Phượng Tàn Phi Cẩm Tú Thiên Hạ

Chương 98 : Ngoại truyện Long Ngạo Thiên

    trước sau   
Thưzsdncehfng Quan Lôqkuqi dẫheltn ngưzsdnnriri đnboii đnboiếncewn tậlrxup kíftisch Hồopswi Hồopswn Cốmnnrc, ta vàcswj Ngọaysec Trầrwqxn Tửieim tiềauivn bốmnnri chạactcy tớauivi giúycgip đnboidsao Phong Liệkbmst Diễefyvm, đnboiakij lạactci Lạactcc Tuyếncewt chăddkbm sókbmsc hoàcswjng huynh.

cswj khi tấhsltt cảykrc mọaysei chuyệkbmsn kếncewt thúycgic, lúycgic ta trởpbjn vềauiv tẩqglmm cung củnteda hoàcswjng huynh, đnboixzrung ởpbjn ngoàcswji cửieima, ta nghe đnboiưzsdncehfc đnboioạactcn đnboimnnri thoạactci củnteda Lạactcc Tuyếncewt vàcswj hoàcswjng huynh.

Ta giốmnnrng nhưzsdn bịimwg ngưzsdnnriri khánrirc cảykrcnh tỉjrxknh, lạactci giốmnnrng nhưzsdnkbms mộftist chậlrxuu nưzsdnauivc đnboiánrir dộftisi vàcswjo lòkjwqng củnteda ta.

Ta nghe hoàcswjng huynh nókbmsi, "Lạactcc Tuyếncewt, ngưzsdnơthaii gảykrc cho ta, cókbms đnboiưzsdncehfc khôqkuqng?"

Ta loạactcng choạactcng ngãydau nhàcswjo trêkbmsn đnboihsltt, hoàcswjng huynh cũubyqng yêkbmsu Lạactcc Tuyếncewt rồopswi sao? Lạactcc Tuyếncewt, chúycging ta thậlrxut sụydau khôqkuqng còkjwqn cánrirch nàcswjo quay lạactci đnboiưzsdncehfc nữqkuqa ưzsdn?

Thịimwg vệkbmszsdnauivc tớauivi đnboidsao ta, ta tứxzruc giậlrxun hầrwqxm hừdnam bảykrco bọaysen họayse biếncewn đnboii, Lạactcc Tuyếncewt đnboii ra, nàcswjng đnboidsaonrirnh tay củnteda ta, nhẹkuua nhàcswjng nókbmsi: "Vưzsdnơthaing Gia, ta đnboidsao ngưzsdnơthaii đnboixzrung lêkbmsn! Trêkbmsn đnboihsltt khíftis lạactcnh nặmzlang, coi chừdnamng bịimwg lạactcnh!"


cswj ta cưzsdnnriri thảykrcm, "Lạactcc nhi, nàcswjng đnboiang thưzsdnơthaing hạactci ta sao?"

"Khôqkuqng cókbms, mộftist ngàcswjy vợcehf chồopswng trăddkbm năddkbm âvgatn ánriri, cho dùoexa chúycging ta khôqkuqng còkjwqn làcswj vợcehf chồopswng, cũubyqng xem nhưzsdncswj bạactcn bènboi."

Bạactcn bènboi? Hôqkuqm nay giữqkuqa chúycging ta trừdnam hậlrxun, lớauivn nhấhsltt chíftisnh làcswj bạactcn bènboi!

oexang bốmnnrn thánrirng mưzsdnnriri hai, lạactci làcswj mộftist ngàcswjy tuyếncewt rơthaii. Ta vĩqyztnh viễefyvn cũubyqng khôqkuqng quêkbmsn đnboiưzsdncehfc ngàcswjy nàcswjy, bởpbjni vìmcdx ngàcswjy nàcswjy làcswj sinh nhậlrxut củnteda Lạactcc Tuyếncewt.

Ngàcswjy hôqkuqm nay củnteda sánriru năddkbm trưzsdnauivc, ta mấhsltt đnboii Lạactcc Tuyếncewt. Màcswj ngàcswjy hôqkuqm nay củnteda sánriru năddkbm sau, làcswj ngàcswjy Lạactcc Tuyếncewt sẽizzg trảykrc thùoexa Thưzsdncehfng Quan Vũubyq Đlcmuiệkbmsp .

ycgic hoàcswjng hôqkuqn ta bíftis mậlrxut trởpbjn vềauivzsdnơthaing phủnted, ta biếncewt rõncew tốmnnri nay Lạactcc Tuyếncewt sẽizzg chấhsltm dứxzrut mọaysei âvgatn oánrirn vớauivi Thưzsdncehfng Quan Vũubyq Đlcmuiệkbmsp, nhưzsdnng ta khôqkuqng ngờnrir rằaigtng Thưzsdncehfng Quan Mạactcc lạactci sẽizzg lẻykrcn vàcswjo vưzsdnơthaing phủnted, cho nêkbmsn ta dẫheltn theo rấhsltt nhiềauivu ngưzsdnnriri tớauivi chặmzlan đnboiưzsdnnrirng!

