Ông Xã Trở Về Có Yêu Cầu Gì Nào

Chương 203 :

    trước sau   
【Ly hôvnuln đbnuji 】

Ba chữjdbo ngắhuxpn gọyeinn, lạcarni khơfmjxi dậsliuy cảjdbom xúfukic ẩyxbln nhẫflemn củowiha Tậsliup Vịovog Nam.

okytc đbnujưjftbpcging népgbot trêzngdn mặtzppt siếyeint chặtzppt, lạcarnnh lùennnng màdudm cứzezwng đbnujpcgi, trầovogm xuốpgnpng dưjftbpcging nhưjftbiaul thểayes chìpgbom xuốpgnpng đbnujáokyty nưjftbsognc.

Đtoaaovogu móiaulng tay đbnujâgkhsm vàdudmo trong thịovogt, móiaulng tay trắhuxpng dãjftb.

Ly hôvnuln?

vnulm qua khôvnulng phảjdboi còtfwsn tốpgnpt làdudmnh sao?Nóiauli làdudmvnulm nay đbnuji gặtzppp ôvnulng ngoạcarni?


vnulgkhsy giờpcgi lạcarni nhắhuxpc tớsogni ly hôvnuln vớsogni anh?

Tậsliup Vịovog Nam phẫflemn nộtfws rồtypri, bịovog ba từhndo kia kívcqjch đbnujtfwsng phẫflemn nộtfws tớsogni dưjftbpcging nhưjftb mấjzfzt đbnuji toàdudmn bộtfwsdomp trívcqj.

Nắhuxpm đbnujjzfzm đbnujáokytnh vàdudmo đbnujovogu xe, âgkhsm thanh báokyto đbnujtfwsng củowiha xe vang lêzngdn sắhuxpc népgbot chóiauli tai.

Giang Nhan cùennnng đbnuji từhndo sau tớsogni, bịovog đbnujôvnuli mắhuxpt đbnujcyge ngầovogu củowiha anh doạcarn giậsliut mìpgbonh.

“Sao... làdudmm sao vậsliuy?”

fukic nãjftby khoépgbovnuli còtfwsn giưjftbơfmjxng lêzngdn, trong mắhuxpt đbnujiaulu làdudm áokytnh mắhuxpt dịovogu dàdudmng, bâgkhsy giờpcgi sao lạcarni mộtfwst bộtfws dạcarnng pháokytt nộtfwszngdn nhưjftb vậsliuy?

Đtoaaovogu ngóiauln tay củowiha Tậsliup Vịovog Nam từhndo từhndo co lạcarni, lựmauoc đbnujcarno rấjzfzt mạcarnnh, giọyeinng nóiauli lạcarnnh băhfyhng “Khôvnulng cóiaulpgbo!”

Anh nâgkhsng châgkhsn bưjftbsognc ra ngoàdudmi, bóiaulng lưjftbng lạcarnnh lùennnng.

Giang Nhan képgboo tay áokyto anh, “Nàdudmy cậsliuu đbnuji đbnujâgkhsu?Khôvnulng phảjdboi cóiaul hẹmnzjn sao?”

tfwsn hẹmnzjn cáokyti gìpgbo?Ngưjftbpcgii ta cũmjqong nóiauli ly hôvnuln vớsogni anh rồtypri.

Tậsliup Vịovog Nam mívcqjm môvnuli, ngữjdbo khívcqjdudmng chìpgbom xuốpgnpng biểayesn sâgkhsu, nộtfws khívcqj gắhuxpt lêzngdn, “Gọyeini đbnujiệwhomn thoạcarni.”

Giang Nhan buôvnulng tay, nhìpgbon bóiaulng lưjftbng anh lẩyxblm bẩyxblm “Đtoaahndong trêzngdu chọyeinc côvnulokyti ngưjftbpcgii ta nữjdboa...”

Trong sâgkhsn, thâgkhsn hìpgbonh Tậsliup Vịovog Nam cao thẳmnzjng, mộtfwst tay chốpgnpng eo, mộtfwst tay cầovogm đbnujiệwhomn thoạcarni đbnujtzppt lêzngdn bêzngdn tai.


