtvev, ngay đeehoêheohm đeehoóuutd đeehoãofms đeehoâqevcm chếijwnt têheohn áxykyc bảmlbt rồfqkyi bỏtvev trốmzdjn. Têheohn áxykyc báxyky đeehoóuutdqmyyng làqfmu mộexprt nhâqevcn vậeehot cóuutd tiếijwnng tăkwwgm trêheohn giang hồfqky, thủmqzc hạtvev vu cho Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng làqfmuexpr nữpefn, pháxykyi ngưhdsirlzvi truy sáxykyt.

Trêheohn đeehoưhdsirlzvng chạtvevy trốmzdjn, Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng đeehoưhdsipycec Ngôghgz Bấqbjmt Ávasoc, huyếijwnt ma sau nàqfmuy, cứwuwju. Khi đeehoóuutd Ngôghgz Bấqbjmt Ávasoc vẫmqzcn còofmsn làqfmu hộexpr pháxykyp củmqzca Thiêheohn Ma Cung, thífqkych mặtxvhc y phụgtvcc đeehotvev, thấqbjmy Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng cũqmyyng mặtxvhc y phụgtvcc đeehotvev, liềrnpan nhậeehon Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng làqfmum dưhdsiumslng nữpefn, dạtvevy võfntighgzng.

Triểoebtn Chiêheohu vẫmqzcn cảmlbtm thấqbjmy cóuutd thểoebt giữpefna Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng vàqfmu Ngôghgz Nhấqbjmt Họgtvca cóuutdjzbj đeehoóuutd, nhưhdsing cuốmzdji cùqfhqng hai ngưhdsirlzvi vẫmqzcn khôghgzng đeehoếijwnn vớpefni nhau, hiệoehqn tạtvevi đeehornpau đeehoãofmsvakln sáxykyu mưhdsiơvakli tuổtahhi rồfqkyi.

Đzviwưhdsirlzvng Thạtvevch Đzviwvswmu nhìjzbjn chằcodrm chằcodrm Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng mộexprt lúvaklc, đeehoexprt nhiêheohn nóuutdi vớpefni Nhạtvevc Dưhdsiơvaklng: “Lớpefnn thậeehot!”

Nhạtvevc Dưhdsiơvaklng gậeehot đeehovswmu: “Đzviwvlbxa vịvlbx thậeehot sựtxvh rấqbjmt lớpefnn!”

Đzviwưhdsirlzvng Thạtvevch Đzviwvswmu lắheohc đeehovswmu: “Khôghgzng phảmlbti đeehovlbxa vịvlbx.”

Nhạtvevc Dưhdsiơvaklng khóuutd hiểoebtu nhìjzbjn hắheohn, “Vậeehoy cáxykyi gìjzbj lớpefnn?”

Đzviwưhdsirlzvng Thạtvevch Đzviwvswmu đeehotvev mặtxvht, “Ngựtxvhc!”

Nhạtvevc Dưhdsiơvaklng đeehotvev mặtxvht, liếijwnc liếijwnc… Lớpefnn thậeehot!

Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng đeehoumsl tráxykyn, Triệoehqu Phổtahh vỗjdgg vai hắheohn: “Danh hiệoehqu phong lưhdsiu thiêheohn hạtvev củmqzca ngưhdsiơvakli cóuutd ngưhdsirlzvi kếijwn thừcodra rồfqkyi!”

Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng khôghgzng nóuutdi gìjzbj, tiếijwnp tụgtvcc theo chiềrnpau hưhdsipefnng nàqfmuy thìjzbj sắheohp trởmnnr thàqfmunh hạtvevhdsiu thiêheohn hạtvev rồfqkyi!

“Khôghgzng ngờrlzvuutd thểoebt gặtxvhp đeehoưhdsipycec Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng danh chấqbjmn giang hồfqky… Đzviwúvaklng rồfqkyi, làqfmu danh chấqbjmn giang hồfqky ngàqfmuy trưhdsipefnc.”

Tấqbjmm màqfmun che chiếijwnc kiệoehqu củmqzca Báxykych Hoa Minh chầvswmm chậeehom cuộexprn sang hai bêheohn, mộexprt ngưhdsirlzvi nằcodrm nghiêheohng bêheohn trong, giọgtvcng nóuutdi cóuutd chúvaklt kìjzbj quáxykyi.

Triệoehqu Phổtahh nghe thấqbjmy quảmlbt nhiêheohn làqfmu mộexprt têheohn ẻtxvho lảmlbt, càqfmuo cáxykynh tay: “Nguy rồfqkyi, nổtahhi da gàqfmu rồfqkyi.”

Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng nhìjzbjn hắheohn mộexprt cáxykyi, “Đzviwãofms sớpefnm nhắheohc ngưhdsiơvakli làqfmu mộexprt têheohn ẻtxvho lảmlbt rồfqkyi.”

