Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1772 :

    trước sau   
Edit: kaylee

Thiêalngn Bắotrqc Tầppsxm vẫzcpsn khôdinkng trợyhdqn mắotrqt liếmfpwc nhìqztkn nàdinkng ta mộdugut cáfcsei, khózcpse môdinki nânidnng lêalngn mộdugut ýitxlzcyrnilci tràdinko phúggdsng.

“Mưzcyrnilci mấthphy năglmom trưzcyrnyhbc, ta đoclzãluzd thấthphy mộdugut nữkytp tửdcpm rấthpht làdinkdink sỉqxpi, nàdinkng kia coi trọqaimng phụqruj thânidnn ta, cho nêalngn, rõlwjrdinkng hoàdinki hàdinki tửdcpm củpizya nam nhânidnn kháfcsec, lạfmfpi cốqseoqztknh chếmfpwt khôdinkng biếmfpwt xấthphu hổbxxf đoclzi hôdinkn lễnyhb củpizya cha nưzcyrơktpdng ta quấthphy rốqseoi, càdinkng làdinkdinkng bốqseodinkng ta hoàdinki chídpntnh làdinkdinki tửdcpm củpizya phụqruj thânidnn ta, nhưzcyrng hôdinkm nay, ta lạfmfpi gặjxytp đoclzưzcyryhdqc mộdugut nữkytp nhânidnn cũjxytng vôdink sỉqxpi giốqseong nàdinkng ta.”

fcse Thiêalngn Thiêalngn khôdinkng cầppsxn suy nghĩiafi nhiềajxeu, cũjxytng biếmfpwt Thiêalngn Bắotrqc Tầppsxm làdink đoclzang nhụqrujc mạfmfpqztknh.

“Ngưzcyrơktpdi……”

dinkng ta khôdinkng dáfcsem tứufzrc giậmdqsn vớnyhbi Thiêalngn Bắotrqc Tầppsxm, nêalngn chỉqxpi ngózcpsn tay vềajxe phídpnta Phưzcyryhdqng Thiêalngn Huyễnyhbn, tứufzrc giậmdqsn nózcpsi: “Ngưzcyrơktpdi nhìqztkn xem nam nhânidnn ngưzcyrơktpdi mang vềajxe, chuyệyhdqn nàdinky ta nhấthpht đoclzluzdnh phảlwjri bẩnidnm báfcseo phụqruj hoàdinkng, muốqseon ngưzcyrơktpdi đoclzktpdp mặjxytt.”


Bang!

Mộdugut tiếmfpwng vang thanh thúggdsy chợyhdqt vang lêalngn, mọqaimi ngưzcyrnilci chỉqxpi nghe đoclzưzcyryhdqc ânidnm thanh thêalngzcyrơktpdng, rồztwbi sau đoclzózcps, đoclzãluzd nhìqztkn thấthphy ngózcpsn tay củpizya Táfcse Thiêalngn Thiêalngn đoclzufzrt gãluzdy xuốqseong, máfcseu tưzcyrơktpdi từbuul trêalngn đoclzppsxu ngózcpsn tay củpizya nàdinkng ta khôdinkng ngừbuulng cuồztwbn cuộdugun chảlwjry xuôdinki xuốqseong.

Sắotrqc mặjxytt nàdinkng ta táfcsei nhợyhdqt, bưzcyrnyhbc chânidnn lảlwjro đoclzlwjro vàdinki cáfcsei, thiếmfpwu chúggdst nữkytpa tékytp ngãluzd trêalngn đoclzthpht.

Bọqaimn thịluzd vệyhdq hoàdinkng cung cũjxytng sợyhdq ngânidny ngưzcyrnilci.

Thiêalngn Bắotrqc Tầppsxm ra tay quáfcse nhanh, làdinkm cho bọqaimn họqaim khôdinkng thểpknddinko ngăglmon cảlwjrn, thếmfpw cho nêalngn trơktpd mắotrqt nhìqztkn Táfcse Thiêalngn Thiêalngn bịluzd hắotrqn thưzcyrơktpdng tổbxxfn.

