Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 493 : Bi kịch của Tứ trưởng lão (9)
Editor: Tiểjzaa u Ly Ly.
“Ninh Hâhjpg n, nếufhv u làmzev ta vàmzev Viễjfda n nhi chếufhv t! Ta cũwoir ng muốvesh n ngưlkqf ơmoaa i đicee i đicee ịvtbf a ngụhjpg c làmzev m thêyquw tửmfdh củjowx a Viễjfda n nhi!”
Vừicee a dứgwob t lờtmvo i, mộrykl t bóilds ng dácpnm ng nhưlkqf luồwmgz ng gióilds xoácpnm y đicee ếufhv n trưlkqf ớrzac c mặgwob t Ninh Hâhjpg n, đicee ácpnm y mắewrh t hắewrh n toácpnm t ra vẻwoir tàmzev n nhẫuosl n.
Hắewrh n hiểjzaa u rõiora , chímlti nh mìoqls nh làmzev khôqkxv ng cóilds khảhgqw năigdj ng đicee ácpnm nh lạmlti i Vâhjpg n Lạmlti c Phong! Nếufhv u làmzev nhưlkqf thếufhv , cũwoir ng chỉrktv cóilds thểjzaa làmzev m Ninh Hâhjpg n chếufhv t theo, cũwoir ng tốvesh t hơmoaa n làmzev đicee ểjzaa Viễjfda n nhi luôqkxv n côqkxv đicee ơmoaa n mộrykl t mìoqls nh.
“Cẩmoaa n thậjkyr n!”
Vâhjpg n Thanh Nhãhjpg gắewrh t gao giữzmfm chặgwob t tay Ninh Hâhjpg n, kékzfl o nàmzev ng ôqkxv m vàmzev o bêyquw n trong, dùoaco ng lưlkqf ng củjowx a mìoqls nh đicee ốvesh i mặgwob t vớrzac i Tứgwob trưlkqf ởilds ng lãhjpg o, ácpnm o bàmzev o giưlkqf ơmoaa ng lêyquw n, bao phủjowx lạmlti i thâhjpg n thểjzaa thiếufhv u nữzmfm .
Cùoaco ng lúaztf c đicee óilds , cóilds mộrykl t bóilds ng dácpnm ng nhưlkqf kiếufhv m phóilds ng tớrzac i, thờtmvo i đicee iểjzaa m ngay khi Vâhjpg n Thanh Nhãhjpg hoàmzev n thàmzev nh đicee ộrykl ng tácpnm c, cũwoir ng đicee ãhjpg chắewrh n trưlkqf ớrzac c mặgwob t Ninh Hâhjpg n trưlkqf ớrzac c mặgwob t.
Phụhjpg t!
Nắewrh m đicee ấxujp m củjowx a Tứgwob trưlkqf ởilds ng lãhjpg o ẩmoaa n chứgwob a sácpnm t khímlti mãhjpg nh liệbrsw t, đicee òvkip n nghiêyquw m trọxgsj ng dừicee ng ngựxgsj c thiếufhv u niêyquw n, thâhjpg n thểjzaa củjowx a thiếufhv u niêyquw n kia yếufhv u kékzfl m khôqkxv ng chịvtbf u nổvesh i côqkxv ng kímlti ch củjowx a hắewrh n trựxgsj c tiếufhv p ngãhjpg văigdj ng ra ngoàmzev i, mácpnm u tưlkqf ơmoaa i ngăigdj n khôqkxv ng đicee ưlkqf ợjfda c từicee trong miệbrsw ng phun ra.
Lậjkyr p tứgwob c, Tứgwob trưlkqf ởilds ng lãhjpg o ngâhjpg y ngẩmoaa n cảhgqw ngưlkqf ờtmvo i, hắewrh n kinh ngạmlti c ngẩmoaa ng đicee ầyquw u, nhìoqls n phímlti a thiếufhv u niêyquw n che ởilds trưlkqf ớrzac c mặgwob t Ninh Hâhjpg n, thanh âhjpg m run nhèaztf nhẹyquw : “Vìoqls cácpnm i gìoqls ?”
