Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 507 : Tới Thiên gia trước (1)
Editor: QR2 – diendanlequydon
Vâdqbn n Tiêwjew u khôdomn ng ởdrpg đjffb âdqbn y, hắpgxk n phảsaih i thay Vâdqbn n Tiêwjew u bảsaih o hộathq chủsqrl nhâdqbn n thạmrqz t tốbfkc t! Đhfcw ểbfkc trázmtj nh mộathq t đjffb ázmtj m ngưlyej ờgmwr i trong lòmylf ng mang ýlyej xấuudl u đjffb ếvmka n chiếvmka m tiệaalu n nghi.
Thấuudl y Vâdqbn n Lạmrqz c Phong khôdomn ng nóhcbs i gìzgpy , Tiểbfkc u Mạmrqz ch lạmrqz i bắpgxk t đjffb ầyelf u lảsaih i nhảsaih i: “Chủsqrl nhâdqbn n, têwjew n Bạmrqz ch Túungm c kia călzhu n bảsaih n khôdomn ng phảsaih i làkxpm cázmtj i tházmtj gìzgpy , călzhu n bảsaih n khôdomn ng cóhcbs cázmtj ch nàkxpm o so sázmtj nh vớikdd i Vâdqbn n Tiêwjew u, hắpgxk n cũajjw ng chỉlrvv muốbfkc n lợavfi i dụwhsx ng chủsqrl nhâdqbn n màkxpm thôdomn i, nếvmka u khôdomn ng phảsaih i vìzgpy hắpgxk n, ta cũajjw ng sẽfdcv khôdomn ng nóhcbs i dốbfkc i.”
“Phảsaih i khôdomn ng?” Vâdqbn n Lạmrqz c Phong nhếvmka ch khóhcbs e miệaalu ng, khíwhsx thếvmka trêwjew n ngưlyej ờgmwr i chợavfi t lạmrqz nh xuốbfkc ng: “Cóhcbs phảsaih i ta còmylf n phảsaih i cảsaih m tạmrqz ngưlyej ơskrn i đjffb ãikdd thay ta dọbrun n sạmrqz ch nhữoedm ng ngưlyej ờgmwr i trong lòmylf ng mang ýlyej xấuudl u hay khôdomn ng?”
“Đhfcw óhcbs làkxpm đjffb ưlyej ơskrn ng nhiêwjew n.”
Đhfcw ôdomn i tay Tiểbfkc u Mạmrqz ch chốbfkc ng nạmrqz nh, mặjagr t đjffb ầyelf y đjffb ắpgxk c ýlyej : “Chủsqrl nhâdqbn n, ngưlyej ờgmwr i yêwjew n tâdqbn m, vềyelf sau Bạmrqz ch Túungm c sẽfdcv khôdomn ng dâdqbn y dưlyej a vớikdd i ngưlyej ờgmwr i nữoedm a, ngay cảsaih hàkxpm i tửdrpg củsqrl a Vâdqbn n Tiêwjew u ngưlyej ờgmwr i cũajjw ng đjffb ãikdd cóhcbs , nếvmka u hắpgxk n thứvncz c thờgmwr i nêwjew n từdgyl bỏmrqz chủsqrl nhâdqbn n.”
Cho dùsasp khíwhsx thếvmka củsqrl a Vâdqbn n Lạmrqz c Phong đjffb ãikdd lạmrqz nh thấuudl u xưlyej ơskrn ng nhưlyej ng trêwjew n dung nhan tuyệaalu t mỹaibu lạmrqz i nởdrpg nụwhsx cưlyej ờgmwr i.
“Nếvmka u ngưlyej ơskrn i đjffb ãikdd giúungm p ta dọbrun n sạmrqz ch phiềyelf n toázmtj i nàkxpm y, ta cũajjw ng nêwjew n khen thưlyej ởdrpg ng ngưlyej ơskrn i mộathq t chúungm t nhỉlrvv , nếvmka u đjffb ãikdd vậubre y ta sẽfdcv khen thưlyej ởdrpg ng ngưlyej ơskrn i bằymcb ng cázmtj ch đjffb ểbfkc ngưlyej ơskrn i ởdrpg trong khôdomn ng gian thầyelf n đjffb iểbfkc n mộathq t tházmtj ng!”
Thâdqbn n mìzgpy nh Tiểbfkc u Mạmrqz ch run lêwjew n, trong mắpgxk t hiệaalu n ra sựjagr hoảsaih ng sợavfi : “Chủsqrl nhâdqbn n, khôdomn ng cầyelf n!”
“Nhớikdd kỹaibu .” Vâdqbn n Lạmrqz c Phong âdqbn m trầyelf m liếvmka c nhìzgpy n hắpgxk n: “Trong vòmylf ng mộathq t tházmtj ng, khôdomn ng cho phéstbc p rờgmwr i khỏmrqz i khôdomn ng gian thầyelf n đjffb iểbfkc n mộathq t bưlyej ớikdd c!”
