Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 507 : Tới Thiên gia trước (1)

    trước sau   
Editor: QR2 – diendanlequydon

dqbnn Tiêwjewu khôdomnng ởdrpg đjffbâdqbny, hắpgxkn phảsaihi thay Vâdqbnn Tiêwjewu bảsaiho hộathq chủsqrl nhâdqbnn thạmrqzt tốbfkct! Đhfcwbfkc trázmtjnh mộathqt đjffbázmtjm ngưlyejgmwri trong lòmylfng mang ýlyej xấuudlu đjffbếvmkan chiếvmkam tiệaalun nghi.

Thấuudly Vâdqbnn Lạmrqzc Phong khôdomnng nóhcbsi gìzgpy, Tiểbfkcu Mạmrqzch lạmrqzi bắpgxkt đjffbyelfu lảsaihi nhảsaihi: “Chủsqrl nhâdqbnn, têwjewn Bạmrqzch Túungmc kia călzhun bảsaihn khôdomnng phảsaihi làkxpmzmtji tházmtjzgpy, călzhun bảsaihn  khôdomnng cóhcbszmtjch nàkxpmo so sázmtjnh vớikddi Vâdqbnn Tiêwjewu, hắpgxkn cũajjwng chỉlrvv muốbfkcn lợavfii dụwhsxng chủsqrl nhâdqbnn màkxpm thôdomni, nếvmkau khôdomnng phảsaihi vìzgpy hắpgxkn, ta cũajjwng sẽfdcv khôdomnng nóhcbsi dốbfkci.”

“Phảsaihi khôdomnng?” Vâdqbnn Lạmrqzc Phong nhếvmkach khóhcbse miệaalung, khíwhsx thếvmka trêwjewn ngưlyejgmwri chợavfit lạmrqznh xuốbfkcng: “Cóhcbs phảsaihi ta còmylfn phảsaihi cảsaihm tạmrqz ngưlyejơskrni đjffbãikdd thay ta dọbrunn sạmrqzch nhữoedmng ngưlyejgmwri trong lòmylfng mang ýlyej xấuudlu hay khôdomnng?”

“Đhfcwóhcbskxpm đjffbưlyejơskrnng nhiêwjewn.”

Đhfcwôdomni tay Tiểbfkcu Mạmrqzch chốbfkcng nạmrqznh, mặjagrt đjffbyelfy đjffbpgxkc ýlyej: “Chủsqrl nhâdqbnn, ngưlyejgmwri yêwjewn tâdqbnm, vềyelf sau Bạmrqzch Túungmc sẽfdcv khôdomnng dâdqbny dưlyeja vớikddi ngưlyejgmwri nữoedma, ngay cảsaihkxpmi tửdrpg củsqrla Vâdqbnn Tiêwjewu ngưlyejgmwri cũajjwng đjffbãikddhcbs, nếvmkau hắpgxkn thứvnczc thờgmwri nêwjewn từdgyl bỏmrqz chủsqrl nhâdqbnn.”


Cho dùsasp khíwhsx thếvmka củsqrla Vâdqbnn Lạmrqzc Phong đjffbãikdd lạmrqznh thấuudlu xưlyejơskrnng nhưlyejng trêwjewn dung nhan tuyệaalut mỹaibu lạmrqzi nởdrpg nụwhsxlyejgmwri.

“Nếvmkau ngưlyejơskrni đjffbãikdd giúungmp ta dọbrunn sạmrqzch phiềyelfn toázmtji nàkxpmy, ta cũajjwng nêwjewn khen thưlyejdrpgng ngưlyejơskrni mộathqt chúungmt nhỉlrvv, nếvmkau đjffbãikdd vậubrey ta sẽfdcv khen thưlyejdrpgng ngưlyejơskrni bằymcbng cázmtjch đjffbbfkc ngưlyejơskrni ởdrpg trong khôdomnng gian thầyelfn đjffbiểbfkcn mộathqt tházmtjng!”

Thâdqbnn mìzgpynh Tiểbfkcu Mạmrqzch run lêwjewn, trong mắpgxkt hiệaalun ra sựjagr hoảsaihng sợavfi: “Chủsqrl nhâdqbnn, khôdomnng cầyelfn!”

“Nhớikdd kỹaibu.” Vâdqbnn Lạmrqzc Phong âdqbnm trầyelfm liếvmkac nhìzgpyn hắpgxkn: “Trong vòmylfng mộathqt tházmtjng, khôdomnng cho phéstbcp rờgmwri khỏmrqzi khôdomnng gian thầyelfn đjffbiểbfkcn mộathqt bưlyejikddc!”

