Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 482 : Vân Lạc Phong là sư phụ ông (1)

    trước sau   
Editor: Kim Phưhtrzmwqnng

Thiêepvbn Nhai?

tjmgng Thiêepvbn Kha vốbjopn dĩmzsu điizzãywfb tuyệkqgit vọlitpng, sau khi nghe thấwfegy lờjwtoi Thiêepvbn Lâshzsm nótywti thìfawi giốbjopng nhưhtrz tro tàbnxfn lạvinvi chátegoy, khótywte môiizzi nàbnxfng hơvinvi hơvinvi giơvinvepvbn, gợmwqni lêepvbn mộaumct nụsrqhhtrzjwtoi điizzqihdc ýglnh.

Bốbjopp!

shzsn Lạvinvc Phong vung tay quăkdwrng thâshzsn mìfawinh Thiêepvbn Kha ra ngoàbnxfi, rồsjmji sau điizzótywt átegonh mắqihdt nàbnxfng dầbnxfn dầbnxfn chuyểmzsun vềtzsh phíhtrza tiểmzsuu lãywfbo điizzbnxfu ởbspb cửkdfda……

Tiểmzsuu lãywfbo điizzbnxfu vốbjopn điizzapvmnh chàbnxfo hỏmwqni vớrobmi Vâshzsn Lạvinvc Phong mộaumct cátegoi rồsjmji mớrobmi tíhtrznh sổhevm vớrobmi nhữglhwng ngưhtrzjwtoi củshzsa Thiêepvbn gia nàbnxfy nhưhtrzng màbnxf ôiizzng mớrobmi vừepvba bưhtrzrobmc châshzsn điizzi, mộaumct bótywtng dátegong chậmzsut vậmzsut nhanh chótywtng từepvb trong điizzvinvi sảpmtcnh xôiizzng ra ngoàbnxfi, bịapvmch mộaumct tiếywfbng quỳgwbu gốbjopi trưhtrzrobmc mặapvmt ôiizzng, ôiizzm chặapvmt lấwfegy điizzùvpcgi ôiizzng.


“Thiêepvbn Nhai thútywtc, rốbjopt cuộaumcc thútywtc cũpmtcng tớrobmi! Nữglhw nhâshzsn nàbnxfy to gan lớrobmn mậmzsut, khôiizzng điizzmzsu Thiêepvbn gia vàbnxfo mắqihdt, cầbnxfu Thiêepvbn Nhai thútywtc bátegoo thùvpcg cho chútywtng ta.”

Giờjwtobnxfy khắqihdc nàbnxfy, Thiêepvbn Kha căkdwrn bảpmtcn làbnxf khôiizzng cótywtshzsm tưhtrz điizzi suy xésrqht vìfawi sao Thiêepvbn Nhai lạvinvi xuấwfegt hiệkqgin ởbspb Ninh gia, nàbnxfng chỉtego biếywfbt lútywtc nàbnxfy điizzâshzsy khôiizzng ai cótywt thểmzsu che chởbspb điizzưhtrzmwqnc tiệkqgin nhâshzsn Vâshzsn Lạvinvc Phong nàbnxfy nữglhwa!

bnxfng tấwfegt nhiêepvbn sẽknit chếywfbt khôiizzng cótywt chỗfawi chôiizzn!

Tựnmnra nhưhtrz điizzãywfbtywt thểmzsu điizztegon trưhtrzrobmc điizzưhtrzmwqnc kếywfbt cụsrqhc củshzsa Vâshzsn Lạvinvc Phong, điizzátegoy mắqihdt Thiêepvbn Kha lộaumc ra mộaumct tia tàbnxfn nhẫsjmjn, nụsrqhhtrzjwtoi trêepvbn mặapvmt cũpmtcng dữglhw tợmwqnn lêepvbn.

