Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 144 : Mộng

    trước sau   
Editor: Puck - Diễrzmtn đxbilàefkfn

oznmn bay thàefkfnh phốldij A.

rdtfuxfci mặiotoc áuxfco sơdrsb mi quầwczgn jean vôrdtfdliong đxbilơdrsbn giảuwwbn, đxbileo khẩqveau trang che kíljekn miệosexng mũiolgi, chỉpbkq lộmspn ra mộmspnt đxbilôrdtfi tròiotong mắyidvt tinh quáuxfci, trong mong ngókcxzng chờklib vềuwwb phíljeka dòiotong ngưugceklibi, cho đxbilếlonxn khi trong dòiotong ngưugceklibi xuấuldnt hiệosexn mộmspnt bókcxzng dáuxfcng mảuwwbnh khảuwwbnh, hai mắyidvt lậbwrbp tứjaiec sáuxfcng lêuldnn, khôrdtfng ngừzqnrng vẫaxqry tay.

“Darling ~ tớljkq nhớljkq cậbwrbu muốldijn chếlonxt rồergzi~” Ngưugceklibi đxbilếlonxn mớljkqi vừzqnra đxbili tớljkqi trưugceljkqc mặiotot côrdtfuxfci liềuwwbn nhàefkfo lêuldnn, chỉpbkqkcxz đxbiliềuwwbu bịuwwb mộmspnt cáuxfcnh tay vôrdtfrzxsnh chặioton lạugcei.

“Khôrdtfng phảuwwbi nókcxzi khôrdtfng cầwczgn đxbilếlonxn đxbilókcxzn tớljkq sao? Lạugcei còioton lêuldnn giọqveang nhưugce thếlonx! Bịuwwb ngưugceklibi nhậbwrbn ra sẽbwdj rấuldnt phiềuwwbn toáuxfci! Trợayjezayr biếlonxt cậbwrbu tớljkqi sao?”

Kiềuwwbu Tang khôrdtfng hềuwwb cho làefkf đxbilúffhvng, khôrdtfng nhìrzxsn thẳffhvng vàefkfo lờklibi dạugcey dỗayje củugcea côrdtfuldny, giốldijng nhưugce con khỉpbkq khôrdtfng ngừzqnrng nhảuwwby lêuldnn nhảuwwby xuốldijng nhìrzxsn quanh ra phíljeka sau, “Nàefkfy nàefkfy? Hai cụljekc cưugceng đxbilâoznmu? Phạugcen Đjclcefkfn đxbilâoznmu? Đjclczqnrng nókcxzi vớljkqi tớljkq rằzayrng cậbwrbu nhẫaxqrn tâoznmm nhưugce vậbwrby đxbiltdoi cảuwwb hai đxbiljaiea ởrdtf lạugcei nưugceljkqc Mỹgtpn nha!”


“Trưugceklibng hợayjep côrdtfng cộmspnng, chúffhv ýzayr tớljkqi hìrzxsnh ảuwwbnh.” An Cửefkfu bấuldnt đxbilyidvc dĩtdoi nhìrzxsn côrdtfuldny mộmspnt cáuxfci, “Bọqvean họqveardtf chung mộmspnt chỗayje vớljkqi tiểtdoiu Hạugce, chờklib tớljkq sắyidvp xếlonxp xong bêuldnn nàefkfy rồergzi tớljkqi.”

uxfci gọqveai làefkf sắyidvp xếlonxp, nhưugceng thậbwrbt ra làefkf đxbiliềuwwbu tra đxbili?

“Ừyxmymh… Cậbwrbu cũiolgng quáuxfc cẩqvean thậbwrbn rồergzi, chỉpbkqkcxz đxbiliềuwwbu cũiolgng đxbilúffhvng, Phókcxz Thầwczgn Thưugceơdrsbng anh ta khôrdtfng cókcxzljeknh ngưugceklibi nhưugce vậbwrby!” Nhắyidvc tớljkqi cáuxfci têuldnn nàefkfy, Kiềuwwbu Tang lậbwrbp tứjaiec cắyidvn răslrxng nghiếlonxn lợayjei.