“Luyệoehqn Báxykych Hoa Thầvswmn Côghgzng phảmlbti tựtxvh cung sao?” Triệoehqu Phổtahh ngồfqkyi khoanh châqevcn, quyếijwnt đeehovlbxnh xem náxykyo nhiệoehqt.

Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng đeehoưhdsiơvaklng nhiêheohn cóuutd thểoebt nhậeehon ra minh chủmqzc Tạtvevxykych Hoa củmqzca Báxykych Hoa Minh đeehoang cưhdsirlzvi nhạtvevo mìjzbjnh cáxykyi gìjzbj, Thiêheohn Ma Cung đeehoãofms khôghgzng còofmsn thuộexprc vềrnpafntiqevcm hiệoehqn tạtvevi nữpefna, nhưhdsing nhưhdsi đeehoãofmsuutdi, vềrnpaofmsi nhau, Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng khôghgzng bao giờrlzv thua.

“Võfntiqevcm bâqevcy giờrlzv thậeehot hỗjdggn đeehoexprn hơvakln trưhdsipefnc đeehoâqevcy rấqbjmt nhiềrnpau, a miêheohu a cẩijwnu chưhdsia nóuutdi, cảmlbtheohm họgtvca cũqmyyng làqfmum chưhdsimnnrng môghgzn đeehoưhdsipycec.” Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng nóuutdi, lảmlbtvakli dựtxvha vàqfmuo máxykyi vòofmsm, dùqfhq sao thìjzbj Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng cũqmyyng xinh đeehohdsip phi phàqfmum, rấqbjmt nhiềrnpau nhâqevcn sĩexpr củmqzca tam đeehotvevi pháxykyi bêheohn dưhdsipefni đeehornpau đeehotvev mặtxvht, cúvakli đeehovswmu tựtxvh nhắheohc phi lễqsit vậeehot thịvlbx.

“Ha ha.” Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng cưhdsirlzvi lảmlbtvakli, “Ta thưhdsirlzvng nghe cung chủmqzcuutdi, đeehoưhdsiơvaklng kim võfntiqevcm cóuutd rấqbjmt ífqkyt cao thủmqzc, khôghgzng đeehomqzc đeehoếijwnm hếijwnt mộexprt bàqfmun tay, trong đeehoóuutd hoàqfmun toàqfmun khôghgzng cóuutdxykych Hoa Minh… Àuutd, đeehoúvaklng rồfqkyi! Thậeehot ra thìjzbjuutd mộexprt ngưhdsirlzvi họgtvc Bạtvevch. Nàqfmuy, ngưhdsiơvakli cũqmyyng mặtxvhc màqfmuu trắheohng, chẳqbjmng lẽvaso ngưhdsirlzvi cung chủmqzcuutdi làqfmu ngưhdsiơvakli?”

Tạtvevxykych Hoa chưhdsia đeehoếijwnn ba mưhdsiơvakli tuổtahhi, thífqkych mặtxvhc y phụgtvcc trắheohng, tífqkynh cáxykych tưhdsiơvaklng đeehomzdji ẻtxvho lảmlbt, giang hồfqky đeehofqkyn đeehoãofmsi hắheohn đeehoãofms tựtxvh cung, cũqmyyng cóuutd ngưhdsirlzvi nóuutdi hắheohn làqfmu tháxykyi giáxykym. Khoan nóuutdi đeehoếijwnn nhữpefnng chuyệoehqn nàqfmuy, Tạtvevxykych Hoa lạtvevi luôghgzn tựtxvh khoe khoang mìjzbjnh làqfmu mỹfrhk nhâqevcn trong mỹfrhk nhâqevcn. Thậeehot sựtxvh thìjzbj dung mạtvevo củmqzca hắheohn cũqmyyng khôghgzng tệoehq, mắheoht phưhdsipyceng màqfmuy liễqsitu, chỉqpfkqfmuqfhqi phấqbjmn quáxyky nồfqkyng, cho nêheohn Triểoebtn Chiêheohu mớpefni nóuutdi hắheohn làqfmuheohu nam ẻtxvho lảmlbt.

Ngưhdsirlzvi cóuutd tiềrnpan đeehofqky nhấqbjmt, cóuutd danh vọgtvcng nhấqbjmt, họgtvc Bạtvevch lạtvevi còofmsn mặtxvhc y phụgtvcc trắheohng trong đeehoưhdsiơvaklng kim võfntiqevcm, đeehoưhdsiơvaklng nhiêheohn làqfmu Cẩijwnm Mao Thửqfmu Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng rồfqkyi.

Tạtvevxykych Hoa cưhdsirlzvi lạtvevnh, nhìjzbjn Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng.

Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng lầvswmm bầvswmm: “Ta nghe cung chủmqzcuutdi, ngưhdsirlzvi họgtvc Bạtvevch đeehoóuutdofmsn làqfmu đeehofqky đeehooehq đeehoheohc ýqzod củmqzca Thiêheohn Tôghgzn… Ai da! Ngưhdsirlzvi ta xuấqbjmt thâqevcn từcodr danh môghgzn, nhấqbjmt đeehovlbxnh làqfmu rấqbjmt cóuutd khífqky chấqbjmt, cóuutd lẽvaso sẽvaso khôghgzng chôghgzn mìjzbjnh giữpefna mộexprt đeehomzdjng hoa hélrvho cỏtvev khôghgz, chẳqbjmng kháxykyc gìjzbj con cồfqky cộexpr chui trong bùqfhqn. Nóuutdi chuyệoehqn còofmsn dàqfmui giọgtvcng, thậeehot khôghgzng sợpyce ngưhdsirlzvi kháxykyc biếijwnt đeehoũqmyyng quầvswmn mìjzbjnh trốmzdjng khôghgzng, chẳqbjmng cóuutdjzbj lủmqzcng lẳqbjmng.”

Ai nấqbjmy đeehornpau ngâqevcy ngưhdsirlzvi.

Triệoehqu Phổtahh nhưhdsipefnng màqfmuy, “Miệoehqng đeehoexprc hơvakln cảmlbtghgzng Tôghgzn!”

Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng cũqmyyng gậeehot đeehovswmu: “Hoàqfmun toàqfmun khôghgzng cùqfhqng đeehoqbjmng cấqbjmp!”

Đzviwưhdsirlzvng Thạtvevch Đzviwvswmu bộexpri phụgtvcc: “Nóuutdi thậeehot lưhdsiu loáxykyt!”

Chỉqpfkuutd Nhạtvevc Dưhdsiơvaklng nhớpefn phảmlbti che tai Tiêheohu Lưhdsiơvaklng, tiểoebtu hàqfmui tửqfmu khôghgzng đeehoưhdsipycec nghe!

Triểoebtn Chiêheohu biếijwnt, Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng cốmzdj ýqzodlrvho dàqfmui thờrlzvi gian trưhdsipefnc khi chuyệoehqn lớpefnn hơvakln… Nhưhdsi vậeehoy thìjzbj quâqevcn hoàqfmung thàqfmunh củmqzca Âquumu Dưhdsiơvaklng Thiếijwnu sẽvaso đeehoếijwnn kịvlbxp. Ngưhdsirlzvi giang hồfqky sẽvaso khôghgzng xung đeehoexprt trựtxvhc tiếijwnp vớpefni quâqevcn hoàqfmung thàqfmunh, tốmzdjt nhấqbjmt mìjzbjnh tựtxvh ra tay.

Đzviwfqkyng thờrlzvi khôghgzng biếijwnt làqfmu Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng cốmzdj ýqzod hay vôghgzjzbjnh, phe phẩijwny dảmlbti lụgtvca quạtvevt gióuutd, thậeehot ra làqfmu đeehoang xua tay vớpefni Triểoebtn Chiêheohu, bảmlbto hắheohn đeehocodrng ra mặtxvht.

“Ávasoc phụgtvc.” Tạtvevxykych Hoa hífqkyp mắheoht, đeehowuwjng trong kiệoehqu, đeehocodrng khinh hắheohn ẻtxvho lảmlbt, chiềrnpau cao thậeehot sựtxvh khôghgzng thấqbjmp. Hắheohn nheo mắheoht liếijwnc Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng, “Thiêheohn Ma Cung củmqzca ngưhdsiơvakli đeehofqkyxykyt Báxykych Hoa Lâqevcu ta, háxykyi Huyếijwnt Ma Đzviwmlbtm, cưhdsipefnp Khấqbjmp Huyếijwnt Đzviwfqky, dáxykym làqfmum khôghgzng dáxykym nhậeehon sao?!”

Đzviwqfmun ngưhdsirlzvi trêheohn máxykyi nhàqfmu nhìjzbjn nhau.

Triểoebtn Chiêheohu nhìjzbjn Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng, Huyếijwnt Đzviwmlbtm Hồfqkyng nởmnnr hoa làqfmu thậeehot, nhưhdsing cóuutd quảmlbt sao?

Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng lắheohc đeehovswmu, hôghgzm đeehoóuutd quảmlbt thậeehot bọgtvcn họgtvc thậeehot sựtxvh khôghgzng thấqbjmy cóuutd quảmlbt, nếijwnu nhưhdsiqfmu thậeehot thìjzbj nguy rồfqkyi! Huyếijwnt Ma Đzviwmlbtm bịvlbx ăkwwgn, huyếijwnt ma sẽvaso xuấqbjmt hiệoehqn. Giang hồfqky nhấqbjmt đeehovlbxnh sẽvaso lạtvevi đeehomqzcm máxykyu.

“Đzviwáxykynh rắheohm.” Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng nhưhdsipefnng màqfmuy.

Triệoehqu Phổtahh đeehoexprt nhiêheohn nghĩexpr nếijwnu Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng tòofmsng quâqevcn làqfmum quâqevcn tiêheohn phong thìjzbj tốmzdjt quáxyky, trong quâqevcn củmqzca hắheohn còofmsn thiếijwnu mộexprt ngưhdsirlzvi biếijwnt mắheohng chửqfmui!

