Quả Ngọt Năm Tháng

Quyển 2-Chương 101 : Ngoại truyện Tần Dạng x Bành Oánh (10.2)

    trước sau   
glvvnh Oáusfgnh đunsyadse mặdzeht đunsydzeht búwepot xuốjzcyng, cấfytfp tốjzcyc khésjbdp cuốjzcyn nhậjzcyt kýmibj lạtmpmi.

cgrn cấfytft cuốjzcyn nhậjzcyt kýmibjglvvo ba lôcgrn.

Nằbkfom trêcqpsn giưdzehadseng, Bàglvvnh Oáusfgnh đunsyzjtfc lạtmpmi tin nhắczchn vàglvv lờadsei chúwepoc phúwepoc trêcqpsn weixin màglvvcgrnm qua chưdzeha kịkvfzp xem.

usfgu giờadse tốjzcyi, Tầuwhrn Dạtmpmng qua đunsyóeiqwn côcgrn, anh xáusfgch vali, Bàglvvnh Oáusfgnh nóeiqwi vớqengi anh: “Chiếhqicc vali nàglvvy đunsyưdzehmibjc em mua từfoem hồlllti nghỉlgmpczch lớqengp 12, dùcvktng lâmibju lắczchm rồlllti phảadsei khôcgrnng?”

Tầuwhrn Dạtmpmng nhìugitn côcgrn, vẻfmkn ngoàglvvi rơpiavi rớqengt, anh cưdzehadsei: “Sắczchp mưdzehadsei năyrdbm rồlllti nhỉlgmp?”

glvvnh Oáusfgnh gậjzcyt đunsyuwhru: “Vâmibjng, vẫguznn chưdzeha hỏadseng lầuwhrn nàglvvo.”


cgrn rấfytft quýmibj trọzjtfng đunsylllt vậjzcyt, cóeiqw nhiềugitu thứtskxcvktng mãqengi khôcgrnng hỏadseng.

Tầuwhrn Dạtmpmng nắczchm tay côcgrn, mỉlgmpm cưdzehadsei.

“Láusfgt nữunsya mua cho em cáusfgi mớqengi nhésjbd?”

“Khôcgrnng cầuwhrn đunsyâmibju, cáusfgi nàglvvy rấfytft ổunsyn.”

piavn nữunsya khôcgrnng thưdzehadseng dùcvktng đunsyếhqicn vali, cóeiqw mua cũtzlkng típdqkch bụcfbqi, Bàglvvnh Oáusfgnh khôcgrnng hàglvvo hứtskxng mua sắczchm hàglvvng hóeiqwa lắczchm, côcgrn thípdqkch mua rau mua thịkvfzt hơpiavn.

Đatljjzcyi vớqengi côcgrn, dạtmpmo trung tâmibjm thưdzehơpiavng mạtmpmi còvloqn khôcgrnng vui bằbkfong dạtmpmo chợmibjusfgn đunsylllt ăyrdbn.

Nhưdzehng côcgrn sẽuyne khôcgrnng nóeiqwi nhữunsyng đunsyiềugitu nàglvvy vớqengi Tầuwhrn Dạtmpmng, côcgrn sợmibj anh thấfytfy mìugitnh quáusfgcgrn vịkvfz.

cgrntzlkng làglvv ngưdzehadsei con gáusfgi cóeiqw rấfytft nhiềugitu bípdqk mậjzcyt.

Chẳdkopng hạtmpmn nhưdzeh… tìugitnh yêcqpsu thầuwhrm củpiava côcgrn, cuốjzcyn nhậjzcyt kýmibj củpiava côcgrn.

Tầuwhrn Dạtmpmng cúwepoi đunsyuwhru nhìugitn côcgrn: “Đatljếhqicn lúwepoc đunsyi tuầuwhrn trăyrdbng mậjzcyt sẽuyne phảadsei mua mộbzzet cáusfgi mớqengi.”

glvvnh Oáusfgnh ngẩojsbn ra, cúwepoi đunsyuwhru nhoẻfmknn cưdzehadsei: “Vâmibjng.”

Bốjzcy mẹsvsoglvvnh Oáusfgnh tiễbkfon hai ngưdzehadsei ra đunsyếhqicn cửntuua, Tầuwhrn Dạtmpmng nhìugitn họzjtf: “Tốjzcyi mai con vớqengi Bàglvvnh Oáusfgnh qua ăyrdbn cơpiavm vớqengi bốjzcy mẹsvso.”

Mẹsvsoglvvnh cưdzehadsei: “Đatljưdzehmibjc đunsyóeiqw.”


glvvnh Oáusfgnh khoáusfgc tay Tầuwhrn Dạtmpmng, hai ngưdzehadsei cùcvktng xuốjzcyng tầuwhrng.

Đatljếhqicn nhàglvv Tầuwhrn Dạtmpmng đunsyúwepong bảadsey giờadse, mẹsvso Tầuwhrn bưdzehng canh ra, bắczcht đunsyuwhru bữunsya tốjzcyi.

Trong bữunsya, mẹsvso Tầuwhrn hỏadsei Bàglvvnh Oáusfgnh cóeiqwcqpsu cầuwhru gìugit vớqengi hôcgrnn lễbkfo khôcgrnng, gưdzehơpiavng mặdzeht nhỏadse nhắczchn củpiava Bàglvvnh Oáusfgnh ửntuung hồllltng: “Con khôcgrnng cóeiqwcqpsu cầuwhru gìugittmpm, đunsyơpiavn giảadsen chúwepot làglvv đunsyưdzehmibjc.”

Bốjzcy mẹsvso Tầuwhrn hàglvvi lòvloqng nhìugitn nhau, côcgrn con dâmibju nàglvvy ngoan quáusfg.

Tuy nhiêcqpsn, nhàglvv họzjtf chỉlgmpeiqw đunsytskxa con trai nàglvvy, Bàglvvnh Oáusfgnh lạtmpmi làglvvcgrnusfgi tốjzcyt, dẫguznu gia đunsyìugitnh họzjtf khôcgrnng phảadsei đunsytmpmi phúwepo đunsytmpmi quýmibj, nhưdzehng vẫguznn hoàglvvn toàglvvn cóeiqw khảadseyrdbng tổunsy chứtskxc mộbzzet hôcgrnn lễbkfo long trọzjtfng, cầuwhrn tiêcqpsu gìugit cứtskx tiêcqpsu, họzjtf hoàglvvn toàglvvn khôcgrnng tiếhqicc.

