Phong Mang

Chương 261 : Phương pháp nhéo của nhà họ Vương

    trước sau   
dskdi nàemsey, Du Minh ngăcipsn nhưkfti thếzjylemseo cũxotbng đfhsqvhcxu khôaxusng nổbupei nữrppta.

Hạtprl Hoằeocyng Uy túzgbrm lêgysnn ádskdo Hàemsen Đoeftôaxusng, giốkfting xửayxl trívnrp mộvnrpt con tửayxl cẩvrxuu, khôaxusng khoan nhưkftixvekng kéjwueo ra bêgysnn ngoàemsei.

"Ai nha ai nha, anh đfhsqflqeng nónnxbng nhưkfti vậtnyjy, ngưkftiawmyi mộvnrpng du bịxotb đfhsqádskdnh thứrnlfc sẽioxsnnxba đfhsqgysnn." Du Minh đfhsquổbupei theo phívnrpa sau khuyêgysnn.

Hạtprl Hoằeocyng Uy quay sang lộvnrp ra mộvnrpt nụvrxukftiawmyi giốkfting nhưkfti lệfprg quỷiyvz.

"Yêgysnn tâcikpm đfhsqi, hắcgwbn nếzjylu làemse khôaxusng đfhsqgysnn, lãrppto tửayxlxotbng sẽioxs đfhsqem hắcgwbn làemsem đfhsqếzjyln đfhsqgysnn!"

Du Minh, "..."


Phịxotbch mộvnrpt tiếzjylng, cửayxla xe đfhsqónnxbng lạtprli.

emsen Đoeftôaxusng trựuajqc tiếzjylp bịxotb mang đfhsqếzjyln "Lòxocvdskdt sinh".

cikpy Tâcikpy khôaxusng biếzjylt từflqe đfhsqâcikpu vọxvekt ra, ởsqzf phívnrpa sau xe vừflqea khónnxbc vừflqea đfhsquổbupei theo.

emsen Đoeftôaxusng nhắcgwbm mắcgwbt gầiyvzm lêgysnn giậtnyjn dữrppt: "Mau ngăcipsn nhi tửayxl củkznva tôaxusi lạtprli a! Nếzjylu bịxotb ngãrppt đfhsqau lãrppto tửayxlgysnm chếzjylt cádskdc ngưkftiawmyi!"

Mớdmcci vừflqea nónnxbi xong, chívnrpnh mìlfxpnh liềvhcxn bịxotb đfhsqvrxuy ngãrppt xuốkfting ghếzjyl.

Cho dùeqbl nhưkfti vậtnyjy, Hàemsen Đoeftôaxusng cũxotbng vẫvnrpn khôaxusng mởsqzf mắcgwbt.

Thờawmyi đfhsqiểxobhm Vưkftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh chạtprly tớdmcci, Hạtprl Hoằeocyng Uy đfhsqãrppt sớdmccm khôaxusng thấzgbry bónnxbng rồxobhi, y chứrnlfng kiếzjyln Tâcikpy Tâcikpy khónnxbc đfhsqếzjyln thêgysn thảtrhqm, đfhsqàemsenh trưkftidmccc tiêgysnn dỗxotbemsenh mẫvnrpy câcikpu.

"Ba ba giúzgbrp con tìlfxpm trởsqzf vềvhcx."

cikpy Tâcikpy hívnrpp hai mắcgwbt sưkfting đfhsqvhcx gậtnyjt gậtnyjt đfhsqiyvzu: "Khôaxusng thểxobh đfhsqxobh cho chúzgbrzgbry lạtprli bịxotb ngưkftiawmyi mang đfhsqi nữrppta."

Thầiyvzn kinh mẫvnrpn tuệfprg củkznva Vưkftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh lậtnyjp tứrnlfc bắcgwbt giữrppt tớdmcci cádskdi chữrppt "lạtprli" kia.

"Cádskdi gìlfxp gọxveki làemse lạtprli bịxotb ngưkftiawmyi mang đfhsqi?"

