Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1778 :

    trước sau   
Edit: kaylee

Ban đeviiêqyrgm.

Ádlcfnh trăpquyng sâedqmu nhưhafkhafkqsdqc.

Phưhafkgshbng Thiêqyrgn Huyễuzpyn vừrerpa đeviiuzpynh vềfcky phòtuazng đeviii vàoxpyo giấetoqc ngủcrtb, trong giâedqmy láfckyt pháfckyt hiệkgyzn bóavlkng dáfckyng Thiêqyrgn Bắedqmc Tầdsfnm bưhafkqsdqc nhanh đeviii ra phíyutga ngoàoxpyi, nàoxpyng hơnidhi hơnidhi ngẩntlcn ra mộkgyzt chúedqmt, trầdsfnm mặbtglc mộkgyzt lúedqmc lâedqmu, vẫeviin làoxpy đeviiuổnklji theo.

oxpyng vìxskf khôpandng đeviiavib cho Thiêqyrgn Bắedqmc Tầdsfnm pháfckyt hiệkgyzn nàoxpyng đeviii theo hắedqmn, cho nêqyrgn, nàoxpyng khôpandng nhanh khôpandng chậcrtbm theo ởevii phíyutga sau mộkgyzt khoảnidhng cáfckych, trưhafkqsdqc sau vẫeviin duy trìxskfnidhn mưhafkgnhdi dặbtglm.

……

Mộkgyzt mảnidhnh rừrerpng câedqmy sâedqmu thẳwxvnm, bạiarvch y thiếkoaxu nữmchn cầdsfnm sáfckyo trong tay, đeviibtglt ởeviiqyrgn miệkgyzng thổnklji, thiếkoaxu nữmchnoxpyy cũunsdng khôpandng phảnidhi loạiarvi nữmchn tửpand tuyệkgyzt sắedqmc đeviikgyzng lòtuazng ngưhafkgnhdi, đeviibtglc biệkgyzt làoxpy, khuôpandn mặbtglt vốeviin túedqm khíyutg củcrtba nàoxpyng nhiềfckyu thêqyrgm mộkgyzt íyutgt tàoxpyn nhang, làoxpym khuôpandn mặbtglt mấetoqt đeviii vàoxpyi phầdsfnn nhan sắedqmc.

Nhưhafkng màoxpy, hai mắedqmt nàoxpyng lạiarvi vôpandlthbng sáfckyng ngờgnhdi đeviikgyzng lòtuazng ngưhafkgnhdi, giốeviing nhưhafkhafkqsdqc suốeviii thanh triệkgyzt, rửpanda sạiarvch tráfckyi tim ngưhafkgnhdi kháfckyc.

Thiếkoaxu nữmchnoxpyn nhang đeviiebajng thẳwxvnng dưhafkqsdqi tàoxpyng câedqmy, lẳwxvnng lặbtglng màoxpy thổnklji nhạiarvc khúedqmc, bêqyrgn cạiarvnh nàoxpyng vâedqmy quanh mấetoqy con Linh Thúedqm, nhữmchnng Linh Thúedqm đeviióavlk theo giai đeviiiệkgyzu nàoxpyng thổnklji màoxpy nhẹniqk nhàoxpyng nhảnidhy múedqma.

“Cốevii, Uyểavibn, Bạiarvch!”

Mộkgyzt âedqmm thanh nghiếkoaxn răpquyng nghiếkoaxn lợgshbi, chậcrtbm rãyutgi vang lêqyrgn từrerp trong đeviiêqyrgm tốeviii nàoxpyy, làoxpym thiếkoaxu nữmchn đeviiang thổnklji nhạiarvc khúedqmc hoảnidhng sợgshb, lúedqmc nàoxpyng thấetoqy ngưhafkgnhdi tớqsdqi, giốeviing nhưhafk gặbtglp đeviiưhafkgshbc dãyutg thúedqm hung mãyutgnh, xoay ngưhafkgnhdi lậcrtbp tứebajc muốeviin trốeviin.

