Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 471 : Tới cửa cầu thân (2)
Editor: QR2 – diendanlequydon
Vâpohc n Lạkgpz c Phong liếphhw c nhìtehh n Ninh Viễacvq n, khóewau e môqgbl i hơpxwn i nhếphhw ch lêkdhc n.
“Ngưqokm ờsgch i Thiêkdhc n gia? Xem ra mặkuhe c kệmsfz ta đxvlm i đxvlm ếphhw n chỗjoft nàtdpu o cũwfhy ng đxvlm ềnbjv u sẽgkgy gặkuhe p đxvlm ưqokm ợsbdd c ngưqokm ờsgch i Thiêkdhc n gia! Tràtdpu Sữsnuy a, ngưqokm ơpxwn i canh chừzzhf ng hắiygg n, trưqokm ớtcgw c khi Ninh Hâpohc n tỉfubt nh, đxvlm ừzzhf ng đxvlm ểvhmq cho hắiygg n chạkgpz y thoásapo t.”
“Chi chi.”
Tràtdpu Sữsnuy a liềnbjv u mạkgpz ng gậqucr t đxvlm ầqokm u, chủkgpz nhâpohc n phâpohc n phóewau nhiệmsfz m vụsnuy cho nóewau , nóewau đxvlm ềnbjv u sẽgkgy hoàtdpu n thàtdpu nh khôqgbl ng chúbhog t cẩsbdd u thảpxeg .
“Tiểvhmq u Bạkgpz ch, ngưqokm ơpxwn i đxvlm i vớtcgw i ta, ta muốgzkk n gặkuhe p gia chủkgpz Ninh gia, thưqokm ơpxwn ng lưqokm ợsbdd ng chuyệmsfz n củkgpz a Ninh Hâpohc n mộmsfz t chúbhog t.” Vâpohc n Lạkgpz c Phong hơpxwn i nheo đxvlm ôqgbl i mắiygg t lạkgpz i.
Lúbhog c nàtdpu y cásapo ch thờsgch i đxvlm iểvhmq m Ninh Hâpohc n tỉfubt nh dậqucr y khôqgbl ng xa, nàtdpu ng cũwfhy ng muốgzkk n nhâpohc n lúbhog c nàtdpu y giảpxeg i quyếphhw t xong chuyệmsfz n Ninh gia.
…
“Gia chủkgpz , gia chủkgpz !”
Trong thưqokm phòcvje ng tràtdpu n ngậqucr p khôqgbl ng khítdpu thưqokm hưqokm ơpxwn ng, gia chủkgpz Ninh gia đxvlm ang lậqucr t xem quyểvhmq n sásapo ch trêkdhc n tay, bỗjoft ng nhiêkdhc n mộmsfz t giọqxlh ng nóewau i vộmsfz i vãwfhy từzzhf ngoàtdpu i cửgdai a truyềnbjv n vàtdpu o, khôqgbl ng đxvlm ợsbdd i hắiygg n lêkdhc n tiếphhw ng, ngưqokm ờsgch i nọqxlh trựwzew c tiếphhw p phásapo cửgdai a đxvlm i vàtdpu o.
“Phásapo t sinh chuyệmsfz n gìtehh ? Sao lạkgpz i hoảpxeg ng loạkgpz n nhưqokm thếphhw ? Chẳclzh ng lẽgkgy gia tộmsfz c lạkgpz i xảpxeg y ra chuyệmsfz n gìtehh ?” Gia chủkgpz Ninh gia nhítdpu u chặkuhe t màtdpu y, lạkgpz nh giọqxlh ng hỏkgpz i.
“Gia chủkgpz , chuyệmsfz n làtdpu thếphhw nàtdpu y, ngưqokm ờsgch i Thiêkdhc n gia đxvlm ếphhw n básapo i phỏkgpz ng, nóewau i làtdpu muốgzkk n gặkuhe p gia chủkgpz .”
Gia đxvlm inh lau chùqucr i mồkuhe hôqgbl i lạkgpz nh trêkdhc n trásapo n, run run rẩsbdd y rẩsbdd y bẩsbdd m básapo o.
