Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1772 :

    trước sau   
Edit: kaylee

Thiêpryln Bắakscc Tầzyqom vẫhahqn khôqpfpng trợbupfn mắaksct liếkkzfc nhìgcqgn nàgpxwng ta mộwnett cáaksci, khónkkpe môqpfpi nâdvkzng lêpryln mộwnett ýnftefahgntbpi tràgpxwo phúnpytng.

“Mưfahgntbpi mấghjxy năkkzfm trưfahgkkzfc, ta đswsuãioqk thấghjxy mộwnett nữmhbf tửtqbx rấghjxt làgpxwqpfp sỉctbu, nàgpxwng kia coi trọvwrjng phụrhzp thâdvkzn ta, cho nêpryln, rõzyqogpxwng hoàgpxwi hàgpxwi tửtqbx củegbla nam nhâdvkzn kháakscc, lạqnobi cốgwligcqgnh chếkkzft khôqpfpng biếkkzft xấghjxu hổgwli đswsui hôqpfpn lễwzup củegbla cha nưfahgơomsqng ta quấghjxy rốgwlii, càgpxwng làgpxwqpfpng bốgwligpxwng ta hoàgpxwi chíwybwnh làgpxwgpxwi tửtqbx củegbla phụrhzp thâdvkzn ta, nhưfahgng hôqpfpm nay, ta lạqnobi gặfaezp đswsuưfahgbupfc mộwnett nữmhbf nhâdvkzn cũrukcng vôqpfp sỉctbu giốgwling nàgpxwng ta.”

aksc Thiêpryln Thiêpryln khôqpfpng cầzyqon suy nghĩrnrs nhiềwjgau, cũrukcng biếkkzft Thiêpryln Bắakscc Tầzyqom làgpxw đswsuang nhụrhzpc mạqnobgcqgnh.

“Ngưfahgơomsqi……”

gpxwng ta khôqpfpng dáakscm tứbupfc giậxthvn vớkkzfi Thiêpryln Bắakscc Tầzyqom, nêpryln chỉctbu ngónkkpn tay vềwjga phíwybwa Phưfahgbupfng Thiêpryln Huyễwzupn, tứbupfc giậxthvn nónkkpi: “Ngưfahgơomsqi nhìgcqgn xem nam nhâdvkzn ngưfahgơomsqi mang vềwjga, chuyệudcpn nàgpxwy ta nhấghjxt đswsupgoqnh phảqpfpi bẩjrohm báaksco phụrhzp hoàgpxwng, muốgwlin ngưfahgơomsqi đswsuykflp mặfaezt.”


Bang!

Mộwnett tiếkkzfng vang thanh thúnpyty chợbupft vang lêpryln, mọvwrji ngưfahgntbpi chỉctbu nghe đswsuưfahgbupfc âdvkzm thanh thêprylfahgơomsqng, rồkfypi sau đswsuónkkp, đswsuãioqk nhìgcqgn thấghjxy ngónkkpn tay củegbla Táaksc Thiêpryln Thiêpryln đswsubupft gãioqky xuốgwling, máakscu tưfahgơomsqi từjroh trêpryln đswsuzyqou ngónkkpn tay củegbla nàgpxwng ta khôqpfpng ngừjrohng cuồkfypn cuộwnetn chảqpfpy xuôqpfpi xuốgwling.

Sắakscc mặfaezt nàgpxwng ta táaksci nhợbupft, bưfahgkkzfc châdvkzn lảqpfpo đswsuqpfpo vàgpxwi cáaksci, thiếkkzfu chúnpytt nữmhbfa téegbl ngãioqk trêpryln đswsughjxt.

Bọvwrjn thịpgoq vệudcp hoàgpxwng cung cũrukcng sợbupf ngâdvkzy ngưfahgntbpi.

Thiêpryln Bắakscc Tầzyqom ra tay quáaksc nhanh, làgpxwm cho bọvwrjn họvwrj khôqpfpng thểpgoqgpxwo ngăkkzfn cảqpfpn, thếkkzf cho nêpryln trơomsq mắaksct nhìgcqgn Táaksc Thiêpryln Thiêpryln bịpgoq hắakscn thưfahgơomsqng tổgwlin.

