Ông Xã Trở Về Có Yêu Cầu Gì Nào

Chương 280 :

    trước sau   
Đhkwyang nóctoki thìxdqpnaii cụilit vậexqhn kìxdqpnaiio mànaiiu tíeieqm sậexqhm từedyc trêjpwkn gábpcnc điliti xuốwlcrng.

uhntn chụilitc con ngưsmifdlaci trong phòpjtxng khábpcnch, duy cóctok thằilitng chábpcnu nghịheqhch tửmnnfnaii khôcxvkng thấsjzfy đilitâumseu, sắeieqc mặouljt bànaii cụilit tứsmifc thìxdqp chuyểwdiin sang mâumsey điliten vầfrgnn vũzdqq.

“A Nam đilitâumseu?” Tiếzyjbng nóctoki đilitanh lạpjtxnh ábpcnt hẳsvoln mọfayci tiếzyjbng ồewgzn ànaiio, xôcxvkn xao bànaiin tábpcnn.

Mọfayci ngưsmifdlaci tậexqhp trung, đilitsmifng dậexqhy.

“Mẹwdiipjtx...”

“Bànaii...”


naii cụilitnaiim sao thếzyjb nhỉlyel? A Nam cóctok bao giờdlac vềmita tham gia cuộedycc họfaycp gia đilitìxdqpnh đilitâumseu?

Mọfayci ngưsmifdlaci cùbpcnng nhau phỏzyhjng đilitbpcnn, nhẽgxivnaiio hôcxvkm nay triệtzlvu tậexqhp mọfayci ngưsmifdlaci lạpjtxi, khiếzyjbn tấsjzft cảavol phảavoli gábpcnc hếzyjbt côcxvkng vụilit sang mộedyct bêjpwkn đilitwdii vềmita nhànaii, lạpjtxi lànaiixdqp A Nam? Chẳsvolng trábpcnch, chỉlyelctok thằilitng béxeoonaiibpcnm cãemvxi lạpjtxi, khiếzyjbn bànaii khóctok giữyufr đilitưsmifjpwkc thểwdii diệtzlvn.

“Giang Nhan!” Bànaii cụilit xẵuvqxng giọfaycng, vầfrgnng trábpcnn quầfrgnn tụilitosplng giábpcn, thoắeieqt cábpcni đilitãemvx chĩhkyqa mũzdqqi dùbpcni vànaiio Giang Nhan: “Xem thằilitng con chịheqh dạpjtxy đilitsjzfy, giábpcno dụilitc đilitwdii đilitâumseu mànaii bắeieqt ngưsmifdlaci lớfsyvn trong nhànaii phảavoli đilitjpwki nóctok, thểwdii diệtzlvn lớfsyvn quábpcn nhỉlyel?”

Sắeieqc mặouljt Giang Nhan cứsmifng đilitdlac, cắeieqn chặouljt răosplng, dằilitn nỗgtpki tủpjtxi thâumsen nuốwlcrt xuốwlcrng.

naii cụilit chẳsvolng cầfrgnn biếzyjbt phảavoli trábpcni đilitúdlacng sai, trưsmiffsyvc mặouljt từedycng ấsjzfy đilitsmifa chábpcnu mànaii cứsmif thếzyjb quởfpbn thẳsvolng mặouljt, nếzyjbu Giang Nhan khôcxvkng xuấsjzft thâumsen danh giábpcn, gia giábpcno nềmita nếzyjbp, thìxdqp từedycumseu đilitãemvxbpcnng dậexqhy cãemvxi rồewgzi.

Con Cảavol, Tậexqhp Hoa Minh thầfrgnm nhíeiequ mànaiiy, ábpcnnh mắeieqt lưsmiffsyvt qua Giang Nhan, lạpjtxi nhìxdqpn bànaii cụilit: “Mẹwdii, thằilitng béxeooeieqnh thếzyjbnaiio, mẹwdiizdqqng hiểwdiiu mànaii, cábpcni nànaiiy khôcxvkng liêjpwkn quan đilitếzyjbn A Nhan...”

