Ông Xã Trở Về Có Yêu Cầu Gì Nào

Chương 321 :

    trước sau   
Giọosnsng nónveii củnveia Lưpqiyơsqvkng Thanh Trạtnbgch nhưpqiy mộncpyt câqzwou bùikvqa chúulgg ma quápfiqi, len lỏyyjli vàennto tai Bạtnbgch Sởikvq Khảsjvq, khiếylstn côluhn khựnhtmng bưpqiynbdpc châqzwon, quay ngưpqiyulggi lạtnbgi.

pqiyơsqvkng mặamwpt trắhzylng nhợpfiqt nhưpqiy tờulgg giấyshoy, cơsqvk thểnbdp run lêsparn.

“Anh... ývpjb anh làenntwmsr?”

Chuyệofldn năcpeum xưpqiya xảsjvqy ra quápfiq đshnlncpyt ngộncpyt, vớnbdpi thápfiqi đshnlncpyulggc đshnlónvei củnveia anh Hai, trong lòtrihng côluhn chỉzasytrihn nỗugxpi sợpfiquxcdi. Côluhn sợpfiq anh Hai sẽsigh hậcpeun mìwmsrnh, bởikvqi chífcyinh côluhn đshnlãuxcd hẹlmlwn anh đshnlếylstn hộncpyp đshnlêsparm, chífcyinh côluhnpqiypfiqn rưpqiypfiqu tỏyyjlwmsrnh, vàenntgeiung chífcyinh côluhn mặamwpt dàennty màennty dạtnbgn sàenntennto lòtrihng, dụgebg dỗugxp anh. Côluhn đshnlãuxcdnveii, ngưpqiyulggi phụgebg nữwmsr khápfiqc cónvei thểnbdpenntm đshnlưpqiypfiqc, côluhngeiung thếylst, van anh đshnlhzylng đshnluxcdy côluhn ra, côluhnsparu anh nhiềtanzu lắhzylm.

Đpsvdếylstn tậcpeun bâqzwoy giờulggluhn vẫkgpon nhớnbdp nhưpqiy in néhzylt giậcpeun dữwmsrenntng hoàenntng củnveia anh Hai, trong ápfiqnh mắhzylt làennt sựnhtm ghéhzylt bỏyyjlennt thấyshot vọosnsng.

Sau cápfiqi tápfiqt nhưpqiy trờulggi giápfiqng củnveia anh, côluhnpqiyng mặamwpt khónveic, hoảsjvqng loạtnbgn hoang mang tộncpyt đshnlncpy.


luhn khôluhnng dápfiqm nhìwmsrn vàennto mắhzylt anh, sau đshnlónvei, ývpjb thứyxkbc cứyxkbsqvksqvk hồpxnj hồpxnj. Côluhn nhớnbdp, anh bếylst bổaverng côluhnsparn, nhẹlmlw nhàenntng đshnlamwpt côluhnsparn giưpqiyulggng, nốwlmqi tiếylstp đshnlónveiennt mộncpyt đshnlêsparm hoang hoảsjvqi.

ulggc tỉzasynh lạtnbgi, đshnlyylku côluhn đshnlau nhưpqiyulgga bổaver, đshnlwlmqi diệofldn vớnbdpi ápfiqnh mắhzylt tuyệofldt vọosnsng, suy sụgebgp củnveia anh, côluhn nhưpqiy bừhzylng tỉzasynh. Khoảsjvqnh khắhzylc đshnlónvei ápfiqnh mắhzylt anh dàenntnh cho côluhn, khiếylstn côluhn sợpfiquxcdi tộncpyt đshnlncpy, sựnhtm đshnlsparn rồpxnj, sựnhtm hụgebgt hẫkgpong đshnlếylstn bấyshot chấyshop.

luhn nghĩylst, anh Hai đshnlsparn mấyshot rồpxnji, bằnjhxng khôluhnng sao anh lạtnbgi bónveip cổaverluhn? Ábvofnh mắhzylt thốwlmqng hậcpeun, anh muốwlmqn giếylstt côluhn!

Nhưpqiyng, côluhnnvei chếylstt đshnli, liệofldu cónvei phủnvei sạtnbgch đshnlưpqiypfiqc việofldc giữwmsra họosns đshnlãuxcdnvei quan hệofldpfiqc thịwnqat hay khôluhnng?

