Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 843 : Giai thoại về Vũ Hy (4)

    trước sau   
“Hửtvqi? Ngưairmơozxri đeccmang lảoiprm nhảoiprm cászbii gìdfoo thếwtlb?”

“Đpwagmrvzng nóurfgi rằqwqrng đeccmozxru óurfgc củozxra ngưairmơozxri đeccmãbgxv bịvcwl hỏbcqtng sau khi chứxonung kiếwtlbn sứxonuc mạtgncnh thậniydt sựvhxl củozxra ta?”

“Thậniydt đeccmászbing tiếwtlbc vìdfoo ta đeccmãbgxv đeccmohvdzidan mặwaagc giászbip kia chạtgncy mấccuxt!”

“Nhưairmng khôzbjjng sao, ta sẽccux biếwtlbn tấccuxt cảoiprszbic ngưairmơozxri thàbongnh thứxonuc ăhteqn bổaimtairmrrkvng cho Huyếwtlbt Cốtvqit Ma Thểohvd, sau đeccmóurfg lạtgnci títvqinh sổaimt vớvhxli têzidan kia cũmmumng khôzbjjng muộouzkn!”

Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng lạtgncnh lùtvqing cấccuxt tiếwtlbng nóurfgi, linh ászbip khổaimtng lồvtrr phászbit ra bởhteqi hắszbin càbongng khiếwtlbn lờzxogi nóurfgi củozxra hắszbin mang thêzidam nhiềionsu ászbip lựvhxlc lêzidan nhữkcttng bászbin nhâmmumn loạtgnci. Ngay cảoipr đeccmászbim thuộouzkc hạtgnc củozxra Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng cũmmumng tỏbcqt ra ngạtgncc nhiêzidan vìdfoo chúvhxlng khôzbjjng hềions hay biếwtlbt sứxonuc mạtgncnh nàbongy củozxra thủozxrhnaonh.

“Đpwagóurfgbong mộouzkt loạtgnci thểohvd chấccuxt tàbongn ászbic, làbongm sao ngưairmơozxri cóurfg đeccmưairmpnhbc nóurfg?” Phạtgncm Di Hòpnhba nhẹfday giọxonung hỏbcqti vớvhxli néfdayt mặwaagt hiếwtlbu kỳkgrp, anh ta chưairma bao giờzxog đeccmohvdmmumm đeccmếwtlbn sứxonuc mạtgncnh hiệlggkn tạtgnci củozxra Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng.


Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng liếwtlbc Phạtgncm Di Hòpnhba mộouzkt cászbii, hắszbin cao giọxonung nóurfgi: “Ngưairmzxogi sắszbip chếwtlbt khôzbjjng cầozxrn biếwtlbt nhiềionsu, hãbgxvy xưairmng têzidan ra, ta khôzbjjng giếwtlbt kẻlgbzzbjj danh!”

Hắszbin cho rằqwqrng Phạtgncm Di Hoa, Vũmmum Hy vàbongpnhbn mộouzkt ngưairmzxogi vừmrvza đeccmi khỏbcqti nơozxri nàbongy làbong tu sĩhnao Nguyêzidan Anh kỳkgrp, trong trạtgncng thászbii mạtgncnh nhấccuxt thìdfoo hắszbin khôzbjjng sợpnhb nhưairmng hắszbin cũmmumng phảoipri biếwtlbt chítvqinh xászbic kẻlgbz đeccmvcwlch làbong ai, đeccmếwtlbn từmrvzozxri nàbongo đeccmohvd chuẩzxogn bịvcwl đeccmtvqii phóurfg nếwtlbu nhưairmurfg thếwtlb lựvhxlc muốtvqin trảoipr thùtvqi, đeccmâmmumy làbong bảoiprn títvqinh cẩzxogn thậniydn chung củozxra cászbic tu sĩhnao đeccmozxry kinh nghiệlggkm sinh tồvtrrn giữkctta mộouzkt thếwtlb giớvhxli nguy hiểohvdm.

mmum Hy bưairmvhxlc vàbongi bưairmvhxlc vềions phítvqia trưairmvhxlc, cậniydu ta nhàbongn nhạtgnct lêzidan tiếwtlbng: “Ta làbongmmum Hy, Đpwagiệlggkn Chủozxr củozxra Luyệlggkn Khítvqi Thászbinh Đpwagiệlggkn tạtgnci Quang Minh Giászbio Đpwagìdfoonh!”

“Ngưairmơozxri làbong…” Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng sửtvqing sốtvqit.

“Vũmmum Hy, đeccmúvhxlng rồvtrri, ngưairmơozxri làbong mộouzkt Đpwagiệlggkn Chủozxr củozxra Quang Minh Giászbio Đpwagìdfoonh, ta từmrvzng nhìdfoon thấccuxy ngưairmơozxri trêzidan mộouzkt màbongn hìdfoonh kỳkgrp lạtgnc!”

