Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 510 : Thiên gia vô sỉ (2)
Editor: Tiểttsq u Ly Ly.
Đxzxw âvlqs y cũqiyz ng làfbyi Thiênrgx n Huyềsalf n dáacdv m can đsalf ảlqli m nóviuz i ra nguyênrgx n nhâvlqs n nàfbyi y.
Ởtsvs Thiênrgx n gia, phụrlao thâvlqs n nhàfbyi mìibjl nh làfbyi ngưvgnf ờpiew i thâvlqs n duy nhấcvaf t củuszs a Thiênrgx n Nhai, cho nênrgx n hắjfzz n sẽtykc khôvlqs ng cóviuz khảlqli năvrle ng hạsxmm sáacdv t thủuszs vớqlwb i mìibjl nh!
“Ngưvgnf ơqsyw i làfbyi nhi tửoylb củuszs a tênrgx n hỗcmfc n đsalf ảlqli n kia?” Tiểttsq u lãvrle o đsalf ầacdv u gắjfzz t gao bắjfzz t đsalf ưvgnf ợlnjh c vạsxmm t áacdv o củuszs a Thiênrgx n Huyềsalf n: “Ta vừdhal a rồlqfa i cògvow n do dựdhal tênrgx n củuszs a ngưvgnf ơqsyw i vìibjl sao lạsxmm i quen thuộsbee c nhưvgnf thếjfzz , thìibjl ra làfbyi ngưvgnf ơqsyw i làfbyi nhi tửoylb củuszs a hắjfzz n! Thiệixua t thògvow i cho ta từdhal nhỏgyei đsalf ốtykc i xửoylb tốtykc t vớqlwb i hắjfzz n nhưvgnf vậtykc y, hắjfzz n lạsxmm i liênrgx n hợlnjh p vớqlwb i nhữwccj ng ngưvgnf ờpiew i đsalf óviuz tícmai nh kếjfzz ta!”
Ầjfzz m!
Thiênrgx n Nhai lạsxmm i lầacdv n nữwccj a néqkfi m Thiênrgx n Huyềsalf n xuốtykc ng, áacdv nh mắjfzz t lạsxmm nh nhạsxmm t: “Trởwqvk vềsalf nóviuz i cho tênrgx n hỗcmfc n đsalf ảlqli n kia, chờpiew cho đsalf ếjfzz n khi ta tìibjl m đsalf ưvgnf ợlnjh c Phùviuz Sinh, sau đsalf óviuz ta sẽtykc trởwqvk vềsalf tìibjl m bọcmai n họcmai tícmai nh sổivfn , đsalf ừdhal ng tưvgnf ởwqvk ng rằommj ng mấcvaf y năvrle m nay ta vẫlqfa n luôvlqs n chịfpjr u đsalf ựdhal ng cáacdv c ngưvgnf ơqsyw i! Ta chỉjjoh làfbyi khôvlqs ng cóviuz thờpiew i gian tícmai nh sổivfn vớqlwb i cáacdv c ngưvgnf ơqsyw i màfbyi thôvlqs i! Màfbyi cáacdv c ngưvgnf ơqsyw i, lạsxmm i cho rằommj ng ta đsalf ãvrle tha thứbcxx cho hàfbyi nh đsalf ộsbee ng củuszs a Thiênrgx n gia, nơqsyw i nơqsyw i ỷeova vàfbyi o thanh danh ta màfbyi gâvlqs y chuyệixua n thịfpjr phi!”
Thiênrgx n Huyềsalf n sửoylb ng sốtykc t mộsbee t chútsvs t, trênrgx n mặxzxw t mang theo lo lắjfzz ng: “Thiênrgx n Nhai thútsvs c, ngưvgnf ờpiew i khôvlqs ng thểttsq vìibjl nữwccj sắjfzz c màfbyi mênrgx muộsbee i, chẳpgsr ng lẽtykc ngưvgnf ờpiew i quênrgx n mấcvaf t rồlqfa i sao, năvrle m đsalf óviuz bởwqvk i vìibjl nữwccj nhâvlqs n kia đsalf ốtykc kỵgqjk thàfbyi nh táacdv nh, chẳpgsr ng nhữwccj ng rờpiew i ngưvgnf ờpiew i màfbyi đsalf i, cògvow n léqkfi n lútsvs t pháacdv i sáacdv t thủuszs muốtykc n tiênrgx u diệixua t ngưvgnf ờpiew i.”
Nghe đsalf ưvgnf ợlnjh c lờpiew i nàfbyi y, tiểttsq u lãvrle o đsalf ầacdv u cưvgnf ờpiew i nhưvgnf khôvlqs ng cưvgnf ờpiew i liếjfzz c mắjfzz t nhìibjl n hắjfzz n mộsbee t cáacdv i, giọcmai ng nóviuz i mang theo lạsxmm nh nhạsxmm t rõgyei ràfbyi ng: “Ngưvgnf ơqsyw i xáacdv c đsalf ịfpjr nh, pháacdv i ngưvgnf ờpiew i tớqlwb i giếjfzz t ta làfbyi Phùviuz Sinh?”
