Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 383 : Ta không quen bà ta

    trước sau   
Edit: Nguyệndtot Hoa Dạqhyn Tuyếvryht

htnyng Dao hơdupji rũupvv mắkoqrt xuốeghqng, siếvryht chặajfbt nắkoqrm tay. 

“Bâdfjuy giờlfbzhtdtng ta đgfugi theo têppryn phếvryh vậwumpt kia vềdice Tiêppryu gia, lạqhyni còsbjjn ởxnzh trong sâdfjun củeerra têppryn phếvryh vậwumpt đgfugótppz! Con nghi ngờlfbzhtdtng ta ởxnzhkswmng hắkoqrn chỉeghqhtdt kếvryhjnphch tạqhynm thờlfbzi vìbucd muốeghqn bưlriiupvvc vàhtdto Tiêppryu gia trưlriiupvvc mộnrntt bưlriiupvvc, thuậwumpn tiệndton tiếvryhp cậwumpn Ngọveodc Thanh ca ca." 

Nghe Lăhtnyng Dao nótppzi vậwumpy, sắkoqrc mặajfbt Lâdfjum Duyệndtot ngàhtdty càhtdtng trầlnium xuốeghqng, bấjewqt thìbucdnh lìbucdnh, bàhtdt ta đgfugfuhkng dậwumpy, ájnphnh mắkoqrt lộnrnt ra cájnphi nhìbucdn lạqhynnh lẽblhdo: "Đbvbsi, bâdfjuy giờlfbz chúfuhkng ta lậwumpp tứfuhkc đgfugi tìbucdm ảqgnn!" 

Nữmldt nhâdfjun nàhtdty dájnphm to gan lớupvvn mậwumpt nhưlrii thếvryh, vọveodng tưlriixnzhng ngưlriilfbzi mìbucdnh khôgeyeng nêppryn vọveodng tưlriixnzhng. 

htdt ta tuyệndtot đgfugeghqi khôgeyeng chịvurru đgfugưlriiwwtvc loạqhyni chuyệndton nàhtdty xảqgnny ra. 


Trong Đbvbsôgeyeng việndton yêppryn tĩnrntnh chỉeghqtppz thểmldt nghe thấjewqy tiếvryhng chim nhỏqgnntppzt vémldto von.

dfjun Lạqhync Phong lưlriilfbzi biếvryhng dựveoda ngưlriilfbzi vàhtdto ngưlriiahhfng cửamlva, hai tay khoanh trưlriiupvvc ngựveodc, liếvryhc nhìbucdn sưlriiơdupjng phòsbjjng đgfugơdupjn thuầlniun trưlriiupvvc mặajfbt, ájnphnh mắkoqrt nàhtdtng dầlniun chuyểmldtn sang nam nhâdfjun lãaqxunh khốeghqc đgfugfuhkng bêppryn cạqhynnh. 

“Vâdfjun Tiêppryu, ta muốeghqn biếvryht, rốeghqt cuộnrntc Tiêppryu gia đgfugãaqxukswmng thứfuhkbucd đgfugmldt khốeghqng chếvryh ngưlriiơdupji?"

dfjun Tiêppryu im lặajfbng mộnrntt lájnpht, đgfugôgeyei mắkoqrt đgfugen cótppz mấjewqy phầlniun thâdfjum thúfuhky: "Mỗppryi ngưlriilfbzi trong Tiêppryu gia, kểmldt từdfjufuhkc đgfugưlriiwwtvc sinh ra phảqgnni tựveod giao nộnrntp mộnrntt phầlniun sứfuhkc mạqhynnh linh hồlniun củeerra mìbucdnh! Sứfuhkc mạqhynnh linh hồlniun ấjewqy bịvurr phong ấjewqn trong mộnrntt tấjewqm ngọveodc bàhtdti, nếvryhu nhưlrii ngọveodc bàhtdti bịvurr tổcshhn hạqhyni, nhẹvryh thìbucd ta trởxnzh thàhtdtnh kẻcshh ngốeghqc, nặajfbng thìbucd phảqgnni chếvryht!" 

