Ông Xã Trở Về Có Yêu Cầu Gì Nào

Chương 258 :

    trước sau   
Hai ngàbfxuy sau, Diệjsvjp Bạrluuc Hâkrhnm vàbfxuoudqihxna đrvfbi mua sắbfxum tạrluui Báwyaqch Vinh Thếhtpv Mậluniu.

Mớbktvi chớbktvm thu, tiếhtpvt trờmkkii đrvfbãrktc se se lạrluunh, quầhspjn áwyaqo mua hègdvc trong trung tâkrhnm thưkjfwơdsjnng mạrluui đrvfbang giảwyaqm giáwyaq, thu húhjcht khôoudqng íjlbvt kháwyaqch hàbfxung.

hjchc nàbfxuy đrvfbègdvcn đrvfbưkjfwmkking đrvfbãrktcrrajn, bónmgang ngưkjfwmkkii đrvfbi đrvfbưkjfwmkking đrvfban xếhtpvp xen lồyebpng.

oudqihxna kéfjnto Diệjsvjp Bạrluuc Hâkrhnm vàbfxuo trung tâkrhnm thưkjfwơdsjnng mạrluui, loanh quanh mộevovt vòihxnng, lúhjchc ra ngoàbfxui, trêrrajn tay cảwyaq hai đrvfbãrktchjchi lớbktvn túhjchi béfjnt. Quầhspjn áwyaqo màbfxuu hègdvc giảwyaqm giáwyaq, cảwyaq áwyaqo giónmga mẫbfxuu mớbktvi mùjlbva thu, cứbaou phàbfxum đrvfbrvfbp màbfxu rẻbpmlbfxuoudqihxna đrvfbqgreu mua.

kjfwbktvc vàbfxuo môoudqt nhàbfxubfxung mónmgan Hoa, vừjsvja ngồyebpi xuốilznng, phụbsilc vụbsil mang thựrluuc đrvfbơdsjnn lêrrajn, thìbaou đrvfbiệjsvjn thoạrluui trong túhjchi đrvfbrlhp chuôoudqng.

bfxun hìbaounh nhấebhup nháwyaqy cáwyaqi têrrajn Hạrluurktc Nhuậlunin, Diệjsvjp Bạrluuc Hâkrhnm nhíjlbvu màbfxuy, anh ta gọvehii cho côoudqbfxum gìbaou?


“Em gọvehii đrvfbi, chịhtpv ra nghe đrvfbiệjsvjn thoạrluui.” Diệjsvjp Bạrluuc Hâkrhnm đrvfbbaoung dậluniy, nónmgai vớbktvi Tôoudqihxna.

oudqihxna đrvfbang chărfzvm chúhjch xem mónmgan ărfzvn, nghe vậluniy, đrvfbhspju cũckeyng khôoudqng buồyebpn ngẩdbwung: “Vâkrhnng.”

Phụbsilc vụbsil nhưkjfwmkking đrvfbưkjfwmkking, Diệjsvjp Bạrluuc Hâkrhnm bưkjfwbktvc ra ngoàbfxui.

Árrajnh đrvfbègdvcn lung linh rọvehii lêrrajn ngưkjfwmkkii côoudq, kéfjnto cáwyaqi bónmgang đrvfbrlhprraj thêrraj, lưkjfwbktvt thưkjfwbktvt.

Ra khỏzowii nhàbfxubfxung, côoudq rẽqczxbfxuo mộevovt vưkjfwmkkin hoa quảwyaqng trưkjfwmkking bêrrajn cạrluunh đrvfbónmga.

“A lôoudq.” Sắbfxuc mặdbwut côoudq lạrluunh nhạrluut, tráwyaqn hơdsjnn nhărfzvn lạrluui.

Árrajnh đrvfbègdvcn ngũckey sắbfxuc nơdsjni quảwyaqng trưkjfwmkking quyệjsvjn vàbfxuo nhau, rảwyaqi xuốilznng quanh vưkjfwmkkin hoa, lấebhup láwyaqnh áwyaqnh đrvfbzowi, vàbfxung, tíjlbvm.

“Bạrluuc Hâkrhnm, em đrvfbếhtpvn ngay kháwyaqch sạrluun Wien, chịhtpv em gặdbwup rắbfxuc rốilzni rồyebpi.” Đsldkhspju bêrrajn kia, Hạrluurktc Nhuậlunin thởhtpv hổrlhpn hểdolcn, giọvehing đrvfbiệjsvju lo âkrhnu, sốilznt ruộevovt đrvfbi đrvfbi lạrluui lạrluui.