“Phụhjpg thâhjpg n.” Ninh Viễjfda n nhợjfda t nhạmlti t cưlkqf ờtmvo i, tưlkqf ơmoaa i cưlkqf ờtmvo i kia cựxgsj c kìoqls suy yếufhv u, còvkip n lộrykl ra vẻwoir vôqkxv cùoaco ng bi thưlkqf ơmoaa ng: “Đrzac ừicee ng tổvesh n thưlkqf ơmoaa ng Ninh Hâhjpg n……”
“Viễjfda n nhi, ta làmzev m nhưlkqf vậjkyr y, đicee ềurfg u làmzev vìoqls ngưlkqf ơmoaa i, ngưlkqf ơmoaa i chẳqbuv ng lẽjfda khôqkxv ng nhìoqls n ra đicee ưlkqf ợjfda c sao? Nhữzmfm ng ngưlkqf ờtmvo i nàmzev y sẽjfda khôqkxv ng bỏyquw qua chúaztf ng ta! Nhưlkqf ng nhiềurfg u năigdj m qua ngưlkqf ơmoaa i vìoqls nha đicee ầyquw u Ninh Hâhjpg n màmzev khôqkxv ng cưlkqf ớrzac i thêyquw tửmfdh nhưlkqf vậjkyr y, ta chỉrktv làmzev muốvesh n đicee ểjzaa cho nàmzev ng trởilds thàmzev nh thêyquw tửmfdh củjowx a ngưlkqf ơmoaa i! Vìoqls cácpnm i gìoqls ngưlkqf ơmoaa i muốvesh n cứgwob u nàmzev ng?”
Khóilds e mắewrh t Tứgwob trưlkqf ởilds ng lãhjpg o nhưlkqf muốvesh n nứgwob t ra, thâhjpg n thểjzaa giàmzev nua ởilds trong cuồwmgz ng phong màmzev kịvtbf ch liệbrsw t run rẩmoaa y, mộrykl t đicee ôqkxv i mắewrh t cũwoir ng phun ra hừicee ng hựxgsj c lửmfdh a giậjkyr n, nhịvtbf n khôqkxv ng đicee ưlkqf ợjfda c nhìoqls n vềurfg phímlti a nhi tửmfdh củjowx a mìoqls nh màmzev rốvesh ng giậjkyr n ra tiếufhv ng.
Hắewrh n ta làmzev m nhưlkqf vậjkyr y đicee ềurfg u làmzev vìoqls hắewrh n, vìoqls sao hắewrh n lạmlti i muốvesh n phảhgqw n nghịvtbf ch nhưlkqf thếufhv ?
“Phụhjpg thâhjpg n, cho dùoaco làmzev nhưlkqf vậjkyr y, ta cũwoir ng khôqkxv ng muốvesh n nàmzev ng chịvtbf u mộrykl t chúaztf t tổvesh n thưlkqf ơmoaa ng nàmzev o.”
Ninh Viễjfda n hơmoaa i hơmoaa i mỉrktv m cưlkqf ờtmvo i: “Xin lỗtgzt i, ta làmzev m ngưlkqf ờtmvo i thấxujp t vọxgsj ng rồwmgz i……”
Nóilds i xong, thâhjpg n thểjzaa củjowx a hắewrh n giốvesh ng nhưlkqf khôqkxv ng chịvtbf u nổvesh i gácpnm nh nặgwob ng, ngãhjpg vềurfg phímlti a sau, lôqkxv ng mi nhẹyquw nhàmzev ng run lêyquw n, chậjkyr m rãhjpg i nhắewrh m đicee ôqkxv i mắewrh t lạmlti i.
“Viễjfda n nhi!”
Tứgwob trưlkqf ởilds ng lãhjpg o bi thưlkqf ơmoaa ng rốvesh ng lớrzac n mộrykl t tiếufhv ng, thâhjpg n thểjzaa nhanh chóilds ng chợjfda t lóilds e, xuấxujp t hiệbrsw n ởilds trưlkqf ớrzac c mặgwob t Ninh Viễjfda n, hắewrh n chạmlti y nhanh tiếufhv p đicee ưlkqf ợjfda c thâhjpg n thểjzaa thiếufhv u niêyquw n, bi thưlkqf ơmoaa ng nóilds i: “Viễjfda n nhi, ngưlkqf ơmoaa i tỉrktv nh lạmlti i! Ngưlkqf ơmoaa i đicee ừicee ng dọxgsj a phụhjpg thâhjpg n, làmzev ta sai rồwmgz i, ngưlkqf ơmoaa i lậjkyr p tứgwob c mởilds to mắewrh t nhìoqls n ta xem……”
Nhưlkqf ng màmzev , đicee ôqkxv i mắewrh t thiếufhv u niêyquw n khẽjfda nhắewrh m, im hơmoaa i lặgwob ng tiếufhv ng.
Vừicee a rồwmgz i mộrykl t quyềurfg n kia củjowx a hắewrh n, đicee ãhjpg cắewrh t nácpnm t tâhjpg m mạmlti ch thiếufhv u niêyquw n, cho dùoaco làmzev đicee ạmlti i la thầyquw n tiêyquw n tớrzac i, cũwoir ng khôqkxv ng cứgwob u đicee ưlkqf ợjfda c!
“Khôqkxv ng!”
Tứgwob trưlkqf ởilds ng lãhjpg o ngưlkqf ỡoaco ng mặgwob t lêyquw n trờtmvo i, âhjpg m thanh nhưlkqf têyquw tâhjpg m liệbrsw t phếufhv truyềurfg n trêyquw n bầyquw u trờtmvo i ởilds Ninh gia thậjkyr t lâhjpg u.
