Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 431 : Tội lỗi của Lâm Duyệt

    trước sau   
Editor: QR2 – diendanlequydon

gtzqng đkdzeêwkjzm tĩszynnh lặpchtng.

Ápkrinh trăxpkvng nhànppqn nhạulvat chiếislfu vànppqo trong phòoimyng, dừnwodng phíwjnqa trêwkjzn dung nhan tuyệdmhtt mỹsgck củmxjta thiếislfu nữngpc.

Thiếislfu nữngpc cảaqmim nhậdybyn đkdzeưdmhttonuc đkdzeiosdng tĩszynnh ởnwod ngoànppqi cửzevpa, hơzcaci mởnwod mắaospt ra, trêwkjzn mặpchtt nởnwod nụslspdmhtvqahi tànppq mịlkya đkdzeiosdng lòoimyng ngưdmhtvqahi.

Đosfuôonxvi mắaospt củmxjta nànppqng giốsgckng nhưdmht trờvqahi bầodifu trờvqahi đkdzeêwkjzm lấawcbp lárkkwnh árkkwnh sao, sárkkwng ngờvqahi lạulvai trànppqn ngậdybyp dụslsp hoặpchtc lànppqm ngưdmhtvqahi khárkkwc khôonxvng tựszyn chủmxjt đkdzeưdmhttonuc hãbzdom sâaospu vànppqo, khôonxvng cárkkwch nànppqo tựszyn kềmkuvm chếislf đkdzeưdmhttonuc…

“Vâaospn Tiêwkjzu.”


Nhìslspn nam lãbzdonh khốsgckc đkdzeang tửzevp ngoànppqi cửzevpa đkdzei vànppqo, trêwkjzn mặpchtt Vâaospn Lạulvac Phong trànppqn ngậdybyp ýyrcedmhtvqahi: “Chuyệdmhtn Tiêwkjzu Ngọzcacc Thanh, ngưdmhtơzcaci tíwjnqnh xửzevpyrce nhưdmht thếislfnppqo?”

aospn Tiêwkjzu trầodifm mặpchtc mộiosdt lúpkrfc: “Lâaospm Quỳeroenh đkdzeãbzdo trởnwod lạulvai, hơzcacn nữngpca, Tiêwkjzu Ngọzcacc Thanh thậdybyt sựszyn bịlkya truyềmkuvn tốsgckng tớlkyai Vôonxv Hồmowei chi sâaospm, nơzcaci đkdzeógtzq quárkkw mứfoupc nguy hiểpchtm, ta đkdzeãbzdo truyềmkuvn lệdmhtnh cho Lâaospm Quỳeroenh khôonxvng cầodifn truy tìslspm nữngpca.”

Mọzcaci ngưdmhtvqahi đkdzemkuvu truyềmkuvn Quỷdinf Đosfuếislfbzdonh khốsgckc vôonxvslspnh, đkdzesgcki đkdzeãbzdoi thuộiosdc hạulvaodifng tànppqn nhẫtsaen vôonxvdinfng, nhưdmhtng mànppq hắaospn vĩszynnh viễpkrfn sẽzcac khôonxvng đkdzepcht thuộiosdc hạulva củmxjta mìslspnh di hy sinh vôonxv íwjnqch!

Nếislfu Lâaospm Quỳeroenh đkdzei vànppqo Vôonxv Hồmowei chi sâaospm tìslspm kiếislfm Tiêwkjzu Ngọzcacc Thanh, chắaospc chắaospn sẽzcacnppqm hắaospn phảaqmiisuy nghĩszyn!

Loạulvai chuyệdmhtn nànppqy đkdzeâaospu nhấawcbt thiếislft phảaqmii lànppqm?

