Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 500 : Vân Lạc Phong bị cầu hôn (3)

    trước sau   
Editor: QR2 – diendanlequydon

vgpmc lãeaaio gia tửhqtdmggdi nhữouucng lờdpiri nàzbloy thìxgchdwbxn Lạpyycc Phong cũumwgng đyjbxãeaai trôjhnpng thấudhty síihmvnh lễlati chấudhtt đyjbxihmvy trong đyjbxpyyci sảvaainh, bấudhtt giáxgchc nhưlzgbrrging màzbloy, hỏvgpmi: “Vâdwbxn gia chúvgpmng ta cómggd ngưlzgbdpiri muốtmion thàzblonh thâdwbxn sao? Làzblo Khinh Yêgguxn vàzblo Diệnyjpp Linh sao?”

“Cáxgchi nàzbloy…” Lãeaaio gia tửhqtd chầihmvn chờdpir mộmrcct lúvgpmc, yếwabgu ớrrgit hỏvgpmi: “Síihmvnh lễlati đyjbxómggdzblo cho con.”

dwbxn Lạpyycc Phong hơeaaii nhíihmvu màzbloy, síihmvnh lễlatizbloy làzblo cho nàzblong?

Trầihmvm mặciedc mộmrcct lúvgpmc, nàzblong ngẩcyghng đyjbxihmvu nhìxgchn lãeaaio gia tửhqtd: “Cómggd biếwabgt làzblo ai đyjbxưlzgba tớrrgii khôjhnpng ạpyyc?”

“Khôjhnpng rõlngl lắhkcam.”


eaaio gia tửhqtd lắhkcac đyjbxihmvu: “Ngay cảvaai ngưlzgbdpiri củmlmoa Lạpyycc Phong cũumwgng khôjhnpng đyjbxglomu tra ra lai lịlnglch củmlmoa síihmvnh lễlati đyjbxómggd.”

“Phảvaaii khôjhnpng?”

dwbxn Lạpyycc Phong cong cong khómggde môjhnpi, chậizcmm rãeaaii đyjbxi đyjbxếwabgn chỗcxmfihmvnh lễlati, trong nháxgchy mắhkcat, khíihmv thếwabg trêgguxn ngưlzgbdpiri nàzblong bắhkcat đyjbxihmvu lộmrcc ra, đyjbxôjhnpi mắhkcat khẽtfhcdwbxng mang theo khíihmv thếwabg cao cao tạpyyci thưlzgbeaaing.

“Mộmrcct khi đyjbxãeaai nhưlzgb thếwabg, vậizcmy thìxgch đyjbxtmiot hếwabgt đyjbxi.”

Phùrrging!

Vừcsmda dứwibyt lờdpiri, trong lòcxmfng bàzblon tay nàzblong tràzbloo ra mộmrcct cỗcxmf linh lựeiruc biếwabgn đyjbxwabgi thàzblonh ngọzqunn lửhqtda, ngọzqunn lửhqtda nàzbloy nhanh chómggdng bay vềglom đyjbxtmiong síihmvnh lễlati, nháxgchy mắhkcat, síihmvnh lễlati đyjbxómggd đyjbxglomu biếwabgn thàzblonh tro tàzblon.

Thiếwabgu nữouuc vỗcxmf tay, xoay ngưlzgbdpiri nhìxgchn lãeaaio gia tửhqtd đyjbxang trợeaain mắhkcat háxgch hốtmioc mồwabgm, cưlzgbdpiri nhạpyyct nómggdi: “Nhưlzgb vậizcmy, síihmvnh lễlati đyjbxãeaai giảvaaii quyếwabgt xong.”

eaaio gia tửhqtd hung hăkuneng nuốtmiot mộmrcct ngụrevjm nưlzgbrrgic miếwabgng, xem ra vẫpooon làzblo cháxgchu gáxgchi nhàzbloxgchnh khíihmv pháxgchch, khôjhnpng giốtmiong ôjhnpng, chỉrevjxgch đyjbxtmiong síihmvnh lễlati đyjbxómggdzblo chầihmvn chờdpir nhiềglomu ngàzbloy nhưlzgb vậizcmy…

“Ha ha ha.”

eaaio gia tửhqtd sang sảvaaing cưlzgbdpiri to: “Tiểjwfcu Phong nhi, Hâdwbxn nhi, đyjbxi thôjhnpi, đyjbxi nómggdi cho ta nghe ởrevj Ninh gia đyjbxãeaai xảvaaiy ra nhữouucng chuyệnyjpn gìxgch, đyjbxjwfc cho ta cảvaaim thấudhty vui vẻrzon mộmrcct chúvgpmt.”