Phảsjvqi, đshnlêsparm đshnlónvei, Bạtnbgch Sởikvq Khảsjvq tuy mêspar man nhưpqiyng vẫkgpon nhớnbdp rấyshot rõylst, tấyshom thâqzwon trong trắhzylng củnveia côluhn khôluhnng còtrihn nữwmsra. Khi tỉzasynh lạtnbgi, ngưpqiyulggi nằnjhxm bêsparn cạtnbgnh làennt anh Hai. Sau đshnlónveiluhn khôluhnng nghĩylst ngợpfiqi nhiềtanzu, chỉzasy cho rằnjhxng ngưpqiyulggi quấyshon quífcyit vớnbdpi mìwmsrnh đshnlêsparm đshnlónveiennt ngưpqiyulggi đshnlàenntn ôluhnng màenntluhnsparu say đshnlhzylm.

Cảsjvqm giápfiqc ngấyshot ngâqzwoy thăcpeung hoa ấyshoy, chỉzasy anh Hai mớnbdpi cónvei thểnbdp đshnlem lạtnbgi cho côluhn.

Sau đshnlónvei, dùikvqluhnnvei từhzylng nghi hoặamwpc, nhưpqiyng vẫkgpon khôluhnng phủnvei nhậcpeun phápfiqn đshnlpfiqn củnveia mìwmsrnh.

Nếylstu ngưpqiyulggi đshnlêsparm đshnlónvei khôluhnng phảsjvqi làennt anh Hai, côluhn sẽsigh đshnlsparn mấyshot.

“Sởikvq Khảsjvq, em nghĩylst xem, chuyệofldn năcpeum xưpqiya do anh sắhzylp đshnlamwpt từhzyl đshnlyylku đshnlếylstn cuốwlmqi. Chífcyinh anh xúulggi giụgebgc em đshnlếylstn hộncpyp đshnlêsparm, cũgeiung chífcyinh anh gợpfiqi ývpjb em gạtnbg gẫkgpom anh Hai củnveia mìwmsrnh, em quêsparn rồpxnji àennt? Anh yêsparu em, anh cũgeiung làennt đshnlàenntn ôluhnng, làenntm sao anh lạtnbgi cónvei thểnbdpqzwong ngưpqiyulggi phụgebg nữwmsrwmsrnh yêsparu vàennto lòtrihng gãuxcd đshnlàenntn ôluhnng khápfiqc?”

“Đpsvdónveienntwmsr anh khốwlmqn nạtnbgn đshnlêsparqzwon!” Vìwmsr sựnhtm nghiệofldp củnveia anh, anh cónvei thểnbdppfiqn đshnlyxkbng tìwmsrnh cảsjvqm, anh lợpfiqi dụgebgng tôluhni, lợpfiqi dụgebgng tìwmsrnh bạtnbgn giữwmsra hai chúulggng ta!” Bạtnbgch Sởikvq Khảsjvqpqiyulggi gằnjhxn, côluhn giơsqvk tay chỉzasyennto Lưpqiyơsqvkng Thanh Trạtnbgch, từhzylng bưpqiynbdpc tiếylstn lạtnbgi gầyylkn.

Sắhzylc mặamwpt Lưpqiyơsqvkng Thanh Trạtnbgch đshnlau đshnlnbdpn thấyshoy rõylst: “Trong mắhzylt em, anh làennt ngưpqiyulggi nhưpqiy thếylst sao? Sởikvq Khảsjvq, em cho rằnjhxng anh sẽsighwmsr đshnlwnqaa vịwnqaenntpfiqn đshnlyxkbng em? Anh lợpfiqi dụgebgng em, nhưpqiyng, anh khôluhnng hềtanzqzwong em cho gãuxcd đshnlàenntn ôluhnng khápfiqc!”

“Anh im đshnli! Tôluhni khôluhnng muốwlmqn nghe!” Bạtnbgch Sởikvq Khảsjvq đshnlsparn cuồpxnjng bịwnqat tai lạtnbgi, côluhn sợpfiq phảsjvqi nghe thấyshoy đshnliềtanzu khiếylstn mìwmsrnh đshnlaver vỡxyku. Côluhn giậcpeut lùikvqi vềtanz sau, mặamwpt cắhzylt khôluhnng còtrihn giọosnst mápfiqu. Bạtnbgch Sởikvq Khảsjvq quay phắhzylt ngưpqiyulggi chạtnbgy vềtanz phífcyia hàenntnh lang bêsparn trápfiqi.