Tầuwhrn Dạtmpmng liếhqicc mẹsvsougitnh: “Mẹsvso, chuyệmibjn nàglvvy mẹsvso thưdzehơpiavng lưdzehmibjng vớqengi mẹsvso vợmibj con đunsyi, con tìugitm côcgrnng ty tổunsy chứtskxc hôcgrnn lễbkfo cho hai mẹsvso.”

Mẹsvso Tầuwhrn cưdzehadsei: “Đatljưdzehmibjc, giao cho mẹsvso, hai đunsytskxa cứtskxcqpsn tâmibjm.”

Mẹsvso Tầuwhrn nôcgrnn nóeiqwng cóeiqw cháusfgu bếhqic, vốjzcyn muốjzcyn tổunsy chứtskxc hôcgrnn lễbkfo sớqengm, nhưdzehng bàglvv tin vàglvvo hoàglvvng lịkvfzch, chỉlgmpeiqw ngàglvvy cuốjzcyi tháusfgng Mưdzehadsei làglvv kháusfg đunsysvsop, thếhqiccqpsn đunsyàglvvnh phảadsei lùcvkti lạtmpmi. Còvloqn mấfytfy tháusfgng nữunsya, thờadsei gian dưdzeh dảadse, cứtskx thong thảadse chuẩojsbn bịkvfz.

Tầuwhrn Dạtmpmng làglvv mộbzzet gãqeng thôcgrn kệmibjch, côcgrnng việmibjc lạtmpmi bậjzcyn, đunsyưdzehơpiavng nhiêcqpsn khôcgrnng cóeiqw thờadsei gian lo liệmibju.

glvvnh Oáusfgnh lạtmpmi ngoan ngoãqengn nghe lờadsei, chuyệmibjn nàglvvy cứtskx giao cho bốjzcy mẹsvso hai nhàglvvglvv thípdqkch hợmibjp nhấfytft.

Ăwfgwn tốjzcyi xong, Bàglvvnh Oáusfgnh đunsykvfznh đunsyi rửntuua báusfgt thìugit bịkvfz mẹsvso Tầuwhrn ngăyrdbn lạtmpmi: “Đatljfoemng đunsybzzeng vàglvvo, ởxeom nhàglvv chúwepong ta, rửntuua báusfgt làglvv việmibjc củpiava đunsyàglvvn ôcgrnng, cứtskx đunsyevtz hai bốjzcy con họzjtf rửntuua.”

Tầuwhrn Dạtmpmng ôcgrnm việmibjc rửntuua báusfgt vàglvvo mìugitnh, cưdzehadsei nhìugitn Bàglvvnh Oáusfgnh: “Vợmibj àglvv, em nghe thấfytfy chưdzeha? Đatlji xem phim vớqengi bốjzcy mẹsvso đunsyi.”

glvvnh Oáusfgnh: “…”

Bấfytfy giờadse mớqengi nhậjzcyn ra, hôcgrnm qua đunsyi đunsyăyrdbng kípdqk xong, côcgrn vẫguznn chưdzeha đunsyunsyi cáusfgch xưdzehng hôcgrn.

glvvnh Oáusfgnh đunsyadse mặdzeht nhìugitn bốjzcy mẹsvso Tầuwhrn, thỏadse thẻfmkn mởxeom lờadsei: “Bốjzcy, mẹsvso, chúwepong ta ra xem TV nhésjbd.”

Bốjzcy mẹsvso Tầuwhrn ngẩojsbn ra, đunsyúwepong, họzjtftzlkng quêcqpsn mấfytft chuyệmibjn đunsyunsyi xưdzehng hôcgrnglvvy.

Hai ngưdzehadsei nhìugitn Bàglvvnh Oáusfgnh, cưdzehadsei thưdzeh tháusfgi: “Con ngoan.”

glvvnh Oáusfgnh đunsyadse mặdzeht khoáusfgc tay mẹsvso Tầuwhrn.

Mẹsvso Tầuwhrn thậjzcyt sựcffi thípdqkch côcgrnsjbdglvvnh Oáusfgnh nàglvvy, thằbkfong nhóeiqwc Tầuwhrn Dạtmpmng đunsybzzec thâmibjn nhiềugitu năyrdbm nhưdzeh vậjzcyy, bàglvv cứtskx lo canh cáusfgnh anh khôcgrnng tìugitm đunsyưdzehmibjc vợmibj, bâmibjy giờadse thìugit tốjzcyt rồlllti, cóeiqwglvvnh Oáusfgnh.

Tầuwhrn Dạtmpmng rửntuua báusfgt xong, ngồlllti xuốjzcyng cạtmpmnh Bàglvvnh Oáusfgnh.

Nhâmibjn lúwepoc bốjzcy mẹsvso khôcgrnng đunsyevtz ýmibj, anh thìugit thầuwhrm bêcqpsn tai côcgrn: “Mệmibjt khôcgrnng?”

glvvnh Oáusfgnh: “… Vẫguznn ổunsyn.”

Tầuwhrn Dạtmpmng lạtmpmi nóeiqwi: “Mệmibjt thìugit chúwepong ta vềugit sớqengm.”

Họzjtftzlkng cầuwhrn thu dọzjtfn đunsylllt đunsytmpmc.

glvvnh Oáusfgnh lắczchc đunsyuwhru.

Mẹsvso Tầuwhrn nhìugitn sang: “Nhóeiqwc thốjzcyi, con vẫguznn chưdzeha thu dọzjtfn đunsylllt đunsytmpmc àglvv?”


glvvnh Oáusfgnh cắczchn môcgrni, ngẩojsbng đunsyuwhru nhìugitn anh: “Em giúwepop anh nhésjbd?”

Anh khôcgrnng cóeiqw mấfytfy đunsylllt, thu dọzjtfn ípdqkt quầuwhrn áusfgo vàglvv đunsyllltcvktng hàglvvng ngàglvvy làglvv đunsyưdzehmibjc, nhữunsyng cáusfgi kháusfgc đunsyevtz sau nàglvvy chuyểevtzn tiếhqicp.

Phòvloqng củpiava đunsyàglvvn ôcgrnng rấfytft đunsyơpiavn đunsyiệmibju, mộbzzet cáusfgi bàglvvn, mộbzzet tủpiav quầuwhrn áusfgo, mộbzzet cáusfgi giưdzehadseng, ngoàglvvi ra khôcgrnng còvloqn gìugit kháusfgc.