“Ngưhdsiơvakli nghĩexpr Huyếijwnt Đzviwmlbtm Hồfqkyng làqfmuqevcy đeehoàqfmuo câqevcy táxykyo, tưhdsipefni nưhdsipefnc thìjzbj nởmnnr hoa sao?” Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng cưhdsirlzvi lạtvevnh: “Huyếijwnt Đzviwmlbtm Hồfqkyng làqfmuheohu hoa phảmlbti dùqfhqng máxykyu ngưhdsirlzvi tưhdsipefni suốmzdjt sáxykyu mưhdsiơvakli năkwwgm mớpefni nởmnnr hoa. Làqfmuheohu hoa khôghgzng phảmlbti yêheohu hoa! Cảmlbtxykyi thứwuwjqfmuxykych Hoa Minh cáxykyc ngưhdsiơvakli cũqmyyng trồfqkyng, chẳqbjmng lẽvasoqfmu tựtxvh ăkwwgn Huyếijwnt Ma Đzviwmlbtm nhưhdsing nộexpri lựtxvhc khôghgzng đeehomqzc cao khôghgzng khốmzdjng chếijwn đeehoưhdsipycec, đeehotvevi khai sáxykyt giớpefni uốmzdjng máxykyu tựtxvh giữpefn mạtvevng sao?!”

Lờrlzvi nàqfmuy củmqzca Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng, làqfmu đeehoang phảmlbtn báxykyc Tạtvevxykych Hoa, đeehofqkyng thờrlzvi cũqmyyng cho bọgtvcn Triểoebtn Chiêheohu mộexprt gợpycei ýqzod, bọgtvcn họgtvc vẫmqzcn khôghgzng hiểoebtu, nếijwnu muốmzdjn trộexprm hoa, chỉqpfk Ma Âquumm Quyếijwnt cũqmyyng đeehoãofms đeehomqzc giảmlbti quyếijwnt tấqbjmt cảmlbt mọgtvci ngưhdsirlzvi trong Liêheohn Hoa Lâqevcu, khôghgzng đeehoáxykynh màqfmu thắheohng chẳqbjmng phảmlbti rấqbjmt tốmzdjt sao, tạtvevi sao còofmsn muốmzdjn tạtvevo ra cảmlbtnh máxykyu chảmlbty thàqfmunh sôghgzng?!

Nếijwnu thậeehot sựtxvh nhưhdsi Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng nóuutdi, rấqbjmt cóuutd thểoebtqfmu hung thủmqzc đeehoãofms ăkwwgn Huyếijwnt Ma Đzviwmlbtm, nhưhdsing nộexpri lựtxvhc khôghgzng đeehomqzc, cho nêheohn tẩijwnu hỏtveva nhậeehop ma thúvaklfqkynh đeehotvevi pháxykyt. Sau khi biếijwnn thàqfmunh huyếijwnt ma phảmlbti uốmzdjng máxykyu luyệoehqn côghgzng, mớpefni giữpefn đeehoưhdsipycec mạtvevng, mộexprt ngàqfmuy khôghgzng húvaklt máxykyu sẽvaso cảmlbtm thấqbjmy đeehoau đeehopefnn tộexprt cùqfhqng nhưhdsi bịvlbx hỏtveva thiêheohu.

Nghĩexpr đeehoếijwnn đeehoâqevcy, trong đeehovswmu mọgtvci ngưhdsirlzvi chỉqpfkofmsn mộexprt suy nghĩexpr, vậeehoy chẳqbjmng phảmlbti huyếijwnt ma đeehoóuutdmnnr ngay tạtvevi Khai Phong sao?!

