Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 546 : Thế lực của thành hoàng tuyền

    trước sau   
Editor: Kim Phưhmsglekung

Giọkdhyng nódibii củeawza thiếbzncu nữnmtq rấbjlst làctbrtculnh tĩwtoknh lạuvevi dễnmtqctbrng khiếbzncn hai huynh đpvcufjcmctbry đpvcuhvrtng tâhvrtm.

Tuy nódibii nhữnmtqng năkfgom qua bọkdhyn họkdhy gặoeywp qua nữnmtq nhâhvrtn cũtewhng códibi khôgszmng ísljkt, nhưhmsgng nữnmtq tửyihn tuyệfjcmt thếbznc giốtculng nhưhmsg vậzdqay lạuvevi chưhmsga bao giờnxct từeqtzng códibi! Nếbzncu códibi thểsplwhmsgdhcwi nàctbrng ởtewhhmsghvrti thâhvrtn tấbjlst nhiêjqkgn sẽdaxh rấbjlst códibihmsg vịzijg.

czpwưhmsgơjrgkng nhiêjqkgn làctbrdibi con đpvcuưhmsgnxctng thứczzp hai!” Têjqkgn đpvcuuvevi hábjgun râhvrtu ria kia liếbzncm khódibie môgszmi, “Đczpwódibi chísljknh làctbr đpvcuábjgunh bạuvevi hai ngưhmsgnxcti chútqavng ta! Bấbjlst quábjgu chỉrlyu bằrlyung ba ngưhmsgnxcti cábjguc ngưhmsgơjrgki códibi thểsplwctbr đpvcutculi thủeawz củeawza hai ngưhmsgnxcti chútqavng ta sao?”

Hai thiếbzncu nữnmtqctbry đpvcuszzsu rấbjlst trẻsksd tuổoyoei, màctbr tuổoyoei củeawza vịzijg thiếbzncu nữnmtq bạuvevch y nàctbry tuyệfjcmt đpvcutculi sẽdaxh khôgszmng vưhmsglekut qua mưhmsgnxcti lăkfgom tuổoyoei! Còctbrn tiểsplwu nam hàctbri kia càctbrng khôgszmng cầgmejn quan tâhvrtm, mộhvrtt đpvcuczzpa béfjcmkfgom tuổoyoei códibi thểsplw khơjrgki lêjqkgn sódibing giódibitcul chứczzp?

“A?” Vâhvrtn Lạuvevc Phong nhẹczpw nhàctbrng nhưhmsghvrtng màctbry, cưhmsgnxcti nhưhmsg khôgszmng cưhmsgnxcti nódibii, “Ta đpvcuâhvrty liềszzsn chọkdhyn…… con đpvcuưhmsgnxctng thứczzp hai nàctbry.”


Hai huynh đpvcufjcm ngẩunyun ra mộhvrtt chútqavt, chưhmsga kịzijgp hoàctbrn hồhmsgn, thâhvrtn mìtculnh củeawza thiếbzncu nữnmtq bỗhmsgng nhiêjqkgn xuyêjqkgn qua bêjqkgn cạuvevnh bọkdhyn họkdhy, tódibic đpvcuen nhábjguy mắjqmdt bay lêjqkgn theo giódibi mang theo mộhvrtt mùedpri hưhmsgơjrgkng nhàctbrn nhạuvevt.

Rồhmsgi sau đpvcuódibi……

Mộhvrtt cổoyoe nhiệfjcmt huyếbznct từeqtz bọkdhyn họkdhybjgunh tay nộhvrti bừeqtzng lêjqkgn, giốtculng nhưhmsg suốtculi phun rấbjlst làctbr đpvcuhmsg sộhvrt.

“A!” Đczpwuvevi hábjgun râhvrtu ria héfjcmt lêjqkgn mộhvrtt tiếbzncng, gắjqmdt gao che lạuvevi cábjgunh tay đpvcuang khôgszmng ngừeqtzng chảyihny mábjguu, khuôgszmn mặoeywt mộhvrtt mảyihnnh trắjqmdng bệfjcmch.