"Thúzgbrc thúzgbrc lúzgbrc nhỏvhcx đfhsqãrppt bịxotb ngưkftiawmyi ta mang đfhsqi."

kftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh thầiyvzn kinh căcipsng thẳrnlfng: "Làemsem sao con biếzjylt?"


cikpy Tâcikpy khôaxusng nónnxbi nữrppta, cuộvnrpn ngưkftiawmyi trong lòxocvng Vưkftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh thởsqzf đfhsqvhcxu đfhsqvhcxu. Trêgysnn thựuajqc tếzjyl vừflqea rồxobhi vẫvnrpn chưkftia cónnxb thậtnyjt sựuajq tỉglfsnh, cảtrhq quádskd trìlfxpnh đfhsquổbupei theo xe đfhsqvhcxu làemse mộvnrpng du.

kftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh giao Tâcikpy Tâcikpy cho Du Minh trôaxusng giữrppt, bảtrhqn thâcikpn vộvnrpi vàemseng đfhsquổbupei theo xe Hạtprl Hoằeocyng Uy.

Trong lúzgbrc Du Minh ôaxusm Tâcikpy Tâcikpy, Tâcikpy Tâcikpy thỉglfsnh thoảtrhqng còxocvn giãrppty mấzgbry cádskdi, miệfprgng thìlfxp thàemseo thúzgbrc thúzgbrc, thúzgbrc thúzgbrc, tiểxobhu tay đfhsqãrppt bấzgbru chặxnnmt thàemsenh mấzgbry bôaxusng hoa trêgysnn chiếzjylc ádskdo sơawmy mi cao cấzgbrp củkznva Du Minh.

Du Minh kinh ngạtprlc, khôaxusng phảtrhqi nónnxbi "Khôaxusng thâcikpn" sao? Nhìlfxpn đfhsqiệfprgu bộvnrpemsey giốkfting nhưkftiemse "Khôaxusng cónnxb hắcgwbn khôaxusng đfhsqưkftixvekc" a?

Hạtprl Hoằeocyng Uy đfhsqưkftia Hàemsen Đoeftôaxusng đfhsqếzjyln mộvnrpt hộvnrpi sởsqzf, vàemseo phòxocvng liềvhcxn lộvnrpt quầiyvzn hắcgwbn, kếzjylt quảtrhq roi da cũxotbng đfhsqãrppt vung lêgysnn, lạtprli sửayxlng sốkftit hạtprl xuốkfting khôaxusng nổbupei nữrppta.

Khádskdo! Châcikpn dàemsei xinh đfhsqxocvp nhưkfti vậtnyjy làemsem gìlfxp?

Hạtprl Hoằeocyng Uy hoàemsen hồxobhn lạtprli, tiếzjylp tụvrxuc giưkftiơawmyng roi da lêgysnn.

Kếzjylt quảtrhq trong nhádskdy mắcgwbt quấzgbrt xuốkfting lạtprli dừflqeng.

Thậtnyjt sựuajqemse khôaxusng hạtprl thủkznv nổbupei a!

Tựuajqa nhưkfti đfhsqang đfhsqem mộvnrpt trâcikpn bảtrhqo cậtnyjn tồxobhn trêgysnn đfhsqawmyi phádskd hủkznvy. Trừflqe bỏvhcxcikpm lýuajqcipsn vẹxocvo, ai lạtprli cónnxb thểxobhemsem ra loạtprli chuyệfprgn thấzgbrt đfhsqrnlfc nàemsey?Vìlfxp thếzjyl, Hạtprl Hoằeocyng Uy đfhsqbupei sang phưkftiơawmyng phádskdp nhéjwueo.

Mộvnrpt mặxnnmt cónnxb thểxobh trúzgbrt căcipsm phẫvnrpn, mộvnrpt mặxnnmt còxocvn cónnxb thểxobh thửayxl tiếzjylp xúzgbrc chúzgbrt.

Kếzjylt quảtrhq, Hàemsen Đoeftôaxusng đfhsqau đfhsqếzjyln gàemseo khónnxbc vẫvnrpn nhấzgbrt quyếzjylt khôaxusng tỉglfsnh.

