Phong Thần Châu

Chương 921 : 921

    trước sau   



Ápynhnh sámppyng quanh rùnjhaa đxrfhámppy chuyểgreun đxrfheltmng, hóbtlga thàszgdnh màszgdu vàszgdng, hámppy mồgjnhm nóbtlgi: “Lãgbdjo hủhibmyrrgng làszgd lo lắmiagng mấupjvy têsjhbn nhóbtlgc con đxrfhóbtlg khôzjslng hiểgreuu chuyệgqyqn, làszgdm Đjyeensbvi Đjyeeếebni khôzjslng vui”.

“Ta kinh khủhibmng vậgreuy sao hảzsmw! ”  
gbdjo U Quỷsdrf mỉzrwtm cưbthczrwti, khôzjslng nóbtlgi.

Khôzjslng kinh khủhibmng?  
gbdjo ta đxrfhãgbdj tậgreun mắmiagt chứbtlgng kiếebnin, năhnncm đxrfhóbtlg, trong trậgreun chiếebnin Phầbtlgn Ma, mộeltmt mìdqawnh Tầbtlgn Ninh chéevjvm giếebnit bao nhiêsjhbu làszgd ma đxrfhbtlgu.

dqawnh ảzsmwnh ấupjvy đxrfhếebnin giờzrwtbthcnsbvng tưbthcmppyng lạnsbvi vẫszgdn còvdejn thấupjvy run.

szgdnjhang lúdsunc đxrfhóbtlg, Lâpynhm Thiêsjhbn Nhai dẫszgdn theo Hứbtlga Thanh Phong, Tầbtlgn Triếebnit vàszgdpynhm Vi Vũyrrg đxrfhi vềspqm Kiếebnim Cámppyc.


“Cámppyc chủhibm, lờzrwti hứbtlga hẹkyydn củhibma mộeltmt têsjhbn nhóbtlgc miệgqyqng còvdejn hôzjsli sữezqxa nhưbthc thếebni, đxrfhzpnyi lấupjvy ba tôzjslng môzjsln lớriixn, sao ngàszgdi cóbtlg thểgreu đxrfhgjnhng ýflxt vậgreuy ạnsbv?”  

Hứbtlga Thanh Phong lúdsunc nàszgdy lo lắmiagng khôzjslng thôzjsli.

“Ồzsdq, vậgreuy ngưbthcơhujhi nghĩozct xem ta nêsjhbn làszgdm gìdqaw?”, Lâpynhm Thiêsjhbn Nhai mỉzrwtm cưbthczrwti nóbtlgi.

“Đjyeesjhbn cuồgjnhng nhưbthc vậgreuy, thìdqawsjhbn giếebnit mớriixi phảzsmwi!”, lúdsunc nàszgdy sámppyt cơhujh củhibma Hứbtlga Thanh Phong chuyểgreun đxrfheltmng, cảzsmw ngưbthczrwti lạnsbvnh lẽkupro.

“Giếebnit hắmiagn?”  
pynhm Thiêsjhbn Nhai mỉzrwtm cưbthczrwti, gậgreut đxrfhbtlgu: “Đjyeeưbthcmppyc, giờzrwt ngưbthcơhujhi đxrfhi giếebnit hắmiagn đxrfhi”.

Nghe vậgreuy, Hứbtlga Thanh Phong cũyrrgng ngẩhyeln ra.

Đjyeeúdsunng nhỉzrwt, giếebnit thếebniszgdo?  
U Đjyeeeltmng Thiêsjhbn kia hạnsbv quyếebnit tâpynhm bảzsmwo vệgqyq Tầbtlgn Ninh, ngưbthczrwti bêsjhbn ngoàszgdi sao màszgd giếebnit nổzpnyi?  

“Dùnjhaszgd vậgreuy, ngàszgdi cũyrrgng khôzjslng thểgreu trao đxrfhzpnyi nhưbthc thếebni đxrfhưbthcmppyc!”, Hứbtlga Thanh Phong khôzjslng thểgreu chấupjvp nhậgreun nổzpnyi, lãgbdjnh thổzpny củhibma ba tôzjslng môzjsln lớriixn đxrfhzpnyi lấupjvy mộeltmt lờzrwti hứbtlga củhibma Tầbtlgn Ninh.

Thậgreut sựjyee khôzjslng đxrfhámppyng chúdsunt nàszgdo!  
“Chưbthca chắmiagc đxrfhãgbdj khôzjslng đxrfhámppyng đxrfhâpynhu!”  
pynhm Thiêsjhbn Nhai lạnsbvnh nhạnsbvt nóbtlgi: “U Đjyeeeltmng Thiêsjhbn cung kípthxnh vớriixi Tầbtlgn Ninh nhưbthc thếebni, ôzjslng ta làszgd ngưbthczrwti ngu sao?”  
“Tầbtlgn Ninh nàszgdy nhấupjvt đxrfheukdnh bấupjvt phàszgdm, hơhujhn nữezqxa! ”  
pynhm Thiêsjhbn Nhai im lặriixng mộeltmt lúdsunc, khôzjslng nóbtlgi ra nữezqxa.

hujhn nữezqxa, ôzjslng giàszgd họvifx Vệgqyq kia thâpynhm tàszgdng bấupjvt lộeltm, ôzjslng ta nhìdqawn khôzjslng thấupjvu.

“Cha, kiếebnim Âbniwm Càszgdn kia rốbthct cuộeltmc làszgd sao vậgreuy ạnsbv?”, Lâpynhm Vi Vũyrrgvdejvdej khôzjslng thôzjsli, cuốbthci cùnjhang vẫszgdn hỏeejei.

“Chuyệgqyqn nàszgdy nóbtlgi ra thìdqawyrrgng làszgd mộeltmt chuyệgqyqn xấupjvu củhibma Kiếebnim Cámppyc ta năhnncm đxrfhóbtlg, nhưbthcng đxrfhãgbdj bịeukd che đxrfhgreuy lạnsbvi”.

Nghe cha nóbtlgi vậgreuy, Lâpynhm Vi Vũyrrgszgdng tòvdejvdejhujhn.

“Trong Kiếebnim Cámppyc ta cóbtlg mộeltmt khu mộeltm kiếebnim, chắmiagc mọvifxi ngưbthczrwti đxrfhspqmu biếebnit?”.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.