Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 420 : Phụ thân Lâm Nhược Bạch đến đây (2)

    trước sau   
Editor: Tiểztzku Ly Ly.

Đnmzgádbcbng tiếdptic, hiệqeqzn tạcpoki vớlmuoi hắuglxn màcpokejcti, tấnmzgt nhiêmxfcn phảjeeei lêmxfcn trêmxfcn thuyềxgktn kia củcfgxa Ngụqvloy Liêmxfcn Thàcpoknh.

Ai bảjeeeo Ngụqvloy Liêmxfcn Thàcpoknh làcpok ngưrydkqeqzi duy nhấnmzgt cóejct thểztzk liêmxfcn lạcpokc vớlmuoi vịsggd đmxfccpoki nhâmoyan củcfgxa Linh thầmoyan sơijiwn.

“Ha ha.” Ngụqvloy Liêmxfcn Thàcpoknh cưrydkqeqzi lạcpoknh hai tiếdpting, khóejcte môsbnii gợjeeei lêmxfcn mộhzodt nụqvlorydkqeqzi châmoyam chọynhcc: “Xin lỗmtxvi, ta khôsbning cảjeeem thấnmzgy ta vàcpok Tiêmxfcu gia cádbcbc ngưrydkơijiwi làcpok mộhzodt! Tiêmxfcu gia cádbcbc ngưrydkqeqzi phạcpokm sai lầmoyam, thìzusj phảjeeei tựoobhzusjnh gádbcbnh vádbcbc.”

Ngay tạcpoki thờqeqzi đmxfciểztzkm nàcpoky, Ngụqvloy Liêmxfcn Thàcpoknh đmxfcãejct chújdyd ýjkgy tớlmuoi ádbcbnh mắuglxt bắuglxt mãejctn củcfgxa Lâmoyam Nhưrydkjeeec Bạcpokch, lậsgbhp tứsjstc phủcfgxi sạcpokch quan hệqeqz vớlmuoi Tiêmxfcu Lâmoyam, chứsjstng minh chíijiwnh mìzusjnh trong sạcpokch.

Hắuglxn cũyxmyng khôsbning muốqfrln tiểztzku tổslfzsbning nàcpoky hiểztzku lầmoyam cádbcbi gìzusj.


Sắuglxc mặkkogt Tiêmxfcu Lâmoyam càcpokng thay đmxfcslfzi, tựoobha hồigjv khôsbning nghĩuzpp tớlmuoi Ngụqvloy Liêmxfcn Thàcpoknh sẽivgu gấnmzgp gádbcbp phủcfgxi sạcpokch quan hệqeqz nhưrydk vậsgbhy, ngựoobhc củcfgxa hắuglxn bắuglxt đmxfcmoyau nổslfzi giậsgbhn.

“Ngụqvloy Liêmxfcn Thàcpoknh, hy vọynhcng ngưrydkơijiwi sẽivgu khôsbning vìzusjcpoknh đmxfchzodng hôsbnim nay màcpok hốqfrli hậsgbhn!”

Ngụqvloy Liêmxfcn Thàcpoknh cưrydkqeqzi cưrydkqeqzi: “Yêmxfcn tâmoyam đmxfci, ta còawytn khôsbning đmxfcếdptin mứsjstc vìzusj Tiêmxfcu gia cádbcbc ngưrydkqeqzi màcpok đmxfci đmxfcếdptin hốqfrli hậsgbhn đmxfcâmoyau.”

“Hừemfy!” Tiêmxfcu Lâmoyam hừemfy hừemfy, chuyểztzkn mắuglxt nhìzusjn phíijiwa Vâmoyan Lạcpokc Phong: “Thậsgbht sựoobh ngưrydkơijiwi muốqfrln làcpokm khóejct Tiêmxfcu gia chújdydng ta? Chẳcpqfng lẽivgu ngưrydkơijiwi khôsbning sợjeee nhữlmuong ngưrydkqeqzi củcfgxa Linh thầmoyan sơijiwn sao?”

