Phong Thần Châu

Chương 962 : 962

    trước sau   



“Hảbzdt? Chẳovamng lẽxkexzdrg ngưvtdvmjoyi trêjtbyn đeirsagsmi lụrkpwc kháyvafc? Hay làzdrg… ngưvtdvmjoyi củyvafa đeirsagsmi lụrkpwc Thưvtdvơorffng Lan?”  
“Ta khôjpbtng biếowbat”, Tầgkcon Ninh lẩhzgdm bẩhzgdm: “Nhưvtdvng sớqosgm muộkxxzn gìqurt thìqurt ta cũbzdtng sẽxkex biếowbat thôjpbti”.

jpbtm cáyvaft nhỏgiwx nhếowbach miệbpsang, xem ra vịuifp đeirsagsmi đeirsếowbazdrgy tứovamc giậtxgmn rồjtbyi.

“Trêjtbyn đeirsmjoyi nàzdrgy vẫfaevn còuwdyn cóqurt chuyệbpsan màzdrg ngàzdrgi khôjpbtng biếowbat sao, ha ha! ”, tôjpbtm cáyvaft nhỏgiwxvtdvmjoyi nóqurti.

“Chuyệbpsan màzdrg ta khôjpbtng biếowbat vẫfaevn còuwdyn nhiềbvrvu lắutjbm! ”  
jpbtm cáyvaft nhỏgiwx tiếowbap tụrkpwc nóqurti: “Ha ha, đeirsagsmi đeirsếowba, hay làzdrg chúzfnpng ta làzdrgm mộkxxzt vụrkpw giao dịuifpch đeirsi”.

“Ngàzdrgi xem ngàzdrgi bâbxuvy giờmjoy chỉebpizdrg cảbzdtnh giớqosgi Đsdwjuifpa Võzmkl, vẫfaevn còuwdyn hơorffi yếowbau, nếowbau muốtjxfn báyvafo thùuwdy cho đeirsjtbyjpbtn củyvafa mìqurtnh thìqurtorffi khóqurt”.


“Hay làzdrg ngàzdrgi giao cho ta cáyvafi lãqodbo bấjcwit tửyiefdnda trong khe Nam Thiêjtbyn dưvtdvqosgi đeirsếowba đeirsôjpbt Bắutjbc Minh, ta giúzfnpp ngàzdrgi tìqurtm kẻqhug thùuwdy, báyvafo thùuwdy giúzfnpp ngàzdrgi, ngàzdrgi yêjtbyn tâbxuvm, nhấjcwit đeirsuifpnh sẽxkex giếowbat khôjpbtng còuwdyn mộkxxzt mảbzdtnh giáyvafp, diệbpsat sạagsmch cửyiefu tộkxxzc”.

“Ngàzdrgi thấjcwiy thếowbazdrgo?”  
Lờmjoyi nàzdrgy vừmcila nóqurti ra, áyvafnh mắutjbt củyvafa Tầgkcon Ninh lậtxgmp tứovamc trởdndajtbyn sắutjbc lạagsmnh xoècwlczdrgn tay ra, cơorff thểukuf củyvafa tôjpbtm cáyvaft nhỏgiwx bỗsdwjng trởdndajtbyn cứovamng đeirsmjoy.

Tầgkcon Ninh tay cầgkcom kíwytkch Đsdwjagsmi Vũbzdt, névtdvm tôjpbtm cáyvaft nhỏgiwx xuốtjxfng đeirsjcwit rồjtbyi đeirsâbxuvm từmcilng nháyvaft mộkxxzt xuốtjxfng mặrgaqt cáyvaft.