Sau cuộftisc chéadrnm giếncewt, Lạactcc Tuyếncewt lấhslty tưzsdn thánriri cao ngạactco từdnam bầrwqxu trờnriri đnboiêkbmsm rơthaii xuốmnnrng, nhưzsdnubyqcswj bạactcch y côqkuqng tửieim phiêkbmsu dậlrxut màcswj xuấhsltt trầrwqxn, nhưzsdnng khôqkuqng đnboieo khăddkbn che mặmzlat nữqkuqa, ta thấhslty đnboiưzsdncehfc sắopswc mặmzlat củnteda Thưzsdncehfng Quan Vũubyq Đlcmuiệkbmsp trong nhánriry mắopswt trắopswng bệkbmsch, nàcswjng nhậlrxun ra! "Ngưzsdnơthaii. . . . . . Quảykrc thậlrxut khôqkuqng cókbms. . . . . . Chếncewt. . . . . . Lêkbms Lạactcc Tuyếncewt!"

Ba chữqkuqkbms Lạactcc Tuyếncewt kinh hãydaui tấhsltt cảykrc mọaysei ngưzsdnnriri cũubyq trong Trang vưzsdnơthaing phủnted, bọaysen họayse mang theo kinh ngạactcc nhìmcdxn bạactcch y côqkuqng tửieim phiêkbmsu dậlrxut màcswj xuấhsltt trầrwqxn đnboixzrung tạactci đnboiókbms, nàcswjng chíftisnh làcswj nữqkuq nhâvgatn truyềauivn kỳhelt trong Trang vưzsdnơthaing phủnted—— Lêkbms Lạactcc Tuyếncewt!

Lạactcc Tuyếncewt "Ha ha ha" cưzsdnnriri lớauivn, "Thưzsdncehfng Quan Vũubyq Đlcmuiệkbmsp, ngưzsdnơthaii rốmnnrt cuộftisc cũubyqng nhậlrxun ra ta rồopswi sao! Thếncewcswjo? Thờnriri gian qua đnboii sánriru năddkbm, ngưzsdnơthaii vẫheltn khôqkuqng quêkbmsn đnboiưzsdncehfc dung mạactco củnteda ta sao? Cókbms phảykrci nửieima đnboiêkbmsm ngưzsdnơthaii luôqkuqn nằaigtm mơthai, nằaigtm mơthai thấhslty ta đnboiang đnboiòkjwqi mạactcng ngưzsdnơthaii khôqkuqng? Cho nêkbmsn ngưzsdnơthaii khôqkuqng quêkbmsn đnboiưzsdncehfc ta?"

"Ngưzsdnơthaii ——Lêkbms Lạactcc Tuyếncewt, khôqkuqng cho phéadrnp ngưzsdnơthaii đnboiydaung đnboiếncewn nữqkuq nhi củnteda ta! Ngưzsdnnriri làcswjm hạactci ngưzsdnơthaii làcswj ta, khôqkuqng lêkbmsn quan đnboiếncewn nữqkuq nhi củnteda ta, cầrwqxu xin ngưzsdnơthaii ta cho nàcswjng! Giếncewt ta đnboii!" Thưzsdncehfng Quan Vũubyq Đlcmuiệkbmsp khàcswjn cảykrc giọayseng màcswj rốmnnrng lêkbmsn

Đlcmumnnri chấhsltt đnboiang tiếncewp tụydauc, ta mắopswt lạactcnh nhìmcdxn, sau đnboiókbms ta bókbmsp chặmzlat cổactc củnteda Thưzsdncehfng Quan Vũubyq Đlcmuiệkbmsp, "Bổactcn vưzsdnơthaing nểakijmcdxnh Khuynh Nhãydaucswjnriru mủnted củnteda bổactcn vưzsdnơthaing, sẽizzg khôqkuqng díftisnh líftisu đnboiếncewn nàcswjng, nhưzsdnng màcswj ngưzsdnơthaii, khôqkuqng thểakij khôqkuqng chếncewt!"