“Thiêkdhc n gia? Ngưqokm ơpxwn i làtdpu nóewau i Thiêkdhc n gia cóewau Thiêkdhc n Nhai kia?” Gia chủkgpz Ninh gia hơpxwn i sửgdai ng sốgzkk t, trong ásapo nh mắiygg t hiệmsfz n lêkdhc n sựwzew vui sưqokm ớtcgw ng: “Bọqxlh n họqxlh cóewau nóewau i đxvlm ếphhw n đxvlm âpohc y vìtehh chuyệmsfz n gìtehh hay khôqgbl ng?”
Gia đxvlm inh cẩsbdd n thậqucr n liếphhw c nhìtehh n gia chủkgpz Ninh gia: “Làtdpu thiếphhw u gia Thiêkdhc n Lâpohc m củkgpz a Thiêkdhc n gia… Đfubt ếphhw n cầqokm u thâpohc n.”
Cầqokm u thâpohc n?
Gia chủkgpz Ninh gia hơpxwn i sửgdai ng sốgzkk t, châpohc n nhítdpu u chặkuhe t: “Đfubt ốgzkk i tưqokm ợsbdd ng cầqokm u hôqgbl n làtdpu …”
“Tiểvhmq u thưqokm Ninh Hâpohc n!”
“Cásapo i gìtehh ?”
Gia đxvlm inh vừzzhf a nóewau i xong, gia chủkgpz Ninh gia hoàtdpu n toàtdpu n chấpxwn n kinh rồkuhe i, hắiygg n thậqucr t sựwzew khôqgbl ng thểvhmq tưqokm ởddzm ng tưqokm ợsbdd ng đxvlm ưqokm ợsbdd c Ninh Hâpohc n từzzhf ng cóewau liêkdhc n hệmsfz vớtcgw i ngưqokm ờsgch i Thiêkdhc n gia từzzhf khi nàtdpu o?
Nếphhw u làtdpu trưqokm ớtcgw c kia, đxvlm oásapo n chừzzhf ng gia chủkgpz Ninh gia sẽgkgy vui vẻcymf tiếphhw p nhậqucr n.
Hiệmsfz n giờsgch , bởddzm i vìtehh Vâpohc n Lạkgpz c Phong đxvlm ang ởddzm đxvlm âpohc y, hắiygg n khôqgbl ng thểvhmq khôqgbl ng suy nghĩsyzy kỹrmol lưqokm ỡendu ng.
Nóewau i thậqucr t, gia chủkgpz Ninh gia khôqgbl ng cóewau ývnif đxvlm ịewau nh đxvlm ểvhmq Ninh Hâpohc n gảpxeg cho Vâpohc n Thanh Nhãwfhy , nhưqokm ng màtdpu dùqucr sao bệmsfz nh tìtehh nh củkgpz a Ninh Hâpohc n cũwfhy ng do Vâpohc n Lạkgpz c Phong chữsnuy a khỏkgpz i, nếphhw u lúbhog c nàtdpu y gảpxeg Ninh Hâpohc n ra ngoàtdpu i, hắiygg n sợsbdd vềnbjv sau khôqgbl ng cóewau cásapo ch nàtdpu o đxvlm ốgzkk i mặkuhe t vớtcgw i Vâpohc n Lạkgpz c Phong…
“Chuyệmsfz n nàtdpu y cũwfhy ng khôqgbl ng tốgzkk t lắiygg m.” Gia chủkgpz Ninh gia đxvlm au đxvlm ầqokm u xoa huyệmsfz t thásapo i dưqokm ơpxwn ng: “Nếphhw u làtdpu Vâpohc n Lạkgpz c Phong khôqgbl ng ởddzm nơpxwn i nàtdpu y còcvje n dễacvq nóewau i, hiệmsfz n tạkgpz i nàtdpu ng vẫkwon n còcvje n ởddzm Ninh gia, ta khôqgbl ng biếphhw t bắiygg t đxvlm ầqokm u nóewau i chuyệmsfz n nàtdpu y nhưqokm thếphhw nàtdpu o?”
“Gia chủkgpz .” Gia đxvlm inh sợsbdd hãwfhy i nhìtehh n gia chủkgpz Ninh gia: “Thuộmsfz c hạkgpz cóewau câpohc u nàtdpu y khôqgbl ng biếphhw t cóewau nêkdhc n nóewau i hay khôqgbl ng?”
“Cứeeos nóewau i đxvlm i đxvlm ừzzhf ng ngạkgpz i.”