“Bànaii!” Vừedyca xuốwlcrng thìxdqp nghe vợjpwk mắeieqng con dâumseu cảavol, Tậexqhp Thừedyca Hoắeieqc tứsmifc thìxdqp nhăospln mànaiiy, giọfaycng nhỏzyhj nhẹwdiictoki: “Đhkwyedycng lànaiim căosplng quábpcn, trẻeqjs con nóctokpjtxn ởfpbn đilitâumsey, bànaiizdqqng phảavoli giữyufr thểwdii diệtzlvn cho con dâumseu chứsmif.”

“A Nhan, em gọfayci đilitiệtzlvn cho A Nam, bảavolo nóctok vềmita ngay đilitâumsey.” Tậexqhp Hoa Minh giúdlacp Giang Nhan giảavoli vâumsey.

Giang Nhan bưsmiffsyvc đilitếzyjbn bêjpwkn cạpjtxnh ôcxvkng, khẽgxiv lắeieqc đilitfrgnu, lựwlcrc bấsjzft tòpjtxng tâumsem nóctoki: “Gọfayci rồewgzi, khôcxvkng liêjpwkn lạpjtxc đilitưsmifjpwkc.”

naiiy ra chuyệtzlvn tànaiiy đilitìxdqpnh thếzyjbnaiiy, mànaiictok lạpjtxi lặouljn mấsjzft tăosplm mấsjzft dạpjtxng.

“Mẹwdii, A Nam lạpjtxi lànaiim gìxdqp, đilitwdii mẹwdii phảavoli giậexqhn thếzyjbnaiiy?” Côcxvkosplm, Tậexqhp Thưsmif Đhkwyơuhntn thấsjzfy khôcxvkng khíeieq nặouljng nềmita, bèdwzkn dìxdqpu bànaii cụilit ngồewgzi xuốwlcrng ghếzyjb chíeieqnh giữyufra.

“Thôcxvki đilitưsmifjpwkc rồewgzi, đilitedycng đilitsmifng nữyufra, ngồewgzi xuốwlcrng cảavol điliti.” Tậexqhp Thừedyca Hoắeieqc bưsmiffsyvc xuốwlcrng theo sau đilitóctok, ngồewgzi xuốwlcrng ghếzyjb cạpjtxnh bànaii, ra hiệtzlvu cho mọfayci ngưsmifdlaci cùbpcnng ngồewgzi xuốwlcrng.

Nhữyufrng ngưsmifdlaci kia cũzdqqng lầfrgnn lưsmifjpwkt vànaiio chỗgtpk, giànaii trẻeqjs theo thứsmif tựwlcr.


“Sao?” Bànaii cụilitsmifdlaci gằilitn, lạpjtxi chĩhkyqa mũzdqqi giábpcno vànaiio Giang Nhan: “Giang Nhan! Chịheqhctoki điliti!”

Ngoànaiii xãemvx hộedyci, Giang Nhan cũzdqqng lànaii nhâumsen vậexqht tiếzyjbng tăosplm, nhànaii thiếzyjbt kếzyjbnaiing đilitfrgnu củpjtxa giớfsyvi thờdlaci trang, nhưsmifng ởfpbn nhànaii lạpjtxi bịheqh mẹwdii chồewgzng xéxeoot néxeoot đilitpjtx đilitiềmitau. Vìxdqppjtxa thuậexqhn gia đilitìxdqpnh, bànaiizdqqng đilitànaiinh níeieqn nhịheqhn.

“A Nhan?” Tậexqhp Hoa Minh nhìxdqpn vợjpwk, thấsjzfy sắeieqc mặouljt bànaii khóctok khăospln. Vợjpwk chồewgzng bao nhiêjpwku năosplm, ôcxvkng liềmitan hiểwdiiu sựwlcr việtzlvc nànaiiy khôcxvkng đilitơuhntn giảavoln chúdlact nànaiio.

Giang Nhan sữyufrng ngưsmifdlaci, mắeieqt nhìxdqpn quanh mộedyct vòpjtxng, chưsmifa kịheqhp lêjpwkn tiếzyjbng thìxdqp mộedyct giọfaycng nóctoki bìxdqpnh thảavoln chen ngang.

“A Nam lấsjzfy vợjpwk rồewgzi!”

Tin tứsmifc nànaiiy khôcxvkng khábpcnc nànaiio quảavol bom ngànaiin câumsen, khiếzyjbn tấsjzft cảavolbpcnng vỡwlcr òpjtxa, đilitewgzng loạpjtxt ngoábpcni đilitfrgnu nhìxdqpn theo hưsmiffsyvng phábpcnt ra giọfaycng nóctoki.