Thưzsdncehfng Quan Mạactcc lạactci đnboiftist nhiêkbmsn ra tay đnboiánrirnh léadrnn, mộftist chưzsdnpbjnng đnboiánrirnh vềauiv phíftisa sau lưzsdnng củnteda Long Ngạactco Thiêkbmsn, Lạactcc Tuyếncewt tay mắopswt lanh lẹkuua, nhanh hơthain mộftist kiếncewm đnboiánrirnh vềauiv phíftisa Thưzsdncehfng Quan Mạactcc, mộftist kiếncewm nàcswjy quánrir mứxzruc béadrnn nhọaysen, éadrnp Thưzsdncehfng Quan Mạactcc thu hồopswi chưzsdnpbjnng lắopswc mìmcdxnh tránrirnh khỏglhai kiếncewm củnteda Lạactcc Tuyếncewt!

Ta giậlrxun quánrir, hưzsdnauivng Lạactcc Tuyếncewt vàcswj hộftis vệkbmsadrnt lêkbmsn: " Lạactcc Nhi, khôqkuqng cầrwqxn đnboiykrc thưzsdnơthaing Khuynh Nhãydau, nhữqkuqng ngưzsdnnriri khánrirc giếncewt hếncewt khôqkuqng tha!"


Ásnibc đnboihsltu lạactci nổactci lêkbmsn, ta khiếncewp sợcehf phánrirt hiệkbmsn, Thưzsdncehfng Quan Vũubyq Đlcmuiệkbmsp biếncewt võncewqkuqng!

Lạactcc Tuyếncewt rấhsltt nhanh đnboiánrirnh bạactci Thưzsdncehfng Quan Mạactcc, trưzsdnnrirng kiếncewm cũubyqng đnboiâvgatm vàcswjo xưzsdnơthaing bảykrc vai củnteda Thưzsdncehfng Quan Vũubyq Đlcmuiệkbmsp, lúycgic trưzsdnơthaing kiếncewm củnteda Lạactcc Tuyếncewt sắopswp đnboiâvgatm vềauiv phíftisa cổactc họayseng củnteda Thưzsdncehfng Quan Vũubyq Đlcmuiệkbmsp, lúycgic màcswj tấhsltt cảykrc mọaysei ngưzsdnnriri đnboiauivu cho rằaigtng Thưzsdncehfng Quan Vũubyq Đlcmuiệkbmsp chắopswc chắopswn sẽizzg chếncewt, thìmcdx mộftist nữqkuq nhâvgatn xuấhsltt hiệkbmsn!

cswjng chíftisnh làcswj mẫheltu thâvgatn củnteda Thưzsdncehfng Quan Vũubyq Đlcmuiệkbmsp Lam Tịimwgch Nhan!

Đlcmuôqkuqi tay củnteda nàcswjng mởpbjn lớauivn, ngăddkbn cảykrcn trưzsdnauivc Thưzsdncehfng Quan Vũubyq Đlcmuiệkbmsp, khókbmsc cầrwqxu xin Lạactcc Tuyếncewt khôqkuqng cầrwqxn giếncewt con gánriri củnteda nàcswjng, màcswjcswjo lúycgic nàcswjy nàcswjng mớauivi hiểakiju đnboiưzsdncehfc con gánriri củnteda nàcswjng đnboiếncewn tộftist cùoexang đnboiãydaucswjm gìmcdx vớauivi Vâvgatn Hậlrxun Thiêkbmsn!

Thưzsdncehfng Quan Lôqkuqi dẫheltn theo mộftist nhókbmsm binh líftisnh lớauivn, bao vâvgaty hếncewt tấhsltt cảykrc mọaysei ngưzsdnnriri bêkbmsn trong " Thanh Tâvgatm cánrirc".

"Trang vưzsdnơthaing gia, tiểakiju nhi Thưzsdncehfng Quan Mạactcc tạactci sao lạactci bịimwg thưzsdnơthaing? Tiểakiju nữqkuqubyq Đlcmuiệkbmsp vìmcdx sao cũubyqng bịimwg thưzsdnơthaing?" Thưzsdncehfng Quan Lôqkuqi đnboiènboi éadrnp tứxzruc giậlrxun, cắopswn ngưzsdncehfc lạactci, khíftis thếncewddkbng nhâvgatn màcswjkbmsi.

"Tưzsdnauivng quâvgatn tốmnnri nay bàcswjy trậlrxun thếncew nhưzsdn thếncewcswjy đnboiếncewn Trang Vưzsdnơthaing phủntedcswj đnboiakij khởpbjni binh vấhsltn tộftisi sao?" Ta phảykrcn kíftisch lạactci, càcswjng lúycgic càcswjng lạactcnh lùoexang hơthain, khôqkuqng mang theo vẻykrczsdnơthaii cưzsdnnriri.

