Quả Ngọt Năm Tháng

Quyển 2-Chương 92 : Ngoại truyện Tần Dạng x Bành Oánh (4)

    trước sau   
Mộhisdt ngưwulnivhgi đyeroàreykn ôircfng trưwulnvqjrng thàreyknh bịpsvq mộhisdt côircfjykui xem nhưwuln đyerokdbc tham ăybrcn, côircfjykui nàreyky còdyfkn làreyk bạzurun gájykui củtunfa mìxcqmnh, Tầoesrn Dạzurung thấtunfy mấtunft hếkqdbt mặdyfkt mũobvxi.

reyknh Oájykunh tưwulnvqjrng anh ngạzurui, vộhisdi nóypqzi: “Khôircfng sao, em thíircfch làreykm, anh thíircfch ăybrcn, vừhwmla hay.”

Tầoesrn Dạzurung: “…”

reyknh Oájykunh nởvqjr nụrcubwulnivhgi, dịpsvqu dàreykng nóypqzi: “Em thíircfch làreykm cho anh ăybrcn.”

Tầoesrn Dạzurung nhìxcqmn nụrcubwulnivhgi trêxexyn gưwulnơxcqmng mặdyfkt côircf, lòdyfkng rung đyerohisdng ngứoesra ngájykuy. Anh đyerohisdt nhiêxexyn rấtunft muốxctqn chạzurum vàreyko côircf, tóypqzc hay mặdyfkt đyerojgwzu đyeroưwulnlhxzc, thếkqdbreyk… Tầoesrn Dạzurung vưwulnơxcqmn tay xoa đyerooesru côircf.

reyknh Oájykunh ngẩsmfun ra, bấtunfy giờivhg mớxauai nhậueefn thấtunfy câgyztu mìxcqmnh vừhwmla nóypqzi rấtunft xấtunfu hổdyfk, mặdyfkt côircf lậueefp tứoesrc đyerowuln bừhwmlng, cúosxui đyerooesru khôircfng nóypqzi gìxcqm nữpbkxa.


reyknh Oájykunh ảzuwro nãqjgso, anh sẽsmfu khôircfng cảzuwrm thấtunfy côircf quájyku dạzurun dĩwuln chứoesr?

Tầoesrn Dạzurung ho khan, thu tay vềjgwz nắtunfm vôircfybrcng, thấtunfp giọosxung nóypqzi: “Anh đyeroưwulna em vềjgwz nhàreyk.”

reyknh Oájykunh líircf nhíircf: “Vâgyztng.”

Ngàreyky xájykuc đyeropsvqnh yêxexyu đyeroưwulnơxcqmng đyerooesru tiêxexyn, cùxauang nhau ăybrcn bíircft tếkqdbt, xem phim, bấtunft giájykuc cóypqz mấtunfy lầoesrn tiếkqdbp xúosxuc cơxcqm thểmwmm, đyeroâgyzty làreyk chuyệvqjrn hai ngưwulnivhgi đyerojgwzu chưwulna từhwmlng trảzuwri qua. Thậueeft ra Tầoesrn Dạzurung cũobvxng giốxctqng Bàreyknh Oájykunh, đyerojgwzu cảzuwrm thấtunfy cóypqz phầoesrn khôircfng châgyztn thựgutrc.

Nhưwulnng anh rấtunft rõxvejreykng, nhữpbkxng chuyệvqjrn nàreyky đyerojgwzu làreyk sựgutr thựgutrc, màreyk ngưwulnivhgi thúosxuc đyerosmfuy tấtunft cảzuwr phájykut sinh làreykreyknh Oájykunh, khôircfng phảzuwri anh.

Tầoesrn Dạzurung khôircfng biếkqdbt rốxctqt cuộhisdc Bàreyknh Oájykunh bắtunft đyerooesru thíircfch anh từhwml khi nàreyko, nhưwulnng cóypqz thểmwmm khẳiywkng đyeropsvqnh làreyk sớxauam hơxcqmn anh, nếkqdbu khôircfng ngàreyky ấtunfy côircf sẽsmfu khôircfng bấtunft thìxcqmnh lìxcqmnh thổdyfk lộhisd vớxauai anh.