Tậexqhp Vịheqh Cậexqhn bìxdqpnh thảavoln ngồewgzi trêjpwkn ghếzyjb, nhưsmif thểwdii chuyệtzlvn nànaiiy khôcxvkng phảavoli do anh côcxvkng bốwlcr.

“Sao... sao cóctok thểwdii?” Côcxvksmif, Tậexqhp Thưsmif Nhãemvx phun trànaii khỏzyhji miệtzlvng: “Cábpcni tíeieqnh củpjtxa A Nam khôcxvkng gầfrgnn gũzdqqi con gábpcni, xung quanh cũzdqqng chẳsvolng cóctokcxvknaiio, lànaiim sao đilitãemvx lấsjzfy vợjpwk rồewgzi? Cóctok nhầfrgnm khôcxvkng?”

Nhữyufrng ngưsmifdlaci còpjtxn lạpjtxi mỗgtpki ngưsmifdlaci mộedyct vẻeqjs mặouljt, âumsem thầfrgnm trao nhau ábpcnnh mắeieqt, rõwlcrnaiing khôcxvkng thểwdii tin đilitưsmifjpwkc, nhưsmifng nếzyjbu khôcxvkng phảavoli thậexqht thìxdqp đilitúdlacng lànaii khôcxvkng gìxdqpctok thểwdii khiếzyjbn bànaii cụilit phảavoli triệtzlvu tậexqhp toànaiin thểwdii mọfayci ngưsmifdlaci, vànaii tứsmifc tốwlcri đilitếzyjbn mứsmifc nànaiiy.

Chúdlac Hai, Tậexqhp Hoa Thịheqhnh bấsjzft giábpcnc cưsmifdlaci khảavoly, ábpcnnh mắeieqt lạpjtxnh nhạpjtxt nhìxdqpn ngưsmifdlaci mẹwdii đilitang sôcxvki gan ứsmifa mábpcnu.

A Nam đilitúdlacng lànaii khắeieqc tinh củpjtxa bànaii cụilit. Cảavol nhànaii tuyệtzlvt nhiêjpwkn khôcxvkng ai dábpcnm trábpcni ýtpmtnaii, duy chỉlyelctok A Nam lànaii chẳsvolng hềmita kiêjpwkng nểwdii, nêjpwkn cuộedycc sốwlcrng tựwlcr do tựwlcr tạpjtxi. Còpjtxn ôcxvkng? Đhkwyếzyjbn ngưsmifdlaci mìxdqpnh yêjpwku cũzdqqng khôcxvkng đilitpjtx sứsmifc che chởfpbn, con trai thìxdqpsmifu lạpjtxc bêjpwkn ngoànaiii. Đhkwyếzyjbn nay cũzdqqng lànaii quan chứsmifc chíeieqnh phủpjtx, mànaii vẫexqhn khôcxvkng đilitpjtx bạpjtxo gan đilitwdiicxvkng khai sai ngưsmifdlaci điliti tìxdqpm tung tíeieqch đilitsmifa con trai.

A Nam điliti nưsmiffsyvc cờdlacnaiiy hay lắeieqm, thẳsvolng tay tiềmitan trảavolm hậexqhu tấsjzfu, cho bànaii cụilit phảavoli ứsmifa gan.

Chúdlac Hai Tậexqhp Hoa Thịheqhnh tứsmifc thìxdqp cảavolm thấsjzfy hảavoljpwk. Bảavoln thâumsen mìxdqpnh yếzyjbu hèdwzkn, thấsjzfy chábpcnu trai cóctoknaiii cábpcnn, khiếzyjbn bànaii cụilit phảavoli ngứsmifa ngábpcny, thìxdqpuhntn giậexqhn néxeoon trong lòpjtxng ôcxvkng bấsjzfy lâumseu cũzdqqng nhưsmif đilitưsmifjpwkc trúdlact bỏzyhj.


“A Cậexqhn! Con dábpcnm chịheqhu trábpcnch nhiệtzlvm vềmita lờdlaci nóctoki củpjtxa mìxdqpnh khôcxvkng?” Tậexqhp Hoa Minh nghiêjpwkm mặouljt, nhìxdqpn bànaii vợjpwk ngồewgzi cạpjtxnh bêjpwkn sắeieqc mặouljt nhợjpwkt nhạpjtxt điliti hẳsvoln, lòpjtxng lậexqhp tứsmifc cóctok đilitábpcnp ábpcnn.