Bốldijn năslrxm, côrdtf tốldijn thờklibi gian dàefkfi nhưugce vậbwrby ẩqvean núffhvp bêuldnn cạugcenh anh, kếlonxt quảuwwb mộmspnt chúffhvt tiếlonxn triểtdoin cũiolgng khôrdtfng cókcxz, ngưugceklibi đxbilàefkfn ôrdtfng nàefkfy quảuwwb thậbwrbt lìrzxs lợayjem nhưugceugceklibng đxbilergzng váuxfcch sắyidvt.

“Đjclczqnrng lo lắyidvng! Tìrzxsnh báuxfco mớljkqi nhấuldnt, gầwczgn đxbilâoznmy Phókcxz Thầwczgn Thưugceơdrsbng bậbwrbn xem mắyidvt, khẳffhvng đxbiluwwbnh khôrdtfng cókcxz tinh lựjaiec chúffhv ýzayr nhữyxmyng chuyệosexn kháuxfcc! Chỉpbkqkcxz đxbiliềuwwbu cho dùdlio chúffhv ýzayriolgng khôrdtfng cókcxz chuyệosexn gìrzxs, dùdlio sao ôrdtfng cụljek sẽbwdj cho cậbwrbu chỗayje dựjaiea!”

Chuyệosexn năslrxm đxbilókcxz ngưugceklibi ngoàefkfi tựjaie nhiêuldnn khôrdtfng biếlonxt tìrzxsnh hìrzxsnh sâoznmu nhấuldnt bêuldnn trong, Kiềuwwbu Tang, Monica tưugceơdrsbng đxbilldiji thâoznmn cậbwrbn cũiolgng chỉpbkq biếlonxt Phókcxz Thầwczgn Thưugceơdrsbng vàefkfrdtf Hộmspni Lêuldn kếlonxt hôrdtfn sai luậbwrbt éyxmyp côrdtf pháuxfc thai, ôrdtfng cụljek chủugce trìrzxsrdtfng đxbilugceo vìrzxs An Cửefkfu côrdtfng khai tuyêuldnn bốldij đxbilklibi nàefkfy Tôrdtf Hộmspni Lêuldniolgng khôrdtfng thểtdoiugceljkqc vàefkfo nhàefkf họqvea Phókcxz, đxbiltdoi tráuxfcnh An Cửefkfu bịuwwb trảuwwb thùdlio mớljkqi đxbilưugcea côrdtf ra nưugceljkqc ngoàefkfi, còioton giấuldnu giếlonxm lừzqnra dốldiji sinh ra hai cụljekc cưugceng.

“Tớljkq biếlonxt rõlurp.” Nghe đxbilếlonxn ngưugceklibi nhạugcey cảuwwbm, đxbiluwwbefkfi nhạugcey cảuwwbm nhưugce vậbwrby, An Cửefkfu chẳffhvng qua chỉpbkq trầwczgm tưugce mộmspnt chúffhvt.

Nếlonxu nhưugce khôrdtfng phảuwwbi cókcxz đxbilwczgy đxbilugce nắyidvm chặiotot vàefkf tựjaie tin, côrdtf khôrdtfng cókcxz khảuwwbslrxng quyếlonxt đxbiluwwbnh trởrdtf vềuwwbugceljkqc.

Kiềuwwbu Tang liếlonxc nhìrzxsn thầwczgn tháuxfci giốldijng nhưugcerzxsnh tĩtdoinh củugcea An Cửefkfu, vỗayje ngựjaiec liêuldnn tụljekc. Mấuldny năslrxm khôrdtfng gặiotop mìrzxsnh vẫaxqrn làefkfuxfcng vẻjitmiolg, tạugcei sao ngưugceklibi ta cókcxz thểtdoi trổjaiebinn ra đxbiloan trang tao nhãbinn xinh đxbillwuhp đxbilmspnng lòiotong ngưugceklibi nhưugce thếlonx chứjaie? Ứmwhpng vớljkqi cáuxfci gọqveai làefkf trong bụljekng cókcxz thi thưugce khíljek chấuldnt hàefkfo hoa, khíljek chấuldnt củugcea côrdtfuldny giốldijng nhưugceefkfm súffhvc trảuwwbi qua thờklibi gian lêuldnn men tảuwwbn máuxfct từzqnr trong ra ngoàefkfi, giốldijng nhưugceugceayjeu ngon hưugceơdrsbng thuầwczgn. Nhìrzxsn lầwczgn đxbilwczgu tiêuldnn tuyệosext đxbilldiji sẽbwdj khôrdtfng giọqveang kháuxfcch áuxfct giọqveang chủugce, thậbwrbm chíljekkcxz thểtdoi khiếlonxn cho ngưugceklibi ta coi thưugceklibng sựjaie tồergzn tạugcei củugcea côrdtfuldny, khôrdtfng phảuwwbi kim cưugceơdrsbng, lạugcei dịuwwbu dàefkfng nhưugce ngọqveac đxbillwuhp sau khi tỉpbkq mỉpbkqefkfi dũiolga, cókcxz vẻjitm an bìrzxsnh củugcea thờklibi gian lắyidvng đxbilqveang.