luhn khôluhnng nghe, côluhn khôluhnng muốwlmqn nghe, Lưpqiyơsqvkng Thanh Trạtnbgch lừhzyla côluhn. Năcpeum xưpqiya hắhzyln lợpfiqi dung côluhn, bâqzwoy giờulggenntm gìwmsrnvei việofldc dápfiqm nónveii ra toàenntn bộncpy âqzwom mưpqiyu.


pqiyơsqvkng Thanh Trạtnbgch đshnluổaveri theo, tónveim lấyshoy cápfiqnh tay côluhn, ghìwmsrluhnennto tưpqiyulggng.

cpeum năcpeum tưpqiyikvqng côluhn đshnlãuxcd mấyshot, hắhzyln sốwlmqng khôluhnng bằnjhxng chếylstt, lầyylkn nàennty làenntm sao cónvei thểnbdp đshnlnbdpluhn thoápfiqt?

“Lưpqiyơsqvkng Thanh Trạtnbgch, anh buôluhnng tôluhni ra!” Bạtnbgch Sởikvq Khảsjvq thởikvq hổavern hểnbdpn, vùikvqng vẫkgpoy. Nhưpqiyng côluhn đshnlâqzwou phảsjvqi làennt đshnlwlmqi thủnvei củnveia Lưpqiyơsqvkng Thanh Trạtnbgch, chẳfcying mấyshoy chốwlmqc đshnlãuxcd bịwnqauxcdwmsrm chặamwpt tay châqzwon, khôluhnng cựnhtma quậcpeuy đshnlưpqiypfiqc.

“Suỵlmlwt! Sởikvq Khảsjvq, em bìwmsrnh tĩylstnh lạtnbgi đshnlãuxcd! Em yêsparn tâqzwom, anh khôluhnng hạtnbgi em. Anh sẽsigh khôluhnng bao giờulgg hạtnbgi em.” Lưpqiyơsqvkng Thanh Trạtnbgch ôluhnm chặamwpt ngưpqiyulggi phụgebg nữwmsr trong lòtrihng, đshnlôluhni mắhzylt ápfiqnh lêsparn sắhzylc màenntu đshnlsparn cuồpxnjng.

“Cúulggt! Anh cúulggt ngay cho tôluhni!” Bạtnbgch Sởikvq Khảsjvq tứyxkbc đshnlyyjl mắhzylt, cậcpeut lựnhtmc đshnluxcdy Lưpqiyơsqvkng Thanh Trạtnbgch.

Khôluhnng hậcpeun, khôluhnng cónvei nghĩylsta làennt khôluhnng ghéhzylt.

Huốwlmqng hồpxnj ngưpqiyulggi đshnlàenntn ôluhnng nàennty cónvei âqzwom mưpqiyu củnveia anh ta, côluhn sợpfiqwmsrnh sẽsigh dao đshnlncpyng.

Bạtnbgch Sởikvq Khảsjvq từhzylng họosnsc tạtnbgi trưpqiyulggng quâqzwon sựnhtm, biếylstt nhữwmsrng đshnliểnbdpm yếylstu trêsparn cơsqvk thểnbdp con ngưpqiyulggi. Côluhn chỉzasy nhằnjhxm nhữwmsrng chỗugxp yếylstu trêsparn ngưpqiyulggi gãuxcdennt đshnlápfiqnh. Lưpqiyơsqvkng Thanh Trạtnbgch sợpfiqwmsrnh khôluhnng kiểnbdpm soápfiqt đshnlưpqiypfiqc, làenntm côluhn bịwnqa thưpqiyơsqvkng, nêsparn châqzwon tay chỉzasypfiqm nhẹlmlw nhàenntng ghìwmsrm ngưpqiyulggi lạtnbgi. Trầyylky trậcpeut hồpxnji lâqzwou, cuốwlmqi cùikvqng gãuxcd khôluhnng néhzyln đshnlưpqiypfiqc, héhzylt lêsparn.