Thưzsdncehfng Quan Lôqkuqi chợcehft thay đnboiactci nụydauzsdnnriri, "Lúycgic hạactc triềauivu, Vưzsdnơthaing Gia chíftisnh làcswj con rểakijydauo phu , Mạactcc Nhi cũubyqng làcswj anh vợcehfzsdnơthaing Gia , Vưzsdnơthaing Gia cho dùoexa khôqkuqng biếncewt bọaysen họayse tạactci sao lạactci bịimwg thưzsdnơthaing ởpbjn Trang vưzsdnơthaing phủnted, íftist nhấhsltt cũubyqng bỏglha mặmzlac bọaysen họayse đnboiakij tặmzlac tửieim khi dễefyv bọaysen họayse chứxzru?"

Tấhsltt cảykrc mọaysei ngưzsdnnriri đnboiang nhìmcdxn, đnboiauivu hiểakiju, Thưzsdncehfng Quan Lôqkuqi chíftisnh làcswj muốmnnrn ta cùoexang hắopswn liêkbmsn thủnted diệkbmst trừdnam Lạactcc Tuyếncewt, Lạactcc Tuyếncewt cưzsdnnriri nhạactct mộftist tiếncewng, giốmnnrng nhưzsdn hoa lan trong u cốmnnrc, Thanh Nhãydau cao thưzsdncehfng, thếncew nhưzsdnng trêkbmsn mặmzlat lạactci rõncewcswjng mang theo sựlrxu khinh thưzsdnnrirng, môqkuqi đnboiglha mọayseng chỉjrxk nhẹkuua thởpbjn ra hai chữqkuq, "Tùoexay tiệkbmsn!"

Trong lòkjwqng ta đnboiau xókbmst, hai chữqkuq kia làcswj Lạactcc Tuyếncewt nókbmsi cho ta nghe, nàcswjng vẫheltn chưzsdna tin ta, khôqkuqng tin lòkjwqng củnteda ta theo nàcswjng!

Ta muốmnnrn chứxzrung minh cho nàcswjng nhìmcdxn thấhslty, cho nêkbmsn ta khẽizzgzsdnnriri mộftist tiếncewng, lạactcnh lùoexang nókbmsi: "Tốmnnri nay mọaysei ngưzsdnnriri nghe cho rõncew, Trang vưzsdnơthaing phủnted bắopswt đnboirwqxu từdnam thờnriri đnboiiểakijm nàcswjy, cùoexang Bìmcdxnh Nam tưzsdnauivng quâvgatn phủnted khôqkuqng còkjwqn bấhsltt kỳhelt quan hệkbmsmcdx! Trang Thâvgatn Vưzsdnơthaing phi Thưzsdncehfng Quan Vũubyq Đlcmuiệkbmsp, lòkjwqng dạactc ánrirc đnboiftisc, gảykrccswjo Trang vưzsdnơthaing phủntednrirm năddkbm, cấhsltu kếncewt vớauivi nha đnboirwqxu A Lụydauc, sánriru năddkbm trưzsdnauivc giếncewt hạactci trắopswc vưzsdnơthaing phi Lêkbms Lạactcc Tuyếncewt đnboiang mang thai, cũubyqng hạactci chếncewt con củnteda Bổactcn vưzsdnơthaing, hơthain nữqkuqa sánriru năddkbm qua chưzsdna từdnamng hốmnnri hậlrxun, vớauivi mộftist tộftisi lớauivn vậlrxuy! Bổactcn vưzsdnơthaing chíftisnh thứxzruc tuyêkbmsn bốmnnr, phếncew truấhsltt vịimwg tríftis chíftisnh phi củnteda Thưzsdncehfng Quan Vũubyq Đlcmuiệkbmsp, cũubyqng ban cho mộftist bứxzruc hưzsdnu thưzsdn!"

Sau đnboiókbms ta đnboiãydau nhanh chókbmsng rúycgit trưzsdnnrirng kiếncewm từdnam trong tay mộftist thịimwg vệkbmskbmsn cạactcnh, từdnam trêkbmsn ánriro choàcswjng củnteda mìmcdxnh cắopswt lấhslty mộftist miếncewng vảykrci, mũubyqi kiếncewm thấhsltm vếncewt mánriru loang lổactc trêkbmsn đnboihsltt, từdnam trêkbmsn tấhsltm vảykrci đnboiókbms viếncewt ra mộftist bứxzruc hưzsdnu thưzsdn, sau đnboiókbms vung tay lêkbmsn, tấhsltm vảykrci đnboiókbms bay xuốmnnrng trưzsdnauivc ngưzsdnnriri Thưzsdncehfng Quan Vũubyq Đlcmuiệkbmsp!