Tiểmzsuu lãywfbo điizzbnxfu cútywti điizzbnxfu nhìfawin xuốbjopng Thiêepvbn Kha điizzang quỳgwbu gốbjopi trưhtrzrobmc mặapvmt, từepvb trêepvbn cao nhìfawin xuốbjopng nótywti: “Lãywfbo phu làbnxf ngưhtrzjwtoi côiizz điizzơvinvn mộaumct mìfawinh, tiểmzsuu nha điizzbnxfu, ngưhtrzơvinvi vẫsjmjn làbnxf điizzepvbng nhậmzsun thâshzsn bậmzsuy bạvinv mớrobmi tốbjopt, nếywfbu khôiizzng điizzmzsu ngưhtrzjwtoi ta hiểmzsuu lầbnxfm thìfawi khôiizzng tốbjopt lắqihdm.”

Ôprfgng khôiizzng cótywt che dấwfegu lửkdfda giậmzsun trêepvbn ngưhtrzjwtoi, khíhtrz thếywfbhtrzjwtong điizzvinvi nghiềtzshn átegop vềtzsh phíhtrza nữglhw tửkdfd trưhtrzrobmc mặapvmt.

Thiêepvbn Kha hoảpmtcng sợmwqn ngẩonwvng điizzbnxfu, run run rẩonwvy rẩonwvy nótywti: “Thiêepvbn Nhai thútywtc, chátegou làbnxf Thiêepvbn Kha củshzsa Thiêepvbn gia, chútywtng ta làbnxf ngưhtrzjwtoi mộaumct nhàbnxf, làbnxfm sao thútywtc cótywt thểmzsutywti chátegou nhậmzsun bậmzsuy thâshzsn thíhtrzch chứdwzp.”

“Ha hảpmtc.”

bnxfo lútywtc nàbnxfy, mộaumct giọlitpng nótywti tràbnxfo phútywtng bỗfawing nhiêepvbn từepvbepvbn cạvinvnh truyềtzshn điizzếywfbn: “Ngưhtrzơvinvi khôiizzng thấwfegy thầbnxfn y nótywti khôiizzng quen biếywfbt ngưhtrzơvinvi sao? Còtjmgn dátegom mặapvmt dàbnxfy màbnxfy dạvinvn quấwfegn lấwfegy ôiizzng ấwfegy! Bổhevmn côiizzhtrzơvinvng chưhtrza từepvbng gặapvmp qua loạvinvi nữglhw nhâshzsn khôiizzng biếywfbt xấwfegu hổhevm giốbjopng nhưhtrz ngưhtrzơvinvi!”

Đvinvôiizzi tay Lâshzsm Nhưhtrzmwqnc Bạvinvch chốbjopng nạvinvnh, điizzdwzpng ởbspbepvbn cạvinvnh Thiêepvbn Kha, gưhtrzơvinvng mặapvmt nho nhỏmwqn nởbspb nụsrqhhtrzjwtoi châshzsm chọlitpc, điizzôiizzi mắqihdt to điizzátegong yêepvbu sátegong ngờjwtoi khôiizzng chớrobmp mắqihdt nhìfawin vềtzsh phíhtrza Thiêepvbn Kha.

“Nha điizzbnxfu thútywti, ngưhtrzơvinvi câshzsm miệkqging cho ta!” Thiêepvbn Kha thẹgwbun quátego thàbnxfnh giậmzsun, phẫsjmjn nộaumc trừepvbng Lâshzsm Nhưhtrzmwqnc Bạvinvch, “Ngưhtrzơvinvi mộaumct cátegoi tiệkqgin dâshzsn thìfawihtrznh làbnxf thứdwzpfawi? Lạvinvi dátegom nhụsrqhc nhãywfb ta nhưhtrz thếywfb! Thiêepvbn gia chútywtng ta lạvinvi nhưhtrz thếywfbbnxfo cũpmtcng còtjmgn điizzuuzm muốbjopi mặapvmt hơvinvn điizzôiizzi thầbnxfy tròtjmgtegoc ngưhtrzơvinvi, bởbspbi vìfawi chútywtng ta khôiizzng xuấwfegt khẩonwvu cuồsjmjng ngôiizzn nhưhtrztegoc ngưhtrzơvinvi, lạvinvi còtjmgn tuyêepvbn bốbjop Thiêepvbn Nhai cũpmtcng phảpmtci gọlitpi Vâshzsn Lạvinvc Phong mộaumct tiếywfbng sưhtrz phụsrqh!”

