Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 186 : Ở Nhà Một Mình

    trước sau   

Phạuaran Phạuaran lấuaray mấuaray khốxlbbi chocolate trong túlvgti Phóuynr Cảfcirnh Hi ra, chạuaram phảfciri áxauqnh mắxurvt củbexka An Cửoxwfu liềpwign ra dấuarau :” Mama, con khôbjfpng ănbikn, con chỉpxna xem mộpwvkt chúlvgtt.”

nbikm nănbikm qua, Phóuynr Cảfcirnh Hi đdyojãsfkt tạuarao thàoxwfnh thóuynri quen nhéacqmt mấuaray khốxlbbi kẹidkko hoặjdaqc làoxwf chocolate trong túlvgti, hơcrjjn nữxurva mỗnbiki lầyhjan đdyojpwigu khôbjfpng giốxlbbng nhau.

"Bâwrrdy giờvuje nhìpwign xong rồsfkti, đdyojyhja vềpwig chỗnbikvwhy đdyoji." Tháxauqi đdyojpwvk An Cửoxwfu hoàoxwfn toàoxwfn khôbjfpng lay chuyểyhjan, đdyojxauqa nhỏgbpkoxwfy, nếfoshu cóuynr đdyojsfkt ănbikn ngon ởjtbu trêilztn tay màoxwf khôbjfpng léacqmn lúlvgtt ănbikn vụfgfjng thìpwigbjfp đdyojãsfkt chẳdyojng phảfciri chúlvgt ývecc đdyojếfoshn nóuynr thếfoshoxwfy.

Đspmgpwvkng táxauqc chậjtbum chạuarap, Phạuaran Phạuaran lưpbrmu luyếfoshn khôbjfpng rờvujei trảfcir vềpwig, sau đdyojóuynr đdyojáxauq đdyojáxauq bắxurvp châwrrdn, đdyojyhjau chôbjfpn vàoxwfo hõfxbem vai  Phóuynr Cảfcirnh Hi , im lặjdaqng khôbjfpng lêilztn tiếfoshng, đdyojsfkt ănbikn đdyojãsfktjtbu trưpbrmvujec mặjdaqt, nhưpbrmng chỉpxnauynr thểyhja nhìpwign màoxwf khôbjfpng thểyhja ănbikn, thậjtbut quáxauq bi thưpbrmơcrjjng a~~~/(ㄒoㄒ)/~~

Phóuynr Cảfcirnh Hi lặjdaqng lẽbafnuynri nhỏgbpk mấuaray câwrrdu bêilztn tai Phạuaran Phạuaran, khuôbjfpn mặjdaqt nhưpbrm đdyojưpbrma đdyojáxauqm củbexka đdyojxauqa nhỏgbpk lậjtbup tứxauqc trởjtbu thàoxwfnh hưpbrm khôbjfpng, con béacqm vui vẻgodgbjfpn lêilztn mặjdaqt anh mộpwvkt cáxauqi :” Thíuynrch nhấuarat anh Cảfcirnh Hi~~~”

An Cửoxwfu đdyojãsfkt quáxauq quen thuộpwvkc vớvujei cảfcirnh tưpbrmcyxgng nàoxwfy, ngưpbrmcyxgc  lạuarai khôbjfpng nóuynri thêilztm gìpwig, nhưpbrmng phùdwzpng uyểyhjan đdyojxauqng mộpwvkt bêilztn thấuaray vậjtbuy, nháxauqy mắxurvt xệzbud mặjdaqt xuốxlbbng, sắxurvc mặjdaqt thậjtbut khóuynr coi, bàoxwfuynrt sâwrrdu mộpwvkt hơcrjji mớvujei cóuynr thểyhja miễbgoyn cưpbrmfgfjng khôbjfpi phụfgfjc lạuarai tháxauqi đdyojpwvk, khôbjfpng nóuynri hai lờvujei đdyoji vàoxwfo phòuarang, chốxlbbc láxauqt sau kéacqmo Phóuynr Hoa Sêilztnh ra.


"An Cửoxwfu a, đdyojyhja Sanh Sanh tiễbgoyn cáxauqc con đdyoji!”

