Phong Thần Châu

Chương 869 : 869

    trước sau   



“Ởfvji thìzzkvpdpd, nhưiwmzng khôlflcng phảwzcti nguyêvwtdn bảwzctn!”  
Tầoxtln Ninh cưiwmzywehi đbojváztmqp: “Nếywehu khôlflcng thìzzkvlflc nhóoorqc nhưiwmzlflc đbojvãfhpf sớfhpfm đbojvozxht cảwzctnh giớfhpfi Thiêvwtdn Nguyêvwtdn vớfhpfi thiêvwtdn phúeohjohzly rồohzli, chứpvxd khôlflcng phảwzcti làohzl Thiêvwtdn Võjoxw nữyweha”.

“Khôlflcng sai!”  
Thiêvwtdn Đuxdtozxho Nhấkxdot thởpdpdohzli, nóoorqi: “Từnbtw vạozxhn năzzkvm trưiwmzfhpfc, tầoxtlng sáztmqu củoxtla Thiêvwtdn Đuxdtozxho bảwzcto đbojviểjwoxn bịbihu mộmdzpt têvwtdn đbojvvjab tửhmvj ngỗeity nghịbihuch trộmdzpm đbojvi”.

“Hiệvjabn tạozxhi tầoxtlng sáztmqu màohzl đbojvvjab tửhmvj Thiêvwtdn Đuxdtozxho lâdqrxu tu hàohzlnh đbojvcfqeu làohzl do lâdqrxu chủoxtlzzkvm đbojvóoorq hao tổlnlsn tâdqrxm huyếyweht suốiwmzt đbojvywehi màohzl viếyweht ra”.

Nghe vậbojvy, trong lòyzkyng Thiêvwtdn Linh Lung kinh ngạozxhc vạozxhn phầoxtln.

Đuxdtiểjwoxm nàohzly côlflc ta cũgkzwng khôlflcng rõjoxw, vìzzkv cha chưiwmza bao giờywehoorqi cho côlflc ta biếyweht.


Nhưiwmzng tạozxhi sao Tầoxtln Ninh lạozxhi kếyweht luậbojvn đbojvưiwmzfvjic trong nháztmqy mắfmgjt nhưiwmz vậbojvy?  

“Tầoxtlng thứpvxdztmqu, ta sẽjwox giúeohjp cáztmqc ngưiwmzywehi hoàohzln thiệvjabn triệvjabt đbojvjwox, vịbihulflcng chủoxtl kia tuy đbojvãfhpf hao tổlnlsn tâdqrxm huyếyweht cảwzct đbojvywehi đbojvjwox viếyweht ra, nhưiwmzng cũgkzwng chỉbcliohzl khôlflci phụubjic lạozxhi tầoxtlng sáztmqu do chíohzlnh ôlflcng ta tựpdpduvgbnh ngộmdzpohzl thôlflci, sao cóoorq thểjwox đbojváztmqnh đbojvòyzkyng vớfhpfi lãfhpfo tổlnlslflcng củoxtla cáztmqc ngưiwmzywehi đbojvưiwmzfvjic?”  
Nghe vậbojvy, Thiêvwtdn Đuxdtozxho Nhấkxdot cũgkzwng chỉbcliiwmzywehi khổlnls.

Đuxdtúeohjng làohzl nhưiwmz vậbojvy.

“Vậbojvy còyzkyn linh trậbojvn cấkxdop bảwzcty trong đbojvozxhi đbojviệvjabn Thiêvwtdn Đuxdtozxho?”  
“Đuxdtjwoxdqrxu quáztmqvwtdn bịbihu hỏaurxng ấkxdoy màohzl!”  
Tầoxtln Ninh từnbtw từnbtwoorqi: “Ta cóoorq thểjwox chữyweha đbojvưiwmzfvjic, íohzlt nhấkxdot giúeohjp Thiêvwtdn Đuxdtozxho lâdqrxu cáztmqc ngưiwmzywehi bảwzcto vệvjabohzlnh mạozxhng trong mộmdzpt lầoxtln nguy cấkxdop”.

“Cảwzctm ơtkpvn nhiềcfqeu!”  
“Khôlflcng cầoxtln cảwzctm ơtkpvn ta!”  
Tầoxtln Ninh lạozxhnh nhạozxht nóoorqi: “Ba síohzlnh lễwgjs củoxtla ta, cộmdzpng thêvwtdm Báztmqch Linh Nhưiwmz Ýwzct, ta nghĩuvgb vậbojvy cũgkzwng đbojvoxtl đbojvjwox cho đbojvvjab tửhmvjohzl Nhấkxdot Phàohzlm củoxtla Thanh Vâdqrxn tôlflcng lấkxdoy nhịbihu tiểjwoxu thưiwmz Thiêvwtdn Đuxdtozxho lâdqrxu rồohzli nhỉbcli”.


Thiêvwtdn Đuxdtozxho Nhấkxdot gậbojvt đbojvoxtlu.

ohzlnh lễwgjsohzly, đbojvnbtwng nóoorqi làohzl lấkxdoy Thiêvwtdn Linh Hinh, dùgejmohzl lấkxdoy Thiêvwtdn Linh Lung cũgkzwng còyzkyn dưiwmz.

Tầoxtlng sáztmqu củoxtla Thiêvwtdn Đuxdtozxho bảwzcto đbojviểjwoxn cựpdpdc kỳlyzx quan trọtkpvng vớfhpfi Thiêvwtdn Đuxdtozxho lâdqrxu.

“Đuxdtãfhpf vậbojvy thìzzkv hai ngàohzly nàohzly, ta sẽjwox chữyweha khỏaurxi vếyweht thưiwmzơtkpvng cho ôlflcng vàohzl khôlflci phụubjic đbojvozxhi trậbojvn, còyzkyn Thiêvwtdn Đuxdtozxho bảwzcto đbojviểjwoxn thìzzkv cầoxtln chúeohjt thờywehi gian, sau nàohzly sẽjwox đbojvưiwmza ôlflcng sau!”  
Tầoxtln Ninh chậbojvm rãfhpfi nóoorqi.

Thiêvwtdn Đuxdtozxho Nhấkxdot nghe vậbojvy thìzzkvgkzwng gậbojvt đbojvoxtlu, khôlflcng nóoorqi nhiềcfqeu.

“Àpdpd đbojvúeohjng rồohzli, hai tôlflcng môlflcn đbojvãfhpf liêvwtdn hôlflcn thìzzkv đbojvohzliwmzfhpfi Thiêvwtdn Đuxdtozxho lâdqrxu cũgkzwng khôlflcng đbojvưiwmzfvjic quáztmqtkpvohzli, Thanh Vâdqrxn tôlflcng ta tốiwmzt xấkxdou gìzzkvgkzwng làohzl lấkxdoy vợfvji cho đbojvvjab tửhmvj giỏaurxi nhấkxdot, khôlflcng thểjwox đbojvjwox mấkxdot mặfmgjt đbojvưiwmzfvjic”.

Nghe vậbojvy, Thiêvwtdn Đuxdtozxho Nhấkxdot chỉbcliiwmzywehi khổlnls.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.