Thưzsdncehfng Quan Lôqkuqi tứxzruc giậlrxun, tay tránriri củnteda Thưzsdncehfng Quan Vũubyqzsdnơthain ra run rẩqglmy nhặmzlat bứxzruc hưzsdnu thưzsdn hắopswn cho nàcswjng, trong nụydauzsdnnriri đnboiókbms mang theo khổactc sởpbjnoexang tuyệkbmst vọayseng, "Vưzsdnơthaing Gia, chàcswjng phảykrci giếncewt ta. . . . . . Ta khôqkuqng còkjwqn lờnriri nàcswjo đnboiakijkbmsi. . . . . . Nhưzsdnng ta lạactci thậlrxut sựlrxu khôqkuqng nghĩqyzt đnboiếncewn, tìmcdxnh cảykrcm củnteda chúycging ta lạactci tan vỡdsao nhưzsdn thếncewcswjy, ta chếncewt. . . . . . Cũubyqng khôqkuqng thểakijoexang ngưzsdnơthaii đnboiopswng tánrirng! Vưzsdnơthaing Gia, chàcswjng cũubyqng biếncewt. . . . . . Ta yêkbmsu chàcswjng rấhsltt nhiềauivu, ngưzsdnơthaii biếncewt ngưzsdnơthaii lạactcnh nhạactct đnboimnnri vớauivi ta. . . . . . khiếncewn cho ta hậlrxun chàcswjng càcswjng nhiềauivu. . . . . . Ha ha. . . . . . Đlcmuftisng thủnted đnboii! Vừdnama rồopswi ta còkjwqn muốmnnrn còkjwqn sốmnnrng, nhưzsdnng bâvgaty giờnrir chỉjrxk muốmnnrn chếncewt. . . . . ."


Ta đnboimnnri vớauivi nhữqkuqng lờnriri nókbmsi củnteda Thưzsdncehfng Quan Vũubyq Đlcmuiệkbmsp vẫheltn khôqkuqng nhúycgic nhíftisch, Lam Tịimwgch Nhan khókbmsc quỳhelt xuốmnnrng cầrwqxu ta xin tha, Thưzsdncehfng Quan Lôqkuqi phẫheltn nộftis hầrwqxm hừdnam, toàcswjn bộftis hậlrxun thùoexa củnteda Lạactcc Tuyếncewt phánrirt ra, trưzsdnnrirng kiếncewm nàcswjng đnboiâvgatm tớauivi tránriri tim củnteda Thưzsdncehfng Quan Vũubyq Đlcmuiệkbmsp, ngưzsdnnriri củnteda Thưzsdncehfng Quan Lôqkuqi phánrirt ra ấhsltm khíftis vềauiv phíftisa Lạactcc Tuyếncewt, Lạactcc Tuyếncewt bấhsltt đnboiopswc dĩqyzt đnboiàcswjnh phảykrci thu hồopswi kiếncewm đnboiánrirnh nhau vớauivi ngưzsdnnriri củnteda Thưzsdncehfng Quan Lôqkuqi.

Ngưzsdnnriri củnteda ta cũubyqng gia nhậlrxup cuộftisc chiếncewn, hỗuzibn chiếncewn mộftist lầrwqxn nữqkuqa nổactci lêkbmsn, tiếncewng la giếncewt vang tậlrxun mâvgaty xanh.

Trưzsdnnrirng kiếncewm củnteda Lạactcc Tuyếncewt đnboixzrung lặmzlang, toàcswjn thâvgatn Hỏglhaa Vâvgatn Kiếncewm đnboiãydau đnboiglha bừdnamng, ấhsltn kýpbjn đnboiglha nhưzsdnnriru trêkbmsn mi tâvgatm Lạactcc Tuyếncewt càcswjng thêkbmsm xinh đnboikuuap, giốmnnrng nhưzsdn mộftist ngọaysen lửieima đnboiang thiêkbmsu đnboimnnrt, đnboimnnrt tránriri tim tấhsltt cảykrc mọaysei ngưzsdnnriri. Khôqkuqng cókbms ai còkjwqn dánrirm gầrwqxn ngưzsdnnriri, bởpbjni vìmcdxnrirc chếncewt đnboirwqxy đnboihsltt chíftisnh làcswj kếncewt cụydauc củnteda nhữqkuqng ngưzsdnnriri xôqkuqng lêkbmsn, khókbmse miệkbmsng Lạactcc Tuyếncewt chứxzrua đnboilrxung nụydauzsdnnriri chếncewt chókbmsc, từdnamng bưzsdnauivc từdnamng bưzsdnauivc đnboii vềauiv phíftisa Thưzsdncehfng Quan Vũubyq Đlcmuiệkbmsp!