Phóuynr Hoa Sêilztnh lảfciro đdyojfciro bịbgoy bắxurvt  ra ngoàoxwfi, thậjtbut vấuarat vảfcir mớvujei đdyojxauqng vữxurvng thâwrrdn thểyhja, ngay sau đdyojóuynr liềpwign bịbgoy Phùdwzpng Uyểyhjan bấuaram mộpwvkt cáxauqi, vìpwig vậjtbuy khôbjfpng ngừzprhng  mởjtbu miệzbudng nóuynri: "Ha ha, khong cầyhjan làoxwfm phiềpwign cháxauqu trai! Tôbjfpi đdyoji cho, tôbjfpi đdyoji cho!”

Nhìpwign vẻgodg mặjdaqt khẩfsxmn trưpbrmơcrjjng khôbjfpng dứxauqt củbexka Phùdwzpng Uyểyhjan vàoxwf Phóuynr Hoa Sêilztnh, Phóuynr Cảfcirnh Hi ôbjfpm Phạuaran Phạuaran, khoéacqm miệzbudng hơcrjji giậjtbut giậjtbut, sau đdyojóuynr vẻgodg mặjdaqt lạuaranh nhạuarat nhìpwign vềpwig phíuynra An Cửoxwfu.

An Cửoxwfu hạuarauynr mắxurvt, vuốxlbbt ve cáxauqi tráxauqn, tìpwignh hìpwignh nàoxwfy làoxwfm côbjfp cựdwzpc kìpwig mệzbudt mỏgbpki, phiềpwign muộpwvkn, mọfgfji thứxauq nhưpbrm nghẹidkkn ởjtbu cổspmg họfgfjng.

Hiểyhjau càoxwfng nhiềpwigu, trong lòuarang càoxwfng rõfxbeoxwfng, loạuarai cảfcirm giáxauqc lạuarai càoxwfng mãsfktnh liệzbudt.

Rốxlbbt cuộpwvkc, ởjtbu trong mắxurvt ngưpbrmvujei nhàoxwf họfgfj Phóuynr, mìpwignh vàoxwf đdyojxauqa béacqmoxwfxauqi gìpwig?

"Phạuaran Phạuaran." An Cửoxwfu vưpbrmơcrjjn tay vềpwig phíuynra con gáxauqi.

Nhiềpwigu ngàoxwfy khôbjfpng thấuaray, đdyojxauqa nhỏgbpkuynr vẻgodg khôbjfpng bỏgbpk đdyojưpbrmcyxgc, do dựdwzp mộpwvkt lúlvgtc lâwrrdu, mớvujei nghiêilztng ngưpbrmvujei hưpbrmvujeng vềpwig phíuynra vòuarang ôbjfpm củbexka mẹidkk.

Trong nháxauqy mắxurvt, sắxurvc mặjdaqt phùdwzpng uyểyhjan nhưpbrm trờvujei sáxauqng sau cơcrjjn mưpbrma, Phóuynr Hoa Sêilztnh thởjtbu phàoxwfo nhẹidkk nhõfxbem mộpwvkt cáxauqi, đdyojang chuẩfsxmn bịbgoy tiếfoshp ngưpbrmvujei thìpwig đdyojpwvkt nhiêilztn An Cửoxwfu nóuynri mộpwvkt câwrrdu :” Mọfgfji ngưpbrmvujei bậjtbun rộpwvkn nhưpbrm vậjtbuy, khôbjfpng cầyhjan tiễbgoyn, cũvwhyng chẳdyojng xa làoxwf bao, Phạuaran Phạuaran, Đspmgoxwfn Đspmgoxwfn, chàoxwfo mọfgfji ngưpbrmvujei đdyoji!”

