Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 412 : Hắn là Quỷ Đế (1)

    trước sau   
Editor: QR2 – diendanlequydon

Nghe nólytoi, Quỷnimb Đqshbếhadfqqjfy rấqshbt làqqjf thầxrbvn bíniul, khôteghng cólyto ngưxrbvxxvxi nàqqjfo từilbeng nhìtrkan thấqshby bộsatlqfhdng củxrbva hắtvmmn, cũespvng khôteghng cólyto ngưxrbvxxvxi nàqqjfo biếhadft hắtvmmn bao nhiêwrwmu tuổilbei, bọpgavn họpgav chỉibjk biếhadft thủxrbv đswadoạwrwmn hàqqjfnh sựetvm củxrbva Quỷnimb Đqshbếhadf, ngoan tuyệqddet vôteghtrkanh!

Rấqshbt nhiềhpwgu ngưxrbvxxvxi đswadhpwgu đswadqfhdn rằgmwvng, diệqdden mạwrwmo củxrbva Quỷnimb Đqshbếhadf xấqshbu xíniulteghaitcng, bằgmwvng khôteghng sẽfsqr khôteghng đswadeo mặxxvxt nạwrwm, nhưxrbvng chuyệqdden tấqshbt cảxazn mọpgavi ngưxrbvxxvxi chưxrbva từilbeng dựetvm đswadqfhdn đswadưxrbvwrmgc chíniulnh làqqjf Quỷnimb Đqshbếhadf tiếhadfng tănzwsm lừilbeng lẫniuly trêwrwmn đswadwrwmi lụtvmmc nàqqjfy lạwrwmi làqqjf phếhadf vậmdlst củxrbva Tiêwrwmu gia?

Sắtvmmc mặxxvxt củxrbva Tiêwrwmu Lâmttmm từilbe xanh thàqqjfnh trắtvmmng, lạwrwmi từilbe trắtvmmng thàqqjfnh xanh, thâmttmn mìtrkanh giàqqjf nua ởojxv trong giólyto run lêwrwmn bầxrbvn bậmdlst.

Hắtvmmn theo bảxaznn nănzwsng églpfp buộsatlc chíniulnh mìtrkanh phủxrbv quyếhadft lờxxvxi Lâmttmm Quỳilbenh nólytoi.

Mộsatlt têwrwmn phếhadf vậmdlst, làqqjfm sao cólyto khảxaznnzwsng cólyto bấqshbt luậmdlsn liêwrwmn hệqddetrka vớtvmmi Quỷnimb Đqshbếhadf?


Chuyệqdden nàqqjfy tuyệqddet đswadtejei khôteghng cólyto khảxaznnzwsng!

Khôteghng đswadwrmgi Tiêwrwmu Lâmttmm nólytoi lờxxvxi phủxrbv quyếhadft, ởojxvwrwmn cạwrwmnh Lâmttmm Duyệqddet đswadãgbxw nhịkpiyn khôteghng đswadưxrbvwrmgc bậmdlst cưxrbvxxvxi ra tiếhadfng: “Phụtvmm thâmttmn, ngưxrbvxxvxi thậmdlst sựetvm tin tưxrbvojxvng chuyệqdden ma quỷnimbqqjf nhữiilcng ngưxrbvxxvxi nàqqjfy nólytoi sao? Têwrwmn phếhadf vậmdlst nàqqjfy sao cólyto thểebonqqjf Quỷnimb Đqshbếhadf đswadưxrbvwrmgc? Hắtvmmn mộsatlt chúmqnkt thựetvmc lựetvmc cũespvng khôteghng cólyto, càqqjfng khôteghng thểebonqqjfng phụtvmmc mộsatlt têwrwmn Thiêwrwmn Linh Giảxaznqqjfm thuộsatlc hạwrwm, con thấqshby giữiilca bọpgavn họpgav khẳrfxrng đswadkpiynh cólyto giao dịkpiych khôteghng chíniulnh đswadáqfhdng, dùaitc sao con cũespvng nghe nólytoi trêwrwmn đswadxxvxi rấqshbt nhiềhpwgu nam nhâmttmn đswadhpwgu thíniulch nam sắtvmmc, diệqdden mạwrwmo củxrbva phếhadf vậmdlst nàqqjfy khôteghng tồhdvri, nhấqshbt đswadkpiynh làqqjfaitcng **** đswadebonwrwmn Thiêwrwmn Linh Giảxaznqqjfy tớtvmmi nólytoi dốtejei giúmqnkp hắtvmmn, đswadebon cho mọpgavi ngưxrbvxxvxi vìtrka thếhadfqqjf hốtejei hậmdlsn.”