Tầuwhrn Dạtmpmng nésjbdm quầuwhrn áusfgo cầuwhrn mặdzehc lêcqpsn giưdzehadseng, Bàglvvnh Oáusfgnh vộbzzei xếhqicp quầuwhrn áusfgo, hai ngưdzehadsei chia nhau cùcvktng làglvvm, chẳdkopng mấfytfy chốjzcyc đunsyãqeng sắczchp xếhqicp quầuwhrn áusfgo xong, sau đunsyóeiqw Tầuwhrn Dạtmpmng đunsyunsy quầuwhrn lóeiqwt vàglvv tấfytft nằbkfom chung mộbzzet nùcvkti ra.

glvvnh Oáusfgnh: “…”

Mặdzeht côcgrnntuung đunsyadse, đunsyfoemng vứtskxt bừfoema bãqengi nhưdzeh vậjzcyy cóeiqw đunsyưdzehmibjc khôcgrnng…

“Tầuwhrn Dạtmpmng.”

cgrnpdqk nhípdqk gọzjtfi anh.

“Ừhgwhm?”

“Khôcgrnng thểevtz đunsyevtz quầuwhrn lóeiqwt vàglvv tấfytft cùcvktng nhau…”

“Khụcfbq, anh biếhqict, anh khôcgrnng đunsyevtz chung.” Tầuwhrn Dạtmpmng sờadsetzlki, vộbzzei táusfgch quầuwhrn lóeiqwt vàglvv tấfytft ra, “Đatljevtz anh, em khôcgrnng cầuwhrn giúwepop.”

glvvnh Oáusfgnh hơpiavi xấfytfu hổunsy, song côcgrn vẫguznn sắczchp xếhqicp giúwepop anh, bởxeomi vìugitcgrnglvv vợmibj anh, sau nàglvvy côcgrn cầuwhrn giúwepop anh làglvvm mộbzzet sốjzcy việmibjc, anh làglvvm khôcgrnng đunsyúwepong, côcgrn phảadsei nhắczchc anh.

Tầuwhrn Dạtmpmng cẩojsbu thảadse thàglvvnh quen, thậjzcyt sựcffi khôcgrnng đunsyevtz ýmibj nhiềugitu thếhqic.


Anh nhìugitn côcgrn, lạtmpmi cưdzehadsei.

Anh cầuwhrm tay côcgrn đunsydzeht lêcqpsn miệmibjng hôcgrnn, khôcgrnng kìugitm đunsyưdzehmibjc nóeiqwi: “Bàglvvnh Oáusfgnh, nếhqicu chúwepong ta sớqengm ởxeomcqpsn nhau thìugit tốjzcyt quáusfg.”

glvvnh Oáusfgnh ngẩojsbn ra, cưdzehadsei dịkvfzu dàglvvng.

“Bâmibjy giờadsetzlkng tốjzcyt lắczchm màglvv.”

Tuy hơpiavi muộbzzen màglvvng, nhưdzehng côcgrn khôcgrnng tiếhqicc nuốjzcyi, cũtzlkng khôcgrnng hốjzcyi hậjzcyn đunsyãqeng khôcgrnng thổunsy lộbzze vớqengi anh sớqengm hơpiavn, bởxeomi vìugit chuyệmibjn đunsyóeiqw vẫguznn làglvv mộbzzet ẩojsbn sổunsy, nếhqicu côcgrn thậjzcyt sựcffi thổunsy lộbzze vớqengi anh sớqengm hơpiavn mộbzzet năyrdbm hoặdzehc hai, ba năyrdbm, kếhqict quảadse sẽuyne thếhqicglvvo?

Đatljáusfgng sợmibj nhấfytft làglvv khôcgrnng thểevtz biếhqict trưdzehqengc, côcgrn khôcgrnng muốjzcyn bậjzcyn tâmibjm đunsyếhqicn giảadse thiếhqict đunsyáusfgng sợmibjfytfy.

Tầuwhrn Dạtmpmng ngẫguznm nghĩpayn: “Đatljúwepong vậjzcyy, hiệmibjn tạtmpmi cũtzlkng rấfytft tốjzcyt.”

Nếhqicu cóeiqw thểevtz sớqengm hơpiavn, anh chắczchc chắczchn cũtzlkng sẽuyne thípdqkch côcgrn nhưdzehmibjy giờadse.

Khôcgrnng, làglvvcqpsu côcgrn.

Trảadsei qua buổunsyi tốjzcyi hôcgrnm qua, thâmibjn thểevtz dung hòvloqa, cảadse thểevtzusfgc vàglvv tinh thầuwhrn anh đunsyugitu yêcqpsu côcgrn.

wepoc hai ngưdzehadsei thu dọzjtfn xong đunsyãqengglvv chípdqkn giờadse, vềugit nhàglvv lạtmpmi phảadsei sắczchp xếhqicp mộbzzet lưdzehmibjt nữunsya, họzjtf khôcgrnng ởxeom lạtmpmi lâmibju, nhanh chóeiqwng rờadsei đunsyi.

Vềugit đunsyếhqicn nhàglvv, Bàglvvnh Oáusfgnh mởxeom hai chiếhqicc vali ra, bắczcht đunsyuwhru sắczchp xếhqicp.

Tầuwhrn Dạtmpmng đunsytskxng bêcqpsn cạtmpmnh nghe côcgrn chỉlgmp huy, côcgrn bảadseo anh làglvvm gìugit thìugit anh làglvvm đunsyóeiqw, hai ngưdzehadsei phốjzcyi hợmibjp vôcgrncvktng ăyrdbn ýmibj, nhanh nhẹsvson gọzjtfn gàglvvng, khôcgrnng đunsyếhqicn nửntuua tiếhqicng đunsyãqeng xửntuumibj xong.

Tầuwhrn Dạtmpmng ôcgrnm côcgrn ngồlllti trêcqpsn giưdzehadseng, lạtmpmi hỏadsei: “Mệmibjt khôcgrnng?”

glvvnh Oáusfgnh đunsyadsentuung mặdzeht, khẽuyne mắczchng: “Tầuwhrn Dạtmpmng, anh đunsyfoemng lưdzehu manh…”

Tầuwhrn Dạtmpmng: “…”

Ýoehf anh làglvv cảadse ngàglvvy hôcgrnm nay vừfoema thu dọzjtfn vừfoema sắczchp xếhqicp.

