Phong Thần Châu

Chương 1007 : 1007

    trước sau   



Hoàzjgqng Phủzrnovnpsng nghe vậjampy chỉrfccezctojhbi khổzxtu.

“Thôhukii, thờojhbi gian tiếkpbip theo thìffer cứfduhhotwn lặajitng chờojhbzjgq đgpqeưezctzjgqc!”  
Tầrhaon Ninh chậjampm rãdcuqi nóexwvi: “Mọibeki ngưezctojhbi làzjgqm việrldbc củzrnoa mìffernh đgpqei, ta đgpqei nghỉrfcc đgpqeãdcuq, thờojhbi gian qua làzjgqm ta mệrldbt muốgnzon chếkpbit”.

“Tôhuking chủzrno!”  
Đdrgkoiuri trưezctrrocng lãdcuqo đgpqevahrt nhiêhotwn nóexwvi: “Vịufsb kia củzrnoa U Minh Tôhuking đgpqeang ởrroc trêhotwn đgpqerfccnh núfjhoi chỗzrno ngàzjgqi! ”  
“Sao?”  
Nghe vậjampy, Tầrhaon Ninh lậjampp tứfduhc khóexwv chịufsbu.

“Đdrgkrfccnh tôhuking chủzrno củzrnoa ta ai muốgnzon vàzjgqo cũibekng đgpqeưezctzjgqc chắcgikc? Đdrgkoiuri trưezctrrocng lãdcuqo, ta sớrldbm muộvahrn cũibekng sẽguqz phạoiurt ôhuking tộvahri thấwfymt tráhukich!”  
Nghe Tầrhaon Ninh quáhukit mắcgikng, đgpqeoiuri trưezctrrocng lãdcuqo càzjgqng khổzxtudcuqo hơxqcmn.


Nhưezctng đgpqeóexwvzjgqhuking chủzrno củzrnoa U Minh Tôhuking, ôhuking ta muốgnzon lêhotwn núfjhoi thìffer ai màzjgqhukim cảvahrn?  
Tầrhaon Ninh cũibekng mặajitc kệrldb, quay ngưezctojhbi lêhotwn núfjhoi.

Hoàzjgqng Phủzrnovnpsng lúfjhoc nàzjgqy đgpqei theo sau.

zjgqflew Nhấwfymt Phàzjgqm, Thẩvvaqm Văgmmqn Hiêhotwn vàzjgq mấwfymy ngưezctojhbi kháhukic khi quay lạoiuri tôhuking môhukin đgpqeqyciu phảvahri xửkpbiflew mộvahrt loạoiurt sựsgub vụajitezctrldbi quyềqycin củzrnoa mìffernh.

Thiêhotwn Linh Hinh thâqbzmn làzjgq vợzjgq củzrnoa Lýflew Nhấwfymt Phàzjgqm, đgpqeưezctơxqcmng nhiêhotwn sẽguqz dẫrtubn Hoàzjgqng Phủzrnohotwn Nhiêhotwn đgpqei đgpqeếkpbin nơxqcmi ởrroc.

hukim cáhukit nhỏihol, Tầrhaon Ninh vàzjgq Hoàzjgqng Phủzrnovnpsng thìffer đgpqei lêhotwn núfjhoi.

fjhoc nàzjgqy, ởrroc ngoàzjgqi cửkpbia tiểsgubu việrldbn, cóexwv ba bóexwvng ngưezctojhbi đgpqefduhng ởrrochotwn ngoàzjgqi.


Nhìffern kỹjetx chíhotwnh làzjgq U Đdrgkvahrng Thiêhotwn, U Hồmthun vàzjgq U Quỷrroc.

“Tầrhaon tôhuking chủzrno!”  
Nhìffern thấwfymy Tầrhaon Ninh, U Đdrgkvahrng Thiêhotwn nởrroc mộvahrt nụajitezctojhbi, chắcgikp tay nóexwvi: “Cuốgnzoi cùvnpsng ngàzjgqi cũibekng quay lạoiuri rồmthui, khôhuking biếkpbit ta cóexwv thểsgub gặajitp lãdcuqo tổzxtuhuking khôhuking?”  
“Khôhuking đgpqeưezctzjgqc!”  
Tầrhaon Ninh từgxpz chốgnzoi thảvahrng: “U Đdrgkvahrng Thiêhotwn, ôhuking khôhuking ngoan ngoãdcuqn ởrroc lạoiuri U Minh Tôhuking đgpqei màzjgq suốgnzot ngàzjgqy chạoiury đgpqeếkpbin Thanh Vâqbzmn tôhuking củzrnoa ta, cóexwv phiềqycin khôhuking hảvahr? Lầrhaon sau còkgpbn dáhukim khôhuking mờojhbi màzjgq tớrldbi, ta sẽguqz cho ôhuking cảvahr đgpqeojhbi khôhuking gặajitp đgpqeưezctzjgqc lãdcuqo tổzxtuhuking!”  
“Tầrhaon tôhuking chủzrno đgpqegxpzng tứfduhc giậjampn, đgpqegxpzng tứfduhc giậjampn!”, U Đdrgkvahrng Thiêhotwn vộvahri vàzjgqng nóexwvi: “Tạoiuri hạoiur đgpqeưezctojhbng đgpqevahrt, đgpqeưezctojhbng đgpqevahrt!”  
U Đdrgkvahrng Thiêhotwn nhanh tríhotw vung tay, mộvahrt chiếkpbic nhẫrtubn hiệrldbn ra, nóexwvi: “Lầrhaon trưezctrldbc Lýflew Nhấwfymt Phàzjgqm củzrnoa quýflewhuking kếkpbit hôhukin, tôhuking chủzrno ta mang quàzjgqxqcmi sơxqcmzjgqi, lầrhaon nàzjgqy tớrldbi làzjgq đgpqesgub thỉrfccnh tộvahri đgpqeâqbzmy!”  
Nhìffern thấwfymy chiếkpbic nhẫrtubn kia, Tầrhaon Ninh mớrldbi ho khan.

“Đdrgkáhukinh kẻrroc chạoiury đgpqei khôhuking ai đgpqeáhukinh kẻrroc chạoiury lạoiuri, ta nhậjampn móexwvn quàzjgqzjgqy nhéycws, khôhuking cóexwv lầrhaon sau đgpqeâqbzmu đgpqewfymy”.

Hoàzjgqng Phủzrnovnpsng đgpqefduhng ởrrochotwn cạoiurnh thìffer mang sắcgikc mặajitt kỳhuki quáhukii.

“Ôlrqdng Hoàzjgqng Phủzrno, ởrroc đgpqeâqbzmy chờojhb chúfjhot, ta dẫrtubn ôhuking ta đgpqei vàzjgqo”.

Tầrhaon Ninh gậjampt đgpqerhaou, gõjwmt cửkpbia: “Lãdcuqo Vệrldb, mởrroc cửkpbia nàzjgqo!”.




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.