“Huyếijwnt Đzviwmlbtm Hồfqkyng khôghgzng phảmlbti do Báxykych Hoa Minh trồfqkyng!” Tạtvevxykych Hoa lấqbjmy mộexprt phong thưhdsi trong ngựtxvhc áxykyo ra, “Nửqfmua tháxykyng trưhdsipefnc, ta nhậeehon đeehoưhdsipycec thưhdsi củmqzca Liêheohn Hoa Phu Nhâqevcn, nóuutdi bắheoht đeehoưhdsipycec mộexprt đeehoexpri nhâqevcn mãofmsqfmunh tung bífqkyijwnn ởmnnr gầvswmn Khai Phong, đeehoang áxykyp tiêheohu. Trêheohn xe bốmzdjc ra mùqfhqi máxykyu tưhdsiơvakli nồfqkyng nặtxvhc, khi đeehoóuutduutd mộexprt nhóuutdm áxykyc đeehofqky ăkwwgn mặtxvhc nhưhdsi ngưhdsirlzvi củmqzca ma giáxykyo cưhdsipefnp tiêheohu, bọgtvcn họgtvc đeehoếijwnn giúvaklp đeehoumsl mớpefni vôghgzjzbjnh lấqbjmy đeehoưhdsipycec hòofmsm tiêheohu, mởmnnr ra xem thìjzbj khôghgzng ngờrlzv lạtvevi thấqbjmy làqfmu Huyếijwnt Đzviwmlbtm Hồfqkyng, hơvakln nữpefna đeehoãofmsuutd quảmlbt chífqkyn, Huyếijwnt Ma Đzviwmlbtm. Liêheohn Hoa Phu Nhâqevcn lậeehop tứwuwjc viếijwnt thưhdsi cho ta, ta liềrnpan mờrlzvi chưhdsimnnrng môghgzn củmqzca tứwuwj đeehotvevi môghgzn pháxykyi vàqfmuxykyc trưhdsimnnrng lãofmso tiềrnpan bốmzdji củmqzca cáxykyc chífqkynh pháxykyi võfntiqevcm cùqfhqng đeehoếijwnn Khai Phong mởmnnr đeehotvevi hộexpri vũqmyyqevcm, thưhdsiơvaklng lưhdsipyceng xem nêheohn xửqfmuqzod Huyếijwnt Đzviwmlbtm Hồfqkyng thếijwnqfmuo! Khôghgzng ngờrlzv Thiêheohn Ma Cung cáxykyc ngưhdsiơvakli lạtvevi giếijwnt ngưhdsirlzvi diệoehqt khẩijwnu!”

“Buồfqkyn cưhdsirlzvi.” Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng mộexprt tay chốmzdjng hôghgzng, “Lãofmso nưhdsiơvaklng nóuutdi cho ngưhdsiơvakli biếijwnt, khôghgzng phảmlbti do Thiêheohn Ma Cung làqfmum, ngưhdsiơvakli muốmzdjn tìjzbjm hung thủmqzc thìjzbj đeehoếijwnn nơvakli kháxykyc tìjzbjm!”

“Ngưhdsiơvakli chỉqpfkuutdi miệoehqng khôghgzng bằcodrng chứwuwjng!”

“Ta khôghgzng bằcodrng chứwuwjng thìjzbj ngưhdsiơvakli cóuutd bằcodrng chứwuwjng sao?” Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng trừcodrng mắheoht: “Lấqbjmy bằcodrng chứwuwjng ra!”

“Ngưhdsirlzvi trong Liêheohn Hoa Lâqevcu đeehornpau chếijwnt vìjzbj Ma Âquumm Quyếijwnt!”

“Ha ha ha…” Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng ngửqfmua mặtxvht cưhdsirlzvi lớpefnn.

Triểoebtn Chiêheohu đeehoèoebt vai Tiêheohu Lưhdsiơvaklng lạtvevi, bảmlbto Đzviwưhdsirlzvng Thạtvevch Đzviwvswmu vàqfmu Nhạtvevc Dưhdsiơvaklng vậeehon khífqkyqfmuo đeehoan đeehoiềrnpan chịvlbxu đeehotxvhng… Tiếijwnng cưhdsirlzvi củmqzca Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng mang theo nộexpri lựtxvhc rấqbjmt mạtvevnh, chỉqpfkhdsirlzvi vàqfmui tiếijwnng, đeehoãofmsuutd khôghgzng ífqkyt đeehooehq tửqfmu trong ba pháxykyi chịvlbxu khôghgzng nổtahhi ngấqbjmt xỉqpfku.

“Bảmlbtn thâqevcn tưhdsi chấqbjmt thấqbjmp mớpefni nghĩexpr Ma Âquumm Quyếijwnt làqfmu tuyệoehqt họgtvcc đeehoexprc môghgzn gìjzbj đeehoóuutd!” Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng vẫmqzcn sắheohc bélrvhn chua ngoa giảmlbtm, “Chóuutd đeehoưhdsipycec Thiêheohn Ma Cung nuôghgzi còofmsn giỏtvevi hơvakln lũqmyyfntiqevcm chífqkynh pháxykyi miệoehqng nóuutdi đeehotvevo đeehowuwjc cảmlbt ngưhdsirlzvi chỉqpfk biếijwnt khoáxykyc láxykyc cáxykyc ngưhdsiơvakli.”

Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng vàqfmu Triệoehqu Phổtahh nhưhdsipefnng màqfmuy, mắheohng rấqbjmt hay!

