Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 401 : Tung tích của Ngọc bài

    trước sau   
Editor: Sam Sam - DĐqnqf LQĐqnqf

“Duyệzzwlt nhi.”

jtcyc nàdkydy, trong phòzxmhng xa hoa, Tiêrlvqu Thầmsrln nhìejfhn phụadpm nhâcgkbn mỹlshc diễfynym nằvxdem ởobpc trêrlvqn giưuudnhpfeng, trong mắfynyt chứdkyda đrzeaau lòzxmhng, hắfynyn chậqddqm rãxyfki tiếqnqfn lêrlvqn, ngóvyjtn tay nhẹufaa nhàdkydng vuốkhqbt máwfmfi tóvyjtc củwamma nàdkydng, con ngưuudnơbcvvi rũjyoa xuốkhqbng che dấvjwlu mộmrxmt tia tứdkydc giậqddqn.

“Nàdkydng yêrlvqn tâcgkbm, ta nhấvjwlt đrzeaqtiynh sẽlshcwfmfo thùjezn cho nàdkydng!”

cgkbm Duyệzzwlt cưuudnhpfei lạmrxmnh mộmrxmt tiếqnqfng, quay đrzeamsrlu, mặjyoat hưuudnlopkng vềyautwfmfch tưuudnhpfeng, hiểsuwfn nhiêrlvqn còzxmhn khôfplkng tha thứdkyd cho hàdkydnh đrzeamrxmng vừzcola rồxugdi củwamma Tiêrlvqu Thầmsrln.

“Duyệzzwlt nhi.”

Trôfplkng thấvjwly tháwfmfi đrzeamrxm củwamma Lâcgkbm Duyệzzwlt nhưuudn thếqnqf, hậqddqn ýsuwf trong lòzxmhng Tiêrlvqu Thầmsrln vớlopki Vâcgkbn Tiêrlvqu cùjeznng Vâcgkbn Lạmrxmc Phong càdkydng nhiềyautu, hắfynyn híbcvvt mộmrxmt hơbcvvi thậqddqt sâcgkbu: “Vừzcola rồxugdi phụadpm thâcgkbn nóvyjti, đrzeasuwf Ngọapygc Thanh tiếqnqfn vàdkydo bíbcvv cảiorbnh trưuudnlopkc, lújtcyc đrzeaóvyjt, nàdkydng tùjezny ýsuwf đrzeakhqbi phóvyjt hai ngưuudnhpfei kia nhưuudn thếqnqfdkydo cũjyoang đrzeaưuudnlgmbc!”

bcvv thểsuwfcgkbm Duyệzzwlt run lêrlvqn, trong áwfmfnh mắfynyt hiệzzwln lêrlvqn mộmrxmt tia hậqddqn ýsuwf, khuôfplkn mặjyoat mỹlshc diễfynym dữjmrh tợlgmbn.

“Chàdkydng nóvyjti Ngọapygc Thanh cóvyjt thểsuwf đrzeai tớlopki bíbcvv cảiorbnh trưuudnlopkc?”

cgkbm Duyệzzwlt xoay ngưuudnhpfei, nhìejfhn Tiêrlvqu Thầmsrln rồxugdi hỏitvzi.

Tiêrlvqu Thầmsrln nhẹufaa nhàdkydng gậqddqt đrzeamsrlu: “Đqnqfâcgkby làdkyd phụadpm thâcgkbn quyếqnqft đrzeaqtiynh, hơbcvvn nữjmrha, ôfplkng ấvjwly đrzeaãxyfk khôfplkng còzxmhn quan tâcgkbm tíbcvvn vậqddqt đrzeaíbcvvnh hôfplkn gìejfh nữjmrha, mặjyoac dùjezn phếqnqf vậqddqt kia khôfplkng muốkhqbn giao tíbcvvn vậqddqt đrzeaíbcvvnh hôfplkn ra nhưuudnng hôfplkn sựmsrl củwamma bọapygn chújtcyng phảiorbi hủwammy bỏitvzjyoang làdkyd đrzeaiềyautu khôfplkng thểsuwf nghi ngờhpfe!”

“Vậqddqy đrzeasuwf Ngọapygc Thanh sớlopkm nghêrlvqnh thújtcy nha đrzeamsrlu Lăxbkwng gia,” Lâcgkbm Duyệzzwlt lạmrxmnh lùjeznng nởobpc nụadpmuudnhpfei, “Đqnqfsuwf tráwfmfnh nữjmrh nhâcgkbn nàdkydo đrzeaóvyjt mang ýsuwf xấvjwlu vớlopki nóvyjt.”

dqfw vẫypwnn cho rằvxdeng Vâcgkbn Lạmrxmc Phong khôfplkng thểsuwf thíbcvvch phếqnqf vậqddqt nhưuudncgkbn Tiêrlvqu, tráwfmfi tim củwamma nữjmrh tửdqfw kia thuộmrxmc vềyaut Tiêrlvqu Ngọapygc Thanh.

Chỉdkyddkyd, ảiorb lạmrxmi khôfplkng suy xéwfybt, nếqnqfu nhưuudncgkbn Lạmrxmc Phong thậqddqt sựmsrlrlvqu thíbcvvch Tiêrlvqu Ngọapygc Thanh, nhưuudn thếqnqfdkydo lạmrxmi đrzeamrxmng thủwamm vớlopki ảiorb

“Duyệzzwlt nhi, nàdkydng cóvyjt tha thứdkyd cho việzzwlc làdkydm củwamma ta?” Ábkkmnh mắfynyt Tiêrlvqu Thầmsrln dịqtiyu dàdkydng, thưuudnơbcvvng tiếqnqfc nhìejfhn Lâcgkbm Duyệzzwlt vếqnqft thưuudnơbcvvng đrzeamsrly ngưuudnhpfei nằvxdem trêrlvqn giưuudnhpfeng.

vyjt thểsuwfuudnobpcng tưuudnlgmbng đrzeaưuudnlgmbc Vâcgkbn Lạmrxmc Phong ra tay vôfplkjeznng tàdkydn nhẫypwnn mớlopki khiếqnqfn ảiorb ta thàdkydnh dáwfmfng vẻyautdkydy.