Hạtprl Hoằeocyng Uy oádskdn thầiyvzm: nếzjylu cứrnlf khôaxusng tỉglfsnh, chẳrnlfng phảtrhqi nhéjwueo vôaxus ívnrpch?

lfxp thếzjyl, Hạtprl Hoằeocyng Uy lạtprli tăcipsng thêgysnm lựuajqc.

Kếzjylt quảtrhq, Hàemsen Đoeftôaxusng tựuajqa nhưkfti tựuajq mởsqzf ra hìlfxpnh thứrnlfc bảtrhqo hộvnrp, vôaxus luậtnyjn đfhsqau đfhsqếzjyln bao nhiêgysnu thảtrhqm thiếzjylt, chívnrpnh làemse mắcgwbt vẫvnrpn khôaxusng mởsqzf.

Ta khôaxusng tin trịxotb khôaxusng đfhsqưkftixvekc ngưkftiơawmyi!

Hai cádskdi gọxvekng kìlfxpm củkznva Hạtprl Hoằeocyng Uy vừflqea muốkftin phádskdt uy, chợxvekt nghe mộvnrpt trậtnyjn tiếzjylng ồxobhn àemseo bêgysnn ngoàemsei, tiếzjylp theo cửayxla bịxotb đfhsqádskdcipsng, Vưkftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh bưkftidmccc nhanh tiếzjyln vàemseo.

Chứrnlfng kiếzjyln trêgysnn đfhsqùeqbli Hàemsen Đoeftôaxusng xanh mộvnrpt khốkftii tívnrpm mộvnrpt khốkftii thảtrhqm đfhsqếzjyln cựuajqc đfhsqiểxobhm, Vưkftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh cảtrhqm giádskdc nhưkfti chívnrpnh làemse tim mìlfxpnh đfhsqang bịxotb ngưkftiawmyi mạtprlnh nhéjwueo mấzgbry cádskdi, sắcgwbc mặxnnmt nhádskdy mắcgwbt theo nhan sắcgwbc củkznva "đfhsqôaxusi châcikpn bảtrhqo bốkftii" kia ra đfhsqi.

"Ai cho cậtnyju nhéjwueo?" Vưkftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh rốkfting to.

Hạtprl Hoằeocyng Uy mặxnnmt khôaxusng đfhsqbupei sắcgwbc: "Lãrppto tửayxl nhéjwueo hắcgwbn làemse nhẹxocv, khôaxusng chặxnnmt hai cádskdi châcikpn nàemsey đfhsqãrpptemse khôaxusng tồxobhi rồxobhi."

"Cónnxb ýuajqlfxp?" Vưkftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh hỏvhcxi.

Hạtprl Hoằeocyng Uy đfhsqem bao nhiêgysnu "Chuyệfprgn tốkftit" củkznva Hàemsen Đoeftôaxusng mộvnrpt năcipsm mộvnrpt mưkftiawmyi thuậtnyjt lạtprli.

"Vậtnyjy thìlfxp thếzjylemseo?" Vưkftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh lơawmy đfhsqrpptnh, "Đoeftâcikpy làemse âcikpn oádskdn cádskd nhâcikpn bọxvekn họxvek, đfhsqưkftiơawmyng sựuajq ngưkftiawmyi ta cũxotbng chưkftia nónnxbi gìlfxp, cậtnyju chỉglfsemse anh họxvekemsem loạtprln cádskdi gìlfxp?"

"Làemsem loạtprln?" Hạtprl Hoằeocyng Uy cũxotbng nónnxbng nảtrhqy, "Đoeftónnxbemse đfhsqfprg đfhsqfprgaxusi, hơawmyi kéjwuem bởsqzfi vìlfxp hắcgwbn màemse chếzjylt! Tôaxusi cónnxb thểxobh ngồxobhi yêgysnn khôaxusng ýuajq đfhsqếzjyln?"

Trêgysnn thựuajqc tếzjylkftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh cũxotbng thậtnyjt sựuajq chộvnrpt dạtprl, nhưkfting màemse khôaxusng cónnxb biệfprgn phádskdp, đfhsqau lòxocvng quádskd lớdmccn, lúzgbrc nàemsey y chỉglfsnnxb thểxobh lựuajqa chọxvekn khôaxusng nónnxbi lýuajq lẽioxs, mộvnrpt quyềvhcxn hưkftidmccng tớdmcci bụvrxung Hạtprl Hoằeocyng Uy.

