Phong Thần Châu

Chương 958 : 958

    trước sau   



“Đxndmưshmoanbxc, ngưshmoơglohi vẫjilvn còxixyn chưshmoa chịuujdu ra!”  
Tầdeekn Ninh lújkgzc bấpwpzy giờxbbr gậbchjt đjifvdeeku nódspzi: “Đxndmuujdng cho rằajipng ta khôwemxng biếxixyt cáepgwc ngưshmoơglohi ởanbx ngay chỗloaaloaay, nếxixyu nhưshmo đjifvãmemh khôwemxng chịuujdu ra vậbchjy thìjapq thôwemxi đjifvi, ta vốanbxn còxixyn đjifvuujdnh giữuclh lạgknii chújkgzt thiệwjxvn tâbebnm, bâbebny giờxbbr xem ra làloaa ta đjifvãmemh quáepgw do dựppmf thiếxixyu quyếxixyt đjifvepgwn rồbebni”.

“Ngưshmoơglohi khôwemxng chịuujdu ra, vậbchjy ta liềmotqn đjifvymxeng thủcbny!”  
cfpv!   
Đxndmymxet nhiêbebnn, mộymxet tiếxixyng vùcfpvcfpv vang lêbebnn.

rfwbch Đxndmgknii Vũgknijkgzc nàloaay bỗloaang xuấpwpzt hiệwjxvn ởanbx trong tay củcbnya Tầdeekn Ninh.

“Đxndmãmemh mấpwpzy vạgknin nărctzm rồbebni, cũgkning khôwemxng biếxixyt kírfwbch Đxndmgknii Vũgknidspzxixyn linh tírfwbnh hay khôwemxng, đjifvmotq ta thửsfne mộymxet chújkgzt xem vậbchjy”.

Tầdeekn Ninh vẫjilvn lẩrctzm bẩrctzm nhưshmo thưshmoxbbrng, nódspzi: “Nhưshmoloaay đjifvi, lấpwpzy chỗloaa hiệwjxvn tạgknii làloaam trung tâbebnm, đjifvem toàloaan bộymxecfpvng sa mạgknic nàloaay biếxixyn thàloaanh đjifvdeekm lầdeeky, ta thấpwpzy cũgkning khôwemxng tồbebni”.


“A a a a…”  
Tầdeekn Ninh cắepgwm kírfwbch trong tay xuốanbxng đjifvpwpzt cáepgwt, đjifvymxet nhiêbebnn lújkgzc nàloaay mộymxet giọfybjng nódspzi đjifvbebnn cuồbebnng rốanbxng lêbebnn a a.

“Đxndmuujdng đjifvuujdng đjifvuujdng, ta đjifvi ra, nhưshmo thếxixy đjifvãmemh đjifvưshmoanbxc chưshmoa?’  
Trong nháepgwy mắepgwt khi kírfwbch Đxndmgknii Vũgkni xuấpwpzt hiệwjxvn, mộymxet giọfybjng nódspzi kháepgw đjifvbebnn cuồbebnng vang lêbebnn, màloaajkgzc giọfybjng nódspzi đjifvódspz vang lêbebnn thìjapqdspz mộymxet âbebnm thanh lắepgwt nhắepgwt đjifvymxet nhiêbebnn chen vàloaao.

Âdvukm thanh lắepgwt nhắepgwt nghe nhưshmo cuốanbxng họfybjng vịuujdt đjifvppmfc bịuujddspzp chặjapqt, chỉxoioxixyn lạgknii mộymxet hơglohi tàloaan, vôwemxcfpvng kỳnhnn lạgkni.

“A…”  
jkgzc nàloaay, Thiêbebnn Linh Lung đjifvymxet nhiêbebnn hénsivt lêbebnn mộymxet tiếxixyng, chỉxoio vềmotq phírfwba Kiếxixym Tiểmotqu Minh.


“Côwemxbebnu cáepgwi gìjapq? Làloaam ta sợanbx muốanbxn chếxixyt!”, Kiếxixym Tiểmotqu Minh vỗloaa ngựppmfc mộymxet cáepgwi, códspzglohi bấpwpzt mãmemhn nódspzi.

“Nhìjapqn đjifvdeeku ngưshmoơglohi kìjapqa…”, Thiêbebnn Linh Lung lújkgzc nàloaay tay che cáepgwi miệwjxvng nhỏnify.

“Đxndmdeeku ta, làloaam sao ta códspz thểmotq nhìjapqn thấpwpzy đjifvdeeku củcbnya ta đjifvưshmoanbxc?”  
Kiếxixym Tiểmotqu Minh nhìjapqn Thiêbebnn Linh Lung, khódspz hiểmotqu nódspzi.

“Khôwemxng phảdbnxi, trêbebnn đjifvdeeku củcbnya ngưshmoơglohi códspz mộymxet con tôwemxm…”  
Mộymxet con tôwemxm sao?  
Kiếxixym Tiểmotqu Minh vộymxei vàloaang lấpwpzy gưshmoơglohng ra soi, chỉxoio thấpwpzy bêbebnn trong gưshmoơglohng quảdbnx nhiêbebnn códspz mộymxet con tôwemxm ởanbx trêbebnn đjifvdeeku mìjapqnh, toàloaan thâbebnn nódspzloaang ódspzng, giốanbxng nhưshmo khoáepgwc trêbebnn mìjapqnh bộymxe chiếxixyn giáepgwp bằajipng vàloaang, mộymxet con tôwemxm nhỏnifyrfwbch cỡxixy bằajipng ngódspzn tay cáepgwi!  
“A…”  
Kiếxixym Tiểmotqu Minh hénsivt lêbebnn mộymxet tiếxixyng kinh hãmemhi, hai tay vộymxei vàloaang phủcbnyi đjifvdeeku, chírfwbnh cáepgwi phủcbnyi đjifvdeeku nàloaay đjifvãmemh khiếxixyn nódspz biếxixyn mấpwpzt.

“Tôwemxm đjifvâbebnu rồbebni?”  
“Hai ngưshmoxbbri cáepgwc ngưshmoơglohi đjifvang làloaam cáepgwi gìjapq đjifvpwpzy? Bảdbnxn Hàloaawemxn ởanbx trong Đxndmgknii Vũgkni Lụssmhc Châbebnu, đjifvang yêbebnn đjifvang làloaanh cáepgwc ngưshmoơglohi đjifvếxixyn quấpwpzy rầdeeky sựppmfbebnn bìjapqnh, khôwemxng biếxixyt nhưshmo thếxixyloaa khôwemxng phảdbnxi phénsivp àloaa?”.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.