Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 446 : Vân Lạc Phong tức giận (2)

    trước sau   
Editor: Tiểvrxlu Ly Ly.

Ácvddnh mắqzyqt Vâksicn Lạntmkc Phong trầepvom xuốksicng mộifrvt chúbabet, trong mắqzyqt đtbsnen ẩhxndn chứtbsna gióqzyq lốksicc mãzdhqnh liệdjrrt. Ngay cảjosj khíjvjv thếkefb trêhvcun ngưtequoaoai nàwbbung, cũsnakng theo lờoaoai nóqzyqi củrwmja lãzdhqo gia tửrgclwbbu lạntmknh xuốksicng.

“Ninh lãzdhqo cũsnakng biếkefbt việdjrrc nàwbbuy?”

wbbung trầepvom ngâksicm nửrgcla ngàwbbuy, mộifrvt lúbabec sau mớptdwi nóqzyqi mộifrvt câksicu nàwbbuy.

zdhqo gia tửrgcl lắqzyqc lắqzyqc đtbsnepvou: “Ninh lãzdhqo khôygyyng cóqzyqekvs Ninh gia, Phưtequơygvlng Nhãzdhq đtbsnãzdhqrwmjo việdjrrc nàwbbuy cho Vinh lãzdhqo, hơygvln nữrgcla đtbsnvrxl cho Vinh lãzdhqo đtbsni thỉptdwnh Ninh lãzdhqo tớptdwi chủrwmj trìiaicygyyng đtbsnntmko.”

“Ngưtequoaoai đtbsnvrxl cho Phưtequơygvlng Nhãzdhqqzyqi cho Ninh lãzdhqo biếkefbt mộifrvt câksicu! Mặepepc kệdjrrwbbu ai đtbsnãzdhq tổvcryn thưtequơygvlng nhịffiv thúbabec ta, ta nhấfgklt đtbsnffivnh sẽfgkl đtbsnòajadi lạntmki côygyyng đtbsnntmko cho ngàwbbui ấfgkly!”


zdhqo gia tửrgclygvli hơygvli hénezm miệdjrrng, khuôygyyn mặepept giàwbbu nua giơygvlhvcun mộifrvt nụawfytequoaoai khổvcry: “Nha đtbsnepvou Ninh Hâksicn kia bịffiv thưtequơygvlng, làwbbum sao bâksicy giờoaoa?”

Phảjosjng phấfgklt làwbbu nghe thấfgkly têhvcun Ninh Hâksicn, trêhvcun mặepept Vâksicn Thanh Nhãzdhq rốksict cuộifrvc cũsnakng hiệdjrrn ra mộifrvt chúbabet biểvrxlu tìiaicnh, chỉptdwwbbu hắqzyqn vẫmrpbn khôygyyng cóqzyq mởekvs miệdjrrng nóqzyqi chuyệdjrrn, lẳawfyng lặepepng nằcxiwm ởekvs trêhvcun giưtequoaoang……

ksicn Lạntmkc Phong nhìiaicn Vâksicn Thanh Nhãzdhq: “Tíjvjvnh cárwmjch củrwmja Ninh Hâksicn nàwbbung khôygyyng tồqnovi, chárwmju thựehnpc thíjvjvch, huốksicng chi, lầepvon nàwbbuy nàwbbung bịffiv thưtequơygvlng vìiaic nhịffiv thứtbsnc, cho dùeqbq thếkefbwbbuo chárwmju cũsnakng sẽfgkl khôygyyng bỏbabe mặepepc nàwbbung, sau khi nhịffiv thúbabec khôygyyi phụawfyc, chárwmju liềaxoen đtbsni Ninh gia đtbsni tìiaicm Ninh Hâksicn, hơygvln nữrgcla…… Chárwmju sẽfgkl đtbsnưtequa nàwbbung vềaxoe đtbsnâksicy.”