Diệjsvjp Thanh Vũckey gặdbwup rắbfxuc rốilzni thìbaou liêrrajn quan gìbaou đrvfbếhtpvn côoudq?

Diệjsvjp Bạrluuc Hâkrhnm đrvfbrlhpi bêrrajn tai nghe, bìbaounh thảwyaqn nónmgai: “Rắbfxuc rốilzni gìbaou?”

Hạrluurktc Nhuậlunin im bặdbwut mộevovt lúhjchc, nhưkjfw vẻbpml khónmganmgai thàbfxunh lờmkkii.

“Đsldkjsvjng hỏzowii nhiềqgreu, Diệjsvjp Thanh Vũckeybfxu chịhtpv em, cảwyaq hai dùjlbvnmga khắbfxuc khẩdbwuu đrvfbếhtpvn đrvfbâkrhnu, nhưkjfwng đrvfbưkjfwơdsjnng lúhjchc cónmga chuyệjsvjn, sao em chẳrlhpng lo lắbfxung gìbaou cảwyaq?”

Nghe giọvehing đrvfbiệjsvju củbktva Hạrluurktc Nhuậlunin, thìbaou đrvfbang tráwyaqch mónmgac côoudq áwyaq?


“Chịhtpvebhuy hiếhtpvu thắbfxung, gặdbwup rắbfxuc rốilzni chỉnfhcbfxu chuyệjsvjn sớbktvm hay muộevovn, từjsvjkrhnu em đrvfbãrktc cảwyaqnh báwyaqo rồyebpi, nhưkjfwng cứbaou khôoudqng nghe, vẫbfxun lằunxjng nhằunxjng vớbktvi Lạrluuc Thờmkkii...” Gãrktcoudqng tửikil bộevovt Lạrluuc Thờmkkii ởhtpv trêrrajn thưkjfwơdsjnng trưkjfwmkking lạrluui cáwyaqo giàbfxurktco luyệjsvjn, chíjlbvnh xáwyaqc làbfxu mộevovt gãrktc xấebhuu tíjlbvnh. Ba cáwyaqi tàbfxui lẻbpml củbktva Diệjsvjp Thanh Vũckeyihxnn dáwyaqm bỡvrnjn ngưkjfwmkkii ta, khôoudqng bởhtpvdsjni tai, thìbaou đrvfbúhjchng làbfxuoudqi tro tráwyaqt trấebhuu vàbfxuo thưkjfwơdsjnng hiệjsvju củbktva Lạrluuc tam thiếhtpvu.

Diệjsvjp Bạrluuc Hâkrhnm tuy cằunxjn nhằunxjn, nhưkjfwng vẫbfxun quay vàbfxuo nhàbfxubfxung.

Biếhtpvt rõebhujlbvnh côoudqbfxu vậluniy, Hạrluurktc Nhuậlunin nghe đrvfbhspju đrvfbau buốilznt: “Thôoudqi, đrvfbưkjfwkjfwc rồyebpi, em đrvfbjsvjng nónmgai máwyaqt nữyjiqa. Lầhspjn nàbfxuy khôoudqng liêrrajn quan đrvfbếhtpvn Lạrluuc Thờmkkii, em khẩdbwun trưkjfwơdsjnng qua đrvfbâkrhny. Láwyaqt nữyjiqa anh sẽqczxnmgai cụbsil thểdolc.”

krhnu ngàbfxuy khôoudqng gặdbwup, tháwyaqi đrvfbevov củbktva Hạrluurktc Nhuậlunin vớbktvi côoudq khôoudqng còihxnn rụbsilt règdvc nhưkjfw trưkjfwbktvc nữyjiqa.

Hoặdbwuc cónmga lẽqczx anh ta cũckeyng khôoudqng nhậlunin ra, chỉnfhc cầhspjn côoudqbfxu Diệjsvjp Thanh Vũckey đrvfbilzni đrvfbhspju vớbktvi nhau, Hạrluurktc Nhuậlunin sẽqczx tựrluu giáwyaqc đrvfbbaoung vềqgre phíjlbva Diệjsvjp Thanh Vũckey.

Xem ra Diệjsvjp Thanh Vũckeyckeyng khôoudqng hẳrlhpn làbfxu đrvfba cảwyaqm tưkjfwhtpvng tưkjfwkjfwng.

Diệjsvjp Bạrluuc Hâkrhnm nónmgai vớbktvi Tôoudqihxna mìbaounh cónmga việjsvjc gấebhup, rồyebpi vộevovi vãrktc chạrluuy ra lềqgre đrvfbưkjfwmkking, bắbfxut mộevovt chiếhtpvc xe taxi.

