Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1639 : Lâm Tuyết không có đầu óc (một)

    trước sau   
Edit: kaylee

Trong phủamsvmtiinh chủamsv.

Ngay tạhbvwi khi Cốdenf Nhưgoocrmyjc Vâigfdn nósjxki chuyệeumrn vớrtmci phu thêukzh Hồabmong Liêukzhn Lĩmtiinh chủamsv, mộkespt nam tửqsaa mặlacmc phụyddcc sứoqnnc hộkesp vệeumr dẫyblcn mộkespt thiếgtxiu nữgxvq trẻozro tuổcxrsi đyvmdi tớrtmci.

"Lĩmtiinh chủamsv đyvmdhbvwi nhâigfdn, đyvmdâigfdy làpwcwpxzg muộkespi Lâigfdm Tuyếgtxit, thuộkespc hạhbvw cốdenf ýwwrr mang nàpwcwng tớrtmci vấknign an Lĩmtiinh chủamsv đyvmdhbvwi nhâigfdn."

Âeumrm thanh củamsva nam tửqsaa đyvmdápxzgnh gãjvoay mấknigy ngưgoocbnisi nósjxki chuyệeumrn vớrtmci nhau, Lĩmtiinh chủamsvdkmii hơdkmii nhínfdwu màpwcwy, nhìknign qua, sau khi nhìknign thấknigy ngưgoocbnisi tớrtmci, vẻozro mặlacmt nhưgoocng làpwcwwwrra dịozrou mộkespt chúprhzt: "Lâigfdm Dưgoocơdkming, đyvmdãjvoapwcw muộkespi muộkespi ngưgoocơdkmii, vậdviiy ngưgoocơdkmii cứoqnn mang nàpwcwng chơdkmii đyvmdùcyika vui vẻozroyvms trong lãjvoanh đyvmdozroa, nếgtxiu tiềetqxn bạhbvwc khôgoocng đyvmdamsv, cósjxk thểvpwq thuyêukzhn chuyểvpwqn ởyvms trong phủamsvmtiinh chủamsv mộkespt chúprhzt."

aikga tạhbvwmtiinh chủamsv."


igfdm Dưgoocơdkming cung kínfdwnh củamsvng củamsvng nắdkmim tay, đyvmdápxzgy mắdkmit lạhbvwi xẹdenft qua mộkespt chúprhzt bấknigt đyvmddkmic dĩmtii, hiệeumrn tạhbvwi Lĩmtiinh chủamsv đyvmdhbvwi nhâigfdn càpwcwng tốdenft vớrtmci hắdkmin, trong lòwwrrng hắdkmin càpwcwng ápxzgy nápxzgy.

"Lĩmtiinh chủamsv."

igfdm Tuyếgtxit cũrhupng khôgoocng suy nghĩmtii nhiềetqxu vấknign đyvmdetqx nhưgooc vậdviiy, xinh đyvmddenfp cưgoocbnisi: "Tuyếgtxit nhi đyvmda tạhbvw âigfdn đyvmdoqnnc củamsva Lĩmtiinh chủamsv."

Hồabmong Liêukzhn Lĩmtiinh chủamsv chỉqsaapwcw xuấknigt phápxzgt từplxj thưgoocyvmsng thứoqnnc đyvmddenfi vớrtmci Lâigfdm Dưgoocơdkming, mớrtmci nểvpwq mặlacmt Lâigfdm Dưgoocơdkming nósjxki nhữgxvqng lờbnisi nàpwcwy, nhưgoocng nghe vàpwcwo trong tai Lâigfdm Tuyếgtxit, lạhbvwi biếgtxin thàpwcwnh âigfdn đyvmdoqnnc củamsva Lĩmtiinh chủamsv đyvmddenfi vớrtmci nàpwcwng ta, hơdkmin nữgxvqa còwwrrn tựgtgxgoocng Tuyếgtxit nhi.

"Tốdenft lắdkmim, cápxzgc ngưgoocơdkmii đyvmdi xuốdenfng đyvmdi."

Hồabmong Liêukzhn Lĩmtiinh chủamsv nhínfdwu màpwcwy, từplxj đyvmdpwcwu tớrtmci cuốdenfi đyvmdetqxu khôgoocng cósjxk nhìknign liếgtxic mắdkmit Lâigfdm Tuyếgtxit mộkespt cápxzgi, sau khi hắdkmin nósjxki xong lờbnisi kia, ápxzgnh mắdkmit lạhbvwi dừplxjng ởyvms trêukzhn ngưgoocbnisi Đaikgôgoocng Phưgoocơdkming Ngọvvvbc.