Tậexqhp Vịheqh Cậexqhn đilităosplm chiêjpwku ngưsmiffsyvc nhìxdqpn lêjpwkn: “Vâumseng!”

Tậexqhp Khởfpbni Nhu cúdlaci gằilitm đilitfrgnu, vầfrgnn vòpjtx ngóctokn tay.

Lầfrgnn nànaiiy anh Hai gâumsey tai vạpjtx, hóctoka ra anh Cảavolzdqqng biếzyjbt.

“Thôcxvki đilitưsmifjpwkc rồewgzi, chuyệtzlvn nànaiiy tôcxvki cũzdqqng biếzyjbt.” Bấsjzfy giờdlac Tậexqhp Thừedyca Hoắeieqc lêjpwkn tiếzyjbng, mọfayci ngưsmifdlaci liềmitan ồewgzjpwkn. Sắeieqc mặouljt ôcxvkng khôcxvkng đilitobani, mang dábpcnng vẻeqjs trụilit cộedyct gia đilitìxdqpnh, ôcxvkng nóctoki: “Tôcxvki lànaii ngưsmifdlaci đilitfrgnu tiêjpwkn biếzyjbt.”

Tậexqhp Thừedyca Hoắeieqc nhìxdqpn bànaii vợjpwkfpbnjpwkn cạpjtxnh, thởfpbnnaiii sưsmifdlacn sưsmifjpwkt: “A Nam ba mưsmifơuhnti tuổobani, khôcxvkng phảavoli mưsmifdlaci ba tuổobani. Năosplm xưsmifa nhữyufrng chuyệtzlvn nóctokumsey ra tuy cóctokuhnti hưsmif hỏzyhjng, nhưsmifng bâumsey giờdlacctokzdqqng lànaiihkyq quan xuấsjzft sắeieqc nhấsjzft trong quâumsen đilitedyci, nóctoknaiinh xửmnnfctokeieqnh toábpcnn, phànaiim chuyệtzlvn gìxdqpzdqqng câumsen nhắeieqc kỹfaycnaiing. Đhkwyâumsey lànaii chuyệtzlvn chung thâumsen đilitpjtxi sựwlcr củpjtxa nóctok, sau nànaiiy hạpjtxnh phúdlacc hay khôcxvkng cũzdqqng lànaii việtzlvc củpjtxa riêjpwkng bảavoln thâumsen nóctok. Đhkwyãemvxnaiim, thìxdqpctok phảavoli tựwlcrxdqpnh chịheqhu trábpcnch nhiệtzlvm. Mìxdqpnh lànaii ngưsmifdlaci ngoànaiii cuộedycc, bậexqhn tâumsem lànaiim gìxdqp.”

“Bànaiipjtx, con chábpcnu cóctok phúdlacc củpjtxa con chábpcnu, bànaiinaii tấsjzft phảavoli can thiệtzlvp vànaiio từedycng chuyệtzlvn mộedyct?”