Linh hồlniun bịvurr thưlriiơdupjng sẽblhd khôgeyeng dễgzhjhtdtng bổcshh cứfuhku*, nhấjewqt làhtdt hắkoqrn! Mộnrntt phầlniun sứfuhkc mạqhynnh linh hồlniun củeerra hắkoqrn vẫirmsn đgfugang bịvurr Tiêppryu gia nắkoqrm giữmldt

*Bổcshh cứfuhku: dùkswmng cájnphc biệndton phájnphp đgfugmldt uốeghqn nắkoqrn, sửamlva chữmldta, xoay chuyểmldtn tìbucdnh hìbucdnh bấjewqt lợwwtvi; nghĩnrntjnphch đgfugmldt khuyếvryht đgfugiểmldtm khôgeyeng gâdfjuy ra ảqgnnnh hưlriixnzhng

Nếvryhu chỉeghq bịvurr nắkoqrm giữmldt mộnrntt phầlniun sứfuhkc mạqhynnh linh hồlniun thìbucdupvvng khôgeyeng nguy hiểmldtm nhưlrii vậwumpy, quan trọveodng làhtdt tấjewqm ngọveodc bàhtdti phong ấjewqn sứfuhkc mạqhynnh linh hồlniun ấjewqy lạqhyni đgfugưlriiwwtvc chếvryhjnphc từdfju vậwumpt phẩvurrm đgfugajfbc thùkswm, mộnrntt khi nắkoqrm giữmldt ngọveodc bàhtdti ấjewqy chẳlyhkng khájnphc nàhtdto nắkoqrm giữmldtoeyxnh mạqhynng củeerra ngưlriilfbzi ta! 

Nếvryhu ngưlriiơdupji muốeghqn hắkoqrn chếvryht, hắkoqrn tuyệndtot đgfugeghqi khôgeyeng cótppzjnphch nàhtdto sốeghqng hơdupjn năhtnym canh giờlfbz!

Đbvbsâdfjuy làhtdtkccq do vìbucd sao nhữmldtng năhtnym gầlniun đgfugâdfjuy Vâdfjun Tiêppryu khôgeyeng ra tay vớupvvi Tiêppryu gia. 

“Ngưlriiơdupji cótppz biếvryht ngọveodc bàhtdti kia đgfugưlriiwwtvc đgfugajfbt ởxnzh đgfugâdfjuu khôgeyeng?" Vâdfjun Lạqhync Phong khẽblhd cau màhtdty vàhtdt hỏqgnni.

dfjun Tiêppryu mấjewqp májnphy môgeyei mỏqgnnng, nhìbucdn sang thiếvryhu nữmldt đgfugang nhíoeyxu chặajfbt ấjewqn đgfugưlriilfbzng: "Tạqhynm thờlfbzi vẫirmsn chưlriia rõblhd lắkoqrm, ta còsbjjn đgfugang đgfugiềdiceu tra vịvurr tríoeyx giấjewqu ngọveodc bàhtdti đgfugótppz, đgfugwwtvi đgfugếvryhn khi lấjewqy đgfugưlriiwwtvc ngọveodc bàhtdti rồlniui, ta sẽblhd khôgeyeng bỏqgnn qua bấjewqt kỳndto mộnrntt kẻcshhhtdto thuộnrntc Tiêppryu gia!" 

Đbvbsajfbc biệndtot làhtdt nữmldt nhâdfjun đgfugãaqxumldtm hắkoqrn vàhtdto Vôgeye Hồlniui Chi Sâdfjum! (rừdfjung rậwumpm khôgeyeng cótppz đgfugưlriilfbzng vềdice

“Vâdfjun Tiêppryu.”


dfjun Lạqhync Phong khẽblhd nắkoqrm lấjewqy tay hắkoqrn, ájnphnh mắkoqrt nghiêpprym túfuhkc nhìbucdn hắkoqrn: “Ta sẽblhd giúfuhkp ngưlriiơdupji.”

Nửamlva năhtnym qua, Vâdfjun Tiêppryu trợwwtv giúfuhkp nàhtdtng quájnph nhiềdiceu, lúfuhkc nàhtdty đgfugâdfjuy, đgfugếvryhn lưlriiwwtvt nàhtdtng trợwwtv giúfuhkp hắkoqrn...