qzkd khinh miệqddet liếhadfc qua Vâmttmn Tiêwrwmu, áqfhdnh mắtvmmt kia giốtejeng nhưxrbvlytoi cho Vâmttmn Tiêwrwmu biếhadft ảxazn đswadãgbxw sớtvmmm xem thấqshbu tấqshbt cảxazn mọpgavi chuyệqdden.

mttmm Quỳilbenh bịkpiy dọpgava đswadếhadfn choáqfhdng váqfhdng, đswadôteghi mắtvmmt trừilbeng lớtvmmn, giậmdlst mìtrkanh nhìtrkan vềhpwg phíniula Lâmttmm Duyệqddet đswadang tựetvm cho làqqjf đswadúmqnkng.

Hắtvmmn thậmdlst khôteghng hiểebonu nữiilc nhâmttmn nàqqjfy lấqshby đswadâmttmu ra dũespvng khíniul, dáqfhdm dùaitcng loạwrwmi chuyệqdden nàqqjfy bôteghi nhọpgav chủxrbv tửwoqu nhàqqjf hắtvmmn?

Đqshbxrbvu củxrbva ảxazn bịkpiyqfhdnh cửwoqua kẹxrbvp hay sao?

Tiêwrwmu Ngọpgavc Thanh cònzwsn khôteghng kịkpiyp thoáqfhdt ra từilbe trong khiếhadfp sợwrmg đswadãgbxw nghe đswadưxrbvwrmgc nhữiilcng lờxxvxi mẫniulu thâmttmn nhàqqjftrkanh nólytoi, hắtvmmn kinh ngạwrwmc quay đswadxrbvu, trong áqfhdnh mắtvmmt thanh lãgbxwnh rõqqjfqqjfng hàqqjfm chứjyhea sựetvm nghi ngờxxvx.

Mẫniulu thâmttmn khôteghng thíniulch Vâmttmn Tiêwrwmu, hắtvmmn biếhadft, đswadilbeng nólytoi mẫniulu thâmttmn, ngay cảxazn hắtvmmn cũespvng khôteghng thíniulch ngưxrbvxxvxi nam nhâmttmn nàqqjfy.

Nhưxrbvng màqqjf hắtvmmn khôteghng nghĩrsdj tớtvmmi mẫniulu thâmttmn nhàqqjftrkanh sẽfsqrojxv trưxrbvtvmmc mặxxvxt mọpgavi ngưxrbvxxvxi nólytoi ra nhữiilcng lờxxvxi nólytoi nàqqjfy, chuyệqdden nàqqjfy thậmdlst khôteghng tưxrbvơsqojng xứjyheng vớtvmmi tíniulnh cáqfhdch màqqjfqqjf thểebon hiệqdden từilbexrbva đswadếhadfn giờxxvx, khôteghng thểebon khôteghng làqqjfm hắtvmmn sinh ra nghi ngờxxvx.

mttmm Duyệqddet rõqqjfqqjfng  bịkpiy tứjyhec giậmdlsn đswadếhadfn đswadwrwmn rồhdvri, ảxazn quyếhadft tâmttmm khôteghng thểebon đswadebon cho ngưxrbvxxvxi Tiêwrwmu gia tin tưxrbvojxvng chuyệqdden ma quỷnimb củxrbva ngưxrbvxxvxi nam nhâmttmn nàqqjfy, bằgmwvng khôteghng sau nàqqjfy Tiêwrwmu gia sẽfsqr khôteghng cólyto đswadkpiya vịkpiy củxrbva ảxazn nữiilca.

Nguyêwrwmn nhâmttmn chíniulnh làqqjftrka loạwrwmi suy nghĩrsdjqqjfy nêwrwmn lúmqnkc nãgbxwy ảxazn mớtvmmi đswadjyheng dậmdlsy, nólytoi ra nhữiilcng lờxxvxi tựetvm cho làqqjf đswadúmqnkng.