Trong lògvow ng Thiênrgx n Huyềsalf n bỗcmfc ng dưvgnf ng run lênrgx n, đsalf áacdv y mắjfzz t hiệixua n lênrgx n kinh hoảlqli ng.
Chẳpgsr ng lẽtykc , Thiênrgx n Nhai thútsvs c biếjfzz t năvrle m đsalf óviuz pháacdv i ngưvgnf ờpiew i tớqlwb i giếjfzz t hắjfzz n làfbyi ngưvgnf ờpiew i củuszs a Thiênrgx n gia?
Khôvlqs ng! Khôvlqs ng cóviuz khảlqli năvrle ng, nếjfzz u nhưvgnf hắjfzz n thậtykc t sựdhal đsalf ãvrle biếjfzz t chuyệixua n đsalf óviuz , khôvlqs ng cóviuz khảlqli năvrle ng mặxzxw c kệixua Thiênrgx n gia cho tớqlwb i hôvlqs m nay! Nhấcvaf t đsalf ịfpjr nh làfbyi hắjfzz n đsalf ang nóviuz i láacdv o màfbyi thôvlqs i!
“Thiênrgx n Nhai thútsvs c, ta khẳpgsr ng đsalf ịfpjr nh, làfbyi nữwccj nhâvlqs n Phùviuz Sinh kia muốtykc n giếjfzz t ngưvgnf ờpiew i, phụrlao thâvlqs n ta đsalf ãvrle sớqlwb m nhìibjl n ra lògvow ng dạsxmm xấcvaf u xa củuszs a nữwccj nhâvlqs n kia, mớqlwb i cóviuz thểttsq giútsvs p đsalf ỡwqvk ngưvgnf ờpiew i kháacdv c làfbyi m ra loạsxmm i chuyệixua n nàfbyi y, chútsvs ng ta đsalf ềsalf u làfbyi vìibjl muốtykc n tốtykc t cho ngưvgnf ờpiew i.”
“Ngưvgnf ơqsyw i cóviuz thểttsq lăvrle n.” Sắjfzz c mặxzxw t củuszs a Thiênrgx n Nhai dầacdv n dầacdv n khôvlqs ng kiênrgx n nhẫlqfa n: “Hay làfbyi , ngưvgnf ơqsyw i muốtykc n lãvrle o phu quặxzxw ng ngưvgnf ơqsyw i ra ngoàfbyi i? Chỉjjoh làfbyi , lãvrle o phu đsalf ộsbee ng thủuszs chưvgnf a từdhal ng biếjfzz t nặxzxw ng nhẹmvch , lầacdv n nàfbyi y nếjfzz u nhưvgnf khôvlqs ng cẩeiie n thậtykc n quăvrle ng ngưvgnf ơqsyw i ngãvrle chếjfzz t, phụrlao thâvlqs n hỗcmfc n đsalf ảlqli n kia củuszs a ngưvgnf ơqsyw i nhấcvaf t đsalf ịfpjr nh sẽtykc tìibjl m đsalf ếjfzz n liềsalf u mạsxmm ng vớqlwb i lãvrle o phu.”
Thiênrgx n Huyềsalf n cắjfzz n chặxzxw t răvrle ng, trong lògvow ng hung áacdv c, phấcvaf t tay nóviuz i: “Chútsvs ng ta đsalf i!”
Trong nháacdv y mắjfzz t, trưvgnf ớqlwb c khi rờpiew i đsalf i, Thiênrgx n Huyềsalf n quay đsalf ầacdv u lạsxmm i nhìibjl n tiểttsq u lãvrle o đsalf ầacdv u, đsalf áacdv y mắjfzz t mang theo vẻdcjm âvlqs m trầacdv m, cuốtykc i cùviuz ng cũqiyz ng khôvlqs ng quay đsalf ầacdv u lạsxmm i xoay ngưvgnf ờpiew i rờpiew i đsalf i.
Nhìibjl n bóviuz ng dáacdv ng nhữwccj ng ngưvgnf ờpiew i đsalf óviuz rờpiew i đsalf i, Lâvlqs m Nhưvgnf ợlnjh c Bạsxmm ch lấcvaf y ra mộsbee t khốtykc i đsalf iểttsq m tâvlqs m đsalf ưvgnf a tớqlwb i trong miệixua ng, mồlqfa m miệixua ng khôvlqs ng rõgyei hỏgyei i: “Lãvrle o nhâvlqs n, vìibjl sao ngưvgnf ơqsyw i lạsxmm i muốtykc n cho bọcmai n họcmai đsalf i?”
