Phong Thần Châu

Chương 892 : 892

    trước sau   



Nhưfizfng Tầiseun Ninh hỏqaqii, đadzodysji trưfizflobvng lãnyoio chỉthstvygc thểbrdj cứpqqeng rắqikzn nóvygci: “Chiếvodln, khôgggsng chếvodlt khôgggsng thôgggsi!”  
Trong chớsbrip nhoáfaqkng, tấvqrxt cảibca đadzohrdku cảibcam giáfaqkc đadzoưfizftjbyc Thanh Vâhnbvn tôgggsng lúemozc nàbrdjy tựzmwma hồhilg khôgggsng còxdprn giốsoowng ngàbrdjy trưfizfsbric nữgqhea.

“Thiêqikzn lâhnbvu chủfbta nhấvqrxt đadzoiupjnh khôgggsng chịiupju lui vềhrdk sau thìcfsm bọvqrxn ta cũiujlng khôgggsng kháfaqkch sáfaqko nữgqhea vậgqhey!”  
Hồhilgng Đbsxbiềhrdkn lúemozc nàbrdjy sảibcai bưfizfsbric ra, nhìcfsmn Tầiseun Ninh: “Nhãnyoii con, nạdysjp mạdysjng đadzoi!”  
“Ngưfizfơewomi dáfaqkm!”  
Thiêqikzn Đbsxbdysjo Nhấvqrxt sảibcai bưfizfsbric ra, khímpyo thếvodl mạdysjnh mẽwuzw bao phủfbta toàbrdjn sâhnbvn.

Đbsxbvqrxc tiếvodlp tạdysji TАмliπh247.

me nhécdfo!
brdj trong lúemozc đadzoóvygc, Thiêqikzn Tàbrdjm Tửubbbeskung Yêqikzn Thừfifaa Phong cũiujlng trựzmwmc tiếvodlp xong lêqikzn, muốsoown ngăxgybn Thiêqikzn Đbsxbdysjo Nhấvqrxt lạdysji.

Thiêqikzn Đbsxbdysjo Nhấvqrxt tuy cóvygc mạdysjnh hơewomn nữgqhea, cũiujlng khôgggsng thểbrdjbrdjo làbrdj đadzosoowi thủfbta củfbtaa hai ngưfizfdhwgi kia đadzoưfizftjbyc.



ewomi thởlobv trong nháfaqky mắqikzt tràbrdjn ngậgqhep sáfaqkt cơewom.

xdprn Thi Cốsoowt Môgggsn, Thuầiseun Dưfizfơewomng đadzoiệitpln, Thiêqikzn Cưfizfơewomng pháfaqki, Phụhrdkc Ma tôgggsng lúemozc nàbrdjy cũiujlng khôgggsng đadzoiupjnh xen vàbrdjo.

Đbsxbâhnbvy làbrdj chuyệitpln củfbtaa Thiêqikzn Đbsxbdysjo lâhnbvu vớsbrii Đbsxbxhtcc Tàbrdjm tôgggsng vàbrdj Thấvqrxt Tinh Cung, nếvodlu bọvqrxn họvqrx nhúemozng tay vàbrdjo thìcfsm đadzoúemozng làbrdj khôgggsng biếvodlt nặipbzng nhẹipbzbrdj.

Lầiseun nàbrdjy vốsoown làbrdj đadzoếvodln chúemozc mừfifang, khôgggsng cầiseun phảibcai tựzmwmcfsmnh nhảibcay xuốsoowng bãnyoii nưfizfsbric đadzohrdkc nàbrdjy làbrdjm gìcfsm.

“Xem ra hai vịiupjgggsm nay muốsoown trởlobv mặipbzt vớsbrii Thiêqikzn Đbsxbdysjo lâhnbvu đadzoúemozng khôgggsng”.

Thiêqikzn Đbsxbdysjo Nhấvqrxt hờdhwg hữgqheng đadzoi ra, sắqikzc mặipbzt lạdysjnh lùeskung nghiêqikzm nghịiupj.

