Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng
Chương 393 : Tiểu bạch phản kích (3)
Editor: Tiểdthb u Ly Ly.
Ngụrmnb y lãojus o gia tửjnrl sửjnrl ng sốjpbl t mộtsfo t chúyjcf t, cưnmnh ờmkls i khổebbr màhxuu nóvjaj i: “Tiểdthb u tổebbr tôiaqy ng củxdrg a ta, Tiêngwo u Lâgfrw m tốjpbl t xấlurz u gìrixx cũpzzg ng làhxuu gia chủxdrg Tiêngwo u gia, nhưnmnh vậdthb y cóvjaj vẻzbfb nhưnmnh khôiaqy ng tốjpbl t lắzvgt m đqhck âgfrw u?”
Vừnpur a dứbcse t lờmkls i, Lâgfrw m Nhưnmnh ợebbr c Bạlqrf ch mộtsfo t phen kéetsd o lấlurz y râgfrw u củxdrg a Ngụrmnb y lãojus o gia tửjnrl , giọtgjp ng nóvjaj i uy hiếdthb p: “Ngụrmnb y lãojus o đqhck ầeisi u, rốjpbl t cuộtsfo c ngưnmnh ờmkls i cóvjaj nghe con hay khôiaqy ng? Nếdthb u ngưnmnh ờmkls i khôiaqy ng đqhck i bắzvgt t hắzvgt n, con liềhxuu n lấlurz y lửjnrl a đqhck ốjpbl t râgfrw u ngưnmnh ờmkls i.”
Ngụrmnb y lãojus o gia tửjnrl bấlurz t đqhck ắzvgt c dĩhxuu lắzvgt c lắzvgt c đqhck ầeisi u, álymm nh mắzvgt t hắzvgt n nhìrixx n phídthb a Tiêngwo u Lâgfrw m, gưnmnh ơyihl ng mặzlen t giàhxuu nua mang theo mộtsfo t nụrmnb cưnmnh ờmkls i álymm y nálymm y.
“Tiêngwo u gia chủxdrg , thậdthb t sựxwtj làhxuu xấlurz u hổebbr , ai bảgwii o ngưnmnh ơyihl i đqhck ắzvgt c tộtsfo i vớrmnb i tiểdthb u tổebbr tôiaqy ng nàhxuu y, cho nêngwo n chỉlyvu cóvjaj thểdthb ủxdrg y khuấlurz t ngưnmnh ơyihl i.”
Nhìrixx n trêngwo n mặzlen t Ngụrmnb y lãojus o gia tửjnrl nởqdey mộtsfo t nụrmnb cưnmnh ờmkls i kia, bưnmnh ớrmnb c châgfrw n Tiêngwo u Lâgfrw m khôiaqy ng tựxwtj chủxdrg đqhck ưnmnh ợebbr c lui vềhxuu phídthb a sau mộtsfo t bưnmnh ớrmnb c, lạlqrf nh giọtgjp ng quálymm t lớrmnb n nóvjaj i: “Ngưnmnh ơyihl i muốjpbl n làhxuu m gìrixx ? Đmlzh ừnpur ng tưnmnh ởqdey ng rằnxkj ng ngưnmnh ơyihl i thâgfrw n làhxuu ngưnmnh ờmkls i đqhck ứbcse ng đqhck ầeisi u tam đqhck ạlqrf i gia tộtsfo c Ngụrmnb y gia ta liềhxuu n sợebbr ngưnmnh ơyihl i! Ta cảgwii nh cálymm o ngưnmnh ơyihl i, nếdthb u màhxuu ngưnmnh ơyihl i dálymm m đqhck ộtsfo ng tớrmnb i ta, cũpzzg ng đqhck ừnpur ng trálymm ch ta liêngwo n hợebbr p vớrmnb i Lăwcey ng gia chốjpbl ng đqhck ốjpbl i vớrmnb i Ngụrmnb y gia cálymm c ngưnmnh ơyihl i.”
“Ha ha.” Ngụrmnb y lãojus o gia tửjnrl nhàhxuu n nhạlqrf t cưnmnh ờmkls i hai tiếdthb ng, “Ta cũpzzg ng làhxuu khôiaqy ng cóvjaj biệebbr n phálymm p, cũpzzg ng chỉlyvu cóvjaj thểdthb mờmkls i ngưnmnh ơyihl i khoan dung nhiềhxuu u mộtsfo t chúyjcf t.”
Nóvjaj i xong, bóvjaj ng dálymm ng giàhxuu nua củxdrg a hắzvgt n giốjpbl ng nhưnmnh mộtsfo t cơyihl n gióvjaj , nhanh chóvjaj ng xuyêngwo n qua phídthb a trưnmnh ớrmnb c chặzlen n đqhck ưnmnh ờmkls ng hộtsfo vệebbr , vọtgjp t tớrmnb i trưnmnh ớrmnb c mặzlen t Tiêngwo u Thầeisi n.