Nếjfzz u nhưvgnf cảlqli m nhậtykc n khôvlqs ng sai, vừdhal a rồlqfa i trong nháacdv y mắjfzz t, trênrgx n ngưvgnf ờpiew i lãvrle o nhâvlqs n xáacdv c thậtykc t làfbyi nổivfn i lênrgx n sáacdv t khícmai .
Nàfbyi ng khôvlqs ng rõgyei , vìibjl sao hắjfzz n lạsxmm i khôvlqs ng cóviuz đsalf ộsbee ng thủuszs giếjfzz t bọcmai n họcmai ?
“Ha ha.” Tiểttsq u lãvrle o đsalf ầacdv u cưvgnf ờpiew i lạsxmm nh hai tiếjfzz ng: “Ngưvgnf ờpiew i Thiênrgx n gia đsalf ềsalf u sốtykc ng khôvlqs ng đsalf ưvgnf ợlnjh c lâvlqs u lắjfzz m, hôvlqs m nay, ta cògvow n cóviuz chuyệixua n kháacdv c phảlqli i làfbyi m, liềsalf n tạsxmm m thờpiew i tha thứbcxx cho hắjfzz n trưvgnf ớqlwb c, chờpiew chuyệixua n củuszs a ta làfbyi m xong xuôvlqs i, sau đsalf óviuz liểttsq n tícmai nh sổivfn chuyệixua n năvrle m đsalf óviuz vớqlwb i bọcmai n họcmai cho thậtykc t tốtykc t!”
Thấcvaf y vậtykc y, Lâvlqs m Nhưvgnf ợlnjh c Bạsxmm ch khôvlqs ng cầacdv n phảlqli i nhiềsalf u lờpiew i nữwccj a, an tâvlqs m thưvgnf ởwqvk ng thứbcxx c đsalf iểttsq m tâvlqs m ngon trênrgx n bàfbyi n.
“Cáacdv c ngưvgnf ơqsyw i cóviuz nghe chưvgnf a, nghe nóviuz i cháacdv u gáacdv i Vâvlqs n Lạsxmm c Phong củuszs a phủuszs Tưvgnf ớqlwb ng quâvlqs n ởwqvk Long Nguyênrgx n Quốtykc c hạsxmm chiếjfzz n thưvgnf vớqlwb i ngưvgnf ờpiew i Thiênrgx n gia ngưvgnf ờpiew i, tuyênrgx n bốtykc ícmai t ngàfbyi y sau sẽtykc đsalf ếjfzz n cửoylb a củuszs a Thiênrgx n gia đsalf ểttsq màfbyi thăvrle m hỏgyei i.”
Ngay khi tiểttsq u lãvrle o đsalf ầacdv u xoay ngưvgnf ờpiew i muốtykc n đsalf i vàfbyi o phògvow ng, dưvgnf ớqlwb i lầacdv u truyềsalf n đsalf ếjfzz n âvlqs m thanh bàfbyi n bạsxmm c, cũqiyz ng làfbyi làfbyi m hắjfzz n dừdhal ng bưvgnf ớqlwb c châvlqs n.
“Chuyệixua n nàfbyi y ta nghe nóviuz i, giốtykc ng nhưvgnf làfbyi ngưvgnf ờpiew i Thiênrgx n gia bắjfzz t thuộsbee c hạsxmm củuszs a nàfbyi ng đsalf i, vìibjl thếjfzz , dưvgnf ớqlwb i sựdhal giậtykc n dữwccj nàfbyi ng liềsalf n hạsxmm chiếjfzz n thiếjfzz p vớqlwb i Thiênrgx n gia.”
“Nóviuz i, thuộsbee c hạsxmm đsalf óviuz cóviuz lai lịfpjr ch gìibjl ? Vìibjl sao trưvgnf ớqlwb c đsalf âvlqs y ta khôvlqs ng cóviuz nghe nóviuz i qua?”
Chiếjfzz n thiếjfzz p?
Thiênrgx n gia?
Lửoylb a giậtykc n trong lògvow ng tiểttsq u lãvrle o đsalf ầacdv u lạsxmm i lầacdv n nữwccj a bịfpjr đsalf ốtykc t lênrgx n, hắjfzz n vọcmai t vàfbyi o phògvow ng, mộsbee t phen xáacdv ch Lâvlqs m Nhưvgnf ợlnjh c Bạsxmm ch lênrgx n, bưvgnf ớqlwb c nhanh chóviuz ng chạsxmm y ra ngoàfbyi i kháacdv ch đsalf iếjfzz m.
Đ
Ở
“Ngư
Ầ
Thiê
Thiê
Nghe đ
Trong lò
Chẳ
Khô
“Thiê
“Ngư
Thiê
Trong nhá
Nhì
Nế
Nà
“Ha ha.” Tiể
Thấ
“Cá
Ngay khi tiể
“Chuyệ
“Nó
Chiế
Thiê
Lử
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.