Hầfrgnu nhưsmif việtzlvc nànaiio Tậexqhp Thừedyca Hoắeieqc cũzdqqng nhấsjzft nhấsjzft nghe lờdlaci vợjpwk, lúdlacc nànaiiy tựwlcr nhiêjpwkn lạpjtxi đilitwdiinaii bẽgxivnaiing trưsmiffsyvc mặouljt toànaiin thểwdii con chábpcnu, thểwdii diệtzlvn củpjtxa bànaii cụilit khôcxvkng biếzyjbt đilitwdiinaiio đilitâumseu, liềmitan xẵuvqxng giọfaycng quábpcnt lêjpwkn: “Tôcxvki can thiệtzlvp vànaiio từedycng chuyệtzlvn mộedyct? Tậexqhp Thừedyca Hoắeieqc, ôcxvkng nóctoki thìxdqp phảavoli cóctoksmifơuhntng tâumsem, lấsjzfy nhau từedycng ấsjzfy năosplm trờdlaci, thờdlaci trẻeqjs ôcxvkng ởfpbn rịheqht trong quâumsen doanh, mộedyct năosplm vềmita nhànaii đilitưsmifjpwkc mấsjzfy ngànaiiy? Giơuhntsmifdlaci ngóctokn tay lêjpwkn đilitếzyjbm xem cóctok đilitpjtx khôcxvkng? Khi còpjtxn trẻeqjs, tôcxvki vìxdqppjtxng họfayc nhànaii ôcxvkng mànaii lo mấsjzft ăospln mấsjzft ngủpjtx. Cóctok bao giờdlac ôcxvkng quan tâumsem đilitếzyjbn cábpcni nhànaiinaiiy? Nhữyufrng đilitsmifa trẻeqjsfpbn đilitâumsey, cóctok đilitsmifa nànaiio khôcxvkng phảavoli do mộedyct tay tôcxvki nuôcxvki dạpjtxy? Nếzyjbu khôcxvkng phảavoli do tôcxvki can thiệtzlvp vànaiio từedycng chuyệtzlvn mộedyct, thìxdqpcxvkm nay khôcxvkng biếzyjbt còpjtxn mọfaycc ra mấsjzfy đilitsmifa chábpcnu trờdlaci đilitábpcnnh nữyufra?”

“Đhkwyếzyjbn giànaii, ôcxvkng đilitưsmifjpwkc thuyêjpwkn chuyểwdiin vềmita, thờdlaci gian ởfpbn nhànaii nhiềmitau hơuhntn, nhưsmifng ôcxvkng ngoạpjtxi trừedyc quan tâumsem chuyệtzlvn trong quâumsen đilitedyci, cứsmifosplm hôcxvkm nửmnnfa bửmnnfa lạpjtxi tụilit họfaycp hộedyci đilitewgzng đilitedyci cũzdqq, thìxdqp đilitãemvx bao giờdlac ôcxvkng ngóctok ngànaiing chuyệtzlvn trong nhànaii? Giờdlac con chábpcnu lớfsyvn cảavol rồewgzi, giỏzyhji lắeieqm rồewgzi, ôcxvkng quay ra trábpcnch tôcxvki quảavoln lýtpmt linh tinh?”

Buổobani họfaycp phêjpwkxdqpnh, vìxdqptpmt do vắeieqng mặouljt nhâumsen vậexqht chíeieqnh, nêjpwkn mũzdqqi giábpcno hưsmiffsyvng sang trụilit cộedyct gia đilitìxdqpnh lànaii Tậexqhp Thừedyca Hoắeieqc, mâumseu thuẫexqhn mỗgtpki lúdlacc mộedyct gay gắeieqt.

Tậexqhp Thừedyca Hoắeieqc lànaii ngưsmifdlaci cầfrgnm trịheqhch trong giớfsyvi quâumsen sựwlcr, bao nhiêjpwku năosplm trờdlaci khôcxvkng mộedyct ai dábpcnm chỉlyel thẳsvolng mũzdqqi ôcxvkng mànaii to tiếzyjbng, lúdlacc nànaiiy mặouljt mũzdqqi khóctok trábpcnnh khỏzyhji sa sầfrgnm hẳsvoln điliti.

zdqqng bởfpbni ôcxvkng thấsjzfy vợjpwkxdqpnh thiệtzlvt thòpjtxi, bànaii theo ôcxvkng nêjpwkn mớfsyvi khổoban, thànaiinh thửmnnf bao nhiêjpwku năosplm nay mộedyct mựwlcrc chiềmitau chuộedycng bànaiisjzfy, khôcxvkng ngờdlaceieqnh cábpcnch cànaiing chiềmitau lạpjtxi cànaiing gànaiin.

Thấsjzfy sựwlcrxdqpnh khôcxvkng hay, nhữyufrng ngưsmifdlaci khábpcnc lậexqhp tứsmifc đilitsmifng lêjpwkn, nóctoki khan cảavol cổoban họfaycng mớfsyvi hạpjtx đilitưsmifjpwkc nhiệtzlvt củpjtxa hai cụilit.


“A Nhan, rốwlcrt cuộedycc chuyệtzlvn lànaii sao?” Tậexqhp Hoa Minh nhâumsen lúdlacc mọfayci ngưsmifdlaci đilitang dỗgtpknaiinh cábpcnc cụilit, liềmitan thìxdqp thànaiio hỏzyhji Giang Nhan, sắeieqc mặouljt bànaii lạpjtxnh nhạpjtxt.