Tiểbfkc u Mạmrqz ch ủsqrl y khuấuudl t thiếvmka u chúungm t nữoedm a khóhcbs c ra, mộathq t mìzgpy nh hắpgxk n đjffb ãikdd ởdrpg trong khôdomn ng gian thầyelf n đjffb iểbfkc n ngâdqbn y ngưlyej ờgmwr i nhiềyelf u nălzhu m nhưlyej vậubre y, thậubre t vấuudl t vảsaih bâdqbn y giờgmwr cóhcbs thểbfkc rờgmwr i đjffb i mộathq t lúungm c, kếvmka t quảsaih lạmrqz i bịgryi chủsqrl nhâdqbn n bắpgxk t quay vềyelf mộathq t tházmtj ng.
Trưlyej ớikdd c kia khôdomn ng cóhcbs cázmtj ch nàkxpm o rờgmwr i khỏmrqz i khôdomn ng gian thầyelf n đjffb iểbfkc n thìzgpy khôdomn ng sao, hiệaalu n giờgmwr cóhcbs thểbfkc rờgmwr i khỏmrqz i còmylf n tiếvmka p tụwhsx c bịgryi giam, làkxpm m sao hắpgxk n cóhcbs thểbfkc chịgryi u đjffb ựjagr ng đjffb ưlyej ợavfi c đjffb ưlyej ợavfi c chuyệaalu n nàkxpm y cơskrn chứvncz ?
“Chủsqrl nhâdqbn n, ngưlyej ờgmwr i ta sai rồoyte i.” Tiểbfkc u Mạmrqz ch lôdomn i késtbc o ốbfkc ng tay ázmtj o củsqrl a Vâdqbn n Lạmrqz c Phong, khóhcbs c lóhcbs c thảsaih m thiếvmka t nóhcbs i: “Vềyelf sau ta cũajjw ng khôdomn ng dázmtj m nữoedm a, ngưlyej ờgmwr i tha thứvncz cho ta mộathq t lầyelf n cuốbfkc i cùsasp ng đjffb i.”
“Biếvmka t sai rồoyte i?” Ngóhcbs n tay Vâdqbn n Lạmrqz c Phong nhẹtrqw nhàkxpm ng nâdqbn ng cằymcb m Tiểbfkc u Mạmrqz ch, đjffb ôdomn i mắpgxk t hơskrn i nheo lạmrqz i, nóhcbs i: “Vềyelf sau còmylf n dázmtj m cóhcbs hàkxpm nh đjffb ộathq ng nhưlyej thếvmka nữoedm a khôdomn ng?”
“Khôdomn ng dázmtj m.”
Tiểbfkc u Mạmrqz ch lắpgxk c lắpgxk c đjffb ầyelf u, vộathq i vàkxpm ng nóhcbs i lờgmwr i thềyelf son sắpgxk t bảsaih o đjffb ảsaih m.
“Đhfcw ứvncz ng lêwjew n đjffb i.”
Bàkxpm n tay Vâdqbn n Lạmrqz c Phong vung lêwjew n, nâdqbn ng Tiểbfkc u Mạmrqz ch lêwjew n, nàkxpm ng nhìzgpy n tiểbfkc u nam hàkxpm i trưlyej ớikdd c mặjagr t thậubre t lâdqbn u, nóhcbs i: “Ta biếvmka t ngưlyej ơskrn i làkxpm m nhưlyej vậubre y cũajjw ng làkxpm vìzgpy ta vàkxpm Vâdqbn n Tiêwjew u, ngưlyej ơskrn i sợavfi Bạmrqz ch Túungm c sẽfdcv dâdqbn y dưlyej a vớikdd i ta khôdomn ng bỏmrqz ! Nhưlyej ng màkxpm ngưlyej ơskrn i đjffb ãikdd xem thưlyej ờgmwr ng hắpgxk n, nam nhâdqbn n kia khôdomn ng cóhcbs cảsaih m tìzgpy nh vớikdd i ta, chỉlrvv muốbfkc n lợavfi i dụwhsx ng, vìzgpy vậubre y cho dùsasp hắpgxk n tin ta đjffb ãikdd cóhcbs nhi tửdrpg , vẫxoeg n sẽfdcv dâdqbn y dưlyej a khôdomn ng thôdomn i nhưlyej cũajjw !”
Tiểbfkc u Mạmrqz ch chớikdd p mắpgxk t, ázmtj y názmtj y nóhcbs i: “Chủsqrl nhâdqbn n, cóhcbs phảsaih i ta mang đjffb ếvmka n phiềyelf n toázmtj i chơskrn ngưlyej ờgmwr i hay khôdomn ng?”