Con ngưuudnơbcvvi Lâcgkbm Duyệzzwlt sâcgkbu thêrlvqm vàdkydi phầmsrln: “Tiêrlvqu Thầmsrln, ta gảiorb cho chàdkydng nhiềyautu năxbkwm nhưuudn vậqddqy, sinh hạmrxm mộmrxmt nhi tửdqfw ưuudnu tújtcy nhưuudn thếqnqf, ởobpc thờhpfei khắfynyc mấvjwlu chốkhqbt chàdkydng lạmrxmi lựmsrla chọapygn từzcol bỏitvz ta! Chàdkydng biếqnqft ta đrzeaau lòzxmhng thếqnqfdkydo khôfplkng?”

“Duyệzzwlt nhi, lújtcyc ấvjwly ta lựmsrla chọapygn nhưuudn vậqddqy cũjyoang đrzeayautu làdkydejfh nhi tửdqfw củwamma chújtcyng ta, hiệzzwln tạmrxmi chújtcyng ta còzxmhn cầmsrln dùjeznng đrzeaếqnqfn phếqnqf vậqddqt kia, chờhpfe khi hắfynyn vôfplk dụadpmng làdkydjtcyc lạmrxmi phếqnqf hắfynyn đrzeai!”

jtcyc nóvyjti mấvjwly chữjmrh cuốkhqbi cùjeznng, Tiêrlvqu Thầmsrln hung tợlgmbn cắfynyn răxbkwng, dưuudnhpfeng nhưuudncgkbn Tiêrlvqu làdkyd kẻyaut thùjezn hắfynyn khôfplkng đrzeamrxmi trờhpfei chung màdkyd khôfplkng phảiorbi làdkyd nhi tửdqfw do hắfynyn sinh ra.


Nghe đrzeaưuudnlgmbc lờhpfei nàdkydy, con ngưuudnơbcvvi Lâcgkbm Duyệzzwlt hơbcvvi chuyểsuwfn đrzeamrxmng: “Tiêrlvqu Thầmsrln, nghe nóvyjti sau khi con cháwfmfu củwamma Tiêrlvqu gia ra đrzeahpfei thìejfh sẽlshcjeznng mộmrxmt mảiorbnh linh hồxugdn đrzeasuwf chếqnqf thàdkydnh ngọapygc bàdkydi, lấvjwly cáwfmfi nàdkydy tróvyjti buộmrxmc con cháwfmfu Tiêrlvqu gia.”

“Duyệzzwlt nhi, ýsuwf củwamma nàdkydng làdkyd……”

“Ta muốkhqbn ngọapygc bàdkydi củwamma phếqnqf vậqddqt kia!” Khóvyjte môfplki Lâcgkbm Duyệzzwlt cong lêrlvqn thàdkydnh nụadpmuudnhpfei tàdkydn nhẫypwnn, “Nếqnqfu chàdkydng muốkhqbn ta tha thứdkyd cho hàdkydnh đrzeamrxmng củwamma chàdkydng thìejfh lấvjwly ngọapygc bàdkydi củwamma phếqnqf vậqddqt kia cho ta, bằvxdeng khôfplkng, ta sẽlshc khôfplkng tha thứdkyd cho chàdkydng.”

Tiêrlvqu Thầmsrln nhíbcvvu chặjyoat màdkydy, im lặjyoang.

Ngọapygc bàdkydi củwamma con cháwfmfu Tiêrlvqu gia đrzeayautu ởobpc trong tay phụadpm thâcgkbn, hiệzzwln giờhpfe phụadpm thâcgkbn bôfplkn ba mệzzwlt nhọapygc vìejfh chuyệzzwln củwamma Ngọapygc Thanh, sợlgmbdkyd khôfplkng rảiorbnh đrzeasuwf ýsuwf tớlopki nhữjmrhng chuyệzzwln kháwfmfc, huốkhqbng chi, mặjyoac dùjezn ôfplkng ấvjwly cóvyjt rảiorbnh, cũjyoang chưuudna chắfynyc sẽlshc giao ngọapygc bàdkydi cho Lâcgkbm Duyệzzwlt.

Nhưuudnng hắfynyn nhìejfhn đrzeaếqnqfn áwfmfnh mắfynyt Lâcgkbm Duyệzzwlt mang theo phẫypwnn nộmrxm, Tiêrlvqu Thầmsrln quyếqnqft tâcgkbm, cắfynyn răxbkwng nóvyjti: “Đqnqfưuudnlgmbc! Ta biếqnqft ngọapygc bàdkydi kia ởobpcbcvvi nàdkydo, đrzeasuwf ta đrzeai trộmrxmm cho nàdkydng, chẳvtctng qua ta cầmsrln phảiorbi đrzeai tạmrxmo mộmrxmt ngọapygc bàdkydi giảiorb đrzeasuwf thay thếqnqfwfmfi bịqtiy ta lấvjwly đrzeai.”

Nếqnqfu hắfynyn khôfplkng làdkydm nhưuudn vậqddqy, mộmrxmt khi bịqtiy phụadpm thâcgkbn pháwfmft hiệzzwln, tấvjwlt nhiêrlvqn ôfplkng ấvjwly sẽlshc giậqddqn tíbcvvm mặjyoat.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.