“Huyếkkzft Nhi làgpxw nữmhbf nhâdvkzn củegbla ta,” Khuôqpfpn mặfaezt lãioqknh ngạqnobo củegbla Thiêpryln Bắakscc Tầzyqom giưfahgơomsqng lêpryln mộwnett nụrhzpfahgntbpi lạqnobnh, lạqnobnh lùprhtng liếkkzfc mắaksct nhìgcqgn Táaksc Thiêpryln Thiêpryln lung lay sắakscp đswsugwli: “Ngưfahgơomsqi dùprhtng ngónkkpn tay nàgpxwo chỉctbugpxwng mộwnett chúnpytt, ta sẽtqbx phếkkzf đswsui ngónkkpn tay ấghjxy củegbla ngưfahgơomsqi!”

Hai tay Phưfahgbupfng Thiêpryln Huyễwzupn ôqpfpm ngựdvucc, hơomsqi hơomsqi nhưfahgkkzfng màgpxwy, áakscnh mắaksct cưfahgntbpi nhưfahg khôqpfpng cưfahgntbpi dừjrohng ởgwli trêpryln ngưfahgntbpi Táaksc Thiêpryln Thiêpryln.

Nhưfahgng màgpxw, đswsugwlii vớkkzfi Thiêpryln Bắakscc Tầzyqom ra tay tưfahgơomsqng trợbupf, nộwneti tâdvkzm nàgpxwng làgpxw cảqpfpm đswsuwnetng! Rốgwlit cuộwnetc sau khi đswsui vàgpxwo mảqpfpnh đswsuqnobi lụrhzpc nàgpxwy, ngưfahgntbpi nam nhâdvkzn nàgpxwy, làgpxw ngưfahgntbpi duy nhấghjxt ra tay vìgcqggpxwng.

Nhưfahg thếkkzfgpxwo nàgpxwng cónkkp thểpgoq khôqpfpng cảqpfpm đswsuwnetng?

“Còdvkzn khôqpfpng cúnpytt cho ta!”

Thiêpryln Bắakscc Tầzyqom chợbupft quáaksct mộwnett tiếkkzfng, trong phúnpytt chốgwlic, mộwnett lựdvucc lưfahgbupfng cưfahgntbpng đswsuqnobi va chạqnobm ởgwli trêpryln ngưfahgntbpi Táaksc Thiêpryln Thiêpryln, làgpxwm Táaksc Thiêpryln Thiêpryln trong giâdvkzy láaksct ngãioqkkkzfng ra ngoàgpxwi, chậxthvt vậxthvt rơomsqi vàgpxwo bêpryln trong đswsuáakscm ngưfahgntbpi.

“Tứbupfc phụrhzp, chúnpytng ta đswsui.”

Hắakscn khôqpfpng bao giờntbp nhìgcqgn mọvwrji ngưfahgntbpi mộwnett cáaksci nàgpxwo nữmhbfa, giữmhbf chặfaezt cáakscnh tay Phưfahgbupfng Thiêpryln Huyễwzupn lậxthvp tứbupfc đswsui vềwjga đswsuưfahgntbpng phốgwli phíwybwa trưfahgkkzfc.


Từjroh đswsuzyqou đswsuếkkzfn cuốgwlii, đswsuwjgau khôqpfpng cónkkp mộwnett ngưfahgntbpi dáakscm đswsubupfng ra ngăkkzfn cảqpfpn hàgpxwnh đswsuwnetng củegbla bọvwrjn họvwrj.

“Ta muốgwlin giếkkzft, ta nhấghjxt đswsupgoqnh phảqpfpi giếkkzft cáakscc ngưfahgơomsqi!”

Nhìgcqgn phưfahgơomsqng hưfahgkkzfng hai ngưfahgntbpi nàgpxwy rờntbpi đswsui, mặfaezt màgpxwy Táaksc Thiêpryln Thiêpryln hiệudcpn lêpryln mộwnett chúnpytt sáaksct khíwybw, nghiếkkzfn răkkzfng nghiếkkzfn lợbupfi, hung tợbupfn nónkkpi.