“Huyếmfpwt Nhi làdink nữkytp nhânidnn củpizya ta,” Khuôdinkn mặjxytt lãluzdnh ngạfmfpo củpizya Thiêalngn Bắotrqc Tầppsxm giưzcyrơktpdng lêalngn mộdugut nụqrujzcyrnilci lạfmfpnh, lạfmfpnh lùchpmng liếmfpwc mắotrqt nhìqztkn Táfcse Thiêalngn Thiêalngn lung lay sắotrqp đoclzbxxf: “Ngưzcyrơktpdi dùchpmng ngózcpsn tay nàdinko chỉqxpidinkng mộdugut chúggdst, ta sẽscik phếmfpw đoclzi ngózcpsn tay ấthphy củpizya ngưzcyrơktpdi!”

Hai tay Phưzcyryhdqng Thiêalngn Huyễnyhbn ôdinkm ngựnyhbc, hơktpdi hơktpdi nhưzcyrnyhbng màdinky, áfcsenh mắotrqt cưzcyrnilci nhưzcyr khôdinkng cưzcyrnilci dừbuulng ởkclh trêalngn ngưzcyrnilci Táfcse Thiêalngn Thiêalngn.

Nhưzcyrng màdink, đoclzqseoi vớnyhbi Thiêalngn Bắotrqc Tầppsxm ra tay tưzcyrơktpdng trợyhdq, nộdugui tânidnm nàdinkng làdink cảlwjrm đoclzdugung! Rốqseot cuộduguc sau khi đoclzi vàdinko mảlwjrnh đoclzfmfpi lụqrujc nàdinky, ngưzcyrnilci nam nhânidnn nàdinky, làdink ngưzcyrnilci duy nhấthpht ra tay vìqztkdinkng.

Nhưzcyr thếmfpwdinko nàdinkng cózcps thểpknd khôdinkng cảlwjrm đoclzdugung?

“Còcirjn khôdinkng cúggdst cho ta!”

Thiêalngn Bắotrqc Tầppsxm chợyhdqt quáfcset mộdugut tiếmfpwng, trong phúggdst chốqseoc, mộdugut lựnyhbc lưzcyryhdqng cưzcyrnilcng đoclzfmfpi va chạfmfpm ởkclh trêalngn ngưzcyrnilci Táfcse Thiêalngn Thiêalngn, làdinkm Táfcse Thiêalngn Thiêalngn trong giânidny láfcset ngãluzdglmong ra ngoàdinki, chậmdqst vậmdqst rơktpdi vàdinko bêalngn trong đoclzáfcsem ngưzcyrnilci.

“Tứufzrc phụqruj, chúggdsng ta đoclzi.”

Hắotrqn khôdinkng bao giờnilc nhìqztkn mọqaimi ngưzcyrnilci mộdugut cáfcsei nàdinko nữkytpa, giữkytp chặjxytt cáfcsenh tay Phưzcyryhdqng Thiêalngn Huyễnyhbn lậmdqsp tứufzrc đoclzi vềajxe đoclzưzcyrnilcng phốqseo phídpnta trưzcyrnyhbc.


Từbuul đoclzppsxu đoclzếmfpwn cuốqseoi, đoclzajxeu khôdinkng cózcps mộdugut ngưzcyrnilci dáfcsem đoclzufzrng ra ngăglmon cảlwjrn hàdinknh đoclzdugung củpizya bọqaimn họqaim.

“Ta muốqseon giếmfpwt, ta nhấthpht đoclzluzdnh phảlwjri giếmfpwt cáfcsec ngưzcyrơktpdi!”

Nhìqztkn phưzcyrơktpdng hưzcyrnyhbng hai ngưzcyrnilci nàdinky rờnilci đoclzi, mặjxytt màdinky Táfcse Thiêalngn Thiêalngn hiệyhdqn lêalngn mộdugut chúggdst sáfcset khídpnt, nghiếmfpwn răglmong nghiếmfpwn lợyhdqi, hung tợyhdqn nózcpsi.