“Vũmmum Hy? Đpwagiệlggkn Chủozxr? Quang Minh Giászbio Đpwagìdfoonh?” Cászbic bászbin nhâmmumn khôzbjjng biếwtlbt gìdfoo vềions mấccuxy cászbii têzidan xa lạtgnc đeccmóurfg, mấccuxy ngàbongy qua, họxonu tậniydp trung chốtvqing lạtgnci đeccmászbim cưairmvhxlp hung tàbongn nêzidan khôzbjjng biếwtlbt tin tứxonuc nóurfgng bỏbcqtng nhấccuxt trêzidan Tửtvqi Vi Châmmumu hiệlggkn nay.

“Vũmmum Hy Đpwagiệlggkn Chủozxr, anh ấccuxy rấccuxt hay đeccmưairmpnhbc mọxonui ngưairmzxogi nhắszbic đeccmếwtlbn.”

bcqtairm Duệlggk nghiêzidang đeccmozxru suy nghĩhnao, đeccmôzbjji mắszbit côzbjj chợpnhbt sászbing lêzidan vìdfoo nghĩhnao đeccmếwtlbn mộouzkt cászbii têzidan quen thuộouzkc côzbjj nghe thấccuxy trêzidan đeccmưairmzxogng đeccmi tìdfoom kiếwtlbm cứxonuu việlggkn, côzbjj nghe từmrvz nhữkcttng ngưairmzxogi đeccmi đeccmưairmzxogng, họxonu cứxonu luôzbjjn bàbongn tászbin vềions Quang Minh Giászbio Đpwagìdfoonh vàbongszbic Đpwagiệlggkn Chủozxrmmumng nhưairmbongnh đeccmouzkng sắszbip tớvhxli củozxra Giászbio Đpwagìdfoonh.

Nguyễlggkn Hoàbongng Thịvcwlnh nóurfgi bằqwqrng néfdayt mặwaagt ngạtgncc nhiêzidan: “Khôzbjjng ngờzxog ngưairmzxogi đeccmxonung ra giúvhxlp đeccmrrkv chúvhxlng ta lạtgnci làbong mộouzkt ngưairmzxogi nổaimti tiếwtlbng, Vũmmum Hy Đpwagiệlggkn Chủozxr đeccmếwtlbn từmrvz Quang Minh Giászbio Đpwagìdfoonh, mộouzkt thếwtlb lựvhxlc rấccuxt mạtgncnh mẽccux, họxonu thậniydm chítvqipnhbn tuyêzidan chiếwtlbn vớvhxli cászbii ászbic.”

Nguyễlggkn Quýbcqt nghiêzidam túvhxlc nóurfgi ra: “Mộouzkt ngưairmzxogi thiếwtlbu niêzidan dũmmumng cảoiprm mang theo tấccuxm lòpnhbng lưairmơozxrng thiệlggkn, dùtvqi thếwtlbbongo đeccmi chăhteqng nữkctta, kểohvd từmrvz đeccmâmmumy trởhteq vềions sau, cậniydu ta chítvqinh làbong âmmumn nhâmmumn củozxra chúvhxlng ta, chúvhxlng ta sẽccux khôzbjjng bao giờzxog quêzidan đeccmiềionsu đeccmóurfg.”

“Đpwagúvhxlng vậniydy!” Nhữkcttng bászbin nhâmmumn khászbic gậniydt đeccmozxru, vẻlgbz mặwaagt kiêzidan đeccmvcwlnh.

Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng bỗhteqng nhiêzidan cưairmzxogi lớvhxln:

“Hahaha! Ngay cảoipr trờzxogi cũmmumng giúvhxlp ta, ngưairmơozxri làbong mộouzkt Đpwagiệlggkn Chủozxr củozxra Quang Minh Giászbio Đpwagìdfoonh, ta chắszbic chắszbin rằqwqrng rấccuxt nhiềionsu ngưairmzxogi sẽccux chi ra mộouzkt khoảoiprng linh thạtgncch lớvhxln đeccmohvdurfg đeccmưairmpnhbc cászbii đeccmozxru củozxra ngưairmơozxri!”


“Thếwtlbbongo? Ngưairmơozxri đeccmvcwlnh buôzbjjng tay chịvcwlu tróurfgi hay đeccmohvd ta bẻlgbz từmrvzng khớvhxlp xưairmơozxrng trêzidan ngưairmzxogi củozxra ngưairmơozxri?”

“Yêzidan tâmmumm đeccmi, ta sẽccux khôzbjjng giếwtlbt mộouzkt ngưairmzxogi cóurfg giászbi trịvcwl nhưairm ngưairmơozxri!”

Vớvhxli mộouzkt cơozxr thểohvd quászbii dịvcwl vớvhxli nhữkcttng câmmumy xưairmơozxrng trắszbing nhọxonun, mộouzkt biểohvdu cảoiprm hung tợpnhbn vớvhxli ászbinh mắszbit vằqwqrn vệlggkn tia mászbiu, Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng thểohvd hiệlggkn rõebqgfdayt sựvhxlbongn bạtgnco củozxra hắszbin vàbongmmumy mộouzkt lưairmpnhbng ászbip lựvhxlc kinh hoàbongng lêzidan nhữkcttng bászbin nhâmmumn.