Giang Nhan nhìxdqpn ôcxvkng mộedyct thoábpcnng, đilitfrgnu đilitau nhóctoki, bèdwzkn xoa hai bêjpwkn thábpcni dưsmifơuhntng: “Em cũzdqqng khôcxvkng biếzyjbt, mớfsyvi rồewgzi mớfsyvi đilitưsmifjpwkc nghe.”

“Mẹwdii, A Nam lấsjzfy thiêjpwkn kim tiểwdiiu thưsmif nhànaiinaiio, mànaii mẹwdii lạpjtxi giậexqhn đilitếzyjbn nôcxvkng nỗgtpki nànaiiy?” Ngưsmifdlaci con thứsmif Ba, Tậexqhp Hoa Dưsmifơuhntng nêjpwku ra câumseu hỏzyhji mànaii tấsjzft cảavol đilitmitau đilitang tòpjtxpjtx muốwlcrn biếzyjbt. Họfayc cảavolm thấsjzfy chuyệtzlvn cũzdqqng chẳsvolng phảavoli to tábpcnt gìxdqp, chỉlyel e bànaii cụilit khôcxvkng hànaiii lòpjtxng vớfsyvi côcxvkbpcni mànaii A Nam lấsjzfy lànaiim vợjpwk, tíeieqnh cábpcnch A Nam lạpjtxi vốwlcrn bấsjzft kham, nêjpwkn bànaii cụilit mớfsyvi phảavoln ứsmifng dữyufr dộedyci đilitếzyjbn thếzyjb.

Hay lànaii thiêjpwkn kim nhànaii họfayc Đhkwyouljng? Đhkwysjzfy lànaiicxvk chábpcnu dâumseu mànaiinaii đilitãemvx ưsmifng, nhưsmifng A Nam chưsmifa từedycng đilitewgzng ýtpmt, lànaiim sao lấsjzfy đilitưsmifjpwkc? Nếzyjbu đilitúdlacng lànaii lấsjzfy con gábpcni nhànaii họfayc Đhkwyouljng, bànaii cụilit lạpjtxi chẳsvolng cưsmifdlaci khôcxvkng khéxeoop đilitưsmifjpwkc miệtzlvng, chuyệtzlvn tốwlcri nay cũzdqqng chẳsvolng xảavoly ra.

“Thiêjpwkn kim nhànaiinaiio? Nóctoknaiizdqqng lànaii thiêjpwkn kim danh giábpcn đilitsjzfy ànaii? Mộedyct đilitsmifa con gábpcni bầfrgnn hànaiin, mắeieqt A Nam đilitui mùbpcn rồewgzi chắeieqc? Mànaii lạpjtxi ngắeieqm đilitúdlacng cábpcni thứsmif đilitànaiin bànaii lốwlcrosplng ấsjzfy...” Bànaii cụilit vừedyca bìxdqpnh tĩhkyqnh chưsmifa đilitưsmifjpwkc bao lâumseu, nhắeieqc đilitếzyjbn chuyệtzlvn nànaiiy, lạpjtxi tứsmifc ứsmifa gan: “Thằilitng mấsjzft dạpjtxy muốwlcrn lànaiim tôcxvki tứsmifc chếzyjbt đilitâumsey mànaii, chuyêjpwkn tròpjtx trêjpwku ngưsmifơuhnti tôcxvki...”

Thấsjzfy Diệtzlvp Bạpjtxc Hâumsem bịheqhnaiictoki khôcxvkng ra gìxdqp, Giang Nhan khôcxvkng nhịheqhn đilitưsmifjpwkc, bèdwzkn phảavoln biệtzlvn: “Mẹwdii, Bạpjtxc Hâumsem lànaiim gìxdqp tệtzlv nhưsmif mẹwdiictoki. Con từedycng tiếzyjbp xúdlacc vớfsyvi con béxeoo, nóctokctok đilitôcxvki mắeieqt trong trẻeqjso, sạpjtxch sẽgxiv, tíeieqnh cábpcnch nềmitan nãemvx nhỏzyhj nhẹwdii, ngưsmifdlaci cũzdqqng tốwlcrt. A Nam lạpjtxi sẵuvqxn khóctokeieqnh, bao nhiêjpwku năosplm nay chưsmifa từedycng qua lạpjtxi vớfsyvi nhữyufrng đilitsmifa con gábpcni lốwlcrosplng nànaiio, ngưsmifdlaci tầfrgnm thưsmifdlacng lànaiictok khôcxvkng ưsmifng đilitâumseu. Lầfrgnn nànaiiy nóctok quyếzyjbt tâumsem lấsjzfy mộedyct côcxvkbpcni vềmitanaiim vợjpwk, con tin vànaiio mắeieqt nhìxdqpn củpjtxa nóctok...”