“Vâaospn Tiêwkjzu, ngưdmhtơzcaci nógtzqi Tiêwkjzu Ngọzcacc Thanh cógtzq thậdybyt lànppq nhi tửzevp củmxjta Lâaospm Duyệdmhtt hay khôonxvng?” Vâaospn Lạulvac Phong hơzcaci nheo mắaospt lạulvai.

nppqng cànppqng nghĩszynnppqng nghi ngờvqah, nếislfu khôonxvng phảaqmii cógtzq tậdybyt giậdybyt mìslspnh, Lâaospm Duyệdmhtt tạulvai sao lạulvai lựszyna chọzcacn tựszynrkkwt?

Nhưdmhtng mànppq

nppqng hìslspnh nhưdmht nghĩszyn tớlkyai chuyệdmhtn gìslsp, tiếislfp tụslspc nógtzqi: “Ta nghe nógtzqi bíwjnq cảaqminh củmxjta Tiêwkjzu gia cárkkwc ngưdmhtơzcaci chỉyskzgtzq huyếislft mạulvach Tiêwkjzu gia mớlkyai cógtzq thểpcht tiếislfn vànppqo, nếislfu Tiêwkjzu Ngọzcacc Thanh khôonxvng phảaqmii huyếislft mạulvach Tiêwkjzu gia, vìslsp sao Lâaospm Duyệdmhtt sẽzcacwkjzn tâaospm đkdzepcht cho hắaospn tiếislfn vànppqo bíwjnq cảaqminh.”

aospn Tiêwkjzu nhìslspn Vâaospn Lạulvac Phong, muốsgckn nógtzqi lạulvai thôonxvi.

Thậdybyt lâaospu sau, hắaospn mớlkyai hạulva quyếislft tâaospm, nógtzqi: “Cógtzq mộiosdt loạulvai bíwjnq thuậdybyt, cógtzq thểpcht đkdzeqcgpi toànppqn bộiosdrkkwu trong cơzcac thểpcht con ngưdmhtvqahi! Bởnwodi vậdybyy cógtzq thểpcht lừnwoda gạulvat mọzcaci ngờvqahi! Nếislfu Lâaospm Duyệdmhtt giếislft chíwjnqnh hànppqi tửzevp củmxjta mìslspnh rồmowei dùdinfng márkkwu tưdmhtơzcaci củmxjta hànppqi tửzevp đkdzeqcgpi cho Tiêwkjzu Ngọzcacc Thanh, cho dùdinfnppqwjnq cảaqminh Tiêwkjzu gia cũodifng khôonxvng thểpcht phâaospn rõaltf thậdybyt giảaqmi.”

Tiêwkjzu Ngọzcacc Thanh lànppqm ngưdmhtvqahi thừnwoda kếislf Tiêwkjzu gia, nếislfu thâaospn phậdybyn lànppq giảaqmi đkdzemoweng nghĩszyna vớlkyai việdmhtc chắaospp tay đkdzeưdmhta Tiêwkjzu gia cho ngưdmhtvqahi khárkkwc? Cho nêwkjzn, lúpkrfc Lâaospm Duyệdmhtt tiếislfn vànppqo cửzevpa Tiêwkjzu gia, nhấawcbt đkdzelkyanh Tiêwkjzu Lâaospm sẽzcacdinfng márkkwu nhậdybyn thâaospn, chứfoupng minh thâaospn phậdybyn củmxjta hắaospn!

Nếislfu muốsgckn giấawcbu diếislfm chỉyskzgtzq sửzevp dụslspng bíwjnq thuậdybyt đkdzeqcgpi márkkwu củmxjta hai ngưdmhtvqahi, nhưdmht thếislf mớlkyai cógtzq thểpcht đkdzemxjt bảaqmio đkdzeaqmim Tiêwkjzu Ngọzcacc Thanh trởnwod thànppqnh con chíwjnqnh thêwkjz củmxjta Tiêwkjzu gia.


nppqn tay nắaospm chặpchtt chéecyen trànppq củmxjta Vâaospn Lạulvac Phong khẽzcac run: “Ngưdmhtơzcaci nógtzqi, Lâaospm Duyệdmhtt giếislft chếislft hànppqi tửzevp thâaospn sinh củmxjta chíwjnqnh mìslspnh? Rồmowei lấawcby márkkwu củmxjta hànppqi tửzevp kia đkdzeqcgpi cho Tiêwkjzu Ngọzcacc Thanh?”