Phạtgncm Di Hòpnhba nóurfgi trong khi lắszbic đeccmozxru: “Cászbii têzidan nàbongy còpnhbn khôzbjjng xứxonung làbongm phâmmumn bóurfgn cho hoa nữkctta.”

“Anh khôzbjjng đeccmvcwlnh giúvhxlp đeccmrrkv anh Vũmmum Hy sao? Đpwagászbim ngưairmzxogi đeccmóurfg trôzbjjng rấccuxt hung dữkctt!” Lýbcqtairm Duệlggk nghi hoặwaagc hỏbcqti.

Phạtgncm Di Hòpnhba nhìdfoon qua Lýbcqtairm Duệlggk rồvtrri anh ta chúvhxl ýbcqtbongo Vũmmum Hy, anh ta nởhteq mộouzkt nụfbsoairmzxogi khẽccux:

“Khôzbjjng cầozxrn, Vũmmum Hy rấccuxt mạtgncnh, cựvhxlc kỳkgrp mạtgncnh! Ngay cảoiprmmum Hy Đpwagiệlggkn Chủozxrmmumng khôzbjjng nhậniydn ra sứxonuc mạtgncnh thậniydt sựvhxl củozxra bảoiprn thâmmumn cậniydu ta!”

“Mọxonui ngưairmzxogi cũmmumng biếwtlbt Vũmmum Hy làbong ai rồvtrri chứxonu?”

“Anh ấccuxy làbong Đpwagiệlggkn Chủozxr củozxra Luyệlggkn Khítvqi Thászbinh Đpwagiệlggkn, nêzidan anh ấccuxy làbong mộouzkt Luyệlggkn Khítvqiairmbongi giỏbcqti trong Quang Minh Giászbio Đpwagìdfoonh.” Lýbcqtairm Duệlggk suy nghĩhnao trong chốtvqic lászbit sau đeccmóurfgzbjjzidan tiếwtlbng trảoipr lờzxogi.

“Đpwagúvhxlng vậniydy!” Phạtgncm Di Hòpnhba cưairmzxogi nhẹfday mộouzkt tiếwtlbng.

“Đpwagiệlggkn Chủozxrbong nhữkcttng ngưairmzxogi quyềionsn lựvhxlc nhấccuxt vàbongmmumng làbong trụfbso cộouzkt cứxonung rắszbin nhấccuxt chốtvqing lêzidan Giászbio Đpwagìdfoonh, mỗhteqi mộouzkt Đpwagiệlggkn Chủozxr đeccmionsu làbong niềionsm tựvhxlbongo, làbong niềionsm kiêzidau hãbgxvnh củozxra toàbongn bộouzk thàbongnh viêzidan Giászbio Đpwagìdfoonh.”

“Đpwagohvd đeccmtgnct đeccmưairmpnhbc thàbongnh tựvhxlu nhưairm hiệlggkn tạtgnci, mỗhteqi ngưairmzxogi trong họxonu đeccmionsu rấccuxt cốtvqi gắszbing.”

“Vũmmum Hy cũmmumng vậniydy, cậniydu ta làbong mộouzkt Luyệlggkn Khítvqiairmbongi giỏbcqti bậniydc nhấccuxt Giászbio Đpwagìdfoonh vàbongmmumng làbong mộouzkt trong nhữkcttng ngưairmzxogi nỗhteq lựvhxlc nhấccuxt.”


“Vớvhxli cưairmơozxrng vịvcwl mộouzkt Đpwagiệlggkn Chủozxr củozxra Luyệlggkn Khítvqi Thászbinh Đpwagiệlggkn, Vũmmum Hy khôzbjjng cho phéfdayp bảoiprn thâmmumn dừmrvzng châmmumn ởhteq mộouzkt chỗhteq, thếwtlbzidan cậniydu ta đeccmãbgxv luyệlggkn tậniydp rấccuxt đeccmzidan cuồvtrrng, cậniydu ta vung câmmumy chùtvqiy nặwaagng vàbongo miếwtlbng kim loạtgnci đeccmohvd tạtgnco hìdfoonh chúvhxlng, đeccmohvd khắszbic sâmmumu Luyệlggkn Khítvqi Ngữkcttbongo bêzidan trong kim loạtgnci vàbong tạtgnco thàbongnh mộouzkt mạtgncch mászbiu vậniydn chuyểohvdn linh lựvhxlc, mỗhteqi mộouzkt móurfgn vũmmum khítvqi do chítvqinh tay cậniydu ta chếwtlb tạtgnco đeccmionsu tiếwtlbp cậniydn sựvhxl hoàbongn mỹaimt, đeccmionsu làbong nhữkcttng đeccmóurfga hoa kim loạtgnci xinh đeccmfdayp nhấccuxt tôzbjji từmrvzng nhìdfoon thấccuxy.”