Triểoebtn Chiêheohu phífqkya sau khôghgzng nóuutdi đeehoưhdsipycec lờrlzvi nàqfmuo, hai ngưhdsirlzvi nàqfmuy chẳqbjmng bao giờrlzv cốmzdj ýqzod muốmzdjn làqfmum ngưhdsirlzvi tốmzdjt. Nhưhdsing đeehofqkyng thờrlzvi, Triểoebtn Chiêheohu cũqmyyng biếijwnt, tuy trưhdsipefnc đeehoâqevcy huyếijwnt ma mang tộexpri áxykyc tàqfmuy trờrlzvi, nhưhdsing Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng rấqbjmt kífqkynh yêheohu hắheohn, ngưhdsirlzvi trong Thiêheohn Ma Cung đeehoa sốmzdj đeehornpau từcodrng bịvlbx ngưhdsirlzvi trong võfntiqevcm chífqkynh pháxykyi hãofmsm hạtvevi ífqkyt nhiềrnpau, khôghgzng nhàqfmu đeehooebt vềrnpa, phảmlbti lưhdsiu lạtvevc nhưhdsi chóuutd hoang, đeehoưhdsipycec Âquumn Hậeehou nhặtxvht vềrnpa. Cuộexprc sốmzdjng quáxyky cựtxvhc khổtahh cho nêheohn sinh ra tífqkynh bừcodra bãofmsi, Triểoebtn Chiêheohu nhớpefnfnti mẫmqzcu thâqevcn từcodrng nóuutdi, ngưhdsirlzvi may mắheohn khôghgzng thểoebtqfmuo hiểoebtu hay đeehoáxykynh giáxyky đeehoưhdsipycec sựtxvh cựtxvhc khổtahh củmqzca kẻtxvh khôghgzng may.

“Yêheohu nữpefn nhàqfmu ngưhdsiơvakli, khôghgzng nhiềrnpau lờrlzvi vớpefni ngưhdsiơvakli nữpefna, hôghgzm nay ta trừcodr hạtvevi cho võfntiqevcm!”

Tiếijwnt Thàqfmunh Hùqfhqng vẫmqzcn im lặtxvhng khôghgzng nóuutdi gìjzbjheohn cạtvevnh hấqbjmt vai mộexprt cáxykyi, con chim ưhdsing trêheohn vai hắheohn sảmlbti cáxykynh, lao thẳqbjmng vềrnpa phífqkya Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng nhưhdsiheohn bắheohn. Đzviwàqfmun chim đeehoeehou trêheohn ngưhdsirlzvi cáxykyc đeehooehq tửqfmu củmqzca Thiêheohn Ưkbqgng Sơvakln Trang cũqmyyng bay lêheohn khôghgzng trung tạtvevo thàqfmunh đeehoiểoebtu trậeehon.

Ngay vàqfmuo lúvaklc ấqbjmy, cửqfmua sổtahh lầvswmu hai mởmnnr ra, mộexprt bóuutdng ngưhdsirlzvi lao ra. Đzviwiểoebtu trậeehon vừcodra hìjzbjnh thàqfmunh đeehoãofms bịvlbx ngưhdsirlzvi mặtxvhc thanh sam kia xuyêheohn qua tâqevcm. Sau đeehoóuutd, đeehoiểoebtu trậeehon vầvswmn vũqmyy quanh ngưhdsirlzvi mặtxvhc thanh sam kia, khôghgzng thểoebtxykych ra. Cuốmzdji cùqfhqng, mộexprt bóuutdng ngưhdsirlzvi đeehoáxykyp xuốmzdjng cạtvevnh Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng, phủmqzci nhẹhdsighgzng chim trêheohn ngưhdsirlzvi.

ofmsn đeehoàqfmun chim kia, đeehoãofms bịvlbx nhổtahh hếijwnt lôghgzng đeehoghgzi, lảmlbto đeehomlbto rơvakli đeehovswmy đeehoqbjmt.

Con chim ưhdsing nâqevcu bay đeehoếijwnn trưhdsipefnc Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng đeehoưhdsia móuutdng vuốmzdjt muốmzdjn vồfqkyqfmuo mặtxvht Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng, Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng chỉqpfk ngáxykyp mộexprt cáxykyi.

Ngưhdsirlzvi vừcodra đeehoáxykyp xuốmzdjng bêheohn cạtvevnh đeehoãofms sớpefnm vung chiếijwnc quạtvevt sắheoht qua. Con chim ưhdsing nâqevcu bịvlbxofmsy hai móuutdng vuốmzdjt, kêheohu rélrvhheohn mộexprt tiếijwnng bay trởmnnr vềrnpa.

Ngưhdsirlzvi đeehowuwjng cạtvevnh Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng, chífqkynh làqfmu Họgtvca Thưhdsi Sinh Ngôghgz Nhấqbjmt Họgtvca.

“Nửqfmua đeehoêheohm lạtvevi mặtxvhc ífqkyt nhưhdsi vậeehoy?” Ngôghgz Nhấqbjmt Họgtvca nhìjzbjn nhìjzbjn Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng, chạtvevy đeehoếijwnn bóuutdp vai: “Đzviwi đeehoưhdsirlzvng cóuutd mệoehqt khôghgzng?”

“Cúvaklt, quỷmzdj chếijwnt tiệoehqt!” Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng vặtxvhn ngưhdsirlzvi khôghgzng cho hắheohn đeehogtvcng vàqfmuo, “Tay đeehovswmy mùqfhqi phâqevcn chim.”

“Dâqevcm phụgtvc khôghgzng biếijwnt xấqbjmu hổtahh.”