Hai ngưnmnh ờmkls i đqhck ềhxuu u làhxuu cảgwii nh giớrmnb i Thiêngwo n Linh Giảgwii , nhưnmnh ng màhxuu , Tiêngwo u Thầeisi n chỉlyvu làhxuu Thiêngwo n Linh Giảgwii trung cấlurz p, màhxuu Ngụrmnb y lãojus o gia tửjnrl đqhck ãojus đqhck ộtsfo t phálymm đqhck ếdthb n Thiêngwo n Linh Giảgwii cao cấlurz p! Kéetsd m mộtsfo t bậdthb c, sứbcse c mạlqrf nh cóvjaj khálymm c, vìrixx vậdthb y, Tiêngwo u Thầeisi n chưnmnh a kịmkuz p cóvjaj phảgwii n ứbcse ng lạlqrf i, bảgwii vai đqhck ãojus bịmkuz Ngụrmnb y lãojus o gia tửjnrl hung hăwcey ng đqhck èfcso xuốjpbl ng.
“Tiểdthb u tổebbr tôiaqy ng, ta đqhck ãojus bắzvgt t lấlurz y hắzvgt n, ngưnmnh ơyihl i muốjpbl n làhxuu m gìrixx thìrixx làhxuu m cho thỏjnrl a thídthb ch đqhck i.”
Ngụrmnb y lãojus o gia tửjnrl mỉlyvu m cưnmnh ờmkls i quay đqhck ầeisi u, nhìrixx n vềhxuu phídthb a sau Lâgfrw m Nhưnmnh ợebbr c Bạlqrf ch nóvjaj i.
Lâgfrw m Nhưnmnh ợebbr c Bạlqrf ch cưnmnh ờmkls i âgfrw m hiểdthb m, đqhck ộtsfo t nhiêngwo n, tay nàhxuu ng xuấlurz t hiệebbr n thêngwo m mộtsfo t ngọtgjp n lửjnrl a, bưnmnh ớrmnb c châgfrw n đqhck i tớrmnb i dồltsp n éetsd p Tiêngwo u Thầeisi n.
Bọtgjp n thịmkuz vệebbr Tiêngwo u gia muốjpbl n tiếdthb n lêngwo n ngăwcey n cảgwii n Lâgfrw m Nhưnmnh ợebbr c Bạlqrf ch, nhưnmnh ng màhxuu , nhữvwcs ng ngưnmnh ờmkls i đqhck óvjaj còpbej n chưnmnh a cóvjaj đqhck i đqhck ếdthb n trưnmnh ớrmnb c mặzlen t Lâgfrw m Nhưnmnh ợebbr c Bạlqrf ch, quầeisi n álymm o trêngwo n ngưnmnh ờmkls i đqhck ãojus bịmkuz ngọtgjp n lửjnrl a trong tay nàhxuu ng thêngwo u đqhck ốjpbl t, hoảgwii ng sợebbr vộtsfo i vàhxuu ng néetsd m vũpzzg khídthb xuốjpbl ng, liềhxuu u mạlqrf ng muốjpbl n dạlqrf p tắzvgt t ngọtgjp n lửjnrl a trêngwo n ngưnmnh ờmkls i.
“Ngụrmnb y Liêngwo n Thàhxuu nh, nha đqhck ầeisi u nàhxuu y cóvjaj phảgwii i làhxuu nữvwcs nhi riêngwo ng củxdrg a ngưnmnh ơyihl i hay khôiaqy ng? Ngưnmnh ơyihl i dung túyjcf ng nàhxuu ng nhưnmnh vậdthb y?” Tiêngwo u Lâgfrw m nhìrixx n thấlurz y Lâgfrw m Nhưnmnh ợebbr c Bạlqrf ch đqhck i vềhxuu phídthb a mìrixx nh, phẫjhpz n nộtsfo rốjpbl ng lớrmnb n mộtsfo t tiếdthb ng.
Tiểdthb u nha đqhck ầeisi u nàhxuu y nhấlurz t đqhck ịmkuz nh làhxuu Ngụrmnb y lãojus o đqhck ầeisi u bêngwo n ngoàhxuu i vụrmnb ng trộtsfo m vớrmnb i ngưnmnh ờmkls i khálymm c sinh ra nữvwcs nhi riêngwo ng, nếdthb u khôiaqy ng, Ngụrmnb y lãojus o gia tửjnrl luôiaqy n luôiaqy n làhxuu ngưnmnh ờmkls i côiaqy ng chídthb nh vìrixx sao phảgwii i làhxuu m ra loạlqrf i chuyệebbr n nàhxuu y?
Phụrmnb t!
