Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 473 : Ninh Hân bị đánh
Editor: QR2 – diendanlequydon
“Bốcsei p!”
Mộfhjf t âixsb m thanh thanh thúpdey y vang lêncof n ởwpmj trong đsmuu ạposm i sảomha nh, toàunnk n bộfhjf mọboia i ngưqvju ờksid i ởwpmj đsmuu ạposm i sảomha nh vìundl mộfhjf t cálhuq i bạposm t tay nàunnk y màunnk an tĩjyuy nh đsmuu ếgwnv n quỷplag dịjtwa .
An tĩjyuy nh đsmuu ếgwnv n mứkgrm c làunnk m ngưqvju ờksid i khálhuq c muốcsei n nghẹvtsq t thởwpmj .
“Hâixsb n nhi…” Gia chủjyuy Ninh gia nhìundl n bàunnk n tay củjyuy a mìundl nh rồqtfe i nhìundl n khuôwzmr n mặykqo t đsmuu ỏplag bừfhjf ng củjyuy a Ninh Hâixsb n, trong mắlelx t hắlelx n làunnk sựjwka ảomha o nãplag o vàunnk đsmuu au lòplag ng: “Vừfhjf a rồqtfe i ta…”
“Chẳnvzy ng lẽcvxx con nówzmr i khôwzmr ng đsmuu úpdey ng sao?” Khówzmr e môwzmr i Ninh Hâixsb n mỉeiry m cưqvju ờksid i tràunnk o phúpdey ng, málhuq i tówzmr c đsmuu ẹvtsq p bịjtwa tálhuq n loạposm n, sợlhuq i tówzmr c rơaehr i rụxttu ng ởwpmj trêncof n gưqvju ơaehr ng mặykqo t, che khuấoxrk t dấoxrk u tay đsmuu ỏplag ửfhjf ng kia đsmuu i: “Chírwym nh làunnk vìundl năutoy m đsmuu ówzmr ngưqvju ờksid i do dựjwka khôwzmr ng quyếgwnv t đsmuu oálhuq n, cho nêncof n mẫncof u thâixsb n mớlcsi i bịjtwa nữfzct nhâixsb n khálhuq c hạposm i chếgwnv t! Cho dùgqnr cuốcsei i cùgqnr ng ngưqvju ờksid i giảomha i tálhuq n hậslmb u việqtfe n thìundl nhưqvju thếgwnv nàunnk o? Mẫncof u thâixsb n cũfzct ng đsmuu ãplag khôwzmr ng vềtqii đsmuu ưqvju ợlhuq c! Ngưqvju ờksid i luôwzmr n miệqtfe ng nówzmr i muốcsei n tốcsei t cho con, đsmuu álhuq ng tiếgwnv c ngưqvju ờksid i cũfzct ng khôwzmr ng biếgwnv t con muốcsei n cálhuq i gìundl ! Chẳnvzy ng lẽcvxx nhiềtqii u năutoy m nhưqvju vậslmb y, ngưqvju ờksid i còplag n chưqvju a tỉeiry nh ngộfhjf hay sao?”
Gia chủjyuy Ninh gia hálhuq mồqtfe m, muốcsei n giảomha i thírwym ch nhưqvju ng yếgwnv t hầqfyy u củjyuy a hắlelx n giốcsei ng nhưqvju bịjtwa mộfhjf t bàunnk n tay nắlelx m chặykqo t, khôwzmr ng phálhuq t ra mộfhjf t chúpdey t thanh âixsb m nàunnk o.
Rồqtfe i sau đsmuu ówzmr , hắlelx n ôwzmr m chặykqo t đsmuu ầqfyy u, thốcsei ng khổkdgr nówzmr i: “Khôwzmr ng sai, năutoy m đsmuu ówzmr thậslmb t sựjwka ta quálhuq mứkgrm c do dựjwka khôwzmr ng quyếgwnv t đsmuu oálhuq n, hạposm i chếgwnv t nưqvju ơaehr ng củjyuy a con, nhưqvju ng ta cũfzct ng đsmuu au lòplag ng nhiềtqii u năutoy m nhưqvju vậslmb y, còplag n chưqvju a đsmuu ủjyuy sao? Nhữfzct ng năutoy m gầqfyy n đsmuu âixsb y, ta vẫncof n luôwzmr n khôwzmr ng lậslmb p thêncof m chírwym nh thấoxrk t, còplag n khôwzmr ng phảomha i làunnk vìundl con vớlcsi i nưqvju ơaehr ng con hay sao? Ta làunnk m nhiềtqii u chuyệqtfe n nhưqvju vậslmb y, con vẫncof n khôwzmr ng muốcsei n tha thứkgrm hàunnk nh đsmuu ộfhjf ng củjyuy a ta năutoy m đsmuu ówzmr hay sao?”
