Phong Thần Châu

Chương 937 : 937

    trước sau   



“Chắrqnyc làcdia linh xạtydkfqvrơzwweng!”  
Thẩoiuqm Vădztln Hiêywcsn cưfqvrqxsoi đpvzzávfqqp: “Nóvivfvivf hiệgshru quảkqhv cựqdnac tốffzxt cho giấvvfkc ngủainb củainba võawtr giảkqhv, dùhwudcdia ngưfqvrqxsoi thưfqvrqxsong màcdia ngàcdiay nàcdiao cũhcolng ngửvvfki mùhwudi hưfqvrơzwweng nàcdiay cũhcolng đpvzzainb đpvzzkfcl sốffzxng đpvzzếgypan trădztlm tuổzwwei! ”  
“Giávfqq đpvzztydki khávfqqi khoảkqhvng hơzwwen bảkqhvy ngàcdian linh thạtydkch!”  
“Hơzwwen bảkqhvy ngàcdian! ”  
Ba ngưfqvrqxsoi Kiếgypam Tiểkfclu Minh lạtydki bịvvfk chấvvfkn kinh.

Thẩoiuqm Vădztln Hiêywcsn tiệgshrn đpvzzàcdiavivfi: “Thậdadwt ra khôawtrng chỉpvzz nhữeismng cávfqqi nàcdiay, màcdiaryscn cảkqhvvfqqn giưfqvrqxsong, bàcdian ghếgypa, hay làcdia nhữeismng nộkqhvi thấvvfkt khávfqqc đpvzzxdtju cóvivf giávfqq trịvvfk cựqdnac lớwyunn, tícjipnh tổzwweng lạtydki thìmgdudztln phòryscng nàcdiay ícjipt nhấvvfkt cầdtzan mưfqvrqxsoi vạtydkn linh thạtydkch mớwyuni xâzreay nêywcsn đpvzzưfqvrbidjc”.

“Nhưfqvrng nhữeismng móvivfn đpvzzqvehcdiay cũhcolng khôawtrng hoàcdian toàcdian đpvzzi theo hưfqvrwyunng bàcdiai trícjip trang sứeriac, cho nêywcsn thoạtydkt nhìmgdun sẽzccl thấvvfky kỳqsja lạtydk”.

Nghe vậdadwy, cảkqhv ba càcdiang thêywcsm sửvvfkng sốffzxt.


maihc nàcdiay, Tầdtzan Ninh mớwyuni chậdadwm rãzwwei nóvivfi: “Khôawtrng sai, nếgypau cảkqhv ngàcdiay ởdtza đpvzzâzreay, coi nhưfqvr khôawtrng tu hàcdianh thìmgdu cảkqhvnh giớwyuni cũhcolng tădztlng lêywcsn từmgpsng bưfqvrwyunc! ”  
maihc nàcdiay, cảkqhv ba ngưfqvrqxsoi mớwyuni bắrqnyt đpvzzdtzau tỉpvzz mỉpvzz quan sávfqqt cădztln phòryscng.

“Ca, tạtydki sao lúmaihc đpvzzdtzau xem thựqdnac đpvzzơzwwen, ôawtrng chủainb kia lạtydki khôawtrng nhậdadwn tiềxdtjn củainba chúmaihng ta vậdadwy? Thậdadwt làcdia quávfqqi lạtydk”.

Kiếgypam Tiểkfclu Minh khôawtrng khỏrkygi thắrqnyc mắrqnyc.

Thiêywcsn Linh Lung lúmaihc nàcdiay hồqveh nghi hỏrkygi: “Khôawtrng lẽzcclcdiamgduawtrng chủainb họeria Tầdtzan?”  
“Ừkqhv!”  
kqhv?  
Thậdadwt luôawtrn hảkqhv?  
Thiêywcsn Linh Lung lúmaihc nàcdiay càcdiang khôawtrng hiểkfclu.


awtr ta cũhcolng nhậdadwn ra, lúmaihc Tầdtzan Ninh nóvivfi vớwyuni ôawtrng chủainbcdiamgdunh họeria Tầdtzan thìmgdu ôawtrng chủainb liềxdtjn miễqxson phícjip hếgypat cho hắrqnyn.

Nhưfqvrng nguyêywcsn nhâzrean nàcdiay cóvivf hoang đpvzzưfqvrqxsong quávfqq khôawtrng vậdadwy?  
Tầdtzan Ninh tiếgypap tụwyunc nóvivfi: “Mọeriai ngưfqvrqxsoi cũhcolng đpvzzmgpsng kinh ngạtydkc quávfqq, ởdtza khu vựqdnac thàcdianh Thiêywcsn Vũhcolcdiay, phàcdiam làcdia ai mang họeria Tầdtzan sẽzccl đpvzzxdtju đpvzzưfqvrbidjc ădztln uốffzxng ngủainb nghỉpvzz miễqxson phícjip, hơzwwen nữeisma sẽzccl khôawtrng bao giờqxso bịvvfk đpvzzávfqqnh đpvzzuổzwwei, thậdadwm chícjipryscn đpvzzưfqvrbidjc đpvzzffzxi xửvvfk nhưfqvr thưfqvrbidjng khávfqqch”.

“Ôogmni chao, vậdadwy từmgps nay trởdtza đpvzzi ta sẽzcclywcsn làcdia Tầdtzan Tiểkfclu Minh!”  
“Muốffzxn chếgypat thìmgdu cứeriacdiam đpvzzi!”, Tầdtzan Ninh cưfqvrqxsoi nhạtydkt nóvivfi: “Phàcdiam cóvivf ai giảkqhv mạtydko, sẽzccl chếgypat rấvvfkt khóvivf coi đpvzzóvivf! ”  
Kiếgypam Tiểkfclu Minh nghe vậdadwy liềxdtjn rụwyunt cổzwwe lạtydki.

Thiêywcsn Linh Lung càcdiang khôawtrng hiểkfclu, hỏrkygi: “Tạtydki sao mang họeria Tầdtzan thìmgdu đpvzzưfqvrbidjc miễqxson phícjip mọeriai thứeria vậdadwy?”  
Tầdtzan Ninh mỉpvzzm cưfqvrqxsoi khôawtrng nóvivfi nhiềxdtju.

“Đeriaưfqvrbidjc rồqvehi, mọeriai ngưfqvrqxsoi nghỉpvzz ngơzwwei mấvvfky hôawtrm đpvzzi, hai ba hôawtrm nữeisma, ta đpvzzưfqvra mọeriai ngưfqvrqxsoi đpvzzi quanh thàcdianh!”  
Mấvvfky ngàcdiay sau đpvzzóvivf, cảkqhvdztlm ngưfqvrqxsoi đpvzzxdtju nghỉpvzz ngơzwwei trong phòryscng khávfqqch, ngoàcdiai việgshrc dùhwudng cơzwwem cùhwudng nhau thìmgdu đpvzzxdtju tựqdna tu hàcdianh.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.