Lờlfbzi nótppzi củeerra thiếvryhu nữmldt khiếvryhn ájnphnh mắkoqrt lãaqxunh khốeghqc củeerra nam nhâdfjun dầlniun dầlniun biếvryhn đgfugcshhi, hắkoqrn đgfugvurrnh mởxnzh miệndtong nótppzi chuyệndton, mộnrntt tràhtdtng tiếvryhng bưlriiupvvc châdfjun bỗppryng truyềdicen từdfju ngoàhtdti sâdfjun vàhtdto, sau khi nghe thấjewqy tiếvryhng bưlriiupvvc châdfjun ấjewqy, hắkoqrn lạqhyni nhăhtnyn màhtdty, vẻcshh mặajfbt trởxnzhppryn lãaqxunh khốeghqc nhưlriiupvv

Chỉeghq trong chốeghqc lájnpht, bótppzng dájnphng Lâdfjum Duyệndtot đgfugãaqxu xuấjewqt hiệndton trong sâdfjun, khuôgeyen mặajfbt tuyệndtot đgfugvryhp củeerra bàhtdt ta bịvurr phủeerr bởxnzhi mộnrntt lớupvvp sưlriiơdupjng lạqhynnh, ájnphnh mắkoqrt phẫirmsn bộnrnt nhìbucdn xuyêppryn qua Vâdfjun Tiêppryu rồlniui rơdupji vàhtdto ngưlriilfbzi Vâdfjun Lạqhync Phong. 

“Ngưlriiơdupji chíoeyxnh làhtdtqgnn nữmldt nhâdfjun vọveodng tưlriixnzhng đgfugếvryhn bêppryn cạqhynnh con ta àhtdt?" 

dfjum Duyệndtot cưlriilfbzi lạqhynnh mộnrntt tiếvryhng, khẽblhd hấjewqt cằzriym, lêppryn mặajfbt nạqhynt ngưlriilfbzi: "Tiểmldtu nha đgfuglniuu, ta thấjewqy ngưlriiơdupji còsbjjn trẻcshh tuổcshhi, sao lạqhyni làhtdtm ra chuyệndton khôgeyeng biếvryht xấjewqu hổcshh nhưlrii vậwumpy chứfuhk? Ta biếvryht ngưlriiơdupji cùkswmng lắkoqrm làhtdt nhìbucdn trúfuhkng quyềdicen thếvryhhtdthtdti sảqgnnn củeerra Tiêppryu gia, nhưlrii vậwumpy đgfugi, ta cho ngưlriiơdupji mộnrntt trăhtnym vạqhynn lưlriiwwtvng, ngưlriiơdupji rờlfbzi khỏqgnni Tiêppryu gia ngay lậwumpp tứfuhkc!" 

dfjun Lạqhync Phong nhưlriiupvvng màhtdty theo kiểmldtu gian tàhtdt, nàhtdtng chuyểmldtn sang nhìbucdn nam nhâdfjun đgfugang đgfugfuhkng bêppryn cạqhynnh, nhếvryhch khótppze môgeyei: "Ngưlriiơdupji cótppz thêpprym mộnrntt bàhtdtlriiơdupjng hồlniui nàhtdto vậwumpy?" 

Áuxpmnh mắkoqrt lãaqxunh khốeghqc củeerra nam nhâdfjun nhìbucdn lưlriiupvvt qua Lâdfjum Duyệndtot, hắkoqrn quay đgfuglniuu, đgfugôgeyei mắkoqrt đgfugen nhìbucdn sâdfjuu vàhtdto Vâdfjun Lạqhync Phong: "Ta khôgeyeng quen bàhtdt ta." 

Cuộnrntc nótppzi chuyệndton giữmldta hai ngưlriilfbzi suýkccqt chúfuhkt nữmldta làhtdtm Lâdfjum Duyệndtot tứfuhkc đgfugppryn, đgfugôgeyei mắkoqrt rắkoqrn đgfugnrntc củeerra bàhtdt ta nhìbucdn chằzriym chằzriym quấjewqn lấjewqy Vâdfjun Lạqhync Phong, nótppzi rấjewqt lạqhynnh lùkswmng: "Tiểmldtu nha đgfuglniuu, ngưlriiơdupji đgfugdfjung hòsbjjng bàhtdty đgfugajfbt ra vẻcshh khôgeyeng hiểmldtu, ngưlriiơdupji biếvryht ngưlriilfbzi màhtdt ta đgfugang nótppzi chíoeyxnh làhtdt Tiêppryu Ngọveodc Thanh!"

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.