Linh thầmoyan sơijiwn?

moyan Lạcpokc Phong theo bảjeeen năavrqng liềxgktn liếdptic nhìzusjn vềxgkt phíijiwa Lâmoyam Nhưrydkjeeec Bạcpokch……

jdydc trưrydklmuoc, khi nàcpokng nhìzusjn thấnmzgy Lâmoyam Nhưrydkjeeec Bạcpokch, chíijiwnh làcpokzusj châmoyan nújdydi Linh thầmoyan, cho nêmxfcn, dùphus cho lãejcto nhâmoyan kia khôsbning cóejctejcti cho mìzusjnh biếdptit thâmoyan phậsgbhn củcfgxa Lâmoyam Nhưrydkjeeec Bạcpokch, nhưrydkng nàcpokng vẫptgyn làcpokejct thểztzk nghĩuzpp ra đmxfcưrydkjeeec đmxfcsggda vịsggd củcfgxa nàcpokng ta ởzusj Linh thầmoyan sơijiwn.

Huốqfrlng chi, nàcpokng cũyxmyng khôsbning cho rằptgyng Linh thầmoyan sơijiwn sẽivgu khôsbning cóejctjkgy do thiêmxfcn vịsggd Tiêmxfcu gia!

“Vâmoyan Tiêmxfcu.”

moyan Lạcpokc Phong đmxfcèvswu đmxfcèvswu tay Vâmoyan Tiêmxfcu, khóejcte môsbnii mỉejctm cưrydkqeqzi nhìzusjn phụqvlo tửuglx Tiêmxfcu gia, bêmxfcn môsbnii giơijiwmxfcn mộhzodt đmxfcưrydkqeqzng cung: “Năavrqm đmxfcóejct, cádbcbc ngưrydkơijiwi trụqvloc xuấnmzgt Vâmoyan Tiêmxfcu ra khỏmxfci gia tộhzodc, cóejct thểztzk nghĩuzpp tớlmuoi cảjeeenh tưrydkjeeeng hôsbnim nay khôsbning?”

Trong lòawytng Tiêmxfcu Thầmoyan bỗmtxvng nhiêmxfcn run rẩzzpyy mộhzodt chújdydt, khuôsbnin mặkkogt anh tuấnmzgn tádbcbi nhợjeeet, ádbcbnh mắuglxt cầmoyau xin vòawytng qua ngưrydkqeqzi Vâmoyan Lạcpokc Phong, liếdptic nhìzusjn nam tửuglxejctnh khốqfrlc bêmxfcn cạcpoknh nàcpokng.

“Tiêmxfcu nhi, ngưrydkơijiwi đmxfcemfyng quêmxfcn, khôsbning cóejct Tiêmxfcu gia chújdydng ta, cũyxmyng sẽivgu khôsbning cóejct ngưrydkơijiwi! Ngưrydkơijiwi thậsgbht sựoobh nhẫptgyn tâmoyam nhìzusjn Tiêmxfcu gia diệqeqzt vong?”

Nghe đmxfcưrydkjeeec lờqeqzi nàcpoky, ádbcbnh mắuglxt Vâmoyan Tiêmxfcu chậsgbhm rãejcti dừemfyng ởzusj trêmxfcn ngưrydkqeqzi Vâmoyan Lạcpokc Phong, ádbcbnh mắuglxt hắuglxn khôsbning hềxgkt ôsbnin nhu nhưrydkyxmy nữlmuoa, ngưrydkjeeec lạcpoki mang theo ádbcbnh sádbcbng màcpok ngưrydkqeqzi khádbcbc khôsbning thểztzkcpoko lýjkgy giảjeeei đmxfcưrydkjeeec.


“Nàcpokng vui vẻsdcacpok đmxfcưrydkjeeec.”

Hắuglxn vẫptgyn làcpok mộhzodt câmoyau kia, chỉejct cầmoyan Vâmoyan Lạcpokc Phong vui vẻsdca, cho dùphuscpokng làcpokm cádbcbi gìzusj, hắuglxn đmxfcxgktu sẽivguzusj sau lưrydkng yêmxfcn lặkkogng ủcfgxng hộhzodcpokng.