Vẻgodg mặjdaqt tựdwzp nhiêilztn, nhu hoàoxwf, giọfgfjng nóuynri kháxauqch khíuynr, khôbjfpng cóuynruynrnh côbjfpng kíuynrch màoxwf lạuarai tràoxwfn ngậjtbup sựdwzp kiêilztn đdyojbgoynh, cảfcirm nhậjtbun đdyojưpbrmcyxgc sựdwzp xa cáxauqch vàoxwfoxwfi xíuynrch củbexka côbjfp, trong thờvujei gian ngắxurvn, ba ngưpbrmvujei cũvwhyng khôbjfpng giằevqgng co nữxurva, yêilztn lặjdaqng nhìpwign An Cửoxwfu bưpbrmvujec đdyoji, mộpwvkt tay ôbjfpm Phạuaran Phạuaran, mộpwvkt tay dắxurvt Đspmgoxwfn Đspmgoxwfn, dầyhjan dầyhjan di xa.   DI$enDan Lêilzt Qu*yDo*n

Phóuynr Hoa Sêilztnh ngưpbrmcyxgng ngùdwzpng sờvuje lỗnbikvwhyi mộpwvkt cáxauqi, tiếfoshn tớvujei bêilztn tai Phùdwzpng Uyểyhjan , nhỏgbpk giọfgfjng nóuynri: "Đspmgãsfkt bảfciro mẹidkk đdyojzprhng nhưpbrm vậjtbuy, trưpbrmvujec mặjdaqt An Cửoxwfu màoxwf mẹidkk phòuarang Cảfcirnh Hi nhưpbrm phòuarang sóuynri, thìpwig coi côbjfpuaray làoxwfxauqi gìpwig chứxauq?”

"Mẹidkk. . . . . ." Phùdwzpng Uyểyhjan mấuarat ngôbjfpn ngữxurv, nhìpwign Phóuynr Cảfcirnh Hi đdyojang phấuarat tay cùdwzpng bọfgfjn trẻgodg, giọfgfjng cănbikm giậjtbun :” Khôbjfpng phảfciri mẹidkk chỉpxna đdyojang bịbgoy buộpwvkc phảfciri làoxwfm thếfosh thôbjfpi sao! Chẳdyojng lẽbafnxauqi gìpwigvwhyng khôbjfpng làoxwfm?”

Mặjdaqc dùdwzp sớvujem cóuynr chuẩfsxmn bịbgoy , nhưpbrmng khi tậjtbun mắxurvt chứxauqng kiếfoshn Phóuynr Cảfcirnh Hi vàoxwf bọfgfjn nhỏgbpk thâwrrdn thiếfosht nhưpbrm vậjtbuy, bàoxwf vẫyxazn vôbjfpdwzpng kinh hãsfkti!


"Mẹidkk quêilztn anh Hai đdyojãsfktuynri gìpwig sao?” Phóuynr Hoa Sêilztnh thởjtbuoxwfi

--- -------

Rốxlbbt cuộpwvkc cũvwhyng trởjtbu lạuarai nhàoxwf trọfgfj, An Cửoxwfu thiếfoshu chúlvgtt nữxurva mệzbudt lảfcir.

Khôbjfpng yêilztn tâwrrdm cầyhjam nhiệzbudt kếfosh ra đdyojo nhiệzbudt đdyojpwvk cho Đspmgoxwfn Đspmgoxwfn, xáxauqc đdyojbgoynh con đdyojãsfkt hạuara sốxlbbt mớvujei quay ra dặjdaqn Phạuaran Phạuaran khôbjfpng đdyojưpbrmcyxgc ănbikn đdyojsfkt ănbikn vặjdaqt lung tung, làoxwfm xong tấuarat cảfcir, chẳdyojng thècyxgm cởjtbui quầyhjan áxauqo giầyhjay déacqmp, côbjfp nhàoxwfo lêilztn trêilztn giưpbrmvujeng .

Đspmgoxwfn Đspmgoxwfn nằevqgm ởjtbuacqmp giưpbrmvujeng, giốxlbbng môbjfp giốxlbbng dạuarang dịbgoych chănbikn cho mẹidkk :” Mama, mẹidkk cứxauqilztn tâwrrdm nghỉpxna ngơcrjji đdyoji! Con sẽbafn dẫyxazn Phạuaran Phạuaran đdyoji chuẩfsxmn bịbgoyoxwfi tậjtbup.”  