“Coi nhưlyej ngưlyej ơskrn i còmylf n hiểbfkc u chuyệaalu n nàkxpm y.” Vâdqbn n Lạmrqz c Phong liếvmka c hắpgxk n: “Nếvmka u ta ởdrpg chỗlyej kházmtj c, đjffb ốbfkc i mặjagr t vớikdd i nhữoedm ng ngưlyej ờgmwr i kházmtj c, ngưlyej ơskrn i cóhcbs thểbfkc giảsaih bộathq làkxpm nhi tửdrpg củsqrl a ta, nhưlyej ng màkxpm ởdrpg Vâdqbn n gia tuyệaalu t khôdomn ng đjffb ưlyej ợavfi c làkxpm m vậubre y! Bọbrun n họbrun làkxpm ngưlyej ờgmwr i thâdqbn n củsqrl a ta, ta khôdomn ng muốbfkc n nóhcbs i dốbfkc i họbrun bấuudl t cứvncz chuyệaalu n gìzgpy .”
“Chủsqrl nhâdqbn n, bâdqbn y giờgmwr ta sẽfdcv đjffb i tìzgpy m gia gia củsqrl a ngưlyej ờgmwr i giảsaih i thíwhsx ch mọbrun i chuyệaalu n, nhưlyej vậubre y cóhcbs đjffb ưlyej ợavfi c khôdomn ng?” Tiểbfkc u Mạmrqz ch biếvmka t lầyelf n nàkxpm y mìzgpy nh đjffb ùsasp a giỡfdcv n quázmtj đjffb ázmtj ng, bấuudl t giázmtj c giọbrun ng nóhcbs i cũajjw ng vôdomn cùsasp ng cẩyehj n thậubre n.
Vâdqbn n Lạmrqz c Phong lắpgxk c đjffb ầyelf u: “Lãikdd o nhâdqbn n gia tuổnaud i lớikdd n, chịgryi u khôdomn ng nổnaud i sựjagr lălzhu n lộathq n nàkxpm y, ngưlyej ơskrn i làkxpm m ôdomn ng từdgyl thiêwjew n đjffb ưlyej ờgmwr ng rớikdd t xuốbfkc ng đjffb ịgryi a ngụwhsx c, làkxpm m sao ôdomn ng cóhcbs thểbfkc chịgryi u đjffb ựjagr ng đjffb ưlyej ợavfi c? Huốbfkc ng chi, lấuudl y mázmtj u nhậubre n thâdqbn n cũajjw ng đjffb ãikdd thàkxpm nh côdomn ng, cho dùsasp ngưlyej ơskrn i đjffb i giảsaih i thíwhsx ch, ôdomn ng cũajjw ng sẽfdcv khôdomn ng tin tưlyej ởdrpg ng.”
“Chủsqrl nhâdqbn n, thậubre t xin lỗlyej i…”
“Quêwjew n đjffb i.” Vâdqbn n Lạmrqz c Phong lạmrqz i nhìzgpy n Tiểbfkc u Mạmrqz ch: “Nếvmka u ôdomn ng đjffb ãikdd hiểbfkc u lầyelf m, vậubre y cứvncz tiếvmka p tụwhsx c hiểbfkc u lầyelf m đjffb i thôdomn i, vềyelf sau, ởdrpg Vâdqbn n gia, khôdomn ng cho phéstbc p ngưlyej ơskrn i cóhcbs hàkxpm nh vi nhưlyej thếvmka nữoedm a.”
Ýnwvo nóhcbs i, ngoàkxpm i Vâdqbn n gia, bấuudl t luậubre n hắpgxk n muốbfkc n chơskrn i nhưlyej thếvmka nàkxpm o,đjffb ềyelf u khôdomn ng quan trọbrun ng, chỉlrvv khi ởdrpg Vâdqbn n gia làkxpm khôdomn ng đjffb ưlyej ợavfi c!
Đhfcw âdqbn y làkxpm chốbfkc n bồoyte ng lai màkxpm nàkxpm ng muốbfkc n bảsaih o vệaalu !
Ánaud nh mắpgxk t Tiểbfkc u Mạmrqz ch sázmtj ng lêwjew n, mỉlrvv m cưlyej ờgmwr i sázmtj ng lạmrqz n nóhcbs i: “Chủsqrl nhâdqbn n, ta đjffb ãikdd hiểbfkc u, thờgmwr i gian ta cóhcbs thểbfkc rờgmwr i khỏmrqz i khôdomn ng gian thầyelf n đjffb iểbfkc n cũajjw ng khôdomn ng còmylf n bao lâdqbn u, ta đjffb i vềyelf trưlyej ớikdd c, chờgmwr ngàkxpm y mai ta quay lạmrqz i gặjagr p chủsqrl nhâdqbn n.”
Vâ
Thấ
“Phả
“Đ
Đ
Cho dù
“Nế
Thâ
“Nhớ
Tiể
Trư
“Chủ
“Biế
“Khô
Tiể
“Đ
Bà
Tiể
“Coi như
“Chủ
Vâ
“Chủ
“Quê
Ý
Đ
Á
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.