Mộxhtct trậgqhen đadzodysji chiếvodln nàbrdjy chắqikzc chắqikzn khôgggsng tráfaqknh đadzoưfizftjbyc.

xxsm trêqikzn khôgggsng trung, từfifang luồhilgng sáfaqkt khímpyoeskung ta khiếvodln toàbrdjn bộxhtc quảibcang trưfizfdhwgng trởlobvqikzn ngộxhtct ngạdysjt.


“Mộxhtct hôgggsn sựzmwm tốsoowt nhưfizf vậgqhey màbrdj ta khôgggsng đadzoưfizftjbyc thiệitplp mờdhwgi, lạdysji còxdprn khôgggsng mờdhwgi màbrdj tớsbrii, khôgggsng biếvodlt cáfaqkc vịiupjvygc tráfaqkch phạdysjt hay khôgggsng đadzoâhnbvy!”  
Mộxhtct tiếvodlng cưfizfdhwgi nhạdysjt lúemozc nàbrdjy vang lêqikzn, trong giâhnbvy láfaqkt, sáfaqkt khímpyo trưfizfsbric đadzodysji đadzoiệitpln Thanh Vâhnbvn đadzoang trầiseum lặipbzng đadzoxhtct nhiêqikzn phảibcang phấvqrxt nhưfizfvygc áfaqknh mặipbzt trờdhwgi chiếvodlu xuốsoowng, tạdysjo cảibcam giáfaqkc ấvqrxm áfaqkp.

Loạdysji hơewomi thởlobv mạdysjnh mẽwuzwbrdjy khiếvodln cho tấvqrxt cảibca mọvqrxi ngưfizfdhwgi cảibcam giáfaqkc nhưfizfvygcewomi thởlobveskua xuâhnbvn, khôgggsng cóvygc bấvqrxt kỳphey áfaqkp ứpqqec nàbrdjo nữgqhea.

Nhưfizfng mọvqrxi ngưfizfdhwgi hiểbrdju đadzoưfizftjbyc, cảibcam giáfaqkc nhưfizf vậgqhey đadzofbta đadzobrdj nhìcfsmn ra thựzmwmc lựzmwmc mạdysjnh mẽwuzw củfbtaa mọvqrxi ngưfizfdhwgi.

“Hứpqqea thúemozc thúemozc!”  
brdj nhìcfsmn thấvqrxy ngưfizfdhwgi đadzoxhtct ngộxhtct xuấvqrxt hiệitpln trưfizfsbric bàbrdjn rưfizftjbyu, tay khẽwuzw vuốsoowt ly rưfizftjbyu kia, Lâhnbvm Vi Vũiujliujlng vui vẻwyzt la lêqikzn.

emozc nàbrdjy, Tầiseun Triếvodlt thấvqrxy ngưfizfdhwgi đadzoóvygc, cũiujlng hơewomi sữgqheng sờdhwg, chắqikzp tay chàbrdjo.

hnbvm Vi Vũiujlfizfsbric ta cáfaqki bàbrdjn, nhìcfsmn thâhnbvn ảibcanh nóvygc, cưfizfdhwgi nóvygci: “Hứpqqea thúemozc thúemozc, sao thúemozc lạdysji tớsbrii vậgqhey, cha cháfaqku đadzoâhnbvu rồhilgi?”  
“Cha cháfaqku bếvodl quan, ta nhậgqhen đadzoưfizftjbyc tin nêqikzn tớsbrii đadzoâhnbvy luôgggsn.

vygc đadzoiềhrdku cha cháfaqku nóvygci, bảibcao ta mang cháfaqku vềhrdk!”, ngưfizfdhwgi đadzoàbrdjn ôgggsng trung niêqikzn kia nhàbrdjn nhãnyoi đadzoi bộxhtc, giọvqrxng nóvygci cũiujlng mang vẻwyztcfsmnh tĩeskunh.

“Cháfaqku khôgggsng thèubbbm ấvqrxy!”.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.