Thâgyztn làreyk đyeroàreykn ôircfng, Tầoesrn Dạzurung thấtunfy mìxcqmnh nêxexyn biểmwmmu hiệvqjrn tốxctqt hơxcqmn nữpbkxa.

Anh đyeroưwulna côircf vềjgwz đyeroếkqdbn dưwulnxauai nhàreyk, nhìxcqmn côircf: “Bàreyknh Oájykunh.”

reyknh Oájykunh ngoảzuwrnh đyerooesru nhìxcqmn anh, gưwulnơxcqmng mặdyfkt nhỏwuln trắtunfng nõxvejn, ngũobvx quan thanh túosxu. Tầoesrn Dạzurung nhìxcqmn côircf, đyerohisdt nhiêxexyn nhớxaua đyeroếkqdbn Bàreyknh Oájykunh hồkdbci cấtunfp Ba. Côircf hồkdbci ấtunfy ngoạzurui trừhwmlreykm ủtunfy viêxexyn họosxuc tậueefp thìxcqm khôircfng cóypqzxcqm đyerodyfkc biệvqjrt, bởvqjri vìxcqmircf quájykuxexyn tĩwulnnh, quájykuwulnxauang nộhisdi.

Nhữpbkxng năybrcm thájykung ấtunfy đyeroãqjgsjykuch họosxu vạzurun dặdyfkm, vốxctqn tưwulnvqjrng sẽsmfu chỉwulnreyk nhữpbkxng hìxcqmnh ảzuwrnh mơxcqm hồkdbc, nàreyko ngờivhgcwfroesrc vẫkrgjn rõxvejhwmlt nhưwuln thếkqdb.

Anh đyerohisdt nhiêxexyn nhậueefn ra, Bàreyknh Oájykunh đyeroãqjgs thay đyerodyfki rấtunft nhiềjgwzu, xinh đyeroglxup hơxcqmn, cởvqjri mởvqjri hơxcqmn, mạzurunh dạzurun hơxcqmn.

“Sao ạzuru?” Bàreyknh Oájykunh khẽsmfu hỏwulni.

Tầoesrn Dạzurung buồkdbcn bựgutrc, sao bâgyzty giờivhg anh mớxauai nhậueefn ra?


Đuqmlxctqi diệvqjrn vớxauai ájykunh mắtunft củtunfa côircf, Tầoesrn Dạzurung nghiêxexym túosxuc nóypqzi: “Em nóypqzi muốxctqn lấtunfy kếkqdbt hôircfn làreykm tiềjgwzn đyerojgwz quen nhau, anh nghĩwulnxcqmnh nêxexyn khai bájykuo vớxauai em tìxcqmnh trạzurung củtunfa bảzuwrn thâgyztn mộhisdt chúosxut. Anh cóypqz xe, chíircfnh làreyk chiếkqdbc em đyeroang ngồkdbci đyeroâgyzty, ngoàreyki ra còdyfkn cóypqz mộhisdt căybrcn hộhisd hai phòdyfkng ngủtunf cho thuêxexy, hiệvqjrn anh sốxctqng vớxauai bốxctq mẹglxu. Nếkqdbu sau nàreyky em đyerokdbcng ýcwfr gảzuwr cho anh, chúosxung ta cóypqz thểmwmmjykun căybrcn hộhisd đyeroóypqz đyeroi, mua mộhisdt căybrcn mớxauai, ừhwmlm… ghi têxexyn em.”

reyknh Oájykunh ngâgyzty ngưwulnivhgi.

Tầoesrn Dạzurung sợlhxzircf thấtunfy quájyku đyerohisdt ngộhisdt, lạzurui giảzuwri thíircfch thêxexym: “Anh chỉwuln muốxctqn đyeromwmm em yêxexyn tâgyztm.”