“Chúhjchbfxui, chúhjch chạrluuy nhanh giúhjchp cháwyaqu.” Thấebhuy tốilznc đrvfbevov xe chậlunim rềqgre, Diệjsvjp Bạrluuc Hâkrhnm sốilznt ruộevovt thúhjchc giụbsilc.

oudqbfxu Diệjsvjp Thanh Vũckey tuy cónmga ghéfjntt nhau thếhtpvbfxuo thìbaou vẫbfxun làbfxu chịhtpv em, chỉnfhc cầhspjn khôoudqng phảwyaqi chuyệjsvjn hạrluui đrvfbếhtpvn đrvfbrluui thểdolc, họvehinmga thểdolc cựrluu nựrluu lẫbfxun nhau, nhưkjfwng lúhjchc gặdbwup chuyệjsvjn, hiểdolcn nhiêrrajn cũckeyng bỏzowi qua thàbfxunh kiếhtpvn trưkjfwbktvc đrvfbónmga.

“Bâkrhny giờmkkibfxu tầhspjm cao đrvfbiểdolcm tan ca, lạrluui vưkjfwbktvng đrvfboạrluun đrvfbưkjfwmkking sầhspjm uấebhut, đrvfbunxjng trưkjfwbktvc tắbfxuc nghẽqczxn kia kìbaoua, tôoudqi biếhtpvt làbfxum thếhtpvbfxuo?” Tàbfxui xếhtpv liếhtpvc nhìbaoun côoudq qua gưkjfwơdsjnng chiếhtpvu hậluniu. Diệjsvjp Bạrluuc Hâkrhnm nhíjlbvu màbfxuy, rúhjcht từjsvj trong víjlbv ra mấebhuy tờmkki tiềqgren hồyebpng thắbfxum, đrvfblunip lêrrajn taplo: “Vưkjfwkjfwt đrvfbi, bịhtpv phạrluut cháwyaqu chịhtpvu.”

Thấebhuy côoudqbfxuo phónmgang, lạrluui nónmgai rắbfxun, tàbfxui xếhtpv liềqgren cưkjfwmkkii híjlbvp mắbfxut.

nmga tiềqgren, khôoudqng lấebhuy cũckeyng uổrlhpng.

“Ok, côoudq ngồyebpi vữyjiqng vàbfxuo.”


Chiếhtpvc xe láwyaqch làbfxun, bằunxjng tốilznc đrvfbevov nhanh nhấebhut đrvfbếhtpvn đrvfbưkjfwkjfwc kháwyaqch sạrluun Wien.

Hạrluurktc Nhuậlunin đrvfbãrktc kịhtpvp dặdbwun ngưkjfwmkkii đrvfbbaoung đrvfbkjfwi côoudqkjfwbktvi cửikila kháwyaqch sạrluun. Côoudq vừjsvja xuốilznng xe, ngưkjfwmkkii kia lậlunip tứbaouc dẫbfxun côoudqbfxuo thang máwyaqy.

Tầhspjng mưkjfwmkkii lărfzvm, hàbfxunh lang trang tríjlbv hoa vărfzvn màbfxuu sậlunim, đrvfbègdvcn chùjlbvm trêrrajn trầhspjn kiểdolcu giảwyaq cổrlhp, tỏzowia áwyaqnh sáwyaqng dìbaouu dìbaouu, khôoudqng đrvfbếhtpvn nỗwyaqi nhứbaouc mắbfxut.

Kháwyaqch sạrluun nàbfxuy đrvfbưkjfwkjfwc xếhtpvp hạrluung nărfzvm sao nổrlhpi tiếhtpvng, phòihxnng ốilznc rộevovng kháwyaqc thưkjfwmkking.

Diệjsvjp Bạrluuc Hâkrhnm theo ngưkjfwmkkii phụbsilc vụbsilrfzvng qua hàbfxunh lang vừjsvja dàbfxui vừjsvja uốilznn lưkjfwkjfwn, khôoudqng gian im ắbfxung đrvfbếhtpvn đrvfbevov chỉnfhc nghe tiếhtpvng bưkjfwbktvc châkrhnn dẫbfxum lêrrajn sàbfxun.

“Tiểdolcu thưkjfw, đrvfbâkrhny rồyebpi ạrluu.”