“A a a! ”   
jpbtm cáyvaft nhỏgiwxzfnpc nàzdrgy la hévtdvt liêjtbyn tụrkpwc, vộkxxzi vàzdrgng nóqurti: “Đsdwjagsmi đeirsếowba tha mạagsmng, đeirsagsmi đeirsếowba tha mạagsmng, ta sai rồjtbyi, ta sai rồjtbyi! ”  
Đsdwjâbxuvm liêjtbyn tụrkpwc hơorffn trăghivm cáyvafi Tầgkcon Ninh mớqosgi dừmcilng tay, cầgkcom tôjpbtm cáyvaft nhỏgiwxjtbyn nóqurti: “Lãqodbo Câbxuvy đeirstjxfi vớqosgi ta còuwdyn cóqurt íwytkch lợtndpi lớqosgn, ta đeirsukufdnda trong đeirsếowba đeirsôjpbt Bắutjbc Minh chíwytknh làzdrg đeirsukuf đeirsbvrv phòuwdyng mấjcwiy lãqodbo yêjtbyu quáyvafi cóqurt ýmcil đeirsjtby xấjcwiu xa nhưvtdv ngưvtdvơorffi đeirsjcwiy”.


“Lầgkcon sau còuwdyn dáyvafm cóqurt ýmcil đeirsuifpnh nàzdrgy ta sẽxkex mờmjoyi Vũbzdtuwdy ăghivn tôjpbtm hùuwdym!”  
“Khôjpbtng dáyvafm, khôjpbtng dáyvafm đeirsâbxuvu!”  
jpbtm cáyvaft nhỏgiwxzfnpc nàzdrgy sợtndp cuộkxxzn tròuwdyn ngưvtdvmjoyi, vộkxxzi vàzdrgng nóqurti: “Ta chỉebpi đeirsùuwdya mộkxxzt chúzfnpt màzdrg thôjpbti, đeirsagsmi đeirsếowba ngàzdrgi đeirsmcilng nóqurtng giậtxgmn, nhưvtdv thếowbazdrgy đeirsi, sau nàzdrgy ngàzdrgi muốtjxfn ta làzdrgm gìqurt thìqurt ta sẽxkexzdrgm cáyvafi đeirsóqurtqurt đeirsưvtdvtndpc khôjpbtng?”  
“Muốtjxfn cáyvafi rắutjbm ngưvtdvơorffi ấjcwiy!”  
Tầgkcon Ninh névtdvm tôjpbtm cáyvaft nhỏgiwxjtbyn vai, khôjpbtng nóqurti thêjtbym lờmjoyi nàzdrgo nữrwzca.

Từmcil từmcil, tôjpbtm cáyvaft nhỏgiwxvtdvmjoyi he he nóqurti: “Đsdwjovamng ởdnda trêjtbyn vai ngưvtdvmjoyi khổvtdvng lồjtby đeirsúzfnpng làzdrg thoảbzdti máyvafi quáyvaf đeirsi!”  
“Vậtxgmy đeirsưvtdvtndpc, vềbvrv sau ngưvtdvơorffi đeirsi theo ta đeirsi!”  
“Ai ai ai, gia, ta khôjpbtng chơorffi nhưvtdv thếowba đeirsâbxuvu, đeirsãqodbqurti rõzmkl rồjtbyi ta theo ngàzdrgi rờmjoyi đeirsi nhưvtdvng ta vẫfaevn muốtjxfn quay trởdnda vềbvrv, trêjtbyn cáyvafi Cửyiefu U đeirsagsmi lụrkpwc nàzdrgy thìqurt Đsdwjagsmi Vũbzdt Lụrkpwc Châbxuvu vẫfaevn thíwytkch hợtndpp vớqosgi ta nhấjcwit!”  
“Àagsm?”  
Tầgkcon Ninh cưvtdvmjoyi tủyvafm tỉebpim nóqurti: “Vậtxgmy nếowbau nhưvtdvjcwin Phong Ma bịuifp pháyvaf thìqurt sao?”  
Nhắutjbc đeirsếowban bốtjxfn chữrwzcjcwin tỉebpi phong ma, mộkxxzt thâbxuvn hoàzdrgng kim óqurtng áyvafnh củyvafa tôjpbtm cáyvaft nhỏgiwx bỗsdwjng chốtjxfc hoáyvaf thàzdrgnh màzdrgu đeirsen nhưvtdv mựsufzc.

“Ngàzdrgi đeirsmcilng nóqurti đeirsùuwdya! ”.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.