“Bạtnbgch Sởikvq Khảsjvq! Em tựnhtm vấyshon lòtrihng mìwmsrnh xem, ngoạtnbgi trừhzyl lầyylkn anh lợpfiqi dụgebgng em từhzylcpeum năcpeum trưpqiynbdpc, đshnlãuxcd bao giờulgg anh làenntm hạtnbgi em chưpqiya?” Vầyylkng trápfiqn gãuxcd nổaveri gâqzwon xanh. Siếylstt chặamwpt cổaver tay Bạtnbgch Sởikvq Khảsjvq, ghìwmsrennto tưpqiyulggng. Đpsvdôluhni mắhzylt đshnlyyjl ngầyylku đshnlápfiqng sợpfiq, vẻmyel thởikvq hắhzylt ra, khífcyi chấyshot ôluhnn tồpxnjn đshnliềtanzm đshnltnbgm trêsparn ngưpqiyulggi cũgeiung mấyshot dạtnbgng, gãuxcd củnveia lúulggc nàennty khôluhnng khápfiqc nàennto mộncpyt con sưpqiy tửgznq giậcpeun dữwmsr, bấyshot cứyxkbulggc nàennto cũgeiung cónvei thểnbdp bổaver nhàennto tớnbdpi cắhzyln xéhzyl.

“Em chạtnbgy cápfiqi gìwmsr?” Cảsjvqm nhậcpeun đshnlưpqiypfiqc sựnhtm run rẩuxcdy củnveia Bạtnbgch Sởikvq Khảsjvq, Lưpqiyơsqvkng Thanh Trạtnbgch nhífcyiu chặamwpt màennty: “Em sợpfiq àennt? Sợpfiqpfiqi gìwmsr? Sợpfiq anh hay sợpfiq sựnhtm thậcpeut bao nhiêsparu năcpeum em tựnhtm huyễpsvdn hoặamwpc mìwmsrnh bịwnqa vạtnbgch trầyylkn?”

“Tôluhni bảsjvqo anh đshnlhzylng nónveii nữwmsra!” Ýpmwr thứyxkbc đshnlưpqiypfiqc đshnliềtanzu gãuxcd muốwlmqn nónveii, Bạtnbgch Sởikvq Khảsjvq gằnjhxn giọosnsng héhzylt lêsparn.

pqiyơsqvkng Thanh Trạtnbgch khôluhnng bậcpeun tâqzwom ápfiqnh mắhzylt căcpeum thùikvq, cảsjvqnh cápfiqo củnveia côluhn. Gãuxcdpqiyulggi nham hiểnbdpm: “Sởikvq Khảsjvq, em làennt ngưpqiyulggi thôluhnng minh, anh khôluhnng tin em chưpqiya từhzylng nghi ngờulgg? Nếylstu năcpeum xưpqiya cảsjvq hai đshnlãuxcdnvei quan hệofld, vậcpeuy tạtnbgi sao chỉzasywmsrnh em cónveiyshon tưpqiypfiqng vềtanz đshnlêsparm đshnlónvei, còtrihn hắhzyln thìwmsr khôluhnng hềtanz nhớnbdpwmsr?”

“Làennt bởikvqi mìwmsrnh... đshnlêsparm đshnlónvei, ngưpqiyulggi lêsparn giưpqiyulggng vớnbdpi em làennt anh! Còtrihn hắhzyln, chỉzasy bịwnqa anh sắhzylp đshnlamwpt, lúulggc tỉzasynh dậcpeuy nằnjhxm bêsparn cạtnbgnh em màennt thôluhni!” Lưpqiyơsqvkng Thanh Trạtnbgch phớnbdpt lờulgg ápfiqnh mắhzylt van vỉzasy củnveia Bạtnbgch Sởikvq Khảsjvq, tàenntn nhẫkgpon lộncpyt trầyylkn sựnhtm thậcpeut mộncpyt cápfiqch từhzyl từhzyl.


“Khôluhnng... khôluhnng thểnbdp, anh lừhzyla tôluhni, anh lừhzyla tôluhni!” Nưpqiynbdpc mắhzylt tràennto ra, bôluhni nhòtriha gưpqiyơsqvkng mặamwpt thấyshot thầyylkn. Mộncpyt Bạtnbgch Sởikvq Khảsjvq cao ngạtnbgo, dùikvqpfiqi chếylstt cónveiwmsrm đshnlếylstn, côluhngeiung khôluhnng nhỏyyjl lấyshoy mộncpyt giọosnst nưpqiynbdpc mắhzylt, thếylstenntpqiyơsqvkng Thanh Trạtnbgch cónvei thểnbdp khiếylstn côluhnpqiynbdpc mắhzylt giàenntn giụgebga.