Phụbsilc vụbsil dẫbfxun côoudq đrvfbếhtpvn trưkjfwbktvc cửikila phòihxnng 1508, cúhjchi ngưkjfwmkkii, rờmkkii đrvfbi...

Diệjsvjp Bạrluuc Hâkrhnm đrvfbưkjfwa tay ấebhun chuôoudqng cửikila, trong lúhjchc đrvfbkjfwi, con tim đrvfblunip rộevovn rạrluuo mớbktvi dầhspjn lắbfxung xuốilznng đrvfbqgreu đrvfbqgreu.

Hạrluurktc Nhuậlunin khẩdbwun trưkjfwơdsjnng mởhtpv cửikila.

Diệjsvjp Bạrluuc Hâkrhnm nheo mắbfxut, thoáwyaqng kinh ngạrluuc...

Men theo áwyaqnh sáwyaqng giao thoa giữyjiqa phòihxnng vàbfxubfxunh lang, côoudq nhìbaoun Hạrluurktc Nhuậlunin xéfjntt néfjntt mộevovt lưkjfwkjfwt từjsvj đrvfbhspju xuốilznng châkrhnn.

Trôoudqng anh xộevovc xệjsvjch, tónmgac tai bùjlbvjlbv, trêrrajn ngưkjfwmkkii chỉnfhc mặdbwuc áwyaqo sơdsjn mi trắbfxung vàbfxu quầhspjn âkrhnu. Cổrlhp áwyaqo sơdsjn mi trắbfxung cónmga mộevovt vệjsvjt son môoudqi đrvfbzowi chónmgat, cúhjchc áwyaqo bịhtpvhjcht chỉnfhc, cúhjchc đrvfbi đrvfbâkrhnu khôoudqng rõebhu. Dưkjfwbktvi lớbktvp vạrluut áwyaqo phanh mởhtpv, trêrrajn vòihxnm ngựrluuc trầhspjn, trêrrajn xưkjfwơdsjnng quai xanh, trêrrajn cổrlhp in hằunxjn nhữyjiqng dấebhuu hôoudqn, cónmga thểdolc thấebhuy khôoudqng phảwyaqi kịhtpvch liệjsvjt chỉnfhchtpv mứbaouc đrvfbevov thôoudqng thưkjfwmkking...

Trêrrajn ốilznng quầhspjn tâkrhny, cónmga mộevovt chỗwyaq sậlunim màbfxuu hơdsjnn hẳrlhpn, đrvfboạrluun vảwyaqi đrvfbónmga trôoudqng nổrlhpi bậlunit hẳrlhpn lêrrajn, ưkjfwbktvt rưkjfwkjfwt...


Diệjsvjp Bạrluuc Hâkrhnm hơdsjni trợkjfwn tròihxnn mắbfxut, hai tay khoanh trưkjfwbktvc ngựrluuc. Kinh ngạrluuc qua đrvfbi, côoudq mớbktvi dầhspjn khéfjntp lạrluui bờmkkioudqi đrvfbang háwyaq hốilznc.

“Anh thếhtpvbfxuy làbfxu?” Diệjsvjp Bạrluuc Hâkrhnm chỉnfhcbfxuo anh, ngónmgan tay loay hoay khôoudqng biếhtpvt nêrrajn chỉnfhcbfxuo đrvfbâkrhnu: “Sao bảwyaqo Diệjsvjp Thanh Vũckey gặdbwup rắbfxuc rốilzni? Nhẽqczxbfxuo... Hạrluurktc Nhuậlunin, khôoudqng phảwyaqi anh vàbfxu chịhtpv em...”

Uốilznng say làbfxum bậluniy chứbaou?

Diệjsvjp Bạrluuc Hâkrhnm híjlbvt hàbfxu, từjsvj nhỏzowi đrvfbãrktc sốilznng bêrrajn hũckeykjfwkjfwu, vốilznn nhạrluuy cảwyaqm vớbktvi vịhtpv men. Côoudq ngửikili thấebhuy mùjlbvi rưkjfwkjfwu trong cărfzvn phòihxnng.

Đsldkôoudqi mắbfxut sáwyaqng rỡvrnj nhưkjfwnmga vẻbpml sựrluuc hiểdolcu.

Hạrluurktc Nhuậlunin bốilzni rốilzni ra mặdbwut, cúhjchi đrvfbhspju nhìbaoun mìbaounh, mặdbwut thoắbfxut đrvfbzowi lựrluung, tay châkrhnn luốilznng cuốilznng giảwyaqi thíjlbvch: “Khôoudqng... khôoudqng phảwyaqi nhưkjfw em thấebhuy đrvfbâkrhnu... côoudqebhuy... anh... ôoudqi trờmkkii...”

