Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 482 : Vân Lạc Phong là sư phụ ông (1)
Editor: Kim Phưhtrz ợmwqn ng
Thiêepvb n Nhai?
Lòtjmg ng Thiêepvb n Kha vốbjop n dĩmzsu điizz ãywfb tuyệkqgi t vọlitp ng, sau khi nghe thấwfeg y lờjwto i Thiêepvb n Lâshzs m nótywt i thìfawi giốbjop ng nhưhtrz tro tàbnxf n lạvinv i chátego y, khótywt e môiizz i nàbnxf ng hơvinv i hơvinv i giơvinv lêepvb n, gợmwqn i lêepvb n mộaumc t nụsrqh cưhtrz ờjwto i điizz ắqihd c ýglnh .
Bốbjop p!
Vâshzs n Lạvinv c Phong vung tay quăkdwr ng thâshzs n mìfawi nh Thiêepvb n Kha ra ngoàbnxf i, rồsjmj i sau điizz ótywt átego nh mắqihd t nàbnxf ng dầbnxf n dầbnxf n chuyểmzsu n vềtzsh phíhtrz a tiểmzsu u lãywfb o điizz ầbnxf u ởbspb cửkdfd a……
Tiểmzsu u lãywfb o điizz ầbnxf u vốbjop n điizz ịapvm nh chàbnxf o hỏmwqn i vớrobm i Vâshzs n Lạvinv c Phong mộaumc t cátego i rồsjmj i mớrobm i tíhtrz nh sổhevm vớrobm i nhữglhw ng ngưhtrz ờjwto i củshzs a Thiêepvb n gia nàbnxf y nhưhtrz ng màbnxf ôiizz ng mớrobm i vừepvb a bưhtrz ớrobm c châshzs n điizz i, mộaumc t bótywt ng dátego ng chậmzsu t vậmzsu t nhanh chótywt ng từepvb trong điizz ạvinv i sảpmtc nh xôiizz ng ra ngoàbnxf i, bịapvm ch mộaumc t tiếywfb ng quỳgwbu gốbjop i trưhtrz ớrobm c mặapvm t ôiizz ng, ôiizz m chặapvm t lấwfeg y điizz ùvpcg i ôiizz ng.
“Thiêepvb n Nhai thútywt c, rốbjop t cuộaumc c thútywt c cũpmtc ng tớrobm i! Nữglhw nhâshzs n nàbnxf y to gan lớrobm n mậmzsu t, khôiizz ng điizz ểmzsu Thiêepvb n gia vàbnxf o mắqihd t, cầbnxf u Thiêepvb n Nhai thútywt c bátego o thùvpcg cho chútywt ng ta.”
Giờjwto nàbnxf y khắqihd c nàbnxf y, Thiêepvb n Kha căkdwr n bảpmtc n làbnxf khôiizz ng cótywt tâshzs m tưhtrz điizz i suy xésrqh t vìfawi sao Thiêepvb n Nhai lạvinv i xuấwfeg t hiệkqgi n ởbspb Ninh gia, nàbnxf ng chỉtego biếywfb t lútywt c nàbnxf y điizz âshzs y khôiizz ng ai cótywt thểmzsu che chởbspb điizz ưhtrz ợmwqn c tiệkqgi n nhâshzs n Vâshzs n Lạvinv c Phong nàbnxf y nữglhw a!
Nàbnxf ng tấwfeg t nhiêepvb n sẽknit chếywfb t khôiizz ng cótywt chỗfawi chôiizz n!
Tựnmnr a nhưhtrz điizz ãywfb cótywt thểmzsu điizz oátego n trưhtrz ớrobm c điizz ưhtrz ợmwqn c kếywfb t cụsrqh c củshzs a Vâshzs n Lạvinv c Phong, điizz átego y mắqihd t Thiêepvb n Kha lộaumc ra mộaumc t tia tàbnxf n nhẫsjmj n, nụsrqh cưhtrz ờjwto i trêepvb n mặapvm t cũpmtc ng dữglhw tợmwqn n lêepvb n.
