Quả Ngọt Năm Tháng

Quyển 2-Chương 71 :

    trước sau   
Đmfruinh Mậxqmft tắlbbmm xong, khi đelkgi ra tógvucc hãkkwky cònqhgn nhỏvmbafrbljgdbc, đelkgbmnpt nhiêfrbln bịqruv nhévrkqt vàkkwko lònqhgng mộbmnpt vậxqmft… lôdkpvng xùewtb, mềvmbam mạefkci, nặxqmfng trịqruvch.

dkpv sửvrkqng sốoqsct cúdgtki đelkgkscuu nhìcakon Quýrwant Bévrkqo nằwtzbm gọnqhgn trong lònqhgng, lạefkci kinh ngạefkcc ngẩnulkng đelkgkscuu nhìcakon Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn.

Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn lấlpjyy khăjbuyn phủnqhglwfqn đelkgkscuu côdkpv, lau tógvucc cho côdkpv bằwtzbng đelkgbmnpng táqtlhc khôdkpvng mấlpjyy dịqruvu dàkkwkng.

Đmfrukscuu tógvucc Đmfruinh Mậxqmft lắlbbmc lưfrbl theo đelkgbmnpng táqtlhc củnqhga anh, côdkpv khôdkpvng nhìcakon thấlpjyy anh: “Khôdkpvng phảhwqri Quýrwant Bévrkqo vềvmba nhàkkwk rồvmbai sao?”

Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn cưfrbllwcfi xìcako: “Đmfruâwtzby chílwfqnh làkkwk nhàkkwkgvuc, nógvucgvuc thểtqzz vềvmba đelkgâwtzbu?”

“Khôdkpvng, làkkwk nhàkkwk anh Lụxtqkc.”


dkpv mớjgdbi chạefkcy đelkgi tắlbbmm mộbmnpt lúdgtkc, sao Quýrwant Bévrkqo đelkgãkkwk quay lạefkci rồvmbai?

Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn névrkqm khăjbuyn vàkkwko phònqhgng tắlbbmm, cúdgtki đelkgkscuu liếkkwkc côdkpv, nhưfrblfrbllwcfi nhưfrbl khôdkpvng: “Anh ấlpjyy bảhwqro tặxqmfng em.”

“Thậxqmft áqtlh? Nhưfrblng anh Lụxtqkc mớjgdbi mang nógvuc vềvmba thôdkpvi màkkwk.”

Đmfruinh Mậxqmft khôdkpvng tin, Quýrwant Bévrkqo trong lònqhgng khôdkpvng ngừebkung dụxtqki đelkgkscuu vàkkwko ngựsdkyc côdkpv, Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn liếkkwkc thấlpjyy, xáqtlhch nógvucvrkqm xuốoqscng đelkglpjyt, hấlpjyt cằwtzbm: “Lấlpjyy máqtlhy sấlpjyy lạefkci đelkgâwtzby.”

Anh quay ngưfrbllwcfi đelkgi vềvmba phílwfqa phònqhgng kháqtlhch.

Đmfruinh Mậxqmft kévrkqo lọnqhgn tógvucc, vềvmba phònqhgng tắlbbmm lấlpjyy máqtlhy sấlpjyy, đelkgoạefkcn đelkgi ra phònqhgng kháqtlhch.

dkpv cắlbbmm đelkgiệmibbn máqtlhy sấlpjyy rồvmbai ngồvmbai lêfrbln đelkgùewtbi Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn, cúdgtki đelkgkscuu đelkgtqzz anh sấlpjyy tógvucc cho. Tiếkkwkng máqtlhy sấlpjyy kêfrblu vùewtbewtb vang bêfrbln tai, Đmfruinh Mậxqmft khom lưfrblng vuốoqsct ve Quýrwant Bévrkqo bêfrbln châwtzbn, khógvuce môdkpvi cong lêfrbln.

Qua mộbmnpt láqtlht, Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn bỏvmbaqtlhy sấlpjyy sang bêfrbln cạefkcnh, vònqhggvucc côdkpv.

Đmfruinh Mậxqmft ngoảhwqrnh đelkgkscuu ôdkpvm cổibde anh, cưfrbllwcfi nhìcakon anh: “Anh đelkgi cưfrbljgdbp mèooowo củnqhga anh Lụxtqkc, chúdgtkng ta cógvucfrbln tặxqmfng lạefkci anh ấlpjyy mộbmnpt con?”

Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn tựsdkya lưfrblng vàkkwko sofa, vữmfrung nhưfrblkkwkn thạefkcch, liếkkwkc côdkpvfrbllwcfi: “Ai bảhwqro em làkkwk anh cưfrbljgdbp?”

“Khôdkpvng thìcako sao?”

Anh cúdgtki đelkgkscuu tủnqhgm tỉokijm khôdkpvng nógvuci.

Đmfruinh Mậxqmft rưfrbljgdbn ngưfrbllwcfi hôdkpvn lêfrbln môdkpvi anh, mặxqmft ửvrkqng đelkgvmba: “Cảhwqrm ơvrkqn anh nhévrkq.”


Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn giữmfrudkpv lạefkci, cúdgtki đelkgkscuu hôdkpvn côdkpv, hơvrkqi thởtqzz nặxqmfng nềvmba: “Hôdkpvn mộbmnpt cáqtlhi đelkgãkkwk xong?”

Áfknhm chỉokijrxcwkkwkng nhưfrbl thếkkwk, Đmfruinh Mậxqmft nógvucng bừebkung mặxqmft, nhưfrblng vẫhkxzn ngẩnulkng đelkgkscuu cắlbbmn môdkpvi anh, hôdkpvn anh nhiệmibbt tìcakonh. Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn ôdkpvm côdkpv, càkkwkng hôdkpvn đelkgáqtlhp lạefkci nồvmbang nhiệmibbt hơvrkqn, anh đelkgèooowdkpv xuốoqscng sofa, lấlpjyy lạefkci quyềvmban chủnqhg đelkgbmnpng.

“Quýrwant Bévrkqo…”

Đmfruinh Mậxqmft nhắlbbmc anh, Quýrwant Bévrkqo vẫhkxzn cuộbmnpn trònqhgn trêfrbln thảhwqrm kìcakoa.

Lậxqmfp tứwtzbc đelkgưfrbloulgc anh bếkkwkfrbln.

Đmfruinh Mậxqmft ôdkpvm cổibde anh, quấlpjyn châwtzbn quanh eo anh.

Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn vừebkua đelkgi vừebkua hôdkpvn côdkpv, bếkkwkdkpv vềvmba phònqhgng ngủnqhg, Quýrwant Bévrkqo đelkgbmnpt nhiêfrbln chồvmbam dậxqmfy nílwfqu ốoqscng quầkscun anh, giữmfru châwtzbn anh lạefkci.

Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn cúdgtki đelkgkscuu mặxqmfc kệmibb Quýrwant Bévrkqo cógvuc nghe hiểtqzzu khôdkpvng, trầkscum giọnqhgng dọnqhga nạefkct: “Cógvuc tin tao trảhwqrkkwky vềvmba khôdkpvng.”

Đmfruinh Mậxqmft cúdgtki đelkgkscuu nhìcakon theo, lạefkci ngẩnulkng đelkgkscuu hôdkpvn cổibde anh, lílwfqu rílwfqu: “Khôdkpvng cho trảhwqr.”

Hầkscuu kếkkwkt Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn trưfrbloulgt lêfrbln trưfrbloulgt xuốoqscng, hàkkwkm dưfrbljgdbi căjbuyng ra, rũooze mắlbbmt nhìcakon côdkpv.

Cặxqmfp mắlbbmt mộbmnpt mílwfq cong cong vừebkua mãkkwknh liệmibbt vừebkua quyếkkwkn rũooze, nhấlpjyt làkkwkdgtkc nàkkwko đelkgógvuc. Tim Đmfruinh Mậxqmft đelkgxqmfp dồvmban dậxqmfp, nhưfrblng côdkpv thílwfqch anh thếkkwkkkwky, mạefkcnh dạefkcn hôdkpvn tiếkkwkp.

Đmfruinh Mậxqmft kẹhwqrt giữmfrua cửvrkqa vàkkwk anh, bịqruv anh hôdkpvn mềvmbam nhũoozen cảhwqr ngưfrbllwcfi. Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn vừebkua hôdkpvn vừebkua luồvmban tay vàkkwko trong, vuốoqsct ve cơvrkq thểtqzz mềvmbam mịqruvn củnqhga côdkpv. Rấlpjyt lâwtzbu sau, Đmfruinh Mậxqmft nghe thấlpjyy tiếkkwkng cúdgtkc áqtlho ngựsdkyc bịqruv cởtqzzi ra, thâwtzbn thểtqzzdkpv run lêfrbln, rồvmbai trong nháqtlhy mắlbbmt, anh mạefkcnh mẽlwcf tiếkkwkn thẳqqrqng vàkkwko.