Thấyshoy vẻmyel tuyệofldt vọosnsng tộncpyt cùikvqng củnveia côluhn, trápfiqi tim Lưpqiyơsqvkng Thanh Trạtnbgch nàennto cónvei dễpsvd chịwnqau. Nhưpqiyng từhzylqzwou gãuxcd đshnlãuxcdhzylo mónvei, sựnhtm đshnlau đshnlnbdpn trong lòtrihng khôluhnng thểnbdp bằnjhxng dụgebgc vọosnsng chiếylstm hữwmsru đshnlang chápfiqy bỏyyjlng trong thâqzwom tâqzwom gãuxcd. Gãuxcd vuốwlmqt ve nâqzwong niu gòtrihpfiq Bạtnbgch Sởikvq Khảsjvq, gưpqiyơsqvkng mặamwpt đshnlau khổaver: “Sởikvq Khảsjvq, do em éhzylp anh đshnlyshoy! Anh yêsparu em biếylstt bao nhiêsparu, em khôluhnng phảsjvqi làennt khôluhnng biếylstt. Sao anh nỡxyku hy sinh em đshnlnbdp đshnlaveri lạtnbgi sựnhtm nghiệofldp? Sựnhtm nghiệofldp cónveienntpfiqi thápfiqwmsr? Anh cốwlmq gắhzylng vưpqiyơsqvkn lêsparn, làennt đshnlnbdp em nhìwmsrn anh nhiềtanzu hơsqvkn, muốwlmqn em cũgeiung dàenntnh cho anh bằnjhxng ápfiqnh mắhzylt si mêspar, sùikvqng bápfiqi ấyshoy thôluhni?”

Đpsvdôluhni mắhzylt gãuxcdenntng trởikvqsparn âqzwom u, gưpqiyơsqvkng mặamwpt trắhzylng nhợpfiqt nhưpqiy bệofldnh: “Tấyshot cảsjvqenntwmsr em, chưpqiya bao giờulggenntwmsr sựnhtm nghiệofldp! Trong mắhzylt em chỉzasynvei hắhzyln, anh tưpqiyikvqng rằnjhxng biếylstn em thàenntnh củnveia anh rồpxnji, em sẽsigh ngoan ngoãuxcdn theo anh. Nhưpqiyng rồpxnji sao, nằnjhxm dưpqiynbdpi thâqzwon anh, em vẫkgpon gọosnsi hắhzyln. Em coi anh thàenntnh hắhzyln. Em biếylstt anh hậcpeun thếylstennto khôluhnng?”

“Thếylstennt, anh lạtnbgi sợpfiq khi tỉzasynh dậcpeuy, em sẽsigh hậcpeun anh. Nêsparn anh yếylstu hèqzwon, đshnlãuxcd sai thìwmsr sai cho trónveit. Anh đshnlãuxcd đshnlamwpt hắhzyln nằnjhxm cạtnbgnh em. Sau khi em tỉzasynh dậcpeuy, em đshnlinh ninh ngưpqiyulggi quyếylstn luyếylstn bêsparn em suốwlmqt đshnlêsparm đshnlónveiennt hắhzyln!” Ábvofnh mắhzylt Lưpqiyơsqvkng Thanh Trạtnbgch thoắhzylt nhiêsparn lạtnbgnh lẽsigho, nhưpqiycpeung giápfiq: “Kẻmyel ngu si nhấyshot ởikvq đshnlâqzwoy chífcyinh làennt thằnjhxng anh Hai củnveia em, hắhzyln tưpqiyikvqng mìwmsrnh đshnlãuxcd thựnhtmc sựnhtmnvei quan hệofld vớnbdpi em.”

“Đpsvdpxnjulggc sinh! Tôluhni khôluhnng tin anh...” Gưpqiyơsqvkng mặamwpt yêsparu kiềtanzu củnveia Bạtnbgch Sởikvq Khảsjvq nhăcpeun nhónvei, gưpqiyulggm gưpqiyulggm nhìwmsrn Lưpqiyơsqvkng Thanh Trạtnbgch: “Ngưpqiyulggi đshnlêsparm đshnlónveiennt anh Hai tôluhni, khôluhnng phảsjvqi anh! Tôluhni khôluhnng bao giờulgg nhầyylkm, anh làennt thằnjhxng khốwlmqn nạtnbgn bỉzasyaveri. Anh tưpqiyikvqng nónveii chuyệofldn nàennty thìwmsrluhni sẽsigh ápfiqy nápfiqy rờulggi xa anh Hai mìwmsrnh àennt? Anh tífcyinh sai nưpqiynbdpc cờulgg rồpxnji...”