Kiềuwwbu Tang an ủugcei mìrzxsnh, nhấuldnt đxbiluwwbnh bởrdtfi vìrzxs bảuwwbn thâoznmn mìrzxsnh đxbilãbinn đxbilugce hoàefkfn mỹgtpn, đxbilãbinn khôrdtfng cókcxz khôrdtfng gian pháuxfct triểtdoin.

“Phòiotong ởrdtf đxbilãbinn sớljkqm sắyidvp xếlonxp xong xuôrdtfi cho cậbwrbu, ừzqnrmh, cậbwrbu thậbwrbt sựjaie khôrdtfng đxbiluwwbnh dờklibi qua ởrdtf chung vớljkqi tớljkq sao?”

“Qua mộmspnt thờklibi gian ngắyidvn Phạugcen Phạugcen vàefkf Đjclcefkfn Đjclcefkfn sẽbwdj đxbilókcxzn tớljkqi, ởrdtfdliong cậbwrbu khôrdtfng tiệosexn.”

Nhắyidvc tớljkqi cụljekc cưugceng, áuxfcnh mắyidvt củugcea An Cửefkfu dịuwwbu dàefkfng đxbilếlonxn cókcxz thểtdoi chìrzxsm chếlonxt ngưugceklibi.


Biếlonxt côrdtfuldny mộmspnt khi đxbilãbinn quyếlonxt đxbiluwwbnh chủugce ýzayriolgng sẽbwdj khôrdtfng thay đxbiljaiei, Kiềuwwbu Tang đxbilàefkfnh phảuwwbi thôrdtfi, “Vậbwrby cũiolgng đxbilưugceayjec! Haizzz, thậbwrbt hy vọqveang cậbwrbu cókcxz thểtdoiefkfm trợayjezayr cho tớljkq! Chẳffhvng qua tớljkq biếlonxt cậbwrbu nhấuldnt đxbiluwwbnh sẽbwdj khôrdtfng kýzayr vớljkqi Tụljek Tinh! Tíljeknh toáuxfcn tốldijt kýzayr nhàefkfefkfo chưugcea? Khôrdtfng phảuwwbi Sởrdtf Thiêuldnn chứjaie? Sởrdtf Mạugcech ngưugceklibi kia thậbwrbt ra cũiolgng khôrdtfng phảuwwbi kẻjitm hiềuwwbn làefkfnh gìrzxs, năslrxm đxbilókcxz khi Tôrdtf Hộmspni Lêuldn bịuwwb ôrdtfng cụljek phong sáuxfct *, nghèffhvo túffhvng thàefkfnh nhưugce vậbwrby, anh ta lạugcei mộmspnt lầwczgn cũiolgng khôrdtfng nhìrzxsn chịuwwb ta, còioton ngàefkfy ngàefkfy kéyxmyo ngưugceklibi mẫaxqru rêuldnu rao khắyidvp nơdrsbi! Cho đxbilếlonxn khi chịuwwb ta nếlonxm hếlonxt chua cay lưugceu lạugcec nơdrsbi đxbilwczgu đxbilưugceklibng mớljkqi đxbilókcxzn chịuwwb ta vềuwwb, nhưugceng vẫaxqrn nâoznmng kẻjitm thùdlio khôrdtfng đxbilmspni trờklibi chung củugcea chịuwwb ta làefkf Mạugcec Y Y, khiếlonxn cho chịuwwb ta vĩtdoinh viễrzmtn khôrdtfng thểtdoiefkfm thủugcetdoinh! Chậbwrbc chậbwrbc, quáuxfc đxbilmspnc…”

(*) Phong sáuxfct: ởrdtf trong giớljkqi giảuwwbi tríljek hoặiotoc giớljkqi thểtdoi thao, chỉpbkq cấuldnm xuấuldnt hiệosexn trêuldnn truyềuwwbn thôrdtfng hoặiotoc cấuldnm tham gia trậbwrbn đxbiluldnu.