ycgic tấhsltt cảykrc mọaysei ngưzsdnnriri đnboiauivu cho rằaigtng lúycgic nàcswjy Thưzsdncehfng Quan Vũubyq Đlcmuiệkbmsp chắopswc chắopswn phảykrci chếncewt, lúycgic nàcswjy Thưzsdncehfng Quan Lôqkuqi cũubyqng tuyệkbmst vọayseng nhắopswm mắopswt lạactci, Lam Tịimwgch Nhan vọayset tớauivi, dưzsdnnrirng nhưzsdncswjo đnboiúycging mộftist giâvgaty trưzsdnauivc lúycgic thanh kiếncewm củnteda Lạactcc Tuyếncewt đnboiâvgatm tớauivi cổactc Thưzsdncehfng Quan Vũubyq Đlcmuiệkbmsp, kiêkbmsn quyếncewt nắopswm lấhslty cổactc tay Lạactcc Tuyếncewt, "Khôqkuqng cầrwqxn. . . . . . Khôqkuqng cầrwqxn giếncewt nàcswjng. . . . . . Ngưzsdnơthaii giếncewt ta giếncewt ta đnboii!"

Ai cũubyqng khôqkuqng ngờnrir tớauivi, đnboiactci cụydauc đnboiãydau đnboiimwgnh đnboiftist nhiêkbmsn xảykrcy ra biếncewn hókbmsa lớauivn, màcswjcswjng làcswjm cho ngưzsdnnriri ta khókbmskbms thểakij tin làcswj, Lam Tịimwgch Nhan lạactci làcswj mẹkuua ruộftist củnteda Lạactcc Tuyếncewt!

Lạactcc Tuyếncewt suy sụydaup, tinh thầrwqxn hoảykrcng hốmnnrt, màcswj Thưzsdncehfng Quan Lôqkuqi thừdnama dịimwgp mọaysei ngưzsdnnriri đnboiang ngâvgaty ngẩqglmn, vẫheltn khôqkuqng quêkbmsn đnboiánrirnh léadrnn Lạactcc Tuyếncewt, ba kim châvgatm cókbms tẩqglmm kịimwgch đnboiftisc, ngâvgatn châvgatm kia xuyêkbmsn qua khôqkuqng khíftiscswj đnboiếncewn, tốmnnrc đnboiftis nhanh, làcswjm ngưzsdnnriri ta muốmnnrn tránrirnh khôqkuqng thểakij tránrirnh, đnboicehfi đnboiếncewn lúycgic Lạactcc Tuyếncewt phánrirt hiệkbmsn ra thìmcdx đnboiãydau khôqkuqng kịimwgp nữqkuqa rồopswi, ta cũubyqng khôqkuqng kịimwgp ngăddkbn cảykrcn châvgatm đnboiftisc kia!

cswj rấhsltt may Lạactcc Tuyếncewt phúycgic lớauivn mạactcng lớauivn, lúycgic châvgatm đnboiftisc cánrirch tâvgatm mi nàcswjng mộftist tấhsltc, bịimwg đnboiopswng xu đnboiánrirnh trúycging rơthaii xuốmnnrng đnboihsltt, màcswj sau khi Lạactcc Tuyếncewt đnboiưzsdncehfc cứxzruu, trêkbmsn mặmzlat nàcswjng hiệkbmsn ra vui mừdnamng, "Phong Đlcmuactci Ca? Phong Đlcmuactci Ca?"

Phong Liệkbmst Diễefyvm từdnam trêkbmsn cao bay xuốmnnrng, mộftist bộftis cẩqglmm bàcswjo màcswju lam, tựlrxu nhiêkbmsn tuấhsltn dậlrxut, "Lạactcc nhi, Phong Đlcmuactci Ca đnboiếncewn chậlrxum!" Phong Liệkbmst Diễefyvm đnboiếncewn gầrwqxn Lạactcc Tuyếncewt, khókbmse môqkuqi mang theo vui sưzsdnauivng cửieimu biệkbmst trọayseng phùoexang, rồopswi lạactci hơthaii lo lắopswng nókbmsi.

"Khôqkuqng muộftisn, vừdnama vặmzlan!" Lạactcc Tuyếncewt đnboiánrirp lạactci mộftist khuôqkuqn mặmzlat tưzsdnơthaii cưzsdnnriri ngọayset ngàcswjo, Long Ngạactco Thiêkbmsn nhìmcdxn hai ngưzsdnnriri trao đnboiactci tìmcdxnh từdnam, trong lòkjwqng đnboiau xókbmst, vộftisi quay mặmzlat qua chỗuzib khánrirc.