“Chuyệmsfz n làtdpu thếphhw nàtdpu y, gia chủkgpz , ngưqokm ờsgch i gảpxeg đxvlm ạkgpz i tiểvhmq u thưqokm ra ngoàtdpu i, khôqgbl ng cầqokm n phảpxeg i cảpxeg m thấpxwn y ngạkgpz i ngùqucr ng, cũwfhy ng khôqgbl ng cầqokm n phảpxeg i cảpxeg m thấpxwn y khôqgbl ng cóewau mặkuhe t mũwfhy i nàtdpu o đxvlm ốgzkk i mặkuhe t vớtcgw i ngưqokm ờsgch i Vâpohc n gia, chuyệmsfz n nàtdpu y vốgzkk n dĩsyzy Ninh gia khôqgbl ng sai, cho dùqucr Vâpohc n Lạkgpz c Phong trịewau khỏkgpz i cho đxvlm ạkgpz i tiểvhmq u thưqokm thìtehh cóewau thểvhmq nhưqokm thếphhw nàtdpu o? Khôqgbl ng vìtehh Vâpohc n gia, đxvlm ạkgpz i tiểvhmq u thưqokm cũwfhy ng khôqgbl ng cóewau khảpxeg nătcgw ng bịewau thưqokm ơpxwn ng!”
Têkdhc n gia đxvlm inh nàtdpu y nóewau i làtdpu m trong lòcvje ng gia chủkgpz Ninh gia dễacvq chịewau u mộmsfz t chúbhog t, hắiygg n đxvlm ồkuhe ng ývnif gậqucr t đxvlm ầqokm u: “Khôqgbl ng sai, ngưqokm ơpxwn i phâpohc n títdpu ch thậqucr t sựwzew khôqgbl ng sai, ngưqokm ơpxwn i têkdhc n làtdpu gìtehh ? Đfubt ếphhw n chỗjoft quảpxeg n gia lĩsyzy nh thưqokm ởddzm ng.”
“Tạkgpz gia chủkgpz .”
Trong lòcvje ng gia đxvlm inh vui vẻcymf , vộmsfz i vàtdpu ng quỳxuzz xuốgzkk ng tạkgpz ơpxwn n, sắiygg c mặkuhe t càtdpu ng thêkdhc m cung kítdpu nh.
“Đfubt i, ta đxvlm i gặkuhe p ngưqokm ờsgch i Thiêkdhc n gia mộmsfz t chúbhog t.”
Gia chủkgpz Ninh gia mỉfubt m cưqokm ờsgch i.
Hắiygg n nóewau i khôqgbl ng sai, Ninh Hâpohc n vìtehh cứeeos u Vâpohc n Thanh Nhãwfhy mớtcgw i bịewau thưqokm ơpxwn ng, hiệmsfz n giờsgch Vâpohc n Lạkgpz c Phong cứeeos u nàtdpu ng khôqgbl ng phảpxeg i làtdpu chuyệmsfz n đxvlm ưqokm ơpxwn ng nhiêkdhc n hay sao? Hắiygg n khôqgbl ng cầqokm n thiếphhw t cảpxeg m thấpxwn y cóewau bấpxwn t cứeeos ásapo y násapo y gìtehh vớtcgw i Vâpohc n gia!
Ai bảpxeg o Vâpohc n gia ngay cảpxeg mộmsfz t Thiêkdhc n Linh Giảpxeg cũwfhy ng khôqgbl ng cóewau ?
Lúbhog c nàtdpu y, bêkdhc n trong đxvlm ạkgpz i sảpxeg nh, vàtdpu i têkdhc n hộmsfz vệmsfz nâpohc ng rưqokm ơpxwn ng sítdpu nh lễacvq , đxvlm ứeeos ng vôqgbl cùqucr ng cung kítdpu nh, ởddzm chỗjoft ngồkuhe i bêkdhc n cạkgpz nh cóewau hai ngưqokm ờsgch i nam nữsnuy đxvlm ang an tĩsyzy nh phẩsbdd m tràtdpu .
Vâ
“Ngư
“Chi chi.”
Trà
“Tiể
Lú
…
“Gia chủ
Trong thư
“Phá
“Gia chủ
Gia đ
“Thiê
Gia đ
Cầ
Gia chủ
“Tiể
“Cá
Gia đ
Nế
Hiệ
Nó
“Chuyệ
“Gia chủ
“Cứ
“Chuyệ
Tê
“Tạ
Trong lò
“Đ
Gia chủ
Hắ
Ai bả
Lú
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.