Anh lặtzppp đbnuji lặtzppp lạcarni mộtfwst dãjftby sốpgnp, đbnujovogu dâgkhsy bêzngdn kia truyềiauln tớsogni giọyeinng lạcarnnh lẽpgnpo, lặtzppp đbnuji lặtzppp lạcarni, rúfukit hếyeint sựmauo nhẫflemn nạcarni củowiha anh.

Anh cắhuxpn răhfyhng, sắhuxpc mặtzppt táokyti xanh, từhndo trong miệwhomng nóiauli ra mộtfwst vàdudmi từhndo.

“Diệwhomp Bạcarnc Hâgkhsm, em đbnujưjftbojyqc lắhuxpm!”

Trêzngdu đbnujùennna anh sao?Hay làdudmokyto thùennn?

Anh sớsognm nêzngdn nghĩuyzf nghĩuyzf tớsogni, côvnuldudm ngưjftbpcgii lòtfwsng dạcarn sắhuxpt đbnujáokyt nhưjftb vậsliuy, làdudmm sao cóiaul thểayes dễcjlrdudmng tha thứzezw cho anh nhưjftb vậsliuy?

Tráokyti tim đbnujovogy sựmauo chếyein nhạcarno nặtzppng nềiaul.

flemdudmng sớsognm đbnujãjftb nhậsliun rõflem sựmauo thậsliut nàdudmy, Nhưjftbng tráokyti tim dưjftbpcging nhưjftb bịovog mắhuxpc kẹmnzjt vớsogni mộtfwst cáokyti gai nhọyeinn, mỗnoxpi hơfmjxi thởhfyhdudmm cho gai di chuyểayesn, máokytu thịovogt lẫflemn lộtfwsn.

Quay sốpgnp lầovogn cuốpgnpi cùennnng, truyềiauln tớsogni âgkhsm thanh đbnujãjftb tắhuxpt máokyty, Tậsliup Vịovog Nam khépgbop mắhuxpt, cưjftbpcgii lạcarnnh lùennnng.

“Anh hai, anh vềiaul từhndofukic nàdudmo?” sau lưjftbng truyềiauln tớsogni giọyeinng nhu mìpgbo, kèsognm theo âgkhsm thanh lạcarnch cạcarnch củowiha giàdudmy cao góiault giẫflemm trêzngdn nềiauln đbnujáokyt.

Tậsliup Vịovog Nam lạcarnnh mặtzppt, vẫflemn nhưjftbmjqo khôvnulng đbnujtfwsng tĩuyzfnh, anh di chuyểayesn đbnujiệwhomn thoạcarni bêzngdn tai, ngóiauln tay hậsliun khôvnulng thểayes chọyeinc thủowihng đbnujiệwhomn thoạcarni..

Tậsliup Khởhfyhi Nhu khôvnulng cảjdbom thấjzfzy kháokytc lạcarn, khuôvnuln mặtzppt búfukip bêzngd tinh tếyein, giưjftbơfmjxng lêzngdn nụlauwjftbpcgii quyếyeinn rũmjqo.

vnul phi bổnzbg qua, giốpgnpng nhưjftb thưjftbpcging ngàdudmy, ôvnulm lấjzfzy cáokytnh tay anh hai lắhuxpc lắhuxpc.

“Pạcarnch!”


okytnh tay tráokyti bịovog thưjftbơfmjxng chưjftba làdudmnh vốpgnpn dĩuyzf khôvnulng cóiaul khívcqj lựmauoc, lạcarni hờpcgi hữjdbong cầovogm đbnujiệwhomn thoạcarni, bịovog Tậsliup Khởhfyhi Nhu lắhuxpc mộtfwst cáokyti, đbnujiệwhomn thoạcarni trựmauoc tiếyeinp rơfmjxi ra.

jftbsogni áokytnh sáokytng mặtzppt trờpcgii, màdudmn hìpgbonh đbnujiệwhomn thoạcarni đbnujen lạcarni, mộtfwst áokytnh sáokytng trắhuxpng nứzezwt ra loépgbozngdn, pin bịovoghfyhng ra xa.

Xong rồtypri, gâgkhsy hoạcarn rồtypri!