Huynh đpvcufjcm củeawza hắjqmdn cũtewhng khôgszmng tốtcult hơjrgkn bao nhiêjqkgu, dung nhan thanh tútqav khôgszmng hềszzsctbrn chútqavt huyếbznct sắjqmdc, mábjguu tưhmsgơjrgki khôgszmng ngừeqtzng chảyihny từeqtzbjgunh tay hắjqmdn xuốtculng, thựzdqac mau liềszzsn hợlekup thàctbrnh mộhvrtt dòctbrng sôgszmng nhỏbjgu trêjqkgn mặoeywt đpvcubjlst.

“Ngưhmsgơjrgki rốtcult cuộhvrtc làctbr ngưhmsgnxcti phưhmsgơjrgkng nàctbro?” Hắjqmdn gắjqmdt gao cắjqmdn khớhvrtp hàctbrm, lạuvevnh giọkdhyng hỏbjgui.

hvrtn Lạuvevc Phong nâhvrtng lêjqkgn mặoeywt màctbry, hơjrgki hơjrgki mỉrlyum cưhmsgnxcti: “Ngưhmsgnxcti sẽdaxhctbrm thàctbrnh Hoàctbrng Tuyềszzsn nghiêjqkgng trờnxcti lệfjcmch đpvcubjlst!”

Lờnxcti nódibii củeawza nàctbrng rấbjlst làctbr kiêjqkgu ngạuvevo, ýpgna tứczzpctbr đpvcuang nódibii bởtewhi vìtculctbrng đpvcuếbzncn nêjqkgn thàctbrnh Hoàctbrng Tuyềszzsn sẽdaxh phábjgut sinh biếbzncn hódibia long trờnxcti lởtewh đpvcubjlst!

“Ngưhmsgơjrgki……” Khuôgszmn mặoeywt thanh tútqav củeawza nam nhâhvrtn biếbzncn đpvcuoyoei, thậzdqat lâhvrtu sau, mớhvrti nghẹczpwn ra mấbjlsy chữnmtq, “Ngưhmsgơjrgki quábjgu cuồhmsgng vọkdhyng.”

So vớhvrti đpvcuuvevi hábjgun râhvrtu ria đpvcuábjgung khinh, nam nhâhvrtn nàctbry thậzdqat ra códibictbri phầgmejn trầgmejm ổoyoen, nhưhmsgng trêjqkgn dung nhan trắjqmdng bệfjcmch kia rõhvrtctbrng hiệfjcmn ra vẻsksd khinh thưhmsgnxctng nhìtculn lạuvevi củeawza hắjqmdn.

“Thàctbrnh Hoàctbrng Tuyềszzsn làctbrjrgki cábjguc thếbznc lựzdqac tung hoàctbrnh! Cao thủeawzctbrng làctbr nhiềszzsu đpvcuếbzncn đpvcuếbzncm khôgszmng xuểsplw! Chỉrlyu bằrlyung ngưhmsgơjrgki còctbrn khôgszmng códibikfgong lựzdqac làctbrm thàctbrnh Hoàctbrng Tuyềszzsn vìtcul ngưhmsgơjrgki màctbr nghiêjqkgng trờnxcti lệfjcmch đpvcubjlst!”

“Đczpwfjcm đpvcufjcm, chútqavng ta cùedprng nữnmtq nhâhvrtn nàctbry vôgszm nghĩwtoka cábjgui gìtcul! Vừeqtza rồhmsgi ảyihn dựzdqaa vàctbro đpvcuábjgunh léfjcmn mớhvrti làctbrm chútqavng ta bịzijg thưhmsgơjrgkng.” Đczpwuvevi hábjgun râhvrtu ria nghiếbzncn răkfgong nghiếbzncn lợlekui, “Chútqavng ta cùedprng nhau lêjqkgn, bắjqmdt lấbjlsy nữnmtq nhâhvrtn nàctbry!”

“Chậzdqac chậzdqac.”


Đczpwuvevi hábjgun râhvrtu ria vừeqtza dứczzpt lờnxcti, đpvcuhvrtt ngộhvrtt, bêjqkgn cạuvevnh truyềszzsn đpvcuếbzncn mộhvrtt tiếbzncng cưhmsgnxcti tràctbro phútqavng.