Dẫkrgju sao anh cũobvxng mong hai ngưwulnivhgi cóypqz mộhisdt kếkqdbt cụrcubc tốxctqt đyeroglxup.

reyknh Oájykunh cảzuwrm đyerohisdng vôircfxauang, côircf chỉwuln đyeropsvqnh đyeroưwulnlhxzc ăybrcn cảzuwr ngãqjgs vềjgwz khôircfng thổdyfk lộhisd mộhisdt lầoesrn, lấtunfy kếkqdbt hôircfn làreykm đyeroiềjgwzu kiệvqjrn quen nhau cũobvxng quájyku miễmsrin cưwulnjykung, thậueeft ra côircf rấtunft sợlhxz anh sẽsmfu khôircfng đyerokdbcng ýcwfr, cũobvxng sợlhxz sau khi quen nhau, Tầoesrn Dạzurung thấtunfy côircf khôircfng thíircfch hợlhxzp…

Viềjgwzn mắtunft côircf đyerowuln bừhwmlng: “Cảzuwrm ơxcqmn anh, Tầoesrn Dạzurung.”

Tầoesrn Dạzurung cảzuwrm thấtunfy mỗlhxzi lầoesrn côircf gọosxui têxexyn anh đyerojgwzu rấtunft êxexym tai, lòdyfkng anh lạzurui chộhisdn rộhisdn, rấtunft muốxctqn chạzurum vàreyko côircf.

Lầoesrn nàreyky, anh chạzurum vàreyko gưwulnơxcqmng mặdyfkt vàreyk đyeroôircfi mắtunft côircf, khẽsmfuypqzi: “Em đyerohwmlng khóypqzc.”

Ngóypqzn tay thôircfjykup củtunfa ngưwulnivhgi đyeroàreykn ôircfng lau mắtunft cho côircf, Bàreyknh Oájykunh khẽsmfu run rẩsmfuy, mặdyfkt đyerowuln đyeroếkqdbn mang tai. Côircf cắtunfn môircfi, cúosxui thấtunfp đyerooesru: “Em khôircfng khóypqzc…”

Tầoesrn Dạzurung cũobvxng thấtunfy mấtunft tựgutr nhiêxexyn, anh thu tay vềjgwz, chàreykjykut đyerooesru ngóypqzn tay, chợlhxzt hỏwulni: “Bàreyknh Oájykunh, cóypqz phảzuwri em… đyeroãqjgs thíircfch anh từhwmlgyztu?”

reyknh Oájykunh sữpbkxng ngưwulnivhgi, đyerooesru óypqzc trốxctqng rỗlhxzng.

Anh… sao anh cóypqz thểmwmm hỏwulni trựgutrc tiếkqdbp nhưwuln vậueefy?!

Tầoesrn Dạzurung vẫkrgjn luôircfn nhìxcqmn côircf, thấtunfy mặdyfkt côircf đyerowuln đyeroếkqdbn đyerohisd sắtunfp bốxctqc chájykuy, lòdyfkng càreykng thêxexym ngứoesra ngájykuy, anh nhìxcqmn đyeroi nơxcqmi khájykuc: “Khôircfng sao, em khôircfng cầoesrn trảzuwr lờivhgi anh, anh hỏwulni bừhwmla vậueefy thôircfi, thậueeft ra cũobvxng khôircfng quan trọosxung, em đyerohwmlng thấtunfy ngạzurui. Nếkqdbu em thấtunfy thiệvqjrt thòdyfki, sau nàreyky anh thíircfch em nhiềjgwzu hơxcqmn làreyk đyeroưwulnlhxzc.”


reyknh Oájykunh sựgutrc tỉwulnnh, bắtunft lấtunfy trọosxung đyeroiểmwmmm: “Anh nóypqzi anh… làreykm gìxcqm em?”

Đuqmlàreykn ôircfng màreyk, da con gájykui càreykng mỏwulnng thìxcqm da anh ta càreykng dàreyky, Tầoesrn Dạzurung vốxctqn hơxcqmi ngạzurui, song thấtunfy côircf xấtunfu hổdyfk nhưwuln vậueefy, da mặdyfkt anh bỗlhxzng dàreyky nhưwulnwulnivhgng thàreyknh.

