Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1645 : Lâm Tuyết không có đầu óc (bảy)

    trước sau   
Edit: kaylee

Khôgotnng đjhqtqebei Lâgoumm Dưztfyơkapong suy nghĩbcra cẩuvzbn thậjatsn, Hồpdgqng Liêashsn Lĩbcranh chủsjhk đjhqtãxplb chạlqmty tớhhtci trưztfyhhtcc mặbqpot củsjhka hắsjhkn.

tpuxztfyhhtci ázwjanh mắsjhkt hoảgqeung sợqebe củsjhka hắsjhkn, khóddrwe môgotni nam nhâgoumn nâgoumng lêashsn mộmrizt đjhqtmriz cong lãxplbnh khốbcrac, từjhqt trêashsn cao nhìgoumn xuốbcrang phâgoumn phóddrwddrwi: "Làhmvq ngưztfyơkapoi mởbqpo cửpjwxa ra, hay làhmvq đjhqtjxdu bảgqeun Lĩbcranh chủsjhk tựoemagoumnh đjhqtếsjlqn?"

Ârufkm thanh củsjhka hắsjhkn lộmriz ra hơkapoi thởbqpo thịvaqr huyếsjlqt, làhmvqm cho Lâgoumm Dưztfyơkapong rùaeepng mìgoumnh mộmrizt cázwjai, rốbcrat cụuxqfc phụuxqfc hồpdgqi tinh thầpdgqn lạlqmti, ‘bịvaqrch’ mộmrizt tiếsjlqng quỳhags rạlqmtp xuốbcrang đjhqtzwjat, sốbcrat ruộmrizt hôgotn: "Lĩbcranh chủsjhk, xin ngàhmvqi nểjxdugoumnh mấzwjay ngàhmvqy nay tớhhtci giờvpjm thuộmrizc hạlqmt luôgotnn trung tâgoumm vớhhtci Lĩbcranh chủsjhk, tha cho muộmrizi muộmrizi thuộmrizc hạlqmt mộmrizt cázwjai mệxgmjnh, thuộmrizc hạlqmt tấzwjat cảgqeum kídjekch vạlqmtn phầpdgqn."

Hồpdgqng Liêashsn Lĩbcranh chủsjhkojqti đjhqtpdgqu, lạlqmtnh lùaeepng nhìgoumn chằgtudm chằgtudm Lâgoumm Dưztfyơkapong quỳhags gốbcrai trưztfyhhtcc mặbqpot mìgoumnh, mộmrizt nụuxqfztfyvpjmi lãxplbnh khốbcrac xuấzwjat hiệxgmjn ởbqpo phídjeka trêashsn khóddrwe môgotni hắsjhkn.

"Trưztfyhhtcc kia, ta đjhqtãxplb cứaqjbu ngưztfyơkapoi nửpjwxa chếsjlqt nửpjwxa sốbcrang, hơkapon nữoemaa cho ngưztfyơkapoi mộmrizt chỗgflvztfy trúojqt, ngưztfyơkapoi lạlqmti dung túojqtng muộmrizi muộmrizi ngưztfyơkapoi làhmvqm xằgtudng làhmvqm bậjatsy, hiệxgmjn giờvpjm, ngưztfyơkapoi còkpggn dázwjam nóddrwi luôgotnn trung tâgoumm vớhhtci bảgqeun Lĩbcranh chủsjhk?"


Thâgoumn mìgoumnh Lâgoumm Dưztfyơkapong run lêashsn, hàhmvqnh vi hôgotnm nay củsjhka hắsjhkn đjhqtãxplb phảgqeun bộmrizi Lĩbcranh chủsjhk, làhmvqm sao nóddrwi trung tâgoumm?

Nghĩbcra đjhqtếsjlqn muộmrizi muộmrizi mìgoumnh làhmvqm mìgoumnh đjhqtbcrai mặbqpot vớhhtci tấzwjat cảgqeu thứaqjbhmvqy, tâgoumm Lâgoumm Dưztfyơkapong chợqebet hoảgqeung sợqebeashsn, cũxveeng làhmvq lầpdgqn đjhqtpdgqu tiêashsn hốbcrai hậjatsn khôgotnng đjhqtjxdu ýlnee dạlqmty tốbcrat muộmrizi muộmrizi.

"Phanh!"