“Xin hỏxbili, hai vịuwwb tiểtdoiu thưugce đxbilang thảuwwbo luậbwrbn vềuwwbrdtfi sao?”

Kiềuwwbu Tang bịuwwb giọqveang nókcxzi bấuldnt ngờklib xuấuldnt hiệosexn ởrdtf sau lưugceng làefkfm cho sợayje hếlonxt hồergzn, lui vềuwwb sau mấuldny bưugceljkqc thiếlonxu chúffhvt nữyxmya ngãbinn xuốldijng, may nhờklib An Cửefkfu đxbiljgzcrdtf

“Sởrdtf Mạugcech? Gặiotop quỷcdda! Khôrdtfng phảuwwbi trùdliong hợayjep nhưugce vậbwrby chứjaie! Đjclcúffhvng làefkf khôrdtfng thểtdoikcxzi xấuldnu ngưugceklibi sau lưugceng!”

Sởrdtf Mạugcech cókcxzuxfcng vẻjitm mớljkqi vừzqnra xuốldijng máuxfcy bay, cưugceklibi đxbilếlonxn hiềuwwbn làefkfnh, “Cókcxz thểtdoi đxbilưugceayjec đxbilugcei minh tinh Kiềuwwbu bàefkfn luậbwrbn, làefkf vinh hạugcenh củugcea tôrdtfi.”

“Tôrdtfi nhưugce vậbwrby anh vẫaxqrn cókcxz thểtdoi nhậbwrbn ra?” Kiềuwwbu Tang chỉpbkqefkfo lỗayjeiolgi mìrzxsnh.

An Cửefkfu khôrdtfng nókcxzi gìrzxs mang lạugcei khẩqveau trang cho côrdtfuldny vìrzxsugceljkqi đxbilmspnng táuxfcc quáuxfc đxbilmspn vừzqnra rồergzi đxbilãbinn sắyidvp rơdrsbi xuốldijng, “Cậbwrbu khôrdtfng thểtdoi khiếlonxn cho ngưugceklibi ta bớljkqt lo mộmspnt chúffhvt?”

Vừzqnra mớljkqi trởrdtf vềuwwbugceljkqc đxbilãbinn bịuwwb cậbwrbu ấuldny rưugceljkqc lấuldny phiềuwwbn toáuxfci lớljkqn khókcxz giảuwwbi quyếlonxt.

“Tốldijng…” Sởrdtf Mạugcech nhìrzxsn côrdtf, ngâoznmy ngưugceklibi mưugceklibi mấuldny giâoznmy, sau đxbilókcxz mộmspnt pháuxfct gỡjgzc mắyidvt kíljeknh râoznmm trêuldnn sốldijng mũiolgi, kinh ngạugcec khôrdtfng thôrdtfi, néyxmyt mặiotot kia còioton kỳljkq quáuxfci hơdrsbn Kiềuwwbu Tang lúffhvc nàefkfy, “Tốldijng An Cửefkfu?”

“Sởrdtf tổjaieng, đxbilãbinnoznmu khôrdtfng gặiotop.” So ra màefkfkcxzi, An Cửefkfu bìrzxsnh tĩtdoinh hơdrsbn nhiềuwwbu, chỉpbkqdrsbi kinh ngạugcec, cũiolgng chỉpbkq gặiotop mộmspnt lầwczgn ởrdtf buổjaiei tiệosexc từzqnr thiệosexn, năslrxm năslrxm sau anh ta còioton cókcxz thểtdoi nhậbwrbn ra mìrzxsnh.

“Côrdtf lạugcei vẫaxqrn còioton sốldijng?”

“… Phưugceơdrsbng thứjaiec hỏxbili thăslrxm củugcea Sởrdtf tổjaieng thậbwrbt đxbiliotoc biệosext.”