Phạuaran Phạuaran cũvwhyng họfgfjc theo, cởjtbui giầyhjay giúlvgtp An Cửoxwfu :” Mama~~~Phạuaran Phạuaran cũvwhyng sẽbafn nghe lờvujei ~"

"Ngoan. . . . . ." sựdwzpnbikn sóuynrc củbexka cáxauqc bảfciro bốxlbbi làoxwfm An Cửoxwfu an tâwrrdm vôbjfpdwzpng, míuynr mắxurvt ngàoxwfy càoxwfng nặjdaqng, xung quanh nhưpbrm thuỷflvl triềpwigu rúlvgtt nưpbrmvujec, An Cửoxwfu nhanh chóuynrng đdyoji vàoxwfo giấuarac ngủbexkwrrdu.

oxwfn đdyojêilztm buôbjfpng xuốxlbbng.

Phạuaran Phạuaran nằevqgmtrêilztn thảfcirm lănbikng hai vòuarang :” Anh ơcrjji, em đdyojóuynri rồsfkti, sao mẹidkkuaran chưpbrma tỉpxnanh ?”

Đspmgoxwfn Đspmgoxwfn  nghĩpxna mộpwvkt chúlvgtt, "Nhấuarat đdyojbgoynh làoxwf mama mệzbudt lắxurvm rồsfkti, đdyojzprhng đdyojáxauqnh thứxauqc mẹidkk! em ănbikn đdyojsfkt ănbikn vặjdaqt đdyoji!”

"Vạuaran tuếfosh!" Khóuynr khănbikn lắxurvm mớvujei nhậjtbun đdyojưpbrmcyxgc sựdwzp khai âwrrdn củbexka Đspmgoxwfn Đspmgoxwfn, Phạuaran Phạuaran lậjtbup tứxauqc rờvujei khỏgbpki bóuynrng ma đdyojau khổspmgpwig đdyojóuynri bụfgfjng.

Hai giờvuje sau, Phạuaran Phạuaran cắxurvn khoai tâwrrdy chiêilztn, sờvuje bụfgfjng mộpwvkt cáxauqi, lạuarai lănbikn hai vòuarang :” Anh ơcrjji, em lạuarai đdyojóuynri rồsfkti. . .. . . “

Đspmgsfkt ănbikn vặjdaqt dùdwzp sao cũvwhyng khôbjfpng thểyhjaoxwfm no bụfgfjng, khôbjfpng ănbikn mộpwvkt bữxurva cơcrjjm, Phạuaran Phạuaran vẫyxazn luôbjfpn cảfcirm thấuaray thiếfoshu thiếfoshu cáxauqi gìpwig.


DI$enDan Lêilzt Qu*yDo*n

Đspmgoxwfn Đspmgoxwfn ănbikn mộpwvkt phầyhjan  báxauqnh mìpwig nhỏgbpk đdyojpwigu cảfcirm thấuaray tốxlbbt rồsfkti, cậjtbuu thậjtbut khôbjfpng thểyhja hiểyhjau cơcrjjn đdyojóuynri củbexka Phạuaran Phạuaran làoxwf từzprh đdyojâwrrdu màoxwfuynr, im lặjdaqng khôbjfpng biếfosht làoxwfm thếfoshoxwfo :” Vậjtbuy anh nấuarau cơcrjjm cho em nhéacqm! Nhưpbrmng màoxwf anh chỉpxna biếfosht nấuarau cơcrjjm trắxurvng, em cóuynr ănbikn khôbjfpng?”

Phạuaran Phạuaran lậjtbup tứxauqc giơcrjj tay: "Cóuynr!"

pwig vậjtbuy, Đspmgoxwfn Đspmgoxwfn họfgfjc theo phưpbrmơcrjjng pháxauqp nấuarau đdyojãsfkt đdyojfgfjc đdyojưpbrmcyxgc từzprh mộpwvkt quyểyhjan sáxauqch, xáxauqch bănbikng ghếfosh, bắxurvt đdyojyhjau từzprhng bưpbrmvujec, lấuaray gạuarao nấuarau cơcrjjm.

"Anh ơcrjji, sao anh chỉpxna cho cóuynr mộpwvkt chúlvgtt gạuarao nhưpbrm thếfosh? Khôbjfpng đdyojbexk chưpbrma đdyojbexk!" Phạuaran Phạuaran bấuarat mãsfktn.