Lam Tịimwgch Nhan lẳlrxung lặmzlang nhớauiv chuyệkbmsn cũubyq từdnamycgic quen biếncewt yêkbmsu nhau đnboiếncewn lúycgic cánrirch biệkbmst giữqkuqa nàcswjng vàcswj phụydau thâvgatn củnteda Lạactcc Tuyếncewt Vâvgatn Thiêkbmsn Ca, Lạactcc Tuyếncewt khôqkuqng thểakijcswjo tiếncewp thu đnboiưzsdncehfc, Thưzsdncehfng Quan Lôqkuqi, Thưzsdncehfng Quan Mạactcc vàcswj Thưzsdncehfng Quan Vũubyq Đlcmuiệkbmsp cũubyqng khôqkuqng cánrirch nàcswjo tiếncewp nhậlrxun.

Bi thưzsdnơthaing bao phủnted cảykrc đnboiêkbmsm bầrwqxu trờnriri, cuốmnnri cùoexang giữqkuqa lúycgic mọaysei ngưzsdnnriri chưzsdna kịimwgp hồopswi hồopswn lạactci, Lạactcc Tuyếncewt phếncew bỏglhanrirnh tay tránriri củnteda Thưzsdncehfng Quan Vũubyq Đlcmuiệkbmsp, nhưzsdnng lưzsdnu lạactci mạactcng Thưzsdncehfng Quan Vũubyq Đlcmuiệkbmsp, nàcswjng cuốmnnri cùoexang khôqkuqng hạactc đnboiưzsdncehfc quyếncewt tâvgatm giếncewt chếncewt tỷknzl tỷknzloexang mẹkuua khánrirc cha vớauivi nàcswjng!

cswj Thưzsdncehfng Quan Lôqkuqi dưzsdnauivi sựlrxu phẫheltn nộftis, lầrwqxn nữqkuqa đnboiánrirnh léadrnn Lạactcc Tuyếncewt, lầrwqxn nàcswjy tốmnnrc đnboiftis nhanh đnboiếncewn nỗuzibi ta vàcswj Phong Liệkbmst Diễefyvm khôqkuqng kịimwgp cứxzruu giúycgip, lúycgic chúycging ta tràcswjn đnboirwqxy tuyệkbmst vọayseng thìmcdx Lam Tịimwgch Nhan đnboiãydau chắopswn trưzsdnauivc ngưzsdnnriri củnteda Lạactcc Tuyếncewt, đnboiftisc tiễefyvn trúycging giữqkuqa tim!

"Ngưzsdnơthaii? Ngưzsdnơthaii tạactci sao muốmnnrn cứxzruu ta?" Lạactcc Tuyếncewt kinh ngạactcc tựlrxu lẩqglmm bẩqglmm, sau mộftist khắopswc mớauivi "Bùoexam" téadrn quỵnboi xuốmnnrng đnboihsltt, mộftist tay ôqkuqm lấhslty Lam Tịimwgch Nhan, "Tạactci sao? Ngưzsdnơthaii tạactci sao muốmnnrn cứxzruu ta?"

"A? Ngưzsdnơthaii tỉjrxknh tỉjrxknh? Ngưzsdnơthaii tỉjrxknh tỉjrxknh?" Lạactcc Tuyếncewt liềauivu mạactcng lay Lam Tịimwgch Nhan, nưzsdnauivc mắopswt rơthaii nhưzsdnzsdna, Lam Tịimwgch Nhan khẽizzg mởpbjn mắopswt ra, thấhslty Lạactcc Tuyếncewt, thâvgatn thiếncewt cưzsdnnriri, "Lạactcc nhi, ta rốmnnrt cuộftisc đnboiưzsdncehfc giảykrci thoánrirt. . . . . . Lầrwqxn nàcswjy con cókbms thểakij. . . . . . Dẫheltn ta trởpbjn vềauiv. . . . . . Đlcmucswjn tụydau vớauivi cha con. . . . . ."

"Khôqkuqng cầrwqxn, ngưzsdnơthaii khôqkuqng đnboiưzsdncehfc chếncewt, ngưzsdnơthaii khôqkuqng phảykrci làcswjkbmsi muốmnnrn làcswjm trâvgatu làcswjm ngựlrxua bồopswi thưzsdnnrirng ta sao?" Lạactcc Tuyếncewt vộftisi vàcswjng muốmnnrn cầrwqxm mánriru cho Lam Tịimwgch Nhan, lạactci vôqkuq íftisch, màcswju càcswjng lúycgic tràcswjo ra càcswjng nhiềauivu, kíftisch thíftisch thầrwqxn kinh Lạactcc Tuyếncewt càcswjng sâvgatu hơthain!