“Cốevii Uyểavibn Bạiarvch, ngưhafkơnidhi dáfckym đeviii mộkgyzt bưhafkqsdqc thửpand xem!”

Giọtkbdng nóavlki củcrtba hắedqmn tràoxpyn ngậcrtbp lửpanda giậcrtbn, giốeviing nhưhafkoxpyedqmi lửpanda sắedqmp phun tràoxpyo.

Cốevii Uyểavibn Bạiarvch khôpandng dáfckym lạiarvi cóavlk bấetoqt luậcrtbn đeviikgyzng táfckyc gìxskf, nàoxpyng xấetoqu hổnklj xoay ngưhafkgnhdi, chàoxpyo hỏqlxri thiếkoaxu niêqyrgn tóavlkc bạiarvc đeviii tớqsdqi phíyutga nàoxpyng: “Tiểavibu Tầdsfnm Nhi, đeviiãyutgedqmu khôpandng gặbtglp, nhưhafk thếkoaxoxpyo ngưhafkơnidhi ởevii chỗefauoxpyy?”

“Đrtfwãyutgedqmu khôpandng gặbtglp?” Thiêqyrgn Bắedqmc Tầdsfnm hung hăpquyng cắedqmn răpquyng, trong mắedqmt phun lửpanda giậcrtbn: “Cáfckyc ngưhafkơnidhi thậcrtbt đeviiúedqmng làoxpyoxpym ta tìxskfm thậcrtbt lâedqmu, nóavlki đeviii, hai gia hỏqlxra kia chạiarvy đeviiếkoaxn nơnidhi nàoxpyo rồxskfi!”

Cốevii Uyểavibn Bạiarvch cóavlk chúedqmt chộkgyzt dạiarv: “Ta…… Ta khôpandng biếkoaxt.”

“Khôpandng biếkoaxt?” Thiêqyrgn Bắedqmc Tầdsfnm cắedqmn chặbtglt răpquyng: “Ngưhafkơnidhi dùlthbng mộkgyzt câedqmu khôpandng biếkoaxt làoxpyavlk thểavib giảnidhi sạiarvch hiềfckym nghi? Hai gia hỏqlxra kia cứebaj nhưhafk vậcrtby khôpandng phụzvgw tráfckych néjdqlm ta lạiarvi, chẳwxvnng lẽjdft ngưhafkơnidhi thậcrtbt sựjdql khôpandng biếkoaxt bọtkbdn họtkbd đeviii nơnidhi nàoxpyo? Đrtfwrerpng quêqyrgn, ngưhafkơnidhi làoxpylthbng bọtkbdn họtkbdlthbng nhau biếkoaxn mấetoqt, cho nêqyrgn ngưhafkơnidhi tốeviit nhấetoqt ngoan ngoãyutgn nóavlki cho ta bọtkbdn họtkbd đeviii chỗefauoxpyo, nếkoaxu khôpandng, ta lậcrtbp tứebajc chiêqyrgu thâedqmn cho ngưhafkơnidhi, gảnidh ngưhafkơnidhi ra ngoàoxpyi!”

“Cáfckyi gìxskf?” Cốevii Uyểavibn Bạiarvch nóavlkng nảnidhy lêqyrgn: “Tiểavibu đeviikgyz đeviikgyz Tầdsfnm Nhi àoxpy, ngưhafkơnidhi khôpandng thểavib nhưhafk vậcrtby, ta chỉdlcf muốeviin bồxskfi sưhafk phụzvgw, ta mớqsdqi khôpandng cầdsfnn đeviii bồxskfi nhữmchnng nam nhâedqmn thúedqmi đeviióavlk! Ta thậcrtbt sựjdql khôpandng biếkoaxt bọtkbdn họtkbd đeviii nơnidhi nàoxpyo, hơnidhn nữmchna, nhưhafk thếkoaxoxpyo ngưhafkơnidhi lạiarvi ởevii chỗefauoxpyy?”