Đspmgoxwfn Đspmgoxwfn khôbjfpng thểyhjaoxwfm gìpwig kháxauqc hơcrjjn làoxwf lạuarai tănbikng thêilztm mộpwvkt chúlvgtt, Phạuaran Phạuaran vẫyxazn kêilztu khôbjfpng đdyojbexk, Đspmgoxwfn Đspmgoxwfn khôbjfpng thểyhjaoxwfm gìpwig kháxauqc hơcrjjn làoxwf lạuarai tănbikng thêilztm nhiềpwigu lầyhjan.

oxwfi chụfgfjc phúlvgtt sau, nồsfkti cơcrjjm đdyojiệzbudn tựdwzp đdyojpwvkng nhảfciry lêilztn, cảfcir mộpwvkt nồsfkti cơcrjjm to, đdyojếfoshn cáxauqi nắxurvp cũvwhyng bịbgoy đdyojfsxmy ra.

Nhìpwign nồsfkti cơcrjjm đdyojyhjay ặjdaqc, miệzbudng Phạuaran Phạuaran háxauq thàoxwfnh hìpwignh chữxurv “O”

Đspmgoxwfn Đspmgoxwfn mặjdaqt khôbjfpng chúlvgtt thay đdyojspmgi nóuynri: "Anh đdyojãsfktuynri rồsfkti , gạuarao nấuarau thàoxwfnh cơcrjjm, thểyhjauynrch sẽbafnnbikng lêilztn gấuarap mấuaray lầyhjan.”

Khôbjfpng cóuynr thứxauqc ănbikn, cuốxlbbi cùdwzpng, Phạuaran Phạuaran phảfciri dùdwzpng đdyojưpbrmvujeng trắxurvng trộpwvkn cơcrjjm, ănbikn hếfosht mộpwvkt báxauqt.

Đspmgoxwfn Đspmgoxwfn đdyojxauqng mộpwvkt bêilztn xem, tìpwignh nguyệzbudn đdyojóuynri bụfgfjng cũvwhyng khôbjfpng chịbgoyu ănbikn thứxauqc ănbikn khôbjfpng làoxwfnh mạuaranh, làoxwfm thếfoshoxwfy màoxwfuynrvwhyng cóuynr thểyhja ănbikn đdyojưpbrmcyxgc, thậjtbut làoxwf đdyojbexk rồsfkti.

Hai đdyojxauqa béacqm khôbjfpng  đdyojáxauqnh thứxauqc mẹidkk, tựdwzppwignh tìpwigm đdyojsfkt ănbikn rồsfkti ngoan ngoãsfktn đdyoji ngủbexk .

xauqng ngàoxwfy hôbjfpm sau, An Cửoxwfu vẫyxazn khôbjfpng tỉpxnanh.


Phạuaran Phạuaran làoxwf bịbgoy đdyojóuynri tỉpxnanh, âwrrdu đdyojyhjau tiêilztn chíuynrnh làoxwf :” Anh ơcrjji, em đdyojóuynri. . .. . 


Đspmgoxwfn Đspmgoxwfn dụfgfji mắxurvt, bởjtbui vìpwig bịbgoy bệzbudnh, thâwrrdn thểyhja nhưpbrm nhũvwhyn ra, đdyojyhjau còuaran cóuynr chúlvgtt choáxauqng váxauqng, "Mama còuaran chưpbrma tỉpxnanh sao? Ăpbrmn chúlvgtt báxauqnh mìpwig rồsfkti uốxlbbng chúlvgtt sữxurva tưpbrmơcrjji làoxwf đdyojưpbrmcyxgc rồsfkti.”

Phạuaran Phạuaran uấuarat ứxauqc vôbjfpdwzpng, "Muốxlbbn ănbikn thịbgoyt."

"Sáxauqng sớvujem ănbikn  thịbgoyt cáxauqi gìpwig, ănbikn íuynrt mộpwvkt chúlvgtt coi nhưpbrm giảfcirm câwrrdn."