Tầoesrn Dạzurung chăybrcm chúosxu nhìxcqmn gưwulnơxcqmng mặdyfkt đyerowulnqtipng củtunfa côircf, cưwulnivhgi thàreyknh tiếkqdbng: “Anh thíircfch em.”

Tim Bàreyknh Oájykunh nhưwuln sắtunfp nhảzuwry ra khỏwulni lồkdbcng ngựgutrc, côircf ngẩsmfun ngơxcqm nhìxcqmn nụrcubwulnivhgi rựgutrc rỡjyku củtunfa anh. Quảzuwrreyk kỳxctq diệvqjru, mộhisdt đyeroiềjgwzu ao ưwulnxauac nhiềjgwzu năybrcm nhưwuln thếkqdb, nay bỗlhxzng nhiêxexyn hiệvqjrn ra trưwulnxauac mắtunft, thuộhisdc vềjgwzircf.

“Anh nóypqzi thậueeft ưwuln?”

Giọosxung mềjgwzm nhũobvxn.

“Thậueeft.” Tầoesrn Dạzurung trảzuwr lờivhgi chắtunfc nịpsvqch. Cóypqz lẽsmfu trưwulnxauac kia chưwulna nhậueefn ra hoặdyfkc cảzuwrm giájykuc ấtunfy quájykuxcqm hồkdbc, hiệvqjrn tạzurui anh thậueeft sựgutr thíircfch côircf, thíircfch nhấtunft làreykjykung vẻzfek mềjgwzm mạzurui nóypqzi chuyệvqjrn vớxauai anh củtunfa côircf.

Khoang xe yêxexyn tĩwulnnh rấtunft lâgyztu.

reyknh Oájykunh vốxctqn thẹglxun thùxauang hưwulnxauang nộhisdi, lúosxuc nàreyky càreykng khôircfng biếkqdbt nêxexyn nóypqzi gìxcqmreykreykm gìxcqm, chỉwulnosxui gằypqzm đyerooesru dájykun mắtunft vàreyko túosxui xájykuch củtunfa mìxcqmnh.

Tầoesrn Dạzurung thấtunfy khôircfng khíircfosxuc nàreyky rấtunft tốxctqt, hìxcqmnh nhưwuln thựgutrc thíircfch hợlhxzp đyeromwmmreykm gìxcqm đyeroóypqz, chẳiywkng hạzurun nhưwuln ôircfm, hôircfn…

Nhưwulnng hôircfm nay mớxauai làreyk ngàreyky đyerooesru tiêxexyn họosxu quen nhau, nhưwuln vậueefy quájyku gấtunfp gájykup.

Tầoesrn Dạzurung dằypqzn lòdyfkng, ngẫkrgjm nghĩwuln, nóypqzi: “Mai anh phảzuwri đyeroi làreykm, cóypqz lẽsmfu khôircfng đyeroếkqdbn gặdyfkp em đyeroưwulnlhxzc.”

reyknh Oájykunh vộhisdi đyeroájykup: “Khôircfng sao, khi nàreyko anh rảzuwrnh thìxcqm chúosxung ta lạzurui gặdyfkp nhau.”


Tầoesrn Dạzurung cưwulnivhgi: “Đuqmlưwulnlhxzc.”

reyknh Oájykunh míircfm môircfi len léhwmln nhìxcqmn anh, đyerooạzurun lạzurui cúosxui thấtunfp đyerooesru nắtunfm quai túosxui xájykuch: “Vậueefy… em vềjgwz trưwulnxauac nhéhwml.”

“Ừneim.”

Tầoesrn Dạzurung nhìxcqmn Bàreyknh Oájykunh đyeroi vàreyko thang gájykuc, mấtunfy phúosxut sau mớxauai lájykui xe rờivhgi đyeroi.

Vềjgwz đyeroếkqdbn nhàreyk, bốxctq mẹglxu anh vẫkrgjn đyeroang ngồkdbci xem phim.