Nếywfbu tiểmzsuu nha điizzbnxfu nàbnxfy bátegoi Vâshzsn Lạvinvc Phong làbnxfm sưhtrz phụsrqh, nótywti vậmzsuy cũpmtcng khôiizzng phảpmtci ngưhtrzjwtoi cótywt thâshzsn phậmzsun gìfawi! Hơvinvn nữglhwa, nàbnxfng cốbjop ýglnhhtrzmwqnn lờjwtoi vừepvba rồsjmji củshzsa Lâshzsm Nhưhtrzmwqnc Bạvinvch mụsrqhc điizzíhtrzch chíhtrznh làbnxffawi điizzmzsu Thiêepvbn Nhai biếywfbt cótywt ngưhtrzjwtoi dátegom can điizzpmtcm giảpmtc mạvinvo têepvbn tuổhevmi sưhtrz phụsrqh ôiizzng!

“Ngu ngốbjopc.”


shzsm Nhưhtrzmwqnc Bạvinvch hừepvb hừepvb, khinh thưhtrzjwtong nhìfawin lạvinvi nótywti ra hai chữglhwbnxfy.

Thiêepvbn Kha giậmzsun cảpmtc ngưhtrzjwtoi run rẩonwvy, nàbnxfng quay điizzbnxfu liềtzshn muốbjopn thỉtegonh cầbnxfu Thiêepvbn Nhai bátegoo thùvpcg cho nàbnxfng, nhưhtrzng trong nhátegoy mắqihdt nhìfawin Thiêepvbn Nhai, khôiizzng tựnmnr chủshzs điizzưhtrzmwqnc ngâshzsy ngẩonwvn cảpmtc ngưhtrzjwtoi……

Bởbspbi vìfawiywfbo giảpmtc trưhtrzrobmc mắqihdt điizzang dùvpcgng mộaumct átegonh mắqihdt tràbnxfn ngậmzsup sátegot khíhtrz nhìfawin chăkdwrm chútywtbnxfo nàbnxfng.

“Thiêepvbn Nhai thútywtc, thútywtc……”

Lờjwtoi nótywti củshzsa nàbnxfng còtjmgn chưhtrza cótywttywti xong điizzãywfb bịapvm lựnmnrc lưhtrzmwqnng cuồsjmjn cuộaumcn trêepvbn ngưhtrzjwtoi lãywfbo giảpmtc chặapvmn lạvinvi, mộaumct sựnmnr kinh hoảpmtcng nảpmtcy lêepvbn trong lòtjmgng làbnxfm cổhevm họlitpng nàbnxfng cótywt chútywtt khôiizz khốbjopc.

“Ngưhtrzơvinvi nótywti tiệkqgin dâshzsn điizzótywt……” Tiểmzsuu lãywfbo điizzbnxfu dừepvbng mộaumct chútywtt, nótywti: “Làbnxf điizzvinvi tiểmzsuu thưhtrz củshzsa nútywti Linh thầbnxfn.”

tywti Linh thầbnxfn?

Thiêepvbn Kha khiếywfbp sợmwqn mởbspb to hai mắqihdt nhìfawin, giọlitpng nótywti càbnxfng thêepvbm run rẩonwvy: “Thútywtc…… thútywtc nótywti nútywti Linh thầbnxfn, cótywt phảpmtci làbnxftywti Linh thầbnxfn củshzsa Linh vựnmnrc khôiizzng?”

Mọlitpi ngưhtrzjwtoi cótywt thểmzsu khôiizzng biếywfbt tứdwzp phưhtrzơvinvng thàbnxfnh củshzsa Linh vựnmnrc, cũpmtcng cótywt thểmzsu khôiizzng biếywfbt tam điizzvinvi gia tộaumcc củshzsa Linh vựnmnrc, nhưhtrzng khôiizzng ai khôiizzng biếywfbt Linh thầbnxfn củshzsa nútywti Linh vựnmnrc!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.