"Tuyếgtxit nhi!"

Mắdkmit thấknigy ápxzgnh mắdkmit Lâigfdm Tuyếgtxit kềetqx cậdviin Hồabmong Liêukzhn Lĩmtiinh chủamsv, Lâigfdm Dưgoocơdkming sợrmyj bịozro nhìknign ra cápxzgi gìknig, vộkespi vàpwcwng muốdenfn lôgooci kébrvpo nàpwcwng ta rờbnisi đyvmdi nơdkmii nàpwcwy.

Nhưgoocng màpwcwigfdm Tuyếgtxit nàpwcwy vẫyblcn luôgoocn tùcyiky hứoqnnng quen rồabmoi, lạhbvwi nhưgooc thếgtxipwcwo nguyệeumrn ýwwrr nghe theo lờbnisi Lâigfdm Dưgoocơdkming nósjxki? Nàpwcwng ta nâigfdng cápxzgi chébrvpn trong tay lêukzhn, đyvmdi qua phínfdwa Cốdenf Nhưgoocrmyjc Vâigfdn.

aikghbvwi tiểvpwqu thưgooc, hôgoocm nay ởyvms trêukzhn đyvmdưgoocbnisng cápxzgi thậdviit làpwcw mạhbvwo phạhbvwm, Tuyếgtxit nhi khôgoocng nêukzhn cósjxk ýwwrr nghĩmtii kỳcyik lạhbvw muốdenfn mua Linh Thúprhz trong tay đyvmdhbvwi tiểvpwqu thưgooc! Nhưgoocng màpwcw, đyvmdhbvwi tiểvpwqu thưgooc ngưgoocơdkmii làpwcwm cho ngưgoocbnisi đyvmdápxzgnh ta đyvmdápxzgnh rấknigt đyvmdúprhzng, Tuyếgtxit nhi lạhbvwi châigfdn thàpwcwnh xin lỗyvmsi ngàpwcwi!"

Thiếgtxiu nữgxvq nhìknign Cốdenf Nhưgoocrmyjc Vâigfdn ngồabmoi ởyvmsukzhn ngưgoocbnisi Hồabmong Liêukzhn Lĩmtiinh chủamsv, mặlacmt màpwcwy đyvmdãjvoasjxk cao ngạhbvwo khôgoocng đyvmdvpwqpwcwng vàpwcwo mắdkmit.

ukzhn trong ngôgoocn ngữgxvq củamsva nàpwcwng ta, đyvmdetqxu làpwcw hiểvpwqn lộkesp ra vôgooc tộkespi vàpwcw hiểvpwqu chuyệeumrn củamsva nàpwcwng ta, càpwcwng làpwcw tạhbvwo thàpwcwnh Cốdenf Nhưgoocrmyjc Vâigfdn cósjxk loạhbvwi thápxzgi đyvmdkesp khôgoocng buôgoocng tha ngưgoocbnisi.

Khôgoocng phảjvoai mìknignh chỉqsaapwcw coi trọvvvbng Linh Thúprhz củamsva nàpwcwng? Kếgtxit quảjvoa, nàpwcwng lạhbvwi làpwcwm cho nam tửqsaasjxkc bạhbvwc bêukzhn ngưgoocbnisi nàpwcwng kia ra tay vớrtmci mìknignh? Loạhbvwi chuyệeumrn chịozrou thiệeumrt nàpwcwy làpwcwm sao Lâigfdm Tuyếgtxit nàpwcwng ta cósjxk thểvpwq nuốdenft vàpwcwo?


Nghe đyvmdưgoocrmyjc lờbnisi Lâigfdm Tuyếgtxit nósjxki, Hồabmong Liêukzhn Lĩmtiinh chủamsv ban đyvmdpwcwu đyvmdang nósjxki chuyệeumrn vớrtmci Đaikgôgoocng Phưgoocơdkming Ngọvvvbc kia rốdenft cụyddcc ngẩewqyng đyvmdpwcwu lêukzhn, nhìknign khuôgoocn mặlacmt xinh đyvmddenfp màpwcw lạhbvwi trẻozro tuổcxrsi phínfdwa trưgoocrtmcc mặlacmt nàpwcwy.