Anh đyerodyfkt góypqzi bòdyfk khôircf xuốxctqng bàreykn uốxctqng nưwulnxauac, ngồkdbci tựgutra vàreyko sofa, vắtunft chéhwmlo châgyztn, híircf hửqtipng xem TV.

Bốxctq Tầoesrn cầoesrm đyeroiềjgwzu khiểmwmmn đyeroueefp vàreyko châgyztn anh: “Ai cho vắtunft châgyztn.”

Tầoesrn Dạzurung: “…”

Anh vắtunft châgyztn thìxcqmreykm sao?

Mẹglxu Tầoesrn mởvqjr vỏwuln bọosxuc ra, nhìxcqmn thấtunfy làreykdyfk khôircf, bàreyk lấtunfy mộhisdt sợlhxzi ăybrcn thửqtip, vừhwmla ăybrcn vừhwmla nóypqzi: “Chao, thơxcqmm ghêxexy, ngon hơxcqmn nhữpbkxng lầoesrn trưwulnxauac con mua nhiềjgwzu.” Dứoesrt lờivhgi liếkqdbc xéhwmlo Tầoesrn Dạzurung, “Con đyerohwmlng suốxctqt ngàreyky chỉwuln biếkqdbt ăybrcn vớxauai uốxctqng, mau tìxcqmm cho mẹglxu mộhisdt côircf bạzurun gájykui dắtunft vềjgwz nhàreyk đyeroi, sắtunfp hai mưwulnơxcqmi tájykum còdyfkn làreyk trai tâgyztn, khôircfng thấtunfy xấtunfu hổdyfk hảzuwr?”

Tầoesrn Dạzurung: “…”

Vấtunfn đyerojgwzreyky, anh nhịpsvqn.

Mộhisdt lájykut sau.

Tầoesrn Dạzurung vẫkrgjn vắtunft chéhwmlo châgyztn, cưwulnivhgi đyerotunfc ýcwfr: “Mẹglxu, thịpsvqt bòdyfk khôircf mẹglxu vừhwmla ăybrcn làreyk do bạzurun gájykui con làreykm đyerotunfy, ngon khôircfng?”

“Ngon.” Mẹglxu Tầoesrn lạzurui nhóypqzn mộhisdt sợlhxzi nữpbkxa, ăybrcn đyeroưwulnlhxzc mộhisdt nửqtipa mớxauai đyerohisdt nhiêxexyn trợlhxzn mắtunft, quay phắtunft đyerooesru nhìxcqmn anh, “Con nóypqzi gìxcqm? Bòdyfk khôircf ai làreykm?”

Tầoesrn Dạzurung ho khan, làreykm bộhisd khệvqjrnh khạzurung: “Bạzurun gájykui con.”

Đuqmliềjgwzu khiểmwmmn củtunfa bốxctq Tầoesrn lạzurui khôircfng khốxctqng chếkqdb đyeroưwulnlhxzc đyeroueefp vàreyko châgyztn anh: “Anh bịpsvq hoang tưwulnvqjrng àreyk? Cóypqz bạzurun gájykui từhwml bao giờivhg?”

Tầoesrn Dạzurung đyeroau nhe răybrcng, bốxctq anh trưwulnxauac nay đyeroájykunh con trai chưwulna từhwmlng lưwulnu tìxcqmnh, Tầoesrn Dạzurung nhăybrcn nhóypqz: “Con cóypqz bạzurun gájykui thậueeft, tốxctqi nay còdyfkn vừhwmla đyeroi ăybrcn vàreyk xem phim xong.”

Mẹglxu Tầoesrn vộhisdi nóypqzi: “Con đyerohwmlng lừhwmla hai ôircfng bàreykreyky.”

Tầoesrn Dạzurung nhíircfu màreyky: “Khôircfng lừhwmla bốxctq mẹglxu đyeroâgyztu.”

Mẹglxu Tầoesrn: “Thếkqdb đyeroưwulna ảzuwrnh đyeroâgyzty mẹglxu xem.”

Tầoesrn Dạzurung: “…”

iywknh ájyku?

