Ông Trùm Giải Trí Bí Mật Cưng Chiều: Cô Vợ Ngốc Ngọt Ngào

Chương 873 : Thống kê phòng bán vé. Hạ Thiên tức điên (2)

    trước sau   
Editor: Tuna

Hạakcu Thiêcyaln khẩlpxcn trưgmoaơydzcng suốlozkt mộgtdyt đnljfêcyalm khôdxxsng ngủhkav, sau đnljfóildcnhgeng sớiblnm ngàbotgy hôdxxsm sau, côdxxsng ty liềydzcn gọwnvxi đnljfiệvrokn thoạakcui lạakcui đnljfâoltry.

Trợtusrhijh Nhạakcuc Tưgmoanhgeng sớiblnm đnljfãvhgw bịildcdxxs phánhgei đnljfếcomfn côdxxsng ty đnljfi ngồlqoui thủhkav sẵqekcn, sốlozk liệvroku thốlozkng kêcyal vừcwzja ra đnljfếcomfn, liềydzcn gọwnvxi đnljfiệvrokn thoạakcui lạakcui đnljfâoltry.

“Phòjejung bánhgen vétusr thếcomfbotgo? Nhiềydzcu ígfket? Đozjpếcomfn ngàbotgn vạakcun sao?!”

Nhạakcuc Tưgmoa nghe nóildci nhưgmoa thếcomf, liềydzcn trởjdylcyaln ấqevdp a ấqevdp úydzcng lêcyaln:

“Chịildc, Chịildc Hạakcu Thiêcyaln……”


“Côdxxs lắniqxp cánhgei gìhkav, nhanh nóildci a!”

Hạakcu Thiêcyaln hôdxxs.

Nhạakcuc Tưgmoa mởjdyl miệvrokng:

“Ngàbotgy đnljfkmrvu đnljfưgmoatusrc…… Bảrsbgy…… Bảrsbgy……”

“Bảrsbgy trăkmkgm vạakcun?”

Hạakcu Thiêcyaln nhígfkeu màbotgy, tuy rằhsigng khôdxxsng cóildc phánhge ngàbotgn vạakcun, nhưgmoang màbotg ngàbotgy đnljfkmrvu tiêcyaln đnljfãvhgw đnljfưgmoatusrc nhưgmoa vậcblgy, sau nàbotgy nỗxwbx lựrsbgc mộgtdyt phen, vẫmuhwn làbotgildc thểlozk phánhge trăkmkgm triệvroku, tâoltrm tìhkavnh côdxxs lậcblgp tứbjegc buôdxxsng lỏgkcmng.

Nhưgmoang khôdxxsng nghĩrsbg tớiblni trong đnljfiệvrokn thoạakcui, Nhạakcuc Tưgmoa lạakcui trong lòjejung run sợtusr mởjdyl miệvrokng:

“Khôdxxsng phảrsbgi bảrsbgy trăkmkgm vạakcun, làbotg, làbotg bảrsbgy mưgmoaơydzci vạakcun.”

Hạakcu Thiêcyaln vừcwzja mớiblni thảrsbg lỏgkcmng, đnljfgtdyt nhiêcyaln nghe thấqevdy cánhgei tin tứbjegc nàbotgy, lậcblgp tứbjegc đnljfbjegng thẳvcvvng ngưgmoacghqi, thanh âoltrm đnljfgtdyt nhiêcyaln cấqevdt cao, âoltrm thanh bétusrn nhọwnvxn vang lêcyaln, trựrsbgc tiếcomfp đnljfâoltrm thủhkavng màbotgng tai củhkava Nhạakcuc Tưgmoa:

“Côdxxsildci cánhgei gìhkav?!!!”

Bảrsbgy…… mưgmoaơydzci vạakcun?

“Chịildc Hạakcu Thiêcyaln, chịildchkavnh tĩrsbgnh mộgtdyt chúydzct, nhữficing bộgtdy phim đnljfiệvrokn ảrsbgnh nghệvrok thuậcblgt nhưgmoa vậcblgy thưgmoacghqng bánhgen vétusr rấqevdt chậcblgm, chịildc khôdxxsng nêcyaln gấqevdp gánhgep, cho dùmyctbotg bảrsbgy mưgmoaơydzci vạakcun, cũhskcng đnljfãvhgwildc thểlozk hồlqoui vốlozkn rồlqoui.”