Tậsliup Khởhfyhi Nhu nuốpgnpt nưjftbsognc bọyeint, run rẩyxbly nớsogni lỏcygeng cáokytnh tay anh hai.

vnulgkhsy giờpcgiiaul thểayes chạcarny khôvnulng?Ai tớsogni cứzezwu côvnul đbnuji?

Áhuxpnh mắhuxpt Tậsliup Vịovog Nam bỗnoxpng nhiêzngdn ngưjftbng tụlauw, trầovogm mặtzppc xuốpgnpng.

“Tậsliup Khởhfyhi Nhu!” Mỗnoxpi từhndo đbnujiaulu dằtoaan xuốpgnpng rấjzfzt nặtzppng, áokytnh mắhuxpt lạcarnnh lẽpgnpo, dưjftbpcging nhưjftb muốpgnpn ăhfyhn tưjftbơfmjxi nuốpgnpt sốpgnpng côvnul.

okytc tĩuyzfnh mạcarnch xanh trêzngdn huyệwhomt tháokyti dưjftbơfmjxng nổnzbgi lêzngdn, áokytnh mắhuxpt giốpgnpng nhưjftb thanh kiếyeinm sắhuxpc nhọyeinn, mãjftbnh liệwhomt đbnujâgkhsm vàdudmo phổnzbgi ngưjftbpcgii kháokytc.

Tậsliup Khởhfyhi Nhu sợojyq nhấjzfzt làdudm anh cảjdbodudm anh hai, hai ngưjftbpcgii nàdudmy mộtfwst ngưjftbpcgii lạcarnnh băhfyhng, mộtfwst ngưjftbpcgii lạcarnnh nhạcarnt, nhưjftbng khôvnulng nhẫflemn xuốpgnpng lòtfwsng báokyti phụlauwc củowiha côvnul, lãjftbnh đbnujcarno trong quâgkhsn thưjftbơfmjxng giớsogni.

Mộtfwst năhfyhm khôvnulng gặtzppp anh hai, côvnul đbnujâgkhsy khôvnulng phảjdboi kívcqjch đbnujtfwsng sao? Vìpgbo vậsliuy mớsogni dáokytm càdudmn rỡsrzn nhưjftbng màdudm... oa oa oa... ai cóiaul thểayesiauli vớsogni côvnul, côvnulpgbo sao lạcarni xui xẻsogno nhưjftb vậsliuy?

“Anh... anh hai... xin lỗnoxpi màdudm, ngưjftbpcgii ta khôvnulng cốpgnp ýdomp...” ngồtypri xổnzbgm trêzngdn sàdudmn nhàdudm, run rẩyxbly nhặtzppt đbnujiệwhomn thoạcarni lêzngdn, lắhuxpp pin vàdudmo máokyty, nhấjzfzn khởhfyhi đbnujtfwsng máokyty, di chuyểayesn bưjftbsognc nhỏcyge, hai tay nâgkhsng lêzngdn.

Đtoaaôvnuli mắhuxpt đbnujen kịovogt củowiha Tậsliup Vịovog Nam toáokytt ra vàdudmi sợojyqi lạcarnnh lẽpgnpo.

Nhậsliun lấjzfzy đbnujiệwhomn thoạcarni, anh pháokytt hiệwhomn mởhfyh khôvnulng lêzngdn nữjdboa, liêzngdn tụlauwc nhấjzfzn vàdudmi lầovogn.


Tậsliup Khởhfyhi Nhu sợojyqjftbi lùennni ra sau, rụlauwt cổnzbg lạcarni, bịovog áokytnh mắhuxpt giếyeint ngưjftbpcgii củowiha anh nhìpgbon tớsogni toàdudmn thâgkhsn đbnujnzbg mồtyprvnuli lạcarnnh.

Sắhuxpc mặtzppt Tậsliup Vịovog Nam trầovogm xuốpgnpng, toàdudmn thâgkhsn nhưjftb mộtfwst luồtyprng khívcqj lạcarnnh, tạcarno thàdudmnh mộtfwst cơfmjxn lốpgnpc khôvnulng cóiaul đbnujáokyty, anh uốpgnpn cong ngóiauln, cáokytc khớsognp xưjftbơfmjxng pháokytt ra âgkhsm thanh lạcarnnh lẽpgnpo.

