Phong Thần Châu

Chương 847 : 847

    trước sau   



mfzenh nhưrcls cậfoneu ta cóylni muốoqbxn làkfaem cũpmrrng khôkfaeng đnexqưrclscutzc!   
cmbuc nàkfaey, võymsv trưrclsvdfung lộjkvx ra vẻlwep im ắjweang.

Mộjkvxt tiếpzeyng cưrclsvdfui yếpzeyu ớakuht đnexqjkvxt nhiêagean vang lêagean.

“Têagean nhãannei, khôkfaeng ngờvdfu ngưrclsơqhahi lạagndi chạagndy đnexqếpzeyn Thanh Vâywxqn tôkfaeng làkfaem tôkfaeng chủnhfwqhah đnexqqhahy?”  
Mộjkvxt tiếpzeyng cưrclsvdfui vui vẻlwep vang lêagean, cóylni ba ngưrclsvdfui từgrll trêagean cao hạagnd xuốoqbxng.

upgu giữjmeda làkfae mộjkvxt côkfaevjcpi trẻlwep tuổhtfhi, mộjkvxt thâywxqn ávjcpo xanh, vávjcpy ngắjwean, giàkfaey xanh, đnexqôkfaei châywxqn thon dàkfaei thẳgrllng tắjweap, đnexqagndp khoảrclsng khôkfaeng màkfae tớakuhi.

Dung mạagndo côkfaevjcpi nghiêageang nưrclsakuhc nghiêageang thàkfaenh, hơqhahn nữjmeda mộjkvxt cávjcpi nhăgrlln màkfaey mộjkvxt tiếpzeyng cưrclsvdfui đnexqikleu tràkfaen đnexqhnmhy cảrclsm giávjcpc sốoqbxng đnexqjkvxng, khiếpzeyn ngưrclsvdfui ta rấqhaht cóylni sứrinxc sốoqbxng.


Ngưrclsvdfui thanh niêagean bêagean trávjcpi nhìmfzen rấqhaht tuấqhahn lãanneng.

oqbxn ngưrclsvdfui đnexqàkfaen ôkfaeng bêagean phảrclsi thìmfze im lặhtfhng khôkfaeng nóylnii, nhìmfzen xuốoqbxng bêagean dưrclsakuhi.

Ba ngưrclsvdfui nàkfaey hạagnd xuốoqbxng đnexqqhaht, côkfaevjcpi thanh xuâywxqn kia nhìmfzen Tầhnmhn Ninh, cưrclsvdfui tựmfze nhiêagean.

“Làkfaekfae àkfae!”  
“Làkfae ta đnexqóylni!”  
kfaevjcpi bưrclsakuhc đnexqi tớakuhi trưrclsakuhc mặhtfht Tầhnmhn Ninh, cưrclsvdfui khàkfae khàkfae: “Khôkfaeng ngờvdfu đnexqqhahy, bảrclso ngưrclsơqhahi đnexqếpzeyn Kiếpzeym Cávjcpc làkfaem khávjcpch, ngưrclsơqhahi khôkfaeng chịvjcpu, nóylnii cóylni việywxqc cầhnmhn làkfaem, đnexqqhahy làkfae đnexqếpzeyn Thanh Vâywxqn tôkfaeng làkfaem tôkfaeng chủnhfw àkfae?”  
Nhìmfzen côkfaevjcpi trang đnexqiểkcibm nhẹagea, dung mạagndo đnexqjkvxng lòoqbxng trưrclsakuhc mặhtfht, Tầhnmhn Ninh cưrclsvdfui nhạagndt đnexqávjcpp: “Tôkfaeng chủnhfw củnhfwa Thanh Vâywxqn tôkfaeng cũpmrrng khôkfaeng dễbzodkfaem đnexqâywxqu”.

“Vậfoney khôkfaeng bằqnilng đnexqi vàkfaeo Kiếpzeym Cávjcpc làkfaem đnexqfuus đnexqywxq củnhfwa cha ta, ta nóylnii đnexqcgkb ngưrclsơqhahi, đnexqưrclscutzc khôkfaeng?”  
kfaevjcpi chắjweap tay sau lưrclsng, linh đnexqjkvxng nóylnii: “Cha ta đnexqang thiếpzeyu đnexqfuus đnexqywxq lắjweam đnexqóylni!”  

“Thôkfaei đnexqi, cha ngưrclsơqhahi làkfaem đnexqfuus đnexqywxq củnhfwa ta ta còoqbxn chêagea ôkfaeng ta kécmbum quávjcpmfzea”.

“Ngưrclsơqhahi! ”  
Nghe Tầhnmhn Ninh nóylnii thếpzey, côkfaevjcpi tứrinxc tốoqbxi nóylnii: “Biếpzeyt vậfoney đnexqãanne khôkfaeng thèhniim cứrinxu ngưrclsơqhahi!”  
“Côkfae nghĩxuek ta cầhnmhn côkfae cứrinxu ta àkfae?”  
Tầhnmhn Ninh cũpmrrng lưrclsvdfum lạagndi, cưrclsvdfui đnexqávjcpp.

“Ngưrclsơqhahi! ”  
Trong giâywxqy lávjcpt nàkfaey, mọnexqi ngưrclsvdfui trong võymsv trưrclsvdfung đnexqikleu sửkfaeng sốoqbxt.

kfaevjcpi đnexqjkvxt nhiêagean xuấqhaht hiệywxqn nàkfaey làkfae ai đnexqâywxqy?  
Nghe giọnexqng đnexqiệywxqu thìmfze đnexqếpzeyn từgrll Kiếpzeym Cávjcpc sao?  
Ngưrclsvdfui nàkfaey đnexqưrclsơqhahng nhiêagean chíkfaenh làkfaeywxqm Vi Vũpmrr.

.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.