Tiểmzsu u lãywfb o điizz ầbnxf u cútywt i điizz ầbnxf u nhìfawi n xuốbjop ng Thiêepvb n Kha điizz ang quỳgwbu gốbjop i trưhtrz ớrobm c mặapvm t, từepvb trêepvb n cao nhìfawi n xuốbjop ng nótywt i: “Lãywfb o phu làbnxf ngưhtrz ờjwto i côiizz điizz ơvinv n mộaumc t mìfawi nh, tiểmzsu u nha điizz ầbnxf u, ngưhtrz ơvinv i vẫsjmj n làbnxf điizz ừepvb ng nhậmzsu n thâshzs n bậmzsu y bạvinv mớrobm i tốbjop t, nếywfb u khôiizz ng điizz ểmzsu ngưhtrz ờjwto i ta hiểmzsu u lầbnxf m thìfawi khôiizz ng tốbjop t lắqihd m.”
Ôprfg ng khôiizz ng cótywt che dấwfeg u lửkdfd a giậmzsu n trêepvb n ngưhtrz ờjwto i, khíhtrz thếywfb cưhtrz ờjwto ng điizz ạvinv i nghiềtzsh n átego p vềtzsh phíhtrz a nữglhw tửkdfd trưhtrz ớrobm c mặapvm t.
Thiêepvb n Kha hoảpmtc ng sợmwqn ngẩonwv ng điizz ầbnxf u, run run rẩonwv y rẩonwv y nótywt i: “Thiêepvb n Nhai thútywt c, chátego u làbnxf Thiêepvb n Kha củshzs a Thiêepvb n gia, chútywt ng ta làbnxf ngưhtrz ờjwto i mộaumc t nhàbnxf , làbnxf m sao thútywt c cótywt thểmzsu nótywt i chátego u nhậmzsu n bậmzsu y thâshzs n thíhtrz ch chứdwzp .”
“Ha hảpmtc .”
Vàbnxf o lútywt c nàbnxf y, mộaumc t giọlitp ng nótywt i tràbnxf o phútywt ng bỗfawi ng nhiêepvb n từepvb bêepvb n cạvinv nh truyềtzsh n điizz ếywfb n: “Ngưhtrz ơvinv i khôiizz ng thấwfeg y thầbnxf n y nótywt i khôiizz ng quen biếywfb t ngưhtrz ơvinv i sao? Còtjmg n dátego m mặapvm t dàbnxf y màbnxf y dạvinv n quấwfeg n lấwfeg y ôiizz ng ấwfeg y! Bổhevm n côiizz nưhtrz ơvinv ng chưhtrz a từepvb ng gặapvm p qua loạvinv i nữglhw nhâshzs n khôiizz ng biếywfb t xấwfeg u hổhevm giốbjop ng nhưhtrz ngưhtrz ơvinv i!”
Đvinv ôiizz i tay Lâshzs m Nhưhtrz ợmwqn c Bạvinv ch chốbjop ng nạvinv nh, điizz ứdwzp ng ởbspb bêepvb n cạvinv nh Thiêepvb n Kha, gưhtrz ơvinv ng mặapvm t nho nhỏmwqn nởbspb nụsrqh cưhtrz ờjwto i châshzs m chọlitp c, điizz ôiizz i mắqihd t to điizz átego ng yêepvb u sátego ng ngờjwto i khôiizz ng chớrobm p mắqihd t nhìfawi n vềtzsh phíhtrz a Thiêepvb n Kha.
“Nha điizz ầbnxf u thútywt i, ngưhtrz ơvinv i câshzs m miệkqgi ng cho ta!” Thiêepvb n Kha thẹgwbu n quátego thàbnxf nh giậmzsu n, phẫsjmj n nộaumc trừepvb ng Lâshzs m Nhưhtrz ợmwqn c Bạvinv ch, “Ngưhtrz ơvinv i mộaumc t cátego i tiệkqgi n dâshzs n thìfawi tíhtrz nh làbnxf thứdwzp gìfawi ? Lạvinv i dátego m nhụsrqh c nhãywfb ta nhưhtrz thếywfb ! Thiêepvb n gia chútywt ng ta lạvinv i nhưhtrz thếywfb nàbnxf o cũpmtc ng còtjmg n điizz ỡuuzm muốbjop i mặapvm t hơvinv n điizz ôiizz i thầbnxf y tròtjmg cátego c ngưhtrz ơvinv i, bởbspb i vìfawi chútywt ng ta khôiizz ng xuấwfeg t khẩonwv u cuồsjmj ng ngôiizz n nhưhtrz cátego c ngưhtrz ơvinv i, lạvinv i còtjmg n tuyêepvb n bốbjop Thiêepvb n Nhai cũpmtc ng phảpmtc i gọlitp i Vâshzs n Lạvinv c Phong mộaumc t tiếywfb ng sưhtrz phụsrqh !”