“Ha ha! Chuyệosexn nàefkfy cũiolgng khôrdtfng nêuldnn tráuxfcch tôrdtfi, năslrxm đxbilókcxz sau khi côrdtf ly dịuwwb khôrdtfng hềuwwbkcxz mộmspnt chúffhvt tin tứjaiec, nhiềuwwbu paparazzi thầwczgn thôrdtfng quảuwwbng đxbilugcei nhưugce vậbwrby cũiolgng đxbilàefkfo khôrdtfng ra tin tứjaiec củugcea côrdtf, tấuldnt cảuwwb mọqveai ngưugceklibi đxbiluwwbu truyềuwwbn đxbili rằzayrng côrdtf bịuwwb Phókcxz Thầwczgn Thưugceơdrsbng dìrzxsm sôrdtfng rồergzi!”

“…”

“Thếlonxefkfo? Đjclcang tìrzxsm việosexc làefkfm sao? Cókcxz hứjaieng thúffhv tớljkqi côrdtfng ty củugcea chúffhvng tôrdtfi khôrdtfng? Tấuldnt cảuwwb tai to mặiotot lớljkqn tùdlioy côrdtf chọqvean! Dĩtdoi nhiêuldnn, muốldijn làefkfm tai to mặiotot lớljkqn cũiolgng cókcxz thểtdoi!” Sởrdtf Mạugcech đxbilưugcea danh thiếlonxp cho côrdtf, dáuxfcng vẻjitmdliong kẹlwuho que dụljek dỗayje con níljekt.

An Cửefkfu khôrdtfng nhậbwrbn, “Sởrdtf tổjaieng, ngàefkfi nhưugce vậbwrby cókcxz phảuwwbi quáuxfcdlioy tiệosexn rồergzi khôrdtfng. Huốldijng chi, tôrdtfi vàefkf ngàefkfi hìrzxsnh nhưugce khôrdtfng quen biếlonxt?”

“Tùdlioy tiệosexn nhiềuwwbu tựjaie nhiêuldnn sẽbwdj quen thuộmspnc.”

“Sởrdtf tổjaieng thậbwrbt sựjaie cốldij chấuldnp vớljkqi ngưugceklibi phụljek nữyxmy củugcea Phókcxz Thầwczgn Thưugceơdrsbng.”

“Khôrdtfng phảuwwbi vậbwrby! Côrdtfefkf ngưugceklibi phụljek nữyxmy củugcea Phókcxz Thầwczgn Thưugceơdrsbng sao? Đjclcãbinn sớljkqm khôrdtfng phảuwwbi đxbilúffhvng khôrdtfng? Cho nêuldnn, côrdtfyxmy, đxbilzqnrng áuxfcc ýzayr suy đxbiluxfcn tôrdtfi nhưugce vậbwrby! Tôrdtfi chíljeknh làefkf ngưugceklibi tốldijt!”

Rấuldnt nhiềuwwbu năslrxm khôrdtfng bịuwwb ai gọqveai làefkfrdtfyxmy, An Cửefkfu hơdrsbi hoảuwwbng hốldijt, ngưugceklibi trong vòiotong luẩqvean quẩqvean củugcea côrdtf đxbiluwwbu gọqveai côrdtf từzqnr Ann đxbilếlonxn chịuwwb Ann. Nhữyxmyng năslrxm nàefkfy gầwczgy khôrdtfng íljekt, khuôrdtfn mặiotot con níljekt mậbwrbp mạugcep đxbilãbinn nhọqvean rồergzi, cộmspnng thêuldnm bìrzxsnh thưugceklibng ăslrxn mặiotoc đxbiluwwbu sẽbwdj nghiêuldnng vềuwwb thuầwczgn thụljekc, cuốldiji cùdliong đxbilãbinn rửefkfa sạugcech hiềuwwbm nghi ngưugceklibi chưugcea thàefkfnh niêuldnn.

“Côrdtf Kiềuwwbu cũiolgng cókcxz thểtdoi suy tíljeknh mộmspnt chúffhvt?”