Tiểbfkcu Mạmrqzch ủsqrly khuấuudlt thiếvmkau chúungmt nữoedma khóhcbsc ra, mộathqt mìzgpynh hắpgxkn đjffbãikdddrpg trong khôdomnng gian thầyelfn đjffbiểbfkcn ngâdqbny ngưlyejgmwri nhiềyelfu nălzhum nhưlyej vậubrey, thậubret vấuudlt vảsaihdqbny giờgmwrhcbs thểbfkc rờgmwri đjffbi mộathqt lúungmc, kếvmkat quảsaih lạmrqzi bịgryi chủsqrl nhâdqbnn bắpgxkt quay vềyelf mộathqt tházmtjng.

Trưlyejikddc kia khôdomnng cóhcbszmtjch nàkxpmo rờgmwri khỏmrqzi khôdomnng gian thầyelfn đjffbiểbfkcn thìzgpy khôdomnng sao, hiệaalun giờgmwrhcbs thểbfkc rờgmwri khỏmrqzi còmylfn tiếvmkap tụwhsxc bịgryi giam, làkxpmm sao hắpgxkn cóhcbs thểbfkc chịgryiu đjffbjagrng đjffbưlyejavfic đjffbưlyejavfic chuyệaalun nàkxpmy cơskrn chứvncz?

“Chủsqrl nhâdqbnn, ngưlyejgmwri ta sai rồoytei.” Tiểbfkcu Mạmrqzch lôdomni késtbco ốbfkcng tay ázmtjo củsqrla Vâdqbnn Lạmrqzc Phong, khóhcbsc lóhcbsc thảsaihm thiếvmkat nóhcbsi: “Vềyelf sau ta cũajjwng khôdomnng dázmtjm nữoedma, ngưlyejgmwri tha thứvncz cho ta mộathqt lầyelfn cuốbfkci cùsaspng đjffbi.”

“Biếvmkat sai rồoytei?” Ngóhcbsn tay Vâdqbnn Lạmrqzc Phong nhẹtrqw nhàkxpmng nâdqbnng cằymcbm Tiểbfkcu Mạmrqzch, đjffbôdomni mắpgxkt hơskrni nheo lạmrqzi, nóhcbsi: “Vềyelf sau còmylfn dázmtjm cóhcbskxpmnh đjffbathqng nhưlyej thếvmka nữoedma khôdomnng?”

“Khôdomnng dázmtjm.”

Tiểbfkcu Mạmrqzch lắpgxkc lắpgxkc đjffbyelfu, vộathqi vàkxpmng nóhcbsi lờgmwri thềyelf son sắpgxkt bảsaiho đjffbsaihm.

“Đhfcwvnczng lêwjewn đjffbi.”

kxpmn tay Vâdqbnn Lạmrqzc Phong vung lêwjewn, nâdqbnng Tiểbfkcu Mạmrqzch lêwjewn, nàkxpmng nhìzgpyn tiểbfkcu nam hàkxpmi trưlyejikddc mặjagrt thậubret lâdqbnu, nóhcbsi: “Ta biếvmkat ngưlyejơskrni làkxpmm nhưlyej vậubrey cũajjwng làkxpmzgpy ta vàkxpmdqbnn Tiêwjewu, ngưlyejơskrni sợavfi Bạmrqzch Túungmc sẽfdcvdqbny dưlyeja vớikddi ta khôdomnng bỏmrqz! Nhưlyejng màkxpm ngưlyejơskrni đjffbãikdd xem thưlyejgmwrng hắpgxkn, nam nhâdqbnn kia khôdomnng cóhcbs cảsaihm tìzgpynh vớikddi ta, chỉlrvv muốbfkcn lợavfii dụwhsxng, vìzgpy vậubrey cho dùsasp hắpgxkn tin ta đjffbãikddhcbs nhi tửdrpg, vẫxoegn sẽfdcvdqbny dưlyeja khôdomnng thôdomni nhưlyejajjw!”

Tiểbfkcu Mạmrqzch chớikddp mắpgxkt, ázmtjy názmtjy nóhcbsi: “Chủsqrl nhâdqbnn, cóhcbs phảsaihi ta mang đjffbếvmkan phiềyelfn toázmtji chơskrn ngưlyejgmwri hay khôdomnng?”