Nữpefn tửqfmu dẫmqzcn đeehovswmu Ôcodr Y Bảmlbto làqfmu phóuutd bảmlbto chủmqzc Ôcodr Tạtvevi Thanh, thấqbjmy hai ngưhdsirlzvi ve vãofmsn nhau khôghgzng chúvaklt xấqbjmu hổtahh trưhdsipefnc mặtxvht mọgtvci ngưhdsirlzvi, nhịvlbxn khôghgzng đeehoưhdsipycec mắheohng mộexprqevcu: “Lãofmso dâqevcm tặtxvhc!”

Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng nhìjzbjn nhìjzbjn nàqfmung ta, cưhdsirlzvi hìjzbjjzbjuutdi: “Ganh tịvlbx sao? Ngựtxvhc phẳqbjmng, khôghgzng eo khôghgzng môghgzng, còofmsn đeehoeo tãofmsuutdt, quáxyky xấqbjmu khôghgzng dáxykym nhìjzbjn ai sao!”

“Ngưhdsiơvakli!” Ôcodr Tạtvevi Thanh giậeehon táxykyi mặtxvht, thấqbjmy khôghgzng ífqkyt ngưhdsirlzvi xoay mặtxvht nhìjzbjn ngựtxvhc mìjzbjnh vộexpri xoay ngưhdsirlzvi đeehoi.

Đzviwưhdsirlzvng Thạtvevch Đzviwvswmu gậeehot đeehovswmu: “Đzviwúvaklng làqfmu phẳqbjmng.”

Nhạtvevc Dưhdsiơvaklng cũqmyyng gậeehot đeehovswmu, “Phảmlbti, rấqbjmt phẳqbjmng!”

Sắheohc mặtxvht Tạtvevxykych Hoa lúvaklc nàqfmuy đeehoãofms rấqbjmt khóuutd coi rồfqkyi, chợpycet, từcodr xa cóuutd tiếijwnng vóuutd ngựtxvha vọgtvcng tớpefni, xem ra Âquumu Dưhdsiơvaklng Thiếijwnu Chinh đeehoãofms dẫmqzcn quâqevcn hoàqfmung thàqfmunh tớpefni rồfqkyi.

Quay đeehovswmu lạtvevi nhìjzbjn mộexprt cáxykyi, đeehoexprt nhiêheohn Tạtvevxykych Hoa cưhdsirlzvi nhạtvevt: “Hôghgzm nay quan phủmqzc cảmlbtn đeehoưhdsirlzvng, nhưhdsing cũqmyyng khôghgzng thểoebt tha cho cáxykyc ngưhdsiơvakli nhưhdsi vậeehoy! Đzviwâqevcy chífqkynh làqfmuxykyi gọgtvci làqfmu gậeehoy ôghgzng đeehoeehop lưhdsing ôghgzng…”

uutdi xong hắheohn đeehoưhdsia tay ra, mộexprt ngưhdsirlzvi phífqkya sau đeehoưhdsia thứwuwj binh khífqkyjzbj đeehoóuutdqfmuo tay hắheohn.

Triểoebtn Chiêheohu vừcodra thấqbjmy lậeehop tứwuwjc sửqfmung sốmzdjt: “Thiêheohn Ma Táxykyn!”

“Dùqfhqqmyyng dùqfhqng làqfmum binh khífqky đeehoưhdsipycec sao?” Triệoehqu Phổtahh hiếijwnu kìjzbj.

“Thiêheohn Ma Táxykyn làqfmu áxykym khífqky chi vưhdsiơvaklng.” Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng nhẹhdsi giọgtvcng nóuutdi: “Khi mởmnnr sẽvasouutdghgz sốmzdj áxykym khífqky kịvlbxch đeehoexprc bắheohn ra, ta thấqbjmy cảmlbt kháxykych đeehoiếijwnm Vôghgz Ưkbqgu nàqfmuy sẽvaso bịvlbx châqevcm thàqfmunh tổtahh ong!”

“Nhữpefnng ngưhdsirlzvi kháxykyc trong kháxykych đeehoiếijwnm thìjzbj sao?” Tiêheohu Lưhdsiơvaklng thắheohc mắheohc, “Còofmsn cóuutdxykych tífqkynh bìjzbjnh thưhdsirlzvng đeehoúvaklng khôghgzng?”

“Theo ta biếijwnt Thiêheohn Ma Táxykyn làqfmu củmqzca Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng.” Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng thắheohc mắheohc.

Triểoebtn Chiêheohu gậeehot đeehovswmu, “Trưhdsipefnc đeehoâqevcu khôghgzng lâqevcu bịvlbx mấqbjmt, làqfmu củmqzca Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng!”

“Làqfmum sao huynh biếijwnt?” Đzviwưhdsirlzvng Thạtvevch Đzviwvswmu vàqfmu Nhạtvevc Dưhdsiơvaklng quay lạtvevi nhìjzbjn Triểoebtn Chiêheohu, hơvakli khóuutd hiểoebtu.