Hạrluurktc Nhuậlunin xem vẻbpml khónmganmga thểdolc giảwyaqi thíjlbvch rõebhubfxung, bègdvcn nhíjlbvch cơdsjn thểdolc đrvfbang đrvfbbaoung chắbfxun trưkjfwbktvc cửikila sang mộevovt bêrrajn: “Em tựrluubfxuo xem đrvfbi.”

Phòihxnng suite củbktva kháwyaqch sạrluun cũckeyng nhưkjfw mộevovt cărfzvn hộevov, đrvfbyebp đrvfbrluuc đrvfbhspjy đrvfbbktv, trừjsvj phòihxnng kháwyaqch, còihxnn cónmga mộevovt gian phòihxnng ngủbktv, phòihxnng làbfxum việjsvjc...

Diệjsvjp Bạrluuc Hâkrhnm men theo hơdsjni rưkjfwkjfwu, đrvfbi vàbfxuo phòihxnng ngủbktv.

rrajn trong sáwyaqng đrvfbègdvcn, trêrrajn giưkjfwmkking lộevovn xộevovn, chărfzvn xõebhua tung dưkjfwbktvi đrvfbebhut.

Diệjsvjp Thanh Vũckey nằunxjm đrvfbègdvc trêrrajn tấebhum chărfzvn, áwyaqo sơdsjn mi đrvfben mởhtpv phanh, nhữyjiqng chiếhtpvc cúhjchc nhỏzowi xinh rơdsjni vãrktci khắbfxup sàbfxun nhàbfxu, làbfxun da trắbfxung ngầhspjn áwyaqnh lêrrajn hồyebpng hàbfxuo hấebhup dẫbfxun dưkjfwbktvi áwyaqnh đrvfbègdvcn màbfxuu vàbfxung dịhtpvu.

“Ưhjchm... khónmga chịhtpvu...” Côoudq bấebhut ngờmkki lậlunit ngưkjfwmkkii, gưkjfwơdsjnng mặdbwut xinh xắbfxun ửikilng đrvfbzowi, màbfxuy nhărfzvn lạrluui, cónmga vẻbpml rấebhut nónmgang, nhữyjiqng ngónmgan tay búhjchp mărfzvng thon thon bắbfxut đrvfbhspju cởhtpvi manh áwyaqo gòihxnnmga trêrrajn ngưkjfwmkkii, tấebhum chărfzvn vắbfxut ngang bụbsilng cũckeyng bịhtpv đrvfbrluup ra, tiếhtpvng rêrrajn rỉnfhc khàbfxun khàbfxun mang theo hơdsjni rưkjfwkjfwu nồyebpng nãrktc nửikila tỉnfhcnh nửikila say.

Diệjsvjp Bạrluuc Hâkrhnm nghẹrvfbt thởhtpv, Diệjsvjp Thanh Vũckey củbktva lúhjchc nàbfxuy đrvfbúhjchng làbfxu khiếhtpvn ngưkjfwmkkii ta máwyaqu huyếhtpvt sụbsilc sôoudqi. Mộevovt ngưkjfwmkkii phụbsil nữyjiq nhưkjfwoudqbfxuihxnn khôoudqng néfjntn đrvfbưkjfwkjfwc chộevovn rộevovn, thìbaou Hạrluurktc Nhuậlunin cónmga khi nàbfxuo cũckeyng...


Nhưkjfwng, Diệjsvjp Bạrluuc Hâkrhnm vẫbfxun cảwyaqm nhậlunin đrvfbưkjfwkjfwc sựrluu kháwyaqc thưkjfwmkking củbktva Diệjsvjp Thanh Vũckey. Say rưkjfwkjfwu vốilznn khôoudqng phảwyaqi nhưkjfw thếhtpvbfxuy, thởhtpv hổrlhpn hểdolcn rêrrajn rỉnfhc thếhtpv kia, khôoudqng thểdolcbfxuo làbfxu phảwyaqn ứbaoung thưkjfwmkking thấebhuy củbktva say rưkjfwkjfwu...

Hạrluurktc Nhuậlunin bịhtpv quầhspjn cho tơdsjni tảwyaq pháwyaqt sợkjfw, vốilznn khôoudqng dáwyaqm theo vàbfxuo, mặdbwut cảwyaqnh giáwyaqc đrvfbbaoung bêrrajn ngoàbfxui. Diệjsvjp Bạrluuc Hâkrhnm đrvfbếhtpvn, anh mớbktvi thởhtpv đrvfbáwyaqnh phàbfxuo nhẹrvfb nhõebhum.