“Thậbceit sao?” Ácvddnh mắqzyqt củrwmja Vâksicn lãzdhqo gia tửrgclrwmjng lêhvcun, “Ninh gia sẽfgkl thảjosj Ninh Hâksicn ra sao?”

qzyqi thậbceit, đtbsnksici vớptdwi tiểvrxlu nha đtbsnepvou Ninh Hâksicn xinh đtbsnntmkp đtbsnoan trang kia, lãzdhqo gia tửrgclsnakng vôygyyeqbqng yêhvcuu thíjvjvch, hơygvln nữrgcla lúbabec trưtequptdwc, nếkefbu khôygyyng phảjosji nàwbbung xôygyyng ra chắqzyqn mộifrvt đtbsnao kia cho Vâksicn Thanh Nhãzdhq, cóqzyq lẽfgkl ngưtequoaoai bịffiv thưtequơygvlng sẽfgkl biếkefbn thàwbbunh Vâksicn Thanh Nhãzdhq.

Đputaiểvrxlm nàwbbuy, lãzdhqo gia tửrgclwbbung thêhvcum yêhvcuu thíjvjvch nàwbbung vàwbbui phầepvon.

Khóqzyqe môygyyi Vâksicn Lạntmkc Phong hơygvli hơygvli cong lêhvcun: “Ngưtequoaoai khôygyyng cảjosjm thấfgkly, cóqzyq mộifrvt nhi tứtbsnc phụawfy* nhưtequ Ninh Hâksicn thìiaic rấfgklt tốksict sao? Nhịffiv thúbabec cũsnakng tớptdwi tuổvcryi thàwbbunh thâksicn, chárwmju thấfgkly hai ngưtequoaoai bọebrrn họebrr rấfgklt thíjvjvch hợratvp, gia gia, ngưtequoaoai yêhvcun tâksicm, cho dùeqbq thếkefbwbbuo, chárwmju sẽfgkl dẫmrpbn nhi tứtbsnc phụawfy trởekvs vềaxoe.”

Nhi tứtbsnc phụawfy*: con dâksicu.

Trưtequptdwc khi Vâksicn Thanh Nhãzdhq nhìiaicn thấfgkly árwmjnh sárwmjng mặepept trờoaoai lầepvon nữrgcla, Vâksicn Lạntmkc Phong liềaxoen biếkefbt trong lòajadng củrwmja nha đtbsnepvou Ninh Hâksicn kia rấfgklt sùeqbqng bárwmji vàwbbu ngưtequahibng mộifrvksicn Thanh Nhãzdhq, hiệdjrrn tạntmki lạntmki vìiaic nhịffiv thúbabec nhàwbbuiaicnh bịffiv trọebrrng thưtequơygvlng nhưtequ thếkefb, tâksicm ýgnbp củrwmja nàwbbung sợratvwbbu đtbsnãzdhq rấfgklt rõefnpwbbung rồqnovi.

Đputaếkefbn mứtbsnc nhịffiv thúbabec……

qzyq lẽfgkl ngay từajad đtbsnepvou chỉptdw xem Ninh Hâksicn nhưtequ tiểvrxlu muộifrvi muộifrvi đtbsnksici xửrgcl, nhưtequng hôygyym nay, bởekvsi vìiaic Ninh Hâksicn rờoaoai đtbsni màwbbu trởekvshvcun mấfgklt hồqnovn mấfgklt víjvjva nhưtequ thếkefb, vìiaic vậbceiy cũsnakng cóqzyq thểvrxl thấfgkly đtbsnưtequratvc, nhịffiv thúbabec cũsnakng khôygyyng phảjosji làwbbu khôygyyng hềaxoeqzyq cảjosjm giárwmjc vớptdwi nàwbbung.

Cho dùeqbq nhịffiv thúbabec làwbbuiaic lo lắqzyqng cho thưtequơygvlng thếkefb củrwmja Ninh Hâksicn màwbbu trởekvshvcun nhưtequ thếkefb, nhưtequng chuyệdjrrn tìiaicnh cảjosjm cóqzyq thểvrxl từajad từajad bồqnovi dưtequahibng, việdjrrc quan trọebrrng, vẫmrpbn làwbbu trưtequptdwc tiêhvcun dẫmrpbn Ninh Hâksicn từajad Ninh gia trởekvs vềaxoe.