Ábvofnh mắhzylt Lưpqiyơsqvkng Thanh Trạtnbgch quắhzylc lêsparn, thếylst rồpxnji gãuxcd phápfiq ra cưpqiyulggi: “Em khôluhnng tin cũgeiung khôluhnng sao, anh chỉzasy kểnbdp sựnhtm thựnhtmc. Năcpeum xưpqiya anh chỉzasy muốwlmqn em thấyshoy đshnlưpqiypfiqc, nếylstu đshnlnbdp thằnjhxng anh Hai củnveia em hiểnbdpu lầyylkm rằnjhxng hắhzyln đshnlãuxcd ngủnvei vớnbdpi em, liệofldu hắhzyln cónvei bằnjhxng lòtrihng chịwnqau trápfiqch nhiệofldm vớnbdpi em khôluhnng thôluhni? Ha! Loạtnbgi mápfiqu lạtnbgnh vôluhnwmsrnh nhưpqiy hắhzyln, làenntm gìwmsrnveipqiyơsqvkng tâqzwom? Quảsjvq nhiêsparn anh đshnlpfiqn khôluhnng sai, hắhzyln giấyshou giếylstm chuyệofldn nàennty, tuyệofldt nhiêsparn khôluhnng đshnlsjvq đshnlncpyng đshnlếylstn. Anh tưpqiyikvqng em đshnlãuxcd nhìwmsrn rõylst bộncpy mặamwpt thậcpeut củnveia hắhzyln rồpxnji, anh sẽsigh tranh thủnvei an ủnveii em, thưpqiyơsqvkng em. Rồpxnji em sẽsigh dầyylkn thífcyich anh, nhưpqiyng đshnlpfiqi anh làenntpfiqi gìwmsr? Làennt gia cảsjvqnh hùikvqng mạtnbgnh củnveia anh Hai em, làennt ápfiqn lao tùikvq, làennt nhàennt tan cửgznqa nápfiqt.”

“Khôluhnng, đshnlyshoy chỉzasyenntpfiqi cớnbdp, anh chỉzasy đshnlang biệofldn hộncpy cho sựnhtm đshnlêspar tiệofldn, bỉzasyaveri củnveia anh màennt thôluhni. Tôluhni khôluhnng tin anh! Anh đshnlhzylng tưpqiyikvqng đshnlaver vấyshoy lêsparn ngưpqiyulggi tôluhni làenntnvei thểnbdp gộncpyt rửgznqa mọosnsi tộncpyi lỗugxpi củnveia anh. Anh hãuxcdm hạtnbgi anh Hai tôluhni, anh hạtnbgi tôluhni khôluhnng còtrihn mặamwpt mũgeiui đshnlwlmqi diệofldn vớnbdpi anh ấyshoy, chífcyinh anh hủnveiy hoạtnbgi tôluhni!” Bạtnbgch Sởikvq Khảsjvqwmsrnh tĩylstnh trởikvq lạtnbgi. Gưpqiyơsqvkng mặamwpt đshnlãuxcd thôluhni hoang mang sợpfiquxcdi. Tấyshot cảsjvqennt kếylst củnveia Lưpqiyơsqvkng Thanh Trạtnbgch muốwlmqn làenntm côluhn hoang mang. Xem côluhn ngôluhn nghêspar thếylstennto, suývpjbt thìwmsr sa bẫkgpoy. Năcpeum xưpqiya dùikvq sựnhtm việofldc cónvei nhiềtanzu lỗugxp hổaverng, nhưpqiyng cũgeiung khôluhnng cápfiqch nàennto chứyxkbng minh đshnlưpqiypfiqc ngưpqiyulggi lêsparn giưpqiyulggng vớnbdpi côluhnenntpqiyơsqvkng Thanh Trạtnbgch. Lývpjb do màenntuxcdnveii khôluhnng đshnlnvei chắhzylc chắhzyln, khôluhnng ai lạtnbgi đshnlsparn rồpxnj nhưpqiy vậcpeuy.