Mặpchtc dùdinfaospm Duyệdmhtt tànppqn nhẫtsaen đkdzeiosdc árkkwc nhưdmhtng ảaqmi thậdybyt sựszynnppqn nhẫtsaen đkdzeếislfn nỗvqahi tựszyn tay giếislft chếislft hànppqi tửzevp thâaospn sinh?

“Vừnwoda rồmowei ta đkdzeãbzdo sai ngưdmhtvqahi đkdzei đkdzeiềmkuvu tra.” Vâaospn Tiêwkjzu nhìslspm Vâaospn Lạulvac Phong chăxpkvm chúpkrf: “Năxpkvm đkdzeógtzq ngưdmhtvqahi đkdzemkuv đkdzeqcgp cho Lâaospm Duyệdmhtt ngoànppqi ýyrce muốsgckn tửzevp vong, mànppq sau thờvqahi gian đkdzeógtzq khôonxvng lâaospu, cógtzq ngưdmhtvqahi đkdzeãbzdo từnwodng đkdzeànppqo đkdzeưdmhttonuc mộiosdt thi thểpcht nữngpcnppqi chếislft khôonxvnwod trong ruộiosdng cárkkwch đkdzeógtzq khôonxvng xa, thi thểpcht nữngpcnppqi nànppqy vìslsp khôonxvng ngưdmhtvqahi nhậdybyn nêwkjzn bịlkya chôonxvn dấawcbu qua loa!”

gtzqi cárkkwch khárkkwc, năxpkvm đkdzeógtzqaospm Duyệdmhtt giếislft chếislft nữngpc nhi thâaospn sinh củmxjta mìslspnh, đkdzeqcgpi márkkwu cho hai ngưdmhtvqahi, cuốsgcki cùdinfng đkdzepcht hủmxjty diệdmhtt chứfoupng cứfoupwkjzn lấawcby hếislft márkkwu củmxjta nữngpcnppqi tửzevp, lấawcby chuyệdmhtn nànppqy chứfoupng minh Tiêwkjzu Ngọzcacc Thanh lànppqnppqi tửzevp Tiêwkjzu gia!

aospn Lạulvac Phong cưdmhtvqahi lạulvanh: “Chúpkrfng ta đkdzepchtaospm Duyệdmhtt chếislft quárkkw tiệdmhtn nghi!”

Hổqcgp dữngpcoimyn khôonxvng ăxpkvn thịlkyat con!

swafslsp muốsgckn nổqcgpi bậdybyt thếislf nhưdmhtng ngay cảaqminppqi tửzevp thâaospn sinh củmxjta mìslspnh cũodifng cógtzq thểpcht giếislft hạulvai! Loạulvai tộiosdi nghiệdmhtt nànppqy đkdzemxjtszynnh viễpkrfn xuốsgckng đkdzelkyaa ngụslspc!

Sắaospc mặpchtt Vâaospn Tiêwkjzu lãbzdonh khốsgckc, hắaospn đkdzesgcki vớlkyai ngưdmhtvqahi râaospu ria luôonxvn khôonxvng cógtzqslspnh cảaqmim dưdmht thừnwoda, cho nêwkjzn chẳpphrng sợtonuaospm Duyệdmhtt lànppqm ra loạulvai chuyệdmhtn nànppqy, khuôonxvn mặpchtt củmxjta hắaospn vẫtsaen khôonxvng chúpkrft biểpchtu tìslspnh nànppqo.

“Trưdmhtlkyac năxpkvm ta bảaqmiy tuổqcgpi, Lâaospm Duyệdmhtt vẫtsaen luôonxvn ởnwodwkjzn ngoànppqi, ảaqmi ta cógtzq đkdzemxjt tựszyn do đkdzei lànppqm chuyệdmhtn nànppqy mànppq khôonxvng bịlkya ngưdmhtvqahi phárkkwt giárkkwc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.