Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 2111 : Trở lại thành Vô Tận (3)

    trước sau   
Edit: Sahara

Lầoafsn thứgwiz hai đuvofếvgtdn, trêstatn đuvofưbamqelcwng đuvofi, nàxuhtng tìbjtxnh cờelcw gặmvmjp Diệeukrp Tàxuht, rồfdrfi vìbjtx Tiểhkuhu Nhưbamqfcprc Thủjehqy vàxuht Diệeukrp Quâuofon bịsjbt ngưbamqelcwi ta bắlkdjt nạxuhtt, nàxuhtng giúexjjp bọpaxfn nhỏmbyi trảcwis thùjbwx.

Lầoafsn nàxuhty làxuht lầoafsn thứgwiz ba nàxuhtng trởvvgc lạxuhti...

"Nếvgtdu ta nhớzzvu khôsxmang lầoafsm, năgwizm đuvofócwis ta cócwis pháwtylt hiệeukrn mộeukrt cáwtyli hang đuvofeukrng trong thàxuhtnh. Trong hang đuvofeukrng ấjroky cócwis mộeukrt con linh thúexjj rấjrokt mạxuhtnh, chícpqsnh vìbjtx vậhonqy ta khôsxmang cáwtylch nàxuhto đuvofi sâuofou vàxuhto trong đuvofưbamqfcprc. Ta đuvofàxuhtnh phảcwisi ra ngoàxuhti, sau đuvofócwis khôsxmang còyvetn cơvpll hộeukri quay lạxuhti." Vâuofon Lạxuhtc Phong dừfrstng bưbamqzzvuc, quay lạxuhti nhìbjtxn Vâuofon Tiêstatu, nócwisi: "Cảcwiswtyli thàxuhtnh Vôsxma Tậhonqn, chỉuvofcwisvplli đuvofócwisxuht khảcwis nghi."

uofon Tiêstatu ôsxmam Vâuofon Lạxuhtc Phong vàxuhto lòyvetng, mặmvmjt đuvofoafsy dịsjbtu dàxuhtng: "Bâuofoy giờelcw chúexjjng ta vàxuhto đuvofócwis xem thửgwiz."

oafsưbamqfcprc!"


Hai ngưbamqelcwi lậhonqp tứgwizc đuvofi đuvofếvgtdn hang đuvofeukrng kia.

_________

bamqzzvui lòyvetng đuvofjrokt làxuht mộeukrt mảcwisnh đuvofen tuyềwtyln, phícpqsa trưbamqzzvuc bịsjbt bao phủjehq bởvvgci sưbamqơvpllng mùjbwxxuhtu đuvofen. Vâuofon Lạxuhtc Phong ngừfrstng thởvvgc, nócwisi: "Vâuofon Tiêstatu, sưbamqơvpllng nàxuhty cócwis đuvofeukrc, chàxuhtng nhớzzvu khôsxmang đuvofưbamqfcprc hícpqst vàxuhto."

Thậhonqt ra khôsxmang cầoafsn Vâuofon Lạxuhtc Phong nhắlkdjc nhởvvgc, Vâuofon Tiêstatu cũgodcng cócwis thểhkuh nhìbjtxn ra đuvofưbamqfcprc sưbamqơvpllng nàxuhty khôsxmang bìbjtxnh thưbamqelcwng.

Nhưbamqng dùjbwxcwis nhìbjtxn ra, hắlkdjn cũgodcng khôsxmang nócwisi Vâuofon Lạxuhtc Phong biếvgtdt hắlkdjn cócwis nhìbjtxn ra đuvofưbamqfcprc, màxuht chỉuvof chậhonqm rãfrsti gậhonqt đuvofoafsu: "Ta nhớzzvu rồfdrfi!"

Hai ngưbamqelcwi khôsxmang nócwisi thêstatm gìbjtx nữvloma, cùjbwxng tiếvgtdn vàxuhto sưbamqơvpllng đuvofen.

Khôsxmang mấjrokt bao nhiêstatu thờelcwi gian thìbjtx hai ngưbamqelcwi đuvofãfrst đuvofi xuyêstatn qua hếvgtdt màxuhtng sưbamqơvpllng, mộeukrt bãfrsti đuvofjrokt đuvofoafsy xưbamqơvpllng trắlkdjng đuvofhonqp vàxuhto mắlkdjt họpaxf.

statn dưbamqzzvui mỗvdtki bộeukrbamqơvpllng đuvofwtylu cócwis bảcwiso vậhonqt, màxuht sốtbdo bảcwiso vậhonqt ấjroky đuvofwtylu vàxuhto túexjji Vâuofon Lạxuhtc Phong từfrst lầoafsn trưbamqzzvuc xuốtbdong đuvofâuofoy, nêstatn lúexjjc nàxuhty nàxuhtng khôsxmang cócwiswtyln lạxuhti lâuofou, cứgwiz đuvofi thẳbjtxng vềwtyl phícpqsa trưbamqzzvuc.

"Cửgwizu Dựfcprc Thiêstatn Long!"

Rấjrokt nhanh, con rồfdrfng chícpqsn cáwtylnh đuvofưbamqfcprc Tiểhkuhu Mạxuhtch cho làxuht cựfcprc kỳyvet nguy hiểhkuhm xuấjrokt hiệeukrn ngay trưbamqzzvuc mắlkdjt Vâuofon Lạxuhtc Phong.

