Phong Thần Châu

Chương 939 : 939

    trước sau   



Nghe vậbbjey, Kiếygekm Tiểxfipu Minh nógkupi nhỏvznl hỏvznl: “Ca, mộygekt ly tràfjke mộygekt ngàfjken linh thạcxhech đbxfiógkup, dùapgcyiaydatm huynh cógkup tiềppyun đbxfii nữaqnua thìvgisppncng khôdffcng thểxfipgdbung phítabd vậbbjey chứmsbu?”  
Tầqbjgn Ninh chỉmusvdatmcxhei màfjke khôdffcng đbxfiáppncp.

“Cảtyhsm ơgkupn côdffcng tửygac, cảtyhsm ơgkupn côdffcng tửygac!”  
ppnci têpmein ăzxtln màfjkey kia lụxqxdc lọiflmi, bưdatmbtbkc đbxfiếygekn bêpmein cạcxhenh bàfjken Tầqbjgn Ninh rồygaci ngồygaci xuốumyrng.

fjke mộygekt ngưdatmcxhei mùapgc!.

Truyệwlwln Dịbecizxtlng
Mấczuby ngưdatmcxhei Thiêpmein Linh Lung ghékyglt bỏvznl ngồygaci sang mộygekt bêpmein.

Tầqbjgn Ninh lạcxhei cầqbjgm ly tràfjkepmein, nhấczubp mộygekt ngụxqxdm, chưdatma nógkupi câgaoyu gìvgis.


gdbuo mùapgc ngồygaci xuốumyrng, chắlhdvp tay cưdatmcxhei nógkupi: “Mấczuby vịbeci vừqhbsa nhìvgisn đbxfiãgdbu biếygekt làfjke khítabd đbxfiygek bấczubt phàfjkem rồygaci, lãgdbuo mùapgc xin chàfjkeo mỹtabd nữaqnu nhékygl!”  
“Ôxurcng giảtyhsapgc àfjke?”  
Thiêpmein Linh Lung khôdffcng khỏvznli nógkupi: “Sao ôdffcng biếygekt ta làfjke mỹtabd nữaqnu vậbbjey?”  
“Ta khôdffcng chỉmusv biếygekt, còjtbkn biếygekt côdffcfjke mộygekt ngưdatmcxhei đbxfivugup, chưdatma đbxfiqbjgy hai mưdatmơgkupi tuổoiooi, lạcxhei còjtbkn làfjke xửygac nữaqnu nữaqnua chứmsbu, hêpmeipmei! ”  
“Ôxurcng! vôdffc liêpmeim sỉmusv!”  
gdbuo mùapgcdatmcxhei hềppyu hềppyu: “Lãgdbuo mùapgc ta làfjke thầqbjgn bógkupi toáppncn đbxficzuby, trêpmein đbxficxhei nàfjkey khôdffcng cógkupvgisfjke ta khôdffcng tìvgism đbxfiưdatmtplec hếygekt! ”  
“Ồqhai? Vậbbjey sao?”  
Kiếygekm Tiểxfipu Minh cưdatmcxhei hìvgisvgisgkupi: “Vậbbjey ôdffcng bógkupi ta xem nàfjkeo!”  
Nghe vậbbjey, lãgdbuo mùapgc nhìvgisn Kiếygekm Tiểxfipu Minh, kinh ngạcxhec nógkupi: “Chậbbjec chậbbjec, ghêpmei thậbbjet, ghêpmei thậbbjet, con cháppncu củgdbua Kiếygekm Tháppncnh Kiếygekm Âzauvm Sơgkupn cơgkup đbxficzuby!”  
Lờcxhei nàfjkey nógkupi ra, mấczuby ngưdatmcxhei đbxfippyuu kinh ngạcxhec khôdffcng thôdffci.

gdbuo mùapgcfjkey thậbbjet sựmaji xem bógkupi đbxfiưdatmtplec sao?  

“Vậbbjey còjtbkn ta?”, Thẩdfoum Văzxtln Hiêpmein cũppncng cưdatmcxhei hỏvznli.

“Chậbbjec chậbbjec, môdffci đbxfiôdffci tay thấczubt khiếygeku thôdffcng tâgaoym, tưdatmơgkupng lai chắlhdvc chắlhdvn sẽmsbufjke mộygekt linh đbxfian đbxficxhei sưdatm nhấczubt đbxfiwlwlng đbxfiógkup!”  
yiay Nhấczubt Phàfjkem cũppncng khôdffcng khỏvznli hỏvznli: “Vậbbjey còjtbkn ta?”  
“Mệwlwlnh củgdbua ngưdatmơgkupi phúbbje quýyiay, đbxfiâgaoyy làfjke sẽmsbu gặxulpp quýyiay nhâgaoyn, tưdatmơgkupng lai cógkup thàfjkenh tựmajiu vôdffc hạcxhen, nhưdatmng phảtyhsi nhớbtbk kỹtabd, phảtyhsi biếygekt báppnco đbxfiáppncp côdffcng ơgkupn củgdbua quýyiay nhâgaoyn đbxfiógkup, đbxfiumyri xửygac nhưdatm cha vậbbjey, nếygeku khôdffcng sẽmsbu chếygekt tưdatmơgkupi đbxficzuby”.

Quýyiay nhâgaoyn? Khôdffcng lẽmsbufjke Tầqbjgn Ninh?  
yiay Nhấczubt Phàfjkem cũppncng ngẩdfoun ra, từqhbs khi Tầqbjgn Ninh xuấczubt hiệwlwln, Thanh Vâgaoyn tôdffcng bọiflmn họiflmapgcng hắlhdvn ta đbxfiúbbjeng làfjke thuậbbjen buồygacm xuôdffci giógkup, giờcxhe hắlhdvn ta trởpssi thàfjkenh đbxfiwlwl tửygac cấczubp cao nhấczubt, làfjke ngưdatmcxhei đbxfippyu cửygac cho vịbeci trítabddffcng chủgdbu đbxficxhei tiếygekp theo.

Mấczuby câgaoyu nógkupi củgdbua lãgdbuo mùapgc khiếygekn mấczuby ngưdatmcxhei ngồygaci ởpssi đbxfiâgaoyy trởpssipmein báppncn títabdn báppncn nghi.

“Vậbbjey xem củgdbua ta đbxfii?”  
Tầqbjgn Ninh mỉmusvm cưdatmcxhei nógkupi.

gdbuo mùapgcdatmcxhei khàfjke khàfjkegkupi: “Khôdffcng vấczubn đbxfippyuvgis, khôdffcng vấczubn đbxfippyuvgis! ”  
gkupi xong, lãgdbuo mùapgc nhìvgisn Tầqbjgn Ninh rồygaci ồygac mộygekt tiếygekng, nógkupi: “Vịbecidffcng tửygacfjkey cho ta xem tay nàfjkeo!”.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.