Kiềuwwbu Tang giốldijng nhưugce củugce khoai lang nókcxzng bỏxbilng tay tráuxfcnh tay đxbilưugcea danh thiếlonxp củugcea anh ta, “Tôrdtfi cũiolgng khôrdtfng cókcxz ai coi tiềuwwbn nhưugceuxfcc cókcxz thểtdoidliong nửefkfa tỷcdda chuộmspnc thâoznmn cho tôrdtfi!”

Sởrdtf Mạugcech khôrdtfng thèffhvm đxbiltdoi ýzayr tớljkqi côrdtf giễrzmtu cợayjet, cưugceklibi to khôrdtfng ngừzqnrng, “Khôrdtfng ngờklib danh thiếlonxp củugcea tôrdtfi cũiolgng cókcxz mộmspnt ngàefkfy khôrdtfng đxbilưugcea ra đxbilưugceayjec.” Nókcxzi xong vôrdtfdliong thàefkfnh khẩqvean nhìrzxsn An Cửefkfu trưugceljkqc mặiotot, “Tốldijng tiểtdoiu thưugce, tôrdtfi thàefkfnh tâoznmm muốldijn mờklibi, hy vọqveang côrdtfkcxz thểtdoi nghiêuldnm túffhvc suy nghĩtdoi mộmspnt chúffhvt.”

“Tôrdtfi cũiolgng thàefkfnh tâoznmm từzqnr chốldiji, cáuxfcm ơdrsbn ýzayr tốldijt củugcea Sởrdtf tổjaieng, lầwczgn nàefkfy trởrdtf vềuwwb, tôrdtfi khôrdtfng cókcxz ýzayr đxbiluwwbnh kýzayrefkfm đxbilugcei diệosexn cho minh tinh củugcea bấuldnt kỳljkqrdtfng ty nàefkfo.”

“Hảuwwb?” Sởrdtf Mạugcech ngưugceayjec lạugcei hơdrsbi tòiotoioto, chỉpbkqkcxz đxbiliềuwwbu dùdlio sao cũiolgng làefkf chuyệosexn riêuldnng củugcea ngưugceklibi ta, khôrdtfng tiệosexn hỏxbili nhiềuwwbu, nhưugceng màefkf


“Còioton nhiềuwwbu thờklibi gian, Tốldijng tiểtdoiu thưugce, tin tưugcerdtfng chúffhvng ta cókcxzdrsb hộmspni hợayjep táuxfcc.”

Nhìrzxsn bókcxzng lưugceng Sởrdtf Mạugcech rờklibi đxbili, Kiềuwwbu Tang vỗayje ngựjaiec mộmspnt cáuxfci, “Đjclcâoznmy cũiolgng cókcxz thểtdoi gặiotop đxbilưugceayjec, cũiolgng quáuxfc thầwczgn kỳljkq! May màefkf ngưugceklibi gặiotop phảuwwbi làefkf anh ta, tuyệosext đxbilldiji sẽbwdj khôrdtfng tiếlonxt lộmspnefkfnh tung củugcea cậbwrbu cho Phókcxz Thầwczgn Thưugceơdrsbng…”

“Cậbwrbu chuẩqvean bịuwwbrdtfng ty gìrzxsiolgng khôrdtfng kýzayr hảuwwb? Vậbwrby cậbwrbu chuẩqvean bịuwwbefkfm gìrzxs?”

“Cókcxz thểtdoi đxbili dạugcey họqveac, cókcxz mộmspnt ngưugceklibi bạugcen giúffhvp tớljkq đxbilưugcea vàefkfo đxbilugcei họqveac M. Nhưugce vậbwrby sẽbwdjkcxz nhiềuwwbu thờklibi gian vớljkqi cụljekc cưugceng hơdrsbn.”

“Đjclczqnrng làefkfm tớljkq sợayje! Cậbwrbu chuẩqvean bịuwwb đxbili đxbilugcei họqveac làefkfm giảuwwbng viêuldnn? Mặiotoc dùdlio đxbilugcei họqveac M cũiolgng coi nhưugce đxbilldiji tưugceayjeng chuyêuldnn nghiệosexp, nhưugceng mộmspnt khi đxbilãbinn nhưugce vậbwrby, năslrxm đxbilókcxz sao cậbwrbu lạugcei liềuwwbu mạugceng chui vàefkfo trong vòiotong luẩqvean quẩqvean nàefkfy! Tớljkqioton tưugcerdtfng rằzayrng cậbwrbu nhấuldnt đxbiluwwbnh sẽbwdjefkfm nghềuwwbefkfy!”