Trong gian phònqhgng mờlwcf tốoqsci, hai bógvucng ngưfrbllwcfi dáqtlhn trêfrbln khung cửvrkqa liềvmbau chếkkwkt triềvmban miêfrbln.


“Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn, anh nhẹhwqr thôdkpvi…”

Đmfruinh Mậxqmft kêfrblu khẽlwcf, giọnqhgng nỉokij non, côdkpvgvuc phầkscun chịqruvu khôdkpvng nổibdei.

Mấlpjyy lầkscun côdkpv tụxtqkt xuốoqscng đelkgvmbau nhờlwcf anh giữmfru lạefkci, Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn càkkwkng thêfrblm dùewtbng sứwtzbc, cắlbbmn tai côdkpv: “Nhẹhwqr thếkkwkkkwko?”

Đmfruinh Mậxqmft run rẩnulky khôdkpvng nógvuci nổibdei thàkkwknh lờlwcfi. Côdkpv hoàkkwkn toàkkwkn khôdkpvng cùewtbng mộbmnpt tầkscun sốoqsc vớjgdbi anh, thưfrbllwcfng làkkwk đelkgưfrbloulgc nửvrkqa đelkgưfrbllwcfng côdkpv đelkgãkkwk mấlpjyt hếkkwkt sứwtzbc lựsdkyc, cựsdkyc kỳlbbm thỏvmbaa mãkkwkn, nhưfrblng vớjgdbi anh thìcakocwcdnh viễwosdn khôdkpvng đelkgnqhg.

Anh thậxqmft sựsdky đelkgãkkwk thay đelkgibdei rấlpjyt nhiềvmbau, ílwfqt nhấlpjyt làkkwk da mặxqmft dàkkwky hơvrkqn hẳqqrqn, càkkwkng ngàkkwky càkkwkng đelkgònqhgi hỏvmbai trêfrbln phưfrblơvrkqng diệmibbn nàkkwky, dưfrbllwcfng nhưfrbl muốoqscn dầkscun dầkscun bùewtb đelkglbbmp lạefkci mấlpjyy năjbuym trưfrbljgdbc.

Giàkkwky vònqhg đelkgếkkwkn nửvrkqa đelkgêfrblm, Đmfruinh Mậxqmft mệmibbt nhoàkkwki ngủnqhg thiếkkwkp đelkgi.

Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn nâwtzbng tay vònqhgqtlhi tógvucc mềvmbam mưfrbloulgt củnqhga côdkpv.

dkpv khôdkpvng hiểtqzzu.

Khôdkpvng chỉokij mặxqmft nàkkwky, cònqhgn rấlpjyt nhiềvmbau mặxqmft thiếkkwku hụxtqkt kháqtlhc, anh đelkgvmbau muốoqscn bùewtb đelkglbbmp lạefkci.



Thứwtzb Bảhwqry, Đmfruinh Mậxqmft đelkgxqmft bàkkwkn rồvmbai gửvrkqi đelkgqruva chỉokij cho Chu Thanh, buổibdei tốoqsci cùewtbng nhau ăjbuyn cơvrkqm.

dkpvm ấlpjyy Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn tăjbuyng ca, năjbuym rưfrblderoi tan làkkwkm vộbmnpi quay vềvmba đelkgógvucn côdkpv, Đmfruinh Mậxqmft thấlpjyy anh nhọnqhgc côdkpvng quáqtlh, Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn vònqhggvucc côdkpv, nghiêfrblng đelkgkscuu liếkkwkc: “Trong gara vẫhkxzn cònqhgn xe, sau nàkkwky em tựsdkyqtlhi nhévrkq?”

Đmfruinh Mậxqmft đelkglbbmn đelkgo: “Nhưfrblng rấlpjyt lâwtzbu rồvmbai em khôdkpvng láqtlhi xe, em hơvrkqi sợoulg.”


Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn cưfrbllwcfi khẽlwcf: “Khi nàkkwko cógvuc thờlwcfi gian anh đelkgưfrbla em đelkgi tậxqmfp.”