Đatbjtmioi vớrrgii tíihmvnh tìxgchnh củmlmoa cháxgchu gáxgchi mìxgchnh, lãeaaio gia tửhqtd hiểjwfcu rấudhtt rõlngl, nếwabgu nàzblong đyjbxãeaai trởrevj lạpyyci, đyjbxiềglomu đyjbxómggd chứwibyng minh chuyệnyjpn Tứwiby trưlzgbrevjng lãeaaio Ninh gia đyjbxãeaai giảvaaii quyếwabgt xong.

Mộmrcct khi đyjbxãeaai nhưlzgb vậizcmy, ôjhnpng cómggd thểjwfcgguxn tâdwbxm nghe Vâdwbxn Lạpyycc Phong thuậizcmt lạpyyci nhữouucng chuyệnyjpn đyjbxãeaai pháxgcht sinh  ởrevj Ninh gia, đyjbxjwfc sau nàzbloy ôjhnpng cũumwgng cómggd vốtmion đyjbxjwfc khoáxgchc láxgchc.

Nhưlzgbng màzbloeaaio gia tửhqtd chỉrevj nghĩlfgn rằznodng Vâdwbxn Lạpyycc Phong đyjbxgguxn cuồwabgng ngưlzgbeaaic Tứwiby trưlzgbrevjng lãeaaio, lạpyyci khôjhnpng nghĩlfgn đyjbxếwabgn tiểjwfcu nha đyjbxihmvu luôjhnpn đyjbxi theo sau đyjbxjhnpi Vâdwbxn Lạpyycc Phong lạpyyci cómggd thâdwbxn phậizcmn cưlzgbdpirng đyjbxpyyci nhưlzgb thếwabg.


zblong làzblom cho ôjhnpng khôjhnpng hềglom dựeiru đyjbxxgchn đyjbxưlzgbeaaic chíihmvnh làzblodwbxn Lạpyycc Phong vàzblo Thiêgguxn Nhai cũumwgng làzblo bạpyycn cũumwg.

Sau khi nghe tấudhtt cảvaai mọzquni việnyjpc, lãeaaio gia tửhqtd choáxgchng váxgchng ngay tạpyyci chỗcxmf, trợeaain mắhkcat háxgch mồwabgm, thậizcmt lâdwbxu sau cũumwgng khôjhnpng cómggdxgchch nàzbloo phụrevjc hồwabgi lạpyyci tinh thầihmvn…

gguxn trong kháxgchch đyjbxiếwabgm, nam nhâdwbxn quay lưlzgbng vềglom phíihmva cửhqtda phòcxmfng, lẳfngfng lặciedng nghe cấudhtp dưlzgbrrgii báxgcho cáxgcho, thậizcmt lâdwbxu sau, hắhkcan mớrrgii cómggd mộmrcct chúvgpmt phảvaain ứwibyng, khuôjhnpn mặciedt tuấudhtn mỹgguxzblo mịlngl nởrevj mộmrcct nụrevjlzgbdpiri.

“Ngưlzgbơeaaii nómggdi Vâdwbxn Lạpyycc Phong đyjbxtmiot hếwabgt síihmvnh lễlati?”

“Khởrevji bẩcyghm thiếwabgu chủmlmo, chíihmvnh mắhkcat thuộmrccc hạpyyc thấudhty cảvaainh nàzbloy! Do đyjbxómggd trởrevj vềglom bẩcyghm báxgcho thiếwabgu chủmlmo.”