Từhndo trong răhfyhng nghiếyeinn ra mấjzfzy chữjdbo, “Tậsliup Khởhfyhi Nhu, em cúfukit đbnuji cho anh!”

Lồtyprng ngựmauoc anh phậsliup phồtyprng vìpgbo tứzezwc giậsliun, áokytnh mắhuxpt nhưjftb dao, đbnujâgkhsm vàdudmo doạcarn Tậsliup Khởhfyhi Nhu mềiaulm nhũmjqon.

“Anh... anh hai... em...” Tậsliup Khởhfyhi Nhu cắhuxpn môvnuli dưjftbsogni, nhìpgbon đbnujôvnuli mắhuxpt đbnujcyge thẩyxblm củowiha.

Anh làdudmm sao vậsliuy?

Nhiềiaulu năhfyhm nhưjftb vậsliuy, anh hai đbnujiaulu khôvnulng nóiauli nặtzppng lờpcgii vớsogni côvnul? Càdudmng đbnujhndong nóiauli lờpcgii khiếyeinn côvnuliaul mộtfwst loạcarni thắhuxpt tim nhưjftb thếyeindudmy.

Tậsliup Vũmjqo Hựmauou cầovogm lấjzfzy cáokytnh tay củowiha Tậsliup Khởhfyhi Nhu, ra hiệwhomu cho côvnul đbnujhndong nóiauli chuyệwhomn.

“Anh hai, Khởhfyhi Nhu nha đbnujovogu nàdudmy bịovog nuôvnulng chiềiaulu hưjftb rồtypri, anh đbnujhndong tívcqjnh toáokytn vớsogni nóiaul...”

Tậsliup Vũmjqo Hựmauou làdudm con úfukit củowiha chúfuki hai củowiha Tậsliup Vịovog Nam, Tậsliup Khởhfyhi Nhu làdudm con gáokyti củowiha dìpgbo ba, hai ngưjftbpcgii còtfwsn đbnujang đbnuji họyeinc, Tậsliup Thừhndoa Hoắhuxpc chỉrwmwiaul mộtfwst cháokytu gáokyti làdudm Tậsliup Khởhfyhi Nhu, mọyeini ngưjftbpcgii trong nhàdudm đbnujiaulu chiềiaulu chuộtfwsng côvnul, đbnujpgnpi xửhioi vớsogni côvnul nhưjftb mộtfwst côvnulng chúfukia, chỉrwmwiaul Tậsliup Vịovog Nam vàdudm Tậsliup Vịovog Cậsliun làdudm ngoạcarni lệwhom.

vnul luôvnuln luôvnuln sùennnng báokyti hai ngưjftbpcgii.

Tậsliup Vịovog Nam lạcarnnh lùennnng nhìpgbon trêzngdn ngưjftbpcgii Tậsliup Vũmjqo Hựmauou đbnujang đbnujzezwng chắhuxpn trưjftbsognc Tậsliup Khởhfyhi Nhu, tiểayesu quỷwpnj Tậsliup gia cũmjqong sợojyq áokytnh mắhuxpt củowiha anh hai, liêzngdn tụlauwc cưjftbpcgii, trong lòtfwsng lạcarni đbnujang gàdudmo thépgbot, cầovogu nguyệwhomn anh hai đbnujhndong luyệwhomn anh.

Tậsliup Khởhfyhi Nhu trốpgnpn sau lưjftbng Tậsliup Vũmjqo Hựmauou, con gàdudm nhỏcyge gậsliut đbnujovogu nhưjftbdudm mổnzbg thóiaulc.


Tậsliup Vịovog Nam khôvnulng cóiaulgkhsm trạcarnng đbnuji quan tâgkhsm tớsogni hai ngưjftbpcgii, cũmjqong khôvnulng cóiaul hứzezwng thúfuki biếyeint hai kẻsogn dởhfyhfmjxi nàdudmy tớsogni làdudmm gìpgbo.

gkhsm trạcarnng thâgkhsm sâgkhsu dưjftbsogni đbnujáokyty mắhuxpt tốpgnpi om từhndo từhndo thu lạcarni, nắhuxpm chặtzppt đbnujiệwhomn thoạcarni, sảjdboi bưjftbsognc rờpcgii khỏcygei sâgkhsn.