Nhớbktv lạrluui cảwyaqnh Diệjsvjp Thanh Vũckey bổrlhp nhàbfxuo vàbfxuo lòihxnng anh, vầhspjn vòihxn anh, vừjsvja gặdbwum vừjsvja múhjcht vớbktvi dáwyaqng vẻbpml khêrraju gợkjfwi, bàbfxun tay nõebhun nàbfxu... tâkrhnm trạrluung củbktva Hạrluurktc Nhuậlunin lạrluui bắbfxut đrvfbhspju nôoudqn nao.

jlbvbaou anh cũckeyng làbfxu ngưkjfwmkkii đrvfbàbfxun ôoudqng bìbaounh thưkjfwmkking, đrvfbàbfxun bàbfxu con gáwyaqi chủbktv đrvfbevovng âkrhnu yếhtpvm, khôoudqng cónmga phảwyaqn ứbaoung mớbktvi lạrluu...

Diệjsvjp Bạrluuc Hâkrhnm bưkjfwbktvc ra, thấebhuy anh cónmga vẻbpml nhưkjfw gặdbwup phảwyaqi ma, còihxnn nguâkrhny nguẩdbwuy lắbfxuc đrvfbhspju.

“Chịhtpvebhuy làbfxum sao thếhtpv?”

Árrajnh mắbfxut Hạrluurktc Nhuậlunin hấebhup háwyaqy, khôoudqng đrvfbbktvckeyng khíjlbv đrvfbdolc đrvfbilzni diệjsvjn đrvfbôoudqi mắbfxut trong veo củbktva Diệjsvjp Bạrluuc Hâkrhnm.

“Bịhtpv bỏzowi thuốilznc.”

Thấebhuy phảwyaqn ứbaoung củbktva Diệjsvjp Thanh Vũckey, Diệjsvjp Bạrluuc Hâkrhnm cũckeyng đrvfbwyaqn ra phầhspjn nàbfxuo. Lúhjchc nàbfxuy chỉnfhcwyaqc thựrluuc lạrluui, đrvfbôoudqi mắbfxut côoudq đrvfbanh lạrluui, ai lạrluui dáwyaqm làbfxum vậluniy vớbktvi Diệjsvjp Thanh Vũckey?

“Ai làbfxum?”

Hạrluurktc Nhuậlunin lắbfxuc đrvfbhspju: “Khôoudqng biếhtpvt, mớbktvi rồyebpi anh ngang qua đrvfbưkjfwmkking nàbfxuy, thấebhuy Diệjsvjp Thanh Vũckey đrvfbưkjfwkjfwc mộevovt ngưkjfwmkkii đrvfbàbfxun ôoudqng dìbaouu xuốilznng xe, vẻbpml say bíjlbv tỉnfhc, thậlunim chíjlbv đrvfbbaoung còihxnn khôoudqng vữyjiqng. Gãrktc kia dìbaouu côoudqebhuy vàbfxuo kháwyaqch sạrluun nàbfxuy. Anh thấebhuy lo lắbfxung bègdvcn theo sau, kếhtpvt quảwyaq vừjsvja vàbfxuo thang máwyaqy, gãrktc kia đrvfbãrktc bắbfxut đrvfbhspju sờmkkiihxn Diệjsvjp Thanh Vũckey. Diệjsvjp Thanh Vũckey khôoudqng hềqgre phảwyaqn kháwyaqng lạrluui, hìbaounh nhưkjfw bịhtpv bỏzowi thuốilznc. Anh mớbktvi đrvfbuổrlhpi gãrktc kia đrvfbia, đrvfbưkjfwa côoudqebhuy lêrrajn đrvfbâkrhny...”

nmgai đrvfbếhtpvn đrvfbónmga, Hạrluurktc Nhuậlunin hơdsjni ngừjsvjng lạrluui, hắbfxung giọvehing mấebhuy tiếhtpvng, cónmga vẻbpmlhjchng túhjchng.

“Côoudqebhuy bịhtpv bỏzowi thuốilznc, loạrluui thuốilznc kháwyaq mạrluunh, vừjsvja vàbfxuo cửikila đrvfbãrktc đrvfbdbwuy anh xuốilznng giưkjfwmkking, nhưkjfwng... bọvehin anh chưkjfwa hềqgrebfxum gìbaou cảwyaq...” Hạrluurktc Nhuậlunin vộevovi vàbfxung phủbktv nhậlunin, nhưkjfwng thấebhuy sắbfxuc mặdbwut Diệjsvjp Bạrluuc Hâkrhnm khôoudqng màbfxung bậlunin tâkrhnm, lòihxnng thoáwyaqng nao nao.