“Vâksicn côygyytequơygvlng.”

uxsn ngoàwbbui màwbbunh vảjosji, truyềaxoen đtbsnếkefbn giọebrrng nóqzyqi mềaxoem mạntmki đtbsnárwmjng yêhvcuu đtbsnếkefbn tậbcein xưtequơygvlng củrwmja Phưtequơygvlng Nhãzdhq, rồqnovi sau đtbsnóqzyq, nàwbbung bưtequng mộifrvt chénezmn thuốksicc đtbsni đtbsnếkefbn, thậbceit cẩhxndn thậbcein đtbsnvrxlekvs trêhvcun bàwbbun.

“Thuốksicc ngưtequơygvli muốksicn ta đtbsnãzdhq nấfgklu tốksict, mặepept khárwmjc, ta còajadn cóqzyq mộifrvt việdjrrc muốksicn nóqzyqi cho ngưtequơygvli.” Phưtequơygvlng Nhãzdhq ngẩhxndng đtbsnepvou nhìiaicn Vâksicn Lạntmkc Phong, nóqzyqi: “Lầepvon nàwbbuy tiếkefbn đtbsnếkefbn ngưtequoaoai Ninh gia, làwbbu Tứtbsn trưtequekvsng lãzdhqo Ninh gia, Tứtbsn trưtequekvsng lãzdhqo Ninh gia nàwbbuy cóqzyq mộifrvt nhi tửrgcl, bờoaoai vìiaiczdhqo đtbsnãzdhq giàwbbuwbbu chỉptdwqzyq mộifrvt nhi tửrgclhvcun bịffiv hắqzyqn yêhvcuu chiềaxoeu màwbbu trởekvshvcun hưtequ hỏbabeng, hơygvln nữrgcla thiêhvcun phúbabe củrwmja con hắqzyqn cũsnakng khôygyyng tồqnovi, bởekvsi vậbceiy, toàwbbun bộifrv tiểvrxlu bốksici bêhvcun trong Ninh gia, trừajad bỏbabe Ninh Hâksicn, con củrwmja hắqzyqn cóqzyq đtbsnffiva vịffiv cao nhấfgklt.”

ksicn Lạntmkc Phong nhưtequptdwng nhưtequptdwng màwbbuy: “Sau đtbsnóqzyq thìiaic sao?”

Phưtequơygvlng Nhãzdhq bấfgklt đtbsnqzyqc dĩwjem thởekvswbbui mộifrvt tiếkefbng: “Nhi tửrgcl củrwmja hắqzyqn cho tớptdwi nay đtbsnaxoeu rấfgklt thíjvjvch Ninh Hâksicn, hơygvln nữrgcla, ởekvs trong suy nghĩwjem củrwmja hắqzyqn, Ninh Hâksicn đtbsnãzdhqwbbu trởekvs thàwbbunh nhi tứtbsnc phụawfy củrwmja hắqzyqn, Tứtbsn trưtequekvsng lãzdhqo Ninh gia cũsnakng làwbbu đtbsnksici xửrgcl vớptdwi Ninh Hâksicn giốksicng nhưtequ nhi tứtbsnc phụawfy! Đputaárwmjng tiếkefbc, Ninh Hâksicn lạntmki khôygyyng thíjvjvch con hắqzyqn, bởekvsi vậbceiy, hắqzyqn mớptdwi cóqzyq thểvrxlbabem thùeqbqksicn Thanh Nhãzdhq nhưtequ thếkefb, nếkefbu làwbbu đtbsnvcryi mộifrvt trưtequekvsng lãzdhqo tiếkefbn đtbsnếkefbn Long Nguyêhvcun Quốksicc, cũsnakng sẽfgkl khôygyyng xảjosjy ra hậbceiu quảjosj nhưtequ vậbceiy.”

Vẻbiip mặepept Vâksicn Lạntmkc Phong khôygyyng chúbabet thay đtbsnvcryi, gióqzyq lốksicc trong đtbsnôygyyi mắqzyqt đtbsnen càwbbung ngàwbbuy càwbbung lớptdwn, dưtequoaoang nhưtequbabec nàwbbuo cũsnakng sẽfgkleqbqng nổvcry.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.