Tậsliup Khởhfyhi Nhu vỗnoxp vỗnoxptfwsng ngựmauoc, từhndo sau lưjftbng Tậsliup Vũmjqo Hựmauou bưjftbsognc ra, thởhfyh phàdudmo mộtfwst hơfmjxi nhẹmnzj nhõflemm.

“Ầcarny, anh năhfyhm, anh hai đbnujâgkhsy làdudmdudmm sao vậsliuy?Ai chọyeinc ghẹmnzjo anh ấjzfzy rồtypri?Nhìpgbon biểayesu cảjdbom củowiha anh ấjzfzy giốpgnpng nhưjftb muốpgnpn giếyeint ngưjftbpcgii.”

Tậsliup Vịovog Nam vẫflemy khỏcygei tay củowiha côvnul, cạcarnn lờpcgii lậsliut trắhuxpng mắhuxpt.

“Em còtfwsn nóiauli đbnujưjftbojyqc sao, suýdompt chúfukit nữjdboa liêzngdn luỵhoyo anh rồtypri.” Tậsliup Vũmjqo Hựmauou nâgkhsng ngóiauln tay chọyeinc vàdudmo máokytvnul “Anh nóiauli đbnujovogu em bịovog ngựmauoa đbnujáokyt sao, hay làdudmzngdn trong chấjzfzt toàdudmn rơfmjxm?Anh hai ởhfyh trong quâgkhsn đbnujtfwsi lăhfyhn lộtfwsn, lúfukic nãjftby em đbnuji chụlauwp lấjzfzy cáokytch tay anh ấjzfzy, nếyeinu nhưjftb anh ấjzfzy phảjdbon xạcarniaul đbnujiềiaulu kiệwhomn đbnujem em đbnujáokytnh ngãjftb xuốpgnpng đbnujjzfzt, anh thấjzfzy cáokytnh tay nàdudmy củowiha em cũmjqong gãjftby rồtypri!”

“Anh còtfwsn nóiauli, biếyeint rồtypri anh cũmjqong khôvnulng nhắhuxpc nhởhfyh...” Tậsliup Khởhfyhi Nhu khôvnulng vui trềiaulvnuli, nghĩuyzfdudm sợojyq ôvnulm chặtzppt cáokytnh tay.

Hỏcygei Tậsliup Vũmjqo Hựmauou làdudmm sao biếyeint đbnujưjftbojyqc?

Bởhfyhi vìpgbo anh từhndong tậsliup kívcqjch bấjzfzt ngờpcgi anh hai, bịovog anh ấjzfzy đbnujáokytnh ngãjftb xuốpgnpng đbnujjzfzt, cáokytnh tay bịovog trậsliut khớsognp, ởhfyh trong bệwhomnh việwhomn nằtoaam mộtfwst tuầovogn, dâgkhsy đbnujeo trêzngdn cổnzbg mộtfwst tháokytng mớsogni tháokyto ra.

Ôtoaang nộtfwsi còtfwsn nóiauli tốpgnpt, nóiauli anh képgbom cỏcygei, bịovog đbnujáokytnh đbnujáokytng đbnujpcgii, khôvnulng tàdudmn phếyein coi nhưjftb anh đbnujpgnpt cao hưjftbơfmjxng rồtypri.

Tậsliup Vũmjqo Hựmauou gõflemflem đbnujovogu côvnul “Em cũmjqong đbnujhndong tráokytch anh hai tứzezwc giậsliun lớsognn nhưjftb vậsliuy, nếyeinu nhưjftb cuộtfwsc gọyeini lúfukic nãjftby làdudm cuộtfwsc gọyeini gấjzfzp trong quâgkhsn đbnujtfwsi, em làdudmm hỏcygeng đbnujiệwhomn thoạcarni rồtypri, hỏcygeng việwhomc thìpgbo phảjdboi làdudmm sao?Em nóiauli anh hai cóiaul thểayes khôvnulng tứzezwc giậsliun sao?”

...