Thưzsdncehfng Quan mạactcc cùoexang Thưzsdncehfng Quan Vũubyq Đlcmuiệkbmsp liềauivn lăddkbn mộftist vòkjwqng đnboiánrirnh tớauivi, bi thiếncewt kêkbmsu: "Mẹkuua, ngưzsdnơthaii khôqkuqng thểakij chếncewt a!"

Thưzsdncehfng Quan Mạactcc vàcswj Thưzsdncehfng Quan Vũubyq Đlcmuiệkbmsp vừdnama lăddkbn vừdnama bòkjwq tớauivi, bi thiếncewt kêkbmsu: "Mẹkuua, ngưzsdnnriri khôqkuqng thểakij chếncewt đnboiưzsdncehfc!"

"Lạactcc. . . . . . Nhi" Hôqkuq hấhsltp củnteda Lam Tịimwgch Nhan đnboiãydaucswjng ngàcswjy càcswjng yếncewu, nàcswjng cốmnnr gắopswng chốmnnrng cựlrxuthaii sứxzruc cuốmnnri cùoexang, "Lạactcc nhi. . . . . . Ta chờnrir hai. . . . . . Mưzsdnơthaii năddkbm. . . . . . rấhsltt muốmnnrn con gọaysei ta mộftist tiếncewng. . . . . . Ta mộftist tiếncewng mẹkuua. . . . . . Ta cũubyqng yêkbmsu con. . . . . . Bởpbjni vìmcdxnrirc con đnboiauivu làcswj. . . . . . Ta hoàcswji thai mưzsdnnriri thánrirng. . . . . . đnboiau khổactc cay đnboiopswng sinh hạactc . . . . . . mánriru mủnted. . . . . ."

"Mẹkuua ——" Lạactcc Tuyếncewt cựlrxuc kỳhelt bi thưzsdnơthaing héadrnt lêkbmsn, Lam Tịimwgch Nhan giơthai tay lêkbmsn, muốmnnrn xoa mặmzlat Lạactcc Tuyếncewt, cánrirnh tay đnboiang giơthaikbmsn giữqkuqa khôqkuqng trung nặmzlang nềauivthaii xuốmnnrng, mang theo nụydauzsdnnriri hạactcnh phúycgic chậlrxum rãydaui nhắopswm nghiềauivn hai mắopswt. . . . . .

Phong Liệkbmst Diễefyvm vàcswjta lẳlrxung lặmzlang canh giữqkuqkbmsn cạactcnh Lạactcc Tuyếncewt, Lạactcc Tuyếncewt khókbmsc đnbointed rồopswi, Phong Liệkbmst Diễefyvm ôqkuqm thi thểakij Lam Tịimwgch Nhan bay lêkbmsn khôqkuqng, phíftisa sau truyềauivn đnboiếncewn tiếncewng giậlrxun dữqkuq củnteda Thưzsdncehfng Quan Lôqkuqi, màcswj ta si ngốmnnrc nhìmcdxn theo phưzsdnơthaing hưzsdnauivng Lạactcc Tuyếncewt vàcswj Phong Liệkbmst Diễefyvm rờnriri đnboii, tựlrxu lẩqglmm bẩqglmm: "Thìmcdx ra nàcswjng lạactci cókbms thâvgatn thếncew ly kỳhelt nhưzsdn vậlrxuy. . . . . . Màcswj cuốmnnri cùoexang nàcswjng lựlrxua chọaysen hắopswn. . . . . . Bỏglha lạactci ta. . . . . ."

. . . . . .

Lạactcc Tuyếncewt đnboii, tấhsltt cảykrc mọaysei âvgatn oánrirn vẫheltn chưzsdna kếncewt thúycgic, lòkjwqng củnteda ta lạactci mộftist lầrwqxn trốmnnrng khôqkuqng, giốmnnrng nhưzsdn tan thàcswjnh trăddkbm mảykrcnh, khôqkuqng cánrirch nàcswjo hồopswi phụydauc nhưzsdnubyq.

Phong Liệkbmst Diễefyvm mang nàcswjng đnboii, bọaysen họaysekbmsu nhau sẽizzg đnboiưzsdncehfc gầrwqxn nhau, còkjwqn ta nêkbmsn nhưzsdn thếncewcswjo đnboiâvgaty?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.