Nghĩjyuy đsmuu ếgwnv n chuyệqtfe n năutoy m đsmuu ówzmr , hắlelx n luôwzmr n cówzmr cảomha m giálhuq c đsmuu au lòplag ng khắlelx c khoảomha i! Nhưqvju ng cho dùgqnr hắlelx n cówzmr đsmuu au lòplag ng thìundl nữfzct nhâixsb n hắlelx n yêncof u thưqvju ơaehr ng cũfzct ng khôwzmr ng cówzmr cálhuq ch nàunnk o trởwpmj lạposm i bêncof n cạposm nh hắlelx n…
“Ngưqvju ờksid i vĩjyuy nh viễkdgr n chỉeiry suy nghĩjyuy vìundl gia tộfhjf c, trưqvju ớlcsi c nay chưqvju a từfhjf ng suy nghĩjyuy cho con vàunnk nưqvju ơaehr ng! Từfhjf trưqvju ớlcsi c đsmuu ếgwnv n nay đsmuu iềtqii u chúpdey ng con muốcsei n đsmuu ềtqii u khôwzmr ng phảomha i làunnk quyềtqii n lợlhuq i tuyệqtfe t đsmuu ốcsei i, cũfzct ng khôwzmr ng phảomha i làunnk đsmuu ịjtwa a vịjtwa chírwym cao vôwzmr thưqvju ợlhuq ng, con chỉeiry muốcsei n sinh sốcsei ng giốcsei ng nhưqvju mộfhjf t ngưqvju ờksid i bìundl nh thưqvju ờksid ng.”
Ninh Hâixsb n thấoxrk t vọboia ng nhắlelx m đsmuu ôwzmr i mắlelx t lạposm i, cưqvju ờksid i khổkdgr , nówzmr i: “Đuhco álhuq ng tiếgwnv c, ngưqvju ờksid i chỉeiry biếgwnv t lấoxrk y danh nghĩjyuy a muốcsei n tốcsei t cho con, làunnk m ra nhữfzct ng chuyệqtfe n con khôwzmr ng cówzmr cálhuq ch nàunnk o chịjtwa u đsmuu ựjwka ng đsmuu ưqvju ợlhuq c! Nhữfzct ng năutoy m gầqfyy n đsmuu âixsb y, con vàunnk gia gia hốcsei i hảomha ngưqvju ợlhuq c xuôwzmr i, cũfzct ng làunnk vìundl khôwzmr ng muốcsei n nhìundl n thấoxrk y ngưqvju ờksid i màunnk thôwzmr i! Mặykqo c dùgqnr ẩssaa n cưqvju núpdey i rừfhjf ng, cũfzct ng tốcsei t hơaehr n phảomha i đsmuu ốcsei i mặykqo t vớlcsi i nhữfzct ng ngưqvju ờksid i nhưqvju cálhuq c ngưqvju ờksid i.”
Nówzmr i đsmuu ếgwnv n câixsb u cuốcsei i cùgqnr ng, nàunnk ng mởwpmj to đsmuu ôwzmr i mắlelx t, trong álhuq nh mắlelx t sálhuq ng ngưqvju ờksid i kia lộfhjf ra sựjwka quyếgwnv t tuyệqtfe t làunnk m trong lòplag ng gia chủjyuy Ninh gia bỗhgns ng nhiêncof n cảomha m thấoxrk y run rẩssaa y.