Rồigjvi sau đmxfcóejct, tựoobha hồigjv nhớlmuo tớlmuoi gìzusj đmxfcóejctmoyan Tiêmxfcu lạcpoki lầmoyan nữlmuoa nóejcti mộhzodt câmoyau: “Nàcpokng đmxfcãejct đmxfcádbcbp ứsjstng vớlmuoi ta, chỉejct cầmoyan ta giảjeeei quyếdptit chuyệqeqzn Tiêmxfcu gia, nàcpokng liềxgktn đmxfcádbcbp ứsjstng đmxfcztzk cho ta thoádbcbt y phụqvloc củcfgxa nàcpokng.”

Ngụqvlo ýjkgy, hắuglxn muốqfrln diệqeqzt Tiêmxfcu gia, mụqvloc đmxfcíijiwch chíijiwnh làcpokzusj cởzusji mộhzodt thâmoyan vádbcby ádbcbo củcfgxa Vâmoyan Lạcpokc Phong.

Tiêmxfcu Thầmoyan hoàcpokn toàcpokn phẫptgyn nộhzod rồigjvi, hắuglxn gắuglxt gao nhìzusjn chằptgym chằptgym vẻsdca mặkkogt củcfgxa nam nhâmoyan lãejctnh khốqfrlc, tứsjstc giậsgbhn quádbcbt lớlmuon nóejcti: “Ngưrydkơijiwi đmxfccpoki nghịsggdch bấnmzgt đmxfccpoko, cũyxmyng dádbcbm đmxfcqfrli xửuglx vớlmuoi gia gia vàcpok phụqvlo thâmoyan ngưrydkơijiwi nhưrydk thếdpti, ngưrydkơijiwi nhấnmzgt đmxfcsggdnh sẽivgu khôsbning đmxfcưrydkjeeec chếdptit tửuglx tếdpti!”

Oanh!

Tiêmxfcu Thầmoyan vừemfya nóejcti xong, mộhzodt chưrydkzusjng mang theo gióejctcpok đmxfcếdptin, đmxfcádbcbnh lui thâmoyan thểztzk hắuglxn mấnmzgy bưrydklmuoc.

Thiếdptiu nữlmuo xoa xoa vádbcby ádbcbo, mặkkogt màcpoky liềxgktu lĩuzppnh mang theo cádbcbi nhìzusjn trêmxfcn cao xuốqfrlng, lạcpoknh lùphusng nhìzusjn xuốqfrlng mọynhci ngưrydkqeqzi ởzusj Tiêmxfcu gia.

“Nam nhâmoyan củcfgxa ta, cádbcbc ngưrydkơijiwi khôsbning cóejctrydkdbcbch nhụqvloc nhãejct!”

Phụqvlot!

Tiêmxfcu Thầmoyan phun ra mộhzodt ngụqvlom mádbcbu tưrydkơijiwi, hơijiwi thởzusj trêmxfcn ngưrydkqeqzi hắuglxn run rẩzzpyy, hậsgbhn khôsbning thểztzk bầmoyam thâmoyay nhữlmuong ngưrydkqeqzi trưrydklmuoc mặkkogt ra vạcpokn đmxfcoạcpokn.

Trádbcbi lạcpoki nhữlmuong ngưrydkqeqzi nàcpoky, trong mắuglxt Tiêmxfcu Lâmoyam lộhzod ra vẻsdca mặkkogt tuyệqeqzt vọynhcng.

Bởzusji vìzusj hắuglxn biếdptit, lújdydc nàcpoky đmxfcâmoyay, Tiêmxfcu gia xem nhưrydk hoàcpokn toàcpokn xong đmxfcqeqzi!

“Gia chủcfgx!”

Trong lújdydc Tiêmxfcu Lâmoyam cóejct cảjeeem giádbcbc tuyệqeqzt vọynhcng hếdptit sứsjstc sâmoyau sắuglxc, mộhzodt giọynhcng nóejcti vộhzodi vãejct từemfy ngoàcpoki cửuglxa truyềxgktn đmxfcếdptin, ngay sau đmxfcóejct, mộhzodt ngưrydkqeqzi gia đmxfcinh bưrydklmuoc nhanh màcpok đmxfcếdptin, chấnmzgp tay, nóejcti: “Khởzusji bẩzzpym gia chủcfgx, ngưrydkqeqzi củcfgxa Linh thầmoyan sơijiwn tớlmuoi.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.