Cửgwizu Dựfcprc Thiêstatn Long vẫghean đuvofang ngủjehq say, còyvetn chưbamqa nhâuofon ra cócwis ngưbamqelcwi tiếvgtdn vàxuhto, thâuofon thểhkuh to lớzzvun nằmvmjm chắlkdjn trưbamqzzvuc cửgwiza, cảcwis ngưbamqelcwi cuộeukrn tròyvetn lạxuhti.

"Cửgwizu Dựfcprc Thiêstatn Long, mãfrstnh thúexjj viễjnjin cổbczq, cựfcprc kỳyvetjbwxng mạxuhtnh, uy mãfrstnh vôsxma song, từfrstng báwtyl chiếvgtdm mộeukrt gócwisc hảcwisi vựfcprc xưbamqng vưbamqơvpllng. Trong trậhonqn chiếvgtdn vớzzvui nhâuofon loạxuhti, mộeukrt hơvplli thởvvgc củjehqa nócwis đuvofãfrst diệeukrt gọpaxfn thiêstatn quâuofon vạxuhtn mãfrst nhâuofon loạxuhti, mộeukrt ngọpaxfn lửgwiza nócwis phun ra đuvoftbdot cháwtyly đuvofxuhti lụvdtkc mấjroky tháwtylng trờelcwi khôsxmang tắlkdjt. Mộeukrt cáwtyli vẫgheay cáwtylnh, núexjji sôsxmang sụvdtkp lởvvgc, đuvofjrokt nứgwizt trờelcwi rung. Mộeukrt cáwtyli quémwmzt đuvofsxmai, nơvplli nơvplli thàxuhtnh bìbjtxnh đuvofsjbta."

Trong đuvofoafsu Vâuofon Lạxuhtc Phong hiệeukrn lêstatn đuvofoạxuhtn văgwizn miêstatu tảcwis vềwtyl Cửgwizu Dựfcprc Thiêstatn Long, áwtylnh mắlkdjt cũgodcng nổbczqi lêstatn cảcwisnh giáwtylc cao đuvofeukr.


jbwx hiệeukrn giờelcwxuhtng đuvofãfrstxuht Thầoafsn Tôsxman, nhưbamqng đuvofgwizng trưbamqzzvuc Cửgwizu Dựfcprc Thiêstatn Long, nàxuhtng vẫghean khôsxmang dáwtylm sơvpll ýlpeb.

Hai ngưbamqelcwi tiếvgtdn lêstatn trưbamqzzvuc, hơvplli thởvvgc nặmvmjng nềwtyl củjehqa Cửgwizu Dựfcprc Thiêstatn Long ngàxuhty mộeukrt rõalgxxuhtng, mộeukrt hơvplli thởvvgc phun ra nhưbamqmwmzt đuvofáwtylnh, làxuhtm lòyvetng ngưbamqelcwi run sợfcpr.

uofon Lạxuhtc Phong hícpqst sâuofou mộeukrt hơvplli, bưbamqzzvuc thậhonqt khẽnbaf, sợfcpr bảcwisn thâuofon khôsxmang cẩbjtxn thậhonqn sẽnbaf đuvofáwtylnh thứgwizc con rồfdrfng bựfcpr chảcwisng nàxuhty.

Khi hai ngưbamqelcwi đuvofi đuvofếvgtdn bêstatn cạxuhtnh Cửgwizu Dựfcprc Thiêstatn Long, nócwis vẫghean ngủjehq say nhưbamq chếvgtdt.

jbwxxuht nhưbamq vậhonqy.....

uofon Lạxuhtc Phong cũgodcng khôsxmang dáwtylm nớzzvui lỏmbying cảcwisnh giáwtylc, nàxuhtng cẩbjtxn thậhonqn vòyvetng ra phícpqsa sau Cửgwizu Dựfcprc Thiêstatn Long, rồfdrfi nhẹfcpr nhàxuhtng đuvofmvmjt tay lêstatn cáwtylnh cửgwiza lớzzvun màxuhtcwis đuvofang canh gáwtylc.

Tuy nhiêstatn....

Tay Vâuofon Lạxuhtc Phong còyvetn chưbamqa chạxuhtm vàxuhto cáwtylnh cửgwiza, nàxuhtng bỗvdtkng đuvoftbdoi diệeukrn vớzzvui mộeukrt đuvofôsxmai mắlkdjt hung tàxuhtn.

Đoafsôsxmai con ngưbamqơvplli kia khôsxmang cócwis chúexjjt nhâuofon tícpqsnh, màxuhtu đuvofmbyi rựfcprc tẫghean hiệeukrn bảcwisn chấjrokt tàxuhtn nhẫghean, làxuhtm tay Vâuofon Lạxuhtc Phong cứgwizng đuvofelcw giữvloma khoảcwisng khôsxmang.

"Phong Nhi!"

uofon Tiêstatu phảcwisn ứgwizng nhanh nhấjrokt, trưbamqzzvuc khi Cửgwizu Dựfcprc Thiêstatn Long nhấjrokc thâuofon thểhkuh khổbczqng lồfdrf củjehqa nócwis dậhonqy, Vâuofon Tiêstatu kémwmzo Vâuofon Lạxuhtc Phong vàxuhto lòyvetng, dùjbwxng ốtbdong tay áwtylo cảcwisn giócwis do cáwtylnh Cửgwizu Dựfcprc Thiêstatn Long quạxuhtt lêstatn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.