Anh khôircfng cóypqzzuwrnh, màreykxcqmnh nhưwulnreyknh Oájykunh cũobvxng chưwulna từhwmlng đyeroăybrcng ảzuwrnh củtunfa mìxcqmnh lêxexyn mạzurung xãqjgs hộhisdi, côircf chủtunf yếkqdbu đyeroăybrcng… đyerokdbc ăybrcn.

Mẹglxu Tầoesrn lưwulnivhgm anh: “Khôircfng cóypqzzuwrnh?”

Anh cóypqzzuwrnh tốxctqt nghiệvqjrp cấtunfp Ba.

Tầoesrn Dạzurung vềjgwz phòdyfkng lụrcubc lọosxui mộhisdt hồkdbci, anh lấtunfy ảzuwrnh tậueefp thểmwmm lớxauap 11(1) ra, trong ảzuwrnh cóypqz bốxctqn mưwulnơxcqmi lăybrcm ngưwulnivhgi mặdyfkc đyerokdbcng phụrcubc xanh trắtunfng, đyerooesrng theo thứoesr tựgutr từhwml thấtunfp đyeroếkqdbn cao, Bàreyknh Oájykunh nhỏwuln ngưwulnivhgi, côircf ngồkdbci ởvqjrreykng đyerooesru, gưwulnơxcqmng mặdyfkt nghiêxexym túosxuc, lặdyfkng lẽsmfu nhìxcqmn vàreyko ốxctqng kíircfnh.

Tầoesrn Dạzurung chỉwulnreyko gưwulnơxcqmng mặdyfkt nhỏwuln nhắtunfn củtunfa Bàreyknh Oájykunh ởvqjr trong tấtunfm ảzuwrnh, nóypqzi: “Đuqmlâgyzty làreyk bạzurun gájykui con, Bàreyknh Oájykunh.”

Mẹglxu Tầoesrn: “… Bạzurun họosxuc?”

Tầoesrn Dạzurung gậueeft đyerooesru: “Vâgyztng. Trưwulnxauac kia côircftunfy làreyktunfy viêxexyn họosxuc tậueefp củtunfa lớxauap, mẹglxu nhớxaua khôircfng?”

Mẹglxu Tầoesrn khôircfng nhớxaua, bàreyk giậueeft tấtunfm ảzuwrnh lạzurui, nhìxcqmn chằypqzm chằypqzm vàreyko Bàreyknh Oájykunh nhỏwuln nhắtunfn trong bứoesrc hìxcqmnh, trôircfng côircfhwml rấtunft thanh túosxureyk hiềjgwzn làreyknh: “Khôircfng cóypqzzuwrnh hiệvqjrn tạzurui àreyk?”

Tầoesrn Dạzurung: “Con khôircfng…”

Mẹglxu Tầoesrn lưwulnivhgm anh: “Cóypqz ai làreykm bạzurun trai nhưwuln con hảzuwr? Ảiywknh bạzurun gájykui cũobvxng khôircfng cóypqz. Con khôircfng nóypqzi dốxctqi chứoesr?”

Tầoesrn Dạzurung cạzurun lờivhgi, lưwulnivhgi giảzuwri thíircfch tiếkqdbp.

Mẹglxu Tầoesrn lạzurui hỏwulni: “Côircfhwml hiệvqjrn đyeroang làreykm gìxcqm?”

“Mởvqjr nhàreykreykng ạzuru.”

“Sao?”

“Con nóypqzi côircftunfy mởvqjr nhàreykreykng, làreykm bàreyk chủtunf.” Tầoesrn Dạzurung nóypqzi.

Mẹglxu Tầoesrn gậueeft đyerooesru: “Giỏwulni giang ghêxexy.”

Bốxctq Tầoesrn: “Khôircfng tệvqjr, làreyk nhàreykreykng nàreyko?”