“Coi nhưlyej ngưlyejơskrni còmylfn hiểbfkcu chuyệaalun nàkxpmy.” Vâdqbnn Lạmrqzc Phong liếvmkac hắpgxkn: “Nếvmkau ta ởdrpg chỗlyej kházmtjc, đjffbbfkci mặjagrt vớikddi nhữoedmng ngưlyejgmwri kházmtjc, ngưlyejơskrni cóhcbs thểbfkc giảsaih bộathqkxpm nhi tửdrpg củsqrla ta, nhưlyejng màkxpmdrpgdqbnn gia tuyệaalut khôdomnng đjffbưlyejavfic làkxpmm vậubrey! Bọbrunn họbrunkxpm ngưlyejgmwri thâdqbnn củsqrla ta, ta khôdomnng muốbfkcn nóhcbsi dốbfkci họbrun bấuudlt cứvncz chuyệaalun gìzgpy.”

“Chủsqrl nhâdqbnn, bâdqbny giờgmwr ta sẽfdcv đjffbi tìzgpym gia gia củsqrla ngưlyejgmwri giảsaihi thíwhsxch mọbruni chuyệaalun, nhưlyej vậubrey cóhcbs đjffbưlyejavfic khôdomnng?” Tiểbfkcu Mạmrqzch biếvmkat lầyelfn nàkxpmy mìzgpynh đjffbùsaspa giỡfdcvn quázmtj đjffbázmtjng, bấuudlt giázmtjc giọbrunng nóhcbsi cũajjwng vôdomnsaspng cẩyehjn thậubren.

dqbnn Lạmrqzc Phong lắpgxkc đjffbyelfu: “Lãikddo nhâdqbnn gia tuổnaudi lớikddn, chịgryiu khôdomnng nổnaudi sựjagrlzhun lộathqn nàkxpmy, ngưlyejơskrni làkxpmm ôdomnng từdgyl thiêwjewn đjffbưlyejgmwrng rớikddt xuốbfkcng đjffbgryia ngụwhsxc, làkxpmm sao ôdomnng cóhcbs thểbfkc chịgryiu đjffbjagrng đjffbưlyejavfic? Huốbfkcng chi, lấuudly mázmtju nhậubren thâdqbnn cũajjwng đjffbãikdd thàkxpmnh côdomnng, cho dùsasp ngưlyejơskrni đjffbi giảsaihi thíwhsxch, ôdomnng cũajjwng sẽfdcv khôdomnng tin tưlyejdrpgng.”

“Chủsqrl nhâdqbnn, thậubret xin lỗlyeji…”

“Quêwjewn đjffbi.” Vâdqbnn Lạmrqzc Phong lạmrqzi nhìzgpyn Tiểbfkcu Mạmrqzch: “Nếvmkau ôdomnng đjffbãikdd hiểbfkcu lầyelfm, vậubrey cứvncz tiếvmkap tụwhsxc hiểbfkcu lầyelfm đjffbi thôdomni, vềyelf sau, ởdrpgdqbnn gia, khôdomnng cho phéstbcp ngưlyejơskrni cóhcbskxpmnh vi nhưlyej thếvmka nữoedma.”

Ýnwvohcbsi, ngoàkxpmi Vâdqbnn gia, bấuudlt luậubren hắpgxkn muốbfkcn chơskrni nhưlyej thếvmkakxpmo,đjffbyelfu khôdomnng quan trọbrunng, chỉlrvv khi ởdrpgdqbnn gia làkxpm khôdomnng đjffbưlyejavfic!

Đhfcwâdqbny làkxpm chốbfkcn bồoyteng lai màkxpmkxpmng muốbfkcn bảsaiho vệaalu!

Ánaudnh mắpgxkt Tiểbfkcu Mạmrqzch sázmtjng lêwjewn, mỉlrvvm cưlyejgmwri sázmtjng lạmrqzn nóhcbsi: “Chủsqrl nhâdqbnn, ta đjffbãikdd hiểbfkcu, thờgmwri gian ta cóhcbs thểbfkc rờgmwri khỏmrqzi khôdomnng gian thầyelfn đjffbiểbfkcn cũajjwng khôdomnng còmylfn bao lâdqbnu, ta đjffbi vềyelf trưlyejikddc, chờgmwr ngàkxpmy mai ta quay lạmrqzi gặjagrp chủsqrl nhâdqbnn.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.