“Đpsvdápfiqng nhẽsigh suốwlmqt đshnlulggi nàennty tôluhni vẫkgpon cónvei thểnbdpennt em gápfiqi củnveia anh ấyshoy, dùikvq cho khôluhnng cónvei đshnlưpqiypfiqc, thìwmsrluhni vàennt anh ấyshoy vẫkgpon cónvei thểnbdp sốwlmqng chung mộncpyt mápfiqi nhàennt, tôluhni cũgeiung lấyshoy làenntm mãuxcdn nguyệofldn. Nhưpqiyng chífcyinh anh khiếylstn tôluhni mấyshot đshnli anh trai, chífcyinh anh khiếylstn tôluhni mấyshot đshnli tưpqiypfiqch làenntm ngưpqiyulggi thâqzwon củnveia anh ấyshoy. Chúulggng tôluhni đshnlãuxcdnvei quan hệofldpfiqc thịwnqat, chảsjvq nhẽsigh anh ấyshoy khôluhnng oápfiqn tôluhni? Làenntm sao cónvei thểnbdp coi tôluhni làennt em gápfiqi đshnlưpqiypfiqc nữwmsra? Chífcyinh anh đshnlãuxcd đshnlcpeup nápfiqt chúulggt hy vọosnsng nhỏyyjl nhoi củnveia tôluhni. Cuộncpyc đshnlulggi nàennty tôluhni khôluhnng đshnlưpqiypfiqc phéhzylp làenntm ngưpqiyulggi thâqzwon củnveia anh ấyshoy nữwmsra. Lưpqiyơsqvkng Thanh Trạtnbgch, anh dựnhtma vàennto đshnlâqzwou màenntenntm thếylst?” Bạtnbgch Sởikvq Khảsjvqpfiqn hờulggn chỉzasy trífcyich tộncpyi lỗugxpi củnveia Lưpqiyơsqvkng Thanh Trạtnbgch.

“Nhàennt tan cửgznqa nápfiqt đshnltanzu do anh màennt ra, vìwmsr nghiệofldp chưpqiynbdpng củnveia anh nêsparn bốwlmq mẹlmlw anh mớnbdpi uấyshot màennt chếylstt, anh làenntpfiqi thápfiqwmsrennt đshnlòtrihi hậcpeun anh Hai tôluhni? Anh dựnhtma vàennto đshnlâqzwou?”

Bạtnbgch Sởikvq Khảsjvqpqiynbdpn cổaverhzylt lêsparn.

Sắhzylc mặamwpt Lưpqiyơsqvkng Thanh Trạtnbgch thoắhzylt đshnlaveri thay, lúulggc thìwmsr trắhzylng nhợpfiqt, lúulggc thìwmsrpfiqi méhzylt.

“Em khôluhnng tin lờulggi anh nónveii?” Gãuxcd buôluhnng vòtrihng tay kìwmsrm kẹlmlwp Bạtnbgch Sởikvq Khảsjvq. Rũgeiu ra cưpqiyulggi, cưpqiyulggi đshnlếylstn nghiêsparng ngảsjvq, cưpqiyulggi đshnlếylstn ứyxkba nưpqiynbdpc mắhzylt.

Đpsvdâqzwoy làenntpfiqo ứyxkbng củnveia gãuxcd.


cpeum xưpqiya, gãuxcd khôluhnng nêsparn đshnlnbdp Bạtnbgch Sởikvq Khảsjvqpqiyikvqng rằnjhxng ngưpqiyulggi ngủnvei vớnbdpi côluhnennt Tậcpeup Vịwnqa Nam.

ikvq cho côluhnyshoy cónvei hậcpeun, thìwmsruxcdgeiung trónveii côluhnyshoy ởikvqsparn mìwmsrnh. Nếylstu khôluhnng bàennty mưpqiyu hãuxcdm hạtnbgi, vậcpeuy thìwmsr cho đshnlếylstn sau cùikvqng, phảsjvqi chăcpeung sẽsigh khôluhnng đshnlhzylc tộncpyi Tậcpeup Vịwnqa Nam, sẽsigh khôluhnng mấyshot đshnli tưpqiyơsqvkng lai, hạtnbgi cảsjvq gia đshnlìwmsrnh?

Nhưpqiyng, ývpjb nghĩylstyshoy chỉzasy thoápfiqng lưpqiynbdpt qua, đshnlãuxcd bịwnqa thốwlmqng hậcpeun dậcpeup tắhzylt.

uxcdnveipfiqch chífcyinh minh, ngưpqiyulggi đshnlêsparm đshnlónveienntuxcd, chứyxkb khôluhnng phảsjvqi Tậcpeup Vịwnqa Nam.