Đmfruinh Mậxqmft: “Vâwtzbng.”

Họnqhg đelkgãkkwklwfqnh đelkgếkkwkn sớjgdbm, khôdkpvng ngờlwcf Chu Thanh vàkkwk Tiếkkwkt Tiểtqzzu Bâwtzbn cònqhgn đelkgếkkwkn sớjgdbm hơvrkqn, lúdgtkc Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn đelkgang tìcakom chỗpjxe đelkgpjxe xe, Đmfruinh Mậxqmft đelkgãkkwk thấlpjyy hai ngưfrbllwcfi đelkgwtzbng trưfrbljgdbc cửvrkqa.

“Em xuốoqscng xe trưfrbljgdbc nhévrkq.” Đmfruinh Mậxqmft nógvuci.

Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn dừebkung xe, đelkgtqzzdkpv xuốoqscng trưfrbljgdbc.

Đmfruinh Mậxqmft bưfrbljgdbc đelkgếkkwkn trưfrbljgdbc cửvrkqa nhàkkwkkkwkng, Chu Thanh vàkkwk Tiếkkwkt Tiểtqzzu Bâwtzbn nhìcakon thấlpjyy côdkpv, Tiếkkwkt Tiểtqzzu Bâwtzbn vui vẻnyqq vẫhkxzy tay.

Đmfruinh Mậxqmft nhoẻnyqqn cưfrbllwcfi đelkgi tớjgdbi, bưfrbljgdbc châwtzbn đelkgbmnpt nhiêfrbln khựsdkyng lạefkci.

frbln kia, ngưfrbllwcfi đelkgàkkwkn ôdkpvng tuấlpjyn túdgtk cao gầkscuy ăjbuyn mặxqmfc nghiêfrblm chỉokijnh đelkgang đelkgi vềvmba phílwfqa Chu Thanh, Chu Thanh nhìcakon thấlpjyy, kinh ngạefkcc: “Tiểtqzzu Từebku, sao cháqtlhu lạefkci ởtqzz đelkgâwtzby?”

Từebku Dịqruvch mỉokijm cưfrbllwcfi, thoáqtlhng nhìcakon Đmfruinh Mậxqmft đelkgang đelkgi tớjgdbi: “Cháqtlhu đelkgi ăjbuyn vớjgdbi bốoqsc mẹhwqrefkc.”

Chu Thanh thấlpjyy Từebku Dịqruvch thìcako rấlpjyt vui, đelkgáqtlhnh mắlbbmt ra hiệmibbu cho Đmfruinh Mậxqmft đelkgi nhanh lêfrbln, bàkkwk khôdkpvng đelkgoulgi đelkgưfrbloulgc lạefkci tiếkkwkn lêfrbln trưfrbljgdbc mấlpjyy bưfrbljgdbc, kévrkqo Đmfruinh Mậxqmft đelkgếkkwkn, vui vẻnyqqgvuci: “Đmfruâwtzby làkkwk tiểtqzzu Từebku, chílwfqnh làkkwk cậxqmfu luậxqmft sưfrbl mẹhwqrgvuci vớjgdbi con lầkscun trưfrbljgdbc.”

Đmfruinh Mậxqmft lúdgtkng túdgtkng thoáqtlhng nhìcakon Từebku Dịqruvch, khôdkpvng ngờlwcf đelkgoqsci tưfrbloulgng xem mắlbbmt lầkscun trưfrbljgdbc Chu Thanh muốoqscn giớjgdbi thiệmibbu cho côdkpv lạefkci làkkwk Từebku Dịqruvch, côdkpv đelkgau đelkgkscuu: “Mẹhwqr…”

Từebku Dịqruvch đelkgeo kílwfqnh khôdkpvng gọnqhgng, cưfrbllwcfi nhãkkwk nhặxqmfn, nhìcakon Đmfruinh Mậxqmft: “Côdkpvefkc, thậxqmft ra chúdgtkng cháqtlhu quen biếkkwkt nhau.”

Chu Thanh càkkwkng kinh ngạefkcc: “Ồqvml? Hai đelkgwtzba biếkkwkt nhau?”


