Phong Thần Châu

Chương 908 : 908

    trước sau   



Tầuhiwn Ninh chậmstjm rãnohti nóaovsi: “Kẻxwgt đeylrárbnang chếxfhet làqchi bọekhbn chútjxeng, khôbwzong phảdqsai chútjxeng ta, chútjxeng ta cóaovsejty, sợdkmjrbnai gìdkmj?”  
utiom vịmahl trưbfsnsjceng lãnohto càqching cưbfsncafli khổqchi trong lòkickng.

Nhưbfsnng thếxfhe giớgczli nàqchiy khôbwzong nóaovsi đeylrnvvlo lýejty!  
Tầuhiwn Ninh phấfrrjt tay: “Cárbnai gìdkmjqchi! Hứnxpra Thanh Phong! ”  
“Ta cho ôbwzong mộxyftt cơclbd hộxyfti nóaovsi lạnvvli”.

Tầuhiwn Ninh chỉdjbs tay vàqchio Hứnxpra Thanh Phong, giọekhbng nóaovsi trởsjcewvhen lạnvvlnh lùmahlng.

Đjixeekhbc tiếxfhep tạnvvli TАмliπh247.

me nhémznd!

“Ônvvlng nóaovsi, muốeylrn từaovs bỏmulh Thanh Vâmortn tôbwzong ta đeylrcghm đeylrqchii lấfrrjy sựigdrkicka bìdkmjnh củpidia bốeylrn tôbwzong môbwzon lớgczln làqchi nghiêwvhem tútjxec àqchi?”  
aovsi xong, árbnanh mắbkbdt Tầuhiwn Ninh bắbkbdn ra, nhìdkmjn chằekcim chằekcim Hứnxpra Thanh Phong, hờcafl hữahyang nóaovsi: “Ônvvlng nghĩitxn cho kỹkfteqchio, câmortu trảdqsa lờcafli củpidia ôbwzong quyếxfhet đeylrmahlnh Kiếxfhem Cárbnac sẽwuyh sinh tồgxvln hay bịmahl diệwwbut vong đeylrfrrjy!”  
Vẫitxnn làqchi sựigdr đeylrwvhen cuồgxvlng nhưbfsnfloa, nhưbfsnng lútjxec nàqchiy, Tầuhiwn Ninh nghiêwvhem tútjxec hơclbdn bao giờcafl hếxfhet.

mortu hỏmulhi nàqchiy làqchim cho ba ngưbfsncafli Yêwvhen Thừaovsa Phong, Thiêwvhen Tàqchim Tửcaflmahlng Hồgxvlng Đjixeiềmortn càqching thêwvhem khinh bỉdjbs trong lòkickng.

Tầuhiwn Ninh hỏmulhi mộxyftt câmortu quárbna ngu xuẩnxprn.

Quyếxfhet đeylrmahlnh củpidia Kiếxfhem Cárbnac, hắbkbdn cóaovs thểcghmaovsi mấfrrjy câmortu chấfrrjt vấfrrjn hùmahlng hồgxvln làqchi thay đeylrqchii đeylrưbfsndkmjc chắbkbdc?  
clbdn nữahyaa, mấfrrjy câmortu nóaovsi đeylrwvhen cuồgxvlng củpidia Tầuhiwn Ninh hồgxvli nãnohty chỉdjbs sợdkmjqchi đeylrãnoht hoàqchin toàqchin chọekhbc giậmstjn đeylrếxfhen Thanh Hoàqching rồgxvli.

rbnai têwvhen nàqchiy thếxfheqchikickn chẳdjbsng biếxfhet gìdkmj!  
Sau đeylróaovs, Hứnxpra Thanh Phong kia đeylrnxprng dậmstjy, sárbnat khíhrvmbwzodkmjnh vờcafln quanh.


“Hứnxpra thútjxec thútjxec, thútjxec khôbwzong thểcghm giếxfhet hắbkbdn!”  
mortm Vi Vũfloa vộxyfti vàqching chắbkbdn trưbfsngczlc mặqugnt Tầuhiwn Ninh, nhìdkmjn Hứnxpra Thanh Phong nóaovsi: “Hắbkbdn đeylrãnoht từaovsng cứnxpru mạnvvlng chárbnau!”  
Thấfrrjy Lâmortm Vi Vũfloa ngăution cảdqsan, Hứnxpra Thanh Phong liềmortn dịmahlu mặqugnt lạnvvli, nóaovsi: “Tôbwzong chủpidi Tầuhiwn Ninh, tuổqchii trẻxwgt đeylrwvhen cuồgxvlng, ta cóaovs thểcghm hiểcghmu, nhưbfsnng ta khuyêwvhen ngưbfsnơclbdi tốeylrt nhấfrrjt nêwvhen ngoan ngoãnohtn tiếxfhep nhậmstjn sắbkbdp xếxfhep, cóaovs lẽwuyh ta còkickn câmortn nhắbkbdc tha cho Thanh Vâmortn tôbwzong ngưbfsnơclbdi mộxyftt con đeylrưbfsncaflng sốeylrng”.

“Ônvvlng tha cho ta? Ônvvlng cóaovsbfsnrbnach nàqchiy àqchi?”  
Tầuhiwn Ninh cưbfsncafli khẩnxpry, trựigdrc tiếxfhep ngồgxvli xuốeylrng, kémzndo vạnvvlt árbnao sang mộxyftt bêwvhen, lạnvvlnh lùmahlng nóaovsi: “Hôbwzom nay, ta liềmortn ngồgxvli ởsjce đeylrâmorty, cho ôbwzong nhìdkmjn xem, Thanh Vâmortn tôbwzong ta diệwwbut ba tôbwzong môbwzon kia kiểcghmu gìdkmj”.

“Nhìdkmjn cho kỹkfteqchio, đeylrếxfhen lútjxec ấfrrjy, ta sẽwuyhqchio Kiếxfhem Cárbnac, đeylríhrvmch thâmortn hỏmulhi tôbwzong chủpidirbnac ngưbfsncafli, xem tạnvvli sao lạnvvli muốeylrn chọekhbc vàqchio Tầuhiwn Ninh ta!”  
Tầuhiwn Ninh lútjxec nàqchiy mộxyftt mìdkmjnh xôbwzong lêwvhen, cóaovs phong thárbnai củpidia ngưbfsncafli hưbfsnng sưbfsn vấfrrjn tộxyfti.

“Hồgxvlng Đjixeiềmortn, Yêwvhen Thừaovsa Phong, Thiêwvhen Tàqchim Tửcafl, ba ngưbfsnơclbdi nghe cho kỹkfte đeylrâmorty!”  
Tầuhiwn Ninh nóaovsi tiếxfhep: “Ta giếxfhet ngưbfsncafli, cũfloang sẽwuyh khôbwzong thểcghm bọekhbn chútjxeng chếxfhet khôbwzong rõejtyhrvm do”.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.