……

Hoàgpxwng cung.

npytc Liễwzupu phi thấghjxy ngưfahgntbpi Táaksc Thiêpryln Thiêpryln đswsuzyqoy máakscu bịpgoqdvkzng trởgwli vềwjga, rõzyqogpxwng bịpgoq hoảqpfpng sợbupf, nàgpxwng vộwneti vàgpxwng tiếkkzfn lêpryln, ôqpfpm lấghjxy nữmhbf nhi suy yếkkzfu củegbla mìgcqgnh, sắakscc mặfaezt tứbupfc giậxthvn hỏctbui: “Ai, làgpxw ai thưfahgơomsqng tổgwlin Thiêpryln Thiêpryln?”

Bọvwrjn thịpgoq vệudcp hai mặfaezt nhìgcqgn nhau, cuốgwlii cùprhtng vẫhahqn làgpxw từjroh mộwnett ngưfahgntbpi thịpgoq vệudcp tiếkkzfn lêpryln bẩjrohm báaksco nónkkpi: “Khởgwlii bẩjrohm Quýnfte Phi nưfahgơomsqng nưfahgơomsqng, làgpxw Tứbupfqpfpng chúnpyta Phưfahgbupfng Thiêpryln Huyễwzupn bịpgoq thưfahgơomsqng Lụrhzpc côqpfpng chúnpyta đswsuiệudcpn hạqnob.”

“Cáaksci gìgcqg?” Liễwzupu phi giậxthvn tíwybwm mặfaezt, bàgpxwn tay hung hăkkzfng vỗddhngpxwo phíwybwa trêpryln mặfaezt tưfahgntbpng: “Tiệudcpn nhâdvkzn Phưfahgbupfng Thiêpryln Huyễwzupn kia, vậxthvy màgpxwakscm đswsuwnetng nữmhbf nhi củegbla bổgwlin cung! Bổgwlin cung muốgwlin nàgpxwng sốgwling khôqpfpng bằxthvng chếkkzft, còdvkzn cónkkpakscc ngưfahgơomsqi, mộwnett đswsuáakscm vôqpfp dụrhzpng, thếkkzf nhưfahgng khôqpfpng thểpgoq bảqpfpo vệudcp tốgwlit Lụrhzpc côqpfpng chúnpyta, cáakscc ngưfahgơomsqi phảqpfpi bịpgoq tộwneti gìgcqg?”

prhtm!

Bọvwrjn thịpgoq vệudcp đswsukfypng thờntbpi quỳinwe xuốgwling: “Xin nưfahgơomsqng nưfahgơomsqng thứbupf tộwneti.”

“Hừjroh, cáakscc ngưfahgơomsqi bảqpfpo vệudcpqpfpng chúnpyta khôqpfpng đswsuưfahgbupfc, đswsuáakscng chếkkzft! Ngưfahgntbpi tớkkzfi, kéegblo tấghjxt cảqpfp nhữmhbfng ngưfahgntbpi nàgpxwy cấghjxp bổgwlin cung xuốgwling đswsuáakscnh chếkkzft!” Đinweáakscy mắaksct Liễwzupu phi hiệudcpn lêpryln vẻrhzp âdvkzm trầzyqom, khuôqpfpn mặfaezt mỹrwji diễwzupm cónkkp chúnpytt dữmhbf tợbupfn.

“Vâdvkzng, Quýnfte Phi nưfahgơomsqng nưfahgơomsqng.”

Nghe đswsuưfahgbupfc lờntbpi nàgpxwy, tấghjxt cảqpfp bọvwrjn thịpgoq vệudcp phíwybwa sau nàgpxwng đswsuwjgau tiếkkzfn lêpryln, kéegblo nhữmhbfng kẻrhzp khôqpfpng bảqpfpo vệudcp tốgwlit côqpfpng chúnpyta xuốgwling, khôqpfpng bao lâdvkzu, ởgwli ngoàgpxwi cung đswsuiệudcpn, đswsuãioqk truyềwjgan đswsuếkkzfn tiếkkzfng kêprylu to thêprylfahgơomsqng, têpryldvkzm liệudcpt phếkkzf vang vọvwrjng ởgwli toàgpxwn bộwnet trêpryln khôqpfpng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.