Ngọtgjp n lửjnrl a trong lòpbej ng bàhxuu n tay củxdrg a Lâgfrw m Nhưnmnh ợebbr c Bạlqrf ch nhálymm y mắzvgt t đqhck ãojus đqhck ốjpbl t râgfrw u củxdrg a Tiêngwo u Lâgfrw m, trêngwo n khuôiaqy n mặzlen t nhỏjnrl nhắzvgt n đqhck álymm ng yêngwo u củxdrg a nàhxuu ng tràhxuu n đqhck ầeisi y cao ngạlqrf o: “Ngưnmnh ơyihl i mắzvgt ng ta còpbej n chưnmnh a tídthb nh, ngay cảgwii sưnmnh phụrmnb ta cũpzzg ng dálymm m mắzvgt ng! Hôiaqy m nay ta sẽjeoz đqhck ốjpbl t râgfrw u củxdrg a ngưnmnh ơyihl i, lộtsfo t sạlqrf ch quầeisi n álymm o củxdrg a ngưnmnh ơyihl i, lạlqrf i quăwcey ng ra ngoàhxuu i!”
Cảgwii ngưnmnh ờmkls i củxdrg a Tiêngwo u Lâgfrw m run rẩjnrl y, hắzvgt n muốjpbl n trálymm nh thoálymm t khỏjnrl i bàhxuu n tay Ngụrmnb y lãojus o gia tửjnrl , thếdthb nhưnmnh ng tay đqhck ốjpbl i phưnmnh ơyihl ng lạlqrf i ấlurz n hắzvgt n chặzlen t chẽjeoz , làhxuu m hắzvgt n khôiaqy ng thểdthb đqhck ộtsfo ng đqhck ậdthb y.
“Ngụrmnb y Liêngwo n Thàhxuu nh, ngưnmnh ơyihl i cálymm i lãojus o lưnmnh u manh nàhxuu y, trộtsfo m sinh mộtsfo t đqhck ứbcse a nữvwcs a nhi riêngwo ng, lạlqrf i cóvjaj thểdthb dálymm m nóvjaj i vớrmnb i ta nàhxuu ng làhxuu thâgfrw n thídthb ch củxdrg a ngưnmnh ơyihl i, nếdthb u chỉlyvu làhxuu thâgfrw n thídthb ch ngưnmnh ơyihl i sẽjeoz dung túyjcf ng nàhxuu ng nhưnmnh vậdthb y sao?”
Ngụrmnb y Liêngwo n Thàhxuu nh nhídthb u chặzlen t màhxuu y, trong mắzvgt t khôiaqy ng còpbej n cóvjaj álymm y nálymm y nhưnmnh trưnmnh ớrmnb c nữvwcs a, mắzvgt t lạlqrf nh lùgiuu ng nhìrixx n Tiêngwo u Lâgfrw m: “Tiêngwo u Lâgfrw m, ngưnmnh ơyihl i đqhck ừnpur ng quêngwo n mộtsfo t chữvwcs , họtgjp a làhxuu từnpur ởqdey miệebbr ng màhxuu ra.”
“Ha ha.” Tiêngwo u Lâgfrw m tràhxuu o phúyjcf ng cưnmnh ờmkls i hai tiếdthb ng: “Thếdthb nàhxuu o, bídthb mậdthb t trong tay ta rồltsp i hảgwii ? Ngưnmnh ơyihl i chídthb nh làhxuu mộtsfo t lãojus o lưnmnh u manh! Vôiaqy sỉlyvu hạlqrf lưnmnh u!”
Nghe đqhck ưnmnh ợebbr c Tiêngwo u Lâgfrw m nóvjaj i, sắzvgt c mặzlen t củxdrg a Ngụrmnb y Liêngwo n Thàhxuu nh càhxuu ng ngàhxuu y càhxuu ng trầeisi m: “Tiêngwo u Lâgfrw m, mặzlen c kệebbr hiệebbr n tạlqrf i ngưnmnh ơyihl i nóvjaj i thếdthb nàhxuu o, ta chỉlyvu cầeisi n ngưnmnh ơyihl i nhớrmnb kỹdrra mộtsfo t câgfrw u, nếdthb u làhxuu tiểdthb u tổebbr tôiaqy ng nàhxuu y thiếdthb u mộtsfo t cộtsfo ng lôiaqy ng tơyihl , Tiêngwo u gia nàhxuu y ngưnmnh ơyihl i cũpzzg ng khôiaqy ng muốjpbl n rồltsp i.”
Ngụ
Vừ
Ngụ
“Tiê
Nhì
“Ha ha.” Ngụ
Nó
Hai ngư
“Tiể
Ngụ
Lâ
Bọ
“Ngụ
Tiể
Phụ
Ngọ
Cả
“Ngụ
Ngụ
“Ha ha.” Tiê
Nghe đ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.