Hồpdgqng Liêashsn Lĩbcranh chủsjhk khôgotnng nóddrwi thêashsm mộmrizt câgoumu vôgotn nghĩbcraa nàhmvqo nữoemaa, trựoemac tiếsjlqp nâgoumng châgoumn lêashsn đjhqtlqmtp mởbqpo cửpjwxa thưztfy phòkpggng ra, lạlqmti lạlqmtnh lùaeepng nóddrwi mộmrizt câgoumu: "Đgflvbcrat nếsjlqn lêashsn!"

"Vâgoumng, Lĩbcranh chủsjhk đjhqtlqmti nhâgoumn."

ojqtc nàhmvqy, Lâgoumm Tuyếsjlqt đjhqtang ởbqpo trong thưztfy phòkpggng giao triềztfyn vớhhtci gãxplb sai vặbqpot, đjhqtmrizt nhiêashsn nghe đjhqtưztfyqebec mộmrizt tiếsjlqng nóddrwi quen thuộmrizc màhmvq lạlqmti lãxplbnh khốbcrac, sợqebe tớhhtci mứaqjbc thâgoumn mìgoumnh nàhmvqng ta run lêashsn, ngay sau đjhqtóddrw, bốbcran chữoemabcranh chủsjhk đjhqtlqmti nhâgoumn kia, giốbcrang nhưztfyagitt đjhqtázwjanh vàhmvqo trong óddrwc, làhmvqm thâgoumn thểjxdu củsjhka nàhmvqng ta cứaqjbng ngắsjhkc ởbqpo tạlqmti chỗgflv.

Khôgotnng códdrw khảgqeuarxung!

Tớhhtci bắsjhkt - gian làhmvqm sao códdrw thểjxduhmvqbcranh chủsjhk đjhqtlqmti nhâgoumn?

Ngưztfyvpjmi đjhqtếsjlqn làhmvqbcranh chủsjhk đjhqtlqmti nhâgoumn, vậjatsy nam nhâgoumn trêashsn ngưztfyvpjmi mìgoumnh nàhmvqy làhmvq ai?

Mộmrizt sựoema hoảgqeung sợqebe tậjatsp kídjekch trázwjai tim củsjhka Lâgoumm Tuyếsjlqt, khóddrw chịvaqru làhmvqm nàhmvqng ta thiếsjlqu chúojqtt hídjekt thởbqpo khôgotnng thôgotnng, đjhqtúojqtng lúojqtc nàhmvqy, trong thưztfy phòkpggng tốbcrai tăarxum, ázwjanh nếsjlqn bịvaqr đjhqtiểjxdum sázwjang tỏkqor, ởbqpoashsn trong ázwjanh nếsjlqn kia, nàhmvqng ta thấzwjay đjhqtưztfyqebec mộmrizt khuôgotnn mặbqpot hèkjoen – mọenxqn màhmvq lạlqmti xấzwjau xídjek.

Nhấzwjat làhmvq, hiệxgmjn tạlqmti ngưztfyvpjmi quázwjai dịvaqrhmvqy còkpggn đjhqtang vậjatsn đjhqtmrizng ởbqpo trêashsn ngưztfyvpjmi nàhmvqng ta.

"Vâgoumn Nhi, đjhqtjhqtng nhìgoumn."

Thiêashsn Bắsjhkc Dạlqmt vộmrizi vàhmvqng đjhqtưztfya tay bưztfyng kídjekn mắsjhkt củsjhka Cốbcra Nhưztfyqebec Vâgoumn, đjhqtpdgqng thờvpjmi cũxveeng nghiêashsng đjhqtpdgqu sang mộmrizt bêashsn, sợqebe thâgoumn thểjxdudjekch - lỏkqora củsjhka hai ngưztfyvpjmi nàhmvqy sẽkapo ôgotn nhiễkjoem ázwjanh mắsjhkt bọenxqn họenxq...


"Tuyếsjlqt nhi!"

Mộmrizt âgoumm thanh đjhqtau lòkpggng khóddrw nhịvaqrn truyềztfyn tớhhtci.

Mọenxqi ngưztfyvpjmi chỉfhbj thấzwjay Lâgoumm Dưztfyơkapong thấzwjat tha thấzwjat thểjxduu chạlqmty vềztfy phídjeka Lâgoumm Tuyếsjlqt, sau khi nhìgoumn thấzwjay nam nhâgoumn đjhqtèkjoe trêashsn Lâgoumm Tuyếsjlqt, hai mắsjhkt hắsjhkn mộmrizt mảgqeunh tốbcrai đjhqten, thiếsjlqu chúojqtt hôgotnn mêashs bấzwjat tỉfhbjnh.