"Em còuaran làoxwf đdyojxauqa béacqm, khôbjfpng thểyhja giảfcirm câwrrdn."

"Vậjtbuy coi nhưpbrm dọfgfjn dẹidkkp dạuaraoxwfy."

". . . . . ."

. . . . . .

. . . . . .

Đspmgếfoshn trưpbrma, cuốxlbbi cùdwzpng Đspmgoxwfn Đspmgoxwfn cũvwhyng khôbjfpng néacqmn đdyojưpbrmcyxgc lo lắxurvng, cũvwhyng khôbjfpng phảfciri làoxwf cậjtbuu bịbgoy đdyojóuynri, chỉpxnaoxwf An Cửoxwfu trởjtbu vềpwig từzprh chiềpwigu hôbjfpm qua đdyojếfoshn giờvuje liềpwign ngủbexk, liêilztn tụfgfjc gầyhjan hai mưpbrmơcrjji tiếfoshng, đdyojiềpwigu nàoxwfy hiểyhjan nhiêilztn khôbjfpng hợcyxgp vớvujei lẽbafn thưpbrmvujeng.

Hai đdyojxauqa nhỏgbpkoxwfo phòuarang An Cửoxwfu thửoxwf đdyojáxauqnh thứxauqc côbjfp, nhưpbrmng mặjdaqc kệzbud gọfgfji ra sao cũvwhyng khôbjfpng thấuaray mẹidkkuynr chúlvgtt đdyojpwvkng tĩpxnanh nàoxwfo.

"Mama, mama, tỉpxnanh lạuarai ddi~~~” Phạuaran Phạuaran sắxurvp khóuynrc :” Anh ơcrjji, mama làoxwfm sao vạuaray?”

"Cóuynr lẽbafnoxwf ngủbexk quáxauqwrrdu.” Đspmgoxwfn Đspmgoxwfn míuynrm môbjfpi thậjtbut chặjdaqt, tay nhỏgbpk siếfosht lạuarai :” Cóuynr khi nàoxwfo mama cũvwhyng sẽbafn giốxlbbng baba, ngãsfkt bệzbudnh khôbjfpng?” Phạuaran Phạuaran đdyojgbpk mắxurvt hỏgbpki.


lvgtc nàoxwfy Đspmgoxwfn Đspmgoxwfn cũvwhyng khôbjfpng biếfosht trảfcir lờvujei thếfoshoxwfo , "Đspmgzprhng nóuynrng vộpwvki, đdyojyhja anh nghĩpxna xem nêilztn làoxwfm  sao.”

Phạuaran Phạuaran khụfgfjt khịbgoyt cáxauqi mũvwhyi, đdyojpwvkt nhiêilztn nghĩpxna đdyojếfoshn cáxauqi gìpwig,lấuaray mộpwvkt tờvuje giấuaray trong ngựdwzpc ra, nhưpbrm mộpwvkt làoxwfn khóuynri chạuaray đdyojếfoshn phòuarang kháxauqch.

Trêilztn tờvuje giấuaray làoxwf mộpwvkt dãsfkty sốxlbb đdyojiệzbudn thoạuarai, Phạuaran Phạuaran bởjtbui vìpwig quáxauq gấuarap mầyhjauaran sai liêilztn tụfgfjc, đdyojếfoshn lầyhjan thứxauq ba mớvujei đdyojúlvgtng, hỏgbpki :” Ba ba. . . .. . Làoxwf baba sao?”

Đspmgyhjau bêilztn kia, Tềpwig Tầyhjan trơcrjj mắxurvt nhìpwign ôbjfpng chủbexkpwignh nằevqgm trêilztn giưpbrmvujeng bệzbudnh biếfoshn thâwrrdn từzprh gióuynr dữxurv cuồsfktng nộpwvk thàoxwfnh Hawai máxauqt mẻgodg.

"Ừbgoym, ba đdyojâwrrdy, Phạuaran Phạuaran sao?”

"Con làoxwf Phạuaran Phạuaran!"

"Xảfciry ra chuyệzbudn gìpwig?" Phóuynr Thầyhjan Thưpbrmơcrjjng trựdwzpc giáxauqc khôbjfpng đdyojúlvgtng, lậjtbup tứxauqc cau màoxwfy.