“Khôwzmr ng sai, thậslmb t sựjwka ta suy xéskva t vìundl gia tộfhjf c, chuyệqtfe n nàunnk y cówzmr sai sao?” Gia chủjyuy Ninh gia cưqvju ờksid i khổkdgr : “Ai bảomha o ta làunnk gia chủjyuy củjyuy a gia tộfhjf c? Ta phảomha i tranh thủjyuy vìundl Ninh gia! Hơaehr n nữfzct a, gia gia củjyuy a con vẫncof n luôwzmr n sùgqnr ng bálhuq i thầqfyy n y Thiêncof n Nhai, nếgwnv u nhưqvju biếgwnv t con sẽcvxx gảomha cho Thiêncof n gia, gia gia con cũfzct ng sẽcvxx khôwzmr ng cựjwka tuyệqtfe t.”
Ninh Hâixsb n cưqvju ờksid i lạposm nh, álhuq nh mắlelx t lạposm nh lùgqnr ng nhìundl n thẳnvzy ng vàunnk o Thiêncof n Lâixsb m trưqvju ớlcsi c sau luôwzmr n si ngốcsei c nhìundl n nàunnk ng.
“Con đsmuu ãplag nówzmr i rồqtfe i, con sẽcvxx khôwzmr ng gảomha cho nhữfzct ng ngưqvju ờksid i khálhuq c! Cho dùgqnr làunnk chếgwnv t, con cũfzct ng sẽcvxx khôwzmr ng cho ngưqvju ờksid i Thiêncof n gia lấoxrk y đsmuu ưqvju ợlhuq c thi thểqfyy củjyuy a con!”
“Con…” Gia chủjyuy Ninh gia tứkgrm c giậslmb n giơaehr ngówzmr n tay, chỉeiry vàunnk o Ninh Hâixsb n: “Hâixsb n nhi, con thậslmb t sựjwka quálhuq khôwzmr ng hiểqfyy u chuyệqtfe n! Ta nówzmr i cho con biếgwnv t, hôwzmr m nay con phảomha i gảomha cho Thiêncof n gia!”
Hắlelx n thâixsb n làunnk gia chủjyuy Ninh gia, mặykqo c dùgqnr khôwzmr ng bỏplag đsmuu ưqvju ợlhuq c nữfzct nhi nhưqvju ng cũfzct ng muốcsei n tranh thủjyuy càunnk ng nhiềtqii u írwym ch lợlhuq i hơaehr n vìundl gia tộfhjf c!
Đuhco âixsb y làunnk sựjwka bi ai củjyuy a mộfhjf t ngưqvju ờksid i thâixsb n làunnk gia chủjyuy !
Giốcsei ng nhưqvju lúpdey c trưqvju ớlcsi c hắlelx n hạposm i chếgwnv t nữfzct nhâixsb n mìundl nh yêncof u thưqvju ơaehr ng…
Khówzmr e môwzmr i Ninh Hâixsb n nởwpmj nụxttu cưqvju ờksid i, trêncof n khuôwzmr n mặykqo t chứkgrm a đsmuu ầqfyy y sựjwka tràunnk o phúpdey ng, nàunnk ng nhìundl n gia chủjyuy Ninh gia lầqfyy n cuốcsei i cùgqnr ng rồqtfe i xoay ngưqvju ờksid i đsmuu i ra ngoàunnk i cửfhjf a.
Giờksid phúpdey t nàunnk y, trong lòplag ng nàunnk ng tràunnk n ngậslmb p thấoxrk t vọboia ng.
“Đuhco ừfhjf ng đsmuu i!”
Mắlelx t thấoxrk y Ninh Hâixsb n sắlelx p sửfhjf a rờksid i khỏplag i nơaehr i nàunnk y, sắlelx c mặykqo t Thiêncof n Lâixsb m đsmuu ạposm i biếgwnv n, vộfhjf i vàunnk ng nówzmr i: “Cálhuq c ngưqvju ơaehr i mau ngăutoy n nàunnk ng lạposm i cho ta!”
“Bố
Mộ
An tĩ
“Hâ
“Chẳ
Gia chủ
Rồ
Nghĩ
“Ngư
Ninh Hâ
Nó
“Khô
Ninh Hâ
“Con đ
“Con…” Gia chủ
Hắ
Đ
Giố
Khó
Giờ
“Đ
Mắ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.