“Giang Nhan! Ýyvej chịheqhnaiicxvki thiểwdiin cậexqhn? Mắeieqt tôcxvki cóctok vấsjzfn đilitmita, khôcxvkng nhìxdqpn đilitưsmifjpwkc con béxeoo tốwlcrt ởfpbn chỗgtpknaiio chứsmifxdqp!” Bànaii cụilitsmifdlaci gằilitn.

Giang Nhan toan nóctoki thêjpwkm, nhưsmifng bịheqh chồewgzng ngăospln lạpjtxi: “Mẹwdii, mẹwdii bớfsyvt giậexqhn, A Nhan khôcxvkng cóctok ýtpmt đilitóctok đilitâumseu...”

Tậexqhp Vịheqh Cậexqhn từedyc đilitfrgnu chíeieq cuốwlcri đilitmitau mang vẻeqjs mặouljt bìxdqpnh thảavoln, biểwdiiu cảavolm hầfrgnu nhưsmif khôcxvkng thay đilitobani, nhưsmifng mỗgtpki lầfrgnn bànaii cụilit mắeieqng Giang Nhan, anh bấsjzft giábpcnc nhíeiequ mànaiiy.

“Mẹwdii ơuhnti, hay cóctokxdqp nhầfrgnm ạpjtx?” Côcxvksmif, Tậexqhp Thưsmif Nha đilitwdii ýtpmt thấsjzfy, ngoạpjtxi trừedycnaii cụilitnaii nổobani giậexqhn đilitùbpcnng đilitùbpcnng, thìxdqpctok vẻeqjs nhưsmif phảavoln ứsmifng củpjtxa toànaiin bộedyc ngưsmifdlaci trong nhànaii đilitwlcri vớfsyvi việtzlvc nànaiiy, chỉlyel bao gồewgzm kinh ngạpjtxc, thêjpwkm cảavolpjtxpjtx, nhưsmifng khôcxvkng hềmitactok phảavoln đilitwlcri kịheqhch liệtzlvt nhưsmifnaii cụilit. Tứsmifc lànaii, chuyệtzlvn hôcxvkn sựwlcr củpjtxa A Nam, bốwlcr mẹwdii thằilitng béxeoo khôcxvkng hềmitactok ýtpmt kiếzyjbn, theo cábpcnch nóctoki củpjtxa chịheqhumseu thìxdqp vợjpwk củpjtxa A Nam cũzdqqng hợjpwkp ýtpmt chịheqhsjzfy, thậexqhm chíeieqzdqqng lêjpwkn tiếzyjbng bêjpwknh con dâumseu rồewgzi, còpjtxn anh Cảavol thìxdqp vẫexqhn chưsmifa biếzyjbt gìxdqp.

“Nhầfrgnm?” Bànaii cụilit lạpjtxi cưsmifdlaci khảavoly, bấsjzft chấsjzfp gưsmifơuhntng mặouljt thoắeieqt cứsmifng đilitdlac củpjtxa Giang Nhan: “Khởfpbni Nhu! Kểwdii nhữyufrng chuyệtzlvn mànaii chábpcnu nghe đilitưsmifjpwkc ra đilitâumsey, đilitwdiibpcnc Cảavol chábpcnu biếzyjbt đilitsmifa con gábpcni mànaii con trai chịheqh ta lấsjzfy vềmitanaiim vợjpwk, cóctok cuộedycc sốwlcrng bêjpwk tha thếzyjbnaiio?”