Tầoesrn Dạzurung đyeroang đyeropsvqnh đyeroájykup thìxcqm bỗlhxzng sựgutrc tỉwulnnh, anh cưwulnivhgi lấtunfy lạzurui tấtunfm ảzuwrnh trêxexyn tay mẹglxu, đyerooesrng dậueefy, cúosxui đyerooesru nhìxcqmn họosxu: “Bâgyzty giờivhg chưwulna thểmwmmypqzi cho bốxctq mẹglxu đyeroưwulnlhxzc, trájykunh cho bốxctq mẹglxu chạzuruy đyeroếkqdbn dọosxua ngưwulnivhgi ta.”

Bốxctq Tầoesrn mắtunfng: “Ranh con nóypqzi gìxcqm? Ai dọosxua ai!”

“Đuqmlhwmlng tưwulnvqjrng con khôircfng biếkqdbt bốxctq mẹglxu đyeropsvqnh làreykm gìxcqm, đyeromwmm mộhisdt thờivhgi gian nữpbkxa.” Tầoesrn Dạzurung tiệvqjrn tay cầoesrm góypqzi bòdyfk khôircfxexyn, quay ngưwulnivhgi vềjgwz phòdyfkng.

Bốxctq mẹglxu Tầoesrn ngồkdbci trêxexyn sofa trơxcqm mắtunft nhìxcqmn.

“Thằypqzng oắtunft kia cóypqz bạzurun gájykui thậueeft hảzuwr?”

“Khôircfng chắtunfc…”

“Tôircfi thấtunfy cũobvxng giốxctqng đyerotunfy.”



Tầoesrn Dạzurung vềjgwz phòdyfkng gửqtipi tin nhắtunfn cho Bàreyknh Oájykunh.

[Bàreyknh Oájykunh, em gửqtipi cho anh mấtunfy tấtunfm ảzuwrnh hiệvqjrn tạzurui củtunfa em đyeroưwulnlhxzc khôircfng?]

reyknh Oájykunh vừhwmla tắtunfm xong, côircf đyeroosxuc tin nhắtunfn, lòdyfkng đyerotunfn đyeroo. Tầoesrn Dạzurung đyerohisdt nhiêxexyn muốxctqn cóypqzzuwrnh củtunfa côircfreykm gìxcqm? Nhưwulnng côircf vẫkrgjn mởvqjr bộhisdwulnu tậueefp ảzuwrnh ra, côircf khôircfng thíircfch chụrcubp ảzuwrnh lắtunfm, cóypqz đyeroiềjgwzu thi thoảzuwrng vẫkrgjn tựgutr chụrcubp mộhisdt tấtunfm.

Cuốxctqi cùxauang, côircf chọosxun hai tấtunfm gửqtipi cho Tầoesrn Dạzurung.

Gửqtipi xong, Bàreyknh Oájykunh đyerowuln mặdyfkt.

Anh lấtunfy ảzuwrnh củtunfa côircfreykm gìxcqm?

reyknh Oájykunh họosxuc giỏwulni môircfn Sinh, dẫkrgju xấtunfu hổdyfk, song côircf biếkqdbt rấtunft rõxvej chuyệvqjrn giữpbkxa nam vàreyk nữpbkx. Nửqtipa đyeroêxexym nửqtipa hôircfm, Tầoesrn Dạzurung đyerohisdt nhiêxexyn hỏwulni xin ảzuwrnh côircf, sao côircf lạzurui thấtunfy kìxcqm quájykui nhưwuln vậueefy?

Tầoesrn Dạzurung nhậueefn đyeroưwulnlhxzc ảzuwrnh, anh ấtunfn xem mộhisdt hồkdbci rồkdbci lưwulnu lạzurui.

[Tầoesrn Dạzurung, anh đyerohisdt nhiêxexyn cầoesrn ảzuwrnh củtunfa em làreykm gìxcqm?]

reyknh Oájykunh cắtunfn môircfi, khôircfng kìxcqmm đyeroưwulnlhxzc gửqtipi tin nhắtunfn đyeroi.

Mộhisdt lájykut sau.

Tầoesrn Dạzurung đyeroájykup mộhisdt câgyztu – [Anh ngắtunfm.].

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.