“Mộouzkt ngàbongy hai mưairmơozxri bốtvqin giờzxog, mỗhteqi mộouzkt giờzxog cậniydu ta vung chùtvqiy bảoipry ngàbongn hai trăhteqm lầozxrn, cậniydu ta đeccmãbgxv liêzidan tụfbsoc làbongm việlggkc đeccmóurfg trong rấccuxt nhiềionsu năhteqm trờzxogi, cậniydu ta vung nóurfg bằqwqrng rấccuxt nhiềionsu sứxonuc mạtgncnh, bằqwqrng toàbongn bộouzk sựvhxl hiểohvdu biếwtlbt vềions Luyệlggkn Khítvqi Ngữkctt, bằqwqrng cảoipr linh lựvhxlc, linh hồvtrrn vàbong ýbcqt chítvqi củozxra cậniydu ta!”

“Chítvqinh vìdfoo thếwtlb, trong quászbi trìdfoonh khổaimt luyệlggkn cựvhxlc kỳkgrp khắszbic nghiệlggkt đeccmóurfg, Vũmmum Hy đeccmãbgxvfhken luyệlggkn ra mộouzkt cơozxr thểohvd cứxonung cỏbcqti, mộouzkt linh hồvtrrn sắszbit đeccmászbi, mộouzkt ýbcqt chítvqi khôzbjjng thểohvdbongo bịvcwl đeccmászbinh bạtgnci. Mỗhteqi mộouzkt đeccmòpnhbn tấccuxn côzbjjng củozxra cậniydu ta đeccmionsu hoàbongn mỹaimt, khôzbjjng hềionsurfgozxr hởhteq, chỉlgbzbong cậniydu ấccuxy khôzbjjng nhậniydn ra đeccmiềionsu đeccmóurfgbong thôzbjji.”

bcqtairm Duệlggkbong mọxonui ngưairmzxogi vừmrvza nghe lờzxogi kểohvd thuậniydt lạtgnci mộouzkt phầozxrn trong cuộouzkc đeccmzxogi củozxra Vũmmum Hy vừmrvza nhìdfoon vàbongo bóurfgng lưairmng thẳaimtng tắszbip đeccmqwqrng xa ấccuxy, hìdfoonh tưairmpnhbng củozxra Vũmmum Hy ngàbongy càbongng cấccuxt cao hơozxrn trong tâmmumm trítvqi củozxra họxonu, đeccmâmmumy làbong mộouzkt ngưairmzxogi tuyệlggkt vờzxogi!

Khôzbjjng giốtvqing nhưairmvhxlc vừmrvza gia nhậniydp Giászbio Đpwagìdfoonh, Vũmmum Hy đeccmãbgxv trưairmhteqng thàbongnh làbongm mộouzkt ngưairmzxogi thanh niêzidan cao hơozxrn mộouzkt méfdayt tászbim vớvhxli cászbic cơozxr bắszbip chắszbic khỏbcqte, đeccmohvdmmumng cao kỹaimthteqng luyệlggkn khítvqi, Vũmmum Hy cũmmumng họxonuc rấccuxt nhiềionsu kiếwtlbn thứxonuc bao gồvtrrm cảoiprhteqn hóurfga vàbong khoa họxonuc nêzidan trìdfoonh đeccmouzk hiểohvdu biếwtlbt củozxra cậniydu ta hơozxrn hẳaimtn nhữkcttng ngưairmzxogi cùtvqing tuổaimti tászbic.

Giờzxog đeccmâmmumy, trong đeccmôzbjji mắszbit đeccmang nhìdfoon thẳaimtng vàbongo Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng củozxra Vũmmum Hy, cậniydu ta nhìdfoon thấccuxy nhữkcttng oan hồvtrrn khôzbjjng đeccmưairmpnhbc siêzidau thoászbit đeccmang bászbim lấccuxy xưairmơozxrng trắszbing, bászbim đeccmozxry lêzidan ngưairmzxogi Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng, hắszbin ta khôzbjjng thểohvd cảoiprm nhậniydn đeccmưairmpnhbc họxonudfoo họxonu chỉlgbzbong nhữkcttng ýbcqt niệlggkm nhỏbcqtfday gầozxrn nhưairm khôzbjjng tồvtrrn tạtgnci, họxonuhteq đeccmâmmumy vìdfoo mộouzkt mụfbsoc đeccmítvqich đeccmóurfgbong muốtvqin nhìdfoon thấccuxy Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng đeccmếwtlbn tộouzki.

mmum Hy cảoiprm nhậniydn rõebqgbongng nhấccuxt vàbongozxrn cảoipr thếwtlb nữkctta, cậniydu cóurfg mộouzkt đeccmôzbjji mắszbit sởhteq hữkcttu mộouzkt quyềionsn năhteqng từmrvz Luyệlggkn Khítvqi Thászbinh Chùtvqiy, quyềionsn năhteqng kia cho phéfdayp Vũmmum Hy nhìdfoon thấccuxy quászbi trìdfoonh tạtgnco ra mộouzkt vũmmum khítvqi, Vũmmum Hy đeccmang nhìdfoon nhanh qua nhữkcttng hìdfoonh ảoiprnh Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng đeccmúvhxlc luyệlggkn Huyếwtlbt Cốtvqit Ma Thểohvd.

mmum Hy đeccmiềionsm tĩhnaonh lêzidan tiếwtlbng: “Ta sẽccux cho ngưairmơozxri nếwtlbm trảoipri nỗhteqi đeccmau củozxra họxonu, nhữkcttng ngưairmzxogi bịvcwl ngưairmơozxri giếwtlbt hạtgnci.”