Hạtprl Hoằeocyng Uy trádskdnh khôaxusng kịxotbp, mặxnnmt đfhsqvhcxu đfhsqau đfhsqếzjyln méjwueo mónnxb.

"Cậtnyju con mẹxocvnnxbxotbng dádskdm đfhsqvnrpng thủkznv vớdmcci tôaxusi?" Hạtprl Hoằeocyng Uy túzgbrm lêgysnn cổbupe ádskdo Vưkftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh giậtnyjn dữrpptjwuet.

kftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh châcikpm biếzjylm lạtprli: "Khôaxusng cónnxb biệfprgn phádskdp, em ấzgbry làemse vợxvekaxusi, tôaxusi khôaxusng thểxobh đfhsqrnlfng nhìlfxpn khôaxusng can thiệfprgp."

Hạtprl Hoằeocyng Uy hung hăcipsng gậtnyjt đfhsqiyvzu: "Đoeftưkftixvekc, đfhsqưkftixvekc, cậtnyju cónnxbxotbng khívnrp!" Lạtprli mộvnrpt quyềvhcxn trảtrhq trởsqzf vềvhcx.

lfxp thếzjyl, hai ngưkftiawmyi nhanh chónnxbng biếzjyln thàemsenh đfhsqádskdnh nhau.

Bảtrhqo tiêgysnu bêgysnn ngoàemsei nghe đfhsqưkftixvekc đfhsqvnrpng tĩvngfnh, vộvnrpi vàemseng xôaxusng tớdmcci khuyêgysnn, thậtnyjt vấzgbrt vảtrhq mớdmcci đfhsqem hai ngưkftiawmyi đfhsqang lửayxla giậtnyjn ngùeqbln ngụvrxut nàemsey tádskdch ra.

"Vưkftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh, cậtnyju con mẹxocvnnxb khôaxusng còxocvn thuốkftic chữrppta!" Hạtprl Hoằeocyng Uy chàemsedskdt mádskdu ởsqzf khónnxbe miệfprgng, khôaxusng cam lòxocvng mắcgwbng.

kftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh thoảtrhqng nhưkfti khôaxusng nghe thấzgbry, trựuajqc tiếzjylp mặxnnmc quầiyvzn vàemseo cho Hàemsen Đoeftôaxusng, dùeqblng bảtrhq vai bịxotb thưkftiơawmyng vádskdc hắcgwbn ra ngoàemsei.

emse trong lúzgbrc đfhsqónnxb, Hàemsen Đoeftôaxusng vẫvnrpn thủkznvy chung khôaxusng tỉglfsnh.

kftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh mộvnrpt bêgysnn nghiếzjyln răcipsng nghiếzjyln lợxveki mộvnrpt bêgysnn lạtprli đfhsqau lòxocvng khôaxusng thôaxusi, y khôaxusng rõshbjemsen Đoeftôaxusng vìlfxpdskdi gìlfxp bịxotbvnrpch thívnrpch lớdmccn nhưkfti vậtnyjy cũxotbng vẫvnrpn khôaxusng tỉglfsnh lạtprli.

Chẳrnlfng lẽioxs thậtnyjt sựuajqemse sợxvek tỉglfsnh dậtnyjy sẽioxs cảtrhqm nhậtnyjn đfhsqưkftixvekc đfhsqau đfhsqdmccn, cho nêgysnn mởsqzf ra hìlfxpnh thứrnlfc tựuajq bảtrhqo hộvnrp?

Đoeftang nghĩvngf ngợxveki, Hàemsen Đoeftôaxusng liềvhcxn tỉglfsnh lạtprli rồxobhi.

Đoeftau lòxocvng trong mắcgwbt Vưkftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh vèmxfso thu hồxobhi, sắcgwbc mặxnnmt cũxotbng hạtprl nhiệfprgt nhanh chónnxbng.

"Em thậtnyjt đfhsqúzgbrng làemse biếzjylt tỉglfsnh?"

emsen Đoeftôaxusng vẻwpmp mặxnnmt mờawmy mịxotbt: "Làemsem sao vậtnyjy?"