“Kìxdqpa bànaii!” Tậexqhp Khởfpbni Nhu khôcxvkng ngờdlac ngọfaycn lửmnnfa lạpjtxi lan sang mìxdqpnh, bấsjzft ngờdlac trợjpwkn tròpjtxn mắeieqt. Bao nhiêjpwku ngưsmifdlaci lớfsyvn đilitmitau cóctok mặouljt ởfpbn đilitâumsey, lànaiim gìxdqp đilitếzyjbn lưsmifjpwkt côcxvkjpwkn tiếzyjbng, thếzyjbnaii... đilitâumsey rõwlcrnaiing lànaii đilitemvxy côcxvknaiio chỗgtpk khóctok rồewgzi còpjtxn gìxdqp? Bao nhiêjpwku ábpcnnh mắeieqt đilitang nhìxdqpn, côcxvknaiibpcnm bêjpwku xấsjzfu chịheqhumseu, đilitếzyjbn lúdlacc ấsjzfy anh Hai khôcxvkng giậexqhn mởfpbni lạpjtx!

“Nóctoki!” Bànaii cụilitsmifdlacm côcxvk, cảavolnh cábpcno.

Tậexqhp Khởfpbni Nhu mếzyjbu mábpcno, liếzyjbc nhìxdqpn bábpcnc Cảavol, lạpjtxi bặouljm môcxvki, khôcxvkng dábpcnm mởfpbn miệtzlvng.

“Khởfpbni Nhu, bànaii bảavolo con nóctoki, thìxdqp con cứsmifctoki điliti!” Mẹwdiicxvk nhăospln mànaiiy, khôcxvkng ngờdlac con gábpcni mìxdqpnh cũzdqqng bịheqhcxvki vànaiio.

“Chuyệtzlvn nànaiiy...” Tậexqhp Khởfpbni Nhu đilitábpcn châumsen anh Năosplm, toan nhờdlac anh giảavoli cứsmifu. Anh Năosplm lạpjtxi vờdlac nhưsmif khôcxvkng thấsjzfy, chábpcnn sốwlcrng mớfsyvi dábpcnm nóctoki xấsjzfu sau lưsmifng anh Hai.

Tậexqhp Khởfpbni Nhu tứsmifc đilitjpwkn lêjpwkn, lạpjtxi sợjpwknaii sẽgxiv éxeoop côcxvk điliti lấsjzfy chồewgzng, đilitànaiinh thànaiinh thựwlcrc kểwdii lạpjtxi chuyệtzlvn mìxdqpnh đilitãemvx nghe đilitưsmifjpwkc.

Lầfrgnn nànaiiy, mặouljt Giang Nhan biếzyjbn sắeieqc liêjpwkn tụilitc, thậexqhm chíeieq vẻeqjs mặouljt củpjtxa Tậexqhp Thừedyca Hoắeieqc cũzdqqng trĩhkyqu xuốwlcrng.

“Mẹwdii! Chuyệtzlvn Diệtzlvp Bạpjtxc Hâumsem cóctok vịheqhcxvkn phu, con cũzdqqng biếzyjbt. Nhưsmifng chỉlyel cầfrgnn A Nam thíeieqch, thìxdqpctok sao đilitâumseu? Nhữyufrng chuyệtzlvn linh tinh ngoànaiii lềmita, cũzdqqng chỉlyelnaii truyềmitan miệtzlvng mànaii nghe, chưsmifa chắeieqc đilitãemvxnaii thậexqht. Con nghĩhkyq A Nam cũzdqqng biếzyjbt rõwlcr gốwlcrc gábpcnc lai lịheqhch củpjtxa con béxeoo. Nếzyjbu A Nam đilitãemvx khôcxvkng bậexqhn tâumsem, thìxdqpxdqpnh lànaii ngưsmifdlaci ngoànaiii, nóctoki phỏzyhjng cóctok íeieqch gìxdqp?”

“Hóctoka ra chỉlyel cầfrgnn con trai chịheqh thíeieqch, thìxdqp thểwdii diệtzlvn nhànaii họfayc Tậexqhp cũzdqqng mặouljc xábpcnc ànaii? Loạpjtxi con gábpcni nhưsmif thếzyjbsmiffsyvc vềmita, truyềmitan ra ngưsmifdlaci ngoànaiii lạpjtxi cưsmifdlaci nhànaii họfayc Tậexqhp cưsmiffsyvp vợjpwk nhànaii ngưsmifdlaci khábpcnc?” Bànaii cụilit giậexqhn tíeieqm mặouljt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.