“Thùdlio hậbwrbn còioton dưugce lạugcei khókcxz dằzayrn thôrdtfi.” Sau nàefkfy mớljkqi pháuxfct hiệosexn, nhưugceng chuyệosexn hưugce hỏxbilng nàefkfy, chỉpbkq cầwczgn hai khuôrdtfn mặiotot non nớljkqt thâoznmn yêuldnu củugcea cụljekc cưugceng kềuwwb cậbwrbn lạugcei gọqveai côrdtf mộmspnt tiếlonxng mẹlwuh, cáuxfci gìrzxsiolgng khôrdtfng tíljeknh.

“Tókcxzm lạugcei mặiotoc kệosex cậbwrbu làefkfm quyếlonxt đxbiluwwbnh gìrzxs, tớljkq đxbiluwwbu ủugceng hộmspn cậbwrbu! Đjclci nàefkfo, tớljkq dẫaxqrn cậbwrbu đxbili xem phòiotong ởrdtf, bảuwwbo đxbiluwwbm cậbwrbu hàefkfi lòiotong…”

Kiềuwwbu Tang nghe nửefkfa hiểtdoiu nửefkfa khôrdtfng, chỉpbkqkcxz đxbiliềuwwbu rấuldnt nhanh đxbilãbinn quêuldnn mấuldnt sau gáuxfcy, chuyểtdoin hưugceljkqng khôrdtfng khíljek xấuldnu “Năslrxm đxbilókcxz” thàefkfnh đxbiluwwbefkfi trọqveang tâoznmm.

--- ------Puck.d.đxbil.l.q.đxbil---- -----

Kiềuwwbu Tang phảuwwbi giúffhvp côrdtf thu dọqvean nhàefkf, mua đxbilergz, cuốldiji cùdliong ăslrxn cơdrsbm tốldiji, nókcxzi ngưugceayjec nókcxzi xuôrdtfi mớljkqi éyxmyp đxbilưugceayjec côrdtfuldny mởrdtf đxbiliệosexn thoạugcei di đxbilmspnng ra, trốldijn việosexc cảuwwb ngàefkfy, đxbiluxfcn chừzqnrng tấuldnt cảuwwb trợayjezayr củugcea côrdtfuldny sắyidvp đxbiluldnn rồergzi. Phưugceơdrsbng diệosexn diễrzmtn tròioto củugcea côrdtf nhókcxzc nàefkfy quảuwwb thậbwrbt cókcxz thiêuldnn phúffhv cựjaiec cao, chíljeknh làefkfljeknh tìrzxsnh cựjaiec kỳljkq ngang tàefkfng, làefkfm chuyệosexn gìrzxs đxbiluwwbu quáuxfc mứjaiec tùdlioy tíljeknh, tiếlonxp tụljekc nhưugce vậbwrby nữyxmya, mộmspnt ngàefkfy nàefkfo đxbilókcxz sẽbwdjoznmy ra chuyệosexn.

An Cửefkfu mởrdtfugceljkqc nókcxzng, nhỏxbilefkfi giọqveat tinh dầwczgu, vừzqnra tắyidvm vừzqnra nấuldnu cháuxfco đxbiliệosexn thoạugcei vớljkqi hai bảuwwbo bốldiji.

Tắyidvm xong ra ngoàefkfi, đxbiljaieng ởrdtf cửefkfa sổjaieuxfct đxbiluldnt nhìrzxsn cảuwwbnh đxbilêuldnm đxbilèffhvn đxbiluốldijc vạugcen nhàefkfdrsbi quêuldnugceơdrsbng nhiềuwwbu năslrxm xa cáuxfcch, cảuwwbnh tưugceayjeng giốldijng nhau, năslrxm năslrxm trưugceljkqc sẽbwdj tịuwwbch mịuwwbch đxbilếlonxn đxbilau lòiotong, giờklib phúffhvt nàefkfy trong lòiotong lạugcei tràefkfn đxbilwczgy ấuldnm áuxfcp, cho dùdlio thâoznmn côrdtfrdtf đxbilâoznmu, cho dùdlio mộmspnt thâoznmn mộmspnt mìrzxsnh xa cáuxfcch ngàefkfn dặiotom, cũiolgng sẽbwdj chờklib đxbilayjei, khao kháuxfct, vàefkfo giờklib phúffhvt nàefkfy, khôrdtfng hiểtdoiu sao trong đxbilwczgu lạugcei pháuxfc phong cảuwwbnh thoáuxfcng qua câoznmu Kiềuwwbu Tang nókcxzi Phókcxz Thầwczgn Thưugceơdrsbng bậbwrbn xem mắyidvt…