"Ngưgoocơdkmii vừplxja nósjxki, Vâigfdn Nhi đyvmdápxzgnh ngưgoocơdkmii?"

Thấknigy ápxzgnh mắdkmit Hồabmong Liêukzhn Lĩmtiinh chủamsv bịozroknignh hấknigp dẫyblcn lạhbvwi, trong lòwwrrng thiếgtxiu nữgxvq vui vẻozro, vộkespi vàpwcwng nósjxki: "Lĩmtiinh chủamsv đyvmdhbvwi nhâigfdn, chuyệeumrn nàpwcwy khôgoocng trápxzgch đyvmdhbvwi tiểvpwqu thưgooc, làpwcw lỗyvmsi củamsva Tuyếgtxit nhi, kínfdwnh xin Lĩmtiinh chủamsv đyvmdhbvwi nhâigfdn ngàpwcwn vạhbvwn đyvmdplxjng trápxzgch cứoqnn đyvmdhbvwi tiểvpwqu thưgooc."

"Con mắdkmit nàpwcwo củamsva ngưgoocơdkmii nhìknign thấknigy ta trápxzgch cứoqnnigfdn Nhi?" Hồabmong Liêukzhn Lĩmtiinh chủamsv nhínfdwu màpwcwy khínfdw phápxzgch, trong con ngưgoocơdkmii màpwcwu đyvmden cuồabmong ngạhbvwo hiệeumrn lêukzhn vẻozro nghiêukzhm nghịozro: "Bảjvoan Lĩmtiinh chủamsv chínfdwnh làpwcw kỳcyik quápxzgi, làpwcw ai cho ngưgoocơdkmii lápxzg gan lớrtmcn nhưgooc vậdviiy, dápxzgm đyvmdếgtxin trưgoocrtmcc mặlacmt bảjvoan Lĩmtiinh chủamsv đyvmdcxrsi trắdkming thay đyvmden?"

Khi nósjxki lờbnisi nàpwcwy, ápxzgnh mắdkmit hắdkmin cũrhupng làpwcw liếgtxic vềetqx phínfdwa Lâigfdm Dưgoocơdkming ởyvms mộkespt bêukzhn, giọvvvbng đyvmdiệeumru lộkesp ra sắdkmic bébrvpn: "Lâigfdm Dưgoocơdkming, trưgoocrtmcc kia ta quảjvoa thậdviit rấknigt thưgoocyvmsng thứoqnnc ngưgoocơdkmii, cũrhupng cósjxk ýwwrrpwcwi bồabmoi ngưgoocơdkmii, nhưgoocng ngưgoocơdkmii cósjxk mộkespt muộkespi muộkespi nhưgooc vậdviiy thậdviit làpwcwm cho bảjvoan Lĩmtiinh chủamsv rấknigt thấknigt vọvvvbng!"

Sắdkmic mặlacmt Lâigfdm Dưgoocơdkming ‘xoápxzgt’ mộkespt cápxzgi tápxzgi nhợrmyjt, hắdkmin biếgtxit, lúprhzc nàpwcwy đyvmdâigfdy mìknignh quảjvoa thậdviit khôgoocng còwwrrn ấknign tưgoocrmyjng tốdenft ởyvms trong mắdkmit Hồabmong Liêukzhn Lĩmtiinh! Muộkespi muộkespi mìknignh vừplxja nhápxzgo nhưgooc vậdviiy, thếgtxipwcwo Lĩmtiinh chủamsvrhupng sẽrhup khôgoocng lạhbvwi coi trọvvvbng hắdkmin.

"Lĩmtiinh chủamsv, thuộkespc hạhbvw biếgtxit sai."

igfdm Dưgoocơdkming cúprhzi đyvmdpwcwu, vộkespi vàpwcwng nhậdviin sai, sau đyvmdósjxk hắdkmin lôgooci kébrvpo cápxzgnh tay thiếgtxiu nữgxvqyvms mộkespt bêukzhn, mặlacmt lộkesp vẻozro sốdenft ruộkespt: "Tuyếgtxit nhi, đyvmdplxjng nósjxki nữgxvqa, theo ta đyvmdi!"

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.