Phòtfwsng ngủowih bịovog Diệwhomp Bạcarnc Hâgkhsm lậsliut ngưjftbojyqc lêzngdn, quầovogn áokyto vứzezwt trêzngdn giưjftbpcging, giàdudmy bịovog đbnujáokyt chiếyeinc đbnujôvnulng chiếyeinc tâgkhsy, nhữjdbong vậsliut vụlauwn trong ngăhfyhn képgboo cũmjqong bịovog lậsliut ra.

Mộtfwst căhfyhn phòtfwsng hỗnoxpn đbnujtfwsn.

vnul vẫflemn chưjftba hạcarn hoảjdbo, vớsogni lấjzfzy gốpgnpi đbnujovogu giưjftbpcging népgbom ra cửhioia phòtfwsng.

vnul âgkhsm thầovogm lo lắhuxpng, nưjftbsognc mắhuxpt bắhuxpt đbnujovogu khôvnulng nghe lờpcgii liềiaulu mạcarnng tuôvnuln ra, Diệwhomp Bạcarnc Hâgkhsm tuyệwhomt vọyeinng ngồtypri xuốpgnpng đbnujjzfzt ởhfyh đbnujovogu giưjftbpcging, vừhndoa lau nưjftbsognc mắhuxpt vừhndoa nghẹmnzjn ngàdudmo, càdudmng nghĩuyzfdudmng oan ứzezwc.

Dựmauoa vàdudmo cáokyti gìpgbo chứzezw?

vnulmjqong lớsognn nhưjftb vậsliuy rồtypri, Tôvnul Uyểayesn dựmauoa vàdudmo cáokyti gìpgbo can thiệwhomp vàdudmo tìpgbonh cảjdbom củowiha côvnul?

“Bạcarnc Hâgkhsm...”

ennn Thanh ởhfyh tầovogng dưjftbsogni thòtfws đbnujovogu ra.

Gọyeini liềiauln mấjzfzy tiếyeinng Diệwhomp Bạcarnc Hâgkhsm mớsogni nghe thấjzfzy.

vnul lau sạcarnch nưjftbsognc mắhuxpt trêzngdn mặtzppt nhoàdudmi ngưjftbpcgii vềiaul phívcqja trêzngdn lan can.

jftbsogni câgkhsy cóiaul đbnujôvnuli mắhuxpt rấjzfzt dữjdbo giấjzfzu bêzngdn dưjftbsogni, trừhndong mắhuxpt nhìpgbon chằtoaam chằtoaam dìpgbo Thanh.

“Dìpgbo Thanh, gọyeini đbnujiệwhomn thoạcarni chưjftba ạcarn?Anh ấjzfzy nóiauli sao?” Diệwhomp Bạcarnc Hâgkhsm đbnujcyge mắhuxpt, trêzngdn mặtzppt vẫflemn còtfwsn vệwhomt nưjftbsognc mắhuxpt.

“Cáokyti nàdudmy...” dìpgbo Thanh sắhuxpc mặtzppt khóiaul coi trong đbnujtyprng tửhioi, trong đbnujtyprng tửhioiiaul tia cảjdbom xúfukic phứzezwc tạcarnp đbnujang đbnujan xen “Gọyeini rồtypri, đbnujiệwhomn thoạcarni khôvnulng cóiaul ai nhậsliun...”

“Làdudmm sao cóiaul thểayes?” Bọyeinn họyein hẹmnzjn rồtypri màdudm, anh vìpgbo sao khôvnulng nhậsliun đbnujiệwhomn thoạcarni?Chẳmnzjng lẽpgnphfyh đbnujâgkhsu xuấjzfzt hiệwhomn sai sóiault?

“Dìpgbo Thanh, dìpgbo gọyeini thêzngdm vàdudmi lầovogn a.”

“Àmbjbi, đbnujưjftbojyqc rồtypri...” Dìpgbo Thanh cóiaul lờpcgii màdudm khôvnulng nóiauli đbnujưjftbojyqc, cuốpgnpi cùennnng cũmjqong khôvnulng nóiauli gìpgbo, quay ngưjftbpcgii đbnuji.

...

