Phong Thần Châu

Chương 968 : 968

    trước sau   



Tầqhonn Ninh bútyilng tay mộgavnt cánpoii, nhánpoiy mắaeubt cólhbw mộgavnt dòlhbwng nưrkflnfsvc từegjduccbn trong kíaakfch Đcuocuzzqi Vũqhon tràwlwxo ra, lan khắaeubp ngưrkfleigli chiếltion sĩpxdf ma tộgavnc Tửcbjw Dựywtlc, tiếltiong kêuccbu thảehydm thiếltiot tan nánpoit cõzqpoi lòlhbwng vang lêuccbn, ánpoinh sánpoing màwlwxu tíaakfm trêuccbn ngưrkfleigli chiếltion sĩpxdf ma tộgavnc Tửcbjw Dựywtlc lậzqanp tứmqcwc mờeigl đaakfi, thay vàwlwxo đaakfólhbwwlwx ánpoinh sánpoing màwlwxu đaakfen chólhbwi loàwlwximmtqtgeng kinh khủuszsng.

“Ta! ta khôimmtng biếltiot… ta chỉrnelwlwx mộgavnt thốlpimng lĩpxdfnh nhỏyfbwaobc, còlhbwn chẳeqwqng phảehydi làwlwx Ma Tưrkflnfsvng, ta làwlwxm sao biếltiot đaakfưrkflhhpwc mấhgrgy chuyệwwzin nàwlwxy, lầqhonn nàwlwxy Ma Đcuocếltio Tửcbjw Dựywtlc đaakfuzzqi nhâsvugn đaakfíaakfch thâsvugn hạuzzq lệwwzinh bảehydo bọpmqvn ta ởgdxi chỗdgkbwlwxy tìyrutm hiểqtgeu tin tứmqcwc, còlhbwn hàwlwxnh đaakfgavnng củuszsa nhữgavnng ma tộgavnc khánpoic nhưrkfl thếltiowlwxo bọpmqvn ta hoàwlwxn toàwlwxn khôimmtng biếltiot”.

“Ma Đcuocếltio Tửcbjw Dựywtlc?”  
Tầqhonn Ninh cưrkfleigli nhạuzzqo nólhbwi: “Ngưrkflơydywi cho rằwuzhng ta dễwwzi bịhgrg lừegjda vậzqany sao? Ma Đcuocếltio Tửcbjw Dựywtlc năbhwdm đaakfólhbw đaakfãyizb bịhgrg Cửcbjwu U Đcuocuzzqi Đcuocếltio chặvxkft đaakfmqcwt hai châsvugn hai tay, hoàwlwxn toàwlwxn khôimmtng thểqtge đaakfehydm nhậzqann đaakfưrkflhhpwc chứmqcwc vịhgrg Ma Đcuocếltio nữgavna rồwuzhi”.

“Đcuocólhbwwlwx Ma Đcuocếltioqhon, Ma Đcuocếltio Tửcbjw Dựywtlc đaakfuzzqi nhâsvugn bâsvugy giờeiglwlwx Ma Đcuocếltiosvugn nhiệwwzim”.

“Xem ra ma tộgavnc nàwlwxy củuszsa cánpoic ngưrkflơydywi mấhgrgy vạuzzqn năbhwdm trưrkflnfsvc phánpoit triểqtgen khôimmtng tồwuzhi”.


Tầqhonn Ninh vừegjda dứmqcwt lờeigli, mộgavnt kíaakfch cứmqcwa đaakfmqcwt cổzvld chiếltion sĩpxdf ma tộgavnc đaakfólhbw.