Hồlqoui vốlozkn?


Nhưgmoang màbotg đnljfiềydzcu trưgmoaiblnc nay Hạakcu Thiêcyaln muốlozkn, khôdxxsng chỉhijhbotg hồlqoui vốlozkn!

Tạakcui sao lạakcui nhưgmoa thếcomfbotgy? Côdxxsgmoatusrn An Mộgtdyc làbotgm đnljfydzcbotgi lăkmkgng xêcyal, khôdxxsng nêcyaln làbotg nhưgmoa thếcomfbotgy a!

Tay Hạakcu Thiêcyaln nắniqxm di đnljfgtdyng, đnljfgtdyt nhiêcyaln nắniqxm chặyygnt, côdxxs đnljfgtdyt nhiêcyaln nghĩrsbg tớiblni bộgtdy phim ‘ Mốlozki tìhkavnh đnljfkmrvu 55 ngàbotgy’ củhkava An Mộgtdyc:

“Ngàbotgy đnljfkmrvu ánhgen vétusr củhkava bộgtdy ‘ Mốlozki tìhkavnh đnljfkmrvu 55 ngàbotgy’ thếcomfbotgo?”

Nhạakcuc Tưgmoa nuốlozkt ngụnnvwm nưgmoaiblnc miếcomfng:

“Bảrsbgy, bảrsbgy trăkmkgm vạakcun, nhưgmoang màbotg chịildc Hạakcu Thiêcyaln, chịildc khôdxxsng nêcyaln so vớiblni Đozjpưgmoacghqng Hạakcu, côdxxsqevdy……”

“Tạakcui sao tôdxxsi khôdxxsng thểlozk so sánhgenh vớiblni côdxxsqevdy?!”

Hạakcu Thiêcyaln vốlozkn dĩrsbg nghe đnljfưgmoatusrc con sốlozk đnljflozki lậcblgp, cũhskcng đnljfãvhgw sợtusr ngâoltry ngưgmoacghqi, nhưgmoang khôdxxsng nghĩrsbg tớiblni Nhạakcuc Tưgmoa lạakcui còjejun chêcyalm thêcyalm mộgtdyt câoltru nhưgmoa vậcblgy, Hạakcu Thiêcyaln chỉhijh cảrsbgm thấqevdy mộgtdyt cổdfzv tứbjegc giậcblgn, đnljfgtdyt nhiêcyaln tậcblgp thưgmoatusrng đnljfakcui nãvhgwo, làbotgm côdxxs khôdxxsng thểlozk khốlozkng chếcomf đnljfưgmoatusrc cảrsbgm xúydzcc củhkava bảrsbgn thâoltrn, toàbotgn thâoltrn đnljfydzcu đnljfang run rẩlpxcy, thanh âoltrm đnljfydzcu bétusrn nhọwnvxn lêcyaln vàbotgi bậcblgc.

Nhạakcuc Tưgmoa lạakcui cốlozkhkavnh còjejun lýhijh trígfke khuyêcyaln giảrsbgi an ủhkavi:

“Chịildc Hạakcu Thiêcyaln, Đozjpưgmoacghqng Hạakcu, Đozjpưgmoacghqng Hạakcu khôdxxsng phảrsbgi ngưgmoacghqi mớiblni a, hơydzcn nữficia thờcghqi đnljfiểlozkm lúydzcc màbotg bộgtdy phim đnljfiệvrokn ảrsbgnh củhkava côdxxsqevdy chiếcomfu, côdxxsqevdy còjejun cầkmrvm mộgtdyt giảrsbgi thưgmoajdylng ngưgmoacghqi mớiblni tốlozkt nhấqevdt củhkava Kim Mãvhgw, đnljfúydzcng thờcghqi đnljfiểlozkm nhâoltrn khígfkegmoatusrng, còjejun cóildc, côdxxsmyct sao cũhskcng làbotg con gánhgei củhkava Hạakcuoltrm Băkmkgng, cho dùmyct mẹdkus con bấqevdt hòjejua, đnljfâoltry cũhskcng làbotg mộgtdyt loạakcui lăkmkgng xêcyal, cho nêcyaln, chịildc đnljfcwzjng đnljflozk ýhijh, chịildc……”

Rầkmrvm!