“Viễjfda n nhi, ngưlkqf ơmoaa i muốvesh n hậjkyr n ta cũwoir ng đicee ưlkqf ợjfda c, ta đicee ềurfg u phảhgqw i làmzev m cho Ninh Hâhjpg n đicee i bồwmgz i ngưlkqf ơmoaa i!” Trong lòvkip ng Tứgwob trưlkqf ởilds ng lãhjpg o tràmzev n ngậjkyr p phẫuosl n nộrykl vàmzev oácpnm n hậjkyr n, hắewrh n nhẹyquw nhàmzev ng thảhgqw thi thểjzaa củjowx a Viễjfda n nhi xuốvesh ng dưlkqf ớrzac i, ácpnm nh mắewrh t âhjpg m trầyquw m nhìoqls n phímlti a thiếufhv u nữzmfm đicee ưlkqf ợjfda c Vâhjpg n Thanh Nhãhjpg bảhgqw o vệbrsw trong ngựxgsj c.
“Ninh Hâhjpg n, con ta si tâhjpg m vớrzac i ngưlkqf ơmoaa i nhưlkqf thếufhv , vìoqls sao ngưlkqf ơmoaa i lạmlti i khôqkxv ng tiếufhv p nhậjkyr n hắewrh n?” Tứgwob Trưlkqf ởilds ng Lãhjpg o nghiếufhv n răigdj ng nghiếufhv n lợjfda i, hậjkyr n ýmzev mưlkqf ờtmvo i phầyquw n: “Ta tin tưlkqf ởilds ng, trêyquw n đicee ờtmvo i nàmzev y, khôqkxv ng cóilds nam nhâhjpg n đicee ốvesh i xửmfdh tốvesh t vớrzac i ngưlkqf ơmoaa i hơmoaa n nhi tửmfdh củjowx a ta, nhưlkqf ng ngưlkqf ơmoaa i tiệbrsw n nhâhjpg n nàmzev y, lạmlti i cứgwob muốvesh n bàmzev y đicee ặgwob t tốvesh t vớrzac i nam nhâhjpg n khácpnm c nhưlkqf vậjkyr y, mộrykl t hai phảhgqw i lựxgsj a chọxgsj n Vâhjpg n Thanh Nhãhjpg ! Ngưlkqf ơmoaa i cóilds tưlkqf cácpnm ch gìoqls cựxgsj tuyệbrsw t tìoqls nh yêyquw u củjowx a con ta?”
Sắewrh c mặgwob t củjowx a Ninh lãhjpg o hơmoaa i hơmoaa i trầyquw m xuốvesh ng, lạmlti nh lùoaco ng nhìoqls n vềurfg phímlti a Tứgwob trưlkqf ởilds ng lãhjpg o: “Đrzac ứgwob a nhỏyquw Ninh Viễjfda n nàmzev y xácpnm c thậjkyr t cũwoir ng khôqkxv ng tệbrsw lắewrh m, đicee ácpnm ng tiếufhv c, hắewrh n cóilds đicee ưlkqf ợjfda c mộrykl t ngưlkqf ờtmvo i phụhjpg thâhjpg n nhưlkqf ngưlkqf ơmoaa i vậjkyr y! Nếufhv u khôqkxv ng, cho tớrzac i bâhjpg y giờtmvo hắewrh n cũwoir ng sẽjfda khôqkxv ng đicee i đicee ếufhv n mộrykl t kếufhv t thúaztf c nhưlkqf vậjkyr y!”
“Ngưlkqf ơmoaa i câhjpg m miệbrsw ng cho ta!” Tứgwob trưlkqf ởilds ng lãhjpg o hoàmzev n toàmzev n đicee iêyquw n cuồwmgz ng, quay đicee ầyquw u nhìoqls n phímlti a Ninh lãhjpg o, căigdj m giậjkyr n nóilds i: “Nếufhv u khôqkxv ng phảhgqw i Ninh gia cácpnm c ngưlkqf ơmoaa i, Viễjfda n nhi sẽjfda khôqkxv ng chếufhv t, cácpnm c ngưlkqf ơmoaa i làmzev hung thủjowx hạmlti i chếufhv t hắewrh n! Ta muốvesh n giếufhv t cácpnm c ngưlkqf ơmoaa i, bácpnm o thùoaco cho Viễjfda n nhi!”
“Ninh Hâ
Vừ
Hắ
“Cẩ
Vâ
Cù
Phụ
Nắ
Lậ
“Phụ
“Viễ
Khó
Hắ
“Phụ
Ninh Viễ
Nó
“Viễ
Tứ
Như
Vừ
“Khô
Tứ
“Viễ
“Ninh Hâ
Sắ
“Ngư
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.