“Bàdudm chủowih...” Dìpgbo Thanh bưjftbsognc vềiaul phòtfwsng kháokytch, cung kívcqjnh đbnujzezwng trưjftbsognc mặtzppt Tôvnul Uyểayesn.

jftbpcgii phúfukit trưjftbsognc, Tôvnul Uyểayesn đbnujtfwst nhiêzngdn quay vềiaul, còtfwsn côvnul đbnujzezwng ởhfyh mộtfwst góiaulc, nghe thấjzfzy Diệwhomp Bạcarnc Hâgkhsm vàdudmpgbo Thanh nóiauli chuyệwhomn.

pgbo Thanh còtfwsn chưjftba bấjzfzm đbnujưjftbojyqc sốpgnp đbnujiệwhomn thoạcarni, liềiauln bịovog Diệwhomp Bạcarnc Hâgkhsm giậsliut đbnujiệwhomn thoạcarni đbnuji, lấjzfzy đbnuji tờpcgi giấjzfzy Diệwhomp Bạcarnc Hâgkhsm đbnujưjftba cho dìpgbo Thanh.

pgbo Thanh âgkhsm thầovogm thởhfyhdudmi, bàdudm vẫflemn chưjftba thấjzfzy đbnujưjftbojyqc dãjftby sốpgnp kia làdudmm sao gọyeini?

“Nóiauli rồtypri sao?” Tôvnul Uyểayesn bưjftbng ly càdudm phêzngd, ngóiauln tay cầovogm thìpgboa canh khuấjzfzy nhẹmnzj.

“Nóiauli rồtypri.”

“Cóiaul phảjdbon ứzezwng gìpgbo?”

pgbo Thanh hơfmjxi sữjdbong, dèsogn dặtzppt nhìpgbon ngưjftbpcgii phụlauw nữjdbo ngồtypri trêzngdn sofa mộtfwst cáokyti.

“Bàdudm chủowih... cóiaulgkhsu nàdudmy tôvnuli khôvnulng biếyeint nêzngdn nóiauli hay khôvnulng...”

vnul Uyểayesn nhàdudmn nhạcarnt nhìpgbon côvnul mộtfwst cáokyti, tay đbnujang khuấjzfzy hơfmjxi khựmauong lạcarni, đbnujtzppt ly càdudm phêzngd xuốpgnpng, nhìpgbon chiếyeinc đbnujtyprng hồtypr trêzngdn cổnzbg tay, trong mắhuxpt xẹmnzjt qua mộtfwst áokytnh đbnujen.

“Nếyeinu đbnujãjftb cảjdbom thấjzfzy khôvnulng nêzngdn nóiauli, vậsliuy thìpgbo đbnujhndong nóiauli gìpgbo!”

vnul Uyểayesn xáokytch lêzngdn chiếyeinc túfukii xáokytch Chanel trêzngdn sofa lêzngdn, trong tay cầovogm chùennnm chìpgboa khoáokyt, chậslium rãjftbi bưjftbsognc ra ngoàdudmi.

pgbo Thanh đbnujuổnzbgi theo sau, “Bàdudm chủowih... tôvnuli khôvnulng biếyeint Bạcarnc Hâgkhsm làdudmm gìpgbo khiếyeinn bàdudm pháokytt nộtfws lớsognn nhưjftb vậsliuy, nhưjftbng màdudm con bépgbodudmy từhndo nhỏcyge đbnujãjftb hiểayesu chuyệwhomn, làdudmm việwhomc cóiaul chừhndong mựmauoc, cóiaul chuyệwhomn gìpgbo hai ngưjftbpcgii ngồtypri xuốpgnpng từhndo từhndoiauli chuyệwhomn, Bạcarnc Hâgkhsm cũmjqong khôvnulng phảjdboi đbnujzezwa bépgbo khôvnulng biếyeint đbnujcarno lýdompdudmgkhsy sựmauo, bâgkhsy giờpcgidudm khoáokytiaulhfyh trong phòtfwsng, côvnuljzfzy ngay cảjdbo bữjdboa sáokytng cũmjqong chưjftba ăhfyhn, đbnujóiauli rồtypri phảjdboi làdudmm sao?Bàdudmiaul thểayes giam nóiaul bao lâgkhsu? Đtoaaếyeinn lúfukic đbnujóiaul trong lòtfwsng nóiaul đbnujpgnpi vớsogni bàdudmiaul tứzezwc giậsliun đbnujpgnpi vớsogni quan hệwhom hai mẹmnzj con cũmjqong khôvnulng tốpgnpt...”

vnul Uyểayesn bưjftbsognc châgkhsn khôvnulng dừhndong đbnuji ra ngoàdudmi, áokytnh mắhuxpt côvnul che lêzngdn mộtfwst tầovogng ảjdbom đbnujcarnm.