Hạakcu Thiêcyaln đnljfãvhgw tứbjegc giậcblgn đnljfếcomfn phánhget đnljfcyaln rồlqoui, cầkmrvm lâoltry đnljfiệvrokn thoạakcui hung hăkmkgng nétusrm!

dxxs đnljfbjegng ởjdyl đnljfóildc, chỗxwbx ngựrsbgc phậcblgp phồlqoung rấqevdt lớiblnn, di đnljfgtdyng đnljfcblgp vàbotgo trêcyaln tưgmoacghqng, vỡuibp vụnnvwn thàbotgnh hai nửnhgea, phánhget ra tiếcomfng vang rấqevdt lớiblnn.

cyaln trong Hạakcu gia, mẹdkus củhkava Hạakcu Thiêcyaln liềydzcn chạakcuy nhanh chóildcng đnljflpxcy cửnhgea tiếcomfn vàbotgo, nhìhkavn thấqevdy Hạakcu Thiêcyaln tứbjegc đnljfếcomfn xanh mặyygnt, hoảrsbgng sợtusr:

“Đozjpâoltry làbotgbotgm sao vậcblgy?”

Hạakcu Thiêcyaln thấqevdy đnljfưgmoatusrc mẹdkus, tứbjegc khắniqxc hốlozkc mắniqxt đnljfgkcmcyaln, oa mộgtdyt tiếcomfng liềydzcn khóildcc lêcyaln:

“Mẹdkus, phòjejung bánhgen vétusr, phòjejung bánhgen vétusr……”

Nhưgmoang tiếcomfng khóildcc còjejun chưgmoaa cóildc phánhget ra, liềydzcn nghe đnljfưgmoatusrc chỗxwbx cửnhgea mộgtdyt đnljfakcuo giọwnvxng nóildci nhưgmoa chuôdxxsng đnljflqoung, thanh âoltrm lạakcunh nhưgmoakmkgng:

“Khôdxxsng cóildc thiêcyaln phúydzc phưgmoaơydzcng diệvrokn nàbotgy, liềydzcn khôdxxsng nêcyaln tiếcomfn vàbotgo! Hạakcu gia chúydzcng ta làbotg danh gia, con cũhskcng khôdxxsng chịildcu làbotgm việvrokc đnljfàbotgn hoàbotgn, đnljfếcomfn cuốlozki cùmyctng chỉhijh khiếcomfn hai bêcyaln đnljfydzcu lộgtdyng khôdxxsng tốlozkt!”

Tiếcomfng khóildcc củhkava Hạakcu Thiêcyaln liềydzcn thu lạakcui, đnljfi theo mẹdkus Hạakcumyctng nhau cung kígfkenh màbotg nhìhkavn vềydzc phígfkea lãvhgwo nhâoltrn đnljfkmrvu tóildcc râoltrm hoa đnljfang đnljfbjegng ởjdyl cửnhgea, Hạakcu Thiêcyaln nứbjegc nởjdyldxxs mộgtdyt tiếcomfng:

“Ômyctng nộgtdyi.”

Hạakcuvhgwo gia lạakcunh lùmyctng liếcomfc mắniqxt nhìhkavn Hạakcu Thiêcyaln mộgtdyt cánhgei, hừcwzj lạakcunh mộgtdyt tiếcomfng, xoay ngưgmoacghqi đnljfi.

Hạakcu Thiêcyaln rốlozkt cuộgtdyc khôdxxsng dánhgem khóildcc thàbotgnh tiếcomfng, côdxxsmyctng bàbotg Hạakcu liếcomfc nhau, chạakcuy nhanh đnljfi ra.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.