Chỉrlyu thấbjlsy Lâhvrtm Nhưhmsglekuc Bạuvevch cao ngạuvevo nâhvrtng khuôgszmn mặoeywt nhỏbjgu, mặoeywt màctbry hàctbrm chứczzpa ábjgunh sábjgung tựzdqa tin tràctbrn đpvcugmejy.

“Cábjguc ngưhmsgơjrgki còctbrn muốtculn bắjqmdt lấbjlsy sưhmsg phụaedf ta? Đczpwtculi phódibi loạuvevi ngưhmsgnxcti nhưhmsgbjguc ngưhmsgơjrgki, sưhmsg phụaedf ta cũtewhng khôgszmng cầgmejn đpvcuhvrtng thủeawz, ta códibi thểsplw thay ngưhmsgnxcti giảyihni quyếbznct!”

“Cuồhmsgng vọkdhyng!”

Đczpwuvevi hábjgun râhvrtu ria cưhmsgnxcti lạuvevnh mộhvrtt tiếbzncng, nhanh chódibing vọkdhyt vềszzs phísljka Lâhvrtm Nhưhmsglekuc Bạuvevch, bỗhmsgng nhiêjqkgn trong tay hắjqmdn xuấbjlst hiệfjcmn mộhvrtt thanh đpvcuuvevi đpvcuao, đpvcuódibin đpvcugmeju chéfjcmm xuốtculng, nhấbjlsc lêjqkgn mộhvrtt cơjrgkn lốtculc ởtewh chung quanh.

Cạuvevch!

Đczpwuvevi đpvcuao rơjrgki xuốtculng đpvcubjlst, bụaedfi đpvcubjlst bay lêjqkgn, còctbrn khôgszmng đpvculekui đpvcuuvevi hábjgun râhvrtu ria nhẹczpw nhàctbrng thởtewh ra, toàctbrn bộhvrt thâhvrtn mìtculnh đpvcuszzsu cứczzpng đpvcunxct.

jqkgn trong bụaedfi đpvcubjlst mùedpr mịzijgt, tay Lâhvrtm Nhưhmsglekuc Bạuvevch chặoeywt chẽdaxh bắjqmdt lấbjlsy lưhmsgdhcwi dao củeawza đpvcuuvevi hábjgun, ốtculng tay ábjguo tung bay trong giódibi nhẹczpw lộhvrt ra cábjgunh tay trắjqmdng nõhvrtn nhưhmsg ngódibi sen.

Mộhvrtt dòctbrng mábjguu tưhmsgơjrgki chảyihny xuôgszmi xuốtculng theo tay nhỏbjgu củeawza nàctbrng, nàctbrng lạuvevi khôgszmng hềszzs phábjgut hiệfjcmn, miệfjcmng cưhmsgnxcti giốtculng nhưhmsg mộhvrtt đpvcuódibia hoa rựzdqac rỡdhcw, huyếbzncn lệfjcm đpvcuếbzncn cựzdqac đpvcuiểsplwm.

“Ta đpvcuãprfzdibii đpvcutculi phódibi vớhvrti loạuvevi ngưhmsgnxcti nhưhmsgbjguc ngưhmsgơjrgki còctbrn khôgszmng cầgmejn sưhmsg phụaedf ta ra tay! Mộhvrtt mìtculnh ta đpvcueawz rồhmsgi!”

Đczpwtculi vớhvrti Lâhvrtm Nhưhmsglekuc Bạuvevch màctbrdibii, đpvcusplwhvrtn Lạuvevc Phong ra tay giảyihni quyếbznct nhữnmtqng ngưhmsgnxcti nàctbry đpvcuódibi chísljknh làctbr ôgszm nhiễnmtqm tay củeawza sưhmsg phụaedf! Màctbr chísljknh mìtculnh thâhvrtn làctbr đpvcuhmsg nhi chísljknh làctbr phảyihni vìtculhmsg phụaedf giảyihni quyếbznct nhữnmtqng phiềszzsn toábjgui nhỏbjguctbry.

Huốtculng chi nhữnmtqng ngưhmsgnxcti nàctbry vừeqtza rồhmsgi dábjgum nhụaedfc nhãprfzhmsg phụaedf, chỉrlyu bằrlyung vàctbro đpvcuiểsplwm nàctbry nàctbrng cũtewhng sẽdaxh khôgszmng tha thứczzp cho bọkdhyn họkdhy!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.