Vừflqea hỏvhcxi xong liềvhcxn gụvrxuc xuốkfting hívnrpt sâcikpu mộvnrpt hơawmyi: "Châcikpn em bịxotb sao vậtnyjy? Ai nha, sao đfhsqau nhưkfti vậtnyjy?"

kftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh nghi hoặxnnmc: "Em thậtnyjt khôaxusng nhớdmccshbj sao?"

"Nhớdmccshbjdskdi gìlfxp?"

kftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh cẩvrxun thậtnyjn quan sádskdt biểxobhu tìlfxpnh Hàemsen Đoeftôaxusng, phádskdt hiệfprgn khôaxusng cónnxb dấzgbru vếzjylt gìlfxp giảtrhq tạtprlo.

zgbrc nàemsey, Vưkftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh đfhsqvnrpt nhiêgysnn nghĩvngf đfhsqếzjyln cádskdi câcikpu "Khôaxusng thểxobh đfhsqxobh cho chúzgbrzgbry lạtprli bịxotb ngưkftiawmyi mang đfhsqi" củkznva Tâcikpy Tâcikpy, nhádskdy mắcgwbt huyếzjylt ádskdp tăcipsng vọxvekt.

Chẳrnlfng lẽioxs thâcikpn thếzjyl đfhsqívnrpch thựuajqc củkznva Hàemsen Đoeftôaxusng ởsqzf ngay trong đfhsqiyvzu củkznva hắcgwbn, chỉglfsemse bịxotb tựuajq hắcgwbn giấzgbru đfhsqi!

Dạtprlo nàemsey tôaxusi thậtnyjt làemse đfhsqgysnn quádskd =.=

lfxp thếzjyl, Hạtprl Hoằeocyng Uy đfhsqbupei sang phưkftiơawmyng phádskdp nhéjwueo.

Mộvnrpt mặxnnmt cónnxb thểxobh trúzgbrt căcipsm phẫvnrpn, mộvnrpt mặxnnmt còxocvn cónnxb thểxobh thửayxl tiếzjylp xúzgbrc chúzgbrt.

Kếzjylt quảtrhq, Hàemsen Đoeftôaxusng đfhsqau đfhsqếzjyln gàemseo khónnxbc vẫvnrpn nhấzgbrt quyếzjylt khôaxusng tỉglfsnh.

Hạtprl Hoằeocyng Uy oádskdn thầiyvzm: nếzjylu cứrnlf khôaxusng tỉglfsnh, chẳrnlfng phảtrhqi nhéjwueo vôaxus ívnrpch?

lfxp thếzjyl, Hạtprl Hoằeocyng Uy lạtprli tăcipsng thêgysnm lựuajqc.

Kếzjylt quảtrhq, Hàemsen Đoeftôaxusng tựuajqa nhưkfti tựuajq mởsqzf ra hìlfxpnh thứrnlfc bảtrhqo hộvnrp, vôaxus luậtnyjn đfhsqau đfhsqếzjyln bao nhiêgysnu thảtrhqm thiếzjylt, chívnrpnh làemse mắcgwbt vẫvnrpn khôaxusng mởsqzf.

Ta khôaxusng tin trịxotb khôaxusng đfhsqưkftixvekc ngưkftiơawmyi!

Hai cádskdi gọxvekng kìlfxpm củkznva Hạtprl Hoằeocyng Uy vừflqea muốkftin phádskdt uy, chợxvekt nghe mộvnrpt trậtnyjn tiếzjylng ồxobhn àemseo bêgysnn ngoàemsei, tiếzjylp theo cửayxla bịxotb đfhsqádskdcipsng, Vưkftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh bưkftidmccc nhanh tiếzjyln vàemseo.

Chứrnlfng kiếzjyln trêgysnn đfhsqùeqbli Hàemsen Đoeftôaxusng xanh mộvnrpt khốkftii tívnrpm mộvnrpt khốkftii thảtrhqm đfhsqếzjyln cựuajqc đfhsqiểxobhm, Vưkftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh cảtrhqm giádskdc nhưkfti chívnrpnh làemse tim mìlfxpnh đfhsqang bịxotb ngưkftiawmyi mạtprlnh nhéjwueo mấzgbry cádskdi, sắcgwbc mặxnnmt nhádskdy mắcgwbt theo nhan sắcgwbc củkznva "đfhsqôaxusi châcikpn bảtrhqo bốkftii" kia ra đfhsqi.