“Bâkrhny giờmkki thìbaou sao? Thuốilznc đrvfbãrktc giảwyaqi đrvfbưkjfwkjfwc chưkjfwa?” Diệjsvjp Bạrluuc Hâkrhnm lảwyaqng tráwyaqnh áwyaqnh mắbfxut cháwyaqy bỏzowing củbktva Hạrluurktc Nhuậlunin, côoudq thậlunit sựrluu mang trong mìbaounh mặdbwuc cảwyaqm tộevovi lỗwyaqi, khôoudqng muốilznn gầhspjn Hạrluurktc Nhuậlunin, nhưkjfwng lạrluui khôoudqng tráwyaqnh đrvfbưkjfwkjfwc gặdbwup gỡvrnj.

“Trưkjfwbktvc khi em đrvfbếhtpvn, báwyaqc sĩbsil đrvfbãrktc kháwyaqm qua rồyebpi. Nhưkjfwng báwyaqc sĩbsil chỉnfhcnmga thểdolc giúhjchp côoudqebhuy giảwyaqm đrvfbau, khôoudqng thểdolc xửikilrvfb triệjsvjt đrvfbdolc. Anh làbfxu đrvfbàbfxun ôoudqng con trai ởhtpv lạrluui đrvfbâkrhny khôoudqng tiệjsvjn, nêrrajn mớbktvi gọvehii em tớbktvi. Em cũckeyng biếhtpvt con ngưkjfwmkkii dìbaou Hạrluu, nếhtpvu đrvfbdolcbaouebhuy chứbaoung kiếhtpvn Diệjsvjp Thanh Vũckey nhưkjfw thếhtpvbfxuy, nónmgai khôoudqng biếhtpvt sẽqczxjlbvm beng cỡvrnjbfxuo. Anh thựrluuc sựrluu khôoudqng còihxnn cáwyaqch nàbfxuo kháwyaqc, Diệjsvjp Thanh Vũckeyckeyng khôoudqng cónmga bạrluun bègdvc, đrvfbàbfxunh tìbaoum em.”

Diệjsvjp Bạrluuc Hâkrhnm gậlunit đrvfbhspju: “Em phảwyaqi làbfxum gìbaou?”

“Em ởhtpv đrvfbâkrhny trôoudqng chừjsvjng, đrvfbjsvjng đrvfbdolcoudqebhuy đrvfbi lung tung làbfxu đrvfbưkjfwkjfwc.”

Hạrluurktc Nhuậlunin truyềqgren đrvfbrluut lạrluui nhữyjiqng gìbaouwyaqc sĩbsil dặdbwun dòihxn, bầhspju khôoudqng khíjlbv bỗwyaqng lắbfxung lạrluui.

Hạrluurktc Nhuậlunin nhìbaoun côoudq thậlunit lâkrhnu, áwyaqnh mắbfxut lưkjfwu luyếhtpvn thâkrhnm trầhspjm: “Vậluniy anh vềqgre đrvfbâkrhny.”

nmgai rồyebpi, anh quay đrvfbi.

Diệjsvjp Bạrluuc Hâkrhnm gọvehii giậlunit anh lạrluui.

Hạrluurktc Nhuậlunin sửikilng sốilznt, bưkjfwbktvc châkrhnn khôoudqng nhấebhuc lêrrajn nổrlhpi, sốilznng lưkjfwng gồyebpng lêrrajn.

Diệjsvjp Bạrluuc Hâkrhnm nhìbaoun bónmgang hìbaounh cao to củbktva anh: “Anh đrvfbhtpvnh cứbaou thếhtpv vềqgre àbfxu? Tắbfxum rửikila đrvfbi đrvfbãrktc, gọvehii kháwyaqch sạrluun mang mộevovt bộevov quầhspjn áwyaqo sạrluuch sẽqczxrrajn.”

hjchc áwyaqo sơdsjn mi bung tuộevovt, trêrrajn cổrlhp chằunxjng chịhtpvt dấebhuu hôoudqn, anh vốilznn làbfxu chàbfxung côoudqng tửikil phong lưkjfwu đrvfbưkjfwkjfwc báwyaqo chíjlbv hếhtpvt mựrluuc chúhjch ýrvfb, ra ngoàbfxui vớbktvi dáwyaqng vẻbpmlbfxuy, khôoudqng biếhtpvt tiêrraju đrvfbqgre ngàbfxuy mai sẽqczx gay gắbfxut cỡvrnjbfxuo.

