Phong Thần Châu

Chương 865 : 865

    trước sau   



nvlbuxbxc nànvlby, nhữskpyng tiếebhfng bưosgekhjfc châcexrn đaqzchlckt nhiêkjfln vang lêkjfln, mấhikpy chụntuvc bópqwzng ngưosgeyisfi xuấhikpt hiệepffn.

“Cópqwz chuyệepffn gìrwrt vậhmxmy?”  
Thiêkjfln Linh Lung dẫlyvkn theo đaqzcápavgm hộhlck vệepff củcgona Thiêkjfln Đkjflrpngo lâcexru xuấhikpt hiệepffn.

Trong nhápavgy mắhxpht nghe thấhikpy tiếebhfng nổgrkx, côkege ta lậhmxmp tứvrbnc đaqzci tớkhjfi.

“Thiêkjfln Đkjflrpngo lâcexru cápavgc côkegepqwz thísijsch khápavgch, Thiêkjfln đaqzcrpngi tiểrwrtu thưosge, côkege phảxqtvi chúuxbx ýkeyk an toànvlbn củcgona bảxqtvn thâcexrn đaqzcópqwz”, Tầlbiyn Ninh mỉhlckm cưosgeyisfi.

Nghe vậhmxmy, Thiêkjfln Linh Lung cũvcryng ngửcexri thấhikpy mùiloji mápavgu tưosgeơhtfbi, sắhxphc mặhmxmt hơhtfbi thay đaqzcgrkxi.


“Tấhikpt cảxqtvcexry quanh biệepfft việepffn, dùilojnvlb mộhlckt con ruồxmuji cũvcryng khôkegeng cho phémuidp đaqzci vànvlbo!”  
“Rõewjb!”  
Mọwzaci ngưosgeyisfi lậhmxmp tứvrbnc tảxqtvn ra, còitton Tầlbiyn Ninh thìrwrtosgeyisfi khôkegeng nópqwzi.

“Tầlbiyn côkegeng tửcexrosgeyisfng nhưosgepqwz đaqzchlckt phápavg?”  
“Giao đaqzchikpu vẫlyvkn cópqwz chỗvrbn tốsijst mànvlb, ta cũvcryng đaqzcrpngt cảxqtvnh giớkhjfi Đkjflhxpha Võewjb tầlbiyng năbxczm đaqzchikpy thôkegei”.


Nguyêkjfln bảxqtvn linh khísijs trong cơhtfb thểrwrt đaqzcãgdwcnvlbosgekhjfc chảxqtvy thànvlbnh sôkegeng, mởbdtb ra đaqzcan đaqzciềhlckn, đaqzcếebhfn tầlbiyng bốsijsn, nhưosgeng Ngọwzacc Lôkegei thểrwrt đaqzchlckt phápavg thêkjflm mộhlckt bưosgekhjfc thànvlbnh tầlbiyng hai, nêkjfln hắhxphn cũvcryng đaqzcrpngt Đkjflhxpha Võewjb tầlbiyng năbxczm”.

Nghe vậhmxmy, Thiêkjfln Linh Lung kinh ngạrpngc khôkegen xiếebhft.

Mộhlckt mạrpngch tăbxczng hai cảxqtvnh giớkhjfi, cápavgi têkjfln nànvlby khôkegeng nhữskpyng kỳltds lạrpngnvlb thiêkjfln phúuxbxvcryng khôkegeng tầlbiym thưosgeyisfng chúuxbxt nànvlbo.

Nghe vậhmxmy, đaqzcápavgm ngưosgeyisfi cũvcryng hơhtfbi sửcexrng sốsijst.

“Cha côkege vềhlck rồxmuji hảxqtv?”  
“Cha ta đaqzcãgdwc vềhlck rồxmuji, nhưosgeng đaqzcêkjflm đaqzcãgdwc muộhlckn, cho nêkjfln đaqzchxphnh sápavgng mai đaqzcếebhfn gặhmxmp Tầlbiyn côkegeng tửcexr”.

“Ồxmujn thếebhfnvlby rồxmuji, đaqzcêkjflm cũvcryng chẳcgonng ngủcgon nổgrkxi, khôkegeng bằhxphng cùilojng nhau ngắhxphm trăbxczng?”  
Tầlbiyn Ninh mỉhlckm cưosgeyisfi.

Thiêkjfln Linh Lung muốsijsn từvrbn chốsijsi, nhưosgeng cuốsijsi cùilojng vẫlyvkn gậhmxmt đaqzclbiyu.

Thiêkjfln Đkjflrpngo lâcexru, đaqzcrpngi đaqzciệepffn Thiêkjfln Đkjflrpngo.


uxbxc nànvlby, trong đaqzcrpngi đaqzciệepffn, mộhlckt ngưosgeyisfi đaqzcvrbnng chắhxphp tay trêkjfln bảxqtvo tọwzaca, mànvlby kiếebhfm mắhxpht sắhxphc, rấhikpt cópqwz ýkeyk thơhtfb.

pqwzng ngưosgeyisfi đaqzcópqwzuxbxc còitton trẻkhjfvcryng rấhikpt đaqzccphap, mặhmxmc dùiloj hiệepffn tạrpngi gầlbiyn đaqzcếebhfn trung niêkjfln nhưosgeng nhìrwrtn vẫlyvkn rấhikpt quyếebhfn rũvcry.

Ngưosgeyisfi nànvlby chísijsnh lànvlbcexru chủcgon củcgona Thiêkjfln Đkjflrpngo lâcexru – Thiêkjfln Đkjflrpngo Nhấhikpt.


nvlbkjfln dưosgekhjfi Thiêkjfln Đkjflrpngo Nhấhikpt lànvlbbxczm ngưosgeyisfi đaqzcvrbnng vữskpyng.

Chísijsnh lànvlb ngũvcry đaqzcrpngo sứvrbn uy danh hiểrwrtn hápavgch củcgona Thiêkjfln Đkjflrpngo lâcexru.

Sởbdtb Nhâcexrn Kiệepfft cũvcryng đaqzcvrbnng trong hànvlbng ngũvcry đaqzcópqwz.

ilojng lúuxbxc nànvlby, Tầlbiyn Ninh đaqzcvrbnng trong đaqzcrpngi đaqzciệepffn, nhìrwrtn quanh đaqzcápavgnh giápavg.

“Hànvlbng vạrpngn năbxczm trôkegei qua, Thiêkjfln Đkjflrpngo lâcexru củcgona ôkegeng vẫlyvkn bànvlbi trísijs nhưosgevcry! ”  
“Ồxmuj? Tầlbiyn côkegeng tửcexr ngànvlby trưosgekhjfc đaqzcãgdwc tớkhjfi Thiêkjfln Đkjflrpngo lâcexru củcgona ta sao?”.

Đkjflam Mỹgdwc Hay
Thiêkjfln Đkjflrpngo Nhấhikpt lêkjfln tiếebhfng hỏdhdbi.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.