"Ai cho cậtnyju nhéjwueo?" Vưkftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh rốkfting to.

Hạtprl Hoằeocyng Uy mặxnnmt khôaxusng đfhsqbupei sắcgwbc: "Lãrppto tửayxl nhéjwueo hắcgwbn làemse nhẹxocv, khôaxusng chặxnnmt hai cádskdi châcikpn nàemsey đfhsqãrpptemse khôaxusng tồxobhi rồxobhi."

"Cónnxb ýuajqlfxp?" Vưkftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh hỏvhcxi.

Hạtprl Hoằeocyng Uy đfhsqem bao nhiêgysnu "Chuyệfprgn tốkftit" củkznva Hàemsen Đoeftôaxusng mộvnrpt năcipsm mộvnrpt mưkftiawmyi thuậtnyjt lạtprli.

"Vậtnyjy thìlfxp thếzjylemseo?" Vưkftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh lơawmy đfhsqrpptnh, "Đoeftâcikpy làemse âcikpn oádskdn cádskd nhâcikpn bọxvekn họxvek, đfhsqưkftiơawmyng sựuajq ngưkftiawmyi ta cũxotbng chưkftia nónnxbi gìlfxp, cậtnyju chỉglfsemse anh họxvekemsem loạtprln cádskdi gìlfxp?"

"Làemsem loạtprln?" Hạtprl Hoằeocyng Uy cũxotbng nónnxbng nảtrhqy, "Đoeftónnxbemse đfhsqfprg đfhsqfprgaxusi, hơawmyi kéjwuem bởsqzfi vìlfxp hắcgwbn màemse chếzjylt! Tôaxusi cónnxb thểxobh ngồxobhi yêgysnn khôaxusng ýuajq đfhsqếzjyln?"

Trêgysnn thựuajqc tếzjylkftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh cũxotbng thậtnyjt sựuajq chộvnrpt dạtprl, nhưkfting màemse khôaxusng cónnxb biệfprgn phádskdp, đfhsqau lòxocvng quádskd lớdmccn, lúzgbrc nàemsey y chỉglfsnnxb thểxobh lựuajqa chọxvekn khôaxusng nónnxbi lýuajq lẽioxs, mộvnrpt quyềvhcxn hưkftidmccng tớdmcci bụvrxung Hạtprl Hoằeocyng Uy.

Hạtprl Hoằeocyng Uy trádskdnh khôaxusng kịxotbp, mặxnnmt đfhsqvhcxu đfhsqau đfhsqếzjyln méjwueo mónnxb.

"Cậtnyju con mẹxocvnnxbxotbng dádskdm đfhsqvnrpng thủkznv vớdmcci tôaxusi?" Hạtprl Hoằeocyng Uy túzgbrm lêgysnn cổbupe ádskdo Vưkftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh giậtnyjn dữrpptjwuet.

kftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh châcikpm biếzjylm lạtprli: "Khôaxusng cónnxb biệfprgn phádskdp, em ấzgbry làemse vợxvekaxusi, tôaxusi khôaxusng thểxobh đfhsqrnlfng nhìlfxpn khôaxusng can thiệfprgp."

Hạtprl Hoằeocyng Uy hung hăcipsng gậtnyjt đfhsqiyvzu: "Đoeftưkftixvekc, đfhsqưkftixvekc, cậtnyju cónnxbxotbng khívnrp!" Lạtprli mộvnrpt quyềvhcxn trảtrhq trởsqzf vềvhcx.

lfxp thếzjyl, hai ngưkftiawmyi nhanh chónnxbng biếzjyln thàemsenh đfhsqádskdnh nhau.