Từebku Dịqruvch mỉokijm cưfrbllwcfi: “Cháqtlhu vớjgdbi Đmfruinh Mậxqmft cũoozeng làkkwk bạefkcn họnqhgc cấlpjyp Ba, cógvuc lẽlwcfdkpv khôdkpvng nhớjgdb cháqtlhu ạefkc.”

Đmfruúdgtkng làkkwk Chu Thanh khôdkpvng nhớjgdb anh, ngưfrbllwcfi bàkkwk nhớjgdb nhấlpjyt làkkwk Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn vàkkwk Đmfrupjxe Minh Vy, Từebku Khiêfrbln vớjgdbi Tầkscun Dạefkcng bàkkwkoozeng nhớjgdb, bởtqzzi vìcako họnqhg hay chơvrkqi vớjgdbi Đmfruinh Mậxqmft, nhữmfrung ngưfrbllwcfi kháqtlhc bàkkwk thậxqmft sựsdky khôdkpvng cógvuclpjyn tưfrbloulgng.

Chu Thanh cưfrbllwcfi xònqhga: “Ôlbbmi, cháqtlhu xem trílwfq nhớjgdb củnqhga côdkpvkkwky…”

“Khôdkpvng sao ạefkc.” Từebku Dịqruvch lạefkci nhìcakon Đmfruinh Mậxqmft, vẫhkxzn cưfrbllwcfi.

Chu Thanh nhìcakon ra Từebku Dịqruvch cógvuc cảhwqrm tìcakonh vớjgdbi Đmfruinh Mậxqmft, khôdkpvng đelkgoulgi Đmfruinh Mậxqmft mởtqzz lờlwcfi, bàkkwk lạefkci tílwfqch cựsdkyc dàkkwkn xếkkwkp: “Cháqtlhu đelkgếkkwkn vớjgdbi bốoqsc mẹhwqr àkkwk? Nếkkwku cháqtlhu khôdkpvng đelkgtqzz ýrwan…”

Đmfruinh Mậxqmft sợoulgkkwkgvuci quáqtlh lờlwcfi, vộbmnpi kévrkqo tay bàkkwk lạefkci: “Mẹhwqr…”

Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn khôdkpvng biếkkwkt đelkgãkkwk đelkgpjxe xe xong từebku khi nàkkwko, anh bưfrbljgdbc đelkgếkkwkn sau lưfrblng côdkpv, cấlpjyt giọnqhgng khôdkpvng nógvucng khôdkpvng lạefkcnh: “Sao cònqhgn chưfrbla vàkkwko?”

Đmfruinh Mậxqmft giậxqmft mìcakonh quay đelkgkscuu nhìcakon anh.

Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn đelkgãkkwkfrbljgdbc lêfrbln trưfrbljgdbc, ôdkpvm vai côdkpv, đelkgwtzbng sáqtlhnh vai bêfrbln côdkpv, nhìcakon Từebku Dịqruvch vàkkwk Chu Thanh.

Chu Thanh sữmfrung sờlwcf nhìcakon ngưfrbllwcfi đelkgàkkwkn ôdkpvng cao lớjgdbn tuấlpjyn túdgtk trưfrbljgdbc mắlbbmt. Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn?

Từebku Dịqruvch cũoozeng chẳqqrqng ngờlwcf Đmfruinh Mậxqmft đelkgếkkwkn cùewtbng Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn, nhìcakon phảhwqrn ứwtzbng củnqhga Chu Thanh thìcakogvuc lẽlwcfkkwkoozeng khôdkpvng biếkkwkt, bằwtzbng khôdkpvng sẽlwcf khôdkpvng nhiệmibbt tìcakonh vớjgdbi anh nhưfrbl vậxqmfy.

Anh nhìcakon cáqtlhnh tay khoáqtlhc trêfrbln vai Đmfruinh Mậxqmft củnqhga Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn, áqtlhnh mắlbbmt tốoqsci đelkgi, khôdkpvng ngờlwcf họnqhg đelkgãkkwkkkwkm làkkwknh.

“Từebku Dịqruvch, khôdkpvng ngờlwcf lạefkci gặxqmfp nhau ởtqzz đelkgâwtzby.” Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn nhạefkct giọnqhgng.

Từebku Dịqruvch mỉokijm cưfrbllwcfi: “Tớjgdb đelkgưfrbla bốoqsc mẹhwqr ra ngoàkkwki ăjbuyn cuốoqsci tuầkscun, tớjgdbkkwko trưfrbljgdbc nhévrkq.”

Từebku Dịqruvch đelkgi rồvmbai, Chu Thanh mớjgdbi dầkscun hoàkkwkn hồvmban, nhìcakon Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn vàkkwk Đmfruinh Mậxqmft: “Hai đelkgwtzba…”

Đmfruinh Mậxqmft vộbmnpi nógvuci: “Mẹhwqr, đelkgâwtzby làkkwk bạefkcn trai con, Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn.”

Chu Thanh đelkgưfrblơvrkqng nhiêfrbln biếkkwkt làkkwk Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn, nhưfrblng khôdkpvng phảhwqri họnqhg đelkgãkkwk chia tay rồvmbai sao? Lạefkci quay vềvmba vớjgdbi nhau rồvmbai? Sắlbbmc mặxqmft bàkkwk thay đelkgibdei khôdkpvng ngừebkung, cuốoqsci cùewtbng lộbmnp ra nụxtqkfrbllwcfi yêfrbln tâwtzbm: “Tốoqsct lắlbbmm, hai đelkgwtzba hònqhga hảhwqro làkkwk tốoqsct.”

Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn hơvrkqi nhílwfqu màkkwky.

Đmfruinh Mậxqmft lặxqmfng lẽlwcf nắlbbmm tay anh, ngẩnulkng đelkgkscuu mỉokijm cưfrbllwcfi.

Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn nhìcakon Chu Thanh, cưfrbllwcfi lấlpjyy lệmibb: “Côdkpv, vàkkwko trong thôdkpvi ạefkc.”

Anh liếkkwkc nhìcakon cậxqmfu bévrkqfrbln cạefkcnh.

Tiếkkwkt Tiểtqzzu Bâwtzbn nhìcakon anh, gãkkwki đelkgkscuu chàkkwko: “Anh rểtqzz.”

Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn nhưfrbljgdbng màkkwky, khôdkpvng ngờlwcf nhógvucc con nàkkwky lạefkci lanh lợoulgi nhưfrbl vậxqmfy, anh gậxqmft đelkgkscuu ừebku, rấlpjyt hưfrbltqzzng thụxtqk.

Đmfruinh Mậxqmft nhoẻnyqqn cưfrbllwcfi, đelkgãkkwkgvuci rồvmbai màkkwk, Tiếkkwkt Tiểtqzzu Bâwtzbn hoàkkwkn toàkkwkn khôdkpvng lệmibbch lạefkcc nhưfrbl Tiếkkwkt Chấlpjyn vàkkwk Tiếkkwkt Ninh.

Bởtqzzi chuyệmibbn năjbuym xưfrbla, Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn khôdkpvng cógvuc thiệmibbn cảhwqrm vớjgdbi Chu Thanh lắlbbmm, song bàkkwkkkwk mẹhwqr củnqhga Đmfruinh Mậxqmft, anh vẫhkxzn thựsdkyc hiệmibbn đelkgkscuy đelkgnqhg nhữmfrung lễwosd phévrkqp cầkscun cógvuc, tấlpjyt cảhwqrkkwkcako Đmfruinh Mậxqmft.

Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn kháqtlhch sáqtlho lễwosd phévrkqp, nhưfrblng tháqtlhi đelkgbmnp xa cáqtlhch lạefkcnh nhạefkct, Chu Thanh cảhwqrm nhậxqmfn thấlpjyy, cũoozeng đelkgqtlhn đelkgưfrbloulgc nguyêfrbln nhâwtzbn, bàkkwk khôdkpvng nógvuci gìcako, lònqhgng buồvmban bãkkwk.

Dẫhkxzu hiệmibbn tạefkci Đmfruinh Mậxqmft sốoqscng hạefkcnh phúdgtkc đelkgnqhg đelkgkscuy thìcakooozeng khôdkpvng thểtqzz gạefkct bỏvmba nhữmfrung tổibden thưfrblơvrkqng vàkkwk tiếkkwkc nuốoqsci màkkwk chuyệmibbn năjbuym ấlpjyy đelkgãkkwkwtzby ra cho côdkpv.

kkwkkkwk phậxqmfn làkkwkm mẹhwqr, cógvuc tráqtlhch nhiệmibbm lớjgdbn nhấlpjyt.

Mộbmnpt bữmfrua cơvrkqm tẻnyqq nhạefkct kếkkwkt thúdgtkc.

Chu Thanh kévrkqo Đmfruinh Mậxqmft lạefkci, hỏvmbai nhỏvmba: “Bâwtzby giờlwcf con vớjgdbi cậxqmfu Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn…”

Đmfruinh Mậxqmft nhìcakon bàkkwk: “Con vớjgdbi anh ấlpjyy làkkwkm làkkwknh rồvmbai ạefkc. Chúdgtkng con hiệmibbn rấlpjyt tốoqsct, vậxqmfy nêfrbln mẹhwqr đelkgebkung nhọnqhgc lònqhgng vìcako con nữmfrua.”

Chu Thanh cưfrbllwcfi: “Hai đelkgwtzba vẫhkxzn ởtqzzfrbln nhau làkkwk tốoqsct, chứwtzbng tỏvmba duyêfrbln phậxqmfn chưfrbla dứwtzbt…” Bàkkwk thởtqzzkkwki, “Khôdkpvng ngờlwcf nhiềvmbau năjbuym nhưfrbl vậxqmfy màkkwk hai đelkgwtzba vẫhkxzn cógvuc thểtqzz vềvmba vớjgdbi nhau, nếkkwku hồvmbai đelkgógvuc…”

Nếkkwku hồvmbai đelkgógvuc khôdkpvng xảhwqry ra nhữmfrung chuyệmibbn kia, Đmfruinh Mậxqmft cógvuc thểtqzz đelkgếkkwkn Bắlbbmc Kinh họnqhgc, nógvuci khôdkpvng chừebkung hiệmibbn tạefkci hai ngưfrbllwcfi đelkgãkkwk kếkkwkt hôdkpvn sinh con.

Đmfruinh Mậxqmft nhăjbuyn màkkwky khôdkpvng muốoqscn nhắlbbmc lạefkci chuyệmibbn ngàkkwky trưfrbljgdbc: “Mẹhwqr đelkgebkung nógvuci đelkgếkkwkn chuyệmibbn trưfrbljgdbc kia nữmfrua, bâwtzby giờlwcf con rấlpjyt ổibden.”

gvuc tiếkkwkc nuốoqsci hay khôdkpvng, côdkpvrxcwkkwkng nhấlpjyt.

Chu Thanh khôdkpvng nógvuci nữmfrua.

Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn đelkgnulky cửvrkqa phònqhgng bao, nhìcakon họnqhg: “Đmfrui nhévrkq?”

Đmfruinh Mậxqmft xáqtlhch túdgtki lêfrbln, nhìcakon Chu Thanh: “Mẹhwqr, đelkgtqzz bọnqhgn con đelkgưfrbla mẹhwqr vớjgdbi Tiểtqzzu Bâwtzbn vềvmba.”

Chu Thanh gậxqmft đelkgkscuu.

Ngồvmbai trêfrbln xe, Tiếkkwkt Tiểtqzzu Bâwtzbn hàkkwko hứwtzbng nógvuci: “Chịqruv Tiểtqzzu Mậxqmft, lầkscun trưfrbljgdbc chịqruvfrbln TV cáqtlhc bạefkcn em xem hếkkwkt rồvmbai ạefkc, mọnqhgi ngưfrbllwcfi đelkgvmbau khen chịqruv xinh.”

Đmfruinh Mậxqmft nởtqzz nụxtqkfrbllwcfi: “Vậxqmfy sao? Giúdgtkp chịqruv cảhwqrm ơvrkqn bạefkcn em nhévrkq.”

Tiếkkwkt Tiểtqzzu Bâwtzbn nhìcakon Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn, tuổibdei nàkkwky củnqhga cậxqmfu thưfrbllwcfng kháqtlhlwfqnh nểtqzz nhữmfrung ngưfrbllwcfi đelkgàkkwkn ôdkpvng trẻnyqq tuổibdei thàkkwknh thụxtqkc vàkkwk giỏvmbai giang, nhấlpjyt làkkwk ngưfrbllwcfi đelkghwqrp trai ngờlwcfi ngờlwcfi nhưfrbl Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn.

Cao lớjgdbn, tuấlpjyn túdgtk, tàkkwki giỏvmbai, láqtlhi xe sang, ngưfrbllwcfi đelkgàkkwkn ôdkpvng hoàkkwkn hảhwqro.

Tiếkkwkt Tiểtqzzu Bâwtzbn gãkkwki đelkgkscuu cưfrbllwcfi hìcakocako: “Anh rểtqzzoozeng đelkghwqrp trai lắlbbmm ạefkc, rấlpjyt xứwtzbng vớjgdbi chịqruv.”

Đmfruinh Mậxqmft mílwfqm môdkpvi cưfrbllwcfi, liếkkwkc nhìcakon Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn. Khógvuce môdkpvi Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn cong lêfrbln, biếkkwkng nháqtlhc mởtqzz lờlwcfi: “Cảhwqrm ơvrkqn nhógvucc con.”

May màkkwk cậxqmfu nhógvucc nàkkwky khôdkpvng tệmibb nhưfrbl bốoqsckkwk chịqruvqtlhi củnqhga cậxqmfu.

Đmfruinh Mậxqmft nhoẻnyqqn cưfrbllwcfi.

Đmfruếkkwkn Chu Thanh cũoozeng mỉokijm cưfrbllwcfi.

Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn dừebkung xe trưfrbljgdbc cổibdeng tiểtqzzu khu, Chu Thanh vàkkwk Tiếkkwkt Tiểtqzzu Bâwtzbn xuốoqscng xe, Tiếkkwkt Tiểtqzzu Bâwtzbn dẻnyqqo miệmibbng lạefkci chàkkwko: “Tạefkcm biệmibbt anh rểtqzzefkc.”

Đmfruoulgi hai ngưfrbllwcfi đelkgi rồvmbai, Đmfruinh Mậxqmft cưfrbllwcfi nhìcakon Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn: “Nhìcakon đelkgi, em nógvuci Tiểtqzzu Bâwtzbn ngoan lắlbbmm màkkwk.”

Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn cưfrbllwcfi vònqhggvucc côdkpv: “Đmfruúdgtkng làkkwk khôdkpvng tệmibb.”



Thứwtzb Hai, vụxtqk kiệmibbn giữmfrua Khoa họnqhgc kỹyuoo thuậxqmft Quang Ảsdkynh vàkkwk Mậxqmfu dịqruvch Chílwfqnh Dưfrblơvrkqng mởtqzz phiêfrbln tònqhga.

Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn vàkkwk Từebku Khiêfrbln ăjbuyn mặxqmfc nghiêfrblm chỉokijnh, đelkgang chuẩnulkn bịqruv xuốoqscng xe vàkkwko tònqhga thìcako bịqruv mộbmnpt đelkgáqtlhm phógvucng viêfrbln ngăjbuyn lạefkci.

Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn nhílwfqu màkkwky, Từebku Khiêfrbln nhìcakon anh, chuyệmibbn gìcako thếkkwkkkwky?

Khôdkpvng cho họnqhg kịqruvp suy nghĩcwcd, phógvucng viêfrbln đelkgãkkwk tranh nhau hỏvmbai:

“Lụxtqkc tổibdeng, nghe nógvuci CRM Vạefkcn Kháqtlhch đelkgtqzz lộbmnp thôdkpvng tin kháqtlhch hàkkwkng, nhưfrblng cáqtlhc anh lạefkci kiệmibbn kháqtlhch hàkkwkng ra tònqhga, chuyệmibbn làkkwk thếkkwkkkwko vậxqmfy?”

“Nghe nógvuci khôdkpvng chỉokij Mậxqmfu dịqruvch Chílwfqnh Dưfrblơvrkqng bịqruvnqhg rỉokij thôdkpvng tin kháqtlhch hàkkwkng, vìcako sao cáqtlhc anh chỉokij kiệmibbn họnqhg?”

“Cáqtlhc anh cógvuc chắlbbmc thắlbbmng vụxtqk kiệmibbn hôdkpvm nay khôdkpvng?”

Khang Chílwfqnh cũoozeng khôdkpvng ngờlwcfgvuc nhiềvmbau phógvucng viêfrbln đelkgếkkwkn vậxqmfy, ôdkpvng nhìcakon Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn vàkkwk Từebku Khiêfrbln.

Lụxtqkc Thờlwcfi Miễwosdn cau chặxqmft màkkwky.

Mẹhwqr kiếkkwkp, kẻnyqqkkwko gọnqhgi phógvucng viêfrbln đelkgếkkwkn đelkglpjyy.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.