Hạrluurktc Nhuậlunin ngớbktv ngưkjfwmkkii, hồyebpi lâkrhnu mớbktvi gậlunit đrvfbhspju.

Diệjsvjp Bạrluuc Hâkrhnm quay vàbfxuo phòihxnng ngủbktv, nghe tiếhtpvng nưkjfwbktvc chảwyaqy ràbfxuo ràbfxuo từjsvj phòihxnng tắbfxum bêrrajn ngoàbfxui phòihxnng kháwyaqch vọvehing vàbfxuo, côoudq dựrluua vàbfxuo thàbfxunh giưkjfwmkking, nhìbaoun xuốilznng gưkjfwơdsjnng mặdbwut nhărfzvn nhónmga củbktva Diệjsvjp Thanh Vũckey.

baounh nhưkjfw rấebhut khónmga chịhtpvu, ngưkjfwmkkii cónmga khảwyaqrfzvng kiềqgrem chếhtpv cao đrvfbevov nhưkjfw Diệjsvjp Thanh Vũckey bịhtpv giàbfxuy vòihxn đrvfbếhtpvn mứbaouc khôoudqng còihxnn lýrvfb tríjlbv, chỉnfhcihxnn lạrluui vẻbpmlrraj mịhtpv thếhtpvbfxuy. Côoudq nghĩbsil bụbsilng, nếhtpvu ởhtpv trạrluung tháwyaqi tỉnfhcnh táwyaqo, Diệjsvjp Thanh Vũckey khôoudqng đrvfbmkkii nàbfxuo lạrluui vấebhut bỏzowi tựrluu áwyaqi đrvfbdolcbfxu ôoudqm ấebhup hôoudqn híjlbvt Hạrluurktc Nhuậlunin nhưkjfw thếhtpv.

Hạrluurktc Nhuậlunin mặdbwuc áwyaqo choàbfxung tắbfxum, đrvfbhspju tónmgac ưkjfwbktvt rưkjfwkjfwt, nhỏzowi giọvehit xuốilznng xưkjfwơdsjnng quai xanh, nom hiềqgren làbfxunh vàbfxu mềqgrem mạrluui hơdsjnn hẳrlhpn.

Chuôoudqng cửikila réfjnto liêrrajn hồyebpi nhưkjfw đrvfbòihxni mạrluung.

kjfwbktvc châkrhnn khựrluung lạrluui, anh bègdvcn quay ra cửikila.

Mớbktvi rồyebpi gọvehii đrvfbiệjsvjn thoạrluui cho kháwyaqch sạrluun, nhờmkki họvehi chuẩdbwun bịhtpv mộevovt bộevov quầhspjn áwyaqo sạrluuch sẽqczx, giờmkkibfxuy chắbfxuc lêrrajn tớbktvi nơdsjni rồyebpi.

Hạrluurktc Nhuậlunin mởhtpv toang cửikila khôoudqng hềqgre mảwyaqy may nghĩbsil ngợkjfwi.

Bấebhut thìbaounh lìbaounh, đrvfbôoudqi đrvfbyebpng tửikil co rụbsilt lạrluui.

Ngưkjfwmkkii đrvfbàbfxun ôoudqng ngoàbfxui cửikila mang vẻbpml mặdbwut sa sầhspjm, đrvfbôoudqi mắbfxut sâkrhnu hun húhjcht lúhjchc nàbfxuy bốilznc lửikila hừjsvjng hựrluuc.

Hạrluurktc Nhuậlunin kinh ngạrluuc, sao anh ta lạrluui ởhtpv đrvfbâkrhny?

Nhữyjiqng dấebhuu hôoudqn trêrrajn cổrlhp Hạrluurktc Nhuậlunin khiếhtpvn mắbfxut Tậlunip Vịhtpv Nam đrvfbau nhứbaouc nhốilzni, nắbfxum đrvfbebhum siếhtpvt chặdbwut, tiếhtpvng rắbfxuc rắbfxuc rõebhu mồyebpn mộevovt.

Khôoudqng đrvfbkjfwi Hạrluurktc Nhuậlunin kịhtpvp hếhtpvt bàbfxung hoàbfxung, nhữyjiqng cúhjch đrvfbebhum túhjchi bụbsili nhưkjfwkjfwa trúhjcht xuốilznng ngưkjfwmkkii anh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.