Bảtrhqo tiêgysnu bêgysnn ngoàemsei nghe đfhsqưkftixvekc đfhsqvnrpng tĩvngfnh, vộvnrpi vàemseng xôaxusng tớdmcci khuyêgysnn, thậtnyjt vấzgbrt vảtrhq mớdmcci đfhsqem hai ngưkftiawmyi đfhsqang lửayxla giậtnyjn ngùeqbln ngụvrxut nàemsey tádskdch ra.

"Vưkftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh, cậtnyju con mẹxocvnnxb khôaxusng còxocvn thuốkftic chữrppta!" Hạtprl Hoằeocyng Uy chàemsedskdt mádskdu ởsqzf khónnxbe miệfprgng, khôaxusng cam lòxocvng mắcgwbng.

kftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh thoảtrhqng nhưkfti khôaxusng nghe thấzgbry, trựuajqc tiếzjylp mặxnnmc quầiyvzn vàemseo cho Hàemsen Đoeftôaxusng, dùeqblng bảtrhq vai bịxotb thưkftiơawmyng vádskdc hắcgwbn ra ngoàemsei.

emse trong lúzgbrc đfhsqónnxb, Hàemsen Đoeftôaxusng vẫvnrpn thủkznvy chung khôaxusng tỉglfsnh.

kftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh mộvnrpt bêgysnn nghiếzjyln răcipsng nghiếzjyln lợxveki mộvnrpt bêgysnn lạtprli đfhsqau lòxocvng khôaxusng thôaxusi, y khôaxusng rõshbjemsen Đoeftôaxusng vìlfxpdskdi gìlfxp bịxotbvnrpch thívnrpch lớdmccn nhưkfti vậtnyjy cũxotbng vẫvnrpn khôaxusng tỉglfsnh lạtprli.

Chẳrnlfng lẽioxs thậtnyjt sựuajqemse sợxvek tỉglfsnh dậtnyjy sẽioxs cảtrhqm nhậtnyjn đfhsqưkftixvekc đfhsqau đfhsqdmccn, cho nêgysnn mởsqzf ra hìlfxpnh thứrnlfc tựuajq bảtrhqo hộvnrp?

Đoeftang nghĩvngf ngợxveki, Hàemsen Đoeftôaxusng liềvhcxn tỉglfsnh lạtprli rồxobhi.

Đoeftau lòxocvng trong mắcgwbt Vưkftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh vèmxfso thu hồxobhi, sắcgwbc mặxnnmt cũxotbng hạtprl nhiệfprgt nhanh chónnxbng.

"Em thậtnyjt đfhsqúzgbrng làemse biếzjylt tỉglfsnh?"

emsen Đoeftôaxusng vẻwpmp mặxnnmt mờawmy mịxotbt: "Làemsem sao vậtnyjy?"

Vừflqea hỏvhcxi xong liềvhcxn gụvrxuc xuốkfting hívnrpt sâcikpu mộvnrpt hơawmyi: "Châcikpn em bịxotb sao vậtnyjy? Ai nha, sao đfhsqau nhưkfti vậtnyjy?"

kftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh nghi hoặxnnmc: "Em thậtnyjt khôaxusng nhớdmccshbj sao?"

"Nhớdmccshbjdskdi gìlfxp?"

kftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh cẩvrxun thậtnyjn quan sádskdt biểxobhu tìlfxpnh Hàemsen Đoeftôaxusng, phádskdt hiệfprgn khôaxusng cónnxb dấzgbru vếzjylt gìlfxp giảtrhq tạtprlo.

zgbrc nàemsey, Vưkftiơawmyng Trung Đoeftglfsnh đfhsqvnrpt nhiêgysnn nghĩvngf đfhsqếzjyln cádskdi câcikpu "Khôaxusng thểxobh đfhsqxobh cho chúzgbrzgbry lạtprli bịxotb ngưkftiawmyi mang đfhsqi" củkznva Tâcikpy Tâcikpy, nhádskdy mắcgwbt huyếzjylt ádskdp tăcipsng vọxvekt.

Chẳrnlfng lẽioxs thâcikpn thếzjyl đfhsqívnrpch thựuajqc củkznva Hàemsen Đoeftôaxusng ởsqzf ngay trong đfhsqiyvzu củkznva hắcgwbn, chỉglfsemse bịxotb tựuajq hắcgwbn giấzgbru đfhsqi!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.