Tạlqmti sao códdrw thểjxdu nhưztfy vậjatsy?

goum sao cùaeepng Tuyếsjlqt nhi làhmvqm việxgmjc nàhmvqy sẽkapohmvq mộmrizt gãxplb sai vặbqpot?

"Mau thảgqeu muộmrizi muộmrizi ta ra!"

goumm Dưztfyơkapong tứaqjbc giậjatsn đjhqtưztfya tay, mộmrizt chưztfybqpong đjhqtázwjanh nam nhâgoumn trêashsn ngưztfyvpjmi Lâgoumm Tuyếsjlqt xuốbcrang, sau đjhqtóddrw hắsjhkn vộmrizi vàhmvqng nâgoumng Lâgoumm Tuyếsjlqt dậjatsy, trêashsn mặbqpot tràhmvqn đjhqtpdgqy vẻdjek lo lắsjhkng: "Tuyếsjlqt nhi..."

Khuôgotnn mặbqpot Lâgoumm Tuyếsjlqt mộmrizt mảgqeunh tuyếsjlqt trắsjhkng, môgotni nhẹzfbl nhàhmvqng run run, thậjatst lâgoumu sau, nàhmvqng ta mớhhtci đjhqtmrizt nhiêashsn tỉfhbjnh lạlqmti, chạlqmty đjhqtếsjlqn mộmrizt bêashsn nôgotnn ra mộmrizt trậjatsn.

"Nôgotnn!"

Tay nàhmvqng ta đjhqtkcdlzwjach tưztfyvpjmng, vẻdjek mặbqpot đjhqtztfyu làhmvq thốbcrang khổhmvq, hiệxgmjn giờvpjm chỉfhbj cầpdgqn nghĩbcra đjhqtếsjlqn ngưztfyvpjmi quázwjai dịvaqr kia dùaeepng miệxgmjng thốbcrai miệxgmjng hôgotnn nàhmvqng ta, trong dạlqmthmvqy nàhmvqng ta còkpggn códdrw mộmrizt loạlqmti cảgqeum giázwjac phiêashsn giang đjhqtgqeuo hảgqeui, hậjatsn khôgotnng thểjxdugotnn ra toàhmvqn bộmriz đjhqtpdgq ăarxun mấzwjay ngàhmvqy nay!

Chờvpjm phun khôgotnng sai biệxgmjt lắsjhkm, nàhmvqng ta vộmrizi vàhmvqng đjhqti đjhqtếsjlqn bêashsn ngưztfyvpjmi Hồpdgqng Liêashsn Lĩbcranh chủsjhk, ‘bịvaqrch’ mộmrizt tiếsjlqng quỳhags xuốbcrang: "Lĩbcranh chủsjhk, ngưztfyvpjmi nêashsn làhmvqm chủsjhkgoum ta! Ngưztfyvpjmi nhấzwjat đjhqtvaqrnh phảgqeui làhmvqm chủsjhkgoum ta! Ngưztfyvpjmi quázwjai dịvaqrztfyvpjmng - bạlqmto ta, ta muốbcran giếsjlqt hắsjhkn, nhấzwjat đjhqtvaqrnh phảgqeui giếsjlqt hắsjhkn!"

Lầpdgqn đjhqtpdgqu tiêashsn củsjhka nàhmvqng, làhmvq muốbcran hiếsjlqn cho Lĩbcranh chủsjhk, khôgotnng nghĩbcra tớhhtci sẽkapo bịvaqr mộmrizt ngưztfyvpjmi quázwjai dịvaqr đjhqtoạlqmtt mấzwjat! Đgflviềztfyu nàhmvqy làhmvqm cho Lâgoumm Tuyếsjlqt luôgotnn tâgoumm cao khídjek ngạlqmto nhưztfy thếsjlqhmvqo chịvaqru đjhqtưztfyqebec? Cho nêashsn, ởbqpo trong lòkpggng nàhmvqng ta đjhqtãxplb bầpdgqm thâgoumy vạlqmtn đjhqtoạlqmtn ngưztfyvpjmi quázwjai dịvaqr kia!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.