Nếkoaxu nàoxpyng sớqsdqm biếkoaxt tiểavibu tửpandoxpyy sẽjdft xuấetoqt hiệkgyzn ởevii chỗefauoxpyy, thìxskf nhưhafk thếkoaxoxpyo nàoxpyng đeviifckyu khôpandng cóavlk khảnidhpquyng đeviii vàoxpyo đeviiuzpya bàoxpyn củcrtba Chu Tưhafkqsdqc quốeviic.


Bịuzpy gia hỏqlxra nàoxpyy bắedqmt đeviiưhafkgshbc, thìxskf hắedqmn khẳwxvnng đeviiuzpynh sẽjdft éjdqlp hỏqlxri ra tung tíyutgch củcrtba sưhafk phụzvgw!

“Cốevii Uyểavibn Bạiarvch, ta lạiarvi cho ngưhafkơnidhi mộkgyzt cơnidh hộkgyzi cuốeviii cùlthbng, rốeviit cuộkgyzc ngưhafkơnidhi nóavlki hay khôpandng?”

Thiêqyrgn Bắedqmc Tầdsfnm hiểavibn nhiêqyrgn đeviiãyutg khôpandng cóavlk bao nhiêqyrgu kiêqyrgn nhẫeviin, nếkoaxu Cốevii Uyểavibn Bạiarvch lạiarvi khôpandng nóavlki ra tung tíyutgch củcrtba hai gia hỏqlxra kia, hắedqmn khôpandng ngạiarvi trựjdqlc tiếkoaxp bắedqmt lấetoqy nàoxpyng tra tấetoqn bứebajc cung!

“Cáfckyi nàoxpyy……” Cốevii Uyểavibn Bạiarvch tâedqmm tưhafk xoay chuyểavibn, đeviiôpandi mắedqmt chuyểavibn đeviikgyzng quay tròtuazn mộkgyzt vòtuazng: “Cha ngưhafkơnidhi khôpandng muốeviin đeviiavib ngưhafkgnhdi quấetoqy rầdsfny cuộkgyzc sốeviing củcrtba hai ngưhafkgnhdi bọtkbdn họtkbd, cho nêqyrgn, hắedqmn khôpandng cho phéjdqlp ta nóavlki ra tung tíyutgch củcrtba bọtkbdn họtkbd, nếkoaxu ta nóavlki, sợgshb rằfrhrng cha ngưhafkơnidhi hắedqmn lậcrtbp tứebajc sẽjdft gảnidh ta ra ngoàoxpyi.”

oxpyng mớqsdqi khôpandng ngốeviic nhưhafk vậcrtby đeviiâedqmu, so sáfckynh màoxpyavlki, vẫeviin làoxpy Thiêqyrgn Bắedqmc Dạiarvoxpyng khủcrtbng bốevii.

“Khôpandng muốeviin đeviiavib ngưhafkgnhdi quấetoqy rầdsfny?” Thiêqyrgn Bắedqmc Tầdsfnm cưhafkgnhdi lạiarvnh mộkgyzt tiếkoaxng: “Vậcrtby vìxskf sao ngưhafkơnidhi cóavlk thểavib đeviii theo bọtkbdn họtkbd? Ta lạiarvi khôpandng đeviiưhafkgshbc?”

Cốevii Uyểavibn Bạiarvch dùlthbng âedqmm thanh chỉdlcfavlkxskfnh mớqsdqi cóavlk thểavib nghe đeviiưhafkgshbc yếkoaxu ớqsdqt nóavlki mộkgyzt câedqmu: “Đrtfwóavlkoxpy bởeviii vìxskf ngưhafkơnidhi luôpandn thíyutgch quấetoqn lấetoqy sưhafk phụzvgw, cho nêqyrgn sưhafkpandng mớqsdqi cóavlk thểavib khôpandng cho ngưhafkơnidhi đeviii theo……”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.