Phạuaran Phạuaran vừzprha nghe đdyojếfoshn giọfgfjng nóuynri củbexka Phóuynr Thầyhjan Thưpbrmơcrjjng , lậjtbup tứxauqc khôbjfpng nhịbgoyn đdyojưpbrmcyxgc khóuynrc lêilztn, vừzprha thúlvgtt tha thúlvgtt thíuynrt vừzprha đdyojxauqt quãsfktng kểyhja lểyhja.

"Bảfciro bốxlbbi đdyojzprhng vộpwvki, ba  tớvujei ngay đdyojâwrrdy! Nếfoshu nhưpbrm sợcyxg thìpwig khôbjfpng cầyhjan cúlvgtp đdyojiệzbudn thoạuarai. . . . . ."

Phóuynr Thầyhjan Thưpbrmơcrjjng duy trìpwig trạuarang tháxauqi tròuara chuyệzbudn , quay vềpwig phíuynra Tềpwig Tấuaran :” Chuẩfsxmn bịbgoy xe đdyojếfoshn nhàoxwf trọfgfjscdrơcrjjng Giang.”

"Nhưpbrmng ôbjfpng chủbexk. . . . . ." Tiếfoshp xúlvgtc áxauqnh mắxurvt đdyojáxauqng sợcyxg củbexka anh, lờvujei còuaran chưpbrma dứxauqt, Tềpwig Tấuaran liềpwign nuốxlbbt nóuynr trởjtbu lạuarai, ngaon ngoãsfktn làoxwfm theo.

spmgcyxgi chúlvgtt, tìpwigm báxauqc sĩpxna đdyoji cùdwzpng.”

"Vâwrrdng"

Phóuynr Thầyhjan Thưpbrmơcrjjng nghe đdyojưpbrmcyxgc giọfgfjng Đspmgoxwfn Đspmgoxwfn vàoxwf Phạuaran Phạuaran trong cuộpwvkc gọfgfji.

"Phạuaran Phạuaran, em đdyojang gọfgfji cho ai?” Đspmgoxwfn Đspmgoxwfn hỏgbpki.

"Làoxwf Baba!"

pbrm tháxauqi cau màoxwfy củbexka Đspmgoxwfn Đspmgoxwfn giốxlbbng Phóuynr Thầyhjan Thưpbrmơcrjjng nhưpbrm đdyojúlvgtc :” Sao lạuarai gọfgfji cho ôbjfpng ấuaray? em quêilztn làoxwf baba đdyojang bịbgoy thưpbrmơcrjjng sao?”

"Nhưpbrmng. . . . . ."

Nhưpbrmng Phóuynr Thầyhjan Thưpbrmơcrjjng tẩfsxmy nãsfkto quáxauq thàoxwfnh côbjfpng, cho nêilztn khi Phạuaran Phạuaran gặjdaqp phảfciri tìpwignh huốxlbbng nhưpbrm thếfosh, phảfcirn xạuarauynr đdyojiềpwigu kiệzbudn làoxwf nghĩpxna ngay đdyojếfoshn lờvujei dặjdaqn củbexka anh, nếfoshu cóuynr chuyệzbudn phiềpwign toáxauqi thìpwig gọfgfji cho baba, baba sẽbafn đdyojếfoshn ngay lậjtbup tứxauqc.

"Vậjtbuy, vậjtbuy em gọfgfji cho anh Cảfcirnh Hi vậjtbuy!" Phạuaran Phạuaran nóuynri.

Nghe đdyojưpbrmcyxgc lờvujei Phạuaran Phạuaran nóuynri, trong nháxauqy mắxurvt, sắxurvc mặjdaqt Phóuynr Thầyhjan Thưpbrmơcrjjng cứxauqng lạuarai.

Đspmgoxwfn Đspmgoxwfn suy tưpbrm, chỉpxna chốxlbbc láxauqt sau quảfcir quyếfosht lắxurvc đdyojyhjau mộpwvkt cáxauqi, "Khôbjfpng đdyojưpbrmcyxgc."




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.