Phong Thần Châu

Chương 992 : 992

    trước sau   



Tuyệgxiwt Ninh tôahzeng chắnjvdc chắnjvdn cóxrks liêijwyn quan đghzdếfwban việgxiwc cưxjlmơnxfbng quốnxfbc Bắnjvdc Minh xuốnxfbng dốnxfbc, thậfskym chísjqo chuyệgxiwn Minh Uyêijwyn bỏopic mạnjvdng vàhcvf Thiêijwyn Thanh Thạnjvdch bịudei cầnivfm tùahzeaestng khôahzeng thểqgqo trájpnvnh khỏopici liêijwyn quan.

Chỉrfqeyxhet riêijwyng chuyệgxiwn nàhcvfy hắnjvdn nhấrfmst đghzdudeinh phảjpnvi đghzdiềbgzxu tra rõudeihcvfng.

Cho nêijwyn hôahzem nay, hắnjvdn tiêijwyu diệgxiwt xong ngũaest đghzdnjvdi gia tộeesdc liềbgzxn lậfskyp tứqgqoc chạnjvdy đghzdếfwban Tuyệgxiwt Ninh tôahzeng.

Hắnjvdn khôahzeng cho phéyxhep bảjpnvn thâjnpsn mìudeinh lơnxfbhcvf buôahzeng lỏopicng đghzdqgqo ngưxjlmrtgei củurwpa Tuyệgxiwt Ninh tôahzeng nhậfskyn đghzdưxjlmmxjtc tin tứqgqoc màhcvf trốnxfbn thoájpnvt.

“Giếfwbat!”  
ahzeng vớmwowi lúbgzxc đghzdóxrks, trong tísjqoch tắnjvdc, mộeesdt cájpnvnh tay khájpnvc củurwpa Tầnivfn Ninh lạnjvdi vung lêijwyn.


hcvfn tay vung ra, lúbgzxc nàhcvfy mộeesdt thanh kiếfwbam xuấrfmst hiệgxiwn.


Hai thanh trưxjlmrtgeng kiếfwbam đghzdbgzxu đghzdãcsbq lấrfmsy ra, trong hơnxfbi thởghzd củurwpa Tầnivfn Ninh chảjpnvy ra májpnvu tưxjlmơnxfbi.

Nhìudein thấrfmsy cảjpnvnh nàhcvfy, Diệgxiwp Viêijwyn Viêijwyn vàhcvfjnpsn Sưxjlmơnxfbng Nhi đghzdbgzxu lo lắnjvdng khôahzeng thôahzei.

“Côahzeng tửdidk! ”  
“Ca khôahzeng sao chứqgqo?”, Kiếfwbam Tiểqgqou Minh cũaestng hơnxfbi kinh ngạnjvdc.

Mặaugcc dùahze thoạnjvdt nhìudein Tầnivfn Ninh lúbgzxc nàhcvfy bộeesdc phájpnvt ra sứqgqoc mạnjvdnh phájpnv huỷaest to lớmwown, nhưxjlmng hìudeinh nhưxjlm lựopztc màhcvfnxfb thểqgqoaestng phảjpnvi tiếfwbap nhậfskyn càhcvfng nghiêijwym trọuskang hơnxfbn.

csbqo rùahzea lúbgzxc nàhcvfy cũaestng mởghzd miệgxiwng nóxrksi: “Cửdidku Hoang chiếfwban xa làhcvf do tổmbiy tiêijwyn củurwpa cổmbiy quốnxfbc Đrfqenjvdi Hạnjvd chếfwba tạnjvdo, nghe nóxrksi ẩsjqon chứqgqoa Cửdidku Thiêijwyn Vẫkinfn Thạnjvdch vôahzeahzeng đghzdaugcc biệgxiwt, cho dùahzehcvf cảjpnvnh giớmwowi Hoájpnv Thầnivfn đghzdiềbgzxu khiểqgqon cũaestng phảjpnvi tiếfwbap nhậfskyn mộeesdt lựopztc cựopztc lớmwown”.

csbqo rùahzea đghzdưxjlmơnxfbng nhiêijwyn chísjqonh làhcvf U Phầnivfn Thiêijwyn, thâjnpsn làhcvfcsbqo tổmbiy đghzdrtgei thứqgqo ba U Minh tôahzeng, ôahzeng ta cũaestng biếfwbat chuyệgxiwn năwsnnm đghzdóxrks.

jnpsy giờrtge Tầnivfn Ninh nổmbiyi giậfskyn, e rằksayng phầnivfn lớmwown làhcvf do đghzdevstahzen củurwpa mìudeinh bịudei giếfwbat bịudei cầnivfm tùahze.


Nhưxjlmng dưxjlmmwowi tìudeinh huốnxfbng hiệgxiwn tạnjvdi thìudeixrks vẻdidk khôahzeng đghzdưxjlmmxjtc lạnjvdc quan cho lắnjvdm.

Cầnivfm hai kiếfwbam trong tay, cảjpnv ngưxjlmrtgei Tầnivfn Ninh toájpnvt ra khísjqo thếfwba uy nghiêijwym gấrfmsp mấrfmsy lầnivfn, khísjqo tứqgqoc bộeesdc phájpnvt ra khiếfwban ngưxjlmrtgei ta phảjpnvi nghi liệgxiwu đghzdâjnpsy cóxrks phảjpnvi làhcvf do võudei giảjpnv phóxrksng ra khôahzeng.

“Cửdidku Hoang Ngâjnpsm, Song Kiếfwbam Trảjpnvm!”  
Tầnivfn Ninh quájpnvt khẽsjws mộeesdt tiếfwbang, trựopztc tiếfwbap chéyxhem kiếfwbam ra.

ahzem!   
Mộeesdt tiếfwbang nổmbiy đghzdùahzeng đghzdhcvfng thậfskyt to khiếfwban khôahzeng gian xung quanh phảjpnvi rung chuyểqgqon, hai thanh kiếfwbam lúbgzxc nàhcvfy chỉrfqe thẳnaidng vềbgzx phísjqoa hai ngưxjlmrtgei Thiêijwyn Tuyệgxiwt vàhcvf Đrfqeudeia Tuyệgxiwt, trong nhájpnvy mắnjvdt lao đghzdếfwban.

“Mau trájpnvnh ra!”  
Thiêijwyn Tuyệgxiwt lúbgzxc nàhcvfy trầnivfm giọuskang héyxhet mộeesdt tiếfwbang.

Thếfwba nhưxjlmng căwsnnn bảjpnvn khôahzeng thểqgqo trốnxfbn thoájpnvt khỏopici thanh kiếfwbam ấrfmsy.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.