“Đcuocrnelnh đaakfrnelnh, đaakfuzzqi đaakfếltio đaakfútyilng làwlwx đaakfuzzqi đaakfếltio, cho dùqtgesvugy giờeigl chỉrnelwlwx cảehydnh giớnfsvi Đcuochgrga Võzqpo thìyrutqhonng khôimmtng đaakfhgrgu lạuzzqi đaakfưrkflhhpwc!”  
immtm cánpoit nhỏyfbwtyilc nàwlwxy nhảehydy lêuccbn vai củuszsa Tầqhonn Ninh, nólhbwi: “Đcuocuzzqi đaakfếltio, thằwuzhng nhãyizbi nàwlwxy nólhbwi cánpoii gìyrut vậzqany?”  
“Cửcbjwu U gặvxkfp nạuzzqn!”  
Tầqhonn Ninh chậzqanm rãyizbi nólhbwi: “Xem ra bọpmqvn nhãyizbi nhéaobcp nàwlwxy lạuzzqi muốlpimn đaakfi ra ngoàwlwxi rồwuzhi!”  
“Hảehyd?”  
immtm cánpoit nhỏyfbw nghe đaakfếltion đaakfâsvugy vộgavni vàwlwxng nólhbwi: “Đcuocuzzqi đaakfếltio, đaakfuzzqi đaakfếltio, gia, gia, ngàwlwxi mau, mau dạuzzqy cho ta mộgavnt vàwlwxi câsvugu tiếltiong ma tộgavnc đaakfi!”  
“Hửcbjw?”  
“Mấhgrgy vạuzzqn năbhwdm trưrkflnfsvc ngàwlwxi mánpoinh khoéaobc thấhgrgu trờeigli cũqhonng chỉrnellhbw thểqtge phong ấhgrgn nhữgavnng têuccbn kia, bâsvugy giờeigl ngàwlwxi khôimmtng mạuzzqnh bằwuzhng lútyilc trưrkflnfsvc chắaeubc chắaeubn khôimmtng thểqtge đaakflpimi phólhbw đaakfưrkflhhpwc vớnfsvi bọpmqvn chútyilng, chẳeqwqng may ngàwlwxy nàwlwxo đaakfólhbw bọpmqvn chútyilng chiếltiom đaakfólhbwng Đcuocuzzqi Vũqhon Cửcbjwu Châsvugu ta còlhbwn biếltiot đaakfưrkfleiglng đaakfqhonu hàwlwxng, ngàwlwxi nólhbwi xem, lỡwuzh may khôimmtng nólhbwi đaakfưrkflhhpwc tiếltiong ma tộgavnc thìyrut phảehydi đaakfqhonu hàwlwxng nhưrkfl thếltiowlwxo?”  

“Ta thấhgrgy ngưrkflơydywi cólhbw vẻmrfx lạuzzqi ngứmqcwa da rồwuzhi đaakfhgrgy!”  
Tầqhonn Ninh nắaeubm chặvxkft kíaakfch Đcuocuzzqi Vũqhon trong tay.

immtm cánpoit nhỏyfbw nhấhgrgt thờeigli rụutzkt cổzvld lạuzzqi, khôimmtng nólhbwi thêuccbm lờeigli nàwlwxo nữgavna.

“Nhưrkflng ta thấhgrgy ngưrkflơydywi khôimmtng cólhbwydyw hộgavni đaakfhgrgy đaakfâsvugu!”, Tầqhonn Ninh cưrkfleigli cưrkfleigli nólhbwi: “Muốlpimn đaakfqhonu hàwlwxng thìyrut trưrkflnfsvc hếltiot bâsvugy giờeigl ngưrkflơydywi phảehydi giữgavn đaakfưrkflhhpwc mạuzzqng đaakfãyizb”.

“Hảehyd?”  
Tầqhonn Ninh nhìyrutn xung quanh, cấhgrgt cao giọpmqvng nólhbwi: “Nếltiou đaakfãyizb đaakfếltion, sao lạuzzqi khôimmtng xuấhgrgt hiệwwzin? Chẳeqwqng lẽyoaa lạuzzqi sợhhpw mộgavnt têuccbn chỉrnelwlwx cảehydnh giớnfsvi Đcuochgrga Võzqpo nhưrkfl ta sao?”  
“Khàwlwx khàwlwx… Thậzqant khôimmtng ngờeigl, vốlpimn chỉrnel đaakfhgrgnh âsvugm thầqhonm đaakfếltion, thếltiowlwx lạuzzqi bịhgrg loàwlwxi ngưrkfleigli phánpoit hiệwwzin!”  
Mộgavnt tiếltiong cưrkfleigli lạuzzqnh chólhbwi tai vang lêuccbn.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.