“Lâmttmm Quỳilbenh.”

mttmm Quỳilbenh đswadang ởojxv suy nêwrwmn tra tấqshbn nữiilc nhâmttmn nàqqjfy xéglpft nhưxrbv thếhadfqqjfo, sau lưxrbvng đswadsatlt nhiêwrwmn truyềhpwgn đswadếhadfn mộsatlt giọpgavng nólytoi lãgbxwnh khốtejec nhưxrbv đswadao.


Giọpgavn nólytoi nàqqjfy làqqjfm cảxazn ngưxrbvxxvxi hắtvmmn run rẩhfkgy, run run rẩhfkgy rẩhfkgy lêwrwmn tiếhadfng: “Chủxrbv tửwoqu…”

“Ngưxrbvơsqoji quáqfhdqqjfi dònzwsng.”

Giọpgavng nólytoi trầxrbvm thấqshbp củxrbva nam nhâmttmn lộsatl ra sựetvm bấqshbt mãgbxwn, làqqjfm trêwrwmn lưxrbvng Lâmttmm Quỳilbenh toáqfhdt ra mộsatlt trậmdlsn mồhdvrteghi lạwrwmnh, cảxazn ngưxrbvxxvxi đswadhpwgu run run.

“Chủxrbv tửwoqu, cho ta mộsatlt lầxrbvn cơsqoj hộsatli, ta sẽfsqr xửwoqursdj tốtejet chuyệqdden nàqqjfy.”

mttmm Quỳilbenh cắtvmmn cắtvmmn môteghi, nólytoi.

“Tráqfhdnh ra.”

Giọpgavng nólytoi củxrbva nam nhâmttmn khôteghng cho phéglpfp nghi ngờxxvx, Lâmttmm Quỳilbenh sợwrmg tớtvmmi mứjyhec vộsatli vàqqjfng tráqfhdnh ra.

“Mưxrbvxxvxi nănzwsm trưxrbvtvmmc…” Áxgbynh mắtvmmt lãgbxwnh khốtejec củxrbva Vâmttmn Tiêwrwmu dừilbeng ởojxv trêwrwmn ngưxrbvxxvxi Lâmttmm Duyệqddet, mặxxvxt khôteghng biểebonu tìtrkanh nólytoi, “Ngưxrbvơsqoji néglpfm ta vàqqjfo Vôtegh Hồhdvri chi sâmttmm…”

mttmm Duyệqddet cảxazn ngưxrbvxxvxi chấqshbn đswadsatlng: “Ngưxrbvơsqoji nólytoi bậmdlsy!”

Chuyệqdden nàqqjfy, ảxazn tuyệqddet đswadtejei khôteghng đswadebon cho bấqshbt luậmdlsn kẻmthyqqjfo biếhadft!

mttmn Tiêwrwmu lạwrwmi giốtejeng nhưxrbv khôteghng nghe thấqshby lờxxvxi ảxaznlytoi, tiếhadfp tụtvmmc nólytoi: “Mưxrbvxxvxi nănzwsm sau, ngưxrbvơsqoji nhụtvmmc nhãgbxw nữiilc nhâmttmn củxrbva ta.”

Tuy nólytoi Lâmttmm Duyệqddet khôteghng nhảxazny ra vũespv nhụtvmmc Vâmttmn Lạwrwmc Phong, nhưxrbvng màqqjfxazn lạwrwmi mưxrbvwrmgn miệqddeng Lănzwsng Dao nólytoi ra tấqshbt cảxazn nhữiilcng gìtrkaxazn muốtejen nólytoi.

Chỉibjk bằgmwvng đswadiểebonm nàqqjfy, Vâmttmn Tiêwrwmu sẽfsqr khôteghng tha thứjyhexazn!

“Bấqshbt luậmdlsn ngưxrbvơsqoji vũespv nhụtvmmc ta nhưxrbv thếhadfqqjfo, ta đswadhpwgu cólyto thểebon bỏsdil qua cho ngưxrbvơsqoji, nhưxrbvng ta khôteghng cho phéglpfp, bấqshbt cứjyhe kẻmthyqqjfo khi dễpqyvqqjfng.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.