“Hảoipr?” Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng cưairmzxogi lạtgncnh.

“Ngưairmơozxri vừmrvza lảoiprm nhảoiprm gìdfoo đeccmóurfg? Haha, đeccmúvhxlng làbong mộouzkt đeccmászbim ngưairmzxogi vôzbjj tri đeccmếwtlbn từmrvz Quang Minh Giászbio Đpwagìdfoonh, cászbii gìdfoo chítvqinh nghĩhnaoa, cászbii gìdfoobongn ászbic, chúvhxlng chẳaimtng làbongszbii thászbidfoo trong thếwtlb giớvhxli tàbongn khốtvqic củozxra tu sĩhnaobongy!”

“Đpwagohvd tồvtrrn tạtgnci đeccmếwtlbn ngàbongy hôzbjjm nay, ta phảoipri trởhteqzidan mạtgncnh mẽccux bằqwqrng bấccuxt cứxonu giászbibongo, quy luậniydt củozxra tựvhxl nhiêzidan làbong thếwtlb, kẻlgbz yếwtlbu sẽccux trởhteq thàbongnh con mồvtrri củozxra kẻlgbz mạtgncnh, khôzbjjng cóurfg đeccmúvhxlng, khôzbjjng cóurfg sai, chỉlgbzurfg sốtvqing vàbong chếwtlbt, ngưairmơozxri thìdfoo hiểohvdu gìdfoo, mộouzkt kẻlgbz vừmrvza sinh ra liềionsn cóurfg tấccuxt cảoipr trong tay nhưairm ngưairmơozxri thìdfoo hiểohvdu cászbii gìdfoo?”

“Hảoipr? Nóurfgi cho ta nghe, ngưairmơozxri thìdfoo hiểohvdu gìdfoo vềions thếwtlb giớvhxli nàbongy!?”

“Liệlggku ngưairmơozxri cóurfg bịvcwl chôzbjjn xuốtvqing lòpnhbng đeccmccuxt bảoipry ngàbongy bảoipry đeccmêzidam? Liệlggku ngưairmơozxri cóurfg từmrvzng bịvcwl đeccmtvqit chászbiy giữkctta ngọxonun lửtvqia nóurfgng khiếwtlbn cho da thịvcwlt ngưairmơozxri bốtvqic mùtvqii thơozxrm?”


“Ngưairmơozxri cóurfg từmrvzng cảoiprm thấccuxy mộouzkt tia sászbing củozxra Mặwaagt Trờzxogi cũmmumng làbong thứxonuzbjj giászbi? Ta sẽccuxbongm tấccuxt cảoipr đeccmohvdurfg thểohvd đeccmxonung dưairmvhxli ászbinh sászbing nàbongy, ta sẽccux đeccmxonung ởhteqairmvhxli đeccmóurfghnaonh viễlggkn, ta sẽccux nghiềionsn nászbit tấccuxt cảoipr kẻlgbzbongo dászbim ngăhteqn cảoiprn con đeccmưairmzxogng củozxra ta!”

“GÀgkqmOOO!” Sau cùtvqing, lờzxogi nóurfgi phẫzxogn nộouzk củozxra Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng biếwtlbn thàbongnh mộouzkt tiếwtlbng rítvqit gàbongo dữkctt tợpnhbn, xưairmơozxrng cốtvqit củozxra hắszbin chuyểohvdn sang màbongu đeccmen đeccmniydm đeccmwaagc vàbong khítvqi thếwtlb lạtgnci đeccmang cấccuxt cao hơozxrn nữkctta, đeccmtgnct đeccmếwtlbn cảoiprnh giớvhxli Nguyêzidan Anh đeccmlgbznh phong, cũmmumng làbong Tứxonuairmơozxrng đeccmlgbznh phong.

urfg vẻlgbz nhưairmmmum Hy đeccmãbgxvtvqich thítvqich Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng, khiếwtlbn hắszbin nhớvhxl lạtgnci kýbcqtxonuc đeccmau khổaimt, mọxonui thứxonu trởhteq thàbongnh mộouzkt yếwtlbu tốtvqi quan trọxonung vôzbjjdfoonh thứxonuc tỉlgbznh tiềionsm năhteqng ẩzxogn trong ngưairmzxogi củozxra hắszbin.

tvqi!

Khôzbjjng khítvqi chấccuxn đeccmouzkng ngay sau khi màbongn biếwtlbn hóurfga đeccmozxry bấccuxt ngờzxog củozxra Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng kếwtlbt thúvhxlc, hắszbin đeccmãbgxv tấccuxn côzbjjng Vũmmum Hy bằqwqrng mộouzkt cúvhxl vung quyềionsn cựvhxlc mạtgncnh thẳaimtng vàbongo giữkctta mặwaagt Vũmmum Hy.

qwqrm!!

mmum Hy khôzbjjng hềions di chuyểohvdn dùtvqi chỉlgbz mộouzkt bưairmvhxlc nhỏbcqt, đeccmászbip lạtgnci đeccmòpnhbn tấccuxn côzbjjng chếwtlbt chóurfgc từmrvz Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng, Vũmmum Hy mởhteq rộouzkng lòpnhbng bàbongn tay phảoipri rồvtrri bắszbit trọxonun lấccuxy nắszbim đeccmccuxm tốtvqic đeccmouzk cao đeccmóurfg, mộouzkt làbongn sóurfgng xung kítvqich đeccmászbinh mạtgncnh ra xung quanh, chỗhteq đeccmxonung Vũmmum Hy sụfbsop lúvhxln xuốtvqing vàbongi méfdayt.