An Cửefkfu dùdliong khăslrxn lôrdtfng lau tókcxzc đxbilãbinnefkfi tớljkqi eo, khôrdtfng thúffhv vịuwwbugceklibi cưugceklibi, cókcxz lẽbwdj đxbiláuxfcnh giáuxfc quáuxfc cao lựjaiec ảuwwbnh hưugcerdtfng củugcea bảuwwbn thâoznmn đxbilldiji vớljkqi anh, cõlurpi đxbilklibi nàefkfy ngưugceklibi nàefkfo íljekt đxbili ai sẽbwdj sốldijng khôrdtfng nổjaiei, anh trăslrxm côrdtfng ngàefkfn việosexc, sao lạugcei đxbili làefkfm khókcxz mộmspnt đxbilldiji tưugceayjeng khôrdtfng liêuldnn quan, trêuldnu chọqveac mộmspnt ngưugceklibi khôrdtfng hềuwwbkcxz giáuxfc trịuwwb lợayjei dụljekng…

efkfrdtf, cũiolgng sẽbwdj khôrdtfng phảuwwbi làefkfrdtfyxmy ngókcxzc dốldijt náuxfct khôrdtfng biếlonxt gìrzxs khi trưugceljkqc…

Thoảuwwbi máuxfci trong lòiotong, tâoznmm tìrzxsnh An Cửefkfu khôrdtfng tệosex gọqveai mộmspnt cúffhv đxbiliệosexn thoạugcei, kếlonxt quảuwwb sốldij đxbiliệosexn thoạugcei di đxbilmspnng củugcea đxbilldiji phưugceơdrsbng ngừzqnrng hoạugcet đxbilmspnng, chẳffhvng lẽbwdj Thẩqveam Hoáuxfcn đxbiljaiei sốldij? Rõlurpefkfng thờklibi gian trưugceljkqc còioton liêuldnn lạugcec đxbilưugceayjec, cho dùdlio đxbiljaiei cũiolgng khôrdtfng thểtdoi khôrdtfng thôrdtfng báuxfco cho mìrzxsnh chứjaie?

An Cửefkfu nghi ngờklib bấuldnm sốldijuxfcy riêuldnng ởrdtf phòiotong làefkfm việosexc củugcea cậbwrbu ấuldny, “A lôrdtf! A lôrdtf? Thẩqveam Hoáuxfcn? Làefkfrdtfi, tôrdtfi đxbilãbinn vềuwwbugceljkqc.”

Đjclcwczgu đxbiliệosexn thoạugcei di đxbilmspnng bêuldnn kia yêuldnn lặiotong khôrdtfng tiếlonxng đxbilmspnng.

Cảuwwb ngưugceklibi Phókcxz Thầwczgn Thưugceơdrsbng vẫaxqrn còioton rơdrsbi vàefkfo trong trạugceng tháuxfci chưugcea tỉpbkqnh mộmspnng.

Mộmspnt giờklib trưugceljkqc, Thẩqveam Hoáuxfcn mớljkqi làefkfm thôrdtfi miêuldnn cho anh, giấuldnc ngủugceefkfy ngủugceefkfng sâoznmu, cho tớljkqi khi anh nghe đxbilưugceayjec đxbiliệosexn thoạugcei vang lêuldnn, còioton tưugcerdtfng rằzayrng đxbilâoznmy làefkf nhàefkfrzxsnh, theo bảuwwbn năslrxng liềuwwbn đxbili tớljkqi chỗayje tiếlonxng chuôrdtfng nhậbwrbn đxbiliệosexn thoạugcei, sau đxbilókcxz

Quảuwwb nhiêuldnn làefkf nằzayrm mơdrsb sao?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.