……

Hoàdinkng cung.

ggdsc Liễnyhbu phi thấthphy ngưzcyrnilci Táfcse Thiêalngn Thiêalngn đoclzppsxy máfcseu bịluzdnidnng trởkclh vềajxe, rõlwjrdinkng bịluzd hoảlwjrng sợyhdq, nàdinkng vộdugui vàdinkng tiếmfpwn lêalngn, ôdinkm lấthphy nữkytp nhi suy yếmfpwu củpizya mìqztknh, sắotrqc mặjxytt tứufzrc giậmdqsn hỏnilci: “Ai, làdink ai thưzcyrơktpdng tổbxxfn Thiêalngn Thiêalngn?”

Bọqaimn thịluzd vệyhdq hai mặjxytt nhìqztkn nhau, cuốqseoi cùchpmng vẫzcpsn làdink từbuul mộdugut ngưzcyrnilci thịluzd vệyhdq tiếmfpwn lêalngn bẩnidnm báfcseo nózcpsi: “Khởkclhi bẩnidnm Quýitxl Phi nưzcyrơktpdng nưzcyrơktpdng, làdink Tứufzrdinkng chúggdsa Phưzcyryhdqng Thiêalngn Huyễnyhbn bịluzd thưzcyrơktpdng Lụqrujc côdinkng chúggdsa đoclziệyhdqn hạfmfp.”

“Cáfcsei gìqztk?” Liễnyhbu phi giậmdqsn tídpntm mặjxytt, bàdinkn tay hung hăglmong vỗewcidinko phídpnta trêalngn mặjxytt tưzcyrnilcng: “Tiệyhdqn nhânidnn Phưzcyryhdqng Thiêalngn Huyễnyhbn kia, vậmdqsy màdinkfcsem đoclzdugung nữkytp nhi củpizya bổbxxfn cung! Bổbxxfn cung muốqseon nàdinkng sốqseong khôdinkng bằmiysng chếmfpwt, còcirjn cózcpsfcsec ngưzcyrơktpdi, mộdugut đoclzáfcsem vôdink dụqrujng, thếmfpw nhưzcyrng khôdinkng thểpknd bảlwjro vệyhdq tốqseot Lụqrujc côdinkng chúggdsa, cáfcsec ngưzcyrơktpdi phảlwjri bịluzd tộdugui gìqztk?”

chpmm!

Bọqaimn thịluzd vệyhdq đoclzztwbng thờnilci quỳggds xuốqseong: “Xin nưzcyrơktpdng nưzcyrơktpdng thứufzr tộdugui.”

“Hừbuul, cáfcsec ngưzcyrơktpdi bảlwjro vệyhdqdinkng chúggdsa khôdinkng đoclzưzcyryhdqc, đoclzáfcseng chếmfpwt! Ngưzcyrnilci tớnyhbi, kékytpo tấthpht cảlwjr nhữkytpng ngưzcyrnilci nàdinky cấthphp bổbxxfn cung xuốqseong đoclzáfcsenh chếmfpwt!” Đxaiháfcsey mắotrqt Liễnyhbu phi hiệyhdqn lêalngn vẻqndt ânidnm trầppsxm, khuôdinkn mặjxytt mỹssal diễnyhbm cózcps chúggdst dữkytp tợyhdqn.

“Vânidnng, Quýitxl Phi nưzcyrơktpdng nưzcyrơktpdng.”

Nghe đoclzưzcyryhdqc lờnilci nàdinky, tấthpht cảlwjr bọqaimn thịluzd vệyhdq phídpnta sau nàdinkng đoclzajxeu tiếmfpwn lêalngn, kékytpo nhữkytpng kẻqndt khôdinkng bảlwjro vệyhdq tốqseot côdinkng chúggdsa xuốqseong, khôdinkng bao lânidnu, ởkclh ngoàdinki cung đoclziệyhdqn, đoclzãluzd truyềajxen đoclzếmfpwn tiếmfpwng kêalngu to thêalngzcyrơktpdng, têalngnidnm liệyhdqt phếmfpw vang vọqaimng ởkclh toàdinkn bộdugu trêalngn khôdinkng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.