“Hửtvqi?” Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng tỏbcqt ra nghi hoặwaagc, hắszbin khôzbjjng thểohvd tin đeccmưairmpnhbc rằqwqrng cúvhxl đeccmászbinh củozxra hắszbin bịvcwl chặwaagn đeccmxonung bởhteqi Vũmmum Hy chỉlgbz bằqwqrng mộouzkt đeccmouzkng tászbic nhỏbcqt đeccmơozxrn giảoiprn, hắszbin liềionsn xászbic đeccmvcwlnh Vũmmum Hy khôzbjjng phảoipri làbong mộouzkt tu sĩhnao giốtvqing nhưairm hắszbin suy đeccmszbin trưairmvhxlc đeccmóurfg, Vũmmum Hy làbong mộouzkt kẻlgbz mạtgncnh!

Mọxonui thứxonu diễlggkn ra quászbi nhanh, trưairmvhxlc khi mọxonui ngưairmzxogi nhậniydn thứxonuc rõebqgdfoonh cảoiprnh chiếwtlbn đeccmccuxu thìdfoommum Hy đeccmãbgxv phảoiprn đeccmòpnhbn, mộouzkt cúvhxl đeccmccuxm thẳaimtng vàbongo ngựvhxlc củozxra Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng!

qwqrm!

Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng bịvcwl đeccmászbinh bay cảoipr trăhteqm méfdayt lêzidan bầozxru trờzxogi cao, mộouzkt vàbongi giọxonut mászbiu tưairmơozxri rơozxri xuốtvqing đeccmccuxt trưairmvhxlc sựvhxl sửtvqing sốtvqit đeccmếwtlbn ngâmmumy ngưairmzxogi củozxra toàbongn trưairmzxogng.

Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng cắszbin răhteqng vìdfoo cảoiprm giászbic đeccmau đeccmvhxln ậniydp thẳaimtng vàbongo nãbgxvo bộouzk, cơozxr quan nộouzki tạtgncng ởhteq phầozxrn bụfbsong củozxra hắszbin cũmmumng bịvcwl tổaimtn thưairmơozxrng nghiêzidam trọxonung, mászbiu tưairmơozxri tràbongn lêzidan khóurfge miệlggkng, đeccmôzbjji mắszbit củozxra hắszbin càbongng lúvhxlc càbongng đeccmbcqt ngầozxru, hắszbin ổaimtn đeccmvcwlnh trạtgncng thászbii đeccmohvd tiếwtlbp tụfbsoc chiếwtlbn đeccmccuxu nhưairmng hắszbin lạtgnci bỗhteqng nhiêzidan thấccuxy xung quanh hắszbin làbong mộouzkt đeccmászbim mâmmumy đeccmbcqt.

“Mâmmumy?”


Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng nhítvqiu màbongy, tầozxrm nhìdfoon củozxra hắszbin dầozxrn dầozxrn rõebqgozxrn vàbong hắszbin thấccuxy đeccmưairmpnhbc nóurfg đeccmâmmumu phảoipri làbongmmumy, chítvqinh xászbic thìdfoo thứxonu đeccmang bao quanh lấccuxy hắszbin làbong nhữkcttng mảoiprnh kim loạtgnci vụfbson.

Đpwagúvhxlng lúvhxlc nàbongy, tiếwtlbng nóurfgi bìdfoonh tĩhnaonh củozxra Vũmmum Hy vang lêzidan: “Trảoipr lạtgnci cho ngưairmơozxri!”

Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng trừmrvzng to mắszbit hếwtlbt cỡrrkv, hắszbin lậniydp tứxonuc biếwtlbt đeccmưairmpnhbc đeccmászbim mâmmumy kia từmrvzng làbong bốtvqin câmmumy Huyếwtlbt Luyệlggkn Kiếwtlbm củozxra hắszbin, đeccmászbim mâmmumy đeccmbcqt lậniydp tứxonuc chuyểohvdn đeccmouzkng co rúvhxlt lạtgnci vớvhxli tốtvqic đeccmouzk khủozxrng khiếwtlbp, hàbongng ngàbongn mảoiprnh kim loạtgnci găhteqm vàbongo da thịvcwlt củozxra Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng khiếwtlbn hắszbin trôzbjjng giốtvqing nhưairm mộouzkt con nhítvqim gai góurfgc chảoipry đeccmozxry mászbiu.

Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng gàbongo théfdayt mộouzkt cászbich đeccmau đeccmvhxln: “AAA!”

mmum Hy khôzbjjng cho phéfdayp nỗhteqi đeccmau đeccmóurfg biếwtlbn mấccuxt, cậniydu ta tiếwtlbp cậniydn Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng vàbong nắszbim chặwaagt lấccuxy mộouzkt câmmumy xưairmơozxrng trắszbing dàbongi bằqwqrng mộouzkt bàbongn tay. Trong ászbinh mắszbit khiếwtlbp hoảoiprng củozxra Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng, Vũmmum Hy trựvhxlc tiếwtlbp rúvhxlt mộouzkt câmmumy xưairmơozxrng ra khỏbcqti cơozxr thểohvd củozxra hắszbin, mászbiu tưairmơozxri phun ồvtrrtgnct nhưairm suốtvqii, âmmumm thanh gàbongo théfdayt càbongng lớvhxln hơozxrn nữkctta, thậniydm chítvqi mộouzkt sốtvqi tu sĩhnao ma đeccmozxru xanh mặwaagt vìdfoo sợpnhbbgxvi.

Chưairma ngừmrvzng lạtgnci ởhteq đeccmóurfg, trêzidan ngưairmzxogi Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng vẫzxogn còpnhbn mưairmzxogi hai câmmumy xưairmơozxrng trắszbing, khoảoiprng thờzxogi gian chiếwtlbn đeccmccuxu sau đeccmóurfg chítvqinh làbong khoảoiprng thờzxogi gian đeccmau khổaimt nhấccuxt trong cõebqgi đeccmzxogi củozxra Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng, chúvhxlng bịvcwlvhxlt từmrvzng cászbii mộouzkt bởhteqi Vũmmum Hy.

“Nàbongy, nàbongy… Đpwagâmmumy đeccmâmmumu phảoipri làbong mộouzkt trậniydn chiếwtlbn!” Đpwagtgnci Trưairmhteqng Lãbgxvo, Nguyễlggkn Quýbcqt lẩzxogm bẩzxogm mộouzkt cászbich ngạtgncc nhiêzidan.

“Đpwagâmmumy làbong mộouzkt trậniydn tàbongn sászbit!” Nguyễlggkn Hoàbongng Thịvcwlnh nuốtvqit mộouzkt ngụfbsom nưairmvhxlc bọxonut rồvtrri nóurfgi.

Sau khi rúvhxlt hếwtlbt mưairmzxogi ba câmmumy xưairmơozxrng trắszbing Huyếwtlbt Cốtvqit Ma Thểohvd trêzidan ngưairmzxogi Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng. Vũmmum Hy ngừmrvzng lạtgnci đeccmouzkng tászbic, cậniydu ta thảoiprn nhiêzidan nóurfgi ra:

“Ta hiểohvdu rõebqg tấccuxt cảoipr nỗhteqi đeccmau củozxra ngưairmơozxri!”

“Nhưairmng ta khászbic vớvhxli ngưairmơozxri! Ngưairmơozxri biếwtlbn nỗhteqi đeccmau thàbongnh đeccmouzkng lựvhxlc, biếwtlbn nhữkcttng ngưairmzxogi yếwtlbu hơozxrn ngưairmơozxri thàbongnh sứxonuc mạtgncnh.”

“Còpnhbn ta, dùtvqi cho nếwtlbm trảoipri rấccuxt nhiềionsu nỗhteqi đeccmau, dùtvqi cho đeccmãbgxv từmrvzng tuyệlggkt vọxonung, ta vẫzxogn khôzbjjng hềions đeccmászbinh mấccuxt bảoiprn thâmmumn mìdfoonh, ta vẫzxogn luôzbjjn dùtvqing sứxonuc mạtgncnh củozxra bảoiprn thâmmumn đeccmohvd bảoipro vệlggk nhữkcttng đeccmiềionsu tốtvqit đeccmfdayp.”

“Ngưairmơozxri lạtgncc lốtvqii rồvtrri, con đeccmưairmzxogng củozxra ngưairmơozxri làbong mộouzkt ngõebqg cụfbsot, kếwtlbt thúvhxlc ởhteq đeccmâmmumy thôzbjji!”

Sau tiếwtlbng nóurfgi củozxra Vũmmum Hy, mưairmzxogi ba câmmumy xưairmơozxrng trắszbing nhọxonun lậniydp tứxonuc xuyêzidan thủozxrng qua cơozxr thểohvd Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng, thứxonummum khítvqi hắszbin tựvhxldfoonh rèfhken luyệlggkn đeccmưairmpnhbc vàbong cảoiprm thấccuxy tựvhxlbongo nhấccuxt trong cuộouzkc đeccmzxogi lạtgnci chítvqinh làbong thứxonu khiếwtlbn hắszbin đeccmau khổaimt nhấccuxt vàbongmmumng chấccuxm dứxonut mạtgncng sốtvqing củozxra hắszbin.

“Xin lỗhteqi, tôzbjji khôzbjjng thểohvd cho phéfdayp mộouzkt kẻlgbz nhưairm vậniydy còpnhbn sốtvqing.” Vũmmum Hy nhẹfday giọxonung nóurfgi vớvhxli Phạtgncm Di Hòpnhba sau khi cậniydu ta đeccmászbip xuốtvqing mặwaagt đeccmccuxt gầozxrn đeccmóurfg.

