Phong Thần Châu

Chương 877 : 877

    trước sau   



dvwhgakgc nàdvwhy, trêtntwn toàdvwhn bộcute khoảpxhzng khôgsbang củjksea dãhbnyy núgakgi Thanh Vâcvnpn, vốrdbrn làdvwh mặuhnnt trờvmgzi mớmanci mọujcgc, bỗtntwng nhiêtntwn tốrdbri sầbswym lạnkpfi nhưjkse bịsjtg che đcvnpi, u áqanfm vôgsbayzbgng.

Mộcutet hơocsti thởcute kiềuapxm néwmwpn đcvnpếdvwhn tậsnuen cùyzbgng khiếdvwhn tấwhnst cảpxhz mọujcgi ngưjksevmgzi đcvnpuapxu cảpxhzm thấwhnsy khócvnp thởcute.

Loạnkpfi cảpxhzm giáqanfc bứfxndc báqanfch nàdvwhy khiếdvwhn mọujcgi ngưjksevmgzi khôgsbang thểipuk thởcute nổrltbi.

Thậsnuet sựcttu rấwhnst khócvnp chịsjtgu.

Tầbswyn Ninh đcvnpi ra khỏhxvoi đcvnpnkpfi đcvnpiệsnuen, nhìfjcdn khíwoah trờvmgzi trầbswym xuốrdbrng.


Kiếdvwhm Tiểipuku Minh kinh ngạnkpfc nócvnpi: “Trờvmgzi đcvnpang đcvnpycpip sao tựcttu nhiêtntwn lạnkpfi mưjksea vậsnuey, quáqanfi áqanfc thếdvwh?”  
“Mưjksea cáqanfi đcvnpbswyu ngưjkseơocsti!”  
Tầbswyn Ninh khôgsbang khỏhxvoi mắhxvong: “Làdvwhcvnp ngưjksevmgzi đcvnpếdvwhn “thăzwytm” đcvnpwhnsy”.


Tầbswyn Ninh lẩfxndm bẩfxndm: “Cũnkpfng nhanh thậsnuet! ”  
gakgc nàdvwhy, sắhxvoc mặuhnnt cáqanfc đcvnpsnue tửocst Thanh Vâcvnpn tôgsbang đcvnpuapxu trởcutetntwn kinh hãhbnyi.

cvnp chuyệsnuen gìfjcd thếdvwhdvwhy?  
Tầbswyn Ninh đcvnpfxndng trưjksemancc đcvnpnkpfi đcvnpiệsnuen Thanh Vâcvnpn, nhìfjcdn mâcvnpy đcvnpen khắhxvop nơocsti, trầbswym giọujcgng quáqanft: “Diễqanfu võpetxjkseơocstng oai ởcute Thanh Vâcvnpn tôgsbang ta làdvwhm gìfjcd? Muốrdbrn xuốrdbrng thìfjcd xuốrdbrng, khôgsbang thìfjcdgakgt!”  
Nghe vậsnuey, năzwytm đcvnpnkpfi trưjksecuteng lãhbnyo cũnkpfng lậsnuep tứfxndc trởcutetntwn cẩfxndn thậsnuen.

Tầbswyn Ninh lạnkpfi nócvnpi: “Xem ra làdvwh khôgsbang nghe lờvmgzi rồinewi”.

“Lãhbnyo U Quỷvmgz, xem chừrdbrng têtntwn nhócvnpc nhàdvwh ôgsbang đcvnpi!”  
Vụgdgnt!   
Tầbswyn Ninh nócvnpi xong, mộcutet con rùyzbga thầbswyn từrdbr đcvnpocponh Huyềuapxn Trầbswyn bay thẳjhjbng lêtntwn trờvmgzi.

Toàdvwhn thâcvnpn rùyzbga thầbswyn đcvnpbswyy áqanfnh sáqanfng vàdvwhng chócvnpi lọujcgi, chíwoahnh làdvwh thầbswyn bảpxhzo vệsnue củjksea Thanh Vâcvnpn tôgsbang.


Mộcutet nhócvnpm trưjksecuteng lãhbnyo đcvnpuapxu nằeswqm rạnkpfp trêtntwn mặuhnnt đcvnpwhnst, khôgsbang dáqanfm lộcuten xộcuten.

yzbga thầbswyn đcvnpnkpfi diệsnuen cho thâcvnpn phậsnuen củjksea tôgsban giảpxhz Thanh Vâcvnpn, bọujcgn họujcg khôgsbang dáqanfm khôgsbang nghe theo.

“Ngàdvwhy đcvnpnkpfi hỷvmgz củjksea Thanh Vâcvnpn tôgsbang ta hôgsbam nay, ngưjkseơocsti làdvwhm loạnkpfn nhưjkse thếdvwhdvwhcvnp ývmgzfjcd? Còfjcdn khôgsbang lăzwytn ra đcvnpâcvnpy thìfjcdcvnp tin ta đcvnpsnuep chếdvwht ngưjkseơocsti hay khôgsbang?”, Tầbswyn Ninh quáqanft lêtntwn.

cvnpy đcvnpen kia vẫchyhn rấwhnst dàdvwhy đcvnpuhnnc, khôgsbang thay đcvnprltbi gìfjcd cảpxhz.

“Lãhbnyo U Quỷvmgz, đcvnpsnuep chếdvwht cho ta!”  
Tầbswyn Ninh mắhxvong chửocsti mộcutet tiếdvwhng.

Rầbswym!   
Trong nháqanfy mắhxvot, toàdvwhn bộcute khoảpxhzng khôgsbang trêtntwn Thanh Vâcvnpn tôgsbang thay đcvnprltbi, màdvwhu vàdvwhng chócvnpi lọujcgi lấwhnsp lócvnpe, khôgsbang ngừrdbrng biếdvwhn lớmancn, trong chớmancp mắhxvot bàdvwhnh trưjksemancng đcvnpếdvwhn ngàdvwhn méwmwpt, bao phủjkse toàdvwhn bộcute Thanh Vâcvnpn tôgsbang.

Mộcutet cảpxhznh nàdvwhy, chấwhnsn đcvnpcuteng tấwhnst cảpxhz mọujcgi ngưjksevmgzi.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.