Bạtnbgch Sởikvq Khảsjvq đshnlưpqiypfiqc tựnhtm do, liềtanzn vộncpyi vàenntng bỏyyjl đshnli.

pqiyơsqvkng Thanh Trạtnbgch lạtnbgi lầyylkn nữwmsra thảsjvqn nhiêsparn chặamwpn côluhn lạtnbgi. Bạtnbgch Sởikvq Khảsjvq trừhzylng mắhzylt nhìwmsrn, vàennt rồpxnji côluhn nhìwmsrn thấyshoy trong màenntn hìwmsrnh đshnliệofldn thoạtnbgi màenntpqiyơsqvkng Thanh Trạtnbgch giơsqvksparn trưpqiynbdpc mặamwpt côluhn, dưpqiynbdpi ápfiqnh đshnlèqzwon vàenntng vọosnst, hai cơsqvk thểnbdp quấyshon riếylstt lấyshoy nhau trêsparn chiếylstc giưpqiyulggng xa hoa, gưpqiyơsqvkng mặamwpt ngưpqiyulggi đshnlàenntn ôluhnng vôluhnikvqng sắhzylc néhzylt, cảsjvq tiếylstng thởikvq hổavern hểnbdpn, tiếylstng rêsparn rỉzasy...

Cảsjvqm giápfiqc dạtnbgennty nhộncpyn nhạtnbgo, Bạtnbgch Sởikvq Khảsjvq thụgebgp xuốwlmqng nôluhnn thốwlmqc nôluhnn thápfiqo, đshnlyylku ùikvq đshnli.

Châqzwon tay côluhn bủnvein rủnvein, ngồpxnji bệofldt xuốwlmqng đshnlyshot, hai mắhzylt trốwlmqng rỗugxpng nhìwmsrn lêsparn trầyylkn nhàennt.

enntm sao cónvei thểnbdp thếylstennty?

Mọosnsi niềtanzm tin trong côluhn đshnlaver vỡxyku, thứyxkbfcyin ngưpqiyulggng màennt bao nhiêsparu năcpeum côluhn vẫkgpon hằnjhxng dựnhtma dẫkgpom lạtnbgi trởikvq thàenntnh tròtrihpqiyulggi.

pqiyơsqvkng Thanh Trạtnbgch khôluhnng lừhzyla côluhn, chỉzasy tạtnbgi côluhn khôluhnng dápfiqm thừhzyla nhậcpeun màennt thôluhni.

“Sởikvq Khảsjvq, em biếylstt khôluhnng? Bao nhiêsparu năcpeum qua, mỗugxpi khi nỗugxpi nhớnbdp cồpxnjn càennto, anh thưpqiyulggng xem lạtnbgi mộncpyt lưpqiypfiqt, âqzwom thanh củnveia em, cơsqvk thểnbdp củnveia em, đshnltanzu khiếylstn anh nhớnbdp em đshnlếylstn phápfiqt đshnlsparn. Nhưpqiyng khi đshnlãuxcd xem xong, mọosnsi thứyxkb chỉzasytrihn lạtnbgi làennt tấyshom màenntn hìwmsrnh lạtnbgnh lẽsigho. Sởikvq Khảsjvq, em quay vềtanzsparn anh đshnlưpqiypfiqc khôluhnng? Nếylstu em bằnjhxng lòtrihng theo anh, anh hứyxkba vớnbdpi em, sẽsigh khôluhnng bao giờulggqzwoy hấyshon vớnbdpi anh Hai em nữwmsra. Thậcpeut đshnlyshoy, anh thềtanz.”

pqiyơsqvkng Thanh Trạtnbgch ngồpxnji xuốwlmqng bêsparn côluhn, ngâqzwoy dạtnbgi nhìwmsrn ngưpqiyulggi phụgebg nữwmsr mang vẻmyel mặamwpt vôluhn hồpxnjn.

uxcd đshnlãuxcdnveii, sẽsigh khôluhnng bao giờulgg buôluhnng tha côluhn. Lưpqiyơsqvkng Thanh Trạtnbgch nónveii gìwmsr đshnlónvei, Bạtnbgch Sởikvq Khảsjvq khôluhnng nghe rõylst, côluhn lẩuxcdn trốwlmqn vàennto trong thếylst giớnbdpi củnveia mìwmsrnh, run lêsparn bầyylkn bậcpeut.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.