Phạtgncm Di Hòpnhba luôzbjjn luôzbjjn nởhteq mộouzkt nụfbsoairmzxogi tỏbcqta sászbing trôzbjjng nhưairmzbjjng hoa xinh đeccmfdayp: “Khôzbjjng sao, tuy linh hồvtrrn củozxra hắszbin đeccmãbgxv bịvcwl đeccmászbinh tan nhưairmng nãbgxvo bộouzk vẫzxogn còpnhbn hoạtgnct đeccmouzkng vàbongi phúvhxlt sau khi cơozxr thểohvd chếwtlbt, chỉlgbzbongzbjji thítvqich đeccmếwtlbn gầozxrn mộouzkt ngưairmzxogi sốtvqing hơozxrn làbong mộouzkt thi thểohvd.”

Phạtgncm Di Hòpnhba đeccmouzkt ngộouzkt quay ngưairmzxogi nhìdfoon đeccmászbim tu sĩhnao đeccmang đeccmvcwlnh bỏbcqt chạtgncy ởhteq đeccmqwqrng kia: “Cászbic ngưairmơozxri đeccmvcwlnh đeccmi đeccmâmmumu đeccmóurfg?”

“Chạtgncy mau!” Mộouzkt tu sĩhnaofdayt lớvhxln khiếwtlbn cảoipr đeccmászbim tu sĩhnao hoảoiprng loạtgncn, mạtgncnh ngưairmzxogi nàbongo ngưairmzxogi đeccmóurfg tựvhxl lo cho bảoiprn thâmmumn, dùtvqing tấccuxt cảoipr thủozxr đeccmoạtgncn đeccmohvd bỏbcqt chạtgncy khỏbcqti cászbii nơozxri ma quỷmrsnbongy, ngay cảoipr Trìdfoonh Phi Đpwagăhteqng, thủozxrhnaonh mạtgncnh mẽccuxzxogn dấccuxu nhiềionsu con bàbongi tẩzxogy cũmmumng đeccmãbgxv chếwtlbt thìdfoo họxonubongm sao dászbim ởhteq lạtgnci nữkctta.

Cạtgncch, cạtgncch!

Bỗhteqng nhiêzidan vàbongi tiếwtlbng bưairmvhxlc châmmumn chạtgncm đeccmccuxt phászbit ra từmrvz mọxonui hưairmvhxlng, khôzbjjng biếwtlbt từmrvzvhxlc nàbongo, mộouzkt vàbongi Thászbii Dưairmơozxrng Thầozxrn Vệlggk đeccmãbgxv đeccmxonung bao vâmmumy đeccmászbim tu sĩhnao, trêzidan bầozxru trờzxogi, mộouzkt chiếwtlbc mászbiy bay vậniydn chuyểohvdn bỏbcqt đeccmi lớvhxlp ngụfbsoy trang vôzbjjdfoonh đeccmohvd xuấccuxt hiệlggkn trong mắszbit củozxra toàbongn trưairmzxogng.

“Nàbongy, anh đeccmvcwlnh bỏbcqt đeccmi nữkctta sao? Lầozxrn nàbongo cũmmumng vậniydy, chúvhxlng tôzbjji khôzbjjng phảoipri làbong nhâmmumn viêzidan quéfdayt dọxonun cho anh đeccmâmmumu đeccmccuxy!” Mộouzkt nữkctt Thászbii Dưairmơozxrng Thầozxrn Vệlggkurfgi mộouzkt cászbich bấccuxt lựvhxlc.

Phạtgncm Di Hòpnhba cưairmzxogi khẽccux: “Tôzbjji rấccuxt trâmmumn trọxonung sựvhxl giúvhxlp đeccmrrkv củozxra mọxonui ngưairmzxogi, nhưairmng mọxonui ngưairmzxogi biếwtlbt đeccmccuxy, ai sẽccux nhìdfoon thấccuxy mộouzkt đeccmóurfga hoa nhưairmzbjji nếwtlbu nhưairmzbjji cứxonuhteq giữkctta mộouzkt rừmrvzng hoa chứxonu?”

“Vũmmum Hy Đpwagiệlggkn Chủozxr, tạtgncm biệlggkt, hẹfdayn ngàbongy gặwaagp lạtgnci!”

Phạtgncm Di Hòpnhba nhanh châmmumn lêzidan ngựvhxla mộouzkt sừmrvzng rồvtrri chạtgncy mấccuxt.

Nữkctt Thászbii Dưairmơozxrng Thầozxrn Vệlggk tứxonuc giậniydn héfdayt lớvhxln: “Đpwagxonung lạtgnci đeccmóurfg!!”

"Tốtvqit nhấccuxt làbong mọxonui ngưairmzxogi nêzidan xửtvqibcqt nhanh trưairmvhxlc khi nãbgxvo bộouzk củozxra têzidan kia ngưairmng hoạtgnct đeccmouzkng!" Đpwagâmmumu đeccmóurfg vẫzxogn còpnhbn mộouzkt âmmumm thanh truyềionsn lạtgnci.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.