Nếywfb u tiểmzsu u nha điizz ầbnxf u nàbnxf y bátego i Vâshzs n Lạvinv c Phong làbnxf m sưhtrz phụsrqh , nótywt i vậmzsu y cũpmtc ng khôiizz ng phảpmtc i ngưhtrz ờjwto i cótywt thâshzs n phậmzsu n gìfawi ! Hơvinv n nữglhw a, nàbnxf ng cốbjop ýglnh mưhtrz ợmwqn n lờjwto i vừepvb a rồsjmj i củshzs a Lâshzs m Nhưhtrz ợmwqn c Bạvinv ch mụsrqh c điizz íhtrz ch chíhtrz nh làbnxf vìfawi điizz ểmzsu Thiêepvb n Nhai biếywfb t cótywt ngưhtrz ờjwto i dátego m can điizz ảpmtc m giảpmtc mạvinv o têepvb n tuổhevm i sưhtrz phụsrqh ôiizz ng!
“Ngu ngốbjop c.”
Lâshzs m Nhưhtrz ợmwqn c Bạvinv ch hừepvb hừepvb , khinh thưhtrz ờjwto ng nhìfawi n lạvinv i nótywt i ra hai chữglhw nàbnxf y.
Thiêepvb n Kha giậmzsu n cảpmtc ngưhtrz ờjwto i run rẩonwv y, nàbnxf ng quay điizz ầbnxf u liềtzsh n muốbjop n thỉtego nh cầbnxf u Thiêepvb n Nhai bátego o thùvpcg cho nàbnxf ng, nhưhtrz ng trong nhátego y mắqihd t nhìfawi n Thiêepvb n Nhai, khôiizz ng tựnmnr chủshzs điizz ưhtrz ợmwqn c ngâshzs y ngẩonwv n cảpmtc ngưhtrz ờjwto i……
Bởbspb i vìfawi lãywfb o giảpmtc trưhtrz ớrobm c mắqihd t điizz ang dùvpcg ng mộaumc t átego nh mắqihd t tràbnxf n ngậmzsu p sátego t khíhtrz nhìfawi n chăkdwr m chútywt vàbnxf o nàbnxf ng.
“Thiêepvb n Nhai thútywt c, thútywt c……”
Lờjwto i nótywt i củshzs a nàbnxf ng còtjmg n chưhtrz a cótywt nótywt i xong điizz ãywfb bịapvm lựnmnr c lưhtrz ợmwqn ng cuồsjmj n cuộaumc n trêepvb n ngưhtrz ờjwto i lãywfb o giảpmtc chặapvm n lạvinv i, mộaumc t sựnmnr kinh hoảpmtc ng nảpmtc y lêepvb n trong lòtjmg ng làbnxf m cổhevm họlitp ng nàbnxf ng cótywt chútywt t khôiizz khốbjop c.
“Ngưhtrz ơvinv i nótywt i tiệkqgi n dâshzs n điizz ótywt ……” Tiểmzsu u lãywfb o điizz ầbnxf u dừepvb ng mộaumc t chútywt t, nótywt i: “Làbnxf điizz ạvinv i tiểmzsu u thưhtrz củshzs a nútywt i Linh thầbnxf n.”
Nútywt i Linh thầbnxf n?
Thiêepvb n Kha khiếywfb p sợmwqn mởbspb to hai mắqihd t nhìfawi n, giọlitp ng nótywt i càbnxf ng thêepvb m run rẩonwv y: “Thútywt c…… thútywt c nótywt i nútywt i Linh thầbnxf n, cótywt phảpmtc i làbnxf nútywt i Linh thầbnxf n củshzs a Linh vựnmnr c khôiizz ng?”
Mọlitp i ngưhtrz ờjwto i cótywt thểmzsu khôiizz ng biếywfb t tứdwzp phưhtrz ơvinv ng thàbnxf nh củshzs a Linh vựnmnr c, cũpmtc ng cótywt thểmzsu khôiizz ng biếywfb t tam điizz ạvinv i gia tộaumc c củshzs a Linh vựnmnr c, nhưhtrz ng khôiizz ng ai khôiizz ng biếywfb t Linh thầbnxf n củshzs a nútywt i Linh vựnmnr c!
Thiê
Lò
Bố
Vâ
Tiể
“Thiê
Giờ
Nà
Tự
Tiể
Ô
Thiê
“Ha hả
Và
Đ
“Nha đ
Nế
“Ngu ngố
Lâ
Thiê
Bở
“Thiê
Lờ
“Ngư
Nú
Thiê
Mọ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.