...

Diệwhomp Bạcarnc Hâgkhsm từhndo bỏcyge đbnujjzfzu tranh, nằtoaam bòtfws trêzngdn giưjftbpcging.

Gốpgnpi ưjftbsognt đbnujflemm mộtfwst mảjdbong, lưjftbng bàdudmn tay bịovogvnul cắhuxpn in lêzngdn hai hàdudmm răhfyhng.

Vớsogni Tôvnul Uyểayesn, côvnuldudm đbnujang tứzezwc giậsliun.

Nằtoaam trêzngdn giưjftbpcging trầovogm mặtzppc rấjzfzt lâgkhsu, khôvnulng cóiaul kháokyti niệwhomm thờpcgii gian, đbnujovogu hơfmjxi đbnujau, dạcarndudmy bắhuxpt đbnujovogu kêzngdu gàdudmo.

vnul khôvnulng tin Tôvnul Uyểayesn cóiaul thểayes nhốpgnpt côvnul cảjdbo đbnujpcgii.

jftbsogni lầovogu truyềiauln đbnujếyeinn tiếyeinng chuôvnulng cửhioia, dìpgbo Thanh khoáokyttfwsi nưjftbsognc lạcarni, lau sạcarnch nưjftbsognc trêzngdn ngóiauln tay, cởhfyhi tạcarnp dềiaul ra.

Trong màdudmn hìpgbonh camera, mộtfwst ngưjftbpcgii đbnujàdudmn ôvnulng mặtzppc áokyto sơfmjx mi trắhuxpng, tinh thầovogn ủowihmjqo đbnujang đbnujzezwng trưjftbsognc cửhioia, cảjdbo ngưjftbpcgii nhếyeinch nháokytc lạcarni sa súfukit tinh thầovogn, trêzngdn cáokytnh tay vắhuxpt mộtfwst áokyto vépgbot màdudmu đbnujen, áokyto sơfmjx mi trêzngdn ngưjftbpcgii cóiaul chúfukit nhăhfyhn nheo, đbnujôvnuli mắhuxpt đbnujovogy tơfmjxokytu, dưjftbsogni cằtoaam lộtfws ra vệwhomt màdudmu xanh.

Hoàdudmn toàdudmn mấjzfzt đbnuji phong đbnujtfws nhanh nhẹmnzjn ngàdudmy thưjftbpcging.

pgbo Thanh ngâgkhsy ngưjftbpcgii, képgboo mởhfyhokytnh cửhioia.

“Hạcarn thiếyeinu gia, cậsliuu đbnujâgkhsy làdudm...”

Đtoaaôvnuli mắhuxpt Hạcarnjftb Nhuậsliun phúfukit chốpgnpc pháokytt sáokytng, giọyeinng nóiauli pháokytt ra từhndogkhsu trong cổnzbg họyeinng, khàdudmn đbnujtzppc màdudm nghẹmnzjn cháokytt.

“Dìpgbo Thanh, Bạcarnc Hâgkhsm cóiaul nhàdudm khôvnulng?” áokytnh mắhuxpt háokyto hứzezwc xẹmnzjt qua vai củowiha dìpgbo Thanh, trong giọyeinng nóiauli mang chúfukit run rẩyxbly.

“Cóiaul... cóiaul nhàdudm...” Dìpgbo Thanh chưjftba từhndong nhìpgbon thấjzfzy bộtfws dạcarnng thảjdbom hạcarni củowiha Hạcarnjftb Nhuậsliun nhưjftb vậsliuy, vừhndoa nghiêzngdng ngưjftbpcgii, Hạcarnjftb Nhuậsliun liềiauln nhưjftb mộtfwst cơfmjxn gióiaulvnulng vàdudmo nhàdudm.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.