“Khôjhnpng cómggd việnyjpc gìxgch.” Bạpyycch Túvgpmc nhếwabgch môjhnpi cưlzgbdpiri, phấudhtt tay: “Ngưlzgbơeaaii đyjbxi xuốtmiong đyjbxi.”

“Tuâdwbxn lệnyjpnh, thiếwabgu chủmlmo.”

Thịlngl vệnyjp chắhkcap tay, từcsmd trêgguxn mặciedt đyjbxudhtt đyjbxwibyng lêgguxn, xoay ngưlzgbdpiri đyjbxi ra ngoàzbloi cửhqtda, thuậizcmn tiệnyjpn đyjbxómggdng cửhqtda phòcxmfng lạpyyci, màzblo sau khi hắhkcan rờdpiri đyjbxi, toàzblon bộmrcckunen phòcxmfng lạpyyci khôjhnpi phụrevjc sựeirugguxn lặciedng.

Mộmrcct lúvgpmc sau, giọzqunng nómggdi đyjbxùrrgia giỡmlmon lạpyyci đyjbxmrccc áxgchc củmlmoa nam nhâdwbxn chậizcmm rãeaaii vang lêgguxn: “Vâdwbxn Lạpyycc Phong nàzbloy… So vớrrgii mẫpooou thâdwbxn củmlmoa nàzblong cómggd ýzfxc tứwibyeaain nhiềglomu.”

vgpmc nàzbloy, nữouuc tửhqtd xinh đyjbxfngfp đyjbxwibyng bêgguxn cạpyycnh nam nhâdwbxn khẽtfhcihmvm môjhnpi mỏvgpmng, áxgchnh mắhkcat phứwibyc tạpyycp nhìxgchn khuôjhnpn mặciedt tuấudhtn mỹggux củmlmoa nam nhâdwbxn.

“Thiếwabgu chủmlmo, ngưlzgbdpiri thậizcmt sựeiru muốtmion thúvgpmdwbxn Lạpyycc Phong?”

“Khôjhnpng sai.” Bạpyycch Túvgpmc hơeaaii nhưlzgbrrging màzbloy, ngómggdn tay nhẹfngf vuốtmiot ve cằznodm: “Bởrevji vìxgch ta pháxgcht hiệnyjpn, nữouuc nhâdwbxn kia rấudhtt hữouucu dụrevjng vớrrgii Bạpyycch gia chúvgpmng ta! Màzblo nếwabgu muốtmion trómggdi chặciedt nàzblong, chỉrevjmggd mộmrcct loạpyyci phưlzgbơeaaing pháxgchp nàzbloy!”

Nữouuc tửhqtd xinh đyjbxfngfp cómggdeaaii kinh ngạpyycc: “Thiếwabgu chủmlmo, Vâdwbxn Lạpyycc Phong chỉrevjzblo cháxgchu gáxgchi  củmlmoa mộmrcct tưlzgbrrging quâdwbxn màzblo thôjhnpi, vìxgch sao nàzblong sẽtfhc hữouucu dụrevjng vớrrgii Bạpyycch gia?”

“Thiêgguxn phúvgpm củmlmoa nàzblong rấudhtt mạpyycnh.” Đatbjôjhnpi mắhkcat củmlmoa Bạpyycch Túvgpmc hơeaaii nheo lạpyyci: “Hơeaain nữouuca, nàzblong vàzblo ta cùrrging làzblo mộmrcct loạpyyci ngưlzgbdpiri! Nếwabgu ta khôjhnpng đyjbxxgchn sai, thờdpiri gian trưlzgbrrgic Tiêgguxu gia sởrevjlfgn triểjwfcn khai côjhnpng kíihmvch vớrrgii Bạpyycch gia, cũumwgng làzbloxgch nữouuc nhâdwbxn nàzbloy hãeaaim hạpyyci Bạpyycch gia chúvgpmng ta! Cũumwgng chíihmvnh  vìxgch nguyêgguxn nhâdwbxn nàzbloy, ta mớrrgii sinh ra hứwibyng thúvgpm vớrrgii nàzblong.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.