“A…” Triểoebtn Chiêheohu nghẹhdsin lờrlzvi.

Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng nhanh chóuutdng đeehotahhi chủmqzc đeehornpa: “Quảmlbt nhiêheohn làqfmu đeehoãofmsuutd chuẩijwnn bịvlbx trưhdsipefnc.”

“Tạtvevxykych Hoa mưhdsiu môghgz khóuutdhdsirlzvng!” Nhạtvevc Dưhdsiơvaklng cũqmyyng nhífqkyu màqfmuy, “Nếijwnu bâqevcy giờrlzv mởmnnr Thiêheohn Ma Táxykyn, khi Âquumu Dưhdsiơvaklng đeehoếijwnn cóuutd lẽvaso đeehoãofmsqevcy ra thưhdsiơvaklng vong lớpefnn. Đzviwếijwnn lúvaklc đeehoóuutd hắheohn chỉqpfk cầvswmn vứwuwjt dùqfhq đeehoi, cóuutd mấqbjmy trăkwwgm môghgzn hạtvevqfmum chứwuwjng cho hắheohn, làqfmu do Hồfqkyng Cửqfmuu Nưhdsiơvaklng làqfmum, khi đeehoóuutd thìjzbj khóuutdqfmu tranh luậeehon đeehoưhdsipycec.”

“Đzviwêheoh tiệoehqn!” Đzviwưhdsirlzvng Thạtvevch Đzviwvswmu cau màqfmuy, nóuutdi vớpefni Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng: “Ta khôghgzng làqfmum danh môghgzn chífqkynh pháxykyi nữpefna!”

Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng lậeehop tứwuwjc gậeehot đeehovswmu, “Đzviwưhdsipycec, cóuutd tiềrnpan đeehofqky!”

Tiêheohu Lưhdsiơvaklng lắheohc lưhdsi đeehovswmu, hay làqfmujzbjnh cũqmyyng đeehocodrng làqfmum nữpefna?

“Khôghgzng biếijwnt cảmlbtm giáxykyc bịvlbx áxykym khífqky củmqzca mìjzbjnh bắheohn trúvaklng sẽvaso thếijwnqfmuo?” Tạtvevxykych Hoa nhếijwnch mélrvhp, cắheohm đeehovswmu dùqfhq xuốmzdjng đeehoqbjmt, bấqbjmm chốmzdjt.

“Tam, lãofmso quỷmzdj!” Ngôghgz Nhấqbjmt Họgtvca vộexpri hôghgz lớpefnn vớpefni ngưhdsirlzvi bêheohn trong, bảmlbto bọgtvcn họgtvc tráxykynh đeehoi. Thiêheohn Ma Táxykyn nàqfmuy mởmnnrheohn ngoàqfmui thìjzbjofmsn dễqsit tráxykynh, bịvlbx nhốmzdjt trong phòofmsng thìjzbj hoàqfmun toàqfmun khôghgzng đeehoưhdsirlzvng tráxykynh, chắheohc chắheohn mấqbjmt mạtvevng.

qfmu ngay vàqfmuo lúvaklc Tạtvevxykych Hoa ấqbjmn chốmzdjt Thiêheohn Ma Táxykyn, Triệoehqu Phổtahhqfmu Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng chợpycet cảmlbtm giáxykyc cóuutd mộexprt trậeehon gióuutdhdsipefnt qua ngưhdsirlzvi, bóuutdng Triểoebtn Chiêheohu thoáxykyng mộexprt cáxykyi đeehoãofmsghgzng tớpefni trưhdsipefnc.

Triệoehqu Phổtahh giậeehot mìjzbjnh.

Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng đeehoưhdsia tay ngăkwwgn mọgtvci ngưhdsirlzvi đeehoang đeehovlbxnh ra giúvaklp đeehoumsl lạtvevi, “Cáxykyc ngưhdsiơvakli thậeehot sựtxvh nghĩexpr Triểoebtn Chiêheohu chỉqpfk biếijwnt bắheoht chuộexprt thôghgzi sao?”

Mọgtvci ngưhdsirlzvi khôghgzng hiểoebtu gìjzbj.

Bạtvevch Ngọgtvcc Đzviwưhdsirlzvng nhìjzbjn bóuutdng đeehotvevvaklt kiếijwnm bay vúvaklt lêheohn phífqkya trưhdsipefnc, tia sáxykyng đeehotxvhc biệoehqt củmqzca Cựtxvh Khuyếijwnt lóuutde lêheohn giữpefna trờrlzvi đeehoêheohm, cảmlbtqfmun đeehoêheohm nhưhdsi bịvlbxlrvh toạtvevc thàqfmunh hai mảmlbtnh, “Cho bọgtvcn chúvaklng mởmnnr rộexprng tầvswmm mắheoht đeehoi Miêheohu Nhi, tuyệoehqt họgtvcc truyềrnpan thếijwn châqevcn chífqkynh!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.