Tầuwhrn Dạtmpmng phìugitdzehadsei, nhìugitn côcgrn trêcqpsu chọzjtfc: “Ýoehf anh làglvv thu xếhqicp đunsylllt đunsytmpmc chuyểevtzn nhàglvveiqw mệmibjt khôcgrnng, em tưdzehxeomng làglvv anh bảadseo gìugit vậjzcyy vợmibj?”

glvvnh Oáusfgnh: “…”

Xấfytfu hổunsy muốjzcyn chếhqict.

glvvnh Oáusfgnh nhăyrdbn màglvvy lưdzehadsem anh, đunsyfoemng trêcqpsu côcgrn nữunsya.

Tầuwhrn Dạtmpmng biếhqict mìugitnh đunsyãqeng quáusfg trớqengn, cưdzehadsei hôcgrnn côcgrn: “Sao em lạtmpmi khiếhqicn anh thípdqkch thếhqic nhỉlgmp?”

glvvnh Oáusfgnh hấfytfm hứtskx khôcgrnng đunsyáusfgp.

vloqng lạtmpmi nóeiqwi: Anh còvloqn khiếhqicn em thípdqkch hơpiavn.

Tầuwhrn Dạtmpmng nhìugitn côcgrn, cầuwhrm lòvloqng chẳdkopng đunsydzehng xáusfgp lạtmpmi hôcgrnn côcgrn, Bàglvvnh Oáusfgnh đunsyojsby anh mộbzzet cáusfgi, Tầuwhrn Dạtmpmng đunsyèczchusfgy côcgrn khôcgrnng cho côcgrn tráusfgnh, côcgrn hếhqict cáusfgch, úwepoqeng mấfytfy tiêcqpsng, ngẩojsbng đunsyuwhru đunsyóeiqwn nhậjzcyn nụcfbqcgrnn củpiava anh.

mibjtskxc vềugit chuyệmibjn đunsyêcqpsm qua vẫguznn vẹsvson nguyêcqpsn nhưdzeh mớqengi, trờadsei tốjzcyi rồlllti, Tầuwhrn Dạtmpmng lạtmpmi muốjzcyn nữunsya.

Tay anh mòvloqglvvo trong quầuwhrn áusfgo côcgrn, Bàglvvnh Oáusfgnh vộbzzei tráusfgnh thoáusfgt, đunsyadse mặdzeht nóeiqwi: “Đatljfoemng, Tầuwhrn Dạtmpmng…”

cgrn vẫguznn hơpiavi khóeiqw chịkvfzu

piavn nữunsya hôcgrnm nay ra rấfytft nhiềugitu mồllltcgrni, côcgrn muốjzcyn đunsyi tắczchm đunsyãqeng.

Tầuwhrn Dạtmpmng cũtzlkng biếhqict đunsyêcqpsm qua làglvvm quáusfg trớqengn, anh ho khan, xoa đunsyuwhru côcgrn, thấfytfp giọzjtfng hỏadsei: “Muốjzcyn đunsyi tắczchm khôcgrnng? Anh mởxeomdzehqengc cho em.”

glvvnh Oáusfgnh ngẫguznm nghĩpayn, đunsyáusfgp: “Vâmibjng.”

Trong nhàglvvcgrn khôcgrnng cóeiqw bồllltn tắczchm, trừfoem dịkvfzp nghỉlgmp lễbkfo đunsyi ngâmibjm suốjzcyi nưdzehqengc nóeiqwng vớqengi bốjzcy mẹsvso, mộbzzet năyrdbm chẳdkopng tắczchm bồllltn lầuwhrn nàglvvo.

Trong phòvloqng ngủpiav chípdqknh củpiava nhàglvv mớqengi cóeiqw bồllltn tắczchm, vừfoema hay côcgrn đunsyang mỏadsei nhừfoem.

Tầuwhrn Dạtmpmng đunsyi mởxeomdzehqengc cho côcgrn, Bàglvvnh Oáusfgnh bỏadse quầuwhrn áusfgo vàglvvo máusfgy giặdzeht, ấfytfn núwepot khởxeomi đunsybzzeng.

Tầuwhrn Dạtmpmng đunsyi ra, thấfytfy côcgrn đunsyang cầuwhrm câmibjy lau nhàglvv, bêcqpsn cạtmpmnh típdqkch mộbzzet lớqengp bụcfbqi mỏadseng, hồlllti trưdzehqengc quésjbdt dọzjtfn quêcqpsn mấfytft chỗojsb đunsyóeiqw.

Anh vộbzzei giàglvvnh lấfytfy: “Đatljevtz anh.”

glvvnh Oáusfgnh cưdzehadsei, khôcgrnng tranh vớqengi anh: “Ởowvs nhàglvv anh, lau nhàglvvtzlkng làglvv việmibjc củpiava đunsyàglvvn ôcgrnng?”

“Em muốjzcyn bảadseo anh làglvvm gìugittzlkng đunsyưdzehmibjc.”

“Ha ha…”

glvvnh Oáusfgnh cưdzehadsei khôcgrnng ngừfoemng nổunsyi.

Tầuwhrn Dạtmpmng cũtzlkng cưdzehadsei theo, lau xong, anh nóeiqwi: “Chắczchc sắczchp đunsypiavdzehqengc rồlllti, em đunsyi tắczchm đunsyi.”

glvvnh Oáusfgnh đunsyáusfgp vâmibjng, vềugit lấfytfy quầuwhrn áusfgo ngủpiav đunsyi tắczchm.

Tầuwhrn Dạtmpmng giặdzeht câmibjy lau nhàglvv, vắczcht khôcgrn, móeiqwc ngoàglvvi ban côcgrnng. Đatljiệmibjn thoạtmpmi đunsyunsy chuôcgrnng, anh nhìugitn, làglvv đunsybzzei trưdzehxeomng. Tầuwhrn Dạtmpmng tựcffia vàglvvo ban côcgrnng nghe máusfgy, hai ngưdzehadsei bàglvvn vềugit vụcfbq áusfgn mớqengi, nóeiqwi liềugitn hơpiavn mưdzehadsei phúwepot.

Tầuwhrn Dạtmpmng cúwepop máusfgy, quay vềugit phòvloqng, thấfytfy túwepoi củpiava Bàglvvnh Oáusfgnh đunsydzeht trêcqpsn giưdzehadseng, anh bưdzehqengc đunsyếhqicn cầuwhrm túwepoi đunsykvfznh treo lêcqpsn, đunsybzzet nhiêcqpsn khựcffing lạtmpmi, trong túwepoi nàglvvy cóeiqwugit vậjzcyy? Sao nặdzehng thếhqic?

Tầuwhrn Dạtmpmng késjbdo khóeiqwa, nhìugitn thấfytfy mộbzzet cuốjzcyn sổunsy cựcffic dàglvvy.

Anh cầuwhrm ra, lòvloqng nghi hoặdzehc, đunsyâmibjy làglvvusfgi gìugit? Anh chưdzeha từfoemng nhìugitn thấfytfy cuốjzcyn sổunsyglvvo dàglvvy nhưdzeh vậjzcyy, cóeiqw đunsyiềugitu đunsyâmibjy làglvv đunsylllt củpiava Bàglvvnh Oáusfgnh, anh sẽuyne khôcgrnng đunsybzzeng bừfoema.

Đatljang đunsykvfznh bỏadse lạtmpmi, cửntuua phòvloqng tắczchm hésjbd ra.

glvvnh Oáusfgnh đunsyevtz lộbzze mộbzzet cáusfgi đunsyuwhru nhỏadsedzehqengc, mặdzeht ửntuung đunsyadse: “Tầuwhrn Dạtmpmng, khăyrdbn tắczchm vắczcht trêcqpsn ban côcgrnng, em quêcqpsn mang vàglvvo…”

Trưdzeha côcgrn phơpiavi khăyrdbn tắczchm ngoàglvvi ban côcgrnng, khôcgrnng ngờadse quêcqpsn mấfytft.

Đatljfytfu tranh mộbzzet hồlllti, côcgrn mớqengi quyếhqict đunsykvfznh cầuwhru cứtskxu Tầuwhrn Dạtmpmng.

eiqwi đunsyoạtmpmn, côcgrn lậjzcyp tứtskxc trốjzcyn vàglvvo sau cửntuua.

Tầuwhrn Dạtmpmng sữunsyng ra, cưdzehadsei bỏadse cuốjzcyn sổunsyglvvwepoi xáusfgch lêcqpsn giưdzehadseng.

usfgy sáusfgch nằbkfom đunsytskxng trêcqpsn giưdzehadseng, tựcffia vàglvvo túwepoi xáusfgch, nhữunsyng trang giấfytfy lậjzcyt tung, dừfoemng lạtmpmi ởxeom mộbzzet ngàglvvy nàglvvo đunsyóeiqw củpiava năyrdbm 2013.

Tầuwhrn Dạtmpmng khôcgrnng đunsyevtz ýmibj, vộbzzei vàglvvng ra ban côcgrnng lấfytfy khăyrdbn tắczchm đunsyưdzeha côcgrn.

Cửntuua mởxeom ra mộbzzet khe nhỏadse, mộbzzet bàglvvn tay nhỏadse nhắczchn trắczchng nõczchn thòvloq ra khua lung tung, nhưdzehng khôcgrnng bắczcht đunsyưdzehmibjc khăyrdbn tắczchm, côcgrn cuốjzcyng lêcqpsn: “Tầuwhrn Dạtmpmng!”

Tầuwhrn Dạtmpmng cưdzehadsei, khôcgrnng trêcqpsu côcgrn nữunsya, anh đunsydzeht khăyrdbn tắczchm vàglvvo trong tay côcgrn, thuậjzcyn thếhqic nắczchm chặdzeht tay côcgrn.

glvvnh Oáusfgnh: “…”

Khốjzcyn kiếhqicp!

Tay côcgrnglvv khăyrdbn tắczchm đunsyugitu bịkvfz nắczchm chặdzeht, khôcgrnng rúwepot vềugit đunsyưdzehmibjc, khiếhqicn côcgrn luốjzcyng cuốjzcyng khôcgrnng thôcgrni.

“Tầuwhrn Dạtmpmng! Anh đunsyfoemng giởxeom tròvloq!”

“Vợmibj ơpiavi, em mởxeom cửntuua ra cho anh vàglvvo đunsyi?”

“…”

Tầuwhrn Dạtmpmng thậjzcyt sựcffi muốjzcyn đunsyi vàglvvo, lúwepoc nãqengy muốjzcyn trêcqpsu côcgrn, hiệmibjn tạtmpmi thậjzcyt sựcffi đunsyãqeng nổunsyi hứtskxng.

“Khôcgrnng…”

Tầuwhrn Dạtmpmng ngẫguznm nghĩpayn, buôcgrnng côcgrn ra, sau nàglvvy còvloqn rấfytft nhiềugitu cơpiav hộbzzei.

Bang…

Cửntuua đunsyóeiqwng sậjzcyp lạtmpmi.

Cạtmpmch.

Khóeiqwa tráusfgi.

Tầuwhrn Dạtmpmng: “…”

Anh khôcgrnng phảadsei sóeiqwi, phòvloqng bịkvfz anh nhưdzeh thếhqicglvvm gìugit!

Tầuwhrn Dạtmpmng cưdzehadsei lắczchc đunsyuwhru, thởxeom than: “Nhóeiqwc con, xem khi ra anh xửntuumibj em thếhqicglvvo.”

Tầuwhrn Dạtmpmng vềugit giưdzehadseng, nhìugitn thấfytfy cuốjzcyn nhậjzcyt kýmibjcgrn ýmibj bịkvfz lậjzcyt ra.

Anh quésjbdt mắczcht nhìugitn, sữunsyng ngưdzehadsei.

Ngàglvvy 10 tháusfgng 8 năyrdbm 2013.

cgrni quyếhqict đunsykvfznh tạtmpmm biệmibjt côcgrnng việmibjc giáusfgo viêcqpsn an nhàglvvn, đunsyi làglvvm đunsyuwhru bếhqicp.

Bởxeomi vìugitugitnh nhưdzeh Tầuwhrn Dạtmpmng rấfytft thípdqkch đunsylllt ăyrdbn ngon.

Vậjzcyy anh nhấfytft đunsykvfznh cũtzlkng thípdqkch côcgrnusfgi biếhqict nấfytfu ăyrdbn ngon.

cgrni muốjzcyn làglvvm côcgrnusfgi ấfytfy.

Tầuwhrn Dạtmpmng ngâmibjy ngưdzehadsei hồlllti lâmibju, ngóeiqwn tay run rẩojsby, khẽuyne khàglvvng cầuwhrm quyểevtzn nhậjzcyt kýmibjfytfy lêcqpsn. Phòvloqng tắczchm mởxeom cửntuua, Bàglvvnh Oáusfgnh đunsyadse mặdzeht đunsyi ra, vừfoema ngưdzehqengc lêcqpsn đunsyãqeng chạtmpmm phảadsei áusfgnh mắczcht sâmibju thăyrdbm thẳdkopm củpiava anh.

Đatljllltng thờadsei, côcgrntzlkng nhìugitn thấfytfy cuốjzcyn nhậjzcyt kýmibj trêcqpsn tay anh.

glvvnh Oáusfgnh nhưdzeh bịkvfzsjbdt đunsyáusfgnh, vộbzzei thésjbdt lêcqpsn, lao vụcfbqt tớqengi đunsyoạtmpmt cuốjzcyn nhậjzcyt kýmibj vềugit, côcgrn vừfoema luốjzcyng cuốjzcyng vừfoema xấfytfu hổunsy, cựcffic kỳadom xấfytfu hổunsy.

glvvnh Oáusfgnh lưdzehadsem anh: “Sao anh cóeiqw thểevtz đunsyzjtfc trộbzzem nhậjzcyt kýmibj củpiava em!”

Anh đunsyzjtfc chỗojsbglvvo rồlllti? Cóeiqw phảadsei đunsyãqeng biếhqict chuyệmibjn côcgrncqpsu thầuwhrm anh mưdzehadsei năyrdbm rồlllti chăyrdbng?

glvvnh Oáusfgnh xấfytfu hổunsy kinh khủpiavng, côcgrn khôcgrnng sợmibj anh biếhqict, nhưdzehng màglvv… côcgrn muốjzcyn giữunsy đunsyếhqicn ngàglvvy tổunsy chứtskxc hôcgrnn lễbkfo mớqengi nóeiqwi anh hay.

Anh… anh… anh… đunsyáusfgng ghésjbdt!

Quàglvvmibjn hôcgrnn củpiava côcgrn khôcgrnng còvloqn nữunsya!!

Tầuwhrn Dạtmpmng dầuwhrn hoàglvvn hồllltn, cúwepoi đunsyuwhru nhìugitn côcgrn. Bàglvvnh Oáusfgnh cao mộbzzet mésjbdt năyrdbm mưdzehơpiavi táusfgm, đunsytskxng trưdzehqengc ngưdzehadsei cao mộbzzet mésjbdt táusfgm mưdzehơpiavi ba nhưdzeh anh, thựcffic sựcffi quáusfgsjbd nhỏadse. Anh ôcgrnm trọzjtfn côcgrnglvvo lòvloqng, cúwepoi đunsyuwhru, hôcgrnn côcgrn thậjzcyt mạtmpmnh, vừfoema hôcgrnn vừfoema giảadsei thípdqkch: “Anh xin lỗojsbi, anh khôcgrnng cốjzcy ýmibj đunsyzjtfc trộbzzem đunsyâmibju…”

glvvnh Oáusfgnh cắczchn môcgrni khôcgrnng cho anh vàglvvo sâmibju.

Tầuwhrn Dạtmpmng chẳdkopng qua quáusfgpdqkch đunsybzzeng, quáusfgcvkti ngùcvkti, anh biếhqict Bàglvvnh Oáusfgnh thípdqkch anh trưdzehqengc, nhưdzehng anh khôcgrnng ngờadse lạtmpmi sớqengm đunsyếhqicn vậjzcyy, càglvvng khôcgrnng ngờadsecgrnugit anh màglvv từfoem bỏadsecgrnng việmibjc ban đunsyuwhru, lựcffia chọzjtfn làglvvm mộbzzet đunsyuwhru bếhqicp, mởxeom mộbzzet nhàglvvglvvng.

eiqw lẽuynevloqn rấfytft nhiềugitu chuyệmibjn màglvv anh khôcgrnng biếhqict.

glvvnh Oáusfgnh giốjzcyng mộbzzet kho báusfgu, đunsymibji anh kháusfgm pháusfg.

Anh khôcgrnng vộbzzei, thậjzcyt lòvloqng khôcgrnng vộbzzei, họzjtfvloqn cóeiqw thờadsei gian cảadse mộbzzet đunsyadsei.

glvvnh Oáusfgnh ấfytfp úwepong: “Nhưdzehng anh vẫguznn đunsyzjtfc rồlllti phảadsei khôcgrnng?”

Tầuwhrn Dạtmpmng ôcgrnm côcgrn, khom lưdzehng, cúwepoi đunsyuwhru nhìugitn côcgrn: “Phảadsei.”

“Anh thấfytfy đunsyưdzehmibjc gìugit rồlllti…”

cgrn run giọzjtfng hỏadsei, lòvloqng rấfytft tủpiavi thâmibjn.

“Thấfytfy em từfoem chứtskxc, chọzjtfn làglvvm đunsyuwhru bếhqicp, thấfytfy em nóeiqwi em muốjzcyn làglvvm côcgrnusfgi anh thípdqkch.” Anh thấfytfp giọzjtfng nóeiqwi, mắczcht ẩojsbm ưdzehqengt.

Mẹsvsoeiqw, mộbzzet gãqeng giàglvv đunsyuwhru nhưdzeh anh sắczchp bịkvfzcgrnglvvm cảadsem đunsybzzeng rơpiavi nưdzehqengc mắczcht rồlllti.

ugitnh áusfgi làglvvugit, trưdzehqengc kia anh khôcgrnng biếhqict, cũtzlkng chêcqps bai Lụcfbqc Thờadsei Miễbkfon vàglvv Từfoem Khiêcqpsn, hiệmibjn tạtmpmi anh đunsyãqeng hiểevtzu, mẹsvsoeiqwt, thậjzcyt sựcffieiqwt pháusfgt sưdzehqengng.

Vừfoema đunsyau xóeiqwt vừfoema sung sưdzehqengng.

glvvnh Oáusfgnh xấfytfu hổunsy giậjzcym châmibjn, nhưdzehng vẫguznn thấfytfy khôcgrnng đunsypiav, côcgrnczchn lạtmpmi gầuwhrn cắczchn lêcqpsn vai anh mộbzzet cáusfgi.

Tầuwhrn Dạtmpmng mặdzehc cho côcgrn cắczchn, khôcgrnng mộbzzet cáusfgi nhăyrdbn màglvvy, dịkvfzu giọzjtfng dỗojsb: “Vợmibj ơpiavi, anh xin lỗojsbi…”

Anh thoáusfgng ngừfoemng.

“Anh rấfytft vui, vui đunsyếhqicn nỗojsbi khôcgrnng biếhqict nêcqpsn làglvvm sao nữunsya.”

“Thìugit ra em thípdqkch anh nhưdzeh vậjzcyy…”

glvvnh Oáusfgnh giậjzcym châmibjn: “Còvloqn nóeiqwi!”

Tầuwhrn Dạtmpmng toésjbdt miệmibjng cưdzehadsei, cúwepoi đunsyuwhru nhìugitn côcgrn: “Đatljưdzehmibjc, anh khôcgrnng cưdzehadsei nữunsya. Em đunsyfoemng ngạtmpmi, cóeiqw thểevtz anh thípdqkch em hơpiavi muộbzzen, nhưdzehng khôcgrnng anh hưdzehxeomng đunsyếhqicn tìugitnh cảadsem sâmibju cạtmpmn. Anh… anh yêcqpsu em, Bàglvvnh Oáusfgnh.”

glvvnh Oáusfgnh ngâmibjy ngưdzehadsei.

Ngơpiav ngáusfgc ngẩojsbng đunsyuwhru nhìugitn anh.

Tầuwhrn Dạtmpmng nghĩpayn, lờadsei yêcqpsu thậjzcyt khóeiqweiqwi ra, nhưdzehng anh vẫguznn lặdzehp lạtmpmi lầuwhrn nữunsya: “Anh yêcqpsu em.”

Đatljãqengeiqwi mộbzzet lầuwhrn, lầuwhrn thứtskx hai khôcgrnng còvloqn làglvv vấfytfn đunsyugit.

Anh lạtmpmi lặdzehp lạtmpmi hai lầuwhrn, ba lầuwhrn, bốjzcyn lầuwhrn…

Lầuwhrn thứtskxdzehadsei, Bàglvvnh Oáusfgnh ngưdzehmibjng chípdqkn mặdzeht đunsyfytfm ngựcffic anh: “Đatljfoemng nóeiqwi nữunsya, Tầuwhrn Dạtmpmng…”

Em biếhqict.

Em biếhqict anh yêcqpsu em.

Em cũtzlkng yêcqpsu anh, Tầuwhrn Dạtmpmng.

Tầuwhrn Dạtmpmng cúwepoi đunsyuwhru hôcgrnn côcgrn, hôcgrnn sâmibju sắczchc, Bàglvvnh Oáusfgnh bịkvfz anh hôcgrnn đunsyếhqicn nỗojsbi thởxeom khôcgrnng ra hơpiavi, áusfgo quầuwhrn nửntuua khésjbdp nửntuua hởxeom, rồlllti đunsybzzet nhiêcqpsn trờadsei đunsyfytft quay cuồllltng, toàglvvn thâmibjn lọzjtft thỏadsem giữunsya tấfytfm giưdzehadseng mềugitm mạtmpmi, ngưdzehadsei đunsyàglvvn ôcgrnng đunsyèczchpiav thểevtz nặdzehng nềugitcqpsn côcgrn.

“Đatljưdzehmibjc khôcgrnng? Mộbzzet lầuwhrn thôcgrni?”

“…”

cgrn khôcgrnng nóeiqwi, Tầuwhrn Dạtmpmng bèczchn coi nhưdzehcgrn ngầuwhrm đunsyllltng ýmibj.

Anh vui vẻfmkndzehadsei khẽuyne, đunsytskxng dậjzcyy cởxeomi quầuwhrn áusfgo củpiava mìugitnh.

“Tắczcht… tắczcht đunsyèczchn…”

“Đatljưdzehmibjc.”

Lạtmpmi làglvv mộbzzet đunsyêcqpsm kiềugitu diễbkfom.

Kếhqict thúwepoc, Tầuwhrn Dạtmpmng ôcgrnm côcgrnglvvo nhàglvv tắczchm, Bàglvvnh Oáusfgnh xấfytfu hổunsy đunsyòvloqi tựcffi tắczchm, Tầuwhrn Dạtmpmng hếhqict cáusfgch đunsyàglvvnh đunsyevtzcgrn tựcffiglvvm, bảadsen thâmibjn thìugit ra ngoàglvvi.

Hai ngưdzehadsei tắczchm chung tốjzcyt biếhqict bao, lạtmpmi còvloqn tiếhqict kiệmibjm đunsyiệmibjn nưdzehqengc.

Lầuwhrn sau, lầuwhrn sau nhấfytft đunsykvfznh khiếhqicn Bàglvvnh Oáusfgnh đunsyllltng ýmibj tắczchm cùcvktng anh.

dzehadsei phúwepot sau, hai ngưdzehadsei nằbkfom trêcqpsn giưdzehadseng, Tầuwhrn Dạtmpmng mặdzeht dàglvvy màglvvy dạtmpmn đunsyòvloqi đunsyzjtfc nhậjzcyt kýmibj củpiava côcgrn, Bàglvvnh Oáusfgnh bìugitnh thưdzehadseng dịkvfzu dàglvvng mềugitm yếhqicu giờadseeiqwi thếhqicglvvo cũtzlkng khôcgrnng đunsyllltng ýmibj: “Khôcgrnng đunsyưdzehmibjc làglvv khôcgrnng đunsyưdzehmibjc, Tầuwhrn Dạtmpmng… anh đunsyfoemng làglvvm khóeiqw em…”

Bịkvfz anh đunsyzjtfc mộbzzet trang đunsyãqeng xấfytfu hổunsy lắczchm rồlllti, đunsyzjtfc toàglvvn bộbzze

Khôcgrnng thểevtzglvvo.

Tầuwhrn Dạtmpmng giỏadsei chơpiavi xấfytfu nhấfytft, anh tiếhqicp tụcfbqc kìugitczcho: “Khôcgrnng đunsyưdzehmibjc thậjzcyt sao? Anh thậjzcyt sựcffi rấfytft muốjzcyn đunsyzjtfc.”

glvvnh Oáusfgnh: “… Khôcgrnng đunsyưdzehmibjc.”

Tầuwhrn Dạtmpmng: “Ba trang?”

glvvnh Oáusfgnh: “… Khôcgrnng đunsyưdzehmibjc.”

Tầuwhrn Dạtmpmng: “Hai trang?”

glvvnh Oáusfgnh: “… Khôcgrnng đunsyưdzehmibjc…”

Tầuwhrn Dạtmpmng: “Mộbzzet trang, chắczchc làglvv đunsyưdzehmibjc chứtskx.”

glvvnh Oáusfgnh: “…”

Rốjzcyt cuộbzzec khôcgrnng dai bằbkfong anh, Bàglvvnh Oáusfgnh đunsyadse mặdzeht đunsyllltng ýmibj.

Tầuwhrn Dạtmpmng vui vẻfmkn khôcgrnng thôcgrni, lòvloqng xấfytfu xa nghĩpayn, sau nàglvvy mỗojsbi tốjzcyi kìugitczcho mộbzzet lầuwhrn, mỗojsbi tốjzcyi đunsyzjtfc mộbzzet trang, tưdzehơpiavng lai dàglvvi nhưdzeh thếhqic, mộbzzet ngàglvvy nàglvvo đunsyóeiqw anh nhấfytft đunsykvfznh sẽuyne đunsyzjtfc xong, khôcgrnng, cóeiqw lẽuyne khôcgrnng xong đunsyưdzehmibjc, bởxeomi vìugitcgrn sẽuyne viếhqict thêcqpsm.

Khôcgrnng sao, cuộbzzec sốjzcyng nhưdzeh vậjzcyy mớqengi thúwepo vịkvfz!



usfgng ngàglvvy hôcgrnm sau, Bàglvvnh Oáusfgnh đunsyếhqicn nhàglvvglvvng, cáusfgc nhâmibjn viêcqpsn đunsyugitu cưdzehadsei nhìugitn côcgrn.

“Bàglvv chủpiav ơpiavi, tâmibjn hôcgrnn cóeiqw cảadsem giáusfgc thếhqicglvvo vậjzcyy?”

“Bàglvv chủpiavglvvy, sắczchc mặdzeht hồllltng hàglvvo ghêcqps.”

“Bàglvv chủpiav àglvv, mặdzeht màglvvy tưdzehơpiavi tỉlgmpnh quáusfg, thâmibjn thểevtz ôcgrnng chủpiav… tốjzcyt nhưdzeh vậjzcyy, thểevtz lựcffic chắczchc chắczchn khôcgrnng tồlllti ha!”

“Nóeiqwi thừfoema, ôcgrnng chủpiaveiqwpiav bụcfbqng đunsyfytfy!”

glvvnh Oáusfgnh đunsyadse mặdzeht khôcgrnng thôcgrni, nhâmibjn viêcqpsn củpiava côcgrn rấfytft đunsyáusfgng yêcqpsu, nhưdzehng cũtzlkng khôcgrnng cóeiqw chừfoemng mựcffic gìugit, Tầuwhrn Dạtmpmng đunsyúwepong thậjzcyt cóeiqwpiav bụcfbqng… sáusfgu múwepoi, hơpiavn nữunsya còvloqn cóeiqw cảadse đunsyưdzehadseng nhâmibjn ngưdzeh, “Sao mọzjtfi ngưdzehadsei biếhqict?”

“Đatljusfgn đunsyóeiqw, ha ha…”

“Xem ra làglvveiqw thậjzcyt rồlllti!”

glvvnh Oáusfgnh: “…”

Bịkvfz lừfoema rồlllti.

glvvnh Oáusfgnh nhăyrdbn nhóeiqw: “Mau làglvvm việmibjc đunsyi, khôcgrnng thìugit trừfoemdzehơpiavng.”

“Aaa!”

“Đatlji ngay!”

glvvnh Oáusfgnh nhìugitn mọzjtfi ngưdzehadsei hốjzcyt hoảadseng giảadsei táusfgn, gắczchng sứtskxc làglvvm việmibjc, mípdqkm môcgrni cưdzehadsei. Tầuwhrm nàglvvy năyrdbm ngoáusfgi làglvvm ăyrdbn ảadsem đunsytmpmm, nhâmibjn viêcqpsn củpiava côcgrntzlkng buồllltn theo, hằbkfong ngàglvvy khôcgrnng làglvvm lụcfbqng gìugit, côcgrn thậjzcyt sựcffi rấfytft lo nhàglvvglvvng sẽuyne phảadsei đunsyóeiqwng cửntuua.

May thay, mọzjtfi thứtskx đunsyãqeng qua.

Bạtmpmn bèczch củpiava côcgrn, bốjzcy mẹsvsocgrn đunsyugitu giúwepop sứtskxc tuyêcqpsn truyềugitn.

Weibo Đatljinh Mậjzcyt cóeiqw rấfytft nhiềugitu fans, Đatljojsb Minh Vy cũtzlkng khôcgrnng ípdqkt, họzjtf đunsyugitu quảadseng cáusfgo trêcqpsn weibo giúwepop côcgrn.

Hiệmibjn tạtmpmi nhàglvvglvvng làglvvm ăyrdbn rấfytft tốjzcyt.

Tốjzcyi, Tầuwhrn Dạtmpmng đunsyếhqicn đunsyóeiqwn côcgrn.

glvvnh Oáusfgnh trôcgrnng thấfytfy trăyrdbm hoa đunsyua nởxeom ven đunsyưdzehadseng, thoáusfgng khựcffing lạtmpmi.

Tầuwhrn Dạtmpmng hỏadsei: “Thípdqkch hoa àglvv? Láusfgt tặdzehng em nhésjbd.”

glvvnh Oáusfgnh ngẩojsbng đunsyuwhru cưdzehadsei: “Đatljưdzehmibjc đunsyóeiqw, em chỉlgmp cầuwhrn mộbzzet đunsyóeiqwa thôcgrni.”

“Mộbzzet đunsyóeiqwa?”

“Vâmibjng.”

Phípdqka trưdzehqengc cóeiqw cửntuua hàglvvng hoa, Tầuwhrn Dạtmpmng mua mộbzzet bóeiqw hoa hồllltng, rúwepot ra mộbzzet càglvvnh đunsyưdzeha cho côcgrn, còvloqn lạtmpmi nhésjbdt vàglvvo lòvloqng côcgrn.

Mộbzzet đunsyóeiqwa hay mộbzzet bóeiqwtzlkng đunsyugitu làglvv củpiava côcgrn.

glvvnh Oáusfgnh ngẩojsbn ngơpiavwepoi đunsyuwhru.

Hoa hồllltng rựcffic rỡnbss, lặdzehng lẽuyne nởxeom rộbzze.

Giốjzcyng tìugitnh yêcqpsu thầuwhrm mưdzehadsei năyrdbm củpiava côcgrn.

